Tha Hương

Chương 50: Chương 13(3)

Tuyệt Thế Tiểu Bạch

20/03/2023

Bất quá đây cũng không phải chuyện to tát gì, chờ thu nhận nữ tử này về dưới trướng, rồi sau này lại tỉ mỉ tra hỏi cũng không muộn, trước mắt cần hóa giải sự cảnh giác và đề phòng của nữ tử này mới đúng.

Tiêu Liễn không hi vọng người dưới trướng của mình mang hai lòng, hoặc là có quá nhiều ý nghĩ riêng, cho nên vẫn cần làm một ít thủ đoạn lòe loẹt, chỉ cần phá hủy nhận thức và ý chí của nàng, đánh gãy “sống lưng” để nàng chỉ có thể lựa chọn phụ thuộc, cuối cùng mới có thể trở thành thanh đao tốt nhất thuộc về mình!

Hắn khoát tay với hắc y nhân đang áp chế đám người Bạch Cao, hắc y nhân lập tức hiểu ý, dùng vải chặn miệng ba thiếu nữ, chờ bốn phía im ắng, hắn mới mở miệng:

"Tống cô nương."

Tống Lương Tiêu nghe thấy tiếng gọi, vô ý thức nhìn về phía Tiêu Liễn.

Lúc này, sâu trong con người của đối phương bắt đầu phiếm hồng, như có từng cơn sóng gợn dập dờn, dần dần điểm tinh hồng kia trở nên thâm thúy, như huyết đầm tan không ra.



Tống Lương Tiêu nhìn chăm chú huyết đầm, ánh mắt dần dại ra. Tay phải Tiêu Liễn nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh đầu Huyên Thảo luôn cúi đầu quỳ trên mặt đất, như đang vuốt ve một con sủng vật ngoan ngoãn, mang theo chút thương hại nói:

"Trong lễ tế bội thu, người được chọn trúng làm nữ tế đều là cô nhi bị người nhà vứt bỏ, trẻ em không ai nuôi, theo lẽ thường các nàng đã sớm chết, nhưng quyền quý thị tộc mua các nàng, nuôi dưỡng các nàng ăn ngon uống sướng, cho các nàng thêm mười năm tính mạng, mạng của các nàng đã sớm không thuộc về bản thân các nàng, sinh tử đều nằm trong tay người mua mạng. Dù Đại Vọng nghiêm cấm tế người sống, nhưng cũng có tình huống đặc biệt, lễ tế bội thu là thuộc về tiền lệ này, luật pháp cũng sẽ không truy trách nhiệm, thuộc về hợp pháp, cho nên tuyệt đối sẽ không có người thay tế phẩm cáo quan ,giải oan kêu bất bình. Nhưng cô nương cùng các nàng khác biệt, là chân chính người bị hại, bị người nghịch thiên cải mệnh cưỡng chế đổi hồn, không hiểu thấu tới nơi đây, ngơ ngơ ngác ngác chẳng biết tại sao bị vây khốn, thậm chí còn mờ mịt không biết một chân đã bước vào quỷ môn quan, quả thực làm người ta không đành lòng. Cho nên ta sẽ phá lệ, chỉ cần Tống cô nương gật đầu nguyện ý làm thuộc hạ của ta, làm việc cho ta, thì ta sẽ cứu cô nương ra khỏi lồng giam này, cô nương có bằng lòng hay không?"

Âm thanh trong trẻo hướng dẫn từng bước, như là luồng gió mát thổi qua, ngoài ý muốn thoải mái dễ chịu, nhưng thần chí hỗn độn Tống Lương Tiêu lại nhíu chặt mi tâm, những lời nói nhẹ nhàng này cũng không thể tiêu trừ nỗi sợ hãi trong nội tâm của Tống Lương Tiêu, toàn thân của nàng đang kháng cự.

Tiêu Liễn khẽ thở dài nói: "Kỳ thật ta cũng không hung ác như cô nương tưởng tượng, nhưng nếu muốn sống tốt ở thế gian này, thì không tránh khỏi muốn làm vài lần ác nhân, nếu là thực sự cùng hung cực ác thì cần gì phải phí hết tâm tư, giúp các ngươi mở cửa Xuân Uyển, thả các ngươi ra? Ta cũng có cái khó xử của ta, những khảo nghiệm này cũng là vì muốn các ngươi sống tốt hơn ở thế đạo này thôi. Tống cô nương chắc phải hiểu rõ, đây cũng không phải chỉ là lời nói dối, mặc kệ quê hương của cô nương an bình như thế nào, nhưng bây giờ cô nương thân ở Đại Vọng, tuy hoàn cảnh chung tương đối yên bình, nhưng khắp nơi thường có dị thú xuất hiện, dư nghiệt tiền triều và sơn tặc cũng không ít, cho dù tại đây thả cô nương đi, thì cũng không thể sống quá ba ngày. Mà lại. . ."

"Tống cô nương, cô nương không muốn về nhà sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tha Hương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook