Tán Gái Sát Thủ

Quyển 1 - Chương 37: Chip và Bom mini

Nghĩa Võ Đang

09/01/2014

Thật sự mà nói, Đại Mạnh chẳng biết tại sao kiếp trước Rock lại chết. Những thông tin trong Bravo là một mớ mù mịt. Ở kiếp này, Đại Mạnh cũng chưa thể đoán hết. Thế nhưng khi thấy Rock cố tình kết giao với mình thì Đại Mạnh biết rằng: “Rock muốn làm gì lớn lắm”. Đại Mạnh đoán, Rock đang nghĩ rằng, với một lần trợ giúp của Number Ten thì hắn không thể nào thoát cái chết.

Liên tưởng việc này, lại kết hợp chức vụ tổng giáo quan của Bravo và Ác Quỷ thì Đại Mạnh hiểu: “Rock chết vì xung đột giữa hai tổ chức này”. Thử nghĩ, một người nắm một lượng tài nguyên lớn, là cầu nối giữa hai tổ chức, vậy khi hai tổ chức xung đột thì người đầu tiên phải nắm giữ là ai? Tất nhiên là Rock.

Bravo đưa Rock làm người lãnh đạo cao cấp của tổ chức thì chắc chắn sẽ khống chế Rock bằng con chip sinh học. Vậy không lẽ Ác Quỷ cũng ngồi im để cho người ta qua mặt.

Khi Rock nghe chính Đại Mạnh nói rõ vấn đề thì hắn rất ngạc nhiên. Chỉ là hắn cũng không bất ngờ, bởi vì Đại Mạnh đã làm hắn rung động rất nhiều lần.

Bởi vì thế, hai người không dông dài về vấn đề “tại sao”. Họ bắt đầu chuyển sang bàn bạc các kế hoạch. Tất nhiên Rock nói, Đại Mạnh ngồi nghe, còn San thì cứ ẫm ờ cho qua chuyện. San đâu có biết rằng, sau cuộc nói chuyện này thì Rock sẽ cho người cấy con chip sinh học vào cơ thể của cô.

- Nếu như anh đã chuẩn bị kế hoạch kỹ lưỡng như vậy thì tôi cũng chỉ góp ý hai điều này. Thứ nhất, anh khó có thể tìm kiếm được người gỡ con chip và quả bom mini trong người ra. Bởi những vật đó đều mang thiết bị nhận biết tác động từ môi trường, bất kỳ một tác động nhỏ nào xảy ra thì anh sẽ tan xác. Bravo và Ác Quỷ đã nghiên cứu những loại thiết bị khống chế này rất lâu, nếu anh muốn tìm người gỡ ra thì phải thử. Mà thử là chết, ước nguyện của anh e rằng khó thực hiện. Thứ hai, dù anh có không bị người ta khống chế thì anh cũng chỉ là con kiến hôi so với họ. Bọn họ muốn bóp chết anh lúc nào cũng được. Anh nên nhớ rằng, anh chỉ là cầu nối giữa hai tổ chức sát thủ, tất cả những thứ anh nắm giữ chỉ là những cái bề ngoài của họ, có thể nói là cái lông của con trâu.

Sau khi Rock đã nêu hết những cái quan trọng thì Đại Mạnh mới chen vào. Hắn biết, kế hoạch của Rock rất chắc chắn và chặt chẽ. Từ việc âm thầm tích lũy tài chính, xây dựng một hệ thống liên kết giữa các quốc gia, mời gọi cao thủ, tiến hành cải tạo con chip, bom mini để khống chế người của Bravo và Ác Quỷ, đến cả việc âm thầm đặt bom tại căn cứ của hai tổ chức sát thủ thì có thể nói là không có một điểm sơ hở, tuy nhiên Rock còn quá tự tin với những gì hắn có. Cho dù hắn ta đã biết sự nguy hiểm của những vật thể lạ trong cơ thể, hắn cam đoan là sẽ tìm được bác sĩ gỡ bỏ con chip sinh học của Bravo và quả bom của Ác Quỷ trong người thì Đại Mạnh biết là kế hoạch này cũng chỉ là một kế hoạch trong mơ. Bởi nếu dễ dàng như vậy thì hai tổ chức đó không thể nào gọi tổ chức nguy hiểm nhất thế giới. Hơn nữa, Đại Mạnh chắc chắn: “Rock không phải là người duy nhất quản lý nguồn tài chính của Bravo và Ác Quỷ”. Họ không ngu đến nổi để tài lực của mình chung đụng với kẻ khác. Chắc chắn họ phải có những tập đoàn tài chính, lực lượng và căn cứ quân sự riêng.

Đại Mạnh đã từng thưởng thức sự mạnh mẽ và khủng bố của hai tổ chức này. Một lần bị truy sát là quá đủ đối với hắn. Nói chính xác một điều, cho dù Rock khống bị không chế, thì muốn đấu với họ cũng như châu chấu đá xe.

- Vậy thì phải làm sao? – Nghe Đại Mạnh nói, Rock cũng có phần lo lắng. Mặc dù hắn cũng hiểu điểm căn bản này, thế nhưng hắn không thể không làm phản. Dạo này hai tổ chức sát thủ đã bắt đầu nổi lên xung đột. Hắn là người lãnh đạo cấp cao, hắn biết là nó phải xảy ra chứ không thể nào hòa hãn.

- Nếu như anh từ bỏ tất cả thì tôi và sư phụ của tôi có thể bảo đảm giúp anh cái mạng. Nhưng nếu anh muốn đánh bại họ thì không thể nào, sư phụ tôi chỉ có thể giúp anh một lần duy nhất, những lần sau thì tùy số phần của anh.

- Ồ!

Rock chỉ thốt lên một tiếng, chứ không nói thêm gì nữa. Giờ phút này hắn trầm mặc để suy nghĩ những lời Đại Mạnh nói. Nếu như bảo hắn từ bỏ tất cả thì thật sự rất khó khăn. Biết bao nhiêu sát thủ đỉnh cấp muốn làm tổng giáo quan, hắn lên được vị trí này là đánh đổi bằng máu và thịt. Bây giờ chỉ vì bảo vệ cái mạng mà hắn phải từ bỏ tất cả thì đúng là một mất mác quá đau đớn.

- Tôi thật sự muốn đấu với họ một trận. – Rock riết chặt nắm đấm. Hắn cũng muốn xây dựng được một thế lực khủng bố như Bravo và Ác Quỷ.

- Tôi nói rồi, anh sẽ không bao giờ đấu lại họ. Anh tưởng rằng họ không biết người thân của anh. Anh lầm rồi, tất cả người thân của anh đều bị cấy con chip và bom trong người.

- Gì? Sao bọn chúng biết? Bọn chúng cấy lúc nào? – Rock đứng thằng người và trợn tròn đôi mắt. Giờ phút này hắn chỉ muốn gọi điện cho người thân nhằm xác nhận sự việc.

- Những cái này thì quá dễ dàng rồi. Cho dù anh có đem giấu người thân ở nơi thật xa thì họ cũng có thể tìm được. Còn họ cấy lúc nào thì chỉ cần tạo ra một vụ tông xe, hay nhân lúc người thân của anh đi bệnh viện phẫu thuật gì đó. Nếu anh không tin thì hãy đưa người trong gia đình đi bệnh viện kiểm tra.

Đại Mạnh từ tốn giải thích. Những cái mà hắn vừa nói đều là sự thật, vì tư liệu trong tổ chức ghi lại như thế.



Riêng Rock thì vẫn mất bình tĩnh. Nếu tất cả điều Đại Mạnh nói đều là sự thật thì hai tổ chức sát thủ quả thật rất khủng khiếp. Hắn không hề ngờ tới việc người thân mình bị phát hiện, huống gì là bị cấy bom.

Sau hơn chục phút trầm tư, cuối cùng Rock thở dài một cái, rồi ngửa mặt nhìn Đại Mạnh.

- Được rồi, tôi sẽ kiểm tra lại những chuyện này. Nếu đúng là như thế thì e rằng những cái mà tôi đã chuẩn bị đều tan thành hư vô.

- Ok. Vậy khi nào anh đưa ra quyết định thì tính tiếp vậy. – Đại Mạnh cười nói. Hắn cũng muốn tìm chỗ nào đó để nghỉ ngơi.

- Nếu tôi bỏ thì cậu sẽ giúp tôi như thế nào? – Rock thấy Đại Mạnh muốn đứng lên thì liền dò hỏi.

- Tôi nói những cái này cũng không có gì. Thật ra, tôi có thể gỡ bỏ con chip sinh học giúp anh. Tất nhiên là chỉ của Bravo, còn Ác Quỷ thì không được, tôi còn chưa nghiên cứu đến Bom Mini của Ác Quỷ. Thế nhưng, tôi biết có ba người gỡ được quả bom trong cơ thể anh. Tôi không muốn nói ra vì sẽ không cần thiết nếu như anh muốn đối đầu với Bravo. – Đại Mạnh nói tới đây thì dừng lại. Mục đích của hắn là muốn xem phản ứng của Rock.

- Cậu cứ nói đi.

Mặc dù khuôn mặt Rock rất bình tĩnh nhưng trong lòng hắn đã dâng trào sóng gió. Nếu Đại Manh biết cách gỡ được con chip thì chắc chắn rất hiểu về Bravo. Đừng nói Bravo, chắc tên này cũng rất hiểu về Ác Quỷ, nếu không thì sao phải nói là “chưa nghiên cứu bom của Ác Quỷ”. Nói thật, qua một đống biểu hiện của Đại Mạnh, đặc biệt là cảm nhận thấy những cử chỉ của Đại Mạnh quá thì Rock cứ tưởng thằng nhóc này là người của Bravo. Mà giờ gọi là thằng nhóc thì thật không dám, qua cái thực lực và sự trầm ổn mà Đại Mạnh thể hiện, Rock chưa bao giờ nghĩ đây là thằng bé mới mười bốn, mười lăm. May mắn là Đại Mạnh đã hóa trang, chứ không Rock sẽ phải chết vì cụm từ “Oh My God”.

- Theo tôi được biết, chip sinh học của Bravo được giấu ở khuôn mặt, chèn ở vị trí tập trung các dây thần kinh. Nếu như muốn lấy nó ra thì chúng ta phải rạch mặt từ thái dương cho tới miệng bằng phương pháp thủ công, không sử dụng bất kỳ loại thuốc hỗ trợ nào; bởi vì đó là con chip sinh học có tính di động, rất khó xác định vị trí; nghĩa là người muốn gỡ bỏ con chip phải là người giỏi chịu đau và có tinh thần thép. Tôi cam đoan rằng, khó ai có thể phát hiện con chip, điều này không phải vì nó khó quá nhỏ, dao động liên tục mà nó thường di động ở thái dương. Về quá trình lấy ra thì rất khó có thể nói hết nhưng nếu anh tin tưởng thì tôi có thể giúp anh.

Đại Mạnh nói tới đây thì dừng lại. Roch thấy thế nên định hỏi tiếp, thế nhưng khi thấy Đại Mạnh lấy một cây bút và vài tờ giấy thì hắn ngồi im quan sát. Đại Mạnh không hề để ý tới vẻ ngạc nhiên của Rock và San, hắn ta cầm bút và vẽ vẽ. Trông hắn cứ như một người họa sĩ thực thụ.

Khoảng 5 phút sau, Đại Mạnh dừng lại để đưa tờ giấy qua một bên. Hăn ta vẫn vẽ tiếp. Mười phút tiếp theo, Đại Mạnh vẽ thêm được hai tờ nữa.

- Đây là ba người mà tôi cần tìm. – Đại Mạnh vừa nói, vừa đưa ba tờ giấy về phía Rock.

Rock nhận lấy. Thì ra nãy giờ Đại Mạnh đang vẽ chân dung của ba người. Rock không nghĩ Đại Mạnh là một họa sĩ nhỏ tuổi; không ngờ ngoài đấm đá, Đại Mạnh còn rất hoa tay. Những chân dung này quả thật rất đẹp và rất chân thật. Chỉ là Rock cũng nghĩ ngợi chút thôi. Hắn ta lập tức hỏi lại.

- Cậu tìm ba người nay làm gì? Có thể cho thêm một chút thông tin không?

Đại Mạnh nghe vậy liền nói.

- Ông lão đeo kính trong mà tôi vẽ đầu tiên tên là Bang, một giáo sư khoa học. Đây là một người rất khủng bố, có thể nói là không có thiết bị khoa học nào mà ông ta không chế tạo được. Đặc biệt người này con có thể chế tạo được bom hạt nhân cỡ nhỏ, với những việc như gỡ bỏ con chip và bom mini thì quá dễ dàng. Chắc anh hiểu tôi nói về vị giáo sư này là để làm gì chứ? Hiện tại tôi không biết ông ta ở đâu, những đoán là ở Mỹ hoặc Trung Quốc. Nếu như anh biết ông ta đang ở đâu thì báo cho tôi. Tôi có cách thuyết phục ông ta giúp đỡ.



Giới thiệu xong giới sư Bang, Đại Mạnh bắt đầu hồi tưởng một số việc. Hắn ta không biết người giáo sư này nhưng đã từng thấy qua ông ta. Lúc đó vào ngày 21/12/2012, ông ta là người giúp Trung Quốc chế tạo ra bom Nhiệt Hạch và công phá một thiên thạch bay vào trái đất, khiến cho cả thế giới phải khiếp sợ. Hiện tại Đại Mạnh cũng cần tìm ông ta gấp. Hắn nghĩ người này có thể giúp hắn phá giải Phản Bụt Khí, nếu không thì có lẽ hắn sẽ chết.

- Tôi dường như thấy vị giáo sư Bang này quen quen. Nhất thời thì không nhờ là đã gặp ở đâu. Tuy nhiên nếu tôi thấy quen thì dễ dàng rồi. – Rock xem bức chân dung của giáo sư Bang một lúc thì bỗng dưng lên tiếng.

- Ồ, nếu như vậy thì rất tốt. Còn về hai người kia thì họ cũng có thể gỡ bom mini trên người của anh. Chỉ là cũng chưa chắc, tôi nghĩ anh nên cố gắng tìm giáo sư Bang. Tôi nói hai người nay để cho anh biết, họ có thực lực rất cao, hơn cả tôi và sư phụ Number Ten. Nếu anh tìm được họ thì hãy báo cho tôi. Tôi có cách thuyết phục họ giúp đỡ anh.

- Ồ! Tôi nhất định sẽ tìm kiếm ba người này.

Khi nghe Đại Mạnh giới thiệu về ba người này thì Rock hoàn toàn bất ngờ. Hắn không nghĩ là Đại Mạnh biết ba nhân vật cao cấp này. Đối với giáo sư Bang, tất nhiên Rock sẽ tìm, bởi đây là người có thể gỡ bom mini trên cơ thể hắn. Còn hai người còn lại thì hắn bắt buộc phải tìm, bởi vì thực lực của họ còn mạnh hơn Number Ten. Mặc dù không biết Đại Mạnh có xạo không, thế nhưng Rock vẫn cố gắng tin. Hắn tin vì đã thấy thực lực của Đại Mạnh, tin vì Đại Mạnh không hề có lý do lừa hắn. Nếu như Đại Mạnh chém gió thì công phu chém gió quá cao siêu, Rock cam bái hạ phong.

Vì hớn hở trong lòng nên Rock không hề chú ý Đại Mạnh. Lúc này hắn ta đang thẩn thờ. Tự dưng hắn có cảm giác nhớ. Không phải nhớ cha, nhớ mẹ, mà là nhớ sư phụ của hắn. Sư phụ của hắn không phải là Number Ten, cái người đó tuy có thật, chỉ có điều là hắn ba xạo thành sư phụ của mình.

Đại Mạnh thật sự có sư phụ, không phải một mà có đến hai. Hai người này mặc dù không xem Đại Mạnh là đệ tử, nhưng hắn nhủ thầm trong lòng là thế. Nhớ năm đó, khi Đại Mạnh chìm xuống vùng lún ở sa mạc Sahara, nếu như không nhờ hai ông lão giúp đỡ thì hắn đã chết rồi, làm gì có chuyện hoàn thành nhiệm vụ “Giết Chóc Trên Sa Mạc”. Trong quá trình đó, hắn còn được hai ông lão truyền thụ tài nghệ và giúp đỡ hắn tháo con chip sinh học ra. Hơn mười năm sau, Đại Mạnh trở thành một sát thủ đỉnh cấp, nhưng rồi bị cả thế giới truy sát. Ai ngờ, hai ông lão đó xuất hiện, khiến cho người khác kiêng dè.

Tiếc là cuối cùng hai ông vẫn không đấu lại người ta nên bị vây công giết chết. Nhưng cũng nhờ như thế mà Đại Mạnh đã lẩn trốn được. Tất cả chỉ là bèo nước gặp nhau, nhưng nếu không có hai ông lão thì đừng nói Đại Mạnh là sát thủ đỉnh cấp, dù hắn có là sát thủ truyền thuyết thì cũng bị giết chết. Đến bây giờ hắn mới hiểu, hai ông lão đó tốt với hắn như thế nào, đến cha mẹ hắn cũng chẳng được như thế.

Đại Mạnh thở dài. Lúc trước, hắn là sát thủ máu lạnh. Trước khi được hai người đó truyền thụ tài nghệ thì hắn không hề biết ơn, đến khi thấy họ chết thì bàng quang vô cảm, cuối cùng trốn thoát xong thì hắn không hề có một chút nhớ nhung hay bận tâm. Chẳng hiểu sao bây giờ hắn lại nhớ và thương cảm. Có lẽ vì sống lại nên hắn đã bị thay đổi. Nghĩ đến đoạn này, hắn lắc đầu xua tan tình cảm. Khi trở lại trạng thái ban đầu, hắn nói.

- Tôi cho anh biết một thông tin này. Phải đến năm 2010 thì Bravo và Ác Quỷ mới tranh chấp quyết liệt. Rồi đến giữa năm 2011 thì anh mới gặp nguy hiểm. Anh tin hay không thì tùy anh.

Đại Mạnh nói rất thản nhiên. Thật ra, hắn cũng hi vọng Rock đột ngột chết đi, bởi thế sẽ không thể làm phiền hắn. Tất nhiên đây chỉ là hi vọng, chứ hắn cũng không muốn điều đó xảy ra. Bởi hắn muốn Rock giúp hắn tìm kiếm ba ông già đó. Tất nhiên Đại Mạnh có thể nhờ người khác, nhưng nhờ Rock thì tiện và nhanh hơn. Lúc đầu hắn nghĩ thuyết phục Rock bỏ tranh đấu với hai tổ chức sát thủ thì hắn mới nhờ vả. Chỉ là thấy Rock có vẻ rất kiên quyết nên thôi. Dù sao thì nói ra ba người này không có gì hết. Đại Mạnh cũng chỉ có thể giúp trên khả năng thôi.

- Cái này, cái này... – Rock bán tin bán nghi. Đến cả San cũng liếc đểu một cái.

- Anh không tin thì tùy anh. Trước tiên, anh cứ tìm ba người đó, như vậy sẽ tìm cách giúp anh gỡ con chip và bom mini trên cơ thể. Sau đó, bọn tôi sẽ cô gắng giúp anh giữ lại cái mạng một lần. Về việc anh muốn đấu với Bravo và Ác Quỷ thì tôi và sư phụ sẽ không trợ giúp, riêng ba người kia muốn giúp anh hay không là chuyện của họ. Nói chung, anh cứ chuẩn bị trước đi. Tôi biết anh khó có thể dừng tay. Nếu anh muốn thế thì hãy hợp tác với San. Giờ tôi cảm thấy hơi mệt, xin phép xuống bên dưới nghỉ ngơi.

Đại Mạnh đứng dậy, hắn không muốn nói thêm gì nữa. Nếu Rock muốn thoát tổ chức thì rất dễ. Còn Rock muốn đấu thì e rằng Đại Mạnh sẽ bị liên lụy, dù cho hắn chỉ giúp Rock một lần. Thôi thì việc gì tới sẽ tới, lúc này hắn cũng không còn tâm tí để nghĩ nhiêu. Hết gia đình rồi tổ chức, bây giờ lại nhớ về hai ông lão, thế nên đầu óc hắn có chút xoay cuồng.

“Có lẽ nên tới lại vùng cát lún đó.” Đại Mạnh nghĩ lung tung.

Bóng dáng Đại Mạnh đang từ từ xuống cầu thang, giờ phút này chỉ còn Rock với San, bởi hai người này muốn bàn thêm chút chuyện. Chỉ là San bị bắt buộc nên chẳng hề có hứng thú.

Rock cũng như San, bàn chuyện với một con bé thì chẳng có gì vui vẻ cả. Mọi chuyện là hắn nói, San gật đầu, so với Đại Mạnh thì cứ như một trời một vực. Nghĩ đến Đại Mạnh, Rock lại kinh nghi. Bây giờ hắn đang nhủ Đại Mạnh có phải Number Ten không. Nhưng chắc có lẽ không phải. Number Ten làm gì hiểu về Bravo như thế?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tán Gái Sát Thủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook