Chương 35
Lan Anh Kaga
22/04/2018
Hôm nay, tâm trạng của em rất tệ. Mặc dù đã hẹn hò với anh được 1 tuần,
nhưng em vẫn không thể nào thoát ra khỏi nỗi lo sẽ bị bố mẹ phát hiện
chuyện của hai tụi mình. Nỗi lo ấy cứ canh cánh trong lòng. Em đã từng
kể với anh, bố mẹ em rất nghiêm khắc. Không giống như những gia đình
khác, gia đình em có những quy tắc rất nghiêm. Hầu như những thứ trên
đời mà người ta cho là bình thường như đi chơi với bạn, coi phim người
thật đóng, đọc tiểu thuyết tình cảm hay các thể loại khác, sử dụng điện
thoại, sử dụng các trang mạng xã hội như Facebook, Zalo, Twitter,... em
không bao giờ được phép đụng tới. Đi học phải về đến nơi đến chốn, đi
đâu phải báo cho bố mẹ, tuyệt đối không được đi chơi đêm và tuyệt
đối...không được có người yêu.
Đôi lúc, cuộc sống này khiến em cảm thấy quá ngột ngạt, đến mức có thể chết đi được. Đôi lúc, em đã bật khóc, vì cuộc sống của mình không được tự mình quyết định. Ngay cả việc vào trường nào, học ở đâu, cũng chính là do bố mẹ quyết định. Mặc dù biết họ làm vậy chỉ vì muốn tốt cho mình, nhưng như vậy thì tự do của em sẽ ở nơi đâu?? Em đang sống cuộc đời của ai?? Chính vì vậy, khi anh để avt cặp với em, em đã không chịu được mà nảy sinh mâu thuẫn với anh.
Bé V học cùng lớp trung tâm đã nói với em rằng anh để avt cặp với em. Con bé còn chọc em "hai người sến quá nha", nhưng thực chất, em không hề mong muốn điều này. Chỉ đơn giản thôi, nỗi sợ bố mẹ đã lấn át đi tình cảm của em. Em đã định sau khi học xong sẽ về nhà nói rõ với anh. Rồi giây phút đó cũng đến.
"Avt đẹp đấy"
"Haha, anh kiếm mãi mới ra đấy"
"Anh để như vậy không sợ ngời khác nói sao??"
"Nói gì?"
"Em nhớ đã bảo là chưa muốn người khác biết chuyện tụi mình rồi mà"
"Ừ :((("
"Đổi lẹ đi"
"Em đổi đi"
"Đưa acc đây"
Sau vài phút.......
"Xong rồi đấy"
"Huhu :(("
"Đừng có nhây nữa, đi ngủ đi
"Ừ"
Em cảm thấy rất áy náy trong lòng. Nói thật thì, em cũng muốn được công khai lắm chứ. Nhưng xin lỗi anh, ở trong gia đình em, không ai có thể cãi lại được nhưng thứ cấm ấy. Nó dần trở thành nỗi sợ hãi trong em, khiến cho em cảm thấy rằng, cuộc sống mang tên NTLA này không phải của mình.
Đôi lúc, cuộc sống này khiến em cảm thấy quá ngột ngạt, đến mức có thể chết đi được. Đôi lúc, em đã bật khóc, vì cuộc sống của mình không được tự mình quyết định. Ngay cả việc vào trường nào, học ở đâu, cũng chính là do bố mẹ quyết định. Mặc dù biết họ làm vậy chỉ vì muốn tốt cho mình, nhưng như vậy thì tự do của em sẽ ở nơi đâu?? Em đang sống cuộc đời của ai?? Chính vì vậy, khi anh để avt cặp với em, em đã không chịu được mà nảy sinh mâu thuẫn với anh.
Bé V học cùng lớp trung tâm đã nói với em rằng anh để avt cặp với em. Con bé còn chọc em "hai người sến quá nha", nhưng thực chất, em không hề mong muốn điều này. Chỉ đơn giản thôi, nỗi sợ bố mẹ đã lấn át đi tình cảm của em. Em đã định sau khi học xong sẽ về nhà nói rõ với anh. Rồi giây phút đó cũng đến.
"Avt đẹp đấy"
"Haha, anh kiếm mãi mới ra đấy"
"Anh để như vậy không sợ ngời khác nói sao??"
"Nói gì?"
"Em nhớ đã bảo là chưa muốn người khác biết chuyện tụi mình rồi mà"
"Ừ :((("
"Đổi lẹ đi"
"Em đổi đi"
"Đưa acc đây"
Sau vài phút.......
"Xong rồi đấy"
"Huhu :(("
"Đừng có nhây nữa, đi ngủ đi
"Ừ"
Em cảm thấy rất áy náy trong lòng. Nói thật thì, em cũng muốn được công khai lắm chứ. Nhưng xin lỗi anh, ở trong gia đình em, không ai có thể cãi lại được nhưng thứ cấm ấy. Nó dần trở thành nỗi sợ hãi trong em, khiến cho em cảm thấy rằng, cuộc sống mang tên NTLA này không phải của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.