Tam Thái Tử

Chương 460: Tuyệt cảnh (2)

Thuỵ Tỉnh Thỏ

04/11/2014

- Âm dương tương phân.

Lý Lân gầm lên một tiếng như hổ gầm, ý chí võ đạo dung nhập vào trong mũi nhọn lưỡi đao, ánh sáng thanh long đao càng phóng đại lên, một tiếng rồng ngâm yếu ớt vang lên, mũi nhọn thanh long đao chặt mười trượng lôi long thành hai đoạn.

Một tiếng ầm vang, trường long hồng nhạt vỡ tan, hóa thành những ngôi sao lôi điện màu hồng nhạt.

Lý Lân đột nhiên khẽ hút, hắn đem những lôi điện này hấp thu vào trong cơ thể, đồng thời thần thức chú ý gắt gao vào hướng đi của những lôi điện màu hồng nhạt kia.

Sau một khoảng thời gian, thần sắc Lý Lân có chút trở nên ngưng trọng, bởi vì những lôi điện màu hồng nhạt này thế nhưng khi lướt qua thân thể, tiến vào trong mi tâm thức hải, cuối cùng hóa thành một tòa lôi vân màu hồng nhạt.

ngao

Lại là một tiếng rồng ngâm, một con lôi long so với con lôi long vừa rồi còn lớn hơn gầm thét xông lại

Thân mình Vệ Thanh Tuyền vừa động, vậy mà đối với lôi long công kích cùng với Lý Lân đối chiến một màn nàng cũng đã nhìn thấy rõ. Những lôi long này tuy rằng khó giết, nhưng nếu giết được thì lại đạt được lôi điện cực kỳ nồng đậm, quả thực so với mình săn giết hàng trăm ngàn hính nhân lôi điện còn muốn tinh thuần hơn.

Vệ Thanh Tuyền cũng không biết rốt cục những lôi điện màu hồng nhạt này là cái thứ gì, nhưng mà nàng biết đó là đồ tốt có thể dùng để đối phó với những ảo ảnh vô hình vô chất.

Một tiếng ầm vang, cả người Vệ Thanh Tuyền bay ngược về, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ kinh hãi

- Con nhóc ngốc nghếch, còn không mau trốn đi.

Lý Lân to tiếng quát mắng, cả người rất nhanh thoát đi.

- A! Vô liêm sỉ.

Vệ Thanh Tuyền rất là xấu hổ, nhưng lực của một kích vừa rồi so với lực của mười trượng lôi long kia còn mạnh hơn mấy lần, nếu mà lực lượng của mình là một bà già vô dụng thì chỉ sợ một kích này cũng đủ để cắn mình bị thương rồi.

Lôi long trước mắt chiều cao chừng bảy tám chục thước, hai tròng mắt của nó so với còn lôi long mười trượng trước cũng sáng sủa hơn nhiều, thậm chỉ Vệ Thanh Tuyền còn nhìn thấy trong mắt con rồng này một chút phẫn nộ.

- Trốn.

Vệ Thanh Tuyền cuối cùng cũng phản ứng kịp, nàng xoay người đuối theo hướng Lý Lân vừa thoát đi, tuy rằng trong lòng nàng cho rằng Lý Lân là người trơ trẽn, nhưng trong không gian của tấm trận pháp này, đi theo Lý Lân thần bí có lẽ đó là lựa chọn tốt nhất.

- Đồ đàn bà thúi, không được đi theo ta, chúng ta tách ra đi.

Lý Lân cảm nhận được hơi thở từ phía sau, hắn quay đầu lại nhìn, cái mũi thiếu chút nữa thì vẹo đi, Vệ Thanh Tuyền này vậy mà lại gắt gao đi theo hắn làm cho bảy tám chục trượng lôi long kia cũng bám sát phía sau.

Lý Lân mặc dù không có giao thủ với con Lôi long này, nhưng hơi thở trên thân thể của nó so với Chiến công tử còn muốn mạnh hơn mấy phần, Lý Lân không phải là đối thủ của Chiến công tử tự nhiên cũng không có dại dột gì mà đi đối phó với cái con lôi long cứng rắn kỳ lạ này.



- Hừ! Tưởng bỏ được bản cô nương ư, đừng có nằm mơ.

Vệ Thanh Tuyền nhìn thân ảnh chật vật của Lý Lân ở phía trước sắc mặt lộ ra một vẻ vui mừng khó hiểu, cho cái tên khốn kiếp khinh nhờn ta giờ đây đang lọt vào vòng báo ứng, lúc này thì Vệ Thanh Tuyền cũng không chú ý là mình cũng đang đi theo sau Lý Lân, hơn nữa cũng chật vật không kém Lý Lân một chút nào.

Khẹc khẹc.

Một trận cười quái dị từ phía trước mặt truyền đến, một cái thân ảnh như từ thực chất ngưng kết lại đứng chắn ở trước mặt hai người, một cảm giác nguy hiểm rất tinh tường xuất hiện trong lòng hai người Lý Lân và Vệ Thanh Tuyền.

- Là cái ảo ảnh chết tiệt trước kia, cái ảo ảnh này so với cái kia to lớn không biết gấp bao nhiêu lần.

Sắc mặt Lý Lân đại biến, đối diện ảo ảnh đã hoàn toàn vô hình không biết, mà là từ vô tận những mây mù đen mà lộ ra một hình dáng chân thật của con người, nhưng từ trong đôi mắt này không có quá nhiều sinh cơ mà chỉ có vô tận lạnh như băng.

Vệ Thanh Tuyền cũng đồng dạng biến sắc, mấy thứ quái quỷ này thì nàng hiểu rất rõ, dùng vật lý công kích gần như không có hiệu quả. Nếu không phải lúc ấy cơ duyên phát hiện lôi điện màu hồng nhạt có thể khắc chế những thứ này, nàng chỉ sợ là mình sớm đã bị chết ở trong đó rồi.

- Đồ vô sỉ, chúng ta phải làm sao bây giờ?

Vệ Thanh Tuyền dừng lại ở bên người Lý Lân, trên mặt thần sắc rất là ngưng trọng.

- Còn làm sao bây giờ, chỉ có lên! Nếu lão tử đoán không sai thì cái đại trận chết tiệt này hẳn là bị người quấy, nếu không rõ ràng những thứ này hẳn là đứng ở khu vực bất đồng, ngưu quỷ xà thần cũng không cùng lúc xuất hiện ở cùng một nơi.

Sắc mặt Lý Lân vô cùng khó coi, lôi điện màu hồng nhạt có thể khắc chế ảo ảnh vô hình, Lý Lân hiểu được đây là ở vào khu vực đại trận bất đồng, cũng là để cho người xông vào có phương thức sinh cơ. Dựa theo trận pháp bình thường mà suy đoán, nếu tiến vào trong lôi điện màu hồng nhạt này thì chỉ biết là sẽ gặp lôi long màu hồng nhạt, căn bản sẽ không gặp ảo ảnh công kích, nhưng mà bây giờ lại xuất hiện đảo điên, ít nhất là một cái ảo ảnh vương giả đang tồn tại ngăn cản đường đi của hai người, phía sau thì lôi long cũng gầm thét mà truy kích đến.

- Hai loại sinh vật này tương khắc lẫn nhau, liệu có thể lợi dụng một chút hay không?

Tâm tư Vệ Thanh Tuyền vừa động, nàng cất tiếng hỏi.

- Nghĩ khá lắm, ngươi không phát giác hai con súc sinh này đã muốn xiềng xích chúng ta rồi sao? Chính chúng ta mới là mục tiêu của bọn chúng.

Lý Lân buồn bực nói.

Sắc mặt Vệ Thanh Tuyền hoàn toàn thay đổi nói:

- Điều này là không nên, căn cứ ghi lại trên đại trận vài ngàn năm nay đều không phát sinh biến hóa, vậy mà tại sao bây giơ lại đảo loạn?

- Nếu lão tử đoán không sai, những thứ này chắc chắn là thủ đoạn của Chiến công tử, lão tử vừa loáng thoáng cảm nhận được hơi thở của Chiến công tử chắc là không giả.

Sắc mặt Lý Lân âm trầm, kết hợp trong tình huống đại trận Lý Lân trên cơ bản đã hiểu rõ ràng mọi chuyện, trong lòng hắn có chút buồn bực, Chiến công tử khôi phục minh mẫn thế nhưng một tiếng trống làm cho tinh thần hăng hái thêm, thông qua đại trận luyện tâm, lại còn đảo loạn trận pháp, đem hai người vây khốn vào cùng một chỗ.

- Cái gì? Ngươi nói là Chiến công tử đã muốn thành công, vậy vì sao gã lại phải đảo loạn đại trận?



Vệ Thanh Tuyền biến sắc, nàng cất tiếng hỏi có chút không tin tưởng lắm.

- Hừ! Vậy thì còn có thể vì cái gì? Không phải là không hy vọng chúng ta thông qua đại trận để cùng gã tranh giành thế giới bản nguyên sao? Mẹ nó, đừng để cho lão tử đi ra ngoài, nếu không tất nhiên sẽ cùng với ngươi làm một trận ra trò.

Thật vất vả để đi đến được nơi này, vậy mà vì sao lại bị ngăn cản, trong lòng Lý Lân vì sao mà buồn bực có thể hiểu được. Trọng yếu nhất là Chiến công tử không phải chỉ có vây khốn hai người mà còn dẫn hai con súc sinh khủng bố đến. Đơn thuần nếu chỉ có một con, Lý Lân cho dù đánh không lại thì cũng có thể chạy trốn được, nhưng đối phó với hai con thì lại không đủ lực lượng, về phần Vệ Thanh Tuyền, với thù oán giữa hai người, chỉ sợ cũng khó có được sự hợp tác chân thành.

Ngao!

Khẹc khẹc!

Một tiếng rít gào, một trận cười dâm đãng kỳ lạ, Lý Lân và Vệ Thanh Tuyền tao ngộ rồi, một cuộc khủng hoảng trước nay chưa từng có.

- Đàn bà thúi, hiện tại chúng ta chỉ có một con đường, đó là giải quyết hai con súc sinh này thì chúng ta mới có thể còn mạng sống, nếu thất bại chỉ có thể chết ở chỗ này, ta và ngươi mỗi người một đầu, ngươi là nữ nhân, lão từ cho ngươi chọn trước.

Lý Lân trầm giọng quát.

- Ai bảo ngươi làm, không có cô đây này một mình ngươi cũng có thể làm được.

- Hừ!

Lý Lân bĩu môi khinh thường, nếu nữ nhân này thật sự có thực lực thì Lý Lân này cho dù có đến mười lá gan cũng không dám đùa giỡn với nàng.

Vệ Thanh Tuyền vẫn không thôi giận dỗi, nàng cất tiếng nhõng nhẽo phóng về hướng đối diện. Vệ Thanh Tuyền tuy rằng phẫn nộ nhưng nàng cũng không phải là đứa ngốc, thực lực của lôi long thì nàng đã được chứng kiến rồi, hẳn là nó đã muốn vượt qua lục phẩm Võ Hoàng không phải là nàng bây giờ có thể đối phó được. Sở dĩ nàng lựa chọn đối đầu với bóng đen hư ảo này không phải chỉ bởi vì Vệ Thanh Tuyền không địch lại lôi long mà còn có một điểm trọng yếu khác đó là, trước đây nàng đã thu nạp không ít những lôi điện sắc tím, đây chính là lợi khí để đối phó với những hắc ảnh này, nếu Vệ Thanh Tuyền không biết lợi dụng những ưu thế này thì nàng thật sự là một đứa ngốc.

- Đàn bà thúi này cũng có chút thông minh, đáng tiếc lần này ả nhất định sẽ gặp xui xẻo lớn.

Lý Lân thương hại lắc đầu, Thanh Long đao cùng với Bạch Hổ kiếm đã đồng thời xuất hiện ở trong tay hắn, ngoại trừ hai đại thần binh này ra còn có một bộ giáp chiến đen xì cũng xuất hiện ở trên người của hắn, một cổ tang thương lực mỏng manh nhưng mềm mại hơn nữa lại rất dày và nặng từ chiếc chiến giáp đen trên người Lý Lân cuồn cuộn tỏa ra.

- Huyền Vũ Khải, rốt cục cũng cần dùng đến con bài chưa lật này rồi.

Lý Lân luyện thể lực mạnh mẽ, bình thường căn bản là không cần phòng hộ, bởi vậy ở trong không gian man thú Huyền Vũ Khải luôn luôn được nuôi dưỡng ở đan điền của hắn, cho dù là thời điểm đánh nhau với Chiến công tử Lý Lân cũng không phải dùng đến. Nhưng hiện tại thì khác, hiện tại hắn phải tốc chiến tốc thắng, nếu không một khi Vệ Thanh Tuyền bị bóng đen đánh chết, Lý Lân cho dù có được Huyền Vũ Khải hộ thể thì cũng khó mà chạy thoát được.

Ngao!

Tiếng rồng ngâm vang lên, thân thể lôi long hơn mười trượng đột nhiên hướng đến Lý Lân mà đánh giết.

- Hơ!

Một tiếng hét to, Thanh Long đao sắc bén lướt qua móng rồng chém vào trên người lôi long, đồng thời móng sắc của lôi long trong nháy mắt cũng vỗ vào trước ngực của Lý Lân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tam Thái Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook