Tên Biến Thái, Anh Đứng Lại Cho Em
Chương 5: Ký ức ùa về
Momo
26/02/2015
Con tim tôi sẽ luôn
Trao cho em nắm giữ
Vì vậy xin em hãy
Đừng vội vàng buông tay
Mọi rắc rối bắt đầu khi cha nó qua đời. Mẹ nó làm việc sa sút dần vì aim à còn tâm trạng mà làm việc sau khi chồng mình chết chứ. Tiệm hoa mẹ nó làm chủ nay đã được thay chủ mới. Mẹ nó buộc phải bán nó đi để lo chon nó ăn học.
Thế là nhà lâm vào cảnh túng thiếu. Nhà cũng phải bán đi do bố nó mất thì nhà này phải trả lại cho người khác (t/g: trời, đâu ra luật rừng này zậy??).Nó thì từ đó bớt ham chơi, luôn giúp mẹ nó kiếm sống bằng nghề rửa chén để mưu sinh.
Căn nhà trọ lúp xúp chỉ có bóng của 2 mẹ con ngồi co ro vì lạnh. Căn nhà chưa quá 3m vuông. Nó đã không còn lanh chanh như trước nữa mà bây giờ đã trở nên trầm tính và người lớn hơn (t/g: mới 10 tuổi mà suy nghĩ như người lớn vậy. Phục)
Dù cho nhà nghèo và phải làm việc hằng đêm nhưng nó luôn là học sinh ưu tú của trường nó học. Ở đây, không ai khinh ghét nó hết nên có cũng có phần nhẹ lòng
_______________________________
Văng qua America ( Mỹ), nơi “ai kia” (chắc mn cũng biết là ai rùi), Thi Hạo đang ngồi trầm ngâm bên cửa sổ. Từ khi rời xa bé My, cậu cũng trở nên lạnh lung hơn, có lẽ là còn hơn trước nữa. Suốt ngày chỉ nhìn vào con gấu bằng bông màu xám mà My làm cho cậu mà trong long ray rứt những suy nghĩ vu vơ
4 năm trước
“Này anh Hạo, anh thích Teddy hông?” cô bé Lữ My nhí nhanh, lanh chanh chu môi hỏi cậu con trai bên cạnh
< Trời ơi, sao nhỏ dễ thương quá zậy nè. Mình chưa bao giờ thấy ai có thể làm tim mình rộn rang như nhỏ cả. Hông lẽ mình đã yêu?? Ê từ từ, mình mới 6 tuổi mà yêu đương cái quái gì. Chắc là mến thôi. Ừ chỉ mến thôi> Vừa nghĩ mà cậu vuốt ngực mình làm My thắc mắc.
< Cậu ấy cứ làm cài hành động đó nãy giờ mà còn chưa trả lời câu hỏi của mình. Bực thiệt. Chắc phải chơi một vố vs cậu ta mới được. hehe!> Nghĩ rồi thì nó núp xuống phía sau của cậu như đang chờ đợi cái gì đó.
Cậu dừng cái suy nghĩ ngốc nghếch của mình mà quay đầu lại. My đâu rồi?? Hổng lẽ nó bỏ cậu rồi sao. Cậu nhìn xung quanh nhưng chả thấy ai đâu.
Chợt một cái hôn bất ngờ đặt trên má cậu. Cậu giật mình mà ngả về sau. Hoá ra là My đã hù cậu bằng cách thơm vào má cậu nụ hôn tinh nghịch của mình. Thế nhưng, nó đã không đứng vững và ngã về phía cậu.
Gió thổi những tán cây bàng làm cho mọi thứ em dịu đến lạ thường. Thế nhưng, có 2 trái tim đang bừng sang với những tiếng đập của tình yêu đầu đời. 2 bờ môi chạm vào nhau như đã làm rung động cả một vùng trời.
Lúc này, khung cảnh như đứng lại. Cả 2 người đều ngạc nhiên nhưng chỉ có một trái tim lỗi nhịp. Trái còn lại vẫn chưa sẵn sang để đập. Cậu giật mình và đẩy nó ra. Mặt cậu bây giờ đỏ như gấc. Còn nó thì hơi đỏ nhưng cũng chẳng hiểu vì sao. Nó tiếp tục với câu chuyện của mình
“ Nếu cậu thích thì mình có làm một con cho cậu. Nó tượng trưng cho tình bạn bất diệt của chúng ta. Hãy giữ cẩn thận.”
“Ừ”, cậu đáp lại nó với một chữ cụt ngủn và lạnh lùng quay đi. Nhưng đâu ai biết, sau cái “Ừ” ấy là cả một nụ cười hồn nhiên toả nắng. Cậu cười một cách tự nhiên. Chưa một lần trong đời mà có ai có thể làm cậu cười một cách thuần khiết như thế. Kể cả cha mẹ cậu
Thực tại…..
“Con gấu này, anh sẽ luôn giữ mãi trong lòng như tình yêu anh dành cho em suốt cả cuộc đời này. Anh sẽ mãi yêu và trân trọng con gấu cũng như tình cảm này. Hãy chờ anh nhé.”
Trao cho em nắm giữ
Vì vậy xin em hãy
Đừng vội vàng buông tay
Mọi rắc rối bắt đầu khi cha nó qua đời. Mẹ nó làm việc sa sút dần vì aim à còn tâm trạng mà làm việc sau khi chồng mình chết chứ. Tiệm hoa mẹ nó làm chủ nay đã được thay chủ mới. Mẹ nó buộc phải bán nó đi để lo chon nó ăn học.
Thế là nhà lâm vào cảnh túng thiếu. Nhà cũng phải bán đi do bố nó mất thì nhà này phải trả lại cho người khác (t/g: trời, đâu ra luật rừng này zậy??).Nó thì từ đó bớt ham chơi, luôn giúp mẹ nó kiếm sống bằng nghề rửa chén để mưu sinh.
Căn nhà trọ lúp xúp chỉ có bóng của 2 mẹ con ngồi co ro vì lạnh. Căn nhà chưa quá 3m vuông. Nó đã không còn lanh chanh như trước nữa mà bây giờ đã trở nên trầm tính và người lớn hơn (t/g: mới 10 tuổi mà suy nghĩ như người lớn vậy. Phục)
Dù cho nhà nghèo và phải làm việc hằng đêm nhưng nó luôn là học sinh ưu tú của trường nó học. Ở đây, không ai khinh ghét nó hết nên có cũng có phần nhẹ lòng
_______________________________
Văng qua America ( Mỹ), nơi “ai kia” (chắc mn cũng biết là ai rùi), Thi Hạo đang ngồi trầm ngâm bên cửa sổ. Từ khi rời xa bé My, cậu cũng trở nên lạnh lung hơn, có lẽ là còn hơn trước nữa. Suốt ngày chỉ nhìn vào con gấu bằng bông màu xám mà My làm cho cậu mà trong long ray rứt những suy nghĩ vu vơ
4 năm trước
“Này anh Hạo, anh thích Teddy hông?” cô bé Lữ My nhí nhanh, lanh chanh chu môi hỏi cậu con trai bên cạnh
< Trời ơi, sao nhỏ dễ thương quá zậy nè. Mình chưa bao giờ thấy ai có thể làm tim mình rộn rang như nhỏ cả. Hông lẽ mình đã yêu?? Ê từ từ, mình mới 6 tuổi mà yêu đương cái quái gì. Chắc là mến thôi. Ừ chỉ mến thôi> Vừa nghĩ mà cậu vuốt ngực mình làm My thắc mắc.
< Cậu ấy cứ làm cài hành động đó nãy giờ mà còn chưa trả lời câu hỏi của mình. Bực thiệt. Chắc phải chơi một vố vs cậu ta mới được. hehe!> Nghĩ rồi thì nó núp xuống phía sau của cậu như đang chờ đợi cái gì đó.
Cậu dừng cái suy nghĩ ngốc nghếch của mình mà quay đầu lại. My đâu rồi?? Hổng lẽ nó bỏ cậu rồi sao. Cậu nhìn xung quanh nhưng chả thấy ai đâu.
Chợt một cái hôn bất ngờ đặt trên má cậu. Cậu giật mình mà ngả về sau. Hoá ra là My đã hù cậu bằng cách thơm vào má cậu nụ hôn tinh nghịch của mình. Thế nhưng, nó đã không đứng vững và ngã về phía cậu.
Gió thổi những tán cây bàng làm cho mọi thứ em dịu đến lạ thường. Thế nhưng, có 2 trái tim đang bừng sang với những tiếng đập của tình yêu đầu đời. 2 bờ môi chạm vào nhau như đã làm rung động cả một vùng trời.
Lúc này, khung cảnh như đứng lại. Cả 2 người đều ngạc nhiên nhưng chỉ có một trái tim lỗi nhịp. Trái còn lại vẫn chưa sẵn sang để đập. Cậu giật mình và đẩy nó ra. Mặt cậu bây giờ đỏ như gấc. Còn nó thì hơi đỏ nhưng cũng chẳng hiểu vì sao. Nó tiếp tục với câu chuyện của mình
“ Nếu cậu thích thì mình có làm một con cho cậu. Nó tượng trưng cho tình bạn bất diệt của chúng ta. Hãy giữ cẩn thận.”
“Ừ”, cậu đáp lại nó với một chữ cụt ngủn và lạnh lùng quay đi. Nhưng đâu ai biết, sau cái “Ừ” ấy là cả một nụ cười hồn nhiên toả nắng. Cậu cười một cách tự nhiên. Chưa một lần trong đời mà có ai có thể làm cậu cười một cách thuần khiết như thế. Kể cả cha mẹ cậu
Thực tại…..
“Con gấu này, anh sẽ luôn giữ mãi trong lòng như tình yêu anh dành cho em suốt cả cuộc đời này. Anh sẽ mãi yêu và trân trọng con gấu cũng như tình cảm này. Hãy chờ anh nhé.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.