Tha Hương

Chương 49: Chương 13(2)

Tuyệt Thế Tiểu Bạch

20/03/2023

Tất cả những thứ này chiếu rọi trong mắt Tống Lương Tiêu như một bức tranh địa ngục, Tiêu Liễn là ác quỷ trong địa ngục, một sự tồn tại đáng sợ hơn cái chết hàng vạn lần!

Trong đầu không ngừng có hình ảnh hiện lên, Đậu Khấu đã từng có tinh thần hoạt bát phấn chấn, cử chỉ trầm ổn ôn nhu Bạch Cao, nhát gan lại mềm mại như Đinh Hương và cứng cỏi nhưng không mất thiện ý Huyên Thảo. Nhất là Huyên Thảo, nàng vẫn như cũ nhớ rất rõ, trên chiếc khăn tay mà đối phương đưa tới mang theo ấm áp, còn có vẻ mặt kiên định khi cố gắng khoa tay nói với mình muốn trốn thoát. Vô luận như thế nào, nàng cũng không thể đối chiếu bốn thân ảnh trong trí nhớ, với bốn con quái vật vặn vẹo trước mặt này lại với nhau!

Đúng vậy, quái vật, quái vật vặn vẹo, những hình ảnh ấm áp thường ngày từng chút một vặn vẹo sau đó vỡ tan, lần nữa lộ ra cảnh luyện ngục.

Dưới sự kích thích mạnh mẽ của não và các cơ quan cảm giác, Tống Lương Tiêu lảo đảo lui lại mấy bước.

Mọi thứ đều đang nhắc nhở nàng: nếu lựa chọn nam tử, kết cục của nàng sẽ còn thảm hại hơn so với cái chết!

Tống Lương Tiêu vừa lui như thế, để Tiêu Liễn một lần nữa vượt qua dự kiến, đã là lần thứ hai, tuy nói chỉ là hời hợt dẫn đạo, nhưng cùng một con mồi lại có thể hai lần chống lại kỳ thuật, để cho hắn không khỏi lại chú ý: Chẳng lẽ hắn lại nhìn lầm, kỳ thực ý chí và tâm trí của đối phương rất mạnh mẽ cứng cỏi?



Nhìn lồng ngực phập phồng, hơi thở gấp gáp và đồng tử giãn ra vì sợ hãi của Tống Lương Tiêu, Tiêu Liễn lập tức bác bỏ phỏng đoán vừa rồi, nữ tử này vô luận là tính tình hay là năng lực đều rất phổ thông, không có chỗ nào đặc biệt, ngôn hành cử chỉ cũng không thể nói là hào phóng ưu nhã, ăn nói tự tin, không giống nội quyến đại thị tộc, những đánh giá thô thiển này hẳn là không sai.

Đối phương có thể hai lần chống lại kỳ thuật của mình, đều là bởi vì những người khác vật lộn tranh đấu, hẳn là những đấu tranh này đã khơi dậy nỗi sợ hãi còn hơn cả cái chết trong lòng nàng. Cuối cùng ngăn chặn được bản năng muốn sống, kích thích sự sợ hãi để kích phát nhân tính, nhưng nếu quá mức kích thích, bị dọa đến tê liệt ngã xuống thì cũng có thể lý giải.

Như vậy, vấn đề hẳn là nằm ở nhận thức của nữ tử này, nàng cho rằng chém giết lẫn nhau hay tranh đấu là làm trái nhân tính, so với chết càng kinh khủng hơn sao? Đồng thời, xem ra đối phương sợ mình còn hơn cả bốn nữ nhân tranh đấu chém giết, sợ hãi tầng tầng lớp lớp lần lượt tăng lên, cuối cùng hai tướng đấu tranh, phía sợ hãi hơn chiếm thế thượng phong, đánh bậy đánh bạ trùng hợp kháng lại mình dẫn đạo.

Điều này có chút thú vị, nói rõ hoàn cảnh sống của đối phương trước khi bị đổi hồn rất hòa bình, hoặc là được người nhà bảo hộ rất tốt. Tiêu Liễn cho rằng khả năng trước lớn hơn, bởi vì nếu thật là được bảo hộ rất tốt, hẳn là đối phương sẽ ngây thơ không có năng lực xem thấu bản chất, dù sao bốn thiếu nữ coi hắn như cọng cỏ cứu mạng, còn đối phương lại coi hắn như căn nguyên của sự sợ hãi. Đây không phải là sự nhạy cảm mà người xuất thân bình thường nên có, thông qua thời kỳ học tập hình thành nhận thức thì phù hợp hơn.

Không phải sinh ra ở thế gia vọng tộc, và sống trong môi trường bình thản không tranh đoạt, nhưng lại có thể nhận được giáo dục có chiều sâu tương đối tốt đẹp, Đại Vọng có tồn tại loại này sao?

Tiêu Liễn suy nghĩ chốc lát, trong đầu tìm khắp bản đồ Đại Vọng, thậm chí bao gồm nước láng giềng, đều không có tìm được chỗ như vậy, tuy nói chuyện đổi hồn xảy ra chưa đến một tháng, nhưng Ngô thị lang đã cùng Nghiêm tiểu tướng quân đạt thành hoà giải, đám mật thám đã sớm tra rõ ràng chân tướng việc này, lai lịch của nữ tử này thành mê.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tha Hương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook