Chương 376: Long Mạch thiên sư khủng bố
Thuỵ Tỉnh Thỏ
04/11/2014
Thời điểm mọi người bị đại quân man thú bức bách vô cùng chật vật, một người toàn thân mặc hắc bào từ khe hở của Già Thiên đại trận chui ra.
- Long Mạch thiên sư!
Một gã cao thủ Võ Hoàng tinh mắt la lên. Một câu này hấp dẫn lực chú ý của rất nhiều cao thủ khác. Tám phân thân của cao thủ Võ Tôn bỏ qua man Thú Vương dây dưa, hùng hổ bay tới Long Mạch thiên sư. Long Mạch thiên sư là người duy nhất tiến vào trong Già Thiên đại trận, tất nhiên hiểu biết tình huống bên trong. Thậm chí rất có thể từ trong đó mang ra cự bảo. Nghĩ đến loại khả năng này, cho dù là cao thủ Võ Tôn cũng khó ức chế sinh ra một chút ý niệm tham lam.
- Man thú bạo động! Quả nhiên không ngoài dự liệu của bản tôn!
Long Mạch thiên sư cũng không thèm liếc nhìn tám tên cao thủ đang xông tới. Thần thức bản thể đột nhiên tra xét tứ phương, đối với man thú ùn ùn kéo đến như thủy triều, Long Mạch thiên sư cũng cảm thấy cực kỳ khó giải quyết.
- Long Mạch thiên sư, giao cự bảo đoạt được trong trận ra đây!
Một phân thân Võ Tôn vọt tới trước mắt, trong ánh mắt hiện lên một chút hưng phấn. Khoảng cách của mình gần nhất, hắn có thể nắm chắc bắt được Long Mạch thiên sư trước phân thân của những người khác. Hắn nghĩ, một Long Mạch thiên sư trốn dưới mặt đất, mặc dù hiểu được trận pháp sắc bén, sức chiến đấu thật sự thì có bao nhiêu.
- Hừ! Không biết sống chết. Chỉ là phân thân mà cũng dám uy hiếp bản tôn!
Long Mạch thiên sư lấy ra một hòm nhỏ màu đồng xanh, sau đó đánh vào nó vài đạo pháp quyết. Hòm nhỏ đột nhiên phóng ra thanh quang cực lớn, sau đó thanh quang lại đột nhiên hướng xuống dưới mặt đất, mặt đất cũng chấn động theo, một cỗ chân nguyên nồng đậm như lực lượng long mạch ngầm đột nhiên từ dướt đất nhảy vào trong cơ thể Long Mạch thiên sư, khí thể trên người hắn đột nhiên tăng vọt.
- Đây là?
Một phân thân Võ Tôn sắc mặt đại biến. Bởi vì hắn phát hiện, sau khi long mạch nhập vào cơ thể, thực lực Long Mạch thiên sư trước mắt vốn là Võ Hoàng đỉnh lại lần nữa tăng vọt, khiến hắn kinh hãi hơn là người trước mắt còn đột phá bức tường cản trở, đạt đến độ cao không thể mong muốn Võ Tôn. Không chỉ có đám Võ Hoàng đỉnh đang chạy giật mình, những người khác cũng là không ngờ tới, ngây ngốc nhìn Long Mạch thiên sư khí phách, lăng không.
- Tám phân thân của võ giả cấp Võ Tôn, xem ra các ngươi là một vốn một lời là tình thế bắt buộc rồi! Đều lưu lại cho bản tôn đi!
Long Mạch thiên sư vung tay lên, từng trận hơi thở tử vong tản ra, một thế giới hư ảo hiện lên trong lòng bàn tay hắn, cũng lấy thế lôi đình muốn thu tám gã phân thân Võ Tôn chạy trốn vào trong đó.
- Từ khi bản tôn luyện thành địa ngục Diêm La, còn chưa từng cắn nuốt một sinh linh cao giai nào. Tám phân thân của Võ Tôn mặc dù không có bản thể giá trị, nhưng cũng coi như là tế phẩm tốt!
Long Mạch thiên sư nói xong, thế giới màu đen trong lòng bàn tay hắn thổi ra từng trận âm phong, quỷ tốt nhiều vô kể, khô lâu từ dưới đất chui lên, xông thẳng về phía tám người.
Tám người sau khi bị địa ngục Diêm La của Long Mạch thiên sư cắn nuốt, thần sắc trở nên vô cùng khó coi. Mọi người giống như thấy một thế giới hư ảo, hiểu rõ bản thân chỉ sợ không ra được.
- Lấy thế giới phá thế giới, xem thế giới thiên lôi của bản tôn!
Một phân thân Võ Tôn quanh thân bộc phát tử quang mãnh liệt, sau đó cả người ầm ầm nổ, nát vụn, hóa thành một mảnh thế giới lôi điện màu tím, cùng thế giới tử vong tiến hành va chạm.
- Bản tôn huyết tế phân thân, bố trí thế giới thiên hỏa! Cho dù không thể đánh vỡ thế giới tử vong của ngươi, cũng phải xuyên thủng thế giới của ngươi!
Một phân thân Võ Tôn khác cũng bạo phát, hóa thành một thế giới hư ảo, thế giới hỏa diễm màu hồng.
Nhìn thấy hành động của hai người, sau người còn lại cũng lần lượt bạo phát phân thân, hóa thành thế giới căn nguyên của bản thân, cùng thế giới tử vong đối kháng.
- Tốt tốt tốt! Không hổ là giáo tôn nhân tộc một phương, quả nhiên có chút bản lĩnh! Nếu là bản thể của các ngươi đến đây, có lẽ bản tôn chỉ có nước chạy, nhưng chỉ là một phân thân mà cũng muốn nghịch thiên. Thế giới Diêm La, trấn áp cho bản tôn!
Theo một thanh âm ngập tràn uy nghiêm. Bốn phía của thế giới Diêm La tràn ngập lực lượng tử vong, không ngừng ăn mòn tám tiểu thế giới hư ảo khác, đồng thời trong thế giới Diêm Vương, khô lâu, ác quỷ cũng điên cuồng đánh sâu vào ý thức của bọn hắn, khiến cho lực lượng thế giới do tám phân thân hóa thành không ngừng tiêu thất.
Ầm ầm, thế giới thiên lôi tan rã đầu tiên, sau đó bảy thế giới hư ảo còn lại cũng lần lượt tan vỡ, bị thây ma ác quỷ cắn nuốt, chiếm đoạt. Tám phân thân chỉ có thể phát ra một tiếng gào thét phẫn nộ, sau đó bị tiêu diệt gọn gàng.
Giết chết tám phân thân Võ Tôn, Long Mạch thiên sư lại thoáng trầm mặc một hồi, giống như đang thể ngộ cái gì. Sau đó giương mắt nhìn về phía man thú đang giết cao thủ nhân loại ở phía xa, trong mắt hiện lên một chút ánh sáng lạnh. Bất kể là Võ Hoàng đỉnh hay là các cao thủ khác, dưới ánh nhìn chằm chằm của Long Mạch thiên sư, nháy mắt đều cảm thấy lạnh cả lưng. Trong đó, tên Võ Hoàng đỉnh lúc trước vây công hắn càng thấp thỏm lo âu. Tám người vừa rồi chính là phân thân của cao thủ cấp Võ Tôn, mặc dù năng lượng từng phân thân thừa nhận chưa chắc nhiều hơn bọn họ, nhưng dù sao cũng là một tầng lớp lực lượng cho dù là Võ Hoàng đỉnh cũng chưa chắc có thực lực đụng vào.
- Vạn Long đại trận, lên!
Long Mạch thiên sư quát một tiếng, khu vực từ ngọn núi chỗ lối ra của Già Thiên đại trận đến đây, khoảng ngàn dặm toàn bộ bị bao phủ trong đại trận của hắn. Trung tâm những ngọn núi nứt ra, từ trong đó xông ra từng con thạch thổ cự long. Đối mặt với uy thế thiên địa như vậy, những man thú trí tuệ thấp nháy mắt trở nên kinh hoàng bất an.
Ngay tại thời điểm Long Mạch thiên sư chuẩn bị đại khai sát giới, một thanh âm khàn khàn trầm thấp truyền đến từ trong Già Thiên đại trận, lại trực tiếp nhập vào thức hải của Long Mạch thiên sư.
- Không nên giết hại những man thú này, bản tôn còn sử dụng!
Long Mạch thiên sư do dự một chút, cuối cùng đánh ra một đạo pháp quyết, hàng vạn con thạch thổ cự long tận lực tránh né những linh thú hình thể khổng lồ, ngược lại điên cuồng công kích những cao thủ nhân loại.
- Long Mạch thiên sư cùng lão quái vật trong đại trận cấu kết với nhau, chúng ta nhất định phải chạy thoát, đem chuyện xảy ra trong mảnh không gian này, mang ra ngoài.
Có người trước khi chết bi phẫn rống to. Đáng tiếc, có man thú phối hợp với cao thủ Võ Tôn chỉ huy phong thủy đại trận, thì có bao nhiêu người có thể chạy thoát chứ!
Ầm ầm ầm, rốt cuộc có người xông ra trước cửa, không kịp xem xét tình huống phía sau, cắm đầu chạy thẳng ra ngoài.
Mọi người giống như nhận được cổ vữ, một đám hung hãn không sợ chết, xông về phía lối ra.
- Ai! Đáng tiếc, thiên mạch ngầm mất đi thiên mạch chi tâm, điều chỉnh lực lượng thiên mạch có chút cứng nhắc, nếu không những người này, không ai có thể trốn thoát!
Long Mạch thiên sư tiếc hận nói nhỏ. Không lưu lại những người này, chuyện tình Long Mạch thiên sư xuất hế tất nhiên sẽ truyền ra. Đến lúc đó tình cảnh của hắn so với bây giờ còn khó khăn hơn nhiều.
Long Mạch thiên sư không hề do dự, cả người đứng trên đầu một thạch thổ cự long, đi ra ngoài. Mặc dù độc nhãn cự nhân cùng lão già giống như thây khô đều đối tốt với hắn, nhưng là trời biết bọn họ có dụng ý gì, thật vất vả tìm về thiên mạch chi tâm, Long Mạch thiên sư tuyệt đối sẽ không ở lại chỗ này thời gian dài.
Ở phía trước Long Mạch thiên sư, Lý Lân chật vật vọt tới lối ra, phong thủy đại trận phối hợp với man thú đuổi giết, cho dù là Lý Lân cũng thiếu chút nữa ngã ở bên trong. May mắn hắn là từ trong tay độc nhãn cự nhân chạy thoát về phía lối ra, nếu không lần này khẳng định không có thuận lợi như vậy.
Ngay tại thời điểm Lý Lân cất bước đến lối ra muốn thở phào một cái. Một trường kiếm nhỏ bé yếu ớt, giống như rắn độc đột nhiên đâm tới phía Lý Lân. Kiếm quang phía trước kiếm chừng vài thước chứng tỏ thực lực kiếm đạo của người này không yếu.
- Trương trưởng lão, ngươi vẫn còn chưa chết!
Lý Lân sắc mặt đại biến, bất chấp mọi thứ, trước tiên triệu hồi ra Trấn Giới Thạch ngăn cản trường kiếm của Trương trưởng lão.
Keng một tiếng, trường kiếm nhỏ bé đánh vào Trấn Giới Thạch, phát ra thanh âm va chạm mãnh liệt.
- Hử? Ngươi làm sao có thể ngăn cản công kích của bản tọa!
Bên cạnh lối ra xuất hiện một ngươi, chính là Trương trưởng lão vẫn luôn đứng chờ. Trên khuôn mặt có chút tử sắc tràn đầy kinh ngạc khó hiểu, cùng sát khí nồng đậm.
- Hừ! Lúc này mà ngươi còn đứng chờ, xem ra giữa chúng ta thật sự đến chết không ngừng.
Sắc mặt Lý Lân âm trầm, bị một Võ Hoàng bát phẩm đỉnh nhắm vào thật sự là đủ phiền toái. Huống chi Trương trưởng lão này lại có thể ở trong tình huống nội bộ phát sinh dị biến mà vẫn thủ ở chỗ này, phần định lực này ngay cả Lý Lân cũng không thể không bội phục. Đương nhiên, bội phục thì là bội phục, nhưng để không lưu lại tai họa ngầm, Lý Lân cũng không thể trốn tránh không ra tay.
- Tiểu tử, bớt dát vàng lên mặt mình, cho dù thực lực của ngươi nghịch thiên có thể chiến đấu vượt cấp thì sao, bản tọa chính là Võ Hoàng bát phẩm, giết hết bọn ngươi dễ dàng như nghiền nát một con kiến. Hiện tại bản tọa có thể cho ngươi một con đường sống, nói cho bản tọa Triệu Ngọc Oánh ở nơi nào, nếu ngươi có thể hiệp trợ bản tọa bắt Triệu Ngọc Oánh, chẳng những giải trừ toàn bộ ân oán giữa ta và ngươi, bản tôn còn cho người một khoản đại phú quý
Trương trưởng lão trầm giọng nói.
- Long Mạch thiên sư!
Một gã cao thủ Võ Hoàng tinh mắt la lên. Một câu này hấp dẫn lực chú ý của rất nhiều cao thủ khác. Tám phân thân của cao thủ Võ Tôn bỏ qua man Thú Vương dây dưa, hùng hổ bay tới Long Mạch thiên sư. Long Mạch thiên sư là người duy nhất tiến vào trong Già Thiên đại trận, tất nhiên hiểu biết tình huống bên trong. Thậm chí rất có thể từ trong đó mang ra cự bảo. Nghĩ đến loại khả năng này, cho dù là cao thủ Võ Tôn cũng khó ức chế sinh ra một chút ý niệm tham lam.
- Man thú bạo động! Quả nhiên không ngoài dự liệu của bản tôn!
Long Mạch thiên sư cũng không thèm liếc nhìn tám tên cao thủ đang xông tới. Thần thức bản thể đột nhiên tra xét tứ phương, đối với man thú ùn ùn kéo đến như thủy triều, Long Mạch thiên sư cũng cảm thấy cực kỳ khó giải quyết.
- Long Mạch thiên sư, giao cự bảo đoạt được trong trận ra đây!
Một phân thân Võ Tôn vọt tới trước mắt, trong ánh mắt hiện lên một chút hưng phấn. Khoảng cách của mình gần nhất, hắn có thể nắm chắc bắt được Long Mạch thiên sư trước phân thân của những người khác. Hắn nghĩ, một Long Mạch thiên sư trốn dưới mặt đất, mặc dù hiểu được trận pháp sắc bén, sức chiến đấu thật sự thì có bao nhiêu.
- Hừ! Không biết sống chết. Chỉ là phân thân mà cũng dám uy hiếp bản tôn!
Long Mạch thiên sư lấy ra một hòm nhỏ màu đồng xanh, sau đó đánh vào nó vài đạo pháp quyết. Hòm nhỏ đột nhiên phóng ra thanh quang cực lớn, sau đó thanh quang lại đột nhiên hướng xuống dưới mặt đất, mặt đất cũng chấn động theo, một cỗ chân nguyên nồng đậm như lực lượng long mạch ngầm đột nhiên từ dướt đất nhảy vào trong cơ thể Long Mạch thiên sư, khí thể trên người hắn đột nhiên tăng vọt.
- Đây là?
Một phân thân Võ Tôn sắc mặt đại biến. Bởi vì hắn phát hiện, sau khi long mạch nhập vào cơ thể, thực lực Long Mạch thiên sư trước mắt vốn là Võ Hoàng đỉnh lại lần nữa tăng vọt, khiến hắn kinh hãi hơn là người trước mắt còn đột phá bức tường cản trở, đạt đến độ cao không thể mong muốn Võ Tôn. Không chỉ có đám Võ Hoàng đỉnh đang chạy giật mình, những người khác cũng là không ngờ tới, ngây ngốc nhìn Long Mạch thiên sư khí phách, lăng không.
- Tám phân thân của võ giả cấp Võ Tôn, xem ra các ngươi là một vốn một lời là tình thế bắt buộc rồi! Đều lưu lại cho bản tôn đi!
Long Mạch thiên sư vung tay lên, từng trận hơi thở tử vong tản ra, một thế giới hư ảo hiện lên trong lòng bàn tay hắn, cũng lấy thế lôi đình muốn thu tám gã phân thân Võ Tôn chạy trốn vào trong đó.
- Từ khi bản tôn luyện thành địa ngục Diêm La, còn chưa từng cắn nuốt một sinh linh cao giai nào. Tám phân thân của Võ Tôn mặc dù không có bản thể giá trị, nhưng cũng coi như là tế phẩm tốt!
Long Mạch thiên sư nói xong, thế giới màu đen trong lòng bàn tay hắn thổi ra từng trận âm phong, quỷ tốt nhiều vô kể, khô lâu từ dưới đất chui lên, xông thẳng về phía tám người.
Tám người sau khi bị địa ngục Diêm La của Long Mạch thiên sư cắn nuốt, thần sắc trở nên vô cùng khó coi. Mọi người giống như thấy một thế giới hư ảo, hiểu rõ bản thân chỉ sợ không ra được.
- Lấy thế giới phá thế giới, xem thế giới thiên lôi của bản tôn!
Một phân thân Võ Tôn quanh thân bộc phát tử quang mãnh liệt, sau đó cả người ầm ầm nổ, nát vụn, hóa thành một mảnh thế giới lôi điện màu tím, cùng thế giới tử vong tiến hành va chạm.
- Bản tôn huyết tế phân thân, bố trí thế giới thiên hỏa! Cho dù không thể đánh vỡ thế giới tử vong của ngươi, cũng phải xuyên thủng thế giới của ngươi!
Một phân thân Võ Tôn khác cũng bạo phát, hóa thành một thế giới hư ảo, thế giới hỏa diễm màu hồng.
Nhìn thấy hành động của hai người, sau người còn lại cũng lần lượt bạo phát phân thân, hóa thành thế giới căn nguyên của bản thân, cùng thế giới tử vong đối kháng.
- Tốt tốt tốt! Không hổ là giáo tôn nhân tộc một phương, quả nhiên có chút bản lĩnh! Nếu là bản thể của các ngươi đến đây, có lẽ bản tôn chỉ có nước chạy, nhưng chỉ là một phân thân mà cũng muốn nghịch thiên. Thế giới Diêm La, trấn áp cho bản tôn!
Theo một thanh âm ngập tràn uy nghiêm. Bốn phía của thế giới Diêm La tràn ngập lực lượng tử vong, không ngừng ăn mòn tám tiểu thế giới hư ảo khác, đồng thời trong thế giới Diêm Vương, khô lâu, ác quỷ cũng điên cuồng đánh sâu vào ý thức của bọn hắn, khiến cho lực lượng thế giới do tám phân thân hóa thành không ngừng tiêu thất.
Ầm ầm, thế giới thiên lôi tan rã đầu tiên, sau đó bảy thế giới hư ảo còn lại cũng lần lượt tan vỡ, bị thây ma ác quỷ cắn nuốt, chiếm đoạt. Tám phân thân chỉ có thể phát ra một tiếng gào thét phẫn nộ, sau đó bị tiêu diệt gọn gàng.
Giết chết tám phân thân Võ Tôn, Long Mạch thiên sư lại thoáng trầm mặc một hồi, giống như đang thể ngộ cái gì. Sau đó giương mắt nhìn về phía man thú đang giết cao thủ nhân loại ở phía xa, trong mắt hiện lên một chút ánh sáng lạnh. Bất kể là Võ Hoàng đỉnh hay là các cao thủ khác, dưới ánh nhìn chằm chằm của Long Mạch thiên sư, nháy mắt đều cảm thấy lạnh cả lưng. Trong đó, tên Võ Hoàng đỉnh lúc trước vây công hắn càng thấp thỏm lo âu. Tám người vừa rồi chính là phân thân của cao thủ cấp Võ Tôn, mặc dù năng lượng từng phân thân thừa nhận chưa chắc nhiều hơn bọn họ, nhưng dù sao cũng là một tầng lớp lực lượng cho dù là Võ Hoàng đỉnh cũng chưa chắc có thực lực đụng vào.
- Vạn Long đại trận, lên!
Long Mạch thiên sư quát một tiếng, khu vực từ ngọn núi chỗ lối ra của Già Thiên đại trận đến đây, khoảng ngàn dặm toàn bộ bị bao phủ trong đại trận của hắn. Trung tâm những ngọn núi nứt ra, từ trong đó xông ra từng con thạch thổ cự long. Đối mặt với uy thế thiên địa như vậy, những man thú trí tuệ thấp nháy mắt trở nên kinh hoàng bất an.
Ngay tại thời điểm Long Mạch thiên sư chuẩn bị đại khai sát giới, một thanh âm khàn khàn trầm thấp truyền đến từ trong Già Thiên đại trận, lại trực tiếp nhập vào thức hải của Long Mạch thiên sư.
- Không nên giết hại những man thú này, bản tôn còn sử dụng!
Long Mạch thiên sư do dự một chút, cuối cùng đánh ra một đạo pháp quyết, hàng vạn con thạch thổ cự long tận lực tránh né những linh thú hình thể khổng lồ, ngược lại điên cuồng công kích những cao thủ nhân loại.
- Long Mạch thiên sư cùng lão quái vật trong đại trận cấu kết với nhau, chúng ta nhất định phải chạy thoát, đem chuyện xảy ra trong mảnh không gian này, mang ra ngoài.
Có người trước khi chết bi phẫn rống to. Đáng tiếc, có man thú phối hợp với cao thủ Võ Tôn chỉ huy phong thủy đại trận, thì có bao nhiêu người có thể chạy thoát chứ!
Ầm ầm ầm, rốt cuộc có người xông ra trước cửa, không kịp xem xét tình huống phía sau, cắm đầu chạy thẳng ra ngoài.
Mọi người giống như nhận được cổ vữ, một đám hung hãn không sợ chết, xông về phía lối ra.
- Ai! Đáng tiếc, thiên mạch ngầm mất đi thiên mạch chi tâm, điều chỉnh lực lượng thiên mạch có chút cứng nhắc, nếu không những người này, không ai có thể trốn thoát!
Long Mạch thiên sư tiếc hận nói nhỏ. Không lưu lại những người này, chuyện tình Long Mạch thiên sư xuất hế tất nhiên sẽ truyền ra. Đến lúc đó tình cảnh của hắn so với bây giờ còn khó khăn hơn nhiều.
Long Mạch thiên sư không hề do dự, cả người đứng trên đầu một thạch thổ cự long, đi ra ngoài. Mặc dù độc nhãn cự nhân cùng lão già giống như thây khô đều đối tốt với hắn, nhưng là trời biết bọn họ có dụng ý gì, thật vất vả tìm về thiên mạch chi tâm, Long Mạch thiên sư tuyệt đối sẽ không ở lại chỗ này thời gian dài.
Ở phía trước Long Mạch thiên sư, Lý Lân chật vật vọt tới lối ra, phong thủy đại trận phối hợp với man thú đuổi giết, cho dù là Lý Lân cũng thiếu chút nữa ngã ở bên trong. May mắn hắn là từ trong tay độc nhãn cự nhân chạy thoát về phía lối ra, nếu không lần này khẳng định không có thuận lợi như vậy.
Ngay tại thời điểm Lý Lân cất bước đến lối ra muốn thở phào một cái. Một trường kiếm nhỏ bé yếu ớt, giống như rắn độc đột nhiên đâm tới phía Lý Lân. Kiếm quang phía trước kiếm chừng vài thước chứng tỏ thực lực kiếm đạo của người này không yếu.
- Trương trưởng lão, ngươi vẫn còn chưa chết!
Lý Lân sắc mặt đại biến, bất chấp mọi thứ, trước tiên triệu hồi ra Trấn Giới Thạch ngăn cản trường kiếm của Trương trưởng lão.
Keng một tiếng, trường kiếm nhỏ bé đánh vào Trấn Giới Thạch, phát ra thanh âm va chạm mãnh liệt.
- Hử? Ngươi làm sao có thể ngăn cản công kích của bản tọa!
Bên cạnh lối ra xuất hiện một ngươi, chính là Trương trưởng lão vẫn luôn đứng chờ. Trên khuôn mặt có chút tử sắc tràn đầy kinh ngạc khó hiểu, cùng sát khí nồng đậm.
- Hừ! Lúc này mà ngươi còn đứng chờ, xem ra giữa chúng ta thật sự đến chết không ngừng.
Sắc mặt Lý Lân âm trầm, bị một Võ Hoàng bát phẩm đỉnh nhắm vào thật sự là đủ phiền toái. Huống chi Trương trưởng lão này lại có thể ở trong tình huống nội bộ phát sinh dị biến mà vẫn thủ ở chỗ này, phần định lực này ngay cả Lý Lân cũng không thể không bội phục. Đương nhiên, bội phục thì là bội phục, nhưng để không lưu lại tai họa ngầm, Lý Lân cũng không thể trốn tránh không ra tay.
- Tiểu tử, bớt dát vàng lên mặt mình, cho dù thực lực của ngươi nghịch thiên có thể chiến đấu vượt cấp thì sao, bản tọa chính là Võ Hoàng bát phẩm, giết hết bọn ngươi dễ dàng như nghiền nát một con kiến. Hiện tại bản tọa có thể cho ngươi một con đường sống, nói cho bản tọa Triệu Ngọc Oánh ở nơi nào, nếu ngươi có thể hiệp trợ bản tọa bắt Triệu Ngọc Oánh, chẳng những giải trừ toàn bộ ân oán giữa ta và ngươi, bản tôn còn cho người một khoản đại phú quý
Trương trưởng lão trầm giọng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.