Chương 377: Đánh cược
Thuỵ Tỉnh Thỏ
04/11/2014
- Hừ! Không cần nói, bản tọa vốn không tin những lời ngươi nói, cho dù ngươi nói đều là sự thật, bản tọa cũng không thể đáp ứng. Bản vương cùng Triệu Ngọc Oánh nội bộ thất lạc, ta cũng không biết nàng ta bây giờ ở đâu!
Lý Lân trầm giọng nói.
Trong mắt Trương trưởng lão hiện lên một chút sát khí, hắn muốn lập tức giết chết Lý Lân. Lý Lân cũng chuẩn bị sau hòa khí vẫn là đối kháng. Nếu hắn không vội đi ra ngoài giải quyết mình, vậy mình cũng chỉ có thể phụng bồi.
Vù!!!!!!!!!!!!!!
Một bóng người màu đen đột nhiên xuất hiện giữa hai người đang giằng co, sau đó nhanh chóng phóng vút ra ngoài thông đạo.
- Ngươi... ngươi là Long Mạch thiên sư, ngươi làm sao trốn ra được!
Sắc mặt Trương trưởng lão đại biến, cả người lui về phía sau vài chục bước, cùng Long Mạch thiên sư kéo giãn khoảng cách. Đây chính là kẻ ác tuyệt thế, cho tới bây giờ, những cao thủ Võ Hoàng trên không gian này đều là chết ở trong tay hắn.
- Cút ngay!
Long Mạch thiên sư vung tay áo, một cỗ tinh khí kinh khủng xốc Trương trưởng lão bay đi. Một bàn tay to chộp về phía Trương trưởng lão. Ở trong sự nghiêm túc của Long Mạch thiên sư không có chút ý tứ thương hoa tiếc ngọc.
- Aaaa!!! Phù triện thế thân!
Trương trưởng lão gầm nhẹ một tiếng, một mộc quả phù triện vỡ ra. Sau đó Trương trưởng lão ngay trước thời điểm bàn tay to của Long Mạch thiên sư hạ xuống thì biến mất, làm cho Long Mạch thiên sư cố tình dồn hắn vào chỗ chết ngẩn người, không thể thu hồi bàn tay to của mình.
Trở ngại của Trương trưởng lão cũng không làm cho Long Mạch thiên sư quá mức để ý. Dù sao thiên địa này vô cùng to lớn, đủ loại truyền thừa quỷ dị. Trương trưởng lão có thể dưới sự sơ xuất của mình đào tẩu cũng không coi là chuyện gì ly kỳ. Long Mạch thiên sư hiểu rõ, cho dù hắn giết sạch mọi người trong không gian này, cũng khó mà ngăn được tin tức mình xuất thế, một khi đã như vậy cũng không cần phải lãng phí khí lực.
Long Mạch thiên sư dời ánh mắt về phía Lý Lân, trong mắt hiện lên một chút ánh sáng lạnh. Hắn giết cao thủ Hoàng cấp như giết một con chó, huống chi Lý Lân chỉ là một cái Bát phẩm Vương Tọa.
- Tiền bối chậm đã!
Lý Lân vội hô lên.
- Ngươi có khả năng khiến bản tôn bỏ qua cho ngươi?
Long Mạch thiên sư âm lãnh, nói không mở miệng.
- Vãn bối không dám suy đoán tâm tư tiền bối. Tiền bối giết ta chỉ như nghiền chết một con kiến mà thôi, nhưng nếu thả ta lại có thể có hậu báo
Lý Lân trầm giọng nói.
- Hậu báo? Một cái Bát phẩm Vương Tọa như người có đồ vật gì có thể hậu báo bản tôn.
Trong tiếng nói của Long Mạch thiên sư hiện lên chút ý khinh thường. Toàn bộ thế giới này đều coi thế lực Long Mạch thiên sư bọn họ là tà mà, tiểu tử trước mắt này thực lực không mạnh, nhưng biểu hiện lại rất thú vị. Đồng thời Long Mạch thiên sư cũng nhớ lại nhi tử và nữ nhi của hắn chạy thoát từ trong Thiên Long đại trận.
- Tuy rằng vãn bối không biết Long Mạch thiên sư là bị thế giới bài xích như thế nào, nhưng sau tất cả những chuyện ngày hôm nay, tiền bối ra ngoài giới tất nhiên sẽ gặp phải sự đuổi giết của các đại giáo phái. Có Thiên Cơ Sư, chỉ sợ rằng tiền bối muốn trốn cũng không dễ dàng. Vãn bối bất tài, vừa mới biết một chỗ mật địa, có thể ngăn cản sự tính toán của Thiên Cơ Sư, cực kỳ thích hợp cho tiền bối ẩn náu.
Lý Lân không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
- Ngươi? Hắc hắc..., ngươi cũng biết Thiên Cơ Sư kinh khủng đến cỡ nào, một cái Vương Tọa nho nhỏ như ngươi, cũng dám nói mình có thể ngăn cản sự tính toán của Thiên Cơ Sư.
Long Mạch thiên sư cũng không tin.
- Vãn bối chính là Tam hoàng tử của hoàng triều Đại Đường, đất phong của ta ở Hắc Thủy vương thành. Hơn nữa vãn bối cùng Hắc Thủy Lâm kết bạn rất thân, vừa mới biết một chỗ có thiên hỏa, tin tưởng dựa vào khí tức của thiên hỏa kia, Thiên Cơ Sư dưới cấp Thần không thể tính toán. Không biết vãn bối nói như vậy, tiền bối có tin tưởng hay không.
Trong lòng Lý Lân cực kỳ không yên, đây cũng là một hồi cá cược, thắng có thể đạt được chỗ tốt khó có thể tưởng tượng, thua, thậm chí ngay cả mạng nhỏ cũng không đảm bảo.
- Thiên hỏa? Ngươi lại biết nơi có thiên hỏa?
Long Mạch thiên sư lắp bắp kinh hãi. Thiên hỏa chính là do thiên địa tạo thành, chứa đựng trong đó một thế giới hoàn chỉnh, tuy rằng không thể luyện hóa, nhưng là một loại dị bảo hiếm có. Trong lịch sử ghi lại, một số cường giả lưu danh sử sách đều từng đạt được hoặc là gián tiếp tiếp xúc với thiên hỏa. Long Mạch thiên sư cũng là cao thủ cấp Võ Tôn, đương nhiên hiểu được giá trị của thiên hỏa. Đáng tiếc, hiện nay lửa ở trong thiên địa này quá mức thưa thớt, cho dù có cũng chủ yếu là bị nhốt ở trong sơn môn của đại môn phái, lửa vô chủ cực ít. Hơn nữa, thiên hỏa không thể tính toán, đoán trước, người thường cho dù biết cũng không thu lấy được. Dưới vài loại điều kiện hà khắc, một khi thiên hỏa xuất hế, tất sẽ khiến thiên đại thăng trầm.
- Đương nhiên! Chỉ cần tiền bối nguyện ý giúp vãn bối một chuyện nhỏ, vãn bối nhất định đưa tiền bối tới chỗ thiên hỏa.
Lý Lân vẻ mặt tự tin. Giá trị của thiên hỏa hắn cũng biết được từ chỗ Hương Lân. Chỉ là công dụng của thiên hỏa Hương Lân biết rất ít, chỉ nói là thiên hỏa đối với cao thủ cấp Võ Tôn có lực hấp dẫn chí mạng, Lý Lân cũng chỉ là đánh cược một lần mà thôi, may mà... hiện tại xem ra hắn cược đúng rồi.
Long Mạch thiên sư thần sắc âm tình bất đinh, cuối cùng liếc nhìn phía sau một cái, đột nhiên dùng hắc bào bao phủ Lý Lân, từ lối ra của không gian, bay ra ngoài.
Long Mạch thiên sư vừa mới đi ra trung tâm thần miếu, một bàn tay to từ hư không, hung hăng chộp tới chỗ này.
- Hừ!
Long Mạch thiên sư hừ lạnh một tiếng, đột nhiên hướng về phía cự chưởng trên không đánh một chưởng, nổ mạnh thật lớn khiến cả Hắc Thủy vương thành đều rung lên.
- Đến thật nhanh!
Sắc mặt Long Mạch thiên sư khó coi, trong nháy mắt quyết định. Sau đó quanh thân bộc phát ra hắc khí vô tận, cũng lấy tốc độ cực nhanh bao trọn Hắc Thủy vương thành. Đồng thời Long Mạch thiên sư cũng điều động long mạch trong đất, trong nháy mắt toàn bộ long mạch mấy ngàn dặm tụ tập về Hắc Thủy vương thành. Thêm mấy hậu chiêu lúc trước của hắn, gần như trong một thời gian cực kỳ ngắn, một tòa phong thủy đại trận hình thành ở Hắc Thủy vương thành.
Aaaaaaaaaa!!!
- Sinh linh Hắc Thủy vương thành, cút ngay cho bản tôn, nửa khắc sau, người nào còn ở lại sẽ hóa thành máu!
Thanh âm lãnh khốc vô tình truyền ra. Mặt đất đột nhiên xuất hiện một đám lốc xoáy đen thùi, vô số khô lâu trắng bệch chui từ dưới đất lên.
- Nơi này là một chiến trường thượng cổ, dưới đất có vô số thi hài, có điều kiện địa lợi như vậy, bản tôn ngược lại muốn nhìn các ngươi làm sao gây khó dễ cho ta!
Ánh mắt Long Mạch thiên sư nhìn về phía trời cao, giống như ở nơi đó có thứ gì tồn tại khiến hắn kiêng kỵ.
- Nghiệp chướng, lại dám bày ra ác trận như vậy, đáng giết!
Một thanh âm lãnh khốc cùng một bàn chân to từ trên trời đạp xuống.
- Hừ! Là các ngươi khí thế bức người trước, bản tôn chỉ là tự bảo vệ mình mà thôi!
Long Mạch thiên sư âm trầm quát. Đại trận đen thùi bao phủ toàn bộ Hắc Thủy vương thành đột nhiên hóa thành một Minh Long bát trảo, hướng về phía trời cao rít gào. Đồng thời từ bề mặt địa huyệt đen thùi mở rộng, một bộ hài cốt thật lớn chậm rãi lộ ra gần nửa thân mình.
- Di hài thượng cổ cự thú! Đáng chết, chỗ này tại sao lại có thứ này!
Thượng cổ cự thú chính là dị thú của thế giới, vừa ra đời liền có thực lực cấp Thần, hơn nữa hình thể vô cùng khổng lồ, thời thượng cổ là đồng bạn cùng chiến sủng của cao thủ Thần ma. Căn cứ ghi chép trong điển tịch, thượng cổ cự thú đều là chết trận trong thời kỳ thượng cổ, hài cốt cũng biến mất khỏi thế giới, ai có thể nghĩ đến , tại nơi Hắc Thủy vương thành tầm thường này lại có một di hài đầy đủ của thượng cổ cự thú.
Long Mạch thiên sư cũng rất là bất ngờ, ban đầu trước khi hắn đến liền phát hiện, Hắc Thủy vương thành này chỉ sợ là một chiến trường cổ, dưới đất vùi lấp vô số thi hài, hắn vốn tưởng đây là chiến trường hình thành sau thời kỳ thượng cổ, lại không ngờ rằng dĩ nhiên lại triệu hồi ra một thứ khủng bố như vậy.
- Thật tốt quá!
Trong lòng Long Mạch thiên sư bình tĩnh, thượng cổ cự thú chính là tồn tại trên Thần ma, mặc dù chỉ còn lại hài cốt, rơi vào trong tay Long Mạch thiên sư cũng có thể phát huy ra một phần uy lực, cho dù loại uy lực này chỉ có thể sánh với một phần trăm, một phần ngàn vạn trước kia, nhưng để ứng phó với thế cục trước mắt, vậy là đủ rồi.
- Công kích hài cốt cự thú kia, không thể để cho thứ này nguyên vẹn rơi vào tay Long Mạch thiên sư.
Sau một tiếng la hơi lo lắng, vài người hướng phía dưới đè xuống. Trường thương, cự kiếm, thiên đao đẳng cấp thần binh đột nhiên nện xuống. Minh Long do lực lượng long mạch biến thành phát ra một tiếng rên rỉ, ầm ầm vỡ nát. Ước chừng tám gã cao thủ Võ Tôn liên thủ công kích, nhờ sự giúp đỡ phía dưới, hơn mười con Minh Long bất ngờ không chịu nổi một kích.
- Chịu xá lệnh của bản tôn, anh linh của thượng cổ cự thú phiêu tán giữa đất trời, tụ hợp sống lại, tái chiến thiên địa!
Theo thanh âm quái dị của Long Mạch thiên sư, hài cốt cự thú vốn bị tử khí che kín chậm rãi phát sinh biến hóa. Hơn nữa phía sau hài cốt cự thú cũng trên cơ bản lộ ra toàn bộ diện mạo. Đây giống như một con cự thú khủng long, hài cốt toàn thân coi như hoàn hảo, nhưng xương sườn trước ngực hoàn toàn vỡ vụn, trên xương trán hung ác có một lỗ thủng cực kỳ rõ ràng, xem hình dạng thì giống như nắm tay của nhân loại.
Lý Lân trầm giọng nói.
Trong mắt Trương trưởng lão hiện lên một chút sát khí, hắn muốn lập tức giết chết Lý Lân. Lý Lân cũng chuẩn bị sau hòa khí vẫn là đối kháng. Nếu hắn không vội đi ra ngoài giải quyết mình, vậy mình cũng chỉ có thể phụng bồi.
Vù!!!!!!!!!!!!!!
Một bóng người màu đen đột nhiên xuất hiện giữa hai người đang giằng co, sau đó nhanh chóng phóng vút ra ngoài thông đạo.
- Ngươi... ngươi là Long Mạch thiên sư, ngươi làm sao trốn ra được!
Sắc mặt Trương trưởng lão đại biến, cả người lui về phía sau vài chục bước, cùng Long Mạch thiên sư kéo giãn khoảng cách. Đây chính là kẻ ác tuyệt thế, cho tới bây giờ, những cao thủ Võ Hoàng trên không gian này đều là chết ở trong tay hắn.
- Cút ngay!
Long Mạch thiên sư vung tay áo, một cỗ tinh khí kinh khủng xốc Trương trưởng lão bay đi. Một bàn tay to chộp về phía Trương trưởng lão. Ở trong sự nghiêm túc của Long Mạch thiên sư không có chút ý tứ thương hoa tiếc ngọc.
- Aaaa!!! Phù triện thế thân!
Trương trưởng lão gầm nhẹ một tiếng, một mộc quả phù triện vỡ ra. Sau đó Trương trưởng lão ngay trước thời điểm bàn tay to của Long Mạch thiên sư hạ xuống thì biến mất, làm cho Long Mạch thiên sư cố tình dồn hắn vào chỗ chết ngẩn người, không thể thu hồi bàn tay to của mình.
Trở ngại của Trương trưởng lão cũng không làm cho Long Mạch thiên sư quá mức để ý. Dù sao thiên địa này vô cùng to lớn, đủ loại truyền thừa quỷ dị. Trương trưởng lão có thể dưới sự sơ xuất của mình đào tẩu cũng không coi là chuyện gì ly kỳ. Long Mạch thiên sư hiểu rõ, cho dù hắn giết sạch mọi người trong không gian này, cũng khó mà ngăn được tin tức mình xuất thế, một khi đã như vậy cũng không cần phải lãng phí khí lực.
Long Mạch thiên sư dời ánh mắt về phía Lý Lân, trong mắt hiện lên một chút ánh sáng lạnh. Hắn giết cao thủ Hoàng cấp như giết một con chó, huống chi Lý Lân chỉ là một cái Bát phẩm Vương Tọa.
- Tiền bối chậm đã!
Lý Lân vội hô lên.
- Ngươi có khả năng khiến bản tôn bỏ qua cho ngươi?
Long Mạch thiên sư âm lãnh, nói không mở miệng.
- Vãn bối không dám suy đoán tâm tư tiền bối. Tiền bối giết ta chỉ như nghiền chết một con kiến mà thôi, nhưng nếu thả ta lại có thể có hậu báo
Lý Lân trầm giọng nói.
- Hậu báo? Một cái Bát phẩm Vương Tọa như người có đồ vật gì có thể hậu báo bản tôn.
Trong tiếng nói của Long Mạch thiên sư hiện lên chút ý khinh thường. Toàn bộ thế giới này đều coi thế lực Long Mạch thiên sư bọn họ là tà mà, tiểu tử trước mắt này thực lực không mạnh, nhưng biểu hiện lại rất thú vị. Đồng thời Long Mạch thiên sư cũng nhớ lại nhi tử và nữ nhi của hắn chạy thoát từ trong Thiên Long đại trận.
- Tuy rằng vãn bối không biết Long Mạch thiên sư là bị thế giới bài xích như thế nào, nhưng sau tất cả những chuyện ngày hôm nay, tiền bối ra ngoài giới tất nhiên sẽ gặp phải sự đuổi giết của các đại giáo phái. Có Thiên Cơ Sư, chỉ sợ rằng tiền bối muốn trốn cũng không dễ dàng. Vãn bối bất tài, vừa mới biết một chỗ mật địa, có thể ngăn cản sự tính toán của Thiên Cơ Sư, cực kỳ thích hợp cho tiền bối ẩn náu.
Lý Lân không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
- Ngươi? Hắc hắc..., ngươi cũng biết Thiên Cơ Sư kinh khủng đến cỡ nào, một cái Vương Tọa nho nhỏ như ngươi, cũng dám nói mình có thể ngăn cản sự tính toán của Thiên Cơ Sư.
Long Mạch thiên sư cũng không tin.
- Vãn bối chính là Tam hoàng tử của hoàng triều Đại Đường, đất phong của ta ở Hắc Thủy vương thành. Hơn nữa vãn bối cùng Hắc Thủy Lâm kết bạn rất thân, vừa mới biết một chỗ có thiên hỏa, tin tưởng dựa vào khí tức của thiên hỏa kia, Thiên Cơ Sư dưới cấp Thần không thể tính toán. Không biết vãn bối nói như vậy, tiền bối có tin tưởng hay không.
Trong lòng Lý Lân cực kỳ không yên, đây cũng là một hồi cá cược, thắng có thể đạt được chỗ tốt khó có thể tưởng tượng, thua, thậm chí ngay cả mạng nhỏ cũng không đảm bảo.
- Thiên hỏa? Ngươi lại biết nơi có thiên hỏa?
Long Mạch thiên sư lắp bắp kinh hãi. Thiên hỏa chính là do thiên địa tạo thành, chứa đựng trong đó một thế giới hoàn chỉnh, tuy rằng không thể luyện hóa, nhưng là một loại dị bảo hiếm có. Trong lịch sử ghi lại, một số cường giả lưu danh sử sách đều từng đạt được hoặc là gián tiếp tiếp xúc với thiên hỏa. Long Mạch thiên sư cũng là cao thủ cấp Võ Tôn, đương nhiên hiểu được giá trị của thiên hỏa. Đáng tiếc, hiện nay lửa ở trong thiên địa này quá mức thưa thớt, cho dù có cũng chủ yếu là bị nhốt ở trong sơn môn của đại môn phái, lửa vô chủ cực ít. Hơn nữa, thiên hỏa không thể tính toán, đoán trước, người thường cho dù biết cũng không thu lấy được. Dưới vài loại điều kiện hà khắc, một khi thiên hỏa xuất hế, tất sẽ khiến thiên đại thăng trầm.
- Đương nhiên! Chỉ cần tiền bối nguyện ý giúp vãn bối một chuyện nhỏ, vãn bối nhất định đưa tiền bối tới chỗ thiên hỏa.
Lý Lân vẻ mặt tự tin. Giá trị của thiên hỏa hắn cũng biết được từ chỗ Hương Lân. Chỉ là công dụng của thiên hỏa Hương Lân biết rất ít, chỉ nói là thiên hỏa đối với cao thủ cấp Võ Tôn có lực hấp dẫn chí mạng, Lý Lân cũng chỉ là đánh cược một lần mà thôi, may mà... hiện tại xem ra hắn cược đúng rồi.
Long Mạch thiên sư thần sắc âm tình bất đinh, cuối cùng liếc nhìn phía sau một cái, đột nhiên dùng hắc bào bao phủ Lý Lân, từ lối ra của không gian, bay ra ngoài.
Long Mạch thiên sư vừa mới đi ra trung tâm thần miếu, một bàn tay to từ hư không, hung hăng chộp tới chỗ này.
- Hừ!
Long Mạch thiên sư hừ lạnh một tiếng, đột nhiên hướng về phía cự chưởng trên không đánh một chưởng, nổ mạnh thật lớn khiến cả Hắc Thủy vương thành đều rung lên.
- Đến thật nhanh!
Sắc mặt Long Mạch thiên sư khó coi, trong nháy mắt quyết định. Sau đó quanh thân bộc phát ra hắc khí vô tận, cũng lấy tốc độ cực nhanh bao trọn Hắc Thủy vương thành. Đồng thời Long Mạch thiên sư cũng điều động long mạch trong đất, trong nháy mắt toàn bộ long mạch mấy ngàn dặm tụ tập về Hắc Thủy vương thành. Thêm mấy hậu chiêu lúc trước của hắn, gần như trong một thời gian cực kỳ ngắn, một tòa phong thủy đại trận hình thành ở Hắc Thủy vương thành.
Aaaaaaaaaa!!!
- Sinh linh Hắc Thủy vương thành, cút ngay cho bản tôn, nửa khắc sau, người nào còn ở lại sẽ hóa thành máu!
Thanh âm lãnh khốc vô tình truyền ra. Mặt đất đột nhiên xuất hiện một đám lốc xoáy đen thùi, vô số khô lâu trắng bệch chui từ dưới đất lên.
- Nơi này là một chiến trường thượng cổ, dưới đất có vô số thi hài, có điều kiện địa lợi như vậy, bản tôn ngược lại muốn nhìn các ngươi làm sao gây khó dễ cho ta!
Ánh mắt Long Mạch thiên sư nhìn về phía trời cao, giống như ở nơi đó có thứ gì tồn tại khiến hắn kiêng kỵ.
- Nghiệp chướng, lại dám bày ra ác trận như vậy, đáng giết!
Một thanh âm lãnh khốc cùng một bàn chân to từ trên trời đạp xuống.
- Hừ! Là các ngươi khí thế bức người trước, bản tôn chỉ là tự bảo vệ mình mà thôi!
Long Mạch thiên sư âm trầm quát. Đại trận đen thùi bao phủ toàn bộ Hắc Thủy vương thành đột nhiên hóa thành một Minh Long bát trảo, hướng về phía trời cao rít gào. Đồng thời từ bề mặt địa huyệt đen thùi mở rộng, một bộ hài cốt thật lớn chậm rãi lộ ra gần nửa thân mình.
- Di hài thượng cổ cự thú! Đáng chết, chỗ này tại sao lại có thứ này!
Thượng cổ cự thú chính là dị thú của thế giới, vừa ra đời liền có thực lực cấp Thần, hơn nữa hình thể vô cùng khổng lồ, thời thượng cổ là đồng bạn cùng chiến sủng của cao thủ Thần ma. Căn cứ ghi chép trong điển tịch, thượng cổ cự thú đều là chết trận trong thời kỳ thượng cổ, hài cốt cũng biến mất khỏi thế giới, ai có thể nghĩ đến , tại nơi Hắc Thủy vương thành tầm thường này lại có một di hài đầy đủ của thượng cổ cự thú.
Long Mạch thiên sư cũng rất là bất ngờ, ban đầu trước khi hắn đến liền phát hiện, Hắc Thủy vương thành này chỉ sợ là một chiến trường cổ, dưới đất vùi lấp vô số thi hài, hắn vốn tưởng đây là chiến trường hình thành sau thời kỳ thượng cổ, lại không ngờ rằng dĩ nhiên lại triệu hồi ra một thứ khủng bố như vậy.
- Thật tốt quá!
Trong lòng Long Mạch thiên sư bình tĩnh, thượng cổ cự thú chính là tồn tại trên Thần ma, mặc dù chỉ còn lại hài cốt, rơi vào trong tay Long Mạch thiên sư cũng có thể phát huy ra một phần uy lực, cho dù loại uy lực này chỉ có thể sánh với một phần trăm, một phần ngàn vạn trước kia, nhưng để ứng phó với thế cục trước mắt, vậy là đủ rồi.
- Công kích hài cốt cự thú kia, không thể để cho thứ này nguyên vẹn rơi vào tay Long Mạch thiên sư.
Sau một tiếng la hơi lo lắng, vài người hướng phía dưới đè xuống. Trường thương, cự kiếm, thiên đao đẳng cấp thần binh đột nhiên nện xuống. Minh Long do lực lượng long mạch biến thành phát ra một tiếng rên rỉ, ầm ầm vỡ nát. Ước chừng tám gã cao thủ Võ Tôn liên thủ công kích, nhờ sự giúp đỡ phía dưới, hơn mười con Minh Long bất ngờ không chịu nổi một kích.
- Chịu xá lệnh của bản tôn, anh linh của thượng cổ cự thú phiêu tán giữa đất trời, tụ hợp sống lại, tái chiến thiên địa!
Theo thanh âm quái dị của Long Mạch thiên sư, hài cốt cự thú vốn bị tử khí che kín chậm rãi phát sinh biến hóa. Hơn nữa phía sau hài cốt cự thú cũng trên cơ bản lộ ra toàn bộ diện mạo. Đây giống như một con cự thú khủng long, hài cốt toàn thân coi như hoàn hảo, nhưng xương sườn trước ngực hoàn toàn vỡ vụn, trên xương trán hung ác có một lỗ thủng cực kỳ rõ ràng, xem hình dạng thì giống như nắm tay của nhân loại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.