Chương 30
Suzuhara-Ayano
10/02/2016
Không khí trong nhà nghẹt thở xung quanh im lặng khi có giọng nói vang lên, hắn quay ngoắt lại, vừa vui vừa thở phào
-Ba
-Con muốn câu trả lời- một giọng nói vang lên
Người đàn ông đi xuống khỏi cầu thang rồi đối diện hắn
-Ba mau nói lý do ông bắt con về Anh đi- hắn thúc giục
-Để thực hiện lễ đính hôn với công chúa Welisa- ông từ tốn nói
-Chuyện này là sao
Hắn ngơ ngơ chả hiểu gì hết, tai lùng bùng như không nghe, hắn đập đập tai rồi hỏi lại
-Ba vừa nói gì thế
-Ba ngày nữa con sẽ theo ông về Anh Quốc để chuẩn bị lễ đính hôn với công chúa Aribies Welisa
-Hôn ước gì chứ, con chưa từng nghe và cũng chưa từng biết đến chuyện này, Ba nói ông hãy hủy hôn đi- hắn nổi giận
Hắn không nói không rằng điều gì nữa, bỏ lên phòng. Mia thấy thế cũng đứng dậy chạy lên theo
Ở nhà nó~~~
Nó vừa vào tới cửa đã gặp papa mana ngồi trong nhà uống trà xem tv
-Con đi đâu về thế- mama nó hỏi
-À con đi chơi với bạn bè thôi- nó cười cười
-Ủa trên tay con cầm là gì vậy- papa nó khẽ liếc
-Không có gì, con lên phòng nha
Nó nói rồi chạy tuột khỏi đó lên phòng, vào tới phòng nó nằm phịch ra vứt con gấu qua một bên. Phòng nó màu xanh lam là tông chủ màu, phía góc trái là kệ toàn tiểu thuyết và mamga mới mua, bên phải toàn là gấu các loại nhìn dễ thương cực kỳ luôn.
Nó lười biếng ngồi dậy đi lại lấy bộ quần áo đi tắm, nó chọn cho mình một chiếc váy qua đầu gối màu hồng bằng ren trông thật dễ thương.
Tắm ra là thời gian nghỉ ngơi của nó, đi đến kệ sách nó lấy hai cuốn tiểu thuyết mới ra đọc, ngồi đọc hơn nửa cuốn thì điện thoại nó kêu
…..~ chế độ rung~~~
“Alô là ai làm phiền đêm khuya vậy”- nó nói
“Gì ? Thật không thể tin được, bộ không nhìn xem là ai gọi hả” đầu giây bên nói to
“Oái~ Nói vừa thôi, muốn làm lủng màng nhĩ tôi, gọi có gì không” nó gắt lên
“Dĩ nhiên là nhớ em rồi” người đó cười
“Ờ ờ tôi cúp mấy đây”
“Khoan đã”
“Nói”
“Nếu một ngày anh biến mất em có tìm anh không” người đó ngại ngùng
“Không” nó trả lời dứt khoát rồi tắt điện thoại luôn
-Oáp~~~ ngủ thôi
Nó ngáp ngắn ngáp dài quăng điện thoại qua một bên, vùi mình vào chiếc chăn ấm áp, nó ngủ thường để cửa sổ nên cơn gió nhè nhẹ đêm khẽ len vào nhẹ ve vãn trên gương mặt đang ngủ của nó.
Sáng tại nhà hắn không khí nặng nề căng thẳng bao trùm bàn ăn khi hắn dám liên tiếng phản đối hôn ước.
Trở lại 10 phút trước khi cả nhà đang ăn sáng yên ổn và cũng có mặt ông nội của hắn. Mới đầu cũng bình thường ăn uống cho đến khi hắn lên tiếng
-Ông hãy hủy hôn của con đi
-Ken con đang nói gì vậy- mẹ hắn giựt tay áo hắn
-Con biết điều mình vừa nói ra không ?- ông hắn băng lãnh nói
-Con biết và con gái khác rồi- hắn kiên định đáp trả
Con không có quyền để lựa chọn- -khuôn mặt và giọng nói ông hắn vẫn không thay đổi
Và hiện tại bây giờ không khí cực kỳ căng thẳng, ba mẹ hắn còn không dám cãi lại ý của ông mà giờ hắn là cháu lại dám cãi lời.
-Cháu có hai sự lựa chọn, một là làm theo lời ông và hai là đứa con gái của họ Takahashi phải chịu sức ép- ông nói rồi rời bàn ăn đi
-Chết tiệt- hắn gằn giọng rồi cũng bỏ đi
—Ở trường—
Nó tung tăng bước vào trường, mới tới cổng thì bị Mizuki lôi lại
-Hôm nay có gì trông vui vậy- Mizuki ghé sát vào nó
-Làm gì có
-Khai đi, hôm qua đã có gì vui à
-Chuyện đó……
Nó đang nói thì bị Miyuu ngắt lời bằng bốn từ
-Anh đến rồi kìa
-Yusa-chan- hắn đi lại gần
Nó nhìn nhìn rồi quay ngoắt người bước đi, hai cô bạn thì đứng cười, hắn thì ngu mặt đứng nhìn. Chợt khi tỉnh khỏi cơn ngu hắn liền chạy theo nó
-Này em đang bơ anh đấy à- hắn vời vời nó
-Anh phiền phức thiệt- nó lườm
-Hôm nay cúp học đi- hắn nói rồi kéo tay nó chạy trở lại
-HẢAAAA…….
Hắn kéo nó chạy ra cổng thì có một chiếc xe đạp dựng ngoài cổng
-Đi không- hắn hỏi
-Ờ không đi- nó nói
-Leo lên hay phải bế lên- hắn mặt gian
-Để tôi tự lên- nó nói lớn
Vừa leo lên thì hắn đã đạp bằng vận tóc khủng khiếp khiến nó phải buộc lòng ôm vào hắn để khỏi ngã, con đường trải dài hai bên là rặng cây anh đào nở những cánh hoa bị gió tốc lên bay theo cơn gió. Nhưng cánh anh đào hồng phấn trải dài trên cả con đường.
-Đẹp quá- nó reo lên
Hắn mỉm cười nhẹ một cười thoáng qua, trong lòng hắn đã cảm thấy rất hạnh phúc vì điều này có thể giúp nó vui. Chạy một quãng nữa thì hắn đột ngột dừng lại ở một nơi
-Ở đây là……….
_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Năm mới xuân sang chúc mọi người gặp nhiều may mắn và có thật nhiều hạnh phúc, cảm ơn vì đã luôn ủng hộ…..
(Còn tiếp)
-Ba
-Con muốn câu trả lời- một giọng nói vang lên
Người đàn ông đi xuống khỏi cầu thang rồi đối diện hắn
-Ba mau nói lý do ông bắt con về Anh đi- hắn thúc giục
-Để thực hiện lễ đính hôn với công chúa Welisa- ông từ tốn nói
-Chuyện này là sao
Hắn ngơ ngơ chả hiểu gì hết, tai lùng bùng như không nghe, hắn đập đập tai rồi hỏi lại
-Ba vừa nói gì thế
-Ba ngày nữa con sẽ theo ông về Anh Quốc để chuẩn bị lễ đính hôn với công chúa Aribies Welisa
-Hôn ước gì chứ, con chưa từng nghe và cũng chưa từng biết đến chuyện này, Ba nói ông hãy hủy hôn đi- hắn nổi giận
Hắn không nói không rằng điều gì nữa, bỏ lên phòng. Mia thấy thế cũng đứng dậy chạy lên theo
Ở nhà nó~~~
Nó vừa vào tới cửa đã gặp papa mana ngồi trong nhà uống trà xem tv
-Con đi đâu về thế- mama nó hỏi
-À con đi chơi với bạn bè thôi- nó cười cười
-Ủa trên tay con cầm là gì vậy- papa nó khẽ liếc
-Không có gì, con lên phòng nha
Nó nói rồi chạy tuột khỏi đó lên phòng, vào tới phòng nó nằm phịch ra vứt con gấu qua một bên. Phòng nó màu xanh lam là tông chủ màu, phía góc trái là kệ toàn tiểu thuyết và mamga mới mua, bên phải toàn là gấu các loại nhìn dễ thương cực kỳ luôn.
Nó lười biếng ngồi dậy đi lại lấy bộ quần áo đi tắm, nó chọn cho mình một chiếc váy qua đầu gối màu hồng bằng ren trông thật dễ thương.
Tắm ra là thời gian nghỉ ngơi của nó, đi đến kệ sách nó lấy hai cuốn tiểu thuyết mới ra đọc, ngồi đọc hơn nửa cuốn thì điện thoại nó kêu
…..~ chế độ rung~~~
“Alô là ai làm phiền đêm khuya vậy”- nó nói
“Gì ? Thật không thể tin được, bộ không nhìn xem là ai gọi hả” đầu giây bên nói to
“Oái~ Nói vừa thôi, muốn làm lủng màng nhĩ tôi, gọi có gì không” nó gắt lên
“Dĩ nhiên là nhớ em rồi” người đó cười
“Ờ ờ tôi cúp mấy đây”
“Khoan đã”
“Nói”
“Nếu một ngày anh biến mất em có tìm anh không” người đó ngại ngùng
“Không” nó trả lời dứt khoát rồi tắt điện thoại luôn
-Oáp~~~ ngủ thôi
Nó ngáp ngắn ngáp dài quăng điện thoại qua một bên, vùi mình vào chiếc chăn ấm áp, nó ngủ thường để cửa sổ nên cơn gió nhè nhẹ đêm khẽ len vào nhẹ ve vãn trên gương mặt đang ngủ của nó.
Sáng tại nhà hắn không khí nặng nề căng thẳng bao trùm bàn ăn khi hắn dám liên tiếng phản đối hôn ước.
Trở lại 10 phút trước khi cả nhà đang ăn sáng yên ổn và cũng có mặt ông nội của hắn. Mới đầu cũng bình thường ăn uống cho đến khi hắn lên tiếng
-Ông hãy hủy hôn của con đi
-Ken con đang nói gì vậy- mẹ hắn giựt tay áo hắn
-Con biết điều mình vừa nói ra không ?- ông hắn băng lãnh nói
-Con biết và con gái khác rồi- hắn kiên định đáp trả
Con không có quyền để lựa chọn- -khuôn mặt và giọng nói ông hắn vẫn không thay đổi
Và hiện tại bây giờ không khí cực kỳ căng thẳng, ba mẹ hắn còn không dám cãi lại ý của ông mà giờ hắn là cháu lại dám cãi lời.
-Cháu có hai sự lựa chọn, một là làm theo lời ông và hai là đứa con gái của họ Takahashi phải chịu sức ép- ông nói rồi rời bàn ăn đi
-Chết tiệt- hắn gằn giọng rồi cũng bỏ đi
—Ở trường—
Nó tung tăng bước vào trường, mới tới cổng thì bị Mizuki lôi lại
-Hôm nay có gì trông vui vậy- Mizuki ghé sát vào nó
-Làm gì có
-Khai đi, hôm qua đã có gì vui à
-Chuyện đó……
Nó đang nói thì bị Miyuu ngắt lời bằng bốn từ
-Anh đến rồi kìa
-Yusa-chan- hắn đi lại gần
Nó nhìn nhìn rồi quay ngoắt người bước đi, hai cô bạn thì đứng cười, hắn thì ngu mặt đứng nhìn. Chợt khi tỉnh khỏi cơn ngu hắn liền chạy theo nó
-Này em đang bơ anh đấy à- hắn vời vời nó
-Anh phiền phức thiệt- nó lườm
-Hôm nay cúp học đi- hắn nói rồi kéo tay nó chạy trở lại
-HẢAAAA…….
Hắn kéo nó chạy ra cổng thì có một chiếc xe đạp dựng ngoài cổng
-Đi không- hắn hỏi
-Ờ không đi- nó nói
-Leo lên hay phải bế lên- hắn mặt gian
-Để tôi tự lên- nó nói lớn
Vừa leo lên thì hắn đã đạp bằng vận tóc khủng khiếp khiến nó phải buộc lòng ôm vào hắn để khỏi ngã, con đường trải dài hai bên là rặng cây anh đào nở những cánh hoa bị gió tốc lên bay theo cơn gió. Nhưng cánh anh đào hồng phấn trải dài trên cả con đường.
-Đẹp quá- nó reo lên
Hắn mỉm cười nhẹ một cười thoáng qua, trong lòng hắn đã cảm thấy rất hạnh phúc vì điều này có thể giúp nó vui. Chạy một quãng nữa thì hắn đột ngột dừng lại ở một nơi
-Ở đây là……….
_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Năm mới xuân sang chúc mọi người gặp nhiều may mắn và có thật nhiều hạnh phúc, cảm ơn vì đã luôn ủng hộ…..
(Còn tiếp)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.