Chương 24: Chương 6(4)
Tuyệt Thế Tiểu Bạch
12/03/2023
Lại thấy có vú già kêu dừng, hỏi muốn nước và thuốc tỉnh thần, thủ lĩnh râu quai nón nhíu mày tâm phiền, tuy nói quan trọng nhất là hộ tống tế phẩm đến đúng hạn, ở trong phạm vi cho phép có thể tử vong, không cần đảm bảo toàn bộ tế phẩm đều sống sót, nhưng thể chất của những thiếu nữ này thực sự là quá mảnh mai. Căn bản là không chịu nổi suốt ngày đêm đi trên đường núi giày vò, nếu cứ tiếp tục theo chiều hướng này, cuối cùng chỉ còn không tới mười người còn sống, sẽ thấp hơn nhiều số lượng tế phẩm được giới hạn, nhất định phải kiểm soát tốt số lượng, cái nhiệm vụ hộ tống này cực kỳ phiền toái!
Sau đó ánh mắt hắn liếc tới cách đó không xa xuất hiện dòng suối, lại nhìn một chút sắc trời, phun một ngụm nước miếng cam chịu nói:
"Dừng xe! Hôm nay nghỉ ngời và chỉnh đốn nửa canh giờ!"
Đội xe ngừng lại, đám vú già có thể đi theo đội xe này tất nhiên đều là người thông minh "Quen tay", thế là vội vàng đuổi các thiếu nữ còn hoạt động được xuống xe, nhanh chóng cho các nàng thông khí nghỉ ngơi.
Tống Lương Tiêu đã đổi thân thể đương nhiên không thể may mắn thoát khỏi xe thú xóc nảy tàn phá, mấy ngày nay hầu hết thời gian đều ở trong tình trạng mê muội nôn mửa, tinh thần không tốt, thân thể này quả thật rất yếu đuối, chỉ ngồi ở trên xe ngựa xóc nảy là có thể dùi mông đến bầm đen, đa số thời gian nàng đều không thoải mái mà dựa vào vách xe không, tận lực không để mình ngất.
Nàng không hề biết có hai thiếu nữ ở trên xe phía trước đã bất tỉnh một ngày một đêm, còn phát sốt cao, tình hình không lạc quan.
Từ trên xe thú xuống, Tống Lương Tiêu xác thực cảm giác so với không khí trên xe mới mẻ hơn, ngực không có ngột ngạt, đầu cũng không còn choáng.
Đám vú già bận rộn lấy ra một số túi mềm trải trên mặt đất để các nàng ngồi nghỉ ngơi, xem động tác của đám vú già rất lưu loát và thuần thục. Tống Lương Tiêu nhịn không được nghi ngờ rằng đây có thể không phải là lần đầu tiên những vú già này làm công việc chăm sóc bồi tiễn.
Mắt thấy trạng thái của các nàng dần dần bắt đầu chuyển biến tốt, lại có dòng suối gần đó, đám vú già thừa dịp còn có chút thời gian chuẩn bị mang từng nhóm các nàng đến bờ suối rửa mặt.
Nước suối mùa này không quá lạnh, nhiệt độ mát lạnh có chút hiệu quả tỉnh thần.
Chỉ là lúc các nàng đến bên dòng suối, chẳng biết tại sao từ mắt trần có thể thấy bầu trời tối sầm lại.
Thủ lĩnh râu quai nón là người đầu tiên nhận ra điều bất thường, hắn nhướng mày, lập tức đứng dậy hét lên với mấy vú già bên suối:
"Ta nói mấy người các ngươi! Lập tức dẫn các nàng lên xe! Lập tức lên đường!"
Tiếp theo hướng bọn hộ vệ nói: "Các ngươi sáu người đi qua! Những người khác cảnh giác!"
Tống Lương Tiêu đang ngồi xổm bên bờ suối, dùng nước suối mát rượi rửa mặt, đang định dùng nước suối ngâm tay, thì nghe được phía sau truyền đến nghe không hiểu tiếng gọi, sau đó vẻ mặt đám vú già bắt đầu nóng nảy từ bờ suối túm từng người trở về.
Có thể là những vú già này thật sự sốt ruột, lực kéo người rõ ràng là mất khống chế, nàng bị một vú già kéo mạnh, lảo đảo mấy bước trực tiếp ngã úp sấp trên mặt đất.
Trong nháy mắt nàng ngã xuống, dường như cảm giác có gió mạnh sượt qua da đầu, đồng thời nơi bàn tay truyền đến đau rát, ánh sáng xung quanh lại tối đi vài độ, hiện tại sắp đến giữa trưa vốn nên là lúc ánh sáng đầy đủ, thoáng cái trở nên mây đen bao phủ, tựa như mưa gió sắp tới, cái gọi là khác thường tất có yêu.
Tống Lương Tiêu chưa kịp phản ứng bò lên, đỉnh đầu lại một trận cuồng phong gào thét, nàng bị cơn cuồng phong này ép mạnh trên mặt đất, xung quanh truyền đến tiếng thét hoảng sợ như tê tâm liệt phế, ngay sau đó là tiếng bước chân hỗn loạn, tất cả mọi người đang chạy trốn, còn có bọn hộ vệ rút đao, từng tiếng hét giận dữ vang lên:
"Địch tập kích! Bày trận!"
"Dừng lại! Không được chạy loạn! Nằm xuống! Nằm tại chỗ đừng lộn xộn!"
Cũng là vào lúc này, không đứng dậy được Tống Lương Tiêu vô ý thức ngẩng đầu lên, cảnh tượng khiến máu toàn thân đông cứng, hiện ra trong tầm mắt.
Sau đó ánh mắt hắn liếc tới cách đó không xa xuất hiện dòng suối, lại nhìn một chút sắc trời, phun một ngụm nước miếng cam chịu nói:
"Dừng xe! Hôm nay nghỉ ngời và chỉnh đốn nửa canh giờ!"
Đội xe ngừng lại, đám vú già có thể đi theo đội xe này tất nhiên đều là người thông minh "Quen tay", thế là vội vàng đuổi các thiếu nữ còn hoạt động được xuống xe, nhanh chóng cho các nàng thông khí nghỉ ngơi.
Tống Lương Tiêu đã đổi thân thể đương nhiên không thể may mắn thoát khỏi xe thú xóc nảy tàn phá, mấy ngày nay hầu hết thời gian đều ở trong tình trạng mê muội nôn mửa, tinh thần không tốt, thân thể này quả thật rất yếu đuối, chỉ ngồi ở trên xe ngựa xóc nảy là có thể dùi mông đến bầm đen, đa số thời gian nàng đều không thoải mái mà dựa vào vách xe không, tận lực không để mình ngất.
Nàng không hề biết có hai thiếu nữ ở trên xe phía trước đã bất tỉnh một ngày một đêm, còn phát sốt cao, tình hình không lạc quan.
Từ trên xe thú xuống, Tống Lương Tiêu xác thực cảm giác so với không khí trên xe mới mẻ hơn, ngực không có ngột ngạt, đầu cũng không còn choáng.
Đám vú già bận rộn lấy ra một số túi mềm trải trên mặt đất để các nàng ngồi nghỉ ngơi, xem động tác của đám vú già rất lưu loát và thuần thục. Tống Lương Tiêu nhịn không được nghi ngờ rằng đây có thể không phải là lần đầu tiên những vú già này làm công việc chăm sóc bồi tiễn.
Mắt thấy trạng thái của các nàng dần dần bắt đầu chuyển biến tốt, lại có dòng suối gần đó, đám vú già thừa dịp còn có chút thời gian chuẩn bị mang từng nhóm các nàng đến bờ suối rửa mặt.
Nước suối mùa này không quá lạnh, nhiệt độ mát lạnh có chút hiệu quả tỉnh thần.
Chỉ là lúc các nàng đến bên dòng suối, chẳng biết tại sao từ mắt trần có thể thấy bầu trời tối sầm lại.
Thủ lĩnh râu quai nón là người đầu tiên nhận ra điều bất thường, hắn nhướng mày, lập tức đứng dậy hét lên với mấy vú già bên suối:
"Ta nói mấy người các ngươi! Lập tức dẫn các nàng lên xe! Lập tức lên đường!"
Tiếp theo hướng bọn hộ vệ nói: "Các ngươi sáu người đi qua! Những người khác cảnh giác!"
Tống Lương Tiêu đang ngồi xổm bên bờ suối, dùng nước suối mát rượi rửa mặt, đang định dùng nước suối ngâm tay, thì nghe được phía sau truyền đến nghe không hiểu tiếng gọi, sau đó vẻ mặt đám vú già bắt đầu nóng nảy từ bờ suối túm từng người trở về.
Có thể là những vú già này thật sự sốt ruột, lực kéo người rõ ràng là mất khống chế, nàng bị một vú già kéo mạnh, lảo đảo mấy bước trực tiếp ngã úp sấp trên mặt đất.
Trong nháy mắt nàng ngã xuống, dường như cảm giác có gió mạnh sượt qua da đầu, đồng thời nơi bàn tay truyền đến đau rát, ánh sáng xung quanh lại tối đi vài độ, hiện tại sắp đến giữa trưa vốn nên là lúc ánh sáng đầy đủ, thoáng cái trở nên mây đen bao phủ, tựa như mưa gió sắp tới, cái gọi là khác thường tất có yêu.
Tống Lương Tiêu chưa kịp phản ứng bò lên, đỉnh đầu lại một trận cuồng phong gào thét, nàng bị cơn cuồng phong này ép mạnh trên mặt đất, xung quanh truyền đến tiếng thét hoảng sợ như tê tâm liệt phế, ngay sau đó là tiếng bước chân hỗn loạn, tất cả mọi người đang chạy trốn, còn có bọn hộ vệ rút đao, từng tiếng hét giận dữ vang lên:
"Địch tập kích! Bày trận!"
"Dừng lại! Không được chạy loạn! Nằm xuống! Nằm tại chỗ đừng lộn xộn!"
Cũng là vào lúc này, không đứng dậy được Tống Lương Tiêu vô ý thức ngẩng đầu lên, cảnh tượng khiến máu toàn thân đông cứng, hiện ra trong tầm mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.