Chương 28: Đánh Nhau Trong Nhà Trọ
Thư Nam Trạch
05/05/2021
Sở Triết giấu khí tức của mình, tìm cái ghế dựa ngồi xuống uống trà.
Từ Linh nhìn nhìn Dương Mộc lại nhìn Bạch Vũ Quân một chút, nàng không hiểu đại sư huynh làm gì nhàn nhã uống trà, có điều dáng vẻ đại sư huynh uống trà thật sự rất anh tuấn. . .
"Bình tĩnh, nhớ không được hoảng loạn."
Dương Mộc hiểu rõ ý Sở Triết, sắc mặt lạnh nhạt rút bảo kiếm ra.
Sở Triết gật gật đầu, rất hài lòng với Dương Mộc.
Bạch Vũ Quân rút bảo kiếm Sở Triết tặng theo thói quen rúc vào góc tối, mượn nhờ bóng tối che giấu thân hình, hô hấp không tự chủ được cũng theo thói quen trở nên chậm lại ẩn mình đi, đây là thủ đoạn loài rắn săn mồi thường dùng, ẩn thân hình không nhúc nhích lẳng lặng chờ đợi tùy thời sẽ phát động tập kích bất ngờ, một đòn mất mạng mới là đặc điểm loài rắn.
Sở Triết ngẩn người, không ngờ Bạch Vũ Quân thế mà lại che lấp hành tung mai phục ở chỗ tối.
Đột nhiên bừng tỉnh hiểu ra, trước đó luôn lấy ánh mắt nhân loại để tìm hiểu, nàng là xà yêu, những kỹ năng này là trời sinh cũng biết, nghĩ đến Bạch Vũ Quân là xà yêu nhất thời trong lòng cảm giác buồn đến phát sợ. . .
Không bao lâu, nóc nhà lân cận truyền đến tiếng bước chân nhẹ.
Bạch Vũ Quân hít hà mùi vị xác nhận là lang yêu đã từng xuất hiện ở thi hội Thanh Uyển kia, suy nghĩ một chút, di chuyển đến đằng sau một gốc cây hoa quế, mượn nhờ mùi thơm hoa quế che giấu mùi của mình, cái mũi sói cũng không kém rắn bao nhiêu, chỉ có điều một số phương diện ai cũng có sở trường riêng mà thôi.
Bạch Vũ Quân ẩn núp rất tốt, trừ Sở Triết cảnh giới cao hơn rất nhiều thì Từ Linh và Dương Mộc bên ngoài đã hoàn toàn không cảm giác được khí tức, không nhúc nhích như là rắn độc mai phục chỗ tối.
Sở Triết cau mày.
Nóc nhà, lang yêu lặng yên không một tiếng động sờ đến nóc phòng khách chỗ ở của Bạch Vũ Quân, theo mái hiên trở mình rơi xuống sau đó chuẩn bị đẩy cửa phòng ra.
Một động tác khiến Bạch Vũ Quân tức giận lên, tên khốn này lại dám tiến vào gian phòng rắn!
Dương Mộc nhanh chóng kết thủ ấn, ngón trỏ ngón giữa nhắm ngay lang yêu!
Đang đẩy cửa lang yêu đột nhiên cảm giác sau lưng căng thẳng nên vội vàng lăn qua bên cạnh, vừa mới tránh đi chỉ thấy một thanh phi kiếm vèo một tiếng xuyên thấu biến mất ngay cửa phòng, phi kiếm?
Không được! Là mấy người kia. . .
Lang yêu lập tức sợ, thầm mắng xui xẻo, có thể sống lâu như vậy dựa vào là không phải dám đánh dám liều mà là xu cát tị hung, trước mắt rất hung hiểm.
Nhờ vào trực giác né tránh được lần nữa, thanh phi kiếm kia lại xuyên thấu cửa gỗ trở về, vừa mới dừng lại chỉ nghe thấy rống to một tiếng.
"Yêu nghiệt! Xem kiếm!"
Dương Mộc cầm bảo kiếm trong tay giết tới phía trước, lang yêu cầm trong tay hai thanh loan đao ngươi một kiếm ta một đao đánh nhau với Dương Mộc.
Sở Triết lắc đầu, mới vừa rồi rõ ràng là cơ hội đánh lén cực tốt, tiểu tử này lại kêu lên một câu yêu nghiệt xem kiếm, về sau vẫn nên ít xem chút truyện ký thì hơn, uổng công bỏ lỡ cơ hội rất tốt.
Hai bóng người một trắng một đen đinh đinh đang đang ngươi tới ta đi đánh vô cùng náo nhiệt ở hậu viện nhà trọ.
Thật ra thì công lực Dương Mộc càng cao thâm hơn, quanh năm tiếp nhận sự dạy dỗ của Vu Dung một trong ngũ tử Thuần Dương Hoa Sơn, vô luận tu vi hay là kiếm pháp công pháp đều phải vượt qua lang yêu rất nhiều, mấu chốt là chưa hề tiến hành qua sinh tử, không thích ứng đánh cận chiến chém giết nên trong lúc nhất thời đã bị lang yêu áp chế, trước đó còn rất hoảng sợ lang yêu sửng sốt, hình như. . . Mấy người này cũng không phải là đáng sợ như vậy.
Từ Linh càng căng thẳng, quên tiết kiệm linh lực vừa lên tới liền sử dụng đại chiêu hộp kiếm, sau lưng bay ra ba thanh phi kiếm treo lên đỉnh đầu cứ vậy không dám đâm đến, sợ không cẩn thận chọc cái lỗ thủng trên người sư huynh, nhưng mà kìm nén không thả linh lực sẽ tiêu hao kịch liệt, đầu nhanh chóng đầy mồ hôi. . .
Lang yêu rất hưng phấn, cảm thấy ngày vận khí hôm nay không tệ, câu nói kia nói thế nào nhỉ?
Phúc tinh cao chiếu đó.
"Bé con đừng sợ, Lang gia gia là người tốt đó nha, khà khà ~ "
Lang yêu hưng phấn bắt đầu tích cực phản công chuẩn bị giết hai tay mơ rất có bối cảnh này, sau đó cướp đoạt đan dược công pháp đi thẳng một mạch, có công pháp chạy xa ai còn để ý đại năng sau lưng hắn có thể tức giận hay không.
Lang yêu không có chú ý tới, một con rắn độc lẳng lặng ẩn núp trong góc. . .
Dương Mộc rất tức giận, hắn và người khác có một chút khác biệt, người khác càng tức giận càng mất đi có chừng có mực, Dương Mộc thì là thuộc về cái loại càng tức giận càng bình tĩnh hơn một lòng muốn chơi chết loại người hung ác như đối phương, theo thời gian trôi qua chiêu thức càng ngày càng trôi chảy.
Bên dưới cây hoa quế, Bạch Vũ Quân nháy mắt một cái không chớp mắt cũng không nhúc nhích tí nào , chờ đợi cần kiên nhẫn.
Keng ~!
Một kiếm Dương Mộc đập bay loan đao nhắm ngay đâm thẳng ngực lang yêu!
Lang yêu tránh né Dương Mộc không tự giác tới gần cây hoa quế. . .
Chính là lúc này!
Cũng như năm đó khi chưa hóa hình tấn công đi săn, Bạch Vũ Quân trong nháy mắt bộc phát ra lực lượng khổng lồ và tốc độ một kiếm đâm về phía sau lưng lang yêu, sau đó lang yêu vẫn chưa kịp phản ứng lại trong nháy mắt lui về phía sau!
Sở Triết cảm thấy kinh ngạc với tốc độ công kích của Bạch Vũ Quân, chính là bộc phát tốc độ và lực lượng kỳ hóa hình hầu như đã đạt đã tới cảnh giới cao hơn, chiêu này nên thuộc về tuyệt kỹ chủng tộc.
"A.... . ."
Lang yêu ngang lưng đau xót suýt nữa quỳ xuống đất, luống cuống tay chân ép lui Dương Mộc, khi nhìn về phía sau thì nhất thời giận dữ.
"Xà yêu. . . Hèn hạ!"
Lang yêu bị trọng thương, một kiếm kia mới vừa rồi chuẩn xác đâm trúng ngang lưng, Bạch Vũ Quân rõ ràng biết thận sói khá là yếu ớt.
Dương Mộc đứng lại gọi Từ Linh.
"Sư muội!"
Nhẫn nhịn nửa ngày hai tay Từ Linh chỉ về phía trước, ba thanh phi kiếm trong nháy mắt đâm ra!
Cảm giác lông toàn thân sói nổ lên! Lang yêu cắn răng tránh né nhưng thận bị thương khiến linh hoạt hắn ta bị hạ thấp, tránh thoát đi hai thanh kiếm còn phi kiếm thứ ba mang theo một nắm máu xuyên qua bả vai, vết thương chung quanh hiện ra da lông màu xám, trọng thương khiến lang yêu không cách nào duy trì biến hình nên vị trí phần vết thương hiện ra nguyên hình.
Bạch Vũ Quân thả lỏng cảnh giác, không cần đánh nhau.
Từ Linh không phải kiểu bình hoa vô dụng, nếu không Vu Dung cũng sẽ không thu nhận nàng là đệ tử thân truyền, liên quan tới phương diện phi kiếm và kiếm trận Từ Linh có thiên phú cực cao, rất nhiều kiếm chiêu pháp thuật nàng đều có thể thuần thục sử dụng, chỉ là khiếm khuyết kinh nghiệm thực chiến, trước đó nàng vẫn kìm nén không thả ra được đại chiêu, hiện tại ném một mạch toàn bộ ra ngoài.
"Đừng. . ."
Chỉ thấy ba thanh phi kiếm hầu như xuyên tới xuyên lui trên không trung, lang yêu đứng trên mặt đất rú thảm không ngừng, phi kiếm không có chút nào dừng lại xuyên lỗ máu ở trên người, ngay cả ngã xuống cũng làm không được. . .
Sở Triết cảm thấy gần như được rồi.
"Được rồi, sư muội dừng lại đi."
Tay nhỏ Từ Linh vẫy, ba thanh phi kiếm bay trở về hộp kiếm.
Phù phù ~ lang yêu ngã quỵ, toàn thân vết thương máu tươi, thậm chí không tự chủ được biến trở về bản thể sói xám.
Lang yêu thoi thóp nâng đầu sói lên, nhìn thấy Sở Triết đi ra bên cạnh, người đó mặc đạo bào Thuần Dương rõ ràng như vậy, còn lại là cái loại trường bào đệ tử cấp cao, hóa ra mới vừa rồi luôn có cao thủ ở bên cạnh xem cuộc chiến, ha ha, là đang rèn luyện đệ tử trẻ tuổi, sớm biết như vậy cần gì đồng ý với tên Trương thiếu kia tới tự tìm đường chết.
Khách trong nhà trọ thò đầu quan sát, nhìn thấy sói xám to lớn trong hậu viện cảm thấy kinh hoàng.
"Khụ khụ. . . không ngờ sẽ là người Thuần Dương Cung. . . Khụ khụ. . . Muốn động thủ cũng nhanh chút. . ." Miệng sói nói tiếng người, con ngươi xanh lục gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Vũ Quân.
"Ta, ta là. . ."
"Rắn."
Bạch Vũ Quân thật vất vả nói ra ba chữ, nghĩa chính ngôn từ cho thấy thân phận.
Phặt…!
Đầu sói bị một kiếm chém đứt đầu chia lìa thân, từ lúc cái tên này đến sờ soạng gian phòng của mình thì Bạch Vũ Quân đã không có ý định bỏ qua hắn ta, đối đãi kẻ địch cần phải hung ác, chỉ có kẻ địch chết đi mới là kẻ địch tốt.
Từ Linh và Dương Mộc không ngờ Bạch Vũ Quân quả quyết kiên quyết như vậy, nghĩ đến nàng là một con xà yêu thì thoải mái, xà ma, động vật máu lạnh làm sao có thể lề mề chậm chạp.
Sở Triết gật gật đầu, tuy là đối với Bạch Vũ Quân sát phạt quả đoán có chút lo lắng, nói tóm lại rất hài lòng, tại giới tu luyện, muốn sống sót nên nhẫn tâm cũng phải nhẫn tâm, nếu không cuối cùng chết sẽ là bản thân.
Từ Linh nhìn nhìn Dương Mộc lại nhìn Bạch Vũ Quân một chút, nàng không hiểu đại sư huynh làm gì nhàn nhã uống trà, có điều dáng vẻ đại sư huynh uống trà thật sự rất anh tuấn. . .
"Bình tĩnh, nhớ không được hoảng loạn."
Dương Mộc hiểu rõ ý Sở Triết, sắc mặt lạnh nhạt rút bảo kiếm ra.
Sở Triết gật gật đầu, rất hài lòng với Dương Mộc.
Bạch Vũ Quân rút bảo kiếm Sở Triết tặng theo thói quen rúc vào góc tối, mượn nhờ bóng tối che giấu thân hình, hô hấp không tự chủ được cũng theo thói quen trở nên chậm lại ẩn mình đi, đây là thủ đoạn loài rắn săn mồi thường dùng, ẩn thân hình không nhúc nhích lẳng lặng chờ đợi tùy thời sẽ phát động tập kích bất ngờ, một đòn mất mạng mới là đặc điểm loài rắn.
Sở Triết ngẩn người, không ngờ Bạch Vũ Quân thế mà lại che lấp hành tung mai phục ở chỗ tối.
Đột nhiên bừng tỉnh hiểu ra, trước đó luôn lấy ánh mắt nhân loại để tìm hiểu, nàng là xà yêu, những kỹ năng này là trời sinh cũng biết, nghĩ đến Bạch Vũ Quân là xà yêu nhất thời trong lòng cảm giác buồn đến phát sợ. . .
Không bao lâu, nóc nhà lân cận truyền đến tiếng bước chân nhẹ.
Bạch Vũ Quân hít hà mùi vị xác nhận là lang yêu đã từng xuất hiện ở thi hội Thanh Uyển kia, suy nghĩ một chút, di chuyển đến đằng sau một gốc cây hoa quế, mượn nhờ mùi thơm hoa quế che giấu mùi của mình, cái mũi sói cũng không kém rắn bao nhiêu, chỉ có điều một số phương diện ai cũng có sở trường riêng mà thôi.
Bạch Vũ Quân ẩn núp rất tốt, trừ Sở Triết cảnh giới cao hơn rất nhiều thì Từ Linh và Dương Mộc bên ngoài đã hoàn toàn không cảm giác được khí tức, không nhúc nhích như là rắn độc mai phục chỗ tối.
Sở Triết cau mày.
Nóc nhà, lang yêu lặng yên không một tiếng động sờ đến nóc phòng khách chỗ ở của Bạch Vũ Quân, theo mái hiên trở mình rơi xuống sau đó chuẩn bị đẩy cửa phòng ra.
Một động tác khiến Bạch Vũ Quân tức giận lên, tên khốn này lại dám tiến vào gian phòng rắn!
Dương Mộc nhanh chóng kết thủ ấn, ngón trỏ ngón giữa nhắm ngay lang yêu!
Đang đẩy cửa lang yêu đột nhiên cảm giác sau lưng căng thẳng nên vội vàng lăn qua bên cạnh, vừa mới tránh đi chỉ thấy một thanh phi kiếm vèo một tiếng xuyên thấu biến mất ngay cửa phòng, phi kiếm?
Không được! Là mấy người kia. . .
Lang yêu lập tức sợ, thầm mắng xui xẻo, có thể sống lâu như vậy dựa vào là không phải dám đánh dám liều mà là xu cát tị hung, trước mắt rất hung hiểm.
Nhờ vào trực giác né tránh được lần nữa, thanh phi kiếm kia lại xuyên thấu cửa gỗ trở về, vừa mới dừng lại chỉ nghe thấy rống to một tiếng.
"Yêu nghiệt! Xem kiếm!"
Dương Mộc cầm bảo kiếm trong tay giết tới phía trước, lang yêu cầm trong tay hai thanh loan đao ngươi một kiếm ta một đao đánh nhau với Dương Mộc.
Sở Triết lắc đầu, mới vừa rồi rõ ràng là cơ hội đánh lén cực tốt, tiểu tử này lại kêu lên một câu yêu nghiệt xem kiếm, về sau vẫn nên ít xem chút truyện ký thì hơn, uổng công bỏ lỡ cơ hội rất tốt.
Hai bóng người một trắng một đen đinh đinh đang đang ngươi tới ta đi đánh vô cùng náo nhiệt ở hậu viện nhà trọ.
Thật ra thì công lực Dương Mộc càng cao thâm hơn, quanh năm tiếp nhận sự dạy dỗ của Vu Dung một trong ngũ tử Thuần Dương Hoa Sơn, vô luận tu vi hay là kiếm pháp công pháp đều phải vượt qua lang yêu rất nhiều, mấu chốt là chưa hề tiến hành qua sinh tử, không thích ứng đánh cận chiến chém giết nên trong lúc nhất thời đã bị lang yêu áp chế, trước đó còn rất hoảng sợ lang yêu sửng sốt, hình như. . . Mấy người này cũng không phải là đáng sợ như vậy.
Từ Linh càng căng thẳng, quên tiết kiệm linh lực vừa lên tới liền sử dụng đại chiêu hộp kiếm, sau lưng bay ra ba thanh phi kiếm treo lên đỉnh đầu cứ vậy không dám đâm đến, sợ không cẩn thận chọc cái lỗ thủng trên người sư huynh, nhưng mà kìm nén không thả linh lực sẽ tiêu hao kịch liệt, đầu nhanh chóng đầy mồ hôi. . .
Lang yêu rất hưng phấn, cảm thấy ngày vận khí hôm nay không tệ, câu nói kia nói thế nào nhỉ?
Phúc tinh cao chiếu đó.
"Bé con đừng sợ, Lang gia gia là người tốt đó nha, khà khà ~ "
Lang yêu hưng phấn bắt đầu tích cực phản công chuẩn bị giết hai tay mơ rất có bối cảnh này, sau đó cướp đoạt đan dược công pháp đi thẳng một mạch, có công pháp chạy xa ai còn để ý đại năng sau lưng hắn có thể tức giận hay không.
Lang yêu không có chú ý tới, một con rắn độc lẳng lặng ẩn núp trong góc. . .
Dương Mộc rất tức giận, hắn và người khác có một chút khác biệt, người khác càng tức giận càng mất đi có chừng có mực, Dương Mộc thì là thuộc về cái loại càng tức giận càng bình tĩnh hơn một lòng muốn chơi chết loại người hung ác như đối phương, theo thời gian trôi qua chiêu thức càng ngày càng trôi chảy.
Bên dưới cây hoa quế, Bạch Vũ Quân nháy mắt một cái không chớp mắt cũng không nhúc nhích tí nào , chờ đợi cần kiên nhẫn.
Keng ~!
Một kiếm Dương Mộc đập bay loan đao nhắm ngay đâm thẳng ngực lang yêu!
Lang yêu tránh né Dương Mộc không tự giác tới gần cây hoa quế. . .
Chính là lúc này!
Cũng như năm đó khi chưa hóa hình tấn công đi săn, Bạch Vũ Quân trong nháy mắt bộc phát ra lực lượng khổng lồ và tốc độ một kiếm đâm về phía sau lưng lang yêu, sau đó lang yêu vẫn chưa kịp phản ứng lại trong nháy mắt lui về phía sau!
Sở Triết cảm thấy kinh ngạc với tốc độ công kích của Bạch Vũ Quân, chính là bộc phát tốc độ và lực lượng kỳ hóa hình hầu như đã đạt đã tới cảnh giới cao hơn, chiêu này nên thuộc về tuyệt kỹ chủng tộc.
"A.... . ."
Lang yêu ngang lưng đau xót suýt nữa quỳ xuống đất, luống cuống tay chân ép lui Dương Mộc, khi nhìn về phía sau thì nhất thời giận dữ.
"Xà yêu. . . Hèn hạ!"
Lang yêu bị trọng thương, một kiếm kia mới vừa rồi chuẩn xác đâm trúng ngang lưng, Bạch Vũ Quân rõ ràng biết thận sói khá là yếu ớt.
Dương Mộc đứng lại gọi Từ Linh.
"Sư muội!"
Nhẫn nhịn nửa ngày hai tay Từ Linh chỉ về phía trước, ba thanh phi kiếm trong nháy mắt đâm ra!
Cảm giác lông toàn thân sói nổ lên! Lang yêu cắn răng tránh né nhưng thận bị thương khiến linh hoạt hắn ta bị hạ thấp, tránh thoát đi hai thanh kiếm còn phi kiếm thứ ba mang theo một nắm máu xuyên qua bả vai, vết thương chung quanh hiện ra da lông màu xám, trọng thương khiến lang yêu không cách nào duy trì biến hình nên vị trí phần vết thương hiện ra nguyên hình.
Bạch Vũ Quân thả lỏng cảnh giác, không cần đánh nhau.
Từ Linh không phải kiểu bình hoa vô dụng, nếu không Vu Dung cũng sẽ không thu nhận nàng là đệ tử thân truyền, liên quan tới phương diện phi kiếm và kiếm trận Từ Linh có thiên phú cực cao, rất nhiều kiếm chiêu pháp thuật nàng đều có thể thuần thục sử dụng, chỉ là khiếm khuyết kinh nghiệm thực chiến, trước đó nàng vẫn kìm nén không thả ra được đại chiêu, hiện tại ném một mạch toàn bộ ra ngoài.
"Đừng. . ."
Chỉ thấy ba thanh phi kiếm hầu như xuyên tới xuyên lui trên không trung, lang yêu đứng trên mặt đất rú thảm không ngừng, phi kiếm không có chút nào dừng lại xuyên lỗ máu ở trên người, ngay cả ngã xuống cũng làm không được. . .
Sở Triết cảm thấy gần như được rồi.
"Được rồi, sư muội dừng lại đi."
Tay nhỏ Từ Linh vẫy, ba thanh phi kiếm bay trở về hộp kiếm.
Phù phù ~ lang yêu ngã quỵ, toàn thân vết thương máu tươi, thậm chí không tự chủ được biến trở về bản thể sói xám.
Lang yêu thoi thóp nâng đầu sói lên, nhìn thấy Sở Triết đi ra bên cạnh, người đó mặc đạo bào Thuần Dương rõ ràng như vậy, còn lại là cái loại trường bào đệ tử cấp cao, hóa ra mới vừa rồi luôn có cao thủ ở bên cạnh xem cuộc chiến, ha ha, là đang rèn luyện đệ tử trẻ tuổi, sớm biết như vậy cần gì đồng ý với tên Trương thiếu kia tới tự tìm đường chết.
Khách trong nhà trọ thò đầu quan sát, nhìn thấy sói xám to lớn trong hậu viện cảm thấy kinh hoàng.
"Khụ khụ. . . không ngờ sẽ là người Thuần Dương Cung. . . Khụ khụ. . . Muốn động thủ cũng nhanh chút. . ." Miệng sói nói tiếng người, con ngươi xanh lục gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Vũ Quân.
"Ta, ta là. . ."
"Rắn."
Bạch Vũ Quân thật vất vả nói ra ba chữ, nghĩa chính ngôn từ cho thấy thân phận.
Phặt…!
Đầu sói bị một kiếm chém đứt đầu chia lìa thân, từ lúc cái tên này đến sờ soạng gian phòng của mình thì Bạch Vũ Quân đã không có ý định bỏ qua hắn ta, đối đãi kẻ địch cần phải hung ác, chỉ có kẻ địch chết đi mới là kẻ địch tốt.
Từ Linh và Dương Mộc không ngờ Bạch Vũ Quân quả quyết kiên quyết như vậy, nghĩ đến nàng là một con xà yêu thì thoải mái, xà ma, động vật máu lạnh làm sao có thể lề mề chậm chạp.
Sở Triết gật gật đầu, tuy là đối với Bạch Vũ Quân sát phạt quả đoán có chút lo lắng, nói tóm lại rất hài lòng, tại giới tu luyện, muốn sống sót nên nhẫn tâm cũng phải nhẫn tâm, nếu không cuối cùng chết sẽ là bản thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.