Quyển 4 - Chương 271: Hoa cúc Nhật
Phong Ngự Cửu Thu
28/05/2015
Giữa trưa là thời điểm người ta lười biếng nhất, khu này thuộc Quốc Dân đảng quản lý, ăn no thì phải đi, Thiết Hài đi xong thì tiếp tục đi theo, mọi chuyện đều hợp lý, nên Tả Đăng Phong không hề cảnh giác, hắn không bao giờ ngờ Thiết Hài lại ra tay với mình. Suy nghĩ đầu tiên của hắn là Thiết Hài ra tay là vì tranh luận về Phật châu, nhưng Thiết Hài vốn là người rộng lượng làm sao có thể vì một ít tranh cãi mà hạ sát thủ được, ngực trái đau đớn làm hắn biết Thiết Hài đã thực sự ra tay, hơn nữa còn là ra sát thủ.
Biến cố đột ngột làm Tả Đăng Phong suy nghĩ rất chậm chạp, hắn nghĩ có lẽ là tại đầu óc Thiết Hài có vấn đề, nhưng Thiết Hài đã từng cứu mạng hắn, dù Thiết Hài có làm hại hắn, hắn cũng không thể ra tay với Thiết Hài.
Con người ngay khi sống chết sẽ luôn phản ứng theo đúng bản chất thiện ác của mình, Tả Đăng Phong không định phát Huyền Âm chân khí phản kích Thiết Hài, nhưng trong nháy mắt, hắn biết đó là quyết định sai trí mạng, vì hắn cảm nhận được con dao trong tay Thiết Hài đang bắt đầu vặn xoắn trong người hắn.
Người nếu bị dao đâm trúng ngực trái, chỉ cần không đâm trúng trái tim thì vẫn còn khả năng sống sót, nhưng một khi dao đâm vào xoáy vặn, miệng vết thương sẽ bị mở rộng, chảy nhiều máu, dù trái tim không bị đâm trúng, thì khả năng sống cũng khó mà còn.
Đến lúc này Tả Đăng Phong biết người này tuyệt đối không phải Thiết Hài, vì Thiết Hài bị điên, không có tâm kế xoay tròn con dao, quan trọng nhất là Thiết Hài chưa bao giờ mang dao, nhưng hắn hiểu ra thì đã quá muộn, bây giờ có muốn phản kích hay bứt ra cũng đều chậm.
Thập Tam với Tả Đăng Phong cực kỳ trung thành, thấy hắn bị tập kích lập tức phản ứng, kêu to một tiếng, vọt tới đánh ngay, tốc độ cực nhanh, tiếng kêu vừa vang tới tai Tả Đăng Phong, móng vuốt đã quét tới cổ họng địch nhân.
Đối phương không dự trù được Thập Tam can thiệp, nên khi Thập Tam từ bên trái Tả Đăng Phong nhào tới, đối phương tay phải chặt giữ chủy thủ, tay trái vung lên ngăn cản, hắn không lùi lại, mà nghiêng đầu, dụng ý rất rõ ràng, hắn vừa muốn tránh thế công của Thập Tam vừa muốn tiếp tục xoáy tròn con dao để lấy mạng Tả Đăng Phong.
Tả Đăng Phong đương nhiên không bỏ qua cơ hội, hắn có hai lựa chọn, một là lùi lại, hai là tấn công. Tả Đăng Phong không chút do dự lựa chọn cái sau, vì nếu lùi, con dao sẽ rút ra khỏi vết thương, máu sẽ tuôn ra không còn, chỉ có dùng linh khí đánh văng đối phương, buộc hắn vô ý thức buông con dao ra, con dao mới cắm lại trong vết thương.
Khoảng cách tương đối gần, chuyện xảy ra đột ngột, Tả Đăng Phong căn bản không kịp xuất toàn lực, một chưởng đánh ra chỉ dùng có năm thành linh khí, đánh trúng ngực đối phương mới nhận ra đối phương là đàn bà, và là một ninja, vì trước ngực dùng băng quấn, chứ không phải dùng yếm như người trong nước.
Nhưng Tả Đăng Phong không ngời đối phương lại chịu đựng một chưởng này, hơn nữa trúng chưởng xong là lập tức rút dao ra lùi lại, không cho hắn cơ hội phát ra Huyền Âm chân khí.
Con dao bị rút ra, Tả Đăng Phong lập tức cảm nhận được cơn đau kịch liệt, máu tươi ào ra, hô hấp khó khăn, chứng tỏ, một dao kia đã đâm trúng vào phổi hắn, Tả Đăng Phong lập tức phong bế huyệt đạo thiên trì, kỳ môn, thần trang để cầm máu, nhưng máu không cầm mà còn phun ra nhanh hơn, Tả Đăng Phong lúc này mới nhớ tới chỗ bị thương là ở gần tin, ba huyệt vị bị phong bế ngăn cản máu tươi chảy về, nên làm máu trong tim càng phun ra nhanh hơn.
Thập Tam đã vọt theo truy kích đối phương, Tả Đăng Phong đành để mặc máu chảy, vọt theo cùng Thập Tam tấn công.
Đối phương đã bỏ ảo thuật Đông Doanh trở về khuôn mặt thật, người này không mặc trang phục ninja, mà mặc váy nhẹ màu tím, tuổi chừng ba mươi, cao khoảng năm thước, tóc đen tới eo, khuôn mặt xinh đẹp, khóe môi nhếch lên nụ cười thản nhiên.
Đối phương thấy Tả Đăng Phong vọt tới, lập tức biến mất, Tả Đăng Phong đã bị phế Âm Dương Sinh Tử Quyết, không cảm nhận được vị trí của đối phương, nên túm lấy Thập Tam vọt tới chỗ rừng cây của Thiết Hài. Tới gần, hắn nghe thấy rừng cây trong truyền tới tiếng đánh nhau, chứng tỏ đối phương không chỉ có một người.
Hắn có thương tích, lại đánh mất tiên cơ, nên chỉ còn cách bỏ chạy rồi tính tiếp, ở lại liều mạng không phải là cách, vì căn cứ đối phương có thể nhận công kích tới năm thành linh khí hắn lông tóc không tổn hao gì, chứng tỏ người phụ nữ kia có tu vi không thua gì hắn, ninja cỡ này chắc chính là người có tu vi cao nhất Nhật theo lời của Đằng Khi Chính Nam, Tả Đăng Phong đoán được người này có tu vi điên phong, chỉ là không nghĩ người này lại là một người phụ nữ trẻ.
Tả Đăng Phong vừa mới lướt đi đã nghe thấy tiếng xé gió, phép nhẫn thuật của Nhật tuy có thể ẩn tàng thân hình nhưng không giấu được tiếng xé gió, theo âm thanh này cho thấy, thân pháp người kia dùng kém Cương Quyết Quyết.
"Ở lại!" ninja nữ xuất hiện, lần này cô không dùng võ sĩ đao, mà dùng hữu chưởng phát ra linh khí để ngăn chặn.
Hai chữ ngắn ngủn bằng tiếng Nhật, thanh âm lười biếng mà vũ mị, không giống kiểu nói chuyện liều mạng thường thấy, mà giống như đang nói chuyện phiếm, giọng nói không nũng nịu thành thục mà rất trong trẻo, chứng tỏ người này không quá ba mươi tuổi.
Tả Đăng Phong ném Thập Tam vào rừng cây hướng đông nam, một là để Thập Tam có chỗ ẩn thân, hai là để nó trợ giúp Thiết Hài, lúc này mới thấy Thiết Hài ở trong rừng cây nhảy lên, nhưng mỗi lần nhảy lên đều bị ám khí bốn phía ép trở xuống, chứng tỏ ông bị nhiều người vây công, nhưng đối phương đã dùng ám khí cho thấy không phải tuyệt đỉnh cao thủ, Thiết Hài hẳn là không nguy hiểm gì, vì theo cách ném ám khí kia, thì đối phương chỉ muốn ngăn cản, giữ chân ông mà thôi.
Tả Đăng Phong xoay người nghênh chiến. Lần này hắn dùng cả mười thành linh khí, hắn có thương tích, không thể đánh lâu, nên phải dùnghết toàn lực, cố gắng một kích chế địch.
Đối phương tuy chủ động xuất chưởng, nhưng không phát ra linh khí, chứng tỏ cô chỉ muốn thủ, Tả Đăng Phong lập tức phóng Huyền Âm chân khí.
Một tiếng khí bạo nặng nề, hai người cùng lùi lại, Tả Đăng Phong vừa vui vừa buồn, vui là một chưởng này hắn đã đem Huyền Âm chân khí công vào trong người đối phương, buồn là đối chưởng làm linh khí cuộn trào trong người, làm vết thương ở ngực tăng thêm, máu tươi lại ào ào phun ra.
Nữ ninja nhẹ nhàng theo gió lùi ra sau, đây là cách tốt nhất để giảm bớt tổn thương do linh khí của đối phương, Tả Đăng Phong cúi đầu xem xét thương thế của mình, vốn đối phương định đâm thẳng vào tim, nhưng vì hắn xoay người, nên bị lệch nửa tấc, miệng vết thương ở bên dưới trái tim, vết thương thế này cần rất nhiều bông băng bó, nhưng bây giờ biết kiếm đâu ra.
Nếu là bình thường hắn nhất định sẽ xông tới bồi thêm một chưởng, nhưng lúc này trán hắn đầy mồ hôi, hít thở khó khăn, nếu làm vậy sẽ làm cho thương tích nặng thêm.
"Đại sư, đừng ham chiến." Tả Đăng Phong hô lớn, tình hình trước mắt rất bất lợi, chỉ có thể đào tẩu, tuyệt không thể ham chiến.
"Trong này có người Nhật." tiếng Thiết Hài trong rừng cây truyền tới.
Điều Thiết Hài nghi vấn cũng là điều Tả Đăng Phong nghi vấn, khu vực này nằm trong tổng bộ của Quốc Dân đảng, phòng thủ chặt chẽ, đám người này từ quần áo đến hình dạng, cử chỉ đều dễ dàng nhìn ra là người Người Nhật, sao họ lại tới được đây?
Tả Đăng Phong hạ xuống mặt đất, nữ ninja cũng đã ngừng lùi, Tả Đăng Phong ấn chặt vết thương, ngẩng đầu nhìn nữ ninja. Quần áo và tóc của cô đã bị Huyền Âm chân khí đông lạnh, cả lông mi cũng vậy, nhưng cô không bị triệt để đóng băng, rơi xuống đất vẫn vặn eo, tứ chi vẫn cử động được.
Tả Đăng Phong nhíu mày, Huyền Âm chân khí là âm hàn khí, có thể đóng băng vạn vật, tuy hắn bị thương làm linh khí yếu bớt, nhưng người thường vẫn không thể nào chịu được, chỉ có phụ nữ có thân thể âm tinh khiết mới chịu nổi, như vậy ninja tuổi không nhỏ này vẫn là một hoàng hoa.
Nữ ninja vừa vận động tay chân vừa mỉm cười với Tả Đăng Phong, không phải cười chiến thắng, mà là cười rất tự nhiên, cô rơi xuống đất nhưng không vội xông tới công kích, cô đang kéo dài thời gian, cô biết rõ chỉ cần kéo đủ thời gian, Tả Đăng Phong sẽ không còn máu mà chảy.
Tả Đăng Phong rất tức giận, nhưng hắn biết cục diện dưới mắt bất lợi, nữ ninja đã sai người vây quanh Thiết Hài để kiềm chế hắn, để hắn không thể bỏ lại Thiết Hài một mình chạy trốn, nếu không bị thương, Tả Đăng Phong có bảy thành nắm chắc đánh bại người này, nhưng bây giờ hắn không có tới nửa phần thắng.
Nữ ninja này chắc chắn là do Đằng Khi Anh Tử mời tới, hôm đó không giết Đằng Khi Anh Tử trảm thảo trừ căn để hôm nay nguy cấp, nhưng Tả Đăng Phong lại không hối hận, đầu óc hắn cực kỳ tỉnh táo, ý chí kiên định, hắn làm việc gì cũng có nguyên nhân, một khi làm tuyệt không hối hận.
Tả Đăng Phong chỉ hoang mang không biết vì sao người Nhật lại biết rõ hành tung hắn như vậy, tại sao lại có thể thoải mái bố trí mai phục hắn trong địa bàn của Quốc Dân đảng, nếu không có nội ứng, họ tuyệt đối không thể nào làm được.
Nhưng những vấn đề này đợi trở về rồi tính, bây giờ quan trọng nhất là phải chạy thoát, mất máu quá nhiều làm hắn tuôn mồ hôi như mưa, phổi bị thương làm hắn sự khó thở, nếu cứ như vậy không lâu nữa hắn sẽ phải ngã xuống.
Biến cố đột ngột làm Tả Đăng Phong suy nghĩ rất chậm chạp, hắn nghĩ có lẽ là tại đầu óc Thiết Hài có vấn đề, nhưng Thiết Hài đã từng cứu mạng hắn, dù Thiết Hài có làm hại hắn, hắn cũng không thể ra tay với Thiết Hài.
Con người ngay khi sống chết sẽ luôn phản ứng theo đúng bản chất thiện ác của mình, Tả Đăng Phong không định phát Huyền Âm chân khí phản kích Thiết Hài, nhưng trong nháy mắt, hắn biết đó là quyết định sai trí mạng, vì hắn cảm nhận được con dao trong tay Thiết Hài đang bắt đầu vặn xoắn trong người hắn.
Người nếu bị dao đâm trúng ngực trái, chỉ cần không đâm trúng trái tim thì vẫn còn khả năng sống sót, nhưng một khi dao đâm vào xoáy vặn, miệng vết thương sẽ bị mở rộng, chảy nhiều máu, dù trái tim không bị đâm trúng, thì khả năng sống cũng khó mà còn.
Đến lúc này Tả Đăng Phong biết người này tuyệt đối không phải Thiết Hài, vì Thiết Hài bị điên, không có tâm kế xoay tròn con dao, quan trọng nhất là Thiết Hài chưa bao giờ mang dao, nhưng hắn hiểu ra thì đã quá muộn, bây giờ có muốn phản kích hay bứt ra cũng đều chậm.
Thập Tam với Tả Đăng Phong cực kỳ trung thành, thấy hắn bị tập kích lập tức phản ứng, kêu to một tiếng, vọt tới đánh ngay, tốc độ cực nhanh, tiếng kêu vừa vang tới tai Tả Đăng Phong, móng vuốt đã quét tới cổ họng địch nhân.
Đối phương không dự trù được Thập Tam can thiệp, nên khi Thập Tam từ bên trái Tả Đăng Phong nhào tới, đối phương tay phải chặt giữ chủy thủ, tay trái vung lên ngăn cản, hắn không lùi lại, mà nghiêng đầu, dụng ý rất rõ ràng, hắn vừa muốn tránh thế công của Thập Tam vừa muốn tiếp tục xoáy tròn con dao để lấy mạng Tả Đăng Phong.
Tả Đăng Phong đương nhiên không bỏ qua cơ hội, hắn có hai lựa chọn, một là lùi lại, hai là tấn công. Tả Đăng Phong không chút do dự lựa chọn cái sau, vì nếu lùi, con dao sẽ rút ra khỏi vết thương, máu sẽ tuôn ra không còn, chỉ có dùng linh khí đánh văng đối phương, buộc hắn vô ý thức buông con dao ra, con dao mới cắm lại trong vết thương.
Khoảng cách tương đối gần, chuyện xảy ra đột ngột, Tả Đăng Phong căn bản không kịp xuất toàn lực, một chưởng đánh ra chỉ dùng có năm thành linh khí, đánh trúng ngực đối phương mới nhận ra đối phương là đàn bà, và là một ninja, vì trước ngực dùng băng quấn, chứ không phải dùng yếm như người trong nước.
Nhưng Tả Đăng Phong không ngời đối phương lại chịu đựng một chưởng này, hơn nữa trúng chưởng xong là lập tức rút dao ra lùi lại, không cho hắn cơ hội phát ra Huyền Âm chân khí.
Con dao bị rút ra, Tả Đăng Phong lập tức cảm nhận được cơn đau kịch liệt, máu tươi ào ra, hô hấp khó khăn, chứng tỏ, một dao kia đã đâm trúng vào phổi hắn, Tả Đăng Phong lập tức phong bế huyệt đạo thiên trì, kỳ môn, thần trang để cầm máu, nhưng máu không cầm mà còn phun ra nhanh hơn, Tả Đăng Phong lúc này mới nhớ tới chỗ bị thương là ở gần tin, ba huyệt vị bị phong bế ngăn cản máu tươi chảy về, nên làm máu trong tim càng phun ra nhanh hơn.
Thập Tam đã vọt theo truy kích đối phương, Tả Đăng Phong đành để mặc máu chảy, vọt theo cùng Thập Tam tấn công.
Đối phương đã bỏ ảo thuật Đông Doanh trở về khuôn mặt thật, người này không mặc trang phục ninja, mà mặc váy nhẹ màu tím, tuổi chừng ba mươi, cao khoảng năm thước, tóc đen tới eo, khuôn mặt xinh đẹp, khóe môi nhếch lên nụ cười thản nhiên.
Đối phương thấy Tả Đăng Phong vọt tới, lập tức biến mất, Tả Đăng Phong đã bị phế Âm Dương Sinh Tử Quyết, không cảm nhận được vị trí của đối phương, nên túm lấy Thập Tam vọt tới chỗ rừng cây của Thiết Hài. Tới gần, hắn nghe thấy rừng cây trong truyền tới tiếng đánh nhau, chứng tỏ đối phương không chỉ có một người.
Hắn có thương tích, lại đánh mất tiên cơ, nên chỉ còn cách bỏ chạy rồi tính tiếp, ở lại liều mạng không phải là cách, vì căn cứ đối phương có thể nhận công kích tới năm thành linh khí hắn lông tóc không tổn hao gì, chứng tỏ người phụ nữ kia có tu vi không thua gì hắn, ninja cỡ này chắc chính là người có tu vi cao nhất Nhật theo lời của Đằng Khi Chính Nam, Tả Đăng Phong đoán được người này có tu vi điên phong, chỉ là không nghĩ người này lại là một người phụ nữ trẻ.
Tả Đăng Phong vừa mới lướt đi đã nghe thấy tiếng xé gió, phép nhẫn thuật của Nhật tuy có thể ẩn tàng thân hình nhưng không giấu được tiếng xé gió, theo âm thanh này cho thấy, thân pháp người kia dùng kém Cương Quyết Quyết.
"Ở lại!" ninja nữ xuất hiện, lần này cô không dùng võ sĩ đao, mà dùng hữu chưởng phát ra linh khí để ngăn chặn.
Hai chữ ngắn ngủn bằng tiếng Nhật, thanh âm lười biếng mà vũ mị, không giống kiểu nói chuyện liều mạng thường thấy, mà giống như đang nói chuyện phiếm, giọng nói không nũng nịu thành thục mà rất trong trẻo, chứng tỏ người này không quá ba mươi tuổi.
Tả Đăng Phong ném Thập Tam vào rừng cây hướng đông nam, một là để Thập Tam có chỗ ẩn thân, hai là để nó trợ giúp Thiết Hài, lúc này mới thấy Thiết Hài ở trong rừng cây nhảy lên, nhưng mỗi lần nhảy lên đều bị ám khí bốn phía ép trở xuống, chứng tỏ ông bị nhiều người vây công, nhưng đối phương đã dùng ám khí cho thấy không phải tuyệt đỉnh cao thủ, Thiết Hài hẳn là không nguy hiểm gì, vì theo cách ném ám khí kia, thì đối phương chỉ muốn ngăn cản, giữ chân ông mà thôi.
Tả Đăng Phong xoay người nghênh chiến. Lần này hắn dùng cả mười thành linh khí, hắn có thương tích, không thể đánh lâu, nên phải dùnghết toàn lực, cố gắng một kích chế địch.
Đối phương tuy chủ động xuất chưởng, nhưng không phát ra linh khí, chứng tỏ cô chỉ muốn thủ, Tả Đăng Phong lập tức phóng Huyền Âm chân khí.
Một tiếng khí bạo nặng nề, hai người cùng lùi lại, Tả Đăng Phong vừa vui vừa buồn, vui là một chưởng này hắn đã đem Huyền Âm chân khí công vào trong người đối phương, buồn là đối chưởng làm linh khí cuộn trào trong người, làm vết thương ở ngực tăng thêm, máu tươi lại ào ào phun ra.
Nữ ninja nhẹ nhàng theo gió lùi ra sau, đây là cách tốt nhất để giảm bớt tổn thương do linh khí của đối phương, Tả Đăng Phong cúi đầu xem xét thương thế của mình, vốn đối phương định đâm thẳng vào tim, nhưng vì hắn xoay người, nên bị lệch nửa tấc, miệng vết thương ở bên dưới trái tim, vết thương thế này cần rất nhiều bông băng bó, nhưng bây giờ biết kiếm đâu ra.
Nếu là bình thường hắn nhất định sẽ xông tới bồi thêm một chưởng, nhưng lúc này trán hắn đầy mồ hôi, hít thở khó khăn, nếu làm vậy sẽ làm cho thương tích nặng thêm.
"Đại sư, đừng ham chiến." Tả Đăng Phong hô lớn, tình hình trước mắt rất bất lợi, chỉ có thể đào tẩu, tuyệt không thể ham chiến.
"Trong này có người Nhật." tiếng Thiết Hài trong rừng cây truyền tới.
Điều Thiết Hài nghi vấn cũng là điều Tả Đăng Phong nghi vấn, khu vực này nằm trong tổng bộ của Quốc Dân đảng, phòng thủ chặt chẽ, đám người này từ quần áo đến hình dạng, cử chỉ đều dễ dàng nhìn ra là người Người Nhật, sao họ lại tới được đây?
Tả Đăng Phong hạ xuống mặt đất, nữ ninja cũng đã ngừng lùi, Tả Đăng Phong ấn chặt vết thương, ngẩng đầu nhìn nữ ninja. Quần áo và tóc của cô đã bị Huyền Âm chân khí đông lạnh, cả lông mi cũng vậy, nhưng cô không bị triệt để đóng băng, rơi xuống đất vẫn vặn eo, tứ chi vẫn cử động được.
Tả Đăng Phong nhíu mày, Huyền Âm chân khí là âm hàn khí, có thể đóng băng vạn vật, tuy hắn bị thương làm linh khí yếu bớt, nhưng người thường vẫn không thể nào chịu được, chỉ có phụ nữ có thân thể âm tinh khiết mới chịu nổi, như vậy ninja tuổi không nhỏ này vẫn là một hoàng hoa.
Nữ ninja vừa vận động tay chân vừa mỉm cười với Tả Đăng Phong, không phải cười chiến thắng, mà là cười rất tự nhiên, cô rơi xuống đất nhưng không vội xông tới công kích, cô đang kéo dài thời gian, cô biết rõ chỉ cần kéo đủ thời gian, Tả Đăng Phong sẽ không còn máu mà chảy.
Tả Đăng Phong rất tức giận, nhưng hắn biết cục diện dưới mắt bất lợi, nữ ninja đã sai người vây quanh Thiết Hài để kiềm chế hắn, để hắn không thể bỏ lại Thiết Hài một mình chạy trốn, nếu không bị thương, Tả Đăng Phong có bảy thành nắm chắc đánh bại người này, nhưng bây giờ hắn không có tới nửa phần thắng.
Nữ ninja này chắc chắn là do Đằng Khi Anh Tử mời tới, hôm đó không giết Đằng Khi Anh Tử trảm thảo trừ căn để hôm nay nguy cấp, nhưng Tả Đăng Phong lại không hối hận, đầu óc hắn cực kỳ tỉnh táo, ý chí kiên định, hắn làm việc gì cũng có nguyên nhân, một khi làm tuyệt không hối hận.
Tả Đăng Phong chỉ hoang mang không biết vì sao người Nhật lại biết rõ hành tung hắn như vậy, tại sao lại có thể thoải mái bố trí mai phục hắn trong địa bàn của Quốc Dân đảng, nếu không có nội ứng, họ tuyệt đối không thể nào làm được.
Nhưng những vấn đề này đợi trở về rồi tính, bây giờ quan trọng nhất là phải chạy thoát, mất máu quá nhiều làm hắn tuôn mồ hôi như mưa, phổi bị thương làm hắn sự khó thở, nếu cứ như vậy không lâu nữa hắn sẽ phải ngã xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.