Chương 12: Phiên Ngoại 1:
Hà Điệp Mộng Nhi
31/03/2024
Dạo gần đây tình hình sức khoẻ của Hạ Thanh Nam trở nên rất tốt, người cũng tràn đầy sức sống hơn hẳn.
Triệu Sơ Đông rất vui, cũng từ từ thả lỏng hơn, nhưng cũng không dám bỏ sót việc kiểm tra camera. Những lúc rảnh rỗi, Hạ Thanh Nam luôn phải ở trong tầm mắt mình thì Triệu Sơ Đông mới có thể yên lòng.
Hôm nay ăn trưa xong, Triệu Sơ Đông mở camera lên thì thấy Hạ Thanh Nam cầm một vật thon dài đang cứa vào tay của mình. Triệu Sơ Đông hẫng một nhịp, vội phóng to hình ảnh lên. Thứ Hạ Thanh Nam cầm cũng không phải thứ nguy hiểm gì, là một cây bút bi dài. Trên cánh tay chằng chịt sẹo cũng không có thêm vết thương mới nào.
Không biết Hạ Thanh Nam đang suy nghĩ gì, chỉ thẫn thờ nhìn về một góc, tay lại lặp đi lặp lại động tác đó. Chỉ tới khi bé Gấu chạy tới nhảy lên người, phát ra hai tiếng sủa vang, Hạ Thanh Nam mới dừng lại động tác, ôm lấy bé Gấu.
Tối đến, Triệu Sơ Đông về nhà, không nhắc gì đến việc này. Tận khi xong việc, chuẩn bị đi ngủ, Triệu Sơ Đông mới cầm cánh tay của Hạ Thanh Nam lên vuốt ve. Cậu không nói gì, nhưng từ hành động đó anh có thể hiểu những gì cậu muốn hỏi.
"Không sao. Anh không tạo ra vết thương nào. Chỉ là... có chút nghiện cảm giác đó thôi."
Hạ Thanh Nam ôm lấy Triệu Sơ Đông, những câu nói ra đều là thì thầm bên tai.
"Cảm giác đó như thế nào?"
Bàn tay của Triệu Sơ Đông tìm đến bàn tay của Hạ Thanh Nam, mười ngón tay đan vào nhau, tựa như nhịp đập trái tim của hai người.
"Không biết, chỉ là sau khi làm như vậy, sẽ cảm thấy sảng khoái và nhẹ nhõm."
Triệu Sơ Đông không nói gì, lát sau lại cầm lấy cánh tay của Hạ Thanh Nam cắn xuống một cái. Anh không có cảm xúc gì, đến lúc Triệu Sơ Đông nhả ra, trên cánh tay chằng chịt sẹo đó lại xuất hiện thêm một dấu răng.
Dấu răng không quá sâu, cũng không quá nông. Nhưng có lẽ sẽ phải lưu lại vết vài ngày.
"Dùng cái này thay thế được không? Những lúc anh cảm giác không tốt thì nói em, em sẽ để lại một vết trên người anh nhé."
Hạ Thanh Nam không trả lời, chỉ đáp lại Triệu Sơ Đông bằng một nụ hôn sâu, tiếp tục cuộc vận động đêm khuya.
Sau đó một thời gian, Triệu Sơ Đông phải tới khoa răng khám lại mấy cái răng bị làm việc quá sức của mình!
Triệu Sơ Đông rất vui, cũng từ từ thả lỏng hơn, nhưng cũng không dám bỏ sót việc kiểm tra camera. Những lúc rảnh rỗi, Hạ Thanh Nam luôn phải ở trong tầm mắt mình thì Triệu Sơ Đông mới có thể yên lòng.
Hôm nay ăn trưa xong, Triệu Sơ Đông mở camera lên thì thấy Hạ Thanh Nam cầm một vật thon dài đang cứa vào tay của mình. Triệu Sơ Đông hẫng một nhịp, vội phóng to hình ảnh lên. Thứ Hạ Thanh Nam cầm cũng không phải thứ nguy hiểm gì, là một cây bút bi dài. Trên cánh tay chằng chịt sẹo cũng không có thêm vết thương mới nào.
Không biết Hạ Thanh Nam đang suy nghĩ gì, chỉ thẫn thờ nhìn về một góc, tay lại lặp đi lặp lại động tác đó. Chỉ tới khi bé Gấu chạy tới nhảy lên người, phát ra hai tiếng sủa vang, Hạ Thanh Nam mới dừng lại động tác, ôm lấy bé Gấu.
Tối đến, Triệu Sơ Đông về nhà, không nhắc gì đến việc này. Tận khi xong việc, chuẩn bị đi ngủ, Triệu Sơ Đông mới cầm cánh tay của Hạ Thanh Nam lên vuốt ve. Cậu không nói gì, nhưng từ hành động đó anh có thể hiểu những gì cậu muốn hỏi.
"Không sao. Anh không tạo ra vết thương nào. Chỉ là... có chút nghiện cảm giác đó thôi."
Hạ Thanh Nam ôm lấy Triệu Sơ Đông, những câu nói ra đều là thì thầm bên tai.
"Cảm giác đó như thế nào?"
Bàn tay của Triệu Sơ Đông tìm đến bàn tay của Hạ Thanh Nam, mười ngón tay đan vào nhau, tựa như nhịp đập trái tim của hai người.
"Không biết, chỉ là sau khi làm như vậy, sẽ cảm thấy sảng khoái và nhẹ nhõm."
Triệu Sơ Đông không nói gì, lát sau lại cầm lấy cánh tay của Hạ Thanh Nam cắn xuống một cái. Anh không có cảm xúc gì, đến lúc Triệu Sơ Đông nhả ra, trên cánh tay chằng chịt sẹo đó lại xuất hiện thêm một dấu răng.
Dấu răng không quá sâu, cũng không quá nông. Nhưng có lẽ sẽ phải lưu lại vết vài ngày.
"Dùng cái này thay thế được không? Những lúc anh cảm giác không tốt thì nói em, em sẽ để lại một vết trên người anh nhé."
Hạ Thanh Nam không trả lời, chỉ đáp lại Triệu Sơ Đông bằng một nụ hôn sâu, tiếp tục cuộc vận động đêm khuya.
Sau đó một thời gian, Triệu Sơ Đông phải tới khoa răng khám lại mấy cái răng bị làm việc quá sức của mình!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.