Chương 149: Vô Tri Vô Tâm Lãnh Yêu Binh (2)
Cao Lâu Đại Hạ
06/04/2022
- Con . . . con khỉ này đang . . . tu luyện?
Tiểu Kim có thể dẫn động linh khí thiên địa cho nó dùng đã làm Tần Hạo Hiên kinh vi thiên nhân, không ngờ khỉ con còn có thể giống như người thổ nạp đả tọa, hấp thu tinh hoa trời trăng, linh khí thiên địa tu luyện.
Nhìn Tiểu Kim tu luyện, Tần Hạo Hiên nhớ bộ xương vượn to đêm qua, chợt óc lóe tia sáng. Tần Hạo Hiên cảm giác Tiểu Kim đả tọa khí thế hơi giống bộ xương vượn to, chỉ khác là xác vượn to khí thế ngập trời, Tiểu Kim mới bắt đầu tu luyện nên khí thế còn yếu.
Thời gian sáng sớm rất quý giá, Tần Hạo Hiên ngạc nhiên một lúc rồi cũng ngồi xếp bằng trên giường, thổ nạp tinh hoa trời trăng, hấp thu linh khí thiên địa tinh thuần sáng sớm, tu luyện Thiên Hà Đạo Pháp.
Nửa canh giờ sau. Tần Hạo Hiên và Tiểu Kim cùng mở mắt ra, một người một khỉ nhìn nhau. Tiểu Kim nhìn bí tịch đã thành bột phấn trên bàn, ngại ngùng chỉ, kêu khẹc khẹc.
Tần Hạo Hiên mỉm cười hỏi:
- Tiểu Kim, ngươi đã xem hiểu thứ trong bí tịch và ghi nhớ chưa?
Tiểu Kim thấy Tần Hạo Hiên không trách móc mình thì vui vẻ gật đâu, kêu khẹc khẹc tỏ vẻ xem hiểu và nhớ kỹ.
Tần Hạo Hiên trầm ngâm một lát sau nhớ lại bí tịch lấy từ người xác vượn to, Tiểu Kim là con khỉ. Trên bí tịch có chữ kỳ lạ hắn không xem hiểu nhưng Tiểu Kim đọc được, không lẽ là bí tịch của loài khỉ?
Tần Hạo Hiên không xem hiểu nhưng Tiểu Kim đọc hiểu và nhớ kỹ bí tịch, hắn không so đo.
Tần Hạo Hiên suy nghĩ một lúc rồi dịu dàng nói với Tiểu Kim:
- Tuyệt đối không thể để ai biết ngươi có thể thổ nạp tinh hoa trời trăng, linh khí thiên địa. Không được tu luyện trước mặt người ngoài, nếu bị người bụng dạ xấu xa biết bọn họ sẽ bắt ngươi luyện thành yêu binh.
Tiểu Kim ngạc nhiên kêu lên:
- Khẹc khẹc?
Khuôn mặt Tiểu Kim tò mò không hiểu yêu binh là cái gì.
- Yêu binh . . .
Tần Hạo Hiên tạm dừng, hắn không biết nên giải thích thế nào, vì đây là lúc Bồ Hán Trung dạy hắn Tu Tiên Lục Nghệ thuận miệng nhắc tới.
Tần Hạo Hiên tổ chức ngôn ngữ sau đó giải thích:
- Ta cũng không biết rõ yêu binh là gì, nhưng bị người luyện thành yêu binh sẽ không còn là chính mình, người ta nói gì ngươi phải làm cái nấy.
Tiểu Kim hơi hiểu gật đầu, vung móng vuốt chỉ mười con Đại Lực Viên Hầu chen chúc trong góc phòng.
Tần Hạo Hiên lắc đầu nói:
- Bị luyện thành yêu binh thảm hơn, chúng nó còn có ý thức riêng nhưng yêu binh có lẽ không có ý thức, còn phải làm việc nhiều hơn.
Tần Hạo Hiên nói làm Tiểu Kim rùng mình, mắt lộ tia sợ hãi.
Tần Hạo Hiên và Tiểu Kim đối thoại không lâu sau Bồ Hán Trung đến gõ cửa.
Từ hôm nay trở đi Bồ Hán Trung sẽ dạy Tần Hạo Hiên chế dược tán, nhưng việc này không thể học xong trong một, hai ngày. Tần Hạo Hiên rất có hứng thú với dược tán, vì học được cách chế tạo thì sau này hắn tìm được thiên tài địa bảo gì trong Tuyệt Tiên Độc Cốc không cần nuốt sống. Tuy tạo dược tán sẽ mất dược lực nhất định, nhưng hái được linh dược có dược lực mạnh hơn Nhất Diệp Kim Liên, lỡ nuốt vào bị trướng chết thì làm sao?
Bảy ngày tiếp theo ban ngày Tần Hạo Hiên theo Bồ Hán Trung học Tu Tiên Lục Nghệ, chế dược tán, buổi tối đi Tuyệt Tiên Độc Cốc tìm thiên tài địa bảo. Nhưng bảy ngày liên tiếp hắn không tìm được thứ tốt gì, bị áp lực từ Tuyệt Tiên Độc Cốc và xác vượn to khiến hắn cảm giác thần trí tiến bộ bước dài. Khi Tần Hạo Hiên đi ngang qua xác vượn to tuy khí thế đó vẫn kinh người, làm hắn không dám thở mạnh sợ dẫn động khí thế của vượn to công kích chém mình thành mấy khúc, nhưng ít nhất không giống lúc đến lần đầu tiên cảm giác quanh quẩn trước quỷ môn quan.
Không có thiên tài địa bảo phụ trợ tu luyện, tốc độ tu luyện của Tần Hạo Hiên chậm rõ rệt. Từ Vũ thấy vậy rất sốt ruột, vì trong bảy ngày nay bên Huyền Băng Động truyền tin Trương Cuồng bị cấm túc tốc độ tu luyện nhanh hơn cả từ hình dung kinh người. Bị nhốt trong Huyền Băng Động không gây trở ngại gì cho Trương Cuồng, ngược lại thành bảo địa quan trọng rèn luyện thân thể và tâm cảnh của gã.
Tiểu Kim có thể dẫn động linh khí thiên địa cho nó dùng đã làm Tần Hạo Hiên kinh vi thiên nhân, không ngờ khỉ con còn có thể giống như người thổ nạp đả tọa, hấp thu tinh hoa trời trăng, linh khí thiên địa tu luyện.
Nhìn Tiểu Kim tu luyện, Tần Hạo Hiên nhớ bộ xương vượn to đêm qua, chợt óc lóe tia sáng. Tần Hạo Hiên cảm giác Tiểu Kim đả tọa khí thế hơi giống bộ xương vượn to, chỉ khác là xác vượn to khí thế ngập trời, Tiểu Kim mới bắt đầu tu luyện nên khí thế còn yếu.
Thời gian sáng sớm rất quý giá, Tần Hạo Hiên ngạc nhiên một lúc rồi cũng ngồi xếp bằng trên giường, thổ nạp tinh hoa trời trăng, hấp thu linh khí thiên địa tinh thuần sáng sớm, tu luyện Thiên Hà Đạo Pháp.
Nửa canh giờ sau. Tần Hạo Hiên và Tiểu Kim cùng mở mắt ra, một người một khỉ nhìn nhau. Tiểu Kim nhìn bí tịch đã thành bột phấn trên bàn, ngại ngùng chỉ, kêu khẹc khẹc.
Tần Hạo Hiên mỉm cười hỏi:
- Tiểu Kim, ngươi đã xem hiểu thứ trong bí tịch và ghi nhớ chưa?
Tiểu Kim thấy Tần Hạo Hiên không trách móc mình thì vui vẻ gật đâu, kêu khẹc khẹc tỏ vẻ xem hiểu và nhớ kỹ.
Tần Hạo Hiên trầm ngâm một lát sau nhớ lại bí tịch lấy từ người xác vượn to, Tiểu Kim là con khỉ. Trên bí tịch có chữ kỳ lạ hắn không xem hiểu nhưng Tiểu Kim đọc được, không lẽ là bí tịch của loài khỉ?
Tần Hạo Hiên không xem hiểu nhưng Tiểu Kim đọc hiểu và nhớ kỹ bí tịch, hắn không so đo.
Tần Hạo Hiên suy nghĩ một lúc rồi dịu dàng nói với Tiểu Kim:
- Tuyệt đối không thể để ai biết ngươi có thể thổ nạp tinh hoa trời trăng, linh khí thiên địa. Không được tu luyện trước mặt người ngoài, nếu bị người bụng dạ xấu xa biết bọn họ sẽ bắt ngươi luyện thành yêu binh.
Tiểu Kim ngạc nhiên kêu lên:
- Khẹc khẹc?
Khuôn mặt Tiểu Kim tò mò không hiểu yêu binh là cái gì.
- Yêu binh . . .
Tần Hạo Hiên tạm dừng, hắn không biết nên giải thích thế nào, vì đây là lúc Bồ Hán Trung dạy hắn Tu Tiên Lục Nghệ thuận miệng nhắc tới.
Tần Hạo Hiên tổ chức ngôn ngữ sau đó giải thích:
- Ta cũng không biết rõ yêu binh là gì, nhưng bị người luyện thành yêu binh sẽ không còn là chính mình, người ta nói gì ngươi phải làm cái nấy.
Tiểu Kim hơi hiểu gật đầu, vung móng vuốt chỉ mười con Đại Lực Viên Hầu chen chúc trong góc phòng.
Tần Hạo Hiên lắc đầu nói:
- Bị luyện thành yêu binh thảm hơn, chúng nó còn có ý thức riêng nhưng yêu binh có lẽ không có ý thức, còn phải làm việc nhiều hơn.
Tần Hạo Hiên nói làm Tiểu Kim rùng mình, mắt lộ tia sợ hãi.
Tần Hạo Hiên và Tiểu Kim đối thoại không lâu sau Bồ Hán Trung đến gõ cửa.
Từ hôm nay trở đi Bồ Hán Trung sẽ dạy Tần Hạo Hiên chế dược tán, nhưng việc này không thể học xong trong một, hai ngày. Tần Hạo Hiên rất có hứng thú với dược tán, vì học được cách chế tạo thì sau này hắn tìm được thiên tài địa bảo gì trong Tuyệt Tiên Độc Cốc không cần nuốt sống. Tuy tạo dược tán sẽ mất dược lực nhất định, nhưng hái được linh dược có dược lực mạnh hơn Nhất Diệp Kim Liên, lỡ nuốt vào bị trướng chết thì làm sao?
Bảy ngày tiếp theo ban ngày Tần Hạo Hiên theo Bồ Hán Trung học Tu Tiên Lục Nghệ, chế dược tán, buổi tối đi Tuyệt Tiên Độc Cốc tìm thiên tài địa bảo. Nhưng bảy ngày liên tiếp hắn không tìm được thứ tốt gì, bị áp lực từ Tuyệt Tiên Độc Cốc và xác vượn to khiến hắn cảm giác thần trí tiến bộ bước dài. Khi Tần Hạo Hiên đi ngang qua xác vượn to tuy khí thế đó vẫn kinh người, làm hắn không dám thở mạnh sợ dẫn động khí thế của vượn to công kích chém mình thành mấy khúc, nhưng ít nhất không giống lúc đến lần đầu tiên cảm giác quanh quẩn trước quỷ môn quan.
Không có thiên tài địa bảo phụ trợ tu luyện, tốc độ tu luyện của Tần Hạo Hiên chậm rõ rệt. Từ Vũ thấy vậy rất sốt ruột, vì trong bảy ngày nay bên Huyền Băng Động truyền tin Trương Cuồng bị cấm túc tốc độ tu luyện nhanh hơn cả từ hình dung kinh người. Bị nhốt trong Huyền Băng Động không gây trở ngại gì cho Trương Cuồng, ngược lại thành bảo địa quan trọng rèn luyện thân thể và tâm cảnh của gã.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.