Tam Thái Tử

Chương 261: Kế nhiệm Thánh Long vương (2)

Thuỵ Tỉnh Thỏ

03/09/2014

Sự ngang tàng của Đế Thí Thiên khiến cho các trưởng lão khác của Thần long nhất mạch cùng biến sắc. Áp chế được đại trưởng lão, Đế Thí Thiên chuyển ánh mắt sang phía bà lão áo đen với thần sắc rất lạnh lùng, nếu bà lão này không đồng tình, Đế Thí Thiên không ngại để cho nơi này đổ máu. Là phân thân của Lý Lân, linh hồn Đế Thí Thiên phụ thuộc vào Lý Lân, nhưng cũng có tính cách của riêng mình, đúng là loại tính cách không hề kiêng nề, khiến cho hắn làm việc hoàn toàn dựa vào tâm ý, điều này cũng định sẵn sự khó đối phó của Đế Thí Thiên. Bất luận là kiếp trước hay là kiếp này, người không hề kiêng nề này đều là người khó đối phó nhất.

- Đệ Thí Thiên đại nhân, vị Thiên Túc bà bà này chính là Thiên Túc Ngô CôngThiên Túc Ngô Công đắc đạo của Hắc Thủy Tùng Lâm, là dị chủng của trời đất, cả người toàn độc đủ để uy hiếp sinh mạng của Thú vương, có thể coi là tổ tiên của vạn độc Hắc Thủy Tùng Lâm.

Vương nữ tức thời nói. Một câu nói đã mở ra lai lịch của bà lão áo đen. Giống như bề ngoài Đế Thí Thiên không cần nghe lời nàng nói.

- Thiên Túc Ngô Công? Thì ra là trong Hắc Thủy Tùng Lâm không chỉ là Thần long nhất mạch, lại còn loại độc vật đắc đạo này, chẳng trách lại kiêu ngạo như thế. Này, bà già kia, bà sẽ không muốn dùng độc trên tay mình để đối phó với bản đại gia chứ! Ta khuyên bà đừng nên cho là đúng, bởi vì ta thật sự… sẽ giết bà!

Trong đôi mắt Đế Thí Thiên lóe lên một tia sát khí, chớp mắt đã di chuyển đến trước mắt bà lão. Hơn nữa còn nhốt bà lão trong ống tay áo cố thủ được giũ ra. Chỉ thấy Thiên Túc bà bà đang tỏa ra khói trắng nhàn nhạt, hơn nữa còn vô sắc vô vị. Tám đại trưởng lão khác biến sắc, dường như cực kỳ kiêng dè loại kỳ độc màu trắng này của Thiên Túc bà bà.

- Ngươi… Ngươi muốn làm gì?

Thiên Túc bà bà biến sắc, vừa nãy khi bà ta phóng ra loại độc vô sắc này, cũng tự tin rằng Đế Thí Thiên đã hút vào. Nhưng kết quả lại không giống như cái mà bà ta mong chờ, Đế Thí Thiên dường như không hề bị ảnh hưởng. Khiến cho Thiên Túc bà bà cảm thấy khó hiểu là, tiểu tử đi theo sau Đế Thí Thiên cũng không bị sao.

- Ngao Vô Tình, bản đại nhân giết bà ta không phạm vào Tùng Lâm Thiết Tắc Tắc chứ?

Đệ Thí Thiên quay đầu hỏi.

- Đế Thí Thiên đại nhân, khoan đã, Thiên Túc trưởng lão cũng chỉ nhất thời hồ đồ, bà cũng không có ác ý. Hy vọng đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân, tha cho bà ta.

Đại trưởng lão mở miệng cầu xin, Khi Đế Thí Thiên thu hồi uy lực, y cũng đứng lên.

Đế Thí Thiên căn bản không hề nhúc nhích, chỉ dùng ánh mắt sáng quắc chăm chú nhìn Vương nữ.

- Dựa theo quy định của Hắc Thủy tùng lâm, hạ độc với Thánh Long Vương tương lai, đáng chết!

Thanh âm của Vương nữ lạnh lùng, gần như không có chút tình cảm.

- Ta đã biết sẽ như thế này mà! Bản đại gia càng ngày càng thích cái Tùng Lâm Thiết Tắc này rồi!

Trên mặt Đế Thí Thiên lộ ra chút huyết sắc. Bàn tay vừa dang ra, từng tia huyết khí màu vàng hình thành thế lồng giam, giam giữ Thiên Túc bà bà ở bên trong.

Thiên Túc bà bà biến sắc, thổi phù một hơi, phun ra một nhóm độc vật bảy màu, muốn dùng thuốc độc chết Đế Thí Thiên.

- Đại nhân cẩn thận!

Vương nữ hô to. Ngay cả cô ta cũng cực kỳ kiêng dè đám khói độc bảy màu kia. Bởi vì đây không phải là một loại kịch độc, mà là Thiên Túc Ngô Công tích góp kịch độc trong vô số năm, là hỗn hợp kịch độc bà ta dung hòa từ các loại kịch độc trong rừng tạo thành. Cho dù là cao thủ Hoàng cấp, nếu không phòng bị cũng sẽ bị thương vong.

- Muốn chết mà!

Sắc mặt Đế Thí Thiên trở nên khó coi, linh lực quanh người bắt đầu chuyển động, huyết sắc tinh mang phóng lên trời, giống như một lốc xoáy, thổi tan khói độc bảy màu ở bên người. Đồng thời thần lực màu vàng cũng bắt đầu chuyển động, lồng giam màu vàng bị ánh vàng bao phủ. Không gian bên trong giống như thủy tinh, vỡ vụn từng mảnh từng mảnh. Sau đó bị vỡ vụn còn có Thiên Túc bà bà.

Phụt, máu tươi bắn ra từ thi thể, khiến cả cung điện khắp nơi đều là máu. Một cái đầu khổng lồ khoảng trăm mét của Thiên Túc Ngô Công với thân hình đã bị phá hủy đổ ầm xuống đại điện. Bản thể đã bị thương nặng như vậy vẫn còn đang ngọ nguậy, nhưng không chết ngay lập tức, có thể thấy được sinh mệnh và sức mạnh của linh thú.



Đế Thí Thiên đang muốn vung tay phá hủy hoàn toàn, mượn cơ hội ra uy.

- Đợi một chút! Đừng phá hủy bảo bối này!

Lý Lân ở phía sau đột nhiên lên tiếng ngăn cản.

Nắm tay Đế Thí Thiên hơi ngừng lại một chút, sức mạnh cường hãn được thu hồi ba phần. Hai nắm đấm giống như thần binh lợi khí xâm nhập vào trong cơ thể Thiên Túc Ngô Công, lấy ra một linh đan màu đen. Bây giờ phía trên linh đan linh lực xám xịt, tràn ngập độc tố nhàn nhạt. Trên mặt Đế Thí Thiên tràn đầy sự chán ghét.

- Ngươi muốn làm gì?

Đế Thí Thiên xoay người lại hỏi. Mặc dù hiểu rõ suy nghĩ của Lý Lân nhưng cũng phải trực tiếp hỏi, dù sao bây giờ hắn cũng là Đế Thí Thiên, người thừa kế Thánh Long Vương của Hắc Thủy Tùng Lâm, không phải phân thân của Lý Lân.

- Thiên Túc Ngô Công tu luyện mấy ngàn năm, tuy rằng cả người là kịch độc nhưng cũng là bảo bối muốn mà không được. Ta biết một bí phương, chỉ cần tập trung kịch độc của vạn loài, phối hợp với độc chí tôn trong Thiên Túc Ngô Công, đủ để chế ra Vạn Độc đan.

Lý Lân nói, lại cố tình đi tới, kiêng dè kịch độc mà Thiên Túc Ngô Công đang giải phóng.

- Vạn Độc đan? Chúng ta cần thứ độc dược đó làm cái gì! Lý Lân, ngươi là ân nhân của bản đại gia, nhưng mâu thuẫn trong nội bộ Hắc Thủy Tùng Lâm, ngươi tốt nhất không nên tham gia.

Đế Thí Thiên trầm giọng nói.

- Ngài có thể luyện chế ra Vạn Độc đan?

Vương nữ đột nhiên nói.

- Cô biết Vạn Độc đan?

Lý Lân có chút tò mò, bảo vệ của Hắc Thủy Tùng Lâm này dường như không phải người bình thường, chẳng những tính cách kỳ quái, kiến thức cũng vượt qua một Thú vương bình thường.

- Vạn Độc đan là một loại đan dược cao cấp của loài người. Tuy rằng tên là Vạn Độc đan, nhưng bản thân nó không có độc. Ăn Vạn Độc đan ngoài việc khiến người ta bách độc bất xâm, còn có thể khiến cho người không có thực lực tăng lên một cảnh giới. Cho dù ở thế giới loài người cũng là một loại thần đan có muốn cũng không được.

Vương nữ nói.

- Không thấy thực lực sẽ tăng lên một cảnh giới? Vương nữ đại nhân, những điều ngài nói là thật sao? Nếu chúng ta phục chế được Vạn Độc đan, không phải có thể vượt qua cổ bình, trở thành Thú hoàng chân chính sao?

Trưởng lão áo gấm dũng mãnh vui mừng nói.

- Trên lý thuyết thì là như vậy, nhưng đây chỉ là ghi chép trong bản chép tay, cụ thể có phải như vậy hay không ta cũng không rõ. Loài người, ngươi có nắm chắc có thể luyện chế ra Vạn Độc đan không?

Vương nữ nhìn sang Lý Lân hỏi.

Lý Lân lắc đầu nói:

- Ta đương nhiên không thể luyện chế được, đây chính là thần đan trên lục phẩm, chỉ có luyện dược sư đứng đầu của loài người mới biết cách luyện chế. Thiên Túc Ngô Công này là vị thuốc dẫn quan trọng nhất để luyện chế Vạn Độc đan. Huống hồ đã tu luyện mấy ngàn năm, đạt tới vương tọa cao nhất của linh thú, nếu dùng bà ta để luyện chế Vạn Độc đan, hiệu quả nhất định rất tốt.



Lý Lân nói.

- Nói hươu nói vượn, con người và linh thú chúng ta là kẻ thù, bao nhiêu năm nay linh thú giết hại đồng bào ta, dùng huyết nhục của bọn chúng để luyện chế linh đan, càng vì các loại tài nguyên không ngừng ăn mòn địa bàn của chúng ta. Thần Long đại nhân, người tuyệt đối không thể tin lời của con người này.

Đại trưởng lão lớn tiếng nói. Ánh mắt nhìn Lý Lân tràn đầy sự chán ghét, thậm chí còn che dấu sát khí.

- Hừ, bản đại gia ta tự biết cân nhắc.

Nói xong Đế Thí Thiên vẫy tay lấy Thiên Túc Ngô Công đi. Lý Lân dường như còn muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng cũng không mở miệng.

Đúng lúc này bên ngoài truyền đến một tiếng động lớn, dường như có một đám quái vật đang kéo về phía này. Mặt đất đều khẽ rung chuyển.

Đại trưởng lão biến sắc, có chút phẫn nộ nhìn Vương nữ.

- Vương nữ đại nhân, đây là chuyện gì vậy? Người của Cự Long nhất mạch sao lại kéo tới Long Cốc? Chẳng lẽ bọn chúng muốn đánh nhau sao?

- Đây là mệnh lệnh của Đế Thí Thiên đại nhân, không phải quyết định của ta. Có điều gì bất mãn, đại trưởng lão có thể đi nói với Đế Thí Thiên đại nhân.

Vương nữ không chút biến sắc nói.

- Ngao Vô Ba, nhiều năm không gặp ngươi vẫn như vậy, nếu không phải nể mặt Đế Thí Thiên đại nhân, chỉ bằng một câu nói kia của ngươi, lão tử sẽ cho quất cho ngươi một cái.

Một âm thanh vô cùng bực tức truyền tới từ bên ngoài đại điện. Một dáng người cao gần ba mét, cả người nổi lên toàn cơ bắp, cánh tay trầnso với eo của Lý Lân còn thô hơn, hoành tráng hơn. Trên đầu không hề có tóc, thoạt nhìn giống như một cái bóng đèn đang phát sáng. Khuôn mặt thô bạo, bộ dạng thô bạo của Bạo Long vương của mặt đất đứng trước mặt hắn có thể tạm gọi là thanh tú.

- Ngao Vô Phong, lại là ngươi!

Đại trưởng lão sắc mặt khó coi, nhưng y nhận ra tình hình nhạy cảm trước mắt, liếc nhìn Lý Lân một cái, cúi đầu xuống, không nói thêm gì nữa, tình thế so ai mạnh hơn, Thiên Túc bà bà vừa bị giết, lúc này ai mà trêu chọc Đế Thí Thiên đều sẽ xui xẻo, đại trưởng lão tuy rằng không đồng tình với Lý Lân, không có nghĩa y không quý trọng cái mạng nhỏ của mình. Thằng ngu cũng nhìn ra Đế Thí Thiên đang ra uy, sống nhiều năm như vậy, chữ chết sao có thể dễ dàng nói ra.

- Ngao Vô Phong đại diện Cự Long nhất mạch tham kiến Đế Thí Thiên đại nhân! Chuyện của ngài ta đã nghe Ngạo Thiên nói. Cũng không cần nói thêm nữa, chỉ cần ngài chịu mang theo chúng ta chống lại loài người, khôi phục trật tự vốn có của Hắc Thủy Tùng Lâm, ta sẽ ủng hộ ngài. Nếu ngài ẻo lả như Ngao Vô Ba, thứ cho Cự Long nhất mạch chúng ta không thể hầu hạ.

Ngao Vô Phong không chút khách khí nói.

- Hừ! Khẩu khí thật lớn, bản đại gia lại không thích có người quyết định thay ta, khoa chân múa tay. Kết cục của việc uy hiếp bản đại gia chính là tất cả dùng nắm đấm để trừng phạt!

Đế Thí Thiên tiến lên từng bước, không chút khách khí nói. Ngạo Vô Phong cũng bước một chân vào Hoàng cấp, chỉ là khí tức so với Thần long nhất mạch đại trưởng lão Ngao Vô Ba có yếu hơn một chút. Thông qua hình dáng của hai người, tự nhiên có thể nhìn ra phong cách chiến đấu hai người chắc chắn hoàn toàn đối lập, nếu không không thể đối chọi gay gắt đến vậy.

- Ha ha! Có khí phách, ta thích. Đế Thí Thiên đại nhân, Cự Long nhất mạch chúng ta tạm thời ủng hộ ngài đăng Thánh Long vương vị, nếu ai phản đối, lão đây sẽ bóp vỡ trứng của hắn.

Sự cứng rắn của Đế Thí Thiên khiến cho Ngao Vô Phong rất thưởng thức, chẳng những không hề tức giận, ngược lại còn bày tỏ thái độ muốn ủng hộ Lý Lân, khi nói câu cuối cùng kia, một đôi mắt trâu nhìn về phía Ngao Vô Ba vẫn luôn trầm mặc.

Ngao Vô Phong phục tùng như vậy ngược lại khiến cho Đế Thí Thiên có chút không thích ứng kịp, nhưng Cự Long nhất mạch thuận theo đối với hắn mà nói là một chuyện tốt, ít nhất không cần từng bước từng bước thu phục, cũng tiết kiệm thời gian của Đế Thí Thiên.

Cự Long nhất mạch có bảy vị trưởng lão, Thần Long nhất mạch vốn có chín người, bị Đế Thí Thiên giết mất một người, chỉ còn lại tám người. Cuối cùng tất cả mười lăm vị trưởng lão đều đồng ý Lý Lân kế nhiệm Thanh Long vương. Điều này khiến cho Lý Lân tránh sau Đế Thí Thiên nhẹ nhõm thở phào một hơi. Xem ra hành động mạo hiểm lần này của hắn tạm thời thành công lớn. Bước tiếp theo chính là xem phân thân này có thể thống nhất Hắc Thủy Tùng Lâm, chân chính ngồi vững trên vị trí Thánh Long vương hay không. Lý Lân trải qua chín kiếp hun đúc tuyệt đối không hề đơn giản. Phân thân của hắn mượn dùng không biết cái gọi Tùng Lâm Thiết Tắc lại ngồi trên Thánh Long vương vị. Xem ra địa củng cố dị thường này thật ra không hề có cảm giác an toàn. Bất kể là Thần Long đại trưởng lão Ngao Vô Ba âm trầm, hay là Cự Long đại trưởng lão thô bạo Ngao Vô Phong đều không hề đơn thuần như bề ngoài như vậy. Những điều này tất nhiên sẽ là những vấn đề phiền toái nhất mà phân thân Đế Thí Thiên đại nhân sau này gặp phải.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tam Thái Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook