Tất Cả Đều Là Vì Sinh Hoạt

Chương 31: Tứ Sát

Quý biên

02/08/2024

Đằng Đàn mở bản đồ ra cẩn thận nghiên cứu địa hình khu vực rừng núi xung quanh, trung tâm bản đồ là thành trấn, xung quanh đều là núi rừng. Bản đồ không quá to lại có khoảng một nghìn thí sinh tức là mật độ người trong bản đồ là khá cao. Hơn nữa địa hình này rất thích hợp đánh lén hoặc mai phục.

Trên bản đồ tản mạn rất nhiều điểm xanh, có lẽ đó là bạn cùng trường cô.

Đằng Đàn càng cảm nhận rõ hơn ác ý của Liên minh Quân sự.

Những thí sinh cùng phe được đánh dấu bằng điểm màu xanh lục, bình thường mọi người chỉ nghĩ đánh dấu như vậy cho dễ phân biệt bởi tân sinh không có nhiều kinh nghiệm chiến đấu, kết nhóm càng hấp dẫn hơn chiến đấu một mình.

Có một điểm cần chú ý trong quy tắc đó là cứ đánh bại một tuyển thủ dự thi là có điểm, mà trong sân có tới một nghìn thí sinh dự thi. Nói cách khác đánh bại bạn cùng trường cũng có điểm tích lũy, nếu vậy trong một số tình huống nhất định nếu các thí sinh cùng phe kết nhóm khả năng cao sẽ trở thành mục tiêu tấn công.

Hơn nữa nếu sắp kết thúc trận đấu thí sinh muốn chiến thắng rất có khả năng sẽ tấn công đồng bạn.

Đằng Đàn cảm giác thật vi diệu, quy tắc trận đấu như vậy khác nào tạo cơ hội cho các thí sinh đâm sau lưng nhau đâu?

Xem ra cô hành động độc lập là đúng đắn nhất.

Đằng Đàn đóng bản đồ, nhìn thoáng qua các chỉ số của súng trường tấn công. Tầm bắn xa của khẩu súng này cao hơn cô nghĩ một chút, kèm theo đó nó cũng nặng hơn bình thường nhưng chút trọng lượng ấy với cô mà nói không đáng kể.

Đằng Đàn tháo nòng súng ban đầu ra đổi thành nòng súng thay thế, lắp ống ngắm rồi điều chỉnh tầm ngắm. Tuy nòng súng thay thế khiến sức mạnh súng giảm đi nhưng sức giật và độ chính xác sẽ tăng lên. Hiện tại cô không rõ Liên minh Quân sự sẽ có hành động gì tiếp theo, cô định tìm một chỗ ẩn nấp đợi một tiếng nữa xem danh sách năm mươi người điểm cao nhất xem xét trước đã.

Đằng Đàn điều chỉnh tốt ống ngắm, cô đang định thu dọn đồ đạc trên cành cây hệ thống đột nhiên vang lên một tiếng “Đinh” đã hết năm phút mở ra màn bảo vệ.

Vừa kết thúc năm phút kích hoạt cơ chế bảo vệ Liên minh Quân sự hệ thống mở ra phòng phát sóng trực tiếp. Liên minh Quân sự phân chia khu vực từ cửa trường học, lấy góc nhìn của thí sinh. Đằng Đàn là thí sinh trọng điểm được chú ý, màn ảnh của cô bị đẩy lên trang đầu tiên khiến lượng lớn người xem ùa vào, khu bình luận thay đổi liên tục.

“Oa! Liên minh Quân sự đúng là biết cách chọn tiêu đề hấp dẫn người xem thật đó!”

“Chết cười, không biết có bao nhiêu người thấy cảnh loli thay ống súng giống tôi không nhỉ?”

“Hu hu hu, đúng là Liên minh Quân sự không lừa tôi thật. Bao nhiêu năm rồi tôi mới thấy em gái ngọt ngào xinh đẹp như vậy tham gia tân sinh thi đấu vòng tròn.”

“Tôi thấy thất vọng quá! Đây là trận đấu đơn binh, dùng thực lực để sinh tồn chứ không nên chọn người chỉ có vẻ ngoài. Người như vậy mà Liên minh Quân sự cũng dám đưa lên trang đầu, cô ấy không có ý định trốn đi à?”

“Lầu trên có bị bệnh gì không thế? Liên minh Quân sự đâu cần thu hút người xem để kiếm tiền mà bản thân Liên minh Quân sự đã đủ sức hút để kiếm tiền rồi!”

“Lẽ nào chỉ có mình tôi mong đợi cái người đánh bại các đại lão ở trận đấu tự do tiếp tục giành chiến thắng trong tân sinh thi đấu vòng tròn thôi ư?”

“Cái này thì hơi khó đó, Liên minh Quân sự không cho các thí sinh dùng cơ giáp nên tôi nghĩ khả năng cô ấy chiến thắng hơi mỏng manh đó.”

“Ôi, có tin nóng đây: Khả năng điều khiển cơ giáp không liên quan đến năng lực cá nhân, điều khiển cơ giáp tốt chưa chắc đã có khả năng đơn độc chiến đấu đâu. Hơn nữa các thí sinh đều là người mới nên khó có biểu hiện lóa mắt lắm.”

. . .

Đằng Đàn xếp đồ gọn gàng, cài súng lên chân rồi xách vũ khí di chuyển đến nơi cao nhất trong rừng.

Từng bước chân của cô vừa nhanh nhẹn vừa mạnh mẽ, cô gần như không dừng lại mà xuyên thẳng qua rừng cây. Cô nhẹ nhàng lướt như bay trên cành cây phát ra tiếng vang nhỏ tới mức gần như không thể nghe thấy.

Đôi lúc dưới cây có mấy người tinh thần lực cao, tính cảnh giác mạnh phát hiện trên đầu có tiếng động sẽ vô thức ngẩng đầu lên xem, nhưng họ chỉ thấy lá cây bị gió thổi xào xạc.

Cây cối trong rừng không quá dày nhưng lá cây cực kỳ tươi tốt, màu lá cây cũng đậm hơn lá cây khác nhiều. Vậy nên các thí sinh mặc quân trang có thể che dấu hành tung của mình.

Đến nơi, Đằng Đàn trèo lên chỗ cao nhất nhìn về phía xa.

Nhưng mà… Cô không nhìn thấy gì ngoài đại dương xanh thẳm.



Những người xem phát sóng trực tiếp vừa rồi còn thán phục khả năng di chuyển linh hoạt của cô thì giờ tại khu bình luận toàn là tiếng ha ha ha.

Tục ngữ nói đứng càng cao quan sát được càng xa, nhưng cô đứng quá cao nên chỉ nhìn thấy những tán cây to còn người phía dưới bị che kín. Thỉnh thoảng cô thấy những chấm nhỏ qua kẽ lá nhưng vì quá xa nên cô không thấy rõ đó là gì.

Thất sách, thất sách quá.

Đằng Đàn nhấp môi, cô rũ mắt dựa vào thân cây như muốn bình tĩnh lại.

Khoảng một phút sau Đằng Đàn mở mắt, chuẩn bị xuống dưới.

Cô đã tìm ra cách mai phục tuyệt vời nhất.

Nếu lạc vào một rừng cây im ắng, những tân sinh không có kinh nghiệm sinh tồn nơi dã ngoại có xu thế đi về phía thành thị quen thuộc. Dù thế nào cô cũng có thể vào thành trấn xem thử, biết đâu cô may mắn giải quyết được mấy người thì sao.

Tay trái Đằng Đàn cầm súng, tay phải vịn cành cây trượt xuống. Cô trượt đến giữa thân cây bỗng ngừng lại động tác.

Cô nhìn xuống thấy một học sinh Đệ Nhị Quân ôm thân cây nhìn mình.

Hiển nhiên bạn bên Đệ Nhị Quân không ngờ có người cùng chung suy nghĩ giống mình. Bạn này vừa ngửa đầu quan sát thình lình thấy một người đứng phía trên nhìn mình.

Hai người một người trên cao một người phía dưới im lặng nhìn nhau.

Đằng Đàn nhanh chóng suy nghĩ, người này không đeo ba lô và không mang súng chắc chắn cậu ta vẫn còn đồng bạn bên dưới.

Ánh mắt Đằng Đàn hiện lên sát khí, cô không thể để người này phát ra tiếng được!

Sau lưng học sinh Đệ Nhị Quân mát lạnh, cậu ta đang định hét lên họng súng đã chĩa thẳng vào mặt ngăn cản cậu ta lên tiếng!

Họng súng kim loại lạnh băng xông thẳng lên não, nỗi sợ hãi khiến con ngươi cậu ta run rẩy.

Đằng Đàn ép chặt họng súng, nhanh chóng rút đao cứa lên cổ học sinh Đệ Nhị Quân trong ánh mắt tuyệt vọng của cậu ta. Cô giơ tay đỡ thi thể cậu ta đặt lên cành cây.

Đằng Đàn xoa xoa mặt, cô phải cảm ơn tính nhân đạo của Liên minh Quân sự, chỉ cần đợi mấy phút vết máu bắn lên người sẽ tự động biến mất.

Cô đang định leo xuống bỗng khựng lại, ánh mắt cô nhìn thẳng vào cỗ thi thể đáng thương trên cây.

Cô hơi do dự, cuối cùng chậm rãi đến gần tùy ý chắp tay trước ngực xin lỗi rồi cởi quần áo của cậu ta nhét vào ba lô.

Cô phải nhặt đạo cụ mới được, biết đâu sau này cô sẽ cần dùng đến nó.

Đằng Đàn trượt đến vị trí phù hợp ẩn nấp, cô cẩn thận quan sát những người phía dưới.

Phía dưới có ba người đứng ôm súng, bọn họ đứng thành hình tam giác cách thân cây một đoạn. Chỉ cần một trong ba người xảy ra chuyện gì hai người còn lại có thể kịp thời phản kích.

Đằng Đàn cau mày, ít nhất cô phải khiến hai trong ba người mất đi khả năng hành động nếu không bọn họ vây lại sẽ hơi phiền phức.

Cô lặng lẽ tính toán, dựa vào khoảng cách bọn họ tới thân cây cô không thể nào xử lý được hai người trong thời gian ngắn được. Dù cô may mắn xử lý được hai người thì người thứ ba cũng đủ thời gian bắn rơi cô.

Đằng Đàn ước lượng trọng lượng của ba lô rồi rụt người về. Cô lấy áo khoác vừa nhặt của học sinh Đệ Nhị Quân che khuất ba lô trên lưng. Quần áo Đệ Nhị Quân là màu xanh sẫm, ánh sáng trong rừng rậm không đủ để bọn họ phân biệt được màu sắc đồng phục Đệ Nhất Quân và Đệ Nhị Quân. Vì đồng phục hai bên dễ nhầm lẫn nên Đệ Nhị Quân đặc biệt thêu thêm một con đại bàng trắng bạc để tiện phân biệt.

Đằng Đàn cố ý giấu hình đại bàng dưới ba lô, nếu nhìn từ dưới lên có sự chênh lệch ánh sáng có lẽ bọn họ sẽ không phát hiện ra được.

Cô học động tác ôm cây như gấu Koala của người xui xẻo vừa rồi, cô cố ý phát ra tiếng động hấp dẫn ánh mắt ba người bên dưới.

Bọn họ thấy đồng bạn đi xuống đều vây quanh thân cây, một người gấp gáp hỏi: “Sao rồi? Nơi nào có nhiều người thế?”



Người bên cạnh khó tin nghiêng đầu sang: “Cậu muốn đến nơi nhiều người để tặng đầu mình à? Quan trọng nhất là chúng ta phải tồn tại!”

Người kia tràn ngập nhiệt huyết phản bác: “Tồn tại gì chứ, phong cách của nam nhi Đệ Nhị Quân là chủ động tấn công. Chúng ta tới nơi có nhiều người, đợi bọn họ đánh nhau chúng ta quăng bom khói rồi thêm hai quả lựu đạn, xông tới thu thập đầu người không tốt hơn ư?”

“Sao cậu lại tin tưởng bọn họ sẽ đánh nhau? Ai cho cậu sự tự tin này thế?”

. . .

Bên này hai người còn đang cãi nhau, bên kia Đằng Đàn đã leo xuống tới cành cây gần mặt đất nhất.

Người thứ ba im lặng nhìn bóng người trên cành cây bình tĩnh di chuyển xuống dưới. Hắn xoay người phủi cát bụi chiếc ba lô trên mặt đất, bỗng nhiên thấy bóng lưng người trên cây hơi kỳ lạ, hắn ngẩng đầu định lên tiếng đã bị chiếc áo đồng phục thêu hình đại bàng kiêu ngạo của Đệ Nhị Quân không biết nặng bao nhiêu cân, đập cái “pang” vào giữa trán.

Đằng Đàn lợi dụng thời gian ba lô rơi xuống vung tay phi dao ra ngoài, đồng thời xoay người móc chân lên cành cây giơ súng xạ kích.

Tiếng ba lô rơi xuống đất khiến hai người đang cãi nhau chú ý, một người lập tức lao thẳng tới còn một người đánh cô từ bên cạnh.

Đợi hai người kịp phản ứng Đằng Đàn đã phi thẳng dao vào đùi người đang xông lên, người kia lắc lư rồi ngã thẳng lên mặt đất.

Theo sau Đằng Đàn bắn viên đạn đầu tiên về phía người đang cầm súng.

Hai người đứng ngược chiều, Đằng Đàn nổ súng trước khi người kia bắn trúng mình.

Cô ôm cành cây lộn một vòng tránh viên đạn bay tới. Cô đang định đứng lên mới phát hiện cành cây dưới chân hơi lắc lư, cô có cảm giác không ổn lắm.

Người vừa ngã xuống đất cầm vũ khí bắn loạn xạ về phía Đằng Đàn.

Cành cây dưới chân cô cuối cùng cũng không chịu nổi sức nặng, nó răng rắc gãy xuống trong ánh mắt tiếc nuối của cô.

Đằng Đàn nhanh chóng nhảy xuống đúng lúc tránh thoát hai viên đạn, cô đạp mạnh lên thân cây lấy đà, dùng một góc độ không thể tưởng tượng nhảy sang cây khác. Cô vừa nhảy vừa nổ súng về phía những người bên dưới.

Thành tích bắn súng của Đằng Đàn cực tốt, dù cô đang rơi xuống cánh tay cầm súng vẫn cực kỳ ổn định. Viên đạn kèm khói lửa xuyên qua rừng cây u ám bay thẳng tới mục tiêu!

Sĩ quan huấn luyện các trường nôn nóng nhìn bảng xếp hạng Liên minh Quân sự là một hàng số không. Tất cả mọi người đều im lặng mong đợi học viên của mình là người thu được điểm đầu tiên.

Chẳng mấy chốc cuộc thi đã diễn ra được mười lăm phút, một học viên Đệ Nhị Quân may mắn thu được một điểm. Nhưng chỉ mấy giây sau tên Đằng Đàn - Đệ Nhất Quân cũng vọt lên song song đứng thứ nhất với học viên Đệ Nhị Quân.

Các trường học thở dài, Đệ Nhất Quân tiếc hận còn Đệ Nhị Quân vui mừng cực độ.

Các huấn luyện viên Đệ Nhị Quân không quan tâm tên hai người cùng đứng hàng thứ nhất bởi học sinh của bọn họ giành được điểm đầu tiên nhanh hơn!

Lãnh đạo Đệ Nhị Quân vỗ bàn, lập tức thông báo bộ tuyên truyền chuẩn bị áp phúc và bản thảo phát lên mạng, ông muốn để toàn StarNet biết năm nay khởi đầu tốt đẹp thuộc về Đệ Nhị Quân! Hơn nữa Đệ Nhị Quân còn áp Đệ Nhất Quân một bậc nữa!

Bộ tuyên truyền Đệ Nhị Quân nhận được lệnh nhanh chóng chấp hành, đăng tin Đệ Nhị Quân đoạt được khởi đầu tốt đẹp, đè ép được Đệ Nhất Quân lên tin nóng.

Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc.

Điểm số của Đằng Đàn đang là một điểm chẳng mấy chốc đã tăng lên hai, nháy mắt biến thành ba rồi dừng lại ở con số bốn.

Trừ đi thời gian mở cơ chế bảo vệ, cuộc thi mới bắt đầu được mười bảy phút Đằng Đàn đã giành được bốn điểm, phá vỡ kỷ lục trước đây. Hơn nữa tất cả bốn đầu người này được Đệ Nhị Quân nhiệt tình tài trợ toàn bộ.

Các trường học ngồi xem kịch, Đệ Nhị Quân vặn vẹo còn Đệ Nhất Quân vui mừng.

Cùng ngày, tin Đệ Nhị Quân đè ép Đệ Nhất Quân giành được khởi đầu tốt đẹp và Đệ Nhất Quân giết được bốn đầu người quân thứ hai nhanh nhất phá vỡ kỷ lục cùng xuất hiện trên bảng tin nóng tràn ngập sự châm chọc không nói nên lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tất Cả Đều Là Vì Sinh Hoạt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook