Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 126: Thiếu một mồi nhử

Phiêu Linh Huyễn

02/04/2022

 

Đổi lại là bất kỳ một đệ tử của tông môn Huyền cấp nào, nghe thấy điều kiện như vậy, chỉ sợ đều hưng phấn đến ngất xỉu, nhưng đối với Bạch Nhạc mà nói, lại thật sự không có sức dụ hoặc gì.

Trước tiên không nói cái khác, mười năm bước vào Tinh Cung... khó lắm sao?

Cho dù không nhắc tới Thông Thiên Ma Công, với cảm ngộ của Bạch Nhạc đối với Linh Tê Kiếm Quyết, cũng có hi vọng mười năm bước vào Tinh Cung! Có thể thành tựu Tử Phủ, bản thân chính là thiên tài xuất sắc nhất, có thể nói, chỉ cần không chết non, bước vào Tinh Cung cảnh chỉ là vấn đề thời gian.

Về phần nói, thân phận đệ tử chân truyền của Thất Tinh Tông, chẳng lẽ hơn được truyền nhân của Ma Quân à?

Tuy Huyễn thuật đáng sợ, nhưng đối với Bạch Nhạc mà nói, chính là không chân thật đáng tin bằng kiếm trong tay.

Khom người cúi đầu, Bạch Nhạc vẫn không trả lời, nhưng ý cự tuyệt lại được biểu đạt rõ ràng.

Nhìn Bạch Nhạc, Mộng Thiên Thu chung quy vẫn cười khổ một tiếng, xua tay,

- Thôi, xem ra giữa ngươi và ta, chung quy không có duyên phận thầy trò rồi, ngồi đi.

Đến loại cảnh giới này của Mộng Thiên Thu, dĩ nhiên đã trở thành nhân vật cấp đại sư, cho dù đánh giá cao Bạch Nhạc, cũng không đến nỗi bởi vậy mà mất phong độ.

Theo hắn, Bạch Nhạc cự tuyệt, tất nhiên có chút đáng tiếc, nhưng người thực sự mất đi cơ hội, cũng vẫn là bản thân Bạch Nhạc.

Mộng Thiên Thu không nhắc, Chu Mộng Dương tất nhiên cũng không tiện đề xuất đề tài này, thuận thế quay lại lên Huyết Ảnh Ma Tông,

- Thiên Thu huynh, nếu không phải ngươi xuất thủ, ngươi cho rằng ở Thanh Châu còn có ai có phần thủ đoạn huyễn đạo này.

Lắc đầu, Mộng Thiên Thu nói khẽ,

- Chưa chắc đã là người Thanh Châu, tuy người đó cứu tiểu gia hỏa này, nhưng lại không tiếp tục ra tay với Huyết Ảnh Ma Tông, nếu không trong một đêm, Huyết Ảnh Ma Tông không thể rút đi một cách sạch sẽ như vậy được, hơn phân nửa là không có liên quan tới Thanh Châu.

Năm đó Huyết Ảnh Ma Tông tàn phá Thanh Châu, có thể nói là công địch của Thanh Châu, chỉ cần là cao nhân chính đạo Thanh Châu, gặp phải Huyết Ảnh Ma Tông tuyệt đối không có đạo lý nào lại chịu để yên.

Dừng một chút, Mộng Thiên Thu tiếp tục nói,

- Là ai không quan trọng, có thể xuất thủ kích sát người của Huyết Ảnh Ma Tông ít nhất cũng là bạn không phải địch! Hiện giờ đối với chúng ta mà nói, quan trọng nhất là, nghĩ biện pháp đào Huyết Ảnh Ma Tông ra.

Nhắc tới cái này này, trên mặt Mộng Thiên Thu không khỏi lộ ra một tia sát cơ.

- Đào ra? Nói dễ hơn làm?

Thở dài một tiếng, Chu Mộng Dương lắc đầu nói,

- Lần này vốn là cơ hội tốt nhất, đáng tiếc vị cao thủ huyễn đạo đó đả thảo kinh xà, trực tiếp dọa lui Huyết Ảnh Ma Tông, hiện giờ tất cả manh mối đều bị chặt đứt, còn muốn đào ra, nào có dễ dàng?

- Manh mối đều chặt đứt sao? Vậy cũng chưa chắc!

Nhướn mày, Mộng Thiên Thu lạnh lùng nói,

- Huyết Ảnh Ma Tông ẩn núp nhiều năm, lần này đột nhiên lộ diện, sợ rằng không phải ngẫu nhiên! Tuy không biết, bọn họ rốt cuộc có mục đích gì, nhưng lại nhất định vẫn chưa đạt thành. . . Chỉ cần làm rõ mục đích của bọn họ, không sợ bọn họ không lòi đuôi.

Những lời này, Chu Mộng Dương lại rất đồng ý.



- Bạch Nhạc, ngươi nói người của Huyết Ảnh Ma Tông thẩm thấu vào Bạch gia các ngươi, bảy năm trước sau khi bức tử phụ mẫu ngươi thì một mực âm thầm khống chế Bạch gia, nếu ngươi trở lại Bạch gia, có thể tra ra manh mối gì không?

Quay một vòng, sự chú ý của Chu Mộng Dương lại về tới trên người. Bạch Nhạc

- Cái này... Rất khó.

Không biết vì sao, Bạch Nhạc đột nhiên dâng lên một loại dự cảm xấu.

- Tất nhiên rất khó, có điều, lại không phải không thể.

Lắc đầu, Mộng Thiên Thu chậm rãi nói,

- Huyết Ảnh Ma Tông đã muốn khống chế Bạch gia, thế tất chứng tỏ, có một số chuyện bọn họ không tiện lộ diện, cần lực lượng thế tục thế tục làm giúp bọn họ! Chỉ cần dụng tâm điều tra, kiểu gì cũng có thể tra được manh mối.

Dừng một chút, Mộng Thiên Thu tiếp tục nói,

- Huống chi, lần này, ngươi phá hỏng đại sự của Huyết Ảnh Ma Tông, bọn họ tất nhiên muốn giết ngươi cho thống khoái! Chỉ cần ngươi trở lại phủ Thanh Châu. . . Với thói quen của Huyết Ảnh Ma Tông thế tất sẽ lại xuất thủ với ngươi.

- ...

Nghe thấy vậy, da đầu Bạch Nhạc lập tức run lên, phải biết rằng, chỉ là hắn biết, vị Phá Nam Phi trong Huyết Ảnh Ma Tông kia chính là cường giả Tinh Cung cảnh, nếu Phá Nam Phi tự mình xuất thủ,

Cho dù giở hết thủ đoạn, liều cái mạng nhỏ này, chỉ sợ cũng chưa chắc có thể sống được.

Hắn hao hết tâm tư liên hệ với Hàn Sơn, hiện giờ lại tới Thất Tinh Tông, chính là muốn lợi dụng lực lượng của những tông môn này để đối phó Huyết Ảnh Ma Tông, sao lại vòng về.

- Không sai! Huyết Ảnh Ma Tông có thù tất báo, chịu thiệt trên tay ngươi như vậy, tất nhiên sẽ nghĩ biện pháp trả thù.

Chu Mộng Dương cũng gật đầu phụ họa,

- Hiện giờ Huyết Ảnh Ma Tông giống như cá mập trốn dưới mặt nước... Muốn dẫn nó ra khỏi mặt nước, chúng ta vẫn cần một mồi câu.

- Hai vị tiền bối, thời gian vãn bối rời tông đã không ngắn, giống định về tông. . . Cáo từ!

Ý thức được tình huống không đúng, Bạch Nhạc lập tức đứng dậy muốn chuồn.

Bạch Nhạc đi rất nhanh, vừa nói xong, đã chuồn ra khỏi đại điện, chỉ là vừa mới ra ngoài, lại vẻ mặt xấu hổ quay về.

- Sao, không phải ngươi muốn về tông à? Quay lại làm gì?

Thản nhiên phá trà, Mộng Thiên Thu hờ hững hỏi.

- ...

Lúc này, Bạch Nhạc quả thực hận không thể há miệng chửi to!

Đi, ta cũng muốn đi lắm, nhưng đi được sao?

Tòa đại điện này của Mộng Thiên Thu, bồng bềnh trên không, chỉ bằng vào chút thực lực này của Bạch Nhạc, làm sao mà đi được.

Ở trong ảo cảnh, hắn có thể ngự không mà đi, qua lại tự nhiên, nhưng hiện giờ nếu hắn còn dám nhảy ra, tuyệt đối là ngã tan xương nát thịt.

- Hai vị tiền bối, không phải ta tham sống sợ chết, mà là tiểu tử năng lực có hạn. . . Lúc trước có thể may mắn đào xuất sinh thiên, đã là vận khí tốt lắm rồi, nếu gặp phải cao thủ của Huyết Ảnh Ma Tông, ta chết không đáng tiếc, nhưng nếu làm lỡ đại sự của hai vị tiền bối.



- Thành Thanh Châu có Thanh Châu Phủ Chủ tọa trấn, Phá Nam Phi tuyệt đối không dám tùy tiện xuất thủ trong thành, ngươi phải ứng phó chỉ là mấy đệ tử môn hạ của hắn mà thôi, tuy có chút nguy hiểm, nhưng với thực lực của ngươi, đủ để ứng phó rồi.

Chu Mộng Dương thuận miệng, nói

- Huống chi, chúng ta cũng không cần ngươi đánh nhau với Huyết Ảnh Ma Tông, chỉ là nghĩ biện pháp dụ bọn họ ra là được, đến lúc đó, ta và Thiên Thu huynh sẽ tự ra tay.

Nói thì dễ nghe, nhưng trên thực tế, vẫn không thay đổi được bản chất lấy Bạch Nhạc ra làm mồi dụ.

Mồi, ngươi nhìn một cái đi, bất kể là câu cá hay là bắt dã thú, mồi đã bao giờ có kết cục tốt chưa?

- Ngươi nói bảy năm trước, phụ mẫu ngươi bị Huyết Ảnh Ma Tông bức tử, huyết hải thâm cừu này, chẳng lẽ ngươi thật sự không muốn báo à?

Nhìn, Bạch Nhạc Chu Mộng Dương lại cho Bạch Nhạc một kích trí mạng.

- ...

Nâng chung trà lên uống một ngụm, Mộng Thiên Thu tiếp tục nói,

- Để bồi thường, lão phu có thể truyền thụ thần thông huyễn thuật độc môn cho ngươi, Thiên Cơ Biến, giúp ngươi che giấu khí tức, thay đổi dung mạo!Từ đó, lúc truy tra, có thể che giấu tung tích, giảm bớt phiêu lưu trên hạn độ lớn nhất.

Che giấu khí tức, thay đổi dung mạo!

Tám chữ này lọt vào trong tai Bạch Nhạc, đột nhiên dâng lên một trận sóng gió động trời!

Hiện giờ Bạch Nhạc đang tu luyện Thông Thiên Ma Công, không đến lúc bên rìa sinh tử, tuyệt đối không dám sử dụng, hơn nữa, một khi xuất thủ, thế tất sẽ phải giết chết đối phương để diệt khẩu.

Bản thân cái này chính là tai hoạ ngầm an toàn hạn chế an toàn của Bạch Nhạc.

Nếu có thể thay đổi được dung mạo khí tức, có thể dùng một thân phận khác, thi triển Thông Thiên Ma Công một cách không hề cố kỵ! Dụ hoặc như vậy, đối với Bạch Nhạc mà nói, mới là cái thực sự không thể cự tuyệt.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thái Thượng Kiếm Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook