Tập Cảnh

Chương 1

Phong Lộng

10/11/2016

CHƯƠNG 0

Bóng đêm như giao1.

Trên chiếc giường lớn xa hoa đang diễn ra một tình huống nóng bỏng, mỗi đêm đúng hạn trình diễn.

Lần này chỉ là hơi kịch liệt một chút.

“Mạc Vấn Chi ngươi…ngươi đây là tập cảnh !”

Bộ cảnh phục tượng trưng cho sự thiêng liêng bất khả mạo phạm bị xé toạc ra, nút áo bằng kim loại bị bứt ra rơi lả tả dưới bốn cái chân giường. Tràn ngập dương cương khí, vừa nhìn thì gương mặt chàng cảnh quan trẻ vô cùng chính nghĩa, đang gắng sức bảo trì sự nghiêm túc trên mặt, ý đồ đe dọa cái tên to gan lớn mật dám xâm phạm hắn.

“Tập cái gì ?”

“Tập cảnh !Ngươi tập cảnh!”. Dốc hết toàn lực cũng vô pháp giãy dụa cánh tay bị còng ở đầu giường.

Ghê tởm, hắn cư nhiên lại bị xích bởi chính cái còng tay của mình.

Hơn nữa là ở trên giường.

“Ta chính là thích tập cảnh, thế nào ?”. Dáng tươi cười cùng vô cùng cao ngạo tự đại, nhưng càng lộ rõ vẻ muốn xâm phạm con người có hình dáng nhã nhặn tuấn mỹ này.

Mạc Vấn Chi chậm rãi tới gần, một tay nắm lấy cằm của Nam Thiên, ngón tay lướt dọc từ môi xuống tới bụng, rồi chính những ngón tay ấy tùy tiện truyền nhiệt khí đến đôi môi nhạy cảm, *** mỹ xúc cảm như luồng điện chạy xẹt qua tâm trí của Nam Thiên.

“A…thả ra…buông ra…cẩn thận ta tố cáo ngươi…”

Nam Thiên yếu ớt cảnh cáo.

Trái tim đập thình thịch, đã nhắc nhở hắn rằng sức chống cự ngày càng yếu, mị lực của Mạc Vấn Chi lúc nào cũng khắc chế được hắn, một người có gương mặt đẹp như vậy thế nào lại có thể có năng lực đáng sợ đến thế ?

Hắn đã tự cảnh cáo bản thân cả vạn lần, không nên đem vẻ ngoài giả vờ nhã nhặn trầm tính  của Mạc Vấn Chi mà pha lẫn với biểu hiện trên giường của hắn. Đang tiếc chính là, hắn lần nào cũng không hiểu tại sao vẫn bị Mạc Vấn Chi lừa gạt trên giường.

Ngu quá !

Mà mỗi lần bị tổn thất, hắn lại tự cảnh cáo một lần, nghìn vạn lần không nên bị vẻ đẹp bề ngoài của tên đó mê hoặc.

“Ta thật sự rất sợ a, Nam cảnh quan. Tập cảnh thật là tội lớn mà.”. Trong đôi mắt đen của Mạc Vấn Chi lóe ra dục hỏa cuồng nhiệt, chế nhạo dõi theo hắn. “Ngươi muốn nói như thế nào với lão đại trong tổ trọng án của ngươi đây? Nhân vật bị tình nghi số một Mạc Vấn Chi đem tân tú 2 của tổ trọng án lừa gạt trên giường? Đầu tiên nói chuyện phát sinh quá trình là hắn cởi y phục của ngươi, đem ngươi đặt trên ghế sô pha, kéo hai chân của ngươi, sau đó hung hăng, hung hăng mà đem cái kia của hắn cắm vào cái mông của cảnh sát.”

“Câm miệng! Câm miệng ! Mạc Vấn Chi!” Nam Thiên tức giận gào lên.

Lão thiên a, cái miệng duyên dáng như thế, làm sao mà lại có thể nói ra những lời *** đãng đáng sợ như vậy.

Nam Thiên trừng hắn bằng đôi mắt đen sáng ngời.

Mạc Vấn Chi mỉm cười, thản nhiên tiếp thu cái nhìn chằm chẳm của hắn, nghiễm nhiên như một công tử quý tộc từ nhỏ đã tiếp nhận nền giáo dục thượng lưu, nhưng ngôn từ của hắn cũng không thể nào phù hợp lễ nghi.  “Lúc báo án, bọn họ nhất định sẽ tra hỏi kĩ càng tỉ mỉ tình huống ngươi bị ta thượng, như vậy ngươi cứ thành thực trình báo. Báo cáo ngươi bị thứ gì nóng như lửa xuyên vào đến cực khoái, ngươi là thế nào bị ta ôm tới tới lui lui mà đè ở trên cả một buổi tối, có bao nhiêu thứ của ta đều bắn tại trong thân thể ngươi, hơn nữa cho ngươi sảng khoái đến ngất đi”.

“Ta không có sảng khoái đền ngất xỉu”, Nam Thiên không chịu nổi mà kháng nghị, hắn giãy dụa chiếc còng tay va vào đầu giường màu bạc tạo hình theo phong cách cổ xưa, vang lên một trận âm thanh lanh lảnh.

“Phải không ?”, Mạc Vấn Chi thú vị quan sát hắn. Hắn tiến gần lại một chút, thậm chí ngay cả luồng hô hấp nóng hổi đều có thể trực tiếp phun lên mặt của Nam Thiên.

Ánh mắt bỡn cợt nhìn từ trên xuống dưới, chậm rãi đảo qua nơi mất đi sự yểm hộ của cảnh phục, lộ ra làn ngực trần rắn chắc,kéo dài xuống bụng dưới đang phập phồng, dừng lại tại phía dưới dây lưng.

Tựa như cảm nhận được sự gian trá.



Hô hấp của Nam Thiên càng thêm hỗn loạn, thân thể cư nhiên nổi lên một cảm giác tê liệt khó có thể ức chế.

“Thế đấy…Vì sao ta chỉ mới nói mấy câu, nhìn mắt ngươi, ngươi lại cứng như vậy, cảnh quan ?”. Vừa trêu đùa, Mạc Vấn Chi vừa nắm được trong quần cái khí quan đang đứng thẳng, không chút khách khí mà xoa nắn cho nó thức tỉnh.

Nam Thiên phát ra một tiền kêu chật vật.

Thật quá nhanh mà.

Cái này chết tiệt tiểu đệ đệ, vì sao luôn luôn chống lại không được sự mê hoặc của Mạc Vấn Chi ? Chỉ cần nhìn thấy Mạc Vấn Chi, nhìn hầu kết3 luôn nhúc nhích lên xuống khêu gợi, nhìn đôi môi vừa mỏng vừa đẹp của hắn, nhìn hắn có đôi mắt xếch giết người, sẽ cả người phát nhiệt, phải kiềm nén dục vọng. Nam Thiên quả thật là thẹn quá hóa giận mà, hận không thể cắt luôn cái  khí quan không có liêm sỉ kia của hắn.

“Rất muốn bị ta xuyên qua mà?”. Kẻ ở phía trên pha trò.

Mạc Vấn Chi xấu xa vĩnh viễn cũng không có chút cải thiện, hắn vui vẻ với việc ở trên giường dùng ngôn ngữ dằn vặt nhục nhã đối phương.

“Ta…ta…”. Nam Thiên thống khổ thở hổn hển. Qua lớp vải vóc cảm giác bị đùa bỡn cương lên làm cho hắn không chịu nổi nữa. Nếu như không phải tay bị còng trên giường, hắn nhất định sẽ điên cuồng mà đảo tẩu. Lúc này cũng chỉ có thể dùng miệng mà phô trương thanh thế, “Ta…ta muốn xuyên qua ngươi mới đúng…”.

Mạc Vấn Chi bày ra vẻ mặt sớm biết thừa ngươi chỉ có thể nói vậy.

“Có khả năng sao, ngươi bướng bỉnh quá, hình như ngươi thực sự nghĩ có thể xuyên qua ta sao. Bất quá, ta cũng có kiểm soát một chút, mới có thể xác định ngươi rốt cuộc là muốn xuyên qua ta, lại bị chính ta xuyên qua”. Hắn nở nụ cười tăm tối.

Thuần thục cởi ra dây lưng cảnh dụng, đơn giản nắm chiếc quần trên người Nam Thiên kéo xuống.

Hạ thể trần trụi của chàng cảnh sát trẻ, thân trên cảnh phục bị xé toạc ra nhưng bởi vì chiếc còng tay, nên vẫn khoác trên vai hơn phân nửa. Cảnh huy lóng lánh phối hợp với những đường nét trên cơ thể mạch sắc khiến Mạc Vấn Chi cũng chịu không được mà hung hăng nuốt nướt bọt.

Không hề báo trước mà đem cả người Nam Thiên lật sấp lại, Mạc Vấn Chi đem khuôn mặt mình kề sát vào chỗ lõm trên tấm lưng đẹp đẽ, hô hấp thật sâu. Da thịt đàn hồi ma sát vào mặt hắn, vị đạo khoan khoái nhẹ nhàng thuộc về Nam Thiên phảng phất từ sâu trong cốt tủy đi ra.

“Hảo, hiện tại là đến phiên ta thẩm vấn ngươi mà, cảnh quan”.

Tách hai bắp đùi thon dài rắn chắc ra, song khâu4 khả ái đã hiện ra trước mắt.

“Ngươi thích cùng ta làm không?”

“Không thể trả lời”. Khuôn mặt bị ép vào gối khiến Nam Thiên phát ra thanh âm nặng nề.

Đầu ngón tay nhẹ nhàng trượt hai vòng quanh song khâu, mới chậm rãi tách ra hai vòng cung 5 thật giống như tách ra một trái đào mật tươi ngon. Nhưng bên trong lộ ra một thứ màu sắc so với quả mật đào càng làm cho người ta yêu thích.

“Ngoại trừ ta ra, có cùng nam nhân khác làm chuyện này không?”.

Đáp lại hắn, là sự dồn dập của Nam Thiên, kinh hãi như tiếng thở dốc.

Tuy rằng Nam Thiên rất không muốn thừa nhận, nhưng lại không ít lần chủ động tích cực, hắn lại bị tên hỗn đãn Mạc Vấn Chi khám phá ra hậu đình cực kỳ mẫn cảm.

Đầu ngón tay của Mạc Vấn Chi nhẹ nhàng đâm vào rồi quấy bên trong nếp uốn, khiến Nam Thiên chịu sự kích thích nhẹ nhàng.

“Trả lời vấn đề của ta nhanh lên một chút, ngoại trừ ta ra, có cùng nam nhân khác làm chuyện này không?”. Mạc Vấn Chi đề cao âm lượng, trong giọng nói tràn ngập sự uy hiếp.

Tên biến thái chết tiệt này, rõ ràng trong bụng biết hắn là nam nhân duy nhất chạm qua nơi đó của ta.

Vì sao mỗi lần cũng đều hỏi ta vấn đề thiên thiên nhất luật6 này?!.

Vừa phối hợp một chút, song song cũng đem đầu ngón tay đang đặt tại lối vào của cây hoa cúc xuyên vào thật sâu, đến khi cả ngón tay đều đâm hẳn vào, mới bắt đầu chậm rãi uốn lượn đầu ngón tay.



Nam Thiên phát ra tiếng kêu nho nhỏ, bởi vì chen giữa hai chân là một kẻ dù có đá hắn cũng tuyệt đối không đi – Mạc Vấn Chi, chỉ có thể thảm thương mở hai chân tùy ý hắn ung dung đùa giỡn cái lỗ nhỏ mẫn cảm ở phía sau. Dị thường *** mỹ kích thích, thân thể đang nằm sấp không thể không liều mạng giãy dụa, nương vào sự ma sát của khăn trải giường để xoa dịu hạ thể đang bị kích động đến đau nhức.

“Đừng trách ta không cảnh cáo ngươi, còn sát xuống phía dưới như thế sẽ phải tiết ra . Tiểu đệ đệ của ngươi đều không phải muốn xuyên ta mà? Thế nào hiện tại lại muốn dùng để cắm vào khăn trải giường thế?”. Một bên dùng kế pha trò, một bên càng thêm nỗ lực khai thác bên trong vách của nhục động. Từng có nhiều lần kinh nghiệm, Mạc Vấn Chi phi thường rõ ràng thân thể Nam Thiên có bao nhiêu mẫn cảm, đồng thời tàn nhẫn ngoan cố kích thích niêm mạc, nhưng kiên quyết không đụng chút nào tới điểm tối mẫn cảm.

Nếu như ấn vào một chút, Nam Thiên nhất định sẽ bắn ra ngay lập tức.

Mạc Vấn Chi không thích như vậy.

Hắn dường như có khuynh hướng đầu tiên là phải thưởng thức mỹ cảnh Nam Thiên giãy dụa trên giường, sau đó sẽ tai lúc Nam Thiên đang gần đến đỉnh điểm thì kéo hắn từ trên vách trở về.

Mỗi lần làm như vậy Nam Thiên đều lộ ra biểu cảm như sắp khóc, nhãn nhần mờ mịt hoang mang có thể khiến cho Mạc Vấn Chi gần như căng ra đến mức muốn nổ tung.

Sau khi đã chơi đùa đủ rồi, cuối cùng mới là ung dung sáp nhập,khiến cho tâm can bảo bối của hắn thật sự dục tiên dục tử.

“Mạc…Mạc Vấn Chi…Ta cảnh cáo ngươi”. Nhận thấy được động tác của ngón tay ở bên trong thân thể dần dần dịu xuống tới, từ cố chấp quấy phá đổi thành ôn hòa âu yếm, Nam Thiên đang nhanh đạt đến đỉnh điểm nhất thời cảm thấy không ổn.

Ngọc hành đang hưng phấn ma sát với khăn trải giường, sắp bắt đầu tiết ra dịch thể trong suốt làm ướt một mảnh nhỏ, thiếu chút nữa sẽ…

“Ô…ngươi không thể…không thể mỗi lần đều như vậy…”. Mạc Vấn Chi tên hỗn đản này nhất định là tính được thời điểm rồi, cố ý tại thời khắc cuối cùng đem hắn trở mình lại.

Dục vọng vô pháp phát tiết tại hạ thể dâng trào gần như đau đớn. Khóe mắt cùng môi của Nam Thiên đều ướt át thành một loại cảnh tượng tột cùng  *** mỹ. Mạc Vấn Chi vẫn không hề do dự, dùng bàn tay lạnh lẽo đã chạm quá khối băng (nước đá) cầm lấy ngọc hành đã đứng thẳng tới cực hạn của Nam Thiên, nhìn nó tiếp túc bị ép xuống.

“Không được như vậy, ngươi thế nào mỗi lần làm đều sảng đến ngất xỉu thế kia?”. Mạc Vấn Chi vô cùng thân thiết cắn lỗ tai của hắn, nam nhân cuồng dã khí tức bao phủ phía sau Nam Thiên, nhấn rõ từng chữ bằng giọng nói trầm thấp gợi cảm ” Để cho người mỗi ngày buổi tối đều khao khát đến tìm ta, ta đương nhiên sẽ cẩn thận tỉ mỉ hảo hảo hầu hạ người nha, Nam cảnh cung”.

Thắt lưng cường tráng yên tĩnh môt hồi, trước khi đem toàn thân khí lực nhồi vào trong đó rồi tựa như bất thình lình thẳng tiến.

“A…a…ô!”.

Chấn động mạnh mẽ cuối cùng cũng đến, thân thể bị chà đạp toàn bộ liền nhận ra rằng không thể tự chủ được mà cong lên. Nam Thiên phát ra tiếng nức nở đau khổ xen lẫn ngọt ngào.

Khí quan thuộc về Mạc Vấn Chi mỗi lần ma sát qua niêm mạc thì kích thích vui vẻ không gì sánh được. Một bên bị mạnh mẽ ra vào, một bên là trên ngực mẫn cảm nụ hoa bị Mạc Vấn Chi tùy ý dùng môi chà đạp, Nam Thiên đã hoàn toàn quên đi chủ đề “Tập cảnh”.

Đại não hoàn toàn trống rỗng.

Bên trong màu trắng thuần khiết, chỉ có ngọt ngào cùng thống khổ.

Tất cả dệt nên một tấm thổ cẩm đầy màu sắc.

Hành vi phạm tội “Tập cảnh” kéo dài này bắt đầu vào ngày hôm đó khi hắc bang sống mái với nhau cùng một hồi anh hùng cứu mỹ nhân sự kiện thì bắt đầu.

Chú giải:

(1) giao : là một loại chất dùng để dán dính như keo, ở đây ý chỉ bóng đêm dầy đặc.

(2) tân tú : ý chỉ thành viên mới xuất sắc

(3) hầu kết : trái táo ở cổ của nam nhân.

(4) song khâu : chỉ 2 viên bi :-”

(5) ở đây chỉ cặp mông đó a :”>

(6) thiên thiên nhất luật : rập theo một khuôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tập Cảnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook