Chương 22: Gặp mặt !
KingTank
02/01/2020
Không gian lay động, bụi bay mù mịt, khí thế áp đảo tỏa ra từ hai con người. Đất đá xung quanh bị trấn nát, từng vết nứt nẻ cứ thế mà hiện
ra.
- Nhường ngươi đánh trước !
Tùng lên tiếng.
- Không ! Mời ngươi lên trước !
Tên hiệp sĩ mặt nạ liền đáp lại. Tùng vô sỉ liền lao tới, một quyen oanh tạc về phias hiệp sĩ mặt nạ.
- Thế thì ta không khách sáo !
- Ặc ! Làm thật à ? Không đùa chứ ?
- Bùm !!!
Đất đá cứ thế bị hất tung, trên mặt đất liền xuất hiện một vết lõm sâu tầm nửa mét.
- Ặc ! Từ từ đã !
- Rầm !
- Ối ! Oái !
- Bùm !
- Á !
- Xoẹt !
Hiệp sĩ mặt nạ cứ thế chật vật cố gắng né quyền của Tùng. Còn hắn thì cứ như vậy mà tấn công tới tấp hiệp sĩ mặt nạ.
Cuối cùng Tùng cũng để lộ sơ hở, hiệp sĩ mặt nạ ngay lập tức nắm lấy thời cơ mà tấn công ngược lại. Biến thân thành Kamen rider Kuuga. Một dáng người hiện ra với ngoại hình bắt mắt, phần giáp ngực màu đen cungcapm sừng màu vàng.
- Ora ! Ora ! Ora ! Ora ! Ora ! Ora ! Ora !....
- Ebi ! Ebi ! Ebi ! Ebi ! Ebi ! Ebi ! Ebi ! Ebi !....
Cả hai loạn xì lầu một hồi ( chủ yếu là do tác giả bí cảnh oánh nhau ).
- Phù !_ Tùng thở ra một hơi.
- Ngươi mạnh đó !
- Ngươi cũng vậy !
Hiệp sĩ mặt nạ đáp lại, chống một tay xuống đất.
- Ta và ngươi hiện tại cùng chỉ còn 10 Hp. Thế nào ? Có muốn một chiêu dứt điểm không ?
- Ok ! Chơi luôn !
Cả hai thủ thế. Tùng cúi thấp người, hai tay vòng qua sau, trong lòng bàn tay tụ lên một tia năng lượng màu xanh. Môi cua hắn mấp máy phát ra tiếng.
Hiệp sĩ mặt nạ kia thì rút ra tấm thẻ bài, lấy đà nhảy lên cao. Vô số những hình thẻ bải khổng lồ màu vàng hiện lên.
- Ka Me !
Đôi chân của hắn cứ thế mà xuyên qua vô số thẻ bài.
- Ha Me !
- RIDER !
- Ha !!!!!!
- KICK !!!!!!
...
" Sao mãi chưa tới nhỉ "
Tùng ngồi tại một chiếc bàn phía góc khuất tại một quán cafe giữa một nga tư giao lộ, điệu bộ như đang chờ đợi ai đó.
- Anh là JOKER ?
Mải suy nghĩ, Tùng không hề để ý rằng có một người khác đã tiến tới mà đứng trước mặt cậu. Đó là một vị thiếu gia siêu đẹp mã. Với mái tóc đen để ngôi 3:7 phồng phồng kiểu mấy anh oppa. Khuôn mặt chuẩn Bad boy. Khoác lên mình cậu ta la một bộ vest nom có vẻ đắt.
- À ! Ừ ! Cậu là Giáo Sư LG nhỉ ?
Trở lại một chút về ngày hôm qua, khi ấy đòn Kamehameha của Tùng vì có lợi thế về khoảng cách nên có thể tấn công chúng hiệp sĩ mặt nạ trước, trực tiếp loại cậu ra khỏi đấu trường. Sau đó Tùng liền nhận được lời mời kết bạn và hẹn gặp mặt trực tiếp ngoài đời.
- Ai mà ngờ được rằng có thể gặp được nhân vật nổi tiếng như vị thiếu gia của tập đoàn VINFAST đây chứ ? Người đã lập trình, tạo ra con game gần như không thể tồn tại chứ ? Thiên tài 18 tuổi ?
Tùng nhấp môi lấy ly đen đá không đường trên tay. Nhìn về vị trí ghế ngồi trước mặt hắn.
- Cái này phải để em nói mới đúng chứ ? Ai lại ngờ được gặp vị tuyệt thế mỹ nam như anh ?
- Bớt tâng bốc nhau đi ! Thôi ! Đã mất công gặp nhau rồi thì phải làm gì đó ? Đi chơi không ? Anh sẽ dẫn mày quẩy nát cái thành phố nay.
- Ok ! Senpai !
...
Hai thằng dẫn nhau xuống tầng hầm lấy xe...
- Ủa xe chú đâu ?
- Em đi xe của nhà, tài xế em đã bảo họ về rồi !
- Aizzzz ! Thế lên xe tao đèo !
- Ù uôi ! Con này chẳng phải là bản giới hạn cả VN chỉ có 1 chi.....Úi !
Tùng gõ cái đốp vào đầu thằng cu, càu nhàu :
- Bớt lắm mồm ! Lên xe !
....
Như thằng nhà quê mới lên, cu cậu tỏ ra thích thú với những nơi Tùng dẫn tới. Cả hai vào khu chơi game, đến sân vận động, rồi tới công viên... ( Đoạn này nghe có vẻ hơi Boy love nhỉ )
Tùng chả hiểu sao số hắn hay gặp cướp, hắn một mình chấp hết 20 thằng cướp cạn từ đâu chui ra. Thế là cu cậu hâm mộ Tùng bởi không chỉ chơi game giỏi, lại còn biết võ :
- Hãy nhận em một lạy ! Đại ca !
" Cái đo gì vậy ? Đo hiểu "
Nhìn đôi mắt long lanh lấp lánh của cu cậu, Tùng không nỡ từ chối. Vả lại tự dưng lại được nhận làm đại ca. Cũng không tệ ?
- Thôi được ! Thế tên thật của chú là gì ?
- Em là Tru Minh Tước ! Cứ gọi em là Tru đệ !
- Nhường ngươi đánh trước !
Tùng lên tiếng.
- Không ! Mời ngươi lên trước !
Tên hiệp sĩ mặt nạ liền đáp lại. Tùng vô sỉ liền lao tới, một quyen oanh tạc về phias hiệp sĩ mặt nạ.
- Thế thì ta không khách sáo !
- Ặc ! Làm thật à ? Không đùa chứ ?
- Bùm !!!
Đất đá cứ thế bị hất tung, trên mặt đất liền xuất hiện một vết lõm sâu tầm nửa mét.
- Ặc ! Từ từ đã !
- Rầm !
- Ối ! Oái !
- Bùm !
- Á !
- Xoẹt !
Hiệp sĩ mặt nạ cứ thế chật vật cố gắng né quyền của Tùng. Còn hắn thì cứ như vậy mà tấn công tới tấp hiệp sĩ mặt nạ.
Cuối cùng Tùng cũng để lộ sơ hở, hiệp sĩ mặt nạ ngay lập tức nắm lấy thời cơ mà tấn công ngược lại. Biến thân thành Kamen rider Kuuga. Một dáng người hiện ra với ngoại hình bắt mắt, phần giáp ngực màu đen cungcapm sừng màu vàng.
- Ora ! Ora ! Ora ! Ora ! Ora ! Ora ! Ora !....
- Ebi ! Ebi ! Ebi ! Ebi ! Ebi ! Ebi ! Ebi ! Ebi !....
Cả hai loạn xì lầu một hồi ( chủ yếu là do tác giả bí cảnh oánh nhau ).
- Phù !_ Tùng thở ra một hơi.
- Ngươi mạnh đó !
- Ngươi cũng vậy !
Hiệp sĩ mặt nạ đáp lại, chống một tay xuống đất.
- Ta và ngươi hiện tại cùng chỉ còn 10 Hp. Thế nào ? Có muốn một chiêu dứt điểm không ?
- Ok ! Chơi luôn !
Cả hai thủ thế. Tùng cúi thấp người, hai tay vòng qua sau, trong lòng bàn tay tụ lên một tia năng lượng màu xanh. Môi cua hắn mấp máy phát ra tiếng.
Hiệp sĩ mặt nạ kia thì rút ra tấm thẻ bài, lấy đà nhảy lên cao. Vô số những hình thẻ bải khổng lồ màu vàng hiện lên.
- Ka Me !
Đôi chân của hắn cứ thế mà xuyên qua vô số thẻ bài.
- Ha Me !
- RIDER !
- Ha !!!!!!
- KICK !!!!!!
...
" Sao mãi chưa tới nhỉ "
Tùng ngồi tại một chiếc bàn phía góc khuất tại một quán cafe giữa một nga tư giao lộ, điệu bộ như đang chờ đợi ai đó.
- Anh là JOKER ?
Mải suy nghĩ, Tùng không hề để ý rằng có một người khác đã tiến tới mà đứng trước mặt cậu. Đó là một vị thiếu gia siêu đẹp mã. Với mái tóc đen để ngôi 3:7 phồng phồng kiểu mấy anh oppa. Khuôn mặt chuẩn Bad boy. Khoác lên mình cậu ta la một bộ vest nom có vẻ đắt.
- À ! Ừ ! Cậu là Giáo Sư LG nhỉ ?
Trở lại một chút về ngày hôm qua, khi ấy đòn Kamehameha của Tùng vì có lợi thế về khoảng cách nên có thể tấn công chúng hiệp sĩ mặt nạ trước, trực tiếp loại cậu ra khỏi đấu trường. Sau đó Tùng liền nhận được lời mời kết bạn và hẹn gặp mặt trực tiếp ngoài đời.
- Ai mà ngờ được rằng có thể gặp được nhân vật nổi tiếng như vị thiếu gia của tập đoàn VINFAST đây chứ ? Người đã lập trình, tạo ra con game gần như không thể tồn tại chứ ? Thiên tài 18 tuổi ?
Tùng nhấp môi lấy ly đen đá không đường trên tay. Nhìn về vị trí ghế ngồi trước mặt hắn.
- Cái này phải để em nói mới đúng chứ ? Ai lại ngờ được gặp vị tuyệt thế mỹ nam như anh ?
- Bớt tâng bốc nhau đi ! Thôi ! Đã mất công gặp nhau rồi thì phải làm gì đó ? Đi chơi không ? Anh sẽ dẫn mày quẩy nát cái thành phố nay.
- Ok ! Senpai !
...
Hai thằng dẫn nhau xuống tầng hầm lấy xe...
- Ủa xe chú đâu ?
- Em đi xe của nhà, tài xế em đã bảo họ về rồi !
- Aizzzz ! Thế lên xe tao đèo !
- Ù uôi ! Con này chẳng phải là bản giới hạn cả VN chỉ có 1 chi.....Úi !
Tùng gõ cái đốp vào đầu thằng cu, càu nhàu :
- Bớt lắm mồm ! Lên xe !
....
Như thằng nhà quê mới lên, cu cậu tỏ ra thích thú với những nơi Tùng dẫn tới. Cả hai vào khu chơi game, đến sân vận động, rồi tới công viên... ( Đoạn này nghe có vẻ hơi Boy love nhỉ )
Tùng chả hiểu sao số hắn hay gặp cướp, hắn một mình chấp hết 20 thằng cướp cạn từ đâu chui ra. Thế là cu cậu hâm mộ Tùng bởi không chỉ chơi game giỏi, lại còn biết võ :
- Hãy nhận em một lạy ! Đại ca !
" Cái đo gì vậy ? Đo hiểu "
Nhìn đôi mắt long lanh lấp lánh của cu cậu, Tùng không nỡ từ chối. Vả lại tự dưng lại được nhận làm đại ca. Cũng không tệ ?
- Thôi được ! Thế tên thật của chú là gì ?
- Em là Tru Minh Tước ! Cứ gọi em là Tru đệ !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.