Chương 33: Chương 9(1)
Tuyệt Thế Tiểu Bạch
14/03/2023
Edit: Game Thủ Đến Từ Sao Hỏa
Beta: Khủng Long Phản Diện
----
Người đi đường chỉ trỏ vào đoàn xe..
"Đây là xe thú hộ tống tế phẩm sao? Tại sao không đi khu Dị Thú, mà lại đưa đến trấn?"
"Hình như trên đường bị dị thú tập kích, nữ tế trong xe bị kinh hãi, cho nên cho phép bọn họ đến trong trấn nghỉ ngơi hai ngày."
"Ha ha, đều bị xem như tế phẩm, cần gì phải vẽ vời thêm chuyện."
"Ai biết được, có lẽ nữ tế khá là mảnh mai, nếu như ngoài ý muốn bị dọa chết, đoán chừng bên kia cũng khó xử lý, cho nên đành phải trấn an."
"Đúng vậy, lễ tế bội thu mỗi lần cúng tế nam tế và nữ tế đều cần 50 người, nhưng quy tắc không chết, nữ tế có thể hạ thấp số lượng một chút. Không có cách nào, nữ tế phải được nuôi từ bé, tốn nhiều thời gian, tốn sức, dễ hao tổn trong quá trình vận chuyển, khác với nam tế, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, trong lao ngục tử tù rất nhiều, xem tình hình này, số lượng đội nữ tế này ở trên đường bị hao tổn không hề nhỏ."
. . .
Đoàn xe càng ngày càng xa, dần dần bắt đầu đi lệch khỏi đường lớn, tiếng nghị luận xung quanh cũng dần biến mất, rất nhanh đoàn xe đã lái vào một con ngõ nhỏ yên tĩnh, dòng người dừng lại xếp hàng dài trước một phủ đệ giàu có tên là "Xuân Uyển".
Sau khi hộ vệ gõ cửa, một lúc sau cửa mở ra, hơn chục vú già xếp thành một hàng đi ra.
Thủ lĩnh râu quai nón nháy mắt với đám vú già ở phía sau xe thú, ẩn ý là đem tất cả các thiếu nữ xuống xe.
Kiểm kê xong, hết thảy mười một người, mỗi khuôn mặt đều ủ rũ.
Sau đó, đám vú già này mới dẫn nhóm thiếu nữ uể oải suy sụp vào phủ đệ.
Sau khi tất cả các thiếu nữ đều vào nhà, cửa đã hoàn toàn đóng lại, thủ lĩnh râu quai nón đợi khoảng mười lăm phút mới chỉ huy một nhóm thị vệ và ba chiếc xe thú nhanh chóng sơ tán.
Sau khi Tống Lương Tiêu và những người khác được vú già đưa vào Xuân Uyển, việc đầu tiên họ làm là tắm rửa.
Trong gần 20 ngày từ dịch trạm đến trấn An Bình, không ai trong số họ tắm, thậm chí rửa mặt và súc miệng cũng không phải ngày nào cũng làm, vì phải gấp rút lên đường nên phần lớn thời gian bọn họ phải ăn uống, giải quyết trong xe thú, vì vậy dù làn da đẹp đến đâu cũng không chịu nổi thân thể đã bốc mùi chua.
Trong Xuân Uyển này, không chỉ có đình viện tinh xảo, mà còn có một bể tắm lớn được xây dựng ở hậu viện, sau khi vào bể tắm, các vú già lập tức kỳ cọ cho các thiếu nữ bốc mùi hôi hám từ đầu đến đuôi.
Tống Lương Tiêu là người miền Nam, hoàn toàn không quen bị người khác cọ xát, nhưng nàng chống cự cũng vô ích, chỉ có thể chịu đựng, những thiếu nữ còn lại cũng không phản đối, giống như đã quen bị đối xử như gia súc.
Kì cọ người sạch sẽ xong, vú già đuổi bọn họ vào bể tắm, chỉ để lại hai hộ vệ, những người còn lại trực tiếp rời đi.
Beta: Khủng Long Phản Diện
----
Người đi đường chỉ trỏ vào đoàn xe..
"Đây là xe thú hộ tống tế phẩm sao? Tại sao không đi khu Dị Thú, mà lại đưa đến trấn?"
"Hình như trên đường bị dị thú tập kích, nữ tế trong xe bị kinh hãi, cho nên cho phép bọn họ đến trong trấn nghỉ ngơi hai ngày."
"Ha ha, đều bị xem như tế phẩm, cần gì phải vẽ vời thêm chuyện."
"Ai biết được, có lẽ nữ tế khá là mảnh mai, nếu như ngoài ý muốn bị dọa chết, đoán chừng bên kia cũng khó xử lý, cho nên đành phải trấn an."
"Đúng vậy, lễ tế bội thu mỗi lần cúng tế nam tế và nữ tế đều cần 50 người, nhưng quy tắc không chết, nữ tế có thể hạ thấp số lượng một chút. Không có cách nào, nữ tế phải được nuôi từ bé, tốn nhiều thời gian, tốn sức, dễ hao tổn trong quá trình vận chuyển, khác với nam tế, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, trong lao ngục tử tù rất nhiều, xem tình hình này, số lượng đội nữ tế này ở trên đường bị hao tổn không hề nhỏ."
. . .
Đoàn xe càng ngày càng xa, dần dần bắt đầu đi lệch khỏi đường lớn, tiếng nghị luận xung quanh cũng dần biến mất, rất nhanh đoàn xe đã lái vào một con ngõ nhỏ yên tĩnh, dòng người dừng lại xếp hàng dài trước một phủ đệ giàu có tên là "Xuân Uyển".
Sau khi hộ vệ gõ cửa, một lúc sau cửa mở ra, hơn chục vú già xếp thành một hàng đi ra.
Thủ lĩnh râu quai nón nháy mắt với đám vú già ở phía sau xe thú, ẩn ý là đem tất cả các thiếu nữ xuống xe.
Kiểm kê xong, hết thảy mười một người, mỗi khuôn mặt đều ủ rũ.
Sau đó, đám vú già này mới dẫn nhóm thiếu nữ uể oải suy sụp vào phủ đệ.
Sau khi tất cả các thiếu nữ đều vào nhà, cửa đã hoàn toàn đóng lại, thủ lĩnh râu quai nón đợi khoảng mười lăm phút mới chỉ huy một nhóm thị vệ và ba chiếc xe thú nhanh chóng sơ tán.
Sau khi Tống Lương Tiêu và những người khác được vú già đưa vào Xuân Uyển, việc đầu tiên họ làm là tắm rửa.
Trong gần 20 ngày từ dịch trạm đến trấn An Bình, không ai trong số họ tắm, thậm chí rửa mặt và súc miệng cũng không phải ngày nào cũng làm, vì phải gấp rút lên đường nên phần lớn thời gian bọn họ phải ăn uống, giải quyết trong xe thú, vì vậy dù làn da đẹp đến đâu cũng không chịu nổi thân thể đã bốc mùi chua.
Trong Xuân Uyển này, không chỉ có đình viện tinh xảo, mà còn có một bể tắm lớn được xây dựng ở hậu viện, sau khi vào bể tắm, các vú già lập tức kỳ cọ cho các thiếu nữ bốc mùi hôi hám từ đầu đến đuôi.
Tống Lương Tiêu là người miền Nam, hoàn toàn không quen bị người khác cọ xát, nhưng nàng chống cự cũng vô ích, chỉ có thể chịu đựng, những thiếu nữ còn lại cũng không phản đối, giống như đã quen bị đối xử như gia súc.
Kì cọ người sạch sẽ xong, vú già đuổi bọn họ vào bể tắm, chỉ để lại hai hộ vệ, những người còn lại trực tiếp rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.