Tặng Em Mật Đường

Chương 27: Đả Kích

Ninh Tửu Tửu

09/09/2022

Cuối cùng Chu Việt phát hiện hiếp ước của hai người.

Sáng sớm, Chu Việt đứng ngoài ban công, nhìn hai người đã gần 30 tuổi, đều đã trưởng thành, bà không khỏi có chút thất vọng.

“Con xem cậu ấy là cái gì?” Bà ấy hỏi Đường Khê

“Cậu coi hôn nhân thành cái gì?” Bà ấy hỏi Trình Thư Tầm.

“Rốt cuộc hai đứa muốn làm gì?”

Chu Việt hỏi những câu kỳ quái, nhưng đã nói rõ ra bọn họ là vợ chồng giả, không đúng, là từ vợ chồng thật sau khi ly hôn lại trở thành vợ chồng giả.

“Phim truyền hình cũng chưa chắc đã hấp dẫn bằng chuyện của hai đứa.”

Đường Khê giả vờ chỉnh lại tóc, trong tối ngoài sáng tặng cho Chu Giai Hào một ánh mắt đầy sát khí.

Chu Giai Hào rụt cổ, nội tâm thầm nói: Mẹ em lợi hại thế nào chị cũng biết, em đây sao có thể né khi mẹ em ép hỏi.

“Con nhìn nó cũng vô dụng thôi.”

Đường Khê xoay xoay cổ, cười lấy lòng: “Dì nhỏ, có thể hay không, đừng nói với bố mẹ con a.”

“Dì sợ nói ra ba con tức đến nhập viện.” Chu Việt còn muốn nói cái gì nữa, nhưng điện thoại lại vang lên, bà ấy vội vàng nghe máy.

Trong hai phút đó, Trình Thư Tầm cùng Đường Khê ánh mắt giao lưu không biết bao nhiêu lần.

Đường: Này, làm sao bây giờ?

Trình: Anh sao mà biết được.

Đường: Sao anh cứ nói mãi câu này.

Trình: Không phải em cũng vậy sao.

Đường: Em không có.

Trình: Anh cũng không có.

Ting.

Chu Việt kết thúc điện thoại, đỡ trán, hiển nhiên là đang sốt ruột.

“Dì lười quản đến hai đứa, muốn yêu như thế nào cũng được, tạm như thế đi, dì có việc phải đi công tác.”

Chu Giai Hào: “Hôm nay là ngày đầu năm mới!”

“Con có thấy mẹ có ngày nào rảnh rỗi sao?”

Chu nữ sĩ luôn luôn cần cù chăm chỉ, chuyên nghiệp có tâm. Đường Khê cũng ảnh hưởng bà rất nhiều về việc này, chính vì vậy, mới mùng ba tết cô đã quay lại làm việc.

Đường Khê nhận được rất nhiều quà năm mới, nói về quý trọng Diệp Khuynh Nghiên xếp đầu tiên, anh ta tặng 5% cổ phần Thịnh Đường, nếu nói có tâm nhất thì đó là Sầm Hoan, Đường Khê luôn tâm tâm niệm niệm thật lâu một bức tranh của vị hoa sĩ kia, vị kia không nổi danh, tác phẩm cũng không quý, chính là tính tình có chút kỳ lạ, rất ít khi vẽ, muốn ông ấy vẽ còn khó hơn lên trời, cũng không biết làm sao Sầm Hoan có được một bức.

“Nga, bà ngoại em cùng ông ấy có chút giao tình, em liền nhờ bà em hỗ trợ.”

Còn hỏi quà ai lòe loẹt nhất, chính là Phương Hán Vũ. Một hộp quà siêu to, bên trong đóng gói đủ loại màu sắc, còn có các loại hạt xốp nhỏ chồng lên nhau, Đường Khê không biết anh ta đưa cái gì. Thời điểm nhìn thấy đồ vật kia, Đường Khê trực tiếp gọi điện thoại mắng người: “Tên bệnh nhà anh, anh đưa em cái gì a!”

Đầu bên kia cười đến không dậy nổi: “Đừng tức giận đừng tức giận. em gái Đường, anh đây không phải muốn tốt cho sinh hoạt của hai người sao, Trình Thư Tầm gọi điện cho anh nói hai người không quá thuận lợi, anh liền nghĩ giúp đỡ a!”

Tà thuyết của Phương Hán Vũ không hề thiếu, tất cả chỉ là ngụy biện.

Đường Khê nheo nheo đôi mắt, “Em đây cảm ơn anh rất nhiều!!!”

“Đừng khách sáo!”

Mới đi làm trở lại, có rất nhiều việc cần xử lý, Sầm Hoan có mấy phát ngôn đại diện sắp hết hạn, cần cô đi nói chuyện, còn có quan hệ Triệu Gia Các với Trình Tích làm Đường Khê cảm thấy đau đầu.

Diệp Khuynh Nghiên muốn cô bắt lấy tài nguyên từ Trình Tích. Cô nàng này bối cảnh quá lớn, nhìn thì ôn ôn nhu nhu, mắt to tròn ngập nước, mọi người đều yêu thích, nhưng Đường Khê cảm thấy cô ấy không thật. Cho nên, Đường Khê càng vừa ý Triệu Giai Các, nhưng cô vẫn phải dẫn dắt tốt Trình Tích,

“Chị Đường Khê,” Giọng Trình Tích ngoài cửa văn phòng vang lên.

Có thể noism, cô nàng này chính là kiểu em gái nhà bên, tóc mái bằng, đôi mắt có thần, có hai lúm đồng tiền nhỏ, ngoại hình tiểu bạch thỏ, người khác nhìn vào sẽ muốn bảo vệ cô ấy.

Sau khi Trình Tích nghe xong kế hoạch của Đường Khê, hoạt bát cười cười: “Vai phụ a, khẳng định suất diễn rất ít, chị Đường Khê, em muốn diễn vai chính, chị nghĩ biện pháp giúp em với.”

Nữ ba trong bộ phim đại chế tác, là vai phụ rất tốt, khởi điểm như vậy với người mới xuất đạo mà nói thực sự là quá thích hợp, sẽ lưu lại ấn tượng tốt cho khán giả mà không bị nói là dựa vào tài nguyên.

Kỳ thực đây là cơ hội tốt, Trình Tích còn không biết rằng, vừa mới xuất đạo bị nói dựa vào bối cảnh sẽ ảnh hưởng như thế nào. Tẩy trắng được không nói, nếu không phải dựa vào tai tiếng mới nổi được.



Quan trọng nhất là, Trình Tích không phải là diễn viên chính quy.

Đường Khê tận lực bảo trì tâm tính, cô hỏi: “Vậy em muốn diễn loại phim gì?”

“Bộ nào ngọt sủng đi, hiện tại không phải loại này đang hot sao, hơn nữa, bộ phim này nhất định sẽ nổi.”

Hiện tại có rất nhiều nữ minh tinh thông qua những bộ phim ngọt sủng, chỉ cần quay một lần là nổi tiếng.

Đường Khê cười một cái, “Vậy sao em chắc bộ này sẽ nổi?’’

“Có chị ở đó, Diệp tổng ở đó, em tin vào thủ đoạn của hai người, hơn nữa, em có ba em đầu tư, cũng không có vấn đề gì lớn.” Trình Tích nhàn nhã nói.

Tóm lại, có tiền liền tùy hứng.

Khóe miệng Đường Khê mở rộng độ cung hơn một chút, “Trình Tích, em biết rõ Tạ Tống không?”

Trình Tích sửng sốt, “Đương nhiên biết, làm sao vậy?”

Năm trước, tiểu soái ca này bị lộ tin tức yêu đương, người hâm mộ không nói hai lời liền thoát fans, công ty xử lý không kịp, đem chính mình đóng băng, người trong giới chế giễu không ít.

“Tạ Tống bị như vậy, chị một chút đều không cảm thấy ngoài ý muốn.”

“Kỳ thức, chuyện cậu ấy ở trong giới không tính là gì, mấy năm nay, mấy chuyện tệ hơn cậu ta làm không ít, chỉ là không tuôn ra mà thôi, khuyết điểm lớn nhất của cậu ta là không tự lượng sức mình.”

Nói đến đây, ngữ khí cô tăng lên, đáy mắt cười sâu hơn.

“Em còn trẻ, sự nghiệp vừa mới bắt đầu, chắc cũng không muốn kết cục của mình về sau cũng giống như vậy.”

Trình Tích sắc mặt không tốt lắm, lấy cô so với Tạ Tống, đây là ý gì.

“Gia thế em đủ tốt, đây là ưu thế, vô luận em tốt hay không tốt, đều có người hầu hạ, nhưng ở trong vòng này người có gia thế còn ít sao, em cảm thấy mình còn mạnh hơn những người đó?”

Trình Tích nghe đến đây, thật sự có chút bực mình, nhưng không thể không thừa nhận, Đường Khê nói đều đúng.

Nhìn người đối diện trước sau như một, chưa hề thu hồi vẻ mặt tươi cười, Trình Tích bỗng nhiên ý thức được, người đại diện của mình, không hề để ý đến thân phận mình. Thậm chí, chị ấy còn xem bối cảnh của cô không có gì ghê gớm.

Trình Tích là người lên được xuống được. Cô ấy uyển chuyển nói, “Em đã biết, chị Đường Khê, cứ theo kế hoạch của chị mà làm.”

“Lúc này mới ngoan.”

Trước khi đi, cô ấy quay lại hỏi: “Chị Đường Khê, chị sẽ giúp em nổi tiếng đúng không? Ít nhất, giống như chị Sầm Hoan bây giờ.”

Đường Khê: “Chỉ cần em nghe lời, mọi việc đều có khả năng.”

Tiếp Trình Tích xong, Đường Khê lại sắp xếp cho Sầm Hoan phát ngôn đại diện mới, nhãn hiệu này cô phải thuyết phục mãi mới có được cơ hội.

Rất nhanh đến tan tầm, Trình Thư Tầm nhắn wechat cho cô.

Trình Thư Tầm: [Ba mẹ kêu anh đến đón em về]

Anh sửa miệng cũng thật nhanh.

Trình Thư Tầm vẫn luôn ngồi trên xe, hạ cửa kính xuống, anh đeo khẩu trang, chỉ lộ đôi mắt ra ngoài. Thời điểm Đường Khê ra khỏi công ty, bị gió thổi đến run cầm cập, giương mắt lên liền nhìn thấy xe của Trình Thư Tầm.

Ở phương diện xe cộ, anh không đặc biệt yêu thích, trong nhà có biết bao nhiêu tài sản, nhưng anh quanh năm suốt tháng chỉ chạy chiếc Audi A8 này.

Cô đi tới xe, bỗng chốc thấy Trình Thư Tầm đang nói chuyện với một cô gái trẻ. Cô nàng này cột tóc đuôi ngựa, khuôn mặt xinh đẹp, mùa đông vẫn mặc váy ngắn, nhìn rất trẻ tuổi.

Trình Thư Tầm thấy cô nàng bỗng nhiên xuất hiện liền có chút bất ngờ.

“Tô Vận, sao lại ở đây?”

Trước đây hai người từng gặp mặt, anh cùng Tô Vận nói vài câu liền tách ra, hai người cũng chưa từng gặp lại.

“Emtheo bạn đến đây chơi, ở trên lầu nhìn thấy ai trong giống anh, càng nhìn càng giống, em liền xuống đây, không nghĩ là anh thật nha, anh sao lại ở đây?”

“Tôi đến đón vợ tan làm.”

Nghe đến đây, Tô Vận ngược lại kinh hỉ, “Vợ anh? Cô ấy có phải hay không lớn lên rất xinh đẹp, tôi đoán tính cách cô ấy khẳng định cũng rất tốt!”

“Quá khen.”

Đường Khê đi tới sau cô nàng Tô Vận, nhàn nhạt nói.

Thấy cô ra tới, Trình Thư Tầm đẩy cửa xe xuống, “Hình như hôm nay em ra sớm.”

“Không có việc quan trọng.”

Đường Khê nhìn anh thật sâu, “Giới thiệu một chút?”



Trình Thư Tầm: “Đây là Tô Vận, lúc ở Anh, anh là học trò của bố cô ấy.”

“Đường Khê, vợ anh.”

Tô Vận vóc người nhỏ, xinh đẹp hoạt bát, làm người đối diện cảm thấy rất có hảo cảm.

“Chào chị, Đường tiểu thư, em là Tô Vận, rất vui được gặp chị.”

Thời điểm cô ấy cười lên, đôi mắt rất giống trăng non, cong cong đáng yêu.

“Chào cô, Tô tiểu thư.”

“Chị có thể kêu em là Tô Vận, em cùng Trình Thư Tầm quen biết cũng nhiều năm, em vẫn luôn muốn uống rượu mừng của anh ấy, hai người định khi nào làm hôn lễ a?”

“Cái này còn chưa xác định.”

“Chúng tôi không định làm.”

Tô Vận chớp đôi mắt, nhìn hai người, “Cho nên, là sao vậy?”

Đường Khê: “Khi nào tổ chức nhất định sẽ mời cô.”

Có lẽ không có cơ hội này.

“Đã không còn sớm, Trình Thư Tầm, chúng ta trở về thôi.”

Cô nhìn Tô Vận, nói: “Tô tiểu thư, nãy vừa nghe cô đi với bạn, vậy chúng tôi không quấy rầy nữa, hẹn gặp lại.”

Trình Thư Tầm mơ hồ bị Đường Khê đẩy lên xe, sau đó là một đường vẫn luôn hờn dỗi.

Đường Khê thoáng nhìn, ngữ khí ngả ngớn: “Quấy rầy anh cùng người cũ ôn chuyện, anh bực mình?”

Ở chỗ dừng đèn đỏ, Trình Thư Tầm tức giận nhìn cô: “Em nói bậy bạ cái gì, anh với cô ấy là bạn bè bình thường.”

Đường Khê cười cười, không trả lời. Cô gái vừa rồi không thích Trình Thư Tầm cô liền đem đầu quăng xuống đất.

Mặc dù cách xa, nhưng cô thấy rõ ràng, Tô Vận chính là nhảy nhảy đến trước mặt Trình Thư Tầm, cười xán lạn, thấy cô tới, tuy vẫn cười nhưng có vài phần co quắp.Thời điểm duỗi tay ra chào hỏi, tay có chút run.

Ở phương diện này, không bao giờ cô đoán sai. Cô nàng này muốn cô ăn dấm, nhưng đáng tiếc, cô chỉ là vợ trên danh nghĩa.

Cô nhìn bộ dạng tức giận của Trình Thư Tầm, lại càng nổi nóng.

Anh quay người, cơ hồ đối diện với Đường Khê, “Anh với cô ấy là bạn bè bình thường, ba cô ấy có ơn với anh, cho nên quan hệ mới tốt một chút, em đừng nghĩ đông nghĩ tây.’’

“Vậy anh tức giận cái gì.”

Anh tức giận vì em nói không làm hôn lễ được không!

Lời này không thể nói ra, Trình Thư Tầm tức đến hộc máu, thấy đèn xanh, anh dẫm chân ga, thiếu chút nữa làm Đường Khê đụng đầu.

“Bệnh thần kinh.”

Việc này làm Trình Thư Tầm hai ngày nay ngủ không ngon.

Ở chung cư Hành Thủy, mỗi ngày anh đều gây ra một ít động tĩnh muốn Đường Khê chú ý, mặc kệ là tìm cái ly, hay máy tính mở không ra, hay không tìm không thấy đồ cắt móng tay, Đường Khê chỉ quan tâm anh hai lần, liền không có sau đó.

Trình Thư Tầm nghẹn không chịu được, trực tiếp lên nhóm đặt câu hỏi.

Trình Thư Tầm: [Cô ấy thật sự không yêu mình.]

Phương Hán Vũ: [Nga, giờ cậu mới biết a]

Trần Dịch: [Nga, giờ cậu mới biết a]

Toàn thế giới đều biết cô ấy không yêu cậu. Hai người nhịn lắm mới không nói câu này.

“Các cậu phải giúp mình nghĩ kế aaa!”

“Cậu đem tài nguyên cấp cho cô ấy, nói không chừng cô ấy cho cậu sắc mặt tốt, tâm tình tốt, liền muốn cho cậu làm gì thì làm.”

Đây là chân lý mà Trần Dịch ngộ ra.

Đường Khê cô nàng này, nhận tài nguyên không nhận người.

Đã lâu không thấy hồi âm, Trần Dịch hỏi: [Cậu đâu rồi?]

Trình Thư Tầm: [Cho mình số điện thoại của đạo diễn gì đó, để cho cô ấy tài nguyên]

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tặng Em Mật Đường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook