Chương 348: Thái Hồ
Thương Thiên Bạch Hạc
07/08/2015
Một người đáp lời chậm rãi đi ra, chính là Tông chủ Khí Đạo tông Phương Phù
Phong Huống hơi giật mình, trên mặt không khỏi hiện lên một chút sắc hổ thẹn
Ở trong phủ đệ của mình, lão ngăn cản Doanh Thừa Phong, kết quả không những không thành công ngược lại nếm phải trái đắng rồi. Loại việc này không bị người phát hiện cũng là tốt rồi, nhưng rơi vào mắt của Phương Phù, vậy thì mất mặt lắm.
- Sư huynh, sao ngài làm sao tới nơi này của tiểu đệ. Lão mắt trợn trừng, bất mãn nói
Phương Phù vui vẻ cười nói.
- Sư đệ không thích vi huynh tới sao
- Hừ, ngài tới không phải lúc rồi. Phong Huống hậm hực nói. Sau đó mắt của lão bỗng sáng lên nói tiếp - Sư huynh, tên tiểu tử thối Thừa Phong đó không nghe lời khuyên ngăn của tiểu đệ, chạy vào chỗ chết rồi, ngài cần giúp tiểu đệ ngăn hắn lại chứ.
Phương Phù ha ha cười lớn. - Sư đệ à! Nếu Thừa Phong có lòng tin này, vậy thì để hắn đi thử một chuyến xem sao
- Cái gì? Phong Huống trống mắt líu lưỡi hồi lâu, nói
- Sư huynh, ngài nói cái gì vậy? Đó chính là Thái Hồ Hồ gia đấy
Nhưng trong Hồ gia, đang có một vị chủ nhà cấp Hoàng Kim cảnh và mấy vị cao thủ Bạch Ngân cảnh. Tuy nói lần trước bị Võ lão náo động đã làm "thương gân động cốt", nhưng cũng tuyệt đối không dễ bắt nạt được.
Huống hồ, trong Thái Hồ còn ẩn cư của một vị siêu cao thủ chưa xuất hiện
Tuy vị cao thủ này bình thường mà nói đều sẽ không quản việc của Hồ gia, nhưng nếu xuất hiện một nhân vật như Võ lão náo động trước cửa, hắn còn khoanh tay đứng nhìn sao
Một mình Doanh Thừa Phong đến Thái Hồ, đây chẳng phải là thập tử nhất sinh. Không, đây quả thật kết cục là có chết không có sống
Phương Phù cười nhẹ một tiếng, nói - Sư đệ, thằng nhóc Thừa Phong rất thông minh đấy, mà Hồ gia lần này tổn thương nguyên khí rất lớn. Haha, khi chủ nhà Hoàng Kim cảnh duy nhất đều phải bế quan dưỡng thương, Thừa Phong nhất định có thể an toàn quay về đấy
Phong Huống sửng sốt hồi lâu, nói. - Sư huynh, ngài đối với tên tiểu tử thối đó sao có lòng tin như vậy
Phương Phù mỉm cười nói - Sư đệ, ngươi khi nào phát hiện vi huynh đấy
- Sư huynh, ngài vừa mới không có việc gì cảm thán, tiểu đệ đây mới phát hiện được. Phong Huống tức giận nói.
Nụ cười trên mặt Phương Phù càng trở nên nồng hậu nói tiếp - Nhưng vì khi huynh vừa đặt chân tới, Thừa Phong đã phát hiện ra rồi
[CHARGE=2.1]
- Cái gì? Phong Huống lần này thật sự kinh hãi rồi.
Bản thân Phương Phù chính là một vị cao thủ linh sư Phù đạo Hoàng Kim cảnh. Người tu luyện Phù đạo đối với thuật kiềm chế khí tức là sở trường, cho nên ông ta mới có thể không tiếng động, không mùi vị âm thầm tới đây, cho dù là bản thân Phong Huống đều không thể nhận ra
Nhưng Phương Phù đột nhiên nói Doanh Thừa Phong sớm phát hiện ra tung tích của ông ta, đây cũng khiến cho Phong Huống kinh ngạc đến mức nào
Phương Phù nhìn ra xa xa, dường như là nhìn tới chỗ cuối cùng của luồng ánh sáng rời đi, ông ta chậm rãi nói. - Kẻ này tỉnh táo hơn người, vừa có thể tính toán trước kẻ địch, vừa có thủ đoạn giết chết người đứng đầu của kẻ địch, lần này nếu là chỉ vì một người đương nhiên có thể bình an trở về. Dừng một chút, ông ta khẽ thở dài một tiếng nói - Ai zo, lão phu chỉ là lo lắng, hắn chưa chắc sẽ kịp thời dừng lại.
Sắc mặt của Phong Huống biến đổi, xoay người bước đi
Phương Phù vội hỏi - Sư đệ, ngươi muốn đi đâu
- Đào Lão Nhi vẫn luôn năn nỉ tiểu đệ vì đệ tử của y tạo ra một cây sát khí linh binh. Phong Huống trầm giọng nói - Tiểu đệ hôm nay đã chế tạo xong rồi thì để cho y mang đi.
Phương Phù không nén được cười, nhìn bóng Phong Huống rời đi, ông nhẹ nhàng nói - Khiến Đào Lão Nhi ra tay chắc chắn là một lựa chọn không tồi
Trên mặt hồ sóng gợn lăn tăn, sương khói ngập tràn, mênh mênh mông mông, mấy cành liễu đang đung đưa nhẹ nhàng, lốm đốm màu lam nhạt trong mịt mờ sương sớm tựa như bầu trời đêm hè đầy sao.
Dần dần, ở xa xa cuối mặt hồ, một quầng mặt trời đỏ chập chờn dâng lên, rắc xuống vô số ánh hào quang màu vàng lấp lánh trên mặt hồ tạo nên tầng tầng lớp sóng ánh sáng lăn tăn và vô số cành hoa dưới ánh sáng mặt trời dịu nhẹ toát lên vẻ sống động
Chính trong cảnh hồ tuyệt đẹp này, một nét hiu quạnh không hợp với hoàn cảnh này đột ngột hiện ra trên bờ.
Doanh Thừa Phong, hắn đang mang theo trên mình sát khí trùng trùng và cuối cùng đã tới được địa giới Thái Hồ rồi.
Thái Hồ chính là một hồ nước khổng lồ
Có lẽ là vì hoàn cảnh đặc thù cho nên linh lực tràn ngập khắp nơi, độ nồng đậm gấp mấy lần so với ở nơi bình thường
Khi ở cấp võ sỹ, Doanh Thừa Phong cảm nhận đối với hoàn cảnh xung quanh còn chưa hiểu rõ tường tận nhưng như hôm nay nếu đã thăng lên cấp võ sư, chân khí bản thân với thế giới bên ngoài tương thông, loại cảm giác đó sẽ trở nên nhạy bén mà trực tiếp tiếp nhận được rồi
Hắn hít sâu một hơi, cảm thụ được dòng nhiệt lưu chân khí đang chảy xuôi trong cơ thể. Không thể không thừa nhận cao thủ cấp võ sư tu luyện trong này hiệu quả vượt xa ở thôn Tam Hạp, thậm chí còn hơn một chút so với ở Khí Đạo tông môn
Đương nhiên, nếu là so với nội đường Truyền thừa tháp trong bức tường vây quanh khổng lồ kia, ở đây còn kém xa rất nhiều.
Có lẽ là vì quan hệ địa vực, cho nên thế lực hùng mạnh chiếm giữ nơi đây cũng không chỉ có một mình Hồ gia.
Trước khi Doanh Thừa Phong đến đây thì đã tìm hiểu rõ ràng rồi. Mấy trăm năm trở lại, các thế lực sinh ra ở đây có giảm bớt nhưng trong đó có ba nhà lại là kéo dài không suy. Cao thủ trong gia tộc như mây, cường nhân như mưa và Hồ gia không thể nghi ngờ gì là một trong số đó.
Nhưng thật sự khiến Doanh Thừa Phong kiêng dè nhất lại là một vị Tử Kim Cảnh cường nhân ẩn cư ở Thái Hồ trong truyền thuyết.
Tế Thiên Lão Quái, vị lão quái vật này không có người nào biết đã sống bao nhiêu năm rồi, vốn có thân thủ thần thông vô địch, quỷ thần khó lường. Tuy lão không phải xuất thân từ bất kỳ nhà nào xung quanh Thái Hồ nhưng lại không thể nghi ngờ là sự tồn tại giống như một thái thượng hoàng trong toàn bộ thế lực quanh Thái Hồ
Nhìn hồ nước sóng dậy bốn phía kia, Doanh Thừa Phong biết, hắn nếu muốn diệt sạch Thái Hồ Hồ gia, như vậy tất yếu phải bước qua ngưỡng này rồi.
Tuy nhiên lúc này sức hắn không đủ nhưng lời thề trong lòng hắn rút cuộc sẽ có một ngày nhất định quét bằng chướng ngại khổng lồ này
Doanh Thừa Phong chỉnh sửa lại trang phục một chút, vò cho đầu tóc lộn xộn, đeo đồ trang sức lên, sau đó má của hắn phồng lên, một cuộn khí nghịch từ đan điền vận lên, khuôn mặt xương xương phát sinh ra chút biến đổi màu nhiệm
Phép đổi cốt, đây cũng là một môn tuyệt học đạt được nơi trong Truyền thừa tháp, nhưng muốn thi triển môn bí thuật này, chân khí toàn thân ít nhất phải đạt tới cấp võ sư mới được.
Doanh Thừa Phong cũng mới chỉ học được tập tọe, không trâu bắt cho đi cày mà làm tới
Tuy nói lấy tu vi chân khí của hắn hiện nay, chỉ có thể đủ khiến cho khuôn mặt nổi lên biến hóa chút đỉnh, nhưng chính là điểm biến bổi này lại hợp với tạo hình đầu tóc của hắn lúc này, tuyệt đối sẽ không có người liên tưởng hắn chính là Doanh Thừa Phong.
Kỳ thực một người muốn biến đổi diện mạo là đặc biệt rất khó, bất luận thay đổi kiểu tóc hay là khuôn mặt đều có thể khiến người ta thay đổi bộ dạng rất lớn.
Có lẽ thay đổi như vậy không đủ lừa gạt được bạn thân tín nhưng nếu là lừa những kẻ không quen thuộc, thậm chí là người chỉ có duyên gặp một lần tuyệt đối là không có bất kỳ vấn đề gì
Lần này, hắn đi vào Thái Hồ, đương nhiên là nhằm vào Hồ gia báo thù
Nhưng hắn không ngu ngốc xông vào đại bản doanh của Hồ gia chém giết lung tung, hắn cũng không phải Võ lão, sao có khả năng làm ra việc uy phong lẫm liệt này
Lấy sự thay đổi thân phận, ẩn nấp xuống dưới tìm cơ hội mà xuất chiêu thì chính là lựa chọn tốt nhất của hắn rồi.
Lúc này toàn bộ quá trình giả dạng hoàn tất, hắn vừa từ túi không gian lấy ra một cái linh binh
Đây là một đại đao cấp sư, nếu là luận về phẩm chất, cái đó kém xa Hàn Băng chi kiếm và Bá Vương thương nhưng lại không nghi ngờ là lựa chọn che dấu thân phận tốt nhất của hắn
Bắt đầu bước đi thật nhanh, Doanh Thừa Phong men theo bờ hồ chậm rãi bước tới.
Hắn nhẹ nhàng kìm chế luồng sát khí ác liệt trên thân mình khiến chân khí không phóng ra ngoài được. Nếu chỉ ở bên ngoài nhìn vào, trừ khi là gặp được cao thủ đẳng cấp Bạch Ngân cảnh giống như Phong Huống, bằng không không có người nào có thể nhìn ra thân phận võ sư của hắn.
Vô số ý niệm trong đầu đang chuyển động, nếu như tới nơi này rồi, đương nhiên tốt nhất cần lưu lại cho Hồ gia một ấn tượng sâu sắc mới phải
Bỗng nhiên, chân hắn bước chậm lại, nghiêng đầu lắng nghe, trên mặt lập tức lộ ra một chút vẻ hồ nghi rồi
Mơ mơ hồ hồ, hắn dường như nghe được luồng âm thanh giết chóc từ trong hồ truyền tới
Sắc mặt của hắn có chút biến đổi, chỉ là âm thanh này càng lúc càng vang thì biết rằng bọn đầy tớ đang chém giết nhau cũng không ít
Nhưng đây chính là Thái Hồ ư, thậm chí có bao nhiêu người hỗn chiến ở nơi này, lẽ nào không sợ Tế Thiên Lão Quái ra tay tiêu diệt hết bọn họ sao?
Ý nghĩ trong lòng hơi khuấy động, Doanh Thừa Phong chẳng những không cao chạy xa bay ngược lại là tăng tốc bước nhanh hơn một chút tiến lên.
Một lát sau, hắn đi qua một đám cỏ lau cao hơn thân người, liền nhìn thấy cảnh ẩu đả ngay trên bờ hồ
Trên mặt hồ, trong hồ, bờ hồ đều có từng đôi người chém giết, nhưng sau khi xem một lát, Doanh Thừa Phong không có chút hứng thú
Trong đám chém giết này, tuy có hơn hai trăm người nhưng trong đó đại bộ phận đều là chỉ có thanh niên trai tráng cậy sức, cho dù chân khí mạnh nhất cũng chỉ là tầng 7, 8 mà thôi.
Nhân vật như thế này cho dù số lượng nhiều hơn nữa trong mắt của Doanh Thừa Phong cũng sẽ không ra gì.
Hắn lắc đầu mấy cái, đang lúc chờ rời đi thì nghe tiếng một người rống to
- Ngụy Tinh, chỉ bằng thôn các ngươi cũng muốn cướp đoạt địa bàn của Hồ gia chúng ta ư, nằm mơ đi nhé.
Hai chân của Doanh Thừa Phong lập tức dừng lại, giống như là có nhựa cao su níu kéo hắn rồi
- Hừ, Hồ Tất, ngươi đừng cao hứng sớm quá, Hồ gia các ngươi đã tổn thương nguyên khí rất lớn rồi, không chấp bọn đệ tử này bên cạnh các ngươi, chỉ cần các ngươi ra khỏi khu vực hồ, lão phu sẽ không tính toán nữa.
- Hy vọng hão huyền rồi, xem đây.
Doanh Thừa Phong xoay người nhìn lại, hai người hô to gọi nhỏ kia chính là hai cao thủ tu vi võ đạo cao nhất của hai bên
Xung quanh nơi hai người bọn họ giao đấu, căn bản không có người khác dám tới gần
Hai mắt của Doanh Thừa Phong bỗng lóe lên, hắn đối với cảnh này không hề xa lạ.
Mỗi một thôn đều có nhu cầu lợi ích riêng của mình, ở một số việc đại sự nào đó, thậm chí sẽ phát động thanh niên trai tráng toàn thôn tiến hành đánh nhau. Kẻ thắng làm vua, kẻ bại làm giặc.
Thôn Tam Hạp trước đây cũng trải qua không ít sự việc loại này, nhưng sau khi Doanh Lợi Đức và Doanh Thừa Phong lần lượt nổi lên thì cơ bản không thấy xuất hiện nữa rồi.
Mà lúc này, đây rõ ràng chính là hai thôn vì tranh đoạt quyền sở hữu khu vực hồ nào đó mà phát sinh ra tranh chấp như vậy
Tâm niệm hắn chuyển rất nhanh, ngồi xuống, lặng lẽ ẩn nấp phía sau
Trên đường đi hắn kiềm chế khí tức, toàn thân trên dưới lại cũng không có chút gì của dấu hiệu sự sống
Cuối cùng hắn dừng bước, giơ tay lên mặt đất mò được một hòn đá bóp vỡ, lấy trong đó một mẩu nhỏ nhất ở trong lòng bàn tay
Nhìn trúng một điểm, hắn cong ngón tay búng ra, khi lực lượng tinh thần và chân khí vận động với một loại thủ pháp vô cùng khéo léo đem hòn đá bắn ra ngoài rồi.
Phong Huống hơi giật mình, trên mặt không khỏi hiện lên một chút sắc hổ thẹn
Ở trong phủ đệ của mình, lão ngăn cản Doanh Thừa Phong, kết quả không những không thành công ngược lại nếm phải trái đắng rồi. Loại việc này không bị người phát hiện cũng là tốt rồi, nhưng rơi vào mắt của Phương Phù, vậy thì mất mặt lắm.
- Sư huynh, sao ngài làm sao tới nơi này của tiểu đệ. Lão mắt trợn trừng, bất mãn nói
Phương Phù vui vẻ cười nói.
- Sư đệ không thích vi huynh tới sao
- Hừ, ngài tới không phải lúc rồi. Phong Huống hậm hực nói. Sau đó mắt của lão bỗng sáng lên nói tiếp - Sư huynh, tên tiểu tử thối Thừa Phong đó không nghe lời khuyên ngăn của tiểu đệ, chạy vào chỗ chết rồi, ngài cần giúp tiểu đệ ngăn hắn lại chứ.
Phương Phù ha ha cười lớn. - Sư đệ à! Nếu Thừa Phong có lòng tin này, vậy thì để hắn đi thử một chuyến xem sao
- Cái gì? Phong Huống trống mắt líu lưỡi hồi lâu, nói
- Sư huynh, ngài nói cái gì vậy? Đó chính là Thái Hồ Hồ gia đấy
Nhưng trong Hồ gia, đang có một vị chủ nhà cấp Hoàng Kim cảnh và mấy vị cao thủ Bạch Ngân cảnh. Tuy nói lần trước bị Võ lão náo động đã làm "thương gân động cốt", nhưng cũng tuyệt đối không dễ bắt nạt được.
Huống hồ, trong Thái Hồ còn ẩn cư của một vị siêu cao thủ chưa xuất hiện
Tuy vị cao thủ này bình thường mà nói đều sẽ không quản việc của Hồ gia, nhưng nếu xuất hiện một nhân vật như Võ lão náo động trước cửa, hắn còn khoanh tay đứng nhìn sao
Một mình Doanh Thừa Phong đến Thái Hồ, đây chẳng phải là thập tử nhất sinh. Không, đây quả thật kết cục là có chết không có sống
Phương Phù cười nhẹ một tiếng, nói - Sư đệ, thằng nhóc Thừa Phong rất thông minh đấy, mà Hồ gia lần này tổn thương nguyên khí rất lớn. Haha, khi chủ nhà Hoàng Kim cảnh duy nhất đều phải bế quan dưỡng thương, Thừa Phong nhất định có thể an toàn quay về đấy
Phong Huống sửng sốt hồi lâu, nói. - Sư huynh, ngài đối với tên tiểu tử thối đó sao có lòng tin như vậy
Phương Phù mỉm cười nói - Sư đệ, ngươi khi nào phát hiện vi huynh đấy
- Sư huynh, ngài vừa mới không có việc gì cảm thán, tiểu đệ đây mới phát hiện được. Phong Huống tức giận nói.
Nụ cười trên mặt Phương Phù càng trở nên nồng hậu nói tiếp - Nhưng vì khi huynh vừa đặt chân tới, Thừa Phong đã phát hiện ra rồi
[CHARGE=2.1]
- Cái gì? Phong Huống lần này thật sự kinh hãi rồi.
Bản thân Phương Phù chính là một vị cao thủ linh sư Phù đạo Hoàng Kim cảnh. Người tu luyện Phù đạo đối với thuật kiềm chế khí tức là sở trường, cho nên ông ta mới có thể không tiếng động, không mùi vị âm thầm tới đây, cho dù là bản thân Phong Huống đều không thể nhận ra
Nhưng Phương Phù đột nhiên nói Doanh Thừa Phong sớm phát hiện ra tung tích của ông ta, đây cũng khiến cho Phong Huống kinh ngạc đến mức nào
Phương Phù nhìn ra xa xa, dường như là nhìn tới chỗ cuối cùng của luồng ánh sáng rời đi, ông ta chậm rãi nói. - Kẻ này tỉnh táo hơn người, vừa có thể tính toán trước kẻ địch, vừa có thủ đoạn giết chết người đứng đầu của kẻ địch, lần này nếu là chỉ vì một người đương nhiên có thể bình an trở về. Dừng một chút, ông ta khẽ thở dài một tiếng nói - Ai zo, lão phu chỉ là lo lắng, hắn chưa chắc sẽ kịp thời dừng lại.
Sắc mặt của Phong Huống biến đổi, xoay người bước đi
Phương Phù vội hỏi - Sư đệ, ngươi muốn đi đâu
- Đào Lão Nhi vẫn luôn năn nỉ tiểu đệ vì đệ tử của y tạo ra một cây sát khí linh binh. Phong Huống trầm giọng nói - Tiểu đệ hôm nay đã chế tạo xong rồi thì để cho y mang đi.
Phương Phù không nén được cười, nhìn bóng Phong Huống rời đi, ông nhẹ nhàng nói - Khiến Đào Lão Nhi ra tay chắc chắn là một lựa chọn không tồi
Trên mặt hồ sóng gợn lăn tăn, sương khói ngập tràn, mênh mênh mông mông, mấy cành liễu đang đung đưa nhẹ nhàng, lốm đốm màu lam nhạt trong mịt mờ sương sớm tựa như bầu trời đêm hè đầy sao.
Dần dần, ở xa xa cuối mặt hồ, một quầng mặt trời đỏ chập chờn dâng lên, rắc xuống vô số ánh hào quang màu vàng lấp lánh trên mặt hồ tạo nên tầng tầng lớp sóng ánh sáng lăn tăn và vô số cành hoa dưới ánh sáng mặt trời dịu nhẹ toát lên vẻ sống động
Chính trong cảnh hồ tuyệt đẹp này, một nét hiu quạnh không hợp với hoàn cảnh này đột ngột hiện ra trên bờ.
Doanh Thừa Phong, hắn đang mang theo trên mình sát khí trùng trùng và cuối cùng đã tới được địa giới Thái Hồ rồi.
Thái Hồ chính là một hồ nước khổng lồ
Có lẽ là vì hoàn cảnh đặc thù cho nên linh lực tràn ngập khắp nơi, độ nồng đậm gấp mấy lần so với ở nơi bình thường
Khi ở cấp võ sỹ, Doanh Thừa Phong cảm nhận đối với hoàn cảnh xung quanh còn chưa hiểu rõ tường tận nhưng như hôm nay nếu đã thăng lên cấp võ sư, chân khí bản thân với thế giới bên ngoài tương thông, loại cảm giác đó sẽ trở nên nhạy bén mà trực tiếp tiếp nhận được rồi
Hắn hít sâu một hơi, cảm thụ được dòng nhiệt lưu chân khí đang chảy xuôi trong cơ thể. Không thể không thừa nhận cao thủ cấp võ sư tu luyện trong này hiệu quả vượt xa ở thôn Tam Hạp, thậm chí còn hơn một chút so với ở Khí Đạo tông môn
Đương nhiên, nếu là so với nội đường Truyền thừa tháp trong bức tường vây quanh khổng lồ kia, ở đây còn kém xa rất nhiều.
Có lẽ là vì quan hệ địa vực, cho nên thế lực hùng mạnh chiếm giữ nơi đây cũng không chỉ có một mình Hồ gia.
Trước khi Doanh Thừa Phong đến đây thì đã tìm hiểu rõ ràng rồi. Mấy trăm năm trở lại, các thế lực sinh ra ở đây có giảm bớt nhưng trong đó có ba nhà lại là kéo dài không suy. Cao thủ trong gia tộc như mây, cường nhân như mưa và Hồ gia không thể nghi ngờ gì là một trong số đó.
Nhưng thật sự khiến Doanh Thừa Phong kiêng dè nhất lại là một vị Tử Kim Cảnh cường nhân ẩn cư ở Thái Hồ trong truyền thuyết.
Tế Thiên Lão Quái, vị lão quái vật này không có người nào biết đã sống bao nhiêu năm rồi, vốn có thân thủ thần thông vô địch, quỷ thần khó lường. Tuy lão không phải xuất thân từ bất kỳ nhà nào xung quanh Thái Hồ nhưng lại không thể nghi ngờ là sự tồn tại giống như một thái thượng hoàng trong toàn bộ thế lực quanh Thái Hồ
Nhìn hồ nước sóng dậy bốn phía kia, Doanh Thừa Phong biết, hắn nếu muốn diệt sạch Thái Hồ Hồ gia, như vậy tất yếu phải bước qua ngưỡng này rồi.
Tuy nhiên lúc này sức hắn không đủ nhưng lời thề trong lòng hắn rút cuộc sẽ có một ngày nhất định quét bằng chướng ngại khổng lồ này
Doanh Thừa Phong chỉnh sửa lại trang phục một chút, vò cho đầu tóc lộn xộn, đeo đồ trang sức lên, sau đó má của hắn phồng lên, một cuộn khí nghịch từ đan điền vận lên, khuôn mặt xương xương phát sinh ra chút biến đổi màu nhiệm
Phép đổi cốt, đây cũng là một môn tuyệt học đạt được nơi trong Truyền thừa tháp, nhưng muốn thi triển môn bí thuật này, chân khí toàn thân ít nhất phải đạt tới cấp võ sư mới được.
Doanh Thừa Phong cũng mới chỉ học được tập tọe, không trâu bắt cho đi cày mà làm tới
Tuy nói lấy tu vi chân khí của hắn hiện nay, chỉ có thể đủ khiến cho khuôn mặt nổi lên biến hóa chút đỉnh, nhưng chính là điểm biến bổi này lại hợp với tạo hình đầu tóc của hắn lúc này, tuyệt đối sẽ không có người liên tưởng hắn chính là Doanh Thừa Phong.
Kỳ thực một người muốn biến đổi diện mạo là đặc biệt rất khó, bất luận thay đổi kiểu tóc hay là khuôn mặt đều có thể khiến người ta thay đổi bộ dạng rất lớn.
Có lẽ thay đổi như vậy không đủ lừa gạt được bạn thân tín nhưng nếu là lừa những kẻ không quen thuộc, thậm chí là người chỉ có duyên gặp một lần tuyệt đối là không có bất kỳ vấn đề gì
Lần này, hắn đi vào Thái Hồ, đương nhiên là nhằm vào Hồ gia báo thù
Nhưng hắn không ngu ngốc xông vào đại bản doanh của Hồ gia chém giết lung tung, hắn cũng không phải Võ lão, sao có khả năng làm ra việc uy phong lẫm liệt này
Lấy sự thay đổi thân phận, ẩn nấp xuống dưới tìm cơ hội mà xuất chiêu thì chính là lựa chọn tốt nhất của hắn rồi.
Lúc này toàn bộ quá trình giả dạng hoàn tất, hắn vừa từ túi không gian lấy ra một cái linh binh
Đây là một đại đao cấp sư, nếu là luận về phẩm chất, cái đó kém xa Hàn Băng chi kiếm và Bá Vương thương nhưng lại không nghi ngờ là lựa chọn che dấu thân phận tốt nhất của hắn
Bắt đầu bước đi thật nhanh, Doanh Thừa Phong men theo bờ hồ chậm rãi bước tới.
Hắn nhẹ nhàng kìm chế luồng sát khí ác liệt trên thân mình khiến chân khí không phóng ra ngoài được. Nếu chỉ ở bên ngoài nhìn vào, trừ khi là gặp được cao thủ đẳng cấp Bạch Ngân cảnh giống như Phong Huống, bằng không không có người nào có thể nhìn ra thân phận võ sư của hắn.
Vô số ý niệm trong đầu đang chuyển động, nếu như tới nơi này rồi, đương nhiên tốt nhất cần lưu lại cho Hồ gia một ấn tượng sâu sắc mới phải
Bỗng nhiên, chân hắn bước chậm lại, nghiêng đầu lắng nghe, trên mặt lập tức lộ ra một chút vẻ hồ nghi rồi
Mơ mơ hồ hồ, hắn dường như nghe được luồng âm thanh giết chóc từ trong hồ truyền tới
Sắc mặt của hắn có chút biến đổi, chỉ là âm thanh này càng lúc càng vang thì biết rằng bọn đầy tớ đang chém giết nhau cũng không ít
Nhưng đây chính là Thái Hồ ư, thậm chí có bao nhiêu người hỗn chiến ở nơi này, lẽ nào không sợ Tế Thiên Lão Quái ra tay tiêu diệt hết bọn họ sao?
Ý nghĩ trong lòng hơi khuấy động, Doanh Thừa Phong chẳng những không cao chạy xa bay ngược lại là tăng tốc bước nhanh hơn một chút tiến lên.
Một lát sau, hắn đi qua một đám cỏ lau cao hơn thân người, liền nhìn thấy cảnh ẩu đả ngay trên bờ hồ
Trên mặt hồ, trong hồ, bờ hồ đều có từng đôi người chém giết, nhưng sau khi xem một lát, Doanh Thừa Phong không có chút hứng thú
Trong đám chém giết này, tuy có hơn hai trăm người nhưng trong đó đại bộ phận đều là chỉ có thanh niên trai tráng cậy sức, cho dù chân khí mạnh nhất cũng chỉ là tầng 7, 8 mà thôi.
Nhân vật như thế này cho dù số lượng nhiều hơn nữa trong mắt của Doanh Thừa Phong cũng sẽ không ra gì.
Hắn lắc đầu mấy cái, đang lúc chờ rời đi thì nghe tiếng một người rống to
- Ngụy Tinh, chỉ bằng thôn các ngươi cũng muốn cướp đoạt địa bàn của Hồ gia chúng ta ư, nằm mơ đi nhé.
Hai chân của Doanh Thừa Phong lập tức dừng lại, giống như là có nhựa cao su níu kéo hắn rồi
- Hừ, Hồ Tất, ngươi đừng cao hứng sớm quá, Hồ gia các ngươi đã tổn thương nguyên khí rất lớn rồi, không chấp bọn đệ tử này bên cạnh các ngươi, chỉ cần các ngươi ra khỏi khu vực hồ, lão phu sẽ không tính toán nữa.
- Hy vọng hão huyền rồi, xem đây.
Doanh Thừa Phong xoay người nhìn lại, hai người hô to gọi nhỏ kia chính là hai cao thủ tu vi võ đạo cao nhất của hai bên
Xung quanh nơi hai người bọn họ giao đấu, căn bản không có người khác dám tới gần
Hai mắt của Doanh Thừa Phong bỗng lóe lên, hắn đối với cảnh này không hề xa lạ.
Mỗi một thôn đều có nhu cầu lợi ích riêng của mình, ở một số việc đại sự nào đó, thậm chí sẽ phát động thanh niên trai tráng toàn thôn tiến hành đánh nhau. Kẻ thắng làm vua, kẻ bại làm giặc.
Thôn Tam Hạp trước đây cũng trải qua không ít sự việc loại này, nhưng sau khi Doanh Lợi Đức và Doanh Thừa Phong lần lượt nổi lên thì cơ bản không thấy xuất hiện nữa rồi.
Mà lúc này, đây rõ ràng chính là hai thôn vì tranh đoạt quyền sở hữu khu vực hồ nào đó mà phát sinh ra tranh chấp như vậy
Tâm niệm hắn chuyển rất nhanh, ngồi xuống, lặng lẽ ẩn nấp phía sau
Trên đường đi hắn kiềm chế khí tức, toàn thân trên dưới lại cũng không có chút gì của dấu hiệu sự sống
Cuối cùng hắn dừng bước, giơ tay lên mặt đất mò được một hòn đá bóp vỡ, lấy trong đó một mẩu nhỏ nhất ở trong lòng bàn tay
Nhìn trúng một điểm, hắn cong ngón tay búng ra, khi lực lượng tinh thần và chân khí vận động với một loại thủ pháp vô cùng khéo léo đem hòn đá bắn ra ngoài rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.