Chương 230: Chuyện bí mật của riêng mình đừng nói ra ngoài (1)
Cao Lâu Đại Hạ
06/04/2022
- Không sao, tu tiên là như vậy. Cho dù rất cố gắng nhưng cũng còn phải xem thiên ý, Tiên diệp vô mạch cũng không có gì, tu tiên như chạy đường dài. Có người ngay từ đầu có thể chạy rất nhanh, nhưng có người thì luôn luôn đang chạy. Người nào thật sự có thể chạy tới điểm cuối, ngay cả trời cũng không biết được.
Tần Hạo Hiên gật đầu nói phải, lập tức hỏi:
- Sư phụ, Hạo Hiên đang tu luyện còn có chút nghi vấn, muốn xin ngài chỉ giáo.
- Vậy à, Nhất Minh cũng không giải thích được nghi vấn của ngươi?
Tần Hạo Hiên nói:
- Bởi vì chuyện của đệ tử quá mức cổ quái, cho nên không dám hỏi Diệp sư huynh.
Tuyền Cơ Tử nhìn thái độ trịnh trọng kỳ lạ của Tần Hạo Hiên, liền cảm thấy có chút vấn đề, nói:
- Ngươi nói xem.
- Sư phụ, xế chiều hôm nay đệ tử ngồi xếp bằng trên giường, không hề luyện khí hành công, lại xuất diệp không giải thích được. Mặc dù là Tiên diệp vô mạch, nhưng phiến Tiên diệp vô cùng cổ quái, sau khi chú nhập linh lực đệ tử phát hiện nó có màu vàng kim.
Tuyền Cơ Tử nghe Tần Hạo Hiên nói xong, sắc mặt chợt nghiêm lại, Tiên miêu là căn bản của Tu Tiên giả, không được sơ sót một chút nào. Lão lập tức từ trên giường đứng dậy, nhanh chóng lấy ra một viên linh thạch và một sấp phù chỉ (giấy vẽ bùa), bày ra một trận phức tạp trên mặt đất.
- Ngươi đến đứng vào Dẫn Tâm trận này, khoanh chân vận công, sinh ra tâm linh cảm ứng cùng Dẫn Tâm trận, sư phụ có thể nhìn thầy hình dáng Tiên diệp bên trong cơ thể ngươi.
Tuyền Cơ Tử dứt lời lập tức nắm thủ quyết, mười ngón tung bay, theo đầu ngón tay múa may, trong Dẫn Tâm trận cũng xuyên thấu qua một trận bạch quang nhàn nhạt, hình chiếu ở trước người Tuyền Cơ Tử, là khối bố màu trắng tựa như dùng để xem kịch đèn chiếu.
Tần Hạo Hiên theo lời đi vào trong trận, vứt bỏ tạp niệm trong lòng, vận công hành khí, rất nhanh sau đó liền cảm thấy linh lực ba động của Dẫn Tâm trận, sau đó cho linh lực trong cơ thể cùng linh lực Dẫn Tâm trận cộng minh với nhau, lại chú nhập linh lực trong cơ thể vào bên trong Tiên diệp. Tiên diệp dần dần phát ra kim quang.
Tần Hạo Hiên toàn thân toàn ý dung hợp cùng Dẫn Tâm trận, thôi thúc linh lực chú nhập Tiên miêu. Tình huống đan điền trong cơ thể hắn hình thành một đạo hư ảnh xuất hiện ở trước người Tuyền Cơ Tử. Tuyền Cơ Tử có thể nhìn thấy rõ ràng Tiên diệp của Tần Hạo Hiên sau khi chú nhập linh khí quả nhiên biến thành màu vàng. Chẳng những là Tiên diệp biến thành màu vàng, ngay cả Tiên miêu cũng có màu vàng kim.
Điều càng làm cho Tuyền Cơ Tử giật mình là tiên căn của Tu Tiên giả bình thường giữ nguyên trong đan điền khí hải, nhưng tiên căn của Tần Hạo Hiên tráng kiện hiếm thấy, còn bao vây chặt cứng đan điền khí hải của hắn lại, cầu kết mâm rễ, khiến cho người kinh hãi.
Tuyền Cơ Tử sống hơn một trăm tuổi, đừng nói chưa từng thấy loại tiên căn này, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói qua, nhưng trong lòng ông ta hết sức cao hứng, bởi vì tiên căn tráng kiện hình mâm cầu tuyệt đối là chuyện tốt.
Sau khi triệt hồi Dẫn Tâm trận, vẻ mặt Tuyền Cơ Tử nghiêm nghị hỏi:
- Hạo Hiên, đệ tử có biết vì sao tiên căn của đệ lại tráng kiện như vậy? Thậm chí bao vây toàn bộ đan điền?
- Đệ tử không biết.
Tần Hạo Hiên lắc đầu, tuy hắn cũng đoán được nhất định là có liên quan đến Đạo Tâm Chủng Ma, nhưng Đạo Tâm Chủng Ma chính là công pháp ma đạo, hơn nữa liên quan đến bí mật Tuyệt Tiên độc cốc và Tiểu Xà của mình, mặc dù có thể tin sư phụ nhưng không thích hợp tiết lộ cùng sư phụ, nhằm tránh trong tương lai bí mật của mình bị đưa ra ánh sáng, sẽ mang đến phiền toái cho người.
Tuyền Cơ Tử suy tính trong chốc lát, nói:
- Tiên căn của đệ tử tráng kiện như thế ngược lại là một chuyện tốt, tựa như một thân cây có thể phát triển được lớn nhất hay không, mấu chốt vẫn là xem rễ quấn và chọc sâu bao nhiêu. Còn Tiên miêu và Tiên diệp của con tại sao có màu vàng, cái này vi sư tạm thời chưa nghiên cứu đến. Vi sư đoán là nó có liên quan đến tiên căn của con. Bất kể như thế nào, bí mật về Tiên diệp của con không nên tiết lộ đối với bất kỳ người nào. Chuyện này người biết càng ít càng tốt.
Tần Hạo Hiên gật đầu nói phải.
Tuyền Cơ Tử lại dặn dò:
- Chỉ có ba ngày nữa là Nhập Thủy phủ, thủy phủ này có một trận pháp hết sức lợi hại, Tu Tiên giả ở Tiên Miêu cảnh 20 diệp trở xuống đi vào sẽ không dẫn phát thủy phủ công kích, nếu không dù có cao thủ cường đại cũng sẽ bị thủy phủ giết chết. Truyền thuyết bên trong thủy phủ có một bảo tàng khổng lồ, năm đó vi sư Nhập Tiên đạo tiếp cận thủy phủ cũng cảm giác được một cổ tiên khí, nhưng lại không đoán trúng tiên khí đến từ phương nào. Ba ngày này đệ tử hãy chuẩn bị cẩn thận, nếu gặp được tiên duyên kỳ ngộ trong thủy phủ thì thật tốt không còn gì bằng.
Tần Hạo Hiên nghe xong liền từ biệt Tuyền Cơ Tử, về tới gian phòng của mình nuốt một bao Hành Khí tán, bắt đầu tiếp tục tu luyện.
Thời gian ba ngày thoáng cái đã qua, bởi vì hầu hết đều dồn hết sức để bế quan xung kích, không đi ra đi vào, vì thế tin tức Tần Hạo Hiên xuất diệp chỉ có số ít người biết được, cũng không truyền ra ngoài.
Sáng sớm ngày thứ ba, bầu trời Linh Điền cốc tiên âm mờ ảo, thần nhạc triền miên, trong tiếng chuông thánh thót ngân vang, một hàng mục cuối cùng nghênh đón đệ tử mới nhập đạo ba tháng - Nhập Thủy phủ.
Trên một mảnh sân cỏ to lớn của Linh Điền cốc tên là Linh Cốc bình, xuân ý dạt dào, cỏ cây cao chót vót, một vùng vui vẻ phồn vinh.
Linh Cốc bình là địa phương mà một ngày cuối cùng trước Nhập Tiên đạo, tông môn nghiệm thu tân đệ tử.
Năm nay 200 tân đệ tử và nhập đạo sư huynh giẫm đạp lên thảm cỏ mịn như nhung, lục tục đi tới nơi tiên âm vang vọng này, chuẩn bị hồi báo thành quả ba tháng tu luyện và học tập cực khổ cùng tông môn, trong lòng mỗi người đều kích động vạn phần.
Dựa theo quy củ trước sau như một, trước khi Nhập Thủy phủ, tông môn sẽ tiến hành nghiệm thu tu vi cảnh giới đối với 200 tân đệ tử. Phàm là tân đệ tử đột phá cảnh giới trong ba tháng Nhập Tiên đạo, nhập đạo sư huynh đều có phần thưởng, đột phá cảnh giới càng nhanh, nhập đạo sư huynh nhận được phần thưởng càng nhiều.
Trương Cuồng là tử chủng đệ tử thứ nhất đi tới nơi này, toàn thân hắn mặc trường sam màu trắng mộc mạc, thần tình trầm ổn âm úc, tân nhập đạo sư huynh đến từ Hạ Vân đường, một Tu Tiên giả Tiên Miêu cảnh 20 diệp tên là Hồ Qua cùng đi tới đây.
Từ khí chất và thần tình của Trương Cuồng, cộng thêm khí thế hắn phóng ra ngoài không chút che giấu, có thể cảm thấy rõ ràng hắn đã là Tu Tiên giả Tiên Miêu cảnh Thập diệp rồi.
Không lâu sau, Từ Vũ và Tần Hạo Hiên, Mộ Dung Siêu cùng đi tới. Từ Vũ chưa che giấu khí thế cho nên có thể phát giác nàng cũng có tu vi Tiên Miêu cảnh Bát diệp rồi.
Cảnh giới của Trương Cuồng và Từ Vũ khiến cho không khí vốn an tĩnh chợt vang lên một tràng xì xào thổn thức.
Tần Hạo Hiên gật đầu nói phải, lập tức hỏi:
- Sư phụ, Hạo Hiên đang tu luyện còn có chút nghi vấn, muốn xin ngài chỉ giáo.
- Vậy à, Nhất Minh cũng không giải thích được nghi vấn của ngươi?
Tần Hạo Hiên nói:
- Bởi vì chuyện của đệ tử quá mức cổ quái, cho nên không dám hỏi Diệp sư huynh.
Tuyền Cơ Tử nhìn thái độ trịnh trọng kỳ lạ của Tần Hạo Hiên, liền cảm thấy có chút vấn đề, nói:
- Ngươi nói xem.
- Sư phụ, xế chiều hôm nay đệ tử ngồi xếp bằng trên giường, không hề luyện khí hành công, lại xuất diệp không giải thích được. Mặc dù là Tiên diệp vô mạch, nhưng phiến Tiên diệp vô cùng cổ quái, sau khi chú nhập linh lực đệ tử phát hiện nó có màu vàng kim.
Tuyền Cơ Tử nghe Tần Hạo Hiên nói xong, sắc mặt chợt nghiêm lại, Tiên miêu là căn bản của Tu Tiên giả, không được sơ sót một chút nào. Lão lập tức từ trên giường đứng dậy, nhanh chóng lấy ra một viên linh thạch và một sấp phù chỉ (giấy vẽ bùa), bày ra một trận phức tạp trên mặt đất.
- Ngươi đến đứng vào Dẫn Tâm trận này, khoanh chân vận công, sinh ra tâm linh cảm ứng cùng Dẫn Tâm trận, sư phụ có thể nhìn thầy hình dáng Tiên diệp bên trong cơ thể ngươi.
Tuyền Cơ Tử dứt lời lập tức nắm thủ quyết, mười ngón tung bay, theo đầu ngón tay múa may, trong Dẫn Tâm trận cũng xuyên thấu qua một trận bạch quang nhàn nhạt, hình chiếu ở trước người Tuyền Cơ Tử, là khối bố màu trắng tựa như dùng để xem kịch đèn chiếu.
Tần Hạo Hiên theo lời đi vào trong trận, vứt bỏ tạp niệm trong lòng, vận công hành khí, rất nhanh sau đó liền cảm thấy linh lực ba động của Dẫn Tâm trận, sau đó cho linh lực trong cơ thể cùng linh lực Dẫn Tâm trận cộng minh với nhau, lại chú nhập linh lực trong cơ thể vào bên trong Tiên diệp. Tiên diệp dần dần phát ra kim quang.
Tần Hạo Hiên toàn thân toàn ý dung hợp cùng Dẫn Tâm trận, thôi thúc linh lực chú nhập Tiên miêu. Tình huống đan điền trong cơ thể hắn hình thành một đạo hư ảnh xuất hiện ở trước người Tuyền Cơ Tử. Tuyền Cơ Tử có thể nhìn thấy rõ ràng Tiên diệp của Tần Hạo Hiên sau khi chú nhập linh khí quả nhiên biến thành màu vàng. Chẳng những là Tiên diệp biến thành màu vàng, ngay cả Tiên miêu cũng có màu vàng kim.
Điều càng làm cho Tuyền Cơ Tử giật mình là tiên căn của Tu Tiên giả bình thường giữ nguyên trong đan điền khí hải, nhưng tiên căn của Tần Hạo Hiên tráng kiện hiếm thấy, còn bao vây chặt cứng đan điền khí hải của hắn lại, cầu kết mâm rễ, khiến cho người kinh hãi.
Tuyền Cơ Tử sống hơn một trăm tuổi, đừng nói chưa từng thấy loại tiên căn này, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói qua, nhưng trong lòng ông ta hết sức cao hứng, bởi vì tiên căn tráng kiện hình mâm cầu tuyệt đối là chuyện tốt.
Sau khi triệt hồi Dẫn Tâm trận, vẻ mặt Tuyền Cơ Tử nghiêm nghị hỏi:
- Hạo Hiên, đệ tử có biết vì sao tiên căn của đệ lại tráng kiện như vậy? Thậm chí bao vây toàn bộ đan điền?
- Đệ tử không biết.
Tần Hạo Hiên lắc đầu, tuy hắn cũng đoán được nhất định là có liên quan đến Đạo Tâm Chủng Ma, nhưng Đạo Tâm Chủng Ma chính là công pháp ma đạo, hơn nữa liên quan đến bí mật Tuyệt Tiên độc cốc và Tiểu Xà của mình, mặc dù có thể tin sư phụ nhưng không thích hợp tiết lộ cùng sư phụ, nhằm tránh trong tương lai bí mật của mình bị đưa ra ánh sáng, sẽ mang đến phiền toái cho người.
Tuyền Cơ Tử suy tính trong chốc lát, nói:
- Tiên căn của đệ tử tráng kiện như thế ngược lại là một chuyện tốt, tựa như một thân cây có thể phát triển được lớn nhất hay không, mấu chốt vẫn là xem rễ quấn và chọc sâu bao nhiêu. Còn Tiên miêu và Tiên diệp của con tại sao có màu vàng, cái này vi sư tạm thời chưa nghiên cứu đến. Vi sư đoán là nó có liên quan đến tiên căn của con. Bất kể như thế nào, bí mật về Tiên diệp của con không nên tiết lộ đối với bất kỳ người nào. Chuyện này người biết càng ít càng tốt.
Tần Hạo Hiên gật đầu nói phải.
Tuyền Cơ Tử lại dặn dò:
- Chỉ có ba ngày nữa là Nhập Thủy phủ, thủy phủ này có một trận pháp hết sức lợi hại, Tu Tiên giả ở Tiên Miêu cảnh 20 diệp trở xuống đi vào sẽ không dẫn phát thủy phủ công kích, nếu không dù có cao thủ cường đại cũng sẽ bị thủy phủ giết chết. Truyền thuyết bên trong thủy phủ có một bảo tàng khổng lồ, năm đó vi sư Nhập Tiên đạo tiếp cận thủy phủ cũng cảm giác được một cổ tiên khí, nhưng lại không đoán trúng tiên khí đến từ phương nào. Ba ngày này đệ tử hãy chuẩn bị cẩn thận, nếu gặp được tiên duyên kỳ ngộ trong thủy phủ thì thật tốt không còn gì bằng.
Tần Hạo Hiên nghe xong liền từ biệt Tuyền Cơ Tử, về tới gian phòng của mình nuốt một bao Hành Khí tán, bắt đầu tiếp tục tu luyện.
Thời gian ba ngày thoáng cái đã qua, bởi vì hầu hết đều dồn hết sức để bế quan xung kích, không đi ra đi vào, vì thế tin tức Tần Hạo Hiên xuất diệp chỉ có số ít người biết được, cũng không truyền ra ngoài.
Sáng sớm ngày thứ ba, bầu trời Linh Điền cốc tiên âm mờ ảo, thần nhạc triền miên, trong tiếng chuông thánh thót ngân vang, một hàng mục cuối cùng nghênh đón đệ tử mới nhập đạo ba tháng - Nhập Thủy phủ.
Trên một mảnh sân cỏ to lớn của Linh Điền cốc tên là Linh Cốc bình, xuân ý dạt dào, cỏ cây cao chót vót, một vùng vui vẻ phồn vinh.
Linh Cốc bình là địa phương mà một ngày cuối cùng trước Nhập Tiên đạo, tông môn nghiệm thu tân đệ tử.
Năm nay 200 tân đệ tử và nhập đạo sư huynh giẫm đạp lên thảm cỏ mịn như nhung, lục tục đi tới nơi tiên âm vang vọng này, chuẩn bị hồi báo thành quả ba tháng tu luyện và học tập cực khổ cùng tông môn, trong lòng mỗi người đều kích động vạn phần.
Dựa theo quy củ trước sau như một, trước khi Nhập Thủy phủ, tông môn sẽ tiến hành nghiệm thu tu vi cảnh giới đối với 200 tân đệ tử. Phàm là tân đệ tử đột phá cảnh giới trong ba tháng Nhập Tiên đạo, nhập đạo sư huynh đều có phần thưởng, đột phá cảnh giới càng nhanh, nhập đạo sư huynh nhận được phần thưởng càng nhiều.
Trương Cuồng là tử chủng đệ tử thứ nhất đi tới nơi này, toàn thân hắn mặc trường sam màu trắng mộc mạc, thần tình trầm ổn âm úc, tân nhập đạo sư huynh đến từ Hạ Vân đường, một Tu Tiên giả Tiên Miêu cảnh 20 diệp tên là Hồ Qua cùng đi tới đây.
Từ khí chất và thần tình của Trương Cuồng, cộng thêm khí thế hắn phóng ra ngoài không chút che giấu, có thể cảm thấy rõ ràng hắn đã là Tu Tiên giả Tiên Miêu cảnh Thập diệp rồi.
Không lâu sau, Từ Vũ và Tần Hạo Hiên, Mộ Dung Siêu cùng đi tới. Từ Vũ chưa che giấu khí thế cho nên có thể phát giác nàng cũng có tu vi Tiên Miêu cảnh Bát diệp rồi.
Cảnh giới của Trương Cuồng và Từ Vũ khiến cho không khí vốn an tĩnh chợt vang lên một tràng xì xào thổn thức.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.