Chương 3: Tu Luyện
Trương Thiếu Huyền
18/02/2024
Sau khi nhận Thiên Tướng Đại Hoang làm sư phụ, A Sanh bắt đầu hành trình khổ luyện . Bước vào quá trình Luyện Thể—công pháp đầu tiên mà thiên tướng truyền dạy. Trong suốt hàng ngàn năm, linh hồn Thiên Tướng đã nắm giữ những bí quyết Luyện Thể tinh túy nhất và giờ đây ông truyền dạy cho A Sanh để cậu mạnh lên một cách nhanh nhất.
Ngày đầu tiên: Thức tỉnh cơ thể
Thiên Tướng Đại Hoang xuất hiện trước mặt A Sanh trong một hình dạng mờ ảo, giọng nói trầm hùng vang lên như tiếng sấm:
“Luyện Thể là bước nền tảng. Thể xác chính là nền móng của sức mạnh. Nếu thân thể ngươi không cứng cỏi, thì sẽ không thể hấp thu hết được tinh hoa của công pháp . Cây muốn lớn mạnh thì gốc rễ phải vững vàng ".
Nói đoạn ông chỉ dẫn cậu đứng giữa lòng hang động nơi có một bãi đất bằng phẳng, xung quanh là những cột đá sừng sững. Thiên Tướng giơ tay, từ trong không khí xuất hiện những hòn đá lớn nặng đến vài trăm cân. Chúng rơi xuống trước mặt A Sanh với tiếng "ầm" nặng nề, làm mặt đất rung chuyển.
“Những viên đá này sẽ là vật thử thách đầu tiên của ngươi. Hãy nâng chúng lên, cảm nhận từng cơ bắp trên cơ thể ngươi bị căng cứng. Đây là cách để kích hoạt từng mạch máu, từng tế bào trong thân thể ngươi.”
A Sanh, dù thân hình nhỏ bé và yếu ớt, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bắt đầu. Cậu dùng hết sức nâng hòn đá đầu tiên lên, nhưng chỉ mới nhấc được một chút thì tay cậu run rẩy, mồ hôi túa ra khắp trán. Đá nặng hơn nhiều so với những gì cậu tưởng tượng. Mỗi lần thử, A Sanh đều cảm nhận được cơ thể mình căng thẳng đến mức như muốn vỡ tung.
“Đừng bỏ cuộc! Cơ thể ngươi cần phải mạnh mẽ hơn và nó sẽ thích nghi. Mỗi giọt mồ hôi, mỗi cơn đau chính là quyết tâm của ngươi ,” Thiên Tướng khích lệ.
Thiên Tướng lơ lửng trên không trung theo sát mọi diễn biến quá trình A Sanh rèn luyện , từ từ giảng giải cho A Sanh hiểu rõ từng cảnh giới của con đường tu luyện này :
" Con đường tu tiên rất rộng lớn , hiện tại cái thế giới này mà ngươi đang sống chính là cái nơi khởi nguồn cho sức mạnh tu tiên được gọi là Phàm . Những kẻ sống ở kiếp Phàm này đều mang trên mình một cơ thể yếu đuối , nếu như chăm chỉ dưỡng tâm tu hành thì sẽ có cơ hội rũ bỏ xác phàm thành tiên . Người thành tiên sẽ sống ở một thế giới khác rộng lớn hơn , không bị trói buộc bởi máu thịt và cũng không phụ thuộc vào hít thở hay ăn uống nữa . Tiên nhân sống nhờ linh khí của tạo hóa và mỗi cấp bậc tiên nhân sẽ được phân định riêng biệt theo số lượng linh khí họ tích tụ được tại linh căn . Con đường tu tiên không nhất thiết phải là luyện võ , có kẻ tu đạo thì gọi là Đạo Tiên , có kẻ tu sách thánh hiền thì được gọi là Nho Tiên . Ngoài Tiên sẽ còn có Ba cõi khác tồn tại để con người hướng tới , đó là : Yêu , Ma và Phật . "
Thiên Tướng ngừng trong giây lát rồi tiếp tục :
" Ở cái thế giới Phàm này , sức mạnh của phàm nhân được phân theo thứ tự : Vô Ngã - Vô Cực - Thái Cực - Phá Cực . Mỗi cảnh giới lại chia ra Sơ cấp - trung cấp và cao cấp . Khi một kẻ phàm nhân đạt tới cảnh giới Phá Cực đỉnh phong sẽ được phong hiệu Chiến Thần . Chiến Thần là kẻ mạnh nhất ở Phàm Trần và là kẻ có thể có cơ hội được phi thăng thành Tiên hoặc Yêu , Ma , Phật tùy vào tâm cảnh của hắn có thể cảm ngộ ra . Thực tế để đạt tới cảnh giới Chiến Thần là điều cực kì khó và hiện tại theo ta được biết thì bây giờ chỉ có ba kẻ đạt tới cảnh giới này mà thôi . Cảnh giới của nhóc con ngươi bây giờ đang là Vô Ngã sơ cấp , ta muốn trong vòng sáu tháng ngươi phải đạt tới Vô Ngã Trung Cấp . Sức mạnh linh hồn của ta chỉ có thể duy trì liên tiếp trong sáu tháng , sau đó cần phải hấp thu lại linh khí trong quá trình bế quan . Chính vì vậy người phải thật sự nghiêm túc , đừng để phụ lòng trông đợi của ta ! "
Ngày này qua ngày khác, A Sanh gồng mình với từng hòn đá lớn, đau đớn đến mức tay cậu rách da, máu thấm ra, nhưng cậu không bỏ cuộc. Dần dần, cơ thể cậu trở nên cứng cáp hơn, từng bắp thịt hiện lên rõ nét, từng bước tiến đến sự kiên cường.
Giai đoạn hai: Kích hoạt nội lực qua Luyện Thể
Thiên Tướng Đại Hoang không chỉ dạy A Sanh rèn luyện thể xác mà còn giúp cậu phát triển nội lực, điều mà người thường không thể làm. Một hôm, Thiên Tướng dẫn cậu vào sâu bên trong hang động, nơi có một dòng suối phát sáng với ánh nước màu lam kỳ ảo.
“Đây là suối linh mạch, chứa đựng linh khí ngàn năm của đất trời. Ngươi sẽ ngâm mình trong đó, để linh khí thấm vào từng thớ thịt, từng giọt máu.”
A Sanh làm theo, từ từ bước vào dòng suối. Ngay khi cậu chìm xuống nước, linh khí thấm qua da thịt, tạo ra cảm giác rần rần khắp người. Nhưng ngay sau đó là cơn đau dữ dội như lửa đốt. Mỗi tế bào trên cơ thể cậu như bị xé toạc rồi tái sinh, đau đớn đến nỗi A Sanh phải nghiến chặt răng để không kêu lên.
“Đau đớn chính là quá trình thanh lọc. Cơ thể ngươi đang được tái tạo, linh khí sẽ đẩy mọi tạp chất ra ngoài và biến ngươi thành một kẻ mạnh mẽ hơn . Hãy chịu đựng và thả lỏng tâm trí,” Thiên Tướng ra lệnh.
Cứ như vậy, mỗi ngày A Sanh đều ngâm mình trong dòng suối linh mạch. Ban đầu cậu chỉ chịu được vài phút trước khi cơn đau quá lớn buộc cậu phải thoát ra, nhưng dần dần, cơ thể cậu bắt đầu thích nghi. Mỗi lần cậu bước ra khỏi dòng nước, cơ thể như được làm mới, sức mạnh tăng lên rõ rệt. Từng giọt mồ hôi, từng vết rách trên da thịt đều được chữa lành bởi dòng suối kỳ diệu này.
Giai đoạn ba: Kinh mạch sắt thép
Khi cơ thể A Sanh đã đạt đến độ bền bỉ nhất định, Thiên Tướng bắt đầu dạy cậu cách vận dụng nội lực để đả thông kinh mạch. “Cơ thể ngươi giờ là một vũ khí, nhưng ngươi cần phải mở ra những đường kinh mạch mạnh mẽ để có thể vận dụng hết sức mạnh đó.”
Thiên Tướng đưa cho cậu một bộ công pháp Luyện Thể, từng chiêu thức điều hòa khí huyết và khai mở các kinh mạch trong cơ thể. Cậu phải ngồi tĩnh tâm, thả lỏng và hít thở theo những chu kỳ đặc biệt mà Thiên Tướng chỉ dạy. Mỗi lần vận công, cậu cảm nhận được dòng nội lực chạy qua khắp cơ thể, từ đầu đến chân, lan tỏa đến từng ngón tay.
Những đêm khuya, A Sanh ngồi giữa hang động, khí huyết sôi sục trong người, cảm giác như từng đường kinh mạch đang bị xuyên thủng. Nhưng mỗi lần vượt qua, cậu cảm nhận cơ thể mình càng ngày càng cứng rắn, linh hoạt và mạnh mẽ hơn.
Sau một tháng trời khổ luyện, A Sanh giờ đây đã khác xưa. Cơ thể cậu không còn nhỏ bé yếu đuối, mà trở thành một khối cơ bắp rắn chắc dẻo dai. Mỗi bước đi của cậu đã vô cùng vững vàng và khi cậu vận công không khí xung quanh như cuộn trào theo.
Thiên Tướng hài lòng nhìn cậu. “Ngươi đã đạt được giai đoạn đầu của Luyện Thể. Cơ thể ngươi giờ đây đã có thể tu luyện những công pháp cấp thấp và có thể chống lại mọi đòn đánh thường tục. Nhưng nhớ lấy, đây chỉ mới là khởi đầu mà thôi ".
A Sanh quỳ xuống trước Thiên Tướng, trong lòng tràn đầy cảm kích "
" Thầy ! người kể cho con nghe về thế giới trước đây của người đi " .
Nghe câu hỏi của A Sanh , Thiên tướng Đại Hoang chợt trầm nét mặt lại . Ông khẽ nhắm hờ đôi mắt ngửa mặt lên trời như hồi tưởng về một thời oanh liệt của chính mình . Ông buông ra một tiếng thở dài đến não nề :
" Nếu như có một ngày ngươi có thể rũ bỏ xác phàm thành tiên , ta sẽ kể cho ngươi hiểu rõ hơn về vũ trụ bao la . Tiểu tử , giờ ta sẽ kể cho ngươi về cái thế giới này của ngươi để ngươi hiểu rõ hơn "
A Sanh chăm chú lắng nghe từng lời của sư phụ , hắn cố gắng không muốn bỏ qua một câu một chữ từ miệng thầy hắn kể . Một bức tranh về thế giới dần dần hiện ra ....
Thật ra cái thế giới A Sanh đang sống vốn dĩ từ thuở xa xưa là một nơi có nguồn linh khí cực kỳ dồi dào . Chính vì vậy trước đây có rất nhiều tu sĩ tới đây hấp thu linh khí để nâng cao cảnh giới để kéo dài tuổi thọ . Vốn dĩ vòng mệnh của một tu sĩ sẽ là một kiếp nhân sinh ba vạn sáu ngàn ngày tồn tại . Sau khi trải qua đủ ba vạn sáu ngàn ngày thì phần hồn của phàm nhân sẽ rời bỏ phần xác dịch chuyển tới một nơi đó là : Luân Hồi Bàn . Ở Luân Hồi Bàn sẽ có phân chia rõ Lục Đạo gồm : Nhân - Yêu - Ma - Quỷ - Tu La và Thiên . Tại đây linh hồn của phàm nhân sẽ được một lần duy nhất bước qua các cánh cổng chuyển sinh này để lựa chọn cho mình con đường tu luyện tiếp theo . Mục đích của tu luyện là có thể tìm kiếm sự trường sinh vĩnh cửu cho hồn không bị tan biến do thời gian nữa . Nếu hồn bước qua cánh cửa của Nhân thì lại tiếp tục được đầu thai làm người , sống cuộc đời vô lo vô nghĩ tu nhân tích đức . Phàm nhân là chốn bình yên nhất nhưng hấp thu linh khí kém nhất nên tuổi thọ thường thấp nhất tuy nhiên có những kẻ không đam mê sắc dục , tu tâm dưỡng tính từ nhỏ có thể tu luyện tới cảnh giới cao nhất sau khi tọa hóa sẽ rũ bỏ xác phàm phi thăng thành tiên .
Tương tự như vậy , nếu bước qua những cánh cổng Yêu - Ma - Quỷ thì phần hồn sẽ bị luyện hóa đến mức suy cạn . Lúc này hồn sẽ có thể tự do mượn vật chủ để kí sinh rồi hấp thụ linh khí nên chúng sẽ tồn tại lâu hơn rất nhiều so với Nhân . Có thể lên tới hàng trăm vạn năm , tuy nhiên cái giá phải trả là linh trí bị ăn mòn nên sẽ vô định không còn lí trí nữa.
Thiên Đạo là nơi mà hồn có khả năng hấp thu linh khí cao nhất nhưng đây cũng là nơi khắc nghiệt nhất trong các kiếp . Bởi ở Thiên Đạo là môi trường thực lực vi cường . Kẻ mạnh dùng mọi thủ đoạn để tu luyện thậm chí còn tàn sát lẫn nhau chiếm đoạt tài nguyên của nhau . Kẻ mạnh khinh thường coi kẻ yếu như cỏ rác .
Còn Tu La Đạo là nơi bí ẩn nhất từ xưa đến nay vì bản thân chúng không phải là nơi linh hồn lựa chọn . Chúng tự lựa chọn linh hồn nên không có ai biết sự tồn tại của chúng ở đâu và chúng tu luyện những gì . Chỉ biết chúng cực kỳ đáng sợ và mạnh mẽ .
Mỗi một cánh cổng Luân Hồi sẽ đưa hồn tới mỗi chiều không gian khác nhau , ban đầu là vậy . Tuy nhiên về sau tài nguyên linh khí ngày càng thiếu và cạn kiệt dần . Những kẻ ở các cõi khác sử dụng pháp thuật mạo hiểm vượt qua các vết nứt không gian và một số kẻ may mắn đã tìm tới chiều không gian của nhân loại . Tại đây chúng tận dụng nguồn linh khí khổng lồ để tu luyện , ban đầu thì yên bình nhưng về sau những kẻ này càng ngày nảy sinh càng nhiều lòng tham . Chúng tàn sát lẫn nhau và nổ ra cuộc chiến Hồng Hoang cực kỳ khủng khiếp kéo dài hàng ngàn năm và kẻ chịu hệ lụy lại chính là phàm nhân nhỏ bé hiền lành.
Sau nhiều năm đánh giết lẫn nhau , những kẻ vượt qua vết nứt không gian kẻ thì vong hồn kẻ thì bị thương nên phàm giới này dần dần an bình trở lại . Nhưng hậu quả nặng nề nó để lại cũng rất lớn . Thế giới này bị tàn phá đến thảm thương , từ một nơi linh khí dồi dào thì bây giờ gần như linh khí đã biến mất đi toàn bộ. Chính vì thế con đường tu tiên của phàm nhân bao lâu nay dường như bị cắt đứt .
Trải qua hàng triệu năm , Nhân giới cũng biến đổi theo thời gian . Bây giờ kẻ tu luyện hấp thu khí để tạo nội lực và sử dụng nguồn nội lực này để rèn luyện cảnh giới . Dù sao thì mơ ước được trường sinh vẫn còn đó , họ vẫn khao khát được bước trên con đường tiên lộ kia. Đã có nhiều phàm nhân do cơ duyên cũng đã may mắn được rũ bỏ xác phàm nhưng con số đó không nhiều .
Thiên Tướng Đại Hoang nghiêng ánh mắt nhìn A Sanh tiếp :
" Thôi ngủ đi , ngày mai ta sẽ dạy cho ngươi bài học mới , hãy chăm chỉ rèn luyện từng bước nâng cao cảnh giới . Ta hi vọng một ngày người có thể đặt chân lên con đường tiên lộ kia , có như vậy mối thù của ta mới có thể được rửa cho mình bạch "
Nói đoạn thân hình mờ ảo của Thiên Tướng từ từ tan vào cõi hư không bỏ lại A Sanh trầm nhâm ngồi đó vì những điều hắn vừa được nghe thật ra hắn cũng chưa hiểu lắm .
Ngày đầu tiên: Thức tỉnh cơ thể
Thiên Tướng Đại Hoang xuất hiện trước mặt A Sanh trong một hình dạng mờ ảo, giọng nói trầm hùng vang lên như tiếng sấm:
“Luyện Thể là bước nền tảng. Thể xác chính là nền móng của sức mạnh. Nếu thân thể ngươi không cứng cỏi, thì sẽ không thể hấp thu hết được tinh hoa của công pháp . Cây muốn lớn mạnh thì gốc rễ phải vững vàng ".
Nói đoạn ông chỉ dẫn cậu đứng giữa lòng hang động nơi có một bãi đất bằng phẳng, xung quanh là những cột đá sừng sững. Thiên Tướng giơ tay, từ trong không khí xuất hiện những hòn đá lớn nặng đến vài trăm cân. Chúng rơi xuống trước mặt A Sanh với tiếng "ầm" nặng nề, làm mặt đất rung chuyển.
“Những viên đá này sẽ là vật thử thách đầu tiên của ngươi. Hãy nâng chúng lên, cảm nhận từng cơ bắp trên cơ thể ngươi bị căng cứng. Đây là cách để kích hoạt từng mạch máu, từng tế bào trong thân thể ngươi.”
A Sanh, dù thân hình nhỏ bé và yếu ớt, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bắt đầu. Cậu dùng hết sức nâng hòn đá đầu tiên lên, nhưng chỉ mới nhấc được một chút thì tay cậu run rẩy, mồ hôi túa ra khắp trán. Đá nặng hơn nhiều so với những gì cậu tưởng tượng. Mỗi lần thử, A Sanh đều cảm nhận được cơ thể mình căng thẳng đến mức như muốn vỡ tung.
“Đừng bỏ cuộc! Cơ thể ngươi cần phải mạnh mẽ hơn và nó sẽ thích nghi. Mỗi giọt mồ hôi, mỗi cơn đau chính là quyết tâm của ngươi ,” Thiên Tướng khích lệ.
Thiên Tướng lơ lửng trên không trung theo sát mọi diễn biến quá trình A Sanh rèn luyện , từ từ giảng giải cho A Sanh hiểu rõ từng cảnh giới của con đường tu luyện này :
" Con đường tu tiên rất rộng lớn , hiện tại cái thế giới này mà ngươi đang sống chính là cái nơi khởi nguồn cho sức mạnh tu tiên được gọi là Phàm . Những kẻ sống ở kiếp Phàm này đều mang trên mình một cơ thể yếu đuối , nếu như chăm chỉ dưỡng tâm tu hành thì sẽ có cơ hội rũ bỏ xác phàm thành tiên . Người thành tiên sẽ sống ở một thế giới khác rộng lớn hơn , không bị trói buộc bởi máu thịt và cũng không phụ thuộc vào hít thở hay ăn uống nữa . Tiên nhân sống nhờ linh khí của tạo hóa và mỗi cấp bậc tiên nhân sẽ được phân định riêng biệt theo số lượng linh khí họ tích tụ được tại linh căn . Con đường tu tiên không nhất thiết phải là luyện võ , có kẻ tu đạo thì gọi là Đạo Tiên , có kẻ tu sách thánh hiền thì được gọi là Nho Tiên . Ngoài Tiên sẽ còn có Ba cõi khác tồn tại để con người hướng tới , đó là : Yêu , Ma và Phật . "
Thiên Tướng ngừng trong giây lát rồi tiếp tục :
" Ở cái thế giới Phàm này , sức mạnh của phàm nhân được phân theo thứ tự : Vô Ngã - Vô Cực - Thái Cực - Phá Cực . Mỗi cảnh giới lại chia ra Sơ cấp - trung cấp và cao cấp . Khi một kẻ phàm nhân đạt tới cảnh giới Phá Cực đỉnh phong sẽ được phong hiệu Chiến Thần . Chiến Thần là kẻ mạnh nhất ở Phàm Trần và là kẻ có thể có cơ hội được phi thăng thành Tiên hoặc Yêu , Ma , Phật tùy vào tâm cảnh của hắn có thể cảm ngộ ra . Thực tế để đạt tới cảnh giới Chiến Thần là điều cực kì khó và hiện tại theo ta được biết thì bây giờ chỉ có ba kẻ đạt tới cảnh giới này mà thôi . Cảnh giới của nhóc con ngươi bây giờ đang là Vô Ngã sơ cấp , ta muốn trong vòng sáu tháng ngươi phải đạt tới Vô Ngã Trung Cấp . Sức mạnh linh hồn của ta chỉ có thể duy trì liên tiếp trong sáu tháng , sau đó cần phải hấp thu lại linh khí trong quá trình bế quan . Chính vì vậy người phải thật sự nghiêm túc , đừng để phụ lòng trông đợi của ta ! "
Ngày này qua ngày khác, A Sanh gồng mình với từng hòn đá lớn, đau đớn đến mức tay cậu rách da, máu thấm ra, nhưng cậu không bỏ cuộc. Dần dần, cơ thể cậu trở nên cứng cáp hơn, từng bắp thịt hiện lên rõ nét, từng bước tiến đến sự kiên cường.
Giai đoạn hai: Kích hoạt nội lực qua Luyện Thể
Thiên Tướng Đại Hoang không chỉ dạy A Sanh rèn luyện thể xác mà còn giúp cậu phát triển nội lực, điều mà người thường không thể làm. Một hôm, Thiên Tướng dẫn cậu vào sâu bên trong hang động, nơi có một dòng suối phát sáng với ánh nước màu lam kỳ ảo.
“Đây là suối linh mạch, chứa đựng linh khí ngàn năm của đất trời. Ngươi sẽ ngâm mình trong đó, để linh khí thấm vào từng thớ thịt, từng giọt máu.”
A Sanh làm theo, từ từ bước vào dòng suối. Ngay khi cậu chìm xuống nước, linh khí thấm qua da thịt, tạo ra cảm giác rần rần khắp người. Nhưng ngay sau đó là cơn đau dữ dội như lửa đốt. Mỗi tế bào trên cơ thể cậu như bị xé toạc rồi tái sinh, đau đớn đến nỗi A Sanh phải nghiến chặt răng để không kêu lên.
“Đau đớn chính là quá trình thanh lọc. Cơ thể ngươi đang được tái tạo, linh khí sẽ đẩy mọi tạp chất ra ngoài và biến ngươi thành một kẻ mạnh mẽ hơn . Hãy chịu đựng và thả lỏng tâm trí,” Thiên Tướng ra lệnh.
Cứ như vậy, mỗi ngày A Sanh đều ngâm mình trong dòng suối linh mạch. Ban đầu cậu chỉ chịu được vài phút trước khi cơn đau quá lớn buộc cậu phải thoát ra, nhưng dần dần, cơ thể cậu bắt đầu thích nghi. Mỗi lần cậu bước ra khỏi dòng nước, cơ thể như được làm mới, sức mạnh tăng lên rõ rệt. Từng giọt mồ hôi, từng vết rách trên da thịt đều được chữa lành bởi dòng suối kỳ diệu này.
Giai đoạn ba: Kinh mạch sắt thép
Khi cơ thể A Sanh đã đạt đến độ bền bỉ nhất định, Thiên Tướng bắt đầu dạy cậu cách vận dụng nội lực để đả thông kinh mạch. “Cơ thể ngươi giờ là một vũ khí, nhưng ngươi cần phải mở ra những đường kinh mạch mạnh mẽ để có thể vận dụng hết sức mạnh đó.”
Thiên Tướng đưa cho cậu một bộ công pháp Luyện Thể, từng chiêu thức điều hòa khí huyết và khai mở các kinh mạch trong cơ thể. Cậu phải ngồi tĩnh tâm, thả lỏng và hít thở theo những chu kỳ đặc biệt mà Thiên Tướng chỉ dạy. Mỗi lần vận công, cậu cảm nhận được dòng nội lực chạy qua khắp cơ thể, từ đầu đến chân, lan tỏa đến từng ngón tay.
Những đêm khuya, A Sanh ngồi giữa hang động, khí huyết sôi sục trong người, cảm giác như từng đường kinh mạch đang bị xuyên thủng. Nhưng mỗi lần vượt qua, cậu cảm nhận cơ thể mình càng ngày càng cứng rắn, linh hoạt và mạnh mẽ hơn.
Sau một tháng trời khổ luyện, A Sanh giờ đây đã khác xưa. Cơ thể cậu không còn nhỏ bé yếu đuối, mà trở thành một khối cơ bắp rắn chắc dẻo dai. Mỗi bước đi của cậu đã vô cùng vững vàng và khi cậu vận công không khí xung quanh như cuộn trào theo.
Thiên Tướng hài lòng nhìn cậu. “Ngươi đã đạt được giai đoạn đầu của Luyện Thể. Cơ thể ngươi giờ đây đã có thể tu luyện những công pháp cấp thấp và có thể chống lại mọi đòn đánh thường tục. Nhưng nhớ lấy, đây chỉ mới là khởi đầu mà thôi ".
A Sanh quỳ xuống trước Thiên Tướng, trong lòng tràn đầy cảm kích "
" Thầy ! người kể cho con nghe về thế giới trước đây của người đi " .
Nghe câu hỏi của A Sanh , Thiên tướng Đại Hoang chợt trầm nét mặt lại . Ông khẽ nhắm hờ đôi mắt ngửa mặt lên trời như hồi tưởng về một thời oanh liệt của chính mình . Ông buông ra một tiếng thở dài đến não nề :
" Nếu như có một ngày ngươi có thể rũ bỏ xác phàm thành tiên , ta sẽ kể cho ngươi hiểu rõ hơn về vũ trụ bao la . Tiểu tử , giờ ta sẽ kể cho ngươi về cái thế giới này của ngươi để ngươi hiểu rõ hơn "
A Sanh chăm chú lắng nghe từng lời của sư phụ , hắn cố gắng không muốn bỏ qua một câu một chữ từ miệng thầy hắn kể . Một bức tranh về thế giới dần dần hiện ra ....
Thật ra cái thế giới A Sanh đang sống vốn dĩ từ thuở xa xưa là một nơi có nguồn linh khí cực kỳ dồi dào . Chính vì vậy trước đây có rất nhiều tu sĩ tới đây hấp thu linh khí để nâng cao cảnh giới để kéo dài tuổi thọ . Vốn dĩ vòng mệnh của một tu sĩ sẽ là một kiếp nhân sinh ba vạn sáu ngàn ngày tồn tại . Sau khi trải qua đủ ba vạn sáu ngàn ngày thì phần hồn của phàm nhân sẽ rời bỏ phần xác dịch chuyển tới một nơi đó là : Luân Hồi Bàn . Ở Luân Hồi Bàn sẽ có phân chia rõ Lục Đạo gồm : Nhân - Yêu - Ma - Quỷ - Tu La và Thiên . Tại đây linh hồn của phàm nhân sẽ được một lần duy nhất bước qua các cánh cổng chuyển sinh này để lựa chọn cho mình con đường tu luyện tiếp theo . Mục đích của tu luyện là có thể tìm kiếm sự trường sinh vĩnh cửu cho hồn không bị tan biến do thời gian nữa . Nếu hồn bước qua cánh cửa của Nhân thì lại tiếp tục được đầu thai làm người , sống cuộc đời vô lo vô nghĩ tu nhân tích đức . Phàm nhân là chốn bình yên nhất nhưng hấp thu linh khí kém nhất nên tuổi thọ thường thấp nhất tuy nhiên có những kẻ không đam mê sắc dục , tu tâm dưỡng tính từ nhỏ có thể tu luyện tới cảnh giới cao nhất sau khi tọa hóa sẽ rũ bỏ xác phàm phi thăng thành tiên .
Tương tự như vậy , nếu bước qua những cánh cổng Yêu - Ma - Quỷ thì phần hồn sẽ bị luyện hóa đến mức suy cạn . Lúc này hồn sẽ có thể tự do mượn vật chủ để kí sinh rồi hấp thụ linh khí nên chúng sẽ tồn tại lâu hơn rất nhiều so với Nhân . Có thể lên tới hàng trăm vạn năm , tuy nhiên cái giá phải trả là linh trí bị ăn mòn nên sẽ vô định không còn lí trí nữa.
Thiên Đạo là nơi mà hồn có khả năng hấp thu linh khí cao nhất nhưng đây cũng là nơi khắc nghiệt nhất trong các kiếp . Bởi ở Thiên Đạo là môi trường thực lực vi cường . Kẻ mạnh dùng mọi thủ đoạn để tu luyện thậm chí còn tàn sát lẫn nhau chiếm đoạt tài nguyên của nhau . Kẻ mạnh khinh thường coi kẻ yếu như cỏ rác .
Còn Tu La Đạo là nơi bí ẩn nhất từ xưa đến nay vì bản thân chúng không phải là nơi linh hồn lựa chọn . Chúng tự lựa chọn linh hồn nên không có ai biết sự tồn tại của chúng ở đâu và chúng tu luyện những gì . Chỉ biết chúng cực kỳ đáng sợ và mạnh mẽ .
Mỗi một cánh cổng Luân Hồi sẽ đưa hồn tới mỗi chiều không gian khác nhau , ban đầu là vậy . Tuy nhiên về sau tài nguyên linh khí ngày càng thiếu và cạn kiệt dần . Những kẻ ở các cõi khác sử dụng pháp thuật mạo hiểm vượt qua các vết nứt không gian và một số kẻ may mắn đã tìm tới chiều không gian của nhân loại . Tại đây chúng tận dụng nguồn linh khí khổng lồ để tu luyện , ban đầu thì yên bình nhưng về sau những kẻ này càng ngày nảy sinh càng nhiều lòng tham . Chúng tàn sát lẫn nhau và nổ ra cuộc chiến Hồng Hoang cực kỳ khủng khiếp kéo dài hàng ngàn năm và kẻ chịu hệ lụy lại chính là phàm nhân nhỏ bé hiền lành.
Sau nhiều năm đánh giết lẫn nhau , những kẻ vượt qua vết nứt không gian kẻ thì vong hồn kẻ thì bị thương nên phàm giới này dần dần an bình trở lại . Nhưng hậu quả nặng nề nó để lại cũng rất lớn . Thế giới này bị tàn phá đến thảm thương , từ một nơi linh khí dồi dào thì bây giờ gần như linh khí đã biến mất đi toàn bộ. Chính vì thế con đường tu tiên của phàm nhân bao lâu nay dường như bị cắt đứt .
Trải qua hàng triệu năm , Nhân giới cũng biến đổi theo thời gian . Bây giờ kẻ tu luyện hấp thu khí để tạo nội lực và sử dụng nguồn nội lực này để rèn luyện cảnh giới . Dù sao thì mơ ước được trường sinh vẫn còn đó , họ vẫn khao khát được bước trên con đường tiên lộ kia. Đã có nhiều phàm nhân do cơ duyên cũng đã may mắn được rũ bỏ xác phàm nhưng con số đó không nhiều .
Thiên Tướng Đại Hoang nghiêng ánh mắt nhìn A Sanh tiếp :
" Thôi ngủ đi , ngày mai ta sẽ dạy cho ngươi bài học mới , hãy chăm chỉ rèn luyện từng bước nâng cao cảnh giới . Ta hi vọng một ngày người có thể đặt chân lên con đường tiên lộ kia , có như vậy mối thù của ta mới có thể được rửa cho mình bạch "
Nói đoạn thân hình mờ ảo của Thiên Tướng từ từ tan vào cõi hư không bỏ lại A Sanh trầm nhâm ngồi đó vì những điều hắn vừa được nghe thật ra hắn cũng chưa hiểu lắm .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.