Chương 26
Lan Anh Kaga
22/04/2018
Hôm nay là ngày mẹ dẫn em đi xin học thêm, chuẩn bị cho năm học mới. Đã
qua nửa tháng 7, sắp vào tháng 8 rồi. Thời gian vẫn trôi qua một cách
nhanh chóng như vậy. Ngoài đường, lá đã bắt đầu chuyển vàng, nhưng cái
nắng chói chang của mùa hè thì vẫn còn đó. Cuối cùng thì em cũng đã có
cảm giác, mình đã là học sinh cấp 3 rồi.
Mẹ dẫn em đến nhà của thầy L dạy toán gẫn trường em. Thầy từng là GV của trường, nhưng thầy về hưu rồi. Thầy dạy giỏi lắm, mẹ em nhờ việc nghe danh thầy qua bà tám với mấy bà hàng xóm đã quyết định xách em giao cho thầy dạy dỗ. Ây dà, cảm giác cũng khá hồi hộp khi được gặp thầy. Nhưng thầy rất dễ chịu, hiền từ. Thầy trông vẫn trẻ lắm, chỉ như là mới qua tuổi 40 thôi. Thầy hỏi em về các thông tin cá nhân và nói với mẹ em rằng phải đợi đến khi có danh sách học sinh đậu vào trường rồi mới xếp lịch được. Vậy là sau khi đăng ký vào lớp thầy xong, mẹ lại xách em đi nơi khác.
Lần này là môn Hóa. Mẹ em đến nhà cô T, mẹ của nhỏ lớp trưởng lớp em sau này. Nhưng đến đúng lúc cô lại không có nhà mới đau chứ lại. Mà nhà cô có cái dốc thẳng đứng, nhìn cũng vui và một nỗi nhà cô lại ở dưới thấp hơn mặt đường, khúc cua của cái dốc đó lại gấp nữa. Ai mà không thắng kịp chỉ có nước hốt thẳng nhà cô mà dừng lại thôi. Nghĩ đến chuyện em chỉ mới học chạy xe máy, mẹ nhất quyết không cho em học ở nhà cô. Và sau đó là một chuyện đau lòng, cô không dạy thêm ở nhà mà là ở trường. Nhưng đến lúc em biết chuyện thì cô lại không nhận học sinh nữa. Đậu xanh rau má!!
Em quyết định không đi học thêm Tiếng Anh. Em đang học ở trung tâm E mà em đã gắn bó 2 năm và anh đã biết điều đó. Chắc hẳn anh vẫn còn nhớ, tháng 6 vừa rồi em đã nói với anh là em đang chuẩn bị thi lấy chứng chỉ tiếng anh B1 rồi đúng không. Hôm 16/6, em đã thi rồi. Cảm giác như đã trút được gánh nặng ngàn cân vậy đó, thoải mái lắm. Anh đã từng nói với em là bản thân đã có chứng chỉ đó rồi, và anh làm em có cảm giác mình không bằng anh vậy. Cảm giác đó khó chịu lắm. Em chỉ mong nhanh chóng nhận được kết quả thôi. Hồi hộp thấy má luôn. Người ta bảo sau một tháng là có kết quả. Nhưng đến nay đã quá 1 tháng rồi nhưng vẫn chưa có kết quả. Các ông có tính đùa con không đấy?? Em ghét việc phải chờ đợi, ngoài việc chờ đợi kết quả, em còn phải chờ đợi anh thích em nữa. Nhưng tại sao anh vẫn chưa thích em. Tại saoooooo...
Mẹ dẫn em đến nhà của thầy L dạy toán gẫn trường em. Thầy từng là GV của trường, nhưng thầy về hưu rồi. Thầy dạy giỏi lắm, mẹ em nhờ việc nghe danh thầy qua bà tám với mấy bà hàng xóm đã quyết định xách em giao cho thầy dạy dỗ. Ây dà, cảm giác cũng khá hồi hộp khi được gặp thầy. Nhưng thầy rất dễ chịu, hiền từ. Thầy trông vẫn trẻ lắm, chỉ như là mới qua tuổi 40 thôi. Thầy hỏi em về các thông tin cá nhân và nói với mẹ em rằng phải đợi đến khi có danh sách học sinh đậu vào trường rồi mới xếp lịch được. Vậy là sau khi đăng ký vào lớp thầy xong, mẹ lại xách em đi nơi khác.
Lần này là môn Hóa. Mẹ em đến nhà cô T, mẹ của nhỏ lớp trưởng lớp em sau này. Nhưng đến đúng lúc cô lại không có nhà mới đau chứ lại. Mà nhà cô có cái dốc thẳng đứng, nhìn cũng vui và một nỗi nhà cô lại ở dưới thấp hơn mặt đường, khúc cua của cái dốc đó lại gấp nữa. Ai mà không thắng kịp chỉ có nước hốt thẳng nhà cô mà dừng lại thôi. Nghĩ đến chuyện em chỉ mới học chạy xe máy, mẹ nhất quyết không cho em học ở nhà cô. Và sau đó là một chuyện đau lòng, cô không dạy thêm ở nhà mà là ở trường. Nhưng đến lúc em biết chuyện thì cô lại không nhận học sinh nữa. Đậu xanh rau má!!
Em quyết định không đi học thêm Tiếng Anh. Em đang học ở trung tâm E mà em đã gắn bó 2 năm và anh đã biết điều đó. Chắc hẳn anh vẫn còn nhớ, tháng 6 vừa rồi em đã nói với anh là em đang chuẩn bị thi lấy chứng chỉ tiếng anh B1 rồi đúng không. Hôm 16/6, em đã thi rồi. Cảm giác như đã trút được gánh nặng ngàn cân vậy đó, thoải mái lắm. Anh đã từng nói với em là bản thân đã có chứng chỉ đó rồi, và anh làm em có cảm giác mình không bằng anh vậy. Cảm giác đó khó chịu lắm. Em chỉ mong nhanh chóng nhận được kết quả thôi. Hồi hộp thấy má luôn. Người ta bảo sau một tháng là có kết quả. Nhưng đến nay đã quá 1 tháng rồi nhưng vẫn chưa có kết quả. Các ông có tính đùa con không đấy?? Em ghét việc phải chờ đợi, ngoài việc chờ đợi kết quả, em còn phải chờ đợi anh thích em nữa. Nhưng tại sao anh vẫn chưa thích em. Tại saoooooo...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.