Chương 8: Xong
Sơn Hải Thực Mộng
18/08/2021
Edit: Vũ Quân
Hoàng đế Nguyệt Vịnh quốc cho dù là trong chính sự hay việc tư thì hắn cũng rất có chủ kiến.
Với chính sự hắn còn có thể nghe một ít ý kiến của các đại thần nhưng với việc tư hắn hoàn toàn tùy hứng tự mình làm chủ.
Tỷ như, hắn không màng các đại thần phản đối, huỷ bỏ tuyển tú, nói cách khác từ nay về sau sẽ không có người mới vào cung.
Không chỉ có như thế, hắn còn đem những công chúa từ các nơi khác đưa tới trong hậu cung mà hắn chưa từng chạm qua, ban cho một đám thần tử hoặc nhóm Vương gia.
Quá trình này hắn làm theo trình tự, chờ đến khi mọi người phản ứng lại hậu cung của hắn chỉ còn lại một mình Quý Phi.
Hắn liền đương nhiên đem vị phân của Quách Quân Yên nhấc tới vị trí vị Hoàng Hậu.
Đến nỗi các đại thần băn khoăn nàng là công chúa của nước khác, Thi Ngọc Hàn cũng không thay đổi chủ ý.
Vì thế Quách Quân Yên cứ như vậy ổn định vững chắc ở vị trí Hoàng Hậu, hơn nữa hậu cung chỉ có một mình nàng.
Chờ đến khi mọi việc đã định, nàng mới biết tất cả sự việc.
Nàng không phải không cảm động.
Yêu Hoàng đế, bản thân nàng cũng không ôm hy vọng quá lớn.
Hiện tại nàng còn trẻ, còn có thể giữ hắn, nhưng chờ đến sau này nàng già đi, lại có người mới cuồn cuộn tiến vào hậu cung, lúc ấy nàng nên xuống sân khấu.
Nàng đã từng gặp qua sủng phi, không ai là không có kết cục như vậy.
Nàng vốn tưởng nàng có lẽ cũng sẽ như vậy, nàng đã từng có tình yêu nồng nàn của Hoàng đế, nàng nên thấy đủ rồi.
Chỉ là không ngờ tới, hắn vì nàng mà lại làm đến mức này.
Nàng cảm động, lại khiến người nào đó được một tấc lại muốn tiến một thước.
Mỹ nhân ngồi trên đùi Hoàng đế, thân trên ăn mặc chỉnh tề, hai chân lại bị hắn bẻ ra, quần lót bị cắt mất một cái lỗ, vừa lúc lộ ra chân tâm mềm mại, hắn một tấc đem ngón tay nhét vào, câu lấy thịt non bên trong, moi ra một bãi thanh dịch.
Mỹ nhân nắm lấy hắn tay, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, thở dốc: "Dừng, dừng lại..."
Hoàng đế hôn khóe môi nàng, quả thực dừng lại, rút ngón tay ướt đẫm ra, từ bên cạnh cầm một chuỗi hạt châu.
Hạt châu vừa to vừa tròn, bên ngoài bóng loáng, xỏ bằng một sợi tơ hồng tinh tế.
Hắn nắm đỉnh hạt châu, chậm rãi nhét vào cái miệng nhỏ phía dưới.
Một cái tay khác xoa ấn rừng cây phía trên hoa đế, dùng móng tay trơn nhẵn nhẹ nhàng moi lộng, càng nhiều chất lỏng dính nhớp chảy ra bên ngoài, làm ướt tơ hồng xỏ hạt châu.
Hắn chậm rãi đẩy vào bên trong, đem một viên lại một viên hạt châu nhét vào, cuối cùng chỉ còn lại có một đoạn dây ở bên ngoài, ước chừng có sáu viên hạt châu, toàn bộ đều nhét vào.
Bên trong hạt châu bị vách trong đè ép, linh hoạt đổi tới đổi lui, va chạm vào nhau, thỉnh thoảng lại cọ một chút vào vách trong mẫn cảm của nàng.
Mỹ nhân duỗi tay muốn đem đồ vật lấy ra, một bên nhẹ giọng yêu kiều rên rỉ, dưới thân lại càng chảy nước vui sướng hơn, làm ướt quần lót, dán ở đùi trong của nàng, cực kỳ khó chịu.
Hoàng đế nắm lấy tay nàng, sửa váy lại cho nàng, lôi kéo nàng đứng lên: "Trẫm mang Tử Đồng* đi cưỡi ngựa có được không?"
*Xưng hô khi Vua gọi Hoàng Hậu.
Hoàng Hậu trừng lớn mắt đẹp, lắc đầu, khóe mắt còn treo nước mắt.
Nàng đứng dậy liền cảm giác hạt châu trong bụng không ngừng động đậy, bụng nhỏ vừa tê vừa mỏi, cẳng chân run lên, cứ như vậy đi cưỡi ngựa? Nàng chỉ vừa nghĩ hạ thân đã khẩn trương kẹp càng chặt.
Mỹ nhân rơi lệ, cảnh đẹp ý vui, cũng làm cho người ta phá lệ thương tiếc.
Nhưng Hoàng đế lại một chút cũng không mềm lòng, nửa ôm Hoàng Hậu liền cưỡi lên ngựa.
*
Lúc này bọn họ không ở trong hoàng cung, mà ở hành cung tránh nóng, trong hành cung có một đồng cỏ, chuyên để cưỡi ngựa.
Bọn hạ nhân thấy Hoàng đế nửa ôm Hoàng Hậu lại đây, sôi nổi hành lễ, trong lòng không khỏi cảm thán, quả nhiên tình cảm của Đế Hậu thật tốt.
Chẳng qua... mặt Hoàng Hậu nương nương sao lại đỏ như vậy?
Nhưng mà bọn họ cũng chỉ dám nhìn một cái, lại lập tức vội vàng cúi đầu.
"Đều đi xuống đi, nơi này không cần các ngươi hầu hạ."
Hoàng đế thời trẻ từng ở chiến trường, cưỡi ngựa mà thôi, cũng không cần lo lắng xảy ra chuyện gì, bọn hạ nhân đáp lời, liền lùi lại rời đi.
Ai mà ngờ dưới váy áo của Hoàng hậu là quần lót bị cắt một lỗ, lộ ra tiểu huyệt màu hồng phấn, huyệt khẩu còn có một sợi dây tơ hồng, cái miệng nhỏ đang không ngừng mấp máy, phun nước ra bên ngoài..
Người đều đi rồi, Hoàng Hậu mới buông hàm răng ra, giữa môi răng tràn ra từng tiếng yêu kiều rên rỉ.
Mỗi một bước đi những hạt châu trong cơ thể nàng lại chuyển động, va chạm không ngừng kích thích vách trong, cố tình vì không cho nước chảy ra ngoài nàng lại kẹp chặt chân, nên càng kích thích.
Nàng ghé vào trong lòng ngực Hoàng đế, cuối cùng lúc này cũng được thả lỏng, khoái cảm tích lũy trong bụng cũng dần dần đạt đến đỉnh núi, ào ào tiết ra.
Hoàng đế duỗi tay ở phía dưới nàng lau một phen, nhẹ giọng cười: "Ướt quá, có phải rất sướng không, hửm?"
Nhưng hắn không định cứ như vậy mà buông tha nàng, xoay người lên ngựa, lại giơ tay đem nàng kéo lên, để nàng khóa ngồi ở trước người mình.
"Ya"
Con ngựa đạp chân, chậm rãi đi lại.
"A... huhuhu..."
Con ngựa đi lên lắc lư, vừa lúc cọ vào chân tâm của nàng, hạt châu bên trong bị nhét càng lợi hại hơn, càng không cần nói đến nàng vừa tiết một lần, bên trong đúng là mẫn cảm.
"Hu..."
Sau khi nàng lên đỉnh một lần nữa, con ngựa ngừng lại.
Mỹ nhân thấp giọng nức nở, trong đầu đều là khoái cảm đáng sợ.
Hoàng đế than một tiếng: "Lấy ra nhé, được không?"
Mỹ nhân vừa nghe thấy thế không ngừng gật đầu, còn rơi nước mắt: "Vâng..."
Kích thích không dừng được, quá đáng sợ.
"Đúng là bảo bối của Trẫm."
Hoàng đế duỗi tay đến chân tâm của nàng, nhéo dây tơ hồng ướt đẫm kia, chậm rãi kéo ra bên ngoài.
"Ưm..."
Hạt châu chậm rãi rời khỏi, trên mặt mỹ nhân rơi xuống mấy viên nước mắt mượt mà.
Hoàng đế đem hạt châu thu lại, trong lúc mỹ nhân chưa kịp phản ứng xoay người nàng lại, lại nâng eo nàng lên, dùng cứng rắn chống trước cái miệng nhỏ mềm mại của nàng, sau đó đột nhiên nhấn một cái.
Phụt một tiếng, cả cây hoàn toàn đi vào.
Sau khi hắn tiến vào cũng không vội động đậy, cởi bỏ nút thắt trên cổ nàng, với vào xoa vú nàng, đâm chọc đỉnh anh đào đã sớm cứng lên.
Mỹ nhân có chút thoải mái nhắm mắt, lặng lẽ lắc mông.
Sợi tóc nàng tán loạn, nửa xõa ra nhưng không rơi xuống, đầu vai trắng nõn mượt mà lộ ra ngoài, trên hàng mi dài run run rẩy rẩy có giọt nước mắt trong suốt, mắt đẹp phiếm hồng, tràn đầy nước mắt, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
Hoàng đế xem đến đầu quả tim nóng lên, đột nhiên kẹp chân.
"Ya!"
"A~"
Mỹ nhân ngẩng đầu lên, lộ ra cần cổ thiên nga xinh đẹp, đôi tay nhéo quần áo hắn, ánh mắt dần dần mê ly.
Con ngựa không bước chậm rãi giống như vừa rồi mà chạy nhanh lên.
Sự vật bên trong không cần nam nhân động, cũng tự mình đâm chọc khắp nơi, khi thì bị rút ra một chút, sau đó lại cắm vào thật mạnh, không hề có quy luật đáng nói.
Nước vẩy ra khắp nơi.
Không biết đã qua bao lâu, mỗi một chút đều vừa tê vừa sướng, khoái cảm tích lũy thực mau, lại nhanh chóng đưa nàng lên đỉnh núi khoái cảm đáng sợ kia, nàng lên tiếng rên rỉ.
"Ngọc, Ngọc Hàn... Ưm..."
Nam nhân cũng sướng không chịu được, phía dưới nàng vừa ướt vừa chặt, vuốt ve sự vật của hắn, từng đợt sảng khoái làm da đầu hắn tê dại.
Thứ cứng rắn gây sóng gió trong cơ thể nàng, quấy ra một hồ xuân thủy, trừ tiếng vó ngựa, chính là tiếng nước phụt phụt.
Con ngựa chạy vài vòng quanh trường đua ngựa, nam nhân rốt cuộc ở chỗ sâu nhất trong nàng bắn ra.
Chờ hoàng đế phục hồi lại tinh thần, cô gái trong lòng ngực đã hôn mê bất tỉnh.
"Yên Yên?!"
Thái y vuốt bộ râu thật dài, thu hồi bàn tay bắt mạch, lại thu tấm vải trắng trên cổ tay Hoàng Hậu nương nương lại, trên mặt mang theo ý cười nhợt nhạt: "Chúc mừng Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương có hỉ."
Hoàng đế anh minh uy vũ, sát phạt quyết đoán sửng sốt trong một cái chớp mắt, nhìn về phía cô gái trên giường, khóe miệng nhẹ nhàng giơ lên.
"Hoàng Hậu nương nương là phụ nữ có thai, thân thể mảnh mai, không thể tiến hành chuyện phòng the quá mức kịch liệt, đặc biệt là trong ba tháng đầu, Hoàng Thượng nhớ lấy."
Lần này Hoàng Hậu té xỉu, hiển nhiên là do người nào đó quá mức phát hỏa.
Hoàng đế có chút chột dạ sờ sờ mũi.
Tám tháng sau, Hoàng Hậu sinh hạ một vị Hoàng tử, vừa sinh đã lập tức phong làm Thái Tử.
60 tuổi năm ấy, Hoàng Hàn đế sớm đã là Thái Thượng băng hà, Thái Thượng Hoàng Hậu cùng hắn cầm tay cả đời cũng theo sát sau đó.
Hàn đế cả đời có ba trai một gái, tất cả đều do Hoàng Hậu sinh ra, mãi cho đến khi băng hà, hậu cung trước sau chỉ có một mình Hoàng Hậu.
Hai người kiêm điệp tình thâm, trở thành một đoạn giai thoại truyền mãi về sau.
~Hoàn phần 1~
——————
Đề cử phim: Bridgerton. Các nàng có thể xem nhé. Xong phần 1 rồi, phần 2 sẽ là thanh xuân vườn trường.
Hoàng đế Nguyệt Vịnh quốc cho dù là trong chính sự hay việc tư thì hắn cũng rất có chủ kiến.
Với chính sự hắn còn có thể nghe một ít ý kiến của các đại thần nhưng với việc tư hắn hoàn toàn tùy hứng tự mình làm chủ.
Tỷ như, hắn không màng các đại thần phản đối, huỷ bỏ tuyển tú, nói cách khác từ nay về sau sẽ không có người mới vào cung.
Không chỉ có như thế, hắn còn đem những công chúa từ các nơi khác đưa tới trong hậu cung mà hắn chưa từng chạm qua, ban cho một đám thần tử hoặc nhóm Vương gia.
Quá trình này hắn làm theo trình tự, chờ đến khi mọi người phản ứng lại hậu cung của hắn chỉ còn lại một mình Quý Phi.
Hắn liền đương nhiên đem vị phân của Quách Quân Yên nhấc tới vị trí vị Hoàng Hậu.
Đến nỗi các đại thần băn khoăn nàng là công chúa của nước khác, Thi Ngọc Hàn cũng không thay đổi chủ ý.
Vì thế Quách Quân Yên cứ như vậy ổn định vững chắc ở vị trí Hoàng Hậu, hơn nữa hậu cung chỉ có một mình nàng.
Chờ đến khi mọi việc đã định, nàng mới biết tất cả sự việc.
Nàng không phải không cảm động.
Yêu Hoàng đế, bản thân nàng cũng không ôm hy vọng quá lớn.
Hiện tại nàng còn trẻ, còn có thể giữ hắn, nhưng chờ đến sau này nàng già đi, lại có người mới cuồn cuộn tiến vào hậu cung, lúc ấy nàng nên xuống sân khấu.
Nàng đã từng gặp qua sủng phi, không ai là không có kết cục như vậy.
Nàng vốn tưởng nàng có lẽ cũng sẽ như vậy, nàng đã từng có tình yêu nồng nàn của Hoàng đế, nàng nên thấy đủ rồi.
Chỉ là không ngờ tới, hắn vì nàng mà lại làm đến mức này.
Nàng cảm động, lại khiến người nào đó được một tấc lại muốn tiến một thước.
Mỹ nhân ngồi trên đùi Hoàng đế, thân trên ăn mặc chỉnh tề, hai chân lại bị hắn bẻ ra, quần lót bị cắt mất một cái lỗ, vừa lúc lộ ra chân tâm mềm mại, hắn một tấc đem ngón tay nhét vào, câu lấy thịt non bên trong, moi ra một bãi thanh dịch.
Mỹ nhân nắm lấy hắn tay, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, thở dốc: "Dừng, dừng lại..."
Hoàng đế hôn khóe môi nàng, quả thực dừng lại, rút ngón tay ướt đẫm ra, từ bên cạnh cầm một chuỗi hạt châu.
Hạt châu vừa to vừa tròn, bên ngoài bóng loáng, xỏ bằng một sợi tơ hồng tinh tế.
Hắn nắm đỉnh hạt châu, chậm rãi nhét vào cái miệng nhỏ phía dưới.
Một cái tay khác xoa ấn rừng cây phía trên hoa đế, dùng móng tay trơn nhẵn nhẹ nhàng moi lộng, càng nhiều chất lỏng dính nhớp chảy ra bên ngoài, làm ướt tơ hồng xỏ hạt châu.
Hắn chậm rãi đẩy vào bên trong, đem một viên lại một viên hạt châu nhét vào, cuối cùng chỉ còn lại có một đoạn dây ở bên ngoài, ước chừng có sáu viên hạt châu, toàn bộ đều nhét vào.
Bên trong hạt châu bị vách trong đè ép, linh hoạt đổi tới đổi lui, va chạm vào nhau, thỉnh thoảng lại cọ một chút vào vách trong mẫn cảm của nàng.
Mỹ nhân duỗi tay muốn đem đồ vật lấy ra, một bên nhẹ giọng yêu kiều rên rỉ, dưới thân lại càng chảy nước vui sướng hơn, làm ướt quần lót, dán ở đùi trong của nàng, cực kỳ khó chịu.
Hoàng đế nắm lấy tay nàng, sửa váy lại cho nàng, lôi kéo nàng đứng lên: "Trẫm mang Tử Đồng* đi cưỡi ngựa có được không?"
*Xưng hô khi Vua gọi Hoàng Hậu.
Hoàng Hậu trừng lớn mắt đẹp, lắc đầu, khóe mắt còn treo nước mắt.
Nàng đứng dậy liền cảm giác hạt châu trong bụng không ngừng động đậy, bụng nhỏ vừa tê vừa mỏi, cẳng chân run lên, cứ như vậy đi cưỡi ngựa? Nàng chỉ vừa nghĩ hạ thân đã khẩn trương kẹp càng chặt.
Mỹ nhân rơi lệ, cảnh đẹp ý vui, cũng làm cho người ta phá lệ thương tiếc.
Nhưng Hoàng đế lại một chút cũng không mềm lòng, nửa ôm Hoàng Hậu liền cưỡi lên ngựa.
*
Lúc này bọn họ không ở trong hoàng cung, mà ở hành cung tránh nóng, trong hành cung có một đồng cỏ, chuyên để cưỡi ngựa.
Bọn hạ nhân thấy Hoàng đế nửa ôm Hoàng Hậu lại đây, sôi nổi hành lễ, trong lòng không khỏi cảm thán, quả nhiên tình cảm của Đế Hậu thật tốt.
Chẳng qua... mặt Hoàng Hậu nương nương sao lại đỏ như vậy?
Nhưng mà bọn họ cũng chỉ dám nhìn một cái, lại lập tức vội vàng cúi đầu.
"Đều đi xuống đi, nơi này không cần các ngươi hầu hạ."
Hoàng đế thời trẻ từng ở chiến trường, cưỡi ngựa mà thôi, cũng không cần lo lắng xảy ra chuyện gì, bọn hạ nhân đáp lời, liền lùi lại rời đi.
Ai mà ngờ dưới váy áo của Hoàng hậu là quần lót bị cắt một lỗ, lộ ra tiểu huyệt màu hồng phấn, huyệt khẩu còn có một sợi dây tơ hồng, cái miệng nhỏ đang không ngừng mấp máy, phun nước ra bên ngoài..
Người đều đi rồi, Hoàng Hậu mới buông hàm răng ra, giữa môi răng tràn ra từng tiếng yêu kiều rên rỉ.
Mỗi một bước đi những hạt châu trong cơ thể nàng lại chuyển động, va chạm không ngừng kích thích vách trong, cố tình vì không cho nước chảy ra ngoài nàng lại kẹp chặt chân, nên càng kích thích.
Nàng ghé vào trong lòng ngực Hoàng đế, cuối cùng lúc này cũng được thả lỏng, khoái cảm tích lũy trong bụng cũng dần dần đạt đến đỉnh núi, ào ào tiết ra.
Hoàng đế duỗi tay ở phía dưới nàng lau một phen, nhẹ giọng cười: "Ướt quá, có phải rất sướng không, hửm?"
Nhưng hắn không định cứ như vậy mà buông tha nàng, xoay người lên ngựa, lại giơ tay đem nàng kéo lên, để nàng khóa ngồi ở trước người mình.
"Ya"
Con ngựa đạp chân, chậm rãi đi lại.
"A... huhuhu..."
Con ngựa đi lên lắc lư, vừa lúc cọ vào chân tâm của nàng, hạt châu bên trong bị nhét càng lợi hại hơn, càng không cần nói đến nàng vừa tiết một lần, bên trong đúng là mẫn cảm.
"Hu..."
Sau khi nàng lên đỉnh một lần nữa, con ngựa ngừng lại.
Mỹ nhân thấp giọng nức nở, trong đầu đều là khoái cảm đáng sợ.
Hoàng đế than một tiếng: "Lấy ra nhé, được không?"
Mỹ nhân vừa nghe thấy thế không ngừng gật đầu, còn rơi nước mắt: "Vâng..."
Kích thích không dừng được, quá đáng sợ.
"Đúng là bảo bối của Trẫm."
Hoàng đế duỗi tay đến chân tâm của nàng, nhéo dây tơ hồng ướt đẫm kia, chậm rãi kéo ra bên ngoài.
"Ưm..."
Hạt châu chậm rãi rời khỏi, trên mặt mỹ nhân rơi xuống mấy viên nước mắt mượt mà.
Hoàng đế đem hạt châu thu lại, trong lúc mỹ nhân chưa kịp phản ứng xoay người nàng lại, lại nâng eo nàng lên, dùng cứng rắn chống trước cái miệng nhỏ mềm mại của nàng, sau đó đột nhiên nhấn một cái.
Phụt một tiếng, cả cây hoàn toàn đi vào.
Sau khi hắn tiến vào cũng không vội động đậy, cởi bỏ nút thắt trên cổ nàng, với vào xoa vú nàng, đâm chọc đỉnh anh đào đã sớm cứng lên.
Mỹ nhân có chút thoải mái nhắm mắt, lặng lẽ lắc mông.
Sợi tóc nàng tán loạn, nửa xõa ra nhưng không rơi xuống, đầu vai trắng nõn mượt mà lộ ra ngoài, trên hàng mi dài run run rẩy rẩy có giọt nước mắt trong suốt, mắt đẹp phiếm hồng, tràn đầy nước mắt, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
Hoàng đế xem đến đầu quả tim nóng lên, đột nhiên kẹp chân.
"Ya!"
"A~"
Mỹ nhân ngẩng đầu lên, lộ ra cần cổ thiên nga xinh đẹp, đôi tay nhéo quần áo hắn, ánh mắt dần dần mê ly.
Con ngựa không bước chậm rãi giống như vừa rồi mà chạy nhanh lên.
Sự vật bên trong không cần nam nhân động, cũng tự mình đâm chọc khắp nơi, khi thì bị rút ra một chút, sau đó lại cắm vào thật mạnh, không hề có quy luật đáng nói.
Nước vẩy ra khắp nơi.
Không biết đã qua bao lâu, mỗi một chút đều vừa tê vừa sướng, khoái cảm tích lũy thực mau, lại nhanh chóng đưa nàng lên đỉnh núi khoái cảm đáng sợ kia, nàng lên tiếng rên rỉ.
"Ngọc, Ngọc Hàn... Ưm..."
Nam nhân cũng sướng không chịu được, phía dưới nàng vừa ướt vừa chặt, vuốt ve sự vật của hắn, từng đợt sảng khoái làm da đầu hắn tê dại.
Thứ cứng rắn gây sóng gió trong cơ thể nàng, quấy ra một hồ xuân thủy, trừ tiếng vó ngựa, chính là tiếng nước phụt phụt.
Con ngựa chạy vài vòng quanh trường đua ngựa, nam nhân rốt cuộc ở chỗ sâu nhất trong nàng bắn ra.
Chờ hoàng đế phục hồi lại tinh thần, cô gái trong lòng ngực đã hôn mê bất tỉnh.
"Yên Yên?!"
Thái y vuốt bộ râu thật dài, thu hồi bàn tay bắt mạch, lại thu tấm vải trắng trên cổ tay Hoàng Hậu nương nương lại, trên mặt mang theo ý cười nhợt nhạt: "Chúc mừng Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương có hỉ."
Hoàng đế anh minh uy vũ, sát phạt quyết đoán sửng sốt trong một cái chớp mắt, nhìn về phía cô gái trên giường, khóe miệng nhẹ nhàng giơ lên.
"Hoàng Hậu nương nương là phụ nữ có thai, thân thể mảnh mai, không thể tiến hành chuyện phòng the quá mức kịch liệt, đặc biệt là trong ba tháng đầu, Hoàng Thượng nhớ lấy."
Lần này Hoàng Hậu té xỉu, hiển nhiên là do người nào đó quá mức phát hỏa.
Hoàng đế có chút chột dạ sờ sờ mũi.
Tám tháng sau, Hoàng Hậu sinh hạ một vị Hoàng tử, vừa sinh đã lập tức phong làm Thái Tử.
60 tuổi năm ấy, Hoàng Hàn đế sớm đã là Thái Thượng băng hà, Thái Thượng Hoàng Hậu cùng hắn cầm tay cả đời cũng theo sát sau đó.
Hàn đế cả đời có ba trai một gái, tất cả đều do Hoàng Hậu sinh ra, mãi cho đến khi băng hà, hậu cung trước sau chỉ có một mình Hoàng Hậu.
Hai người kiêm điệp tình thâm, trở thành một đoạn giai thoại truyền mãi về sau.
~Hoàn phần 1~
——————
Đề cử phim: Bridgerton. Các nàng có thể xem nhé. Xong phần 1 rồi, phần 2 sẽ là thanh xuân vườn trường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.