Chương 92: Nông trại
Thanh Phong Tiểu Đạo Đồng
28/04/2020
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Tiếu Giai Nhân
Trương Minh Hiên mở màn hình của mình ra, điều chỉnh hình thức cá nhân, cầm trong tay, thành thạo đánh chữ: "Xin chào người mới! Mặt cười.''
Lý Thanh Tuyền, Lý Thanh Nhã ngạc nhiên khi thấy màn hình trong tay Trương Minh Hiên lên tiếng, hình như rất thú vị!
Phía dưới lập tức xuất hiện một hình ảnh nửa người, tự xưng là lão Chu, phía sau còn có một con sông nhỏ.
Lý Thanh Tuyền, Lý Thanh Nhã tò mò một chút, ông lão trong màn hình lập tức vang lên tiếng cười hề hề: "Lại có người dùng điện thoại này à! Chắc là bằng hữu của Trương công tử nhỉ! Lão đây có quà rồi.''
Sau đó một giọng nói lại vang lên, ông chủ Trương: "Trương công tử, khi nào cái điện thoại này được bán chính thức vậy! Rất nhiều bằng hữu của ta đều muốn có, giá cả không thành vấn đề.''
Trương Minh Hiên: "Ngày mai nói bọn họ đến thư điếm Thanh Vận đi.''
Ông chủ Trương: "Được, nhất định lúc đó chúng tôi sẽ đến ủng hộ.''
Trương Minh Hiên tắt di động rồi cười hề hề nói: "Thế nào? Chơi vui không!''
Lý Thanh Tuyền nguy hiểm nói: "Thứ đồ này, sao chúng ta chưa có mà ngươi lại cho ngươi ngoài trước.''
Trương Minh Hiên cười gượng nói: "Không phải vừa làm xong ư? Của bọn họ đều là phiên bản thử nghiệm, của mấy người mới là hoàn thiện, cao cấp nhất.''
Lý Thanh Nhã nhìn một chút rồi nói: "Tiêu khiển một chút thì được, nhưng vừa nói tất cả mọi người đều nghe thấy thì không tốt.''
Trương Minh Hiên lập tức nói: "Đây là hình thức bạn bè mà! Còn có hình thức trò chuyện, chỉ cần thêm bạn thân hoặc trò chuyện, nói chuyện cũng chỉ có hai người biết thôi!''
Trương Minh Hiên lập tức bắt tay vào dạy bọn họ thế nào là trò chuyện, cái gì là bạn thân, sau đó còn dạy bọn họ làm thế nào chơi không gian cá nhân, mở khu trò chơi ra, giá sách, hình ảnh, âm thanh, tất nhiên đều là những điều vụn vặt.
Trong lúc đó, ba người lập tức thêm bạn tốt, Lý Thanh Tuyền bắt đầu nổi hứng muốn chơi tiếp, Trương Minh Hiên cũng lần đầu tiên phát hiện ra không phải là trong màn hình không có trò chơi! Bên trong không gian cá nhân đã bắt đầu mở ra một trò chơi gọi là nông trại TT, Lý Thanh Tuyền đang rất thích thú với các loại rau.
Trương Minh Hiên do dự một chút, cũng bắt đầu trồng các loại rau, trò chơi này phải chơi cùng nhiều người mới vui.
Lý Thanh Nhã đóng màn hình lại rồi nói: "Ta rất thích qùa tặng này, có thể làm cho ta một cái nữa được không?''
Trương Minh Hiên nhìn Lý Thanh Nhã với vẻ ngạc nhiên, Lý Thanh Nhã nói: "Có thể tặng cho mẫu thân của ta, về sau khi muốn liên lạc cũng sẽ thuận tiện, không cần mỗi lần đều phải dùng đá lưu ảnh, còn dễ bị ngăn cản thất bại.''
Sau đó bỗng nhiên lại lo lắng hỏi: "Khoảng cách có xa lắm không?''
Trương Minh Hiên vỗ ngực tự đắc nói: "Từ trước đến nay khoảng cách không phải là vấn đề, trên lý thuyết cho dù rất xa thì vẫn được.''
Lý Thanh Tuyền nhìn Trương Minh Hiên với vẻ ngạc nhiên: "Rất xa cũng được ư?''
Nhướng mày, nghiêm túc hỏi: "Là ai đưa cho ngươi cách làm?''
Không có cách nào khiến nàng không lo lắng, cách liên lạc không hạn chế khoảng cách này có thể nói là vô cùng, vô cùng quý giá, nhất định giá cả sau này rất đắt, nếu nói là Trương Minh Hiên phát minh ra, chắc chắn nàng không tin, chẳng lẽ là có ai đó muốn tính kế bọn họ? Ai lại lớn gan như vậy? Trong mắt Lý Thanh Tuyền thoáng qua một chút rét lạnh.
Trương Minh Hiên không nhận thấy sự thay đổi của Lý Thanh Nhã, đắc ý nói: "Đây là ta xin sư phụ thiết kế giúp, lợi hai không!''
Chân mày Lý Thanh Nhã hơi giãn ra rồi hỏi: "Sư phụ ngươi là ai? Có thể nói cho ta biết không?''
Trương Minh Hiên do dự một chút rồi nói: "Cũng không phải là không thể nói, ông ấy là giáo chủ Thượng Húy Thông Thiên!''
Rầm! Giống như có một tia sét vừa đánh vào đầu, cơ thể Lý Thanh Nhã khẽ run lên một chút, ngón tay của Lý Thanh Tuyền cũng lệch hướng, khiến phân bón hóa học rơi xuống bãi đất trống.
Hai người đều nhìn Trương Minh Hiên với vẻ ngạ nhiên, Lý Thanh Tuyền nói lắp: "Là. . . Là vị Thánh nhân kia ư? Một trong Tứ Chiến Thánh, là vị đã bày kiếm trận phá vỡ hồng hoang ư?''
Trương Minh Hiên gật đầu nói: "Đúng vậy!''
Sau đó vỗ vào kiếm Thanh Bình, đắc ý nói: "Đây chính là thanh kiếm do sư phụ ta chế tạo, lợi hai không!''
Lý Thanh Nhã lẩm bẩm nói: "Chẳng trách có thể một kiếm giết chết Kim Tiên dễ dàng.''
Lý Thanh Tuyền lập tức tắt điện thoại di động, chạy ra phía sau Trương Minh Hiên, ánh mắt nhìn chằm chằm kiếm Thanh Bình sáng quắc, Trương Minh Hiên bị nàng nhìn đến mức thấy lạnh trong lòng, muốn đứng lên né tránh, lại bị Lý Thanh Tuyền vỗ một cái đè hắn xuống.
Lý Thanh Tuyền cẩn thận đưa tay sờ soạng một chút, tự lẩm bẩm: "Qủa nhiên là kiếm do vị Thánh nhân kia chế tạo, nhìn một cái cũng cảm nhận được rung động vô hình kia, sờ một chút có thể cảm thấy sức mạnh hủy thiên diệt địa của nó.''
Trương Minh Hiên trợn mắt, vuốt mông ngựa quá đáng rồi! Bình thường nàng cũng không nhìn ra mà!
Lý Thanh Nhã nói: "Đã là vị đại nhân này, ta cũng an tâm, ngươi đã có vinh dự bái làm đệ tử của ngài ấy thì hãy tu luyện cho tốt, đừng khiến ngài ấy mất mặt mới đúng!''
Trương Minh Hiên gật đầu nói: "Ta biết rồi, Thanh Nhã tỷ.''
Lý Thanh Tuyền ủ rũ nói: "Vì sao không phải là ta? Không phải ta mạnh hơn ngươi rất nhiều lần ư? Vì sao lại thu nhận ngươi làm đệ tử?''
Trương Minh Hiên trợn to mắt, nói như vậy rất quá đáng! Còn là bằng hữu không.
Lý Thanh Nhã cười nói: "Được rồi, đây cũng là chuyện tốt, ta đi nấu cơm, hai người giúp ta chăm sóc Nha Nha một chút.''
Trương Minh Hiên vội vàng cười nói: "Yên tâm đi! Ta sẽ chăm sóc nó tốt.''
Lý Thanh Nhã vừa mới đi, Lý Thanh Tuyền lập tức ghé sát vào Trương Minh Hiên, tò mò hỏi:"Bộ dạng của vị Thánh Nhân kia ra sao? Có phải mày kiếm mắt sáng không, dáng vẻ hiên ngang, ngạo khí ngất trời, quanh thân tản ra vô số kiếm khí?''
Trương Minh Hiên không nói gì: "Toàn thân tản ra kiếm khí đó là con nhím. Sư phụ là một ông lão rất dễ gần, đối xử với ta rất tốt, giống như đại ca ca nhà bên.''
Ánh mắt của Lý Thanh Tuyền lấp lánh như sao, sùng bái nói: "Qủa nhiên không hổ là Thánh nhân chí tôn mà! Đối với một con kiến cũng hiền lành hòa nhã như vậy, thật sự là phong thái tốt!''
Trương Minh Hiên nhìn Lý Thanh Tuyền, nàng là đang mắng hắn đúng không? Nói ai là con kiến vậy!
Ba người ăn cơm xong, Trương Minh Hiên về phòng tiếp tục viết sách, mãi đến tận đêm khuya yên tĩnh, Trương Minh Hiên mới vươn cái lưng mỏi, hoạt động thân thể một chút, ngày mai lại có thể phát hành sách mới rồi!
Mở di động ra, tiến vào nông trại nhìn thoáng qua, đều trưởng thành rồi! Đầu tiên là thu hoạch, sau đó sẽ nhìn sang nông trại của bạn thân Lý Thanh Tuyền, cũng đã chín cả rồi! Trộm, trộm, trộm, thả sâu, gieo cỏ dại, cảm giác rất thú vị! Trương Minh Hiên cảm thấy vô cùng thỏa mái lên giường ngủ.
Trời vừa sáng, Lý Thanh Tuyền đã ra khỏi giường, vặn cái lưng mỏi, ngồi trên ghế đá, mở di động ra, tiến vào nông trại của mình. Vừa mới tiến vào thì ngẩn người, củ cải thưa thớt, sâu bò đầy đất, khắp ruộng đều là cỏ dại.
Lý Thanh Tuyền liếc mắt đọc qua thông báo nông trại, Tiểu Bá Đạo Vô Địch trộm của cô ba cây củ cải, Tiểu Bá Đạo Vô Địch trộm của cô năm cây củ cải, Tiểu Bá Đạo Vô Địch trộm của cô ba cây củ cải, Tiểu Bá Đạo Vô Địch trộm của cô bốn cây củ cải, Tiểu Bá Đạo Vô Địch thả 20 con sâu, Tiểu Bá Đạo Vô Địch gieo 20 cây cỏ dại.
"Trương Minh Hiên!'' Một tiếng thét giận dữ phá vỡ buổi sáng yên bình.
Trương Minh Hiên chép miệng một chút, trở mình một cái rồi tiếp tục ngủ, căn cứ vào đồng hồ sinh học thì còn chưa đến lúc rời giường.
Lý Thanh Nhã tức giận từ trong nhà ra nói: "Muội hét cái gì thế? Sao hắn lại đắc tội với muội rồi?''
Lý Thanh Tuyền uất ức chỉ vào nông trại hỗn loạn của mình: "Tỷ tỷ, hắn trộm đồ của muội, còn bắt nạt muội.''
Lý Thanh Nhã đi vào nhìn một chút rồi cười nói: "Đây chỉ là một trò chơi mà thôi, không cần để ý.'' Nói xong liền rời đi.
Lý Thanh Tuyền nói thầm: "Tỷ cũng không thương muội rồi.'' Càng nghĩ càng uất ức.
Mở danh sách bạn thân ra, tiến vào nông trại của Trương Minh Hiên, trộm, trộm, trộm, thả sâu, gieo cỏ dại.
Xem nông trại bừa bộn bị mình chà đạp, Lý Thanh Tuyền vui vẻ nở nụ cười như hồ ly, cảm giác rất sảng khoái!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.