Chương 207: Tuyệt vọng
Phiêu Linh Huyễn
16/04/2022
Chính như Hà Tương Tư nói, vô luận là nàng hay Mạc Vô Tình, trên thực tế đều không thể đại biểu làm ra quyết định sau cùng.
Nhưng mà, làm một ít tiểu động tác lại không thành vấn đề.
Giả như thật chế trụ Hà Tương Tư, sau đó lấy cái này để bàn điều kiện với Thất Tinh Tông, quả thực có thể gia tăng một ít lợi thế, rốt cuộc, bản thân Hà Tương Tư vốn là đệ tử chân truyền Thất Tinh Tông, hơn nữa vô luận thiên phú hay địa vị trong tông đều không phải đệ tử bình thường có thể so sánh.
- Vừa khéo, ta cũng đang muốn lĩnh giáo cao chiêu của đệ tử Huyết Ảnh Ma Quân.
Nhướng mày, Hà Tương Tư không hề có ý định lùi bước, lạnh lùng mở miệng nói.
Rất nhiều thứ thật ra đều là quy tắc ngầm, không cần đặt lên trên mặt bàn.
Với cục diện bây giờ, Mạc Vô Tình muốn lưu lại Hà Tương Tư cũng được, nhưng nhất định phải là chính hắn dựa vào thực lực bản thân bắt giữ đối phương, chứ nếu lấy nhiều thắng ít, vậy chính là hành vi khiêu hấn Thất Tinh Tông.
Trên thực tế, ở một khía cạnh nào đó, song phương đều mặc nhận dùng một trường giao phong giữa đệ tử với nhau để quyết định hướng đi trong đàm phán.
Thất Tinh Tông phát bố nhiệm vụ này, tuyệt đối không phải để cho ai đó đi cho có liền dễ dàng hoàn thành.
Có thể nói, từ thời điểm Hà Tương Tư nhận nhiệm vụ, liền lòng dạ biết rõ tất phải quyết một trận cao thấp với cao thủ Huyết Ảnh Ma Tông.
Như thế, nghe được lời này của Mạc Vô Tình, tự nhiên liền trực tiếp đáp ứng.
- Ha ha, chính hợp ý ta! Nếu Hà tiên tử thua, mong là đừng khóc nhè đấy nhé.
Trong lời này tràn ngập ý vị trào phúng, như thể ở trong mắt Mạc Vô Tình, Hà Tương Tư chẳng qua chỉ là tiểu cô nương không biết tự lượng sức.
Đương nhiên, bởi vậy cũng có thể nhìn ra tự tin tuyệt đối của Mạc Vô Tình.
Thân là đệ tử Huyết Ảnh Ma Quân, dù chỉ là một tên đệ tử ký danh, song tuyệt đối cũng phải có được thiên phú và thực lực cường đại!
Chỉ cần bước đến Tinh Cung Cảnh, hắn rất có thể sẽ được Huyết Ảnh Ma Quân thu làm môn hạ, truyền thụ thần thông pháp môn, một bước lên trời.
Đừng nói Thất Tinh Tông, đưa mắt khắp toàn Thanh Châu, có thể được Mạc Vô Tình để vào trong mắt, sợ rằng chắc chỉ mỗi mình Lý Phù Nam mà thôi.
- Lắm lời!
Trong mắt lóe lên một tia mất kiên nhẫn, cổ tay Hà Tương Tư khẽ đảo, trong lòng bàn tay đột nhiên hiện ra một đạo hỏa lăng, nháy mắt, nhiệt độ trong trướng bồng tựa hồ theo đó tăng vọt.
Chân mày hơi nhảy, tính ra đây cũng là lần đầu tiên Bạch Nhạc thấy được Hà Tương Tư ra tay.
Hắn từng thấy qua Loạn Ly Tiên của Mạc Vân Tô, một khi thi triển ra hết thực lực, tuyệt đối là đối thủ rất khó chơi.
Hà Tương Tư có thể khiến Mạc Vân Tô bó tay hết cách, thực lực tự nhiên sẽ không kém.
Bây giờ vừa ra tay, liền đã khiến Bạch Nhạc có cảm giác kinh diễm.
Hỏa Lăng trong tay Hà Tương Tư không phải bảo vật gì cả, mà là đạo pháp do nàng dùng linh lực bản thân thi triển ra.
Từ khi bắt đầu tu hành đến nay, người tu hành đạo pháp mà Bạch Nhạc gặp qua vốn đã rất ít, Lý Phù Nam tính một người, bây giờ Hà Tương Tư tính là người thứ hai.
Trong lúc hắn đang nghĩ ngợi, Hà Tương Tư đã trước một bước công tới, dùng linh lực kéo ra một đạo Hỏa Lăng dài tới hơn hai thước, trực tiếp quất đánh về phía Mạc Vô Tình.
Coong!
Gần như đồng thời, cổ tay Mạc Vô Tình rung lên, trường kiếm treo bên hông đột nhiên vào tay, hóa thành một mạt huyết quang, chính diện chém tới Hỏa Lăng.
Gần gần chỉ là một kiếm giơ lên, liền khiến tròng mắt Bạch Nhạc bất giác co rụt lại.
Bên trong kiếm ý lộ ra tràn ngập một cỗ sát lục, phảng phất một kiếm này chém ra, liền có núi thây biển máu đập vào mặt.
Oanh!
Nháy mắt, Hỏa Lăng Hà Tương Tư hất ra bị kiếm kia chặt đứt, hỏa diễm bắn tóe, châm đốt trướng bồng.
Cũng may tại trường đều là tu hành giả, rất nhẹ nhàng liền nhảy ra trướng bồng.
Hỏa Lăng bị chém đứt, song Hà Tương Tư vẫn không chút sợ hãi, thậm chí có thể nói, điều này vốn đã nằm trong dự liệu của nàng.
Bản thân Hỏa Lăng vốn không phải vũ khí bình thường, mà là hỏa linh lực, chỉ cần linh lực nàng không dứt, nháy mắt liền có thể khôi phục, hơn nữa hỏa diễm bắn tóe đi ra, thiêu đốt trướng bồng, liệt diễm bốc cháy cũng có thể được nàng sử dụng, tăng thêm vài phần uy thế.
Thoáng chốc, toàn bộ trướng bồng bị triệt để châm đốt, hóa thành biển lửa, nhưng hai người lại không ai có ý nhảy ra, cứ thế tiếp tục giao thủ trong biển lửa.
Những hỏa diễm này, ở trong tay Hà Tương Tư liền giống như sủng vật được thuần hóa, như cánh tay được nối dài.
Dù là Bạch Nhạc, chứng kiến uy thế như vậy, trong lòng đều không khỏi tán thán.
So với thủ đoạn bình thường, đạo pháp khống chế linh lực càng thêm tinh tế, càng thêm linh hoạt, tựa hồ cũng càng khó đối phó.
Đương nhiên, tu hành đạo pháp dẫn đến thân thể bản thân tương đối giòn yếu, đây là nhược điểm trí mạng.
Nếu gặp phải đối thủ không bằng mình, tự nhiên dễ dàng tạo được hiệu quả nghiền ép, nhưng nếu thực lực tương đương, khả năng liền sẽ rất nguy hiểm.
Đạo lý vô cùng đơn giản, đối phương có thể sai lầm, chịu hai ba công kích từ ngươi, lại chẳng qua chỉ là chút tổn thương, nhưng một khi ngươi bị đối phương nắm chặt cơ hội áp sát đi qua, khả năng cao liền sẽ bị một kích chí mạng.
Lấy Hà Tương Tư làm tỷ dụ, nếu giao thủ với Bạch Nhạc, trong tình thế xuất hết toàn lực, dựa vào sự cường hãn của Thông Thiên Ma Thể, hắn có thể ngạnh kháng công kích từ đối phương, lấy bị thương làm đại giá, cường hành cận thân, tung ra một kiếm trí mạng!
Đương nhiên, trên đời này, thuật thối thể có thể ở Linh Phủ Cảnh liền làm ra được ngạnh khánh công kích sợ rằng cũng là phượng mao lân giác, chí ít trừ Thông Thiên Ma Thể ra, Bạch Nhạc căn bản không biết có bất kỳ công pháp nào có thể làm được điều tương tự.
Mạc Vô Tình tuy lợi hại, nhưng hiển nhiên chưa lợi hại tới mức đó.
Như thế, chiến cuộc liền rất dễ dàng sa vào thế trận giằng co, Hà Tương Tư không công phá được phòng ngự của đối phương, tương tự, Mạc Vô Tình cũng không cách nào cường hành đột phá Hỏa Lăng triền quấn để áp sát Hà Tương Tư.
Chỉ dựa vào trận chiến này liền có thể nhìn ra Hà Tương Tư lợi hại, thực lực hoàn toàn đủ để xếp hạng top mười trong đệ tử Thất Tinh Tông.
Chỉ là. . . e rằng thực lực Mạc Vô Tình không đơn giản chỉ có vậy.
Chí ít, lấy thực lực mà Mạc Vô Tình phát huy ra bây giờ thì thấy, sợ là còn xa mới xứng được với thân phận đệ tử Huyết Ảnh Ma Quân.
Thực lực như thế, vô luận là Lý Phù Nam hay Cổ Hiên đều tuyệt đối có thể đánh thắng.
Ngay lúc Bạch Nhạc còn đang trầm tư, trong biển lửa, giọng Mạc Vô Tình mang theo mấy phần khinh miệt lần nữa vang lên:
- Hà tiên tử, nếu ngươi chỉ có thế này, hôm nay sợ là không về được rồi! Ngoan ngoãn lưu lại đây cho ta!
Dứt lời, trong biển lửa chợt nổi lên từng hồi gió xoáy màu máu, cả người Mạc Vô Tình phảng phất như hóa thành một bộ phận của gió xoáy màu máu, hung hãn thổi tán liệt diễm, cuốn thốc về phía Hà Tương Tư.
Gió xoáy này không phải ma khí đơn thuần, mà là công kích xen lẫn giữa kiếm khí và kiếm ý khủng bố.
Trong một kích này, Hà Tương Tư thậm chí cảm nhận được một loại lực lượng giống như Tinh Cung, đó là một loại nghiền ép tuyệt đối! Vô luận là biển lửa xung quanh, hay là Hỏa Lăng trong tay nàng, đối mặt với một kiếm này đều không thể dẫn lên bất cứ tác dụng nào, có thể nói khẽ đụng liền vỡ!
Khắc này, Hà Tương Tư không khỏi thốt nhiên biến sắc.
Trước lúc tới nàng đã biết chuyến này sợ rằng sẽ không quá dễ dàng, nhưng lại nghĩ, trong Huyết Ảnh Ma Tông, đối tượng khiến nàng thực sự kiêng sợ chỉ có mỗi Cổ Hiên, nghe đồn Cổ Hiên và Phá Nam Phi đang bế quan, đã lâu không gặp, lúc này mới dám nhận nhiệm vụ tới đây.
Lại không ngờ, thực lực đối phương chẳng hề yếu thua Cổ Hiên chút nào! Đối mặt đối thủ như thế, nàng căn bản không có bất kỳ phần thắng nào cả.
Đối mặt với kiếm này, lưu lại cho nàng chỉ có tuyệt vọng!
…
Nhưng mà, làm một ít tiểu động tác lại không thành vấn đề.
Giả như thật chế trụ Hà Tương Tư, sau đó lấy cái này để bàn điều kiện với Thất Tinh Tông, quả thực có thể gia tăng một ít lợi thế, rốt cuộc, bản thân Hà Tương Tư vốn là đệ tử chân truyền Thất Tinh Tông, hơn nữa vô luận thiên phú hay địa vị trong tông đều không phải đệ tử bình thường có thể so sánh.
- Vừa khéo, ta cũng đang muốn lĩnh giáo cao chiêu của đệ tử Huyết Ảnh Ma Quân.
Nhướng mày, Hà Tương Tư không hề có ý định lùi bước, lạnh lùng mở miệng nói.
Rất nhiều thứ thật ra đều là quy tắc ngầm, không cần đặt lên trên mặt bàn.
Với cục diện bây giờ, Mạc Vô Tình muốn lưu lại Hà Tương Tư cũng được, nhưng nhất định phải là chính hắn dựa vào thực lực bản thân bắt giữ đối phương, chứ nếu lấy nhiều thắng ít, vậy chính là hành vi khiêu hấn Thất Tinh Tông.
Trên thực tế, ở một khía cạnh nào đó, song phương đều mặc nhận dùng một trường giao phong giữa đệ tử với nhau để quyết định hướng đi trong đàm phán.
Thất Tinh Tông phát bố nhiệm vụ này, tuyệt đối không phải để cho ai đó đi cho có liền dễ dàng hoàn thành.
Có thể nói, từ thời điểm Hà Tương Tư nhận nhiệm vụ, liền lòng dạ biết rõ tất phải quyết một trận cao thấp với cao thủ Huyết Ảnh Ma Tông.
Như thế, nghe được lời này của Mạc Vô Tình, tự nhiên liền trực tiếp đáp ứng.
- Ha ha, chính hợp ý ta! Nếu Hà tiên tử thua, mong là đừng khóc nhè đấy nhé.
Trong lời này tràn ngập ý vị trào phúng, như thể ở trong mắt Mạc Vô Tình, Hà Tương Tư chẳng qua chỉ là tiểu cô nương không biết tự lượng sức.
Đương nhiên, bởi vậy cũng có thể nhìn ra tự tin tuyệt đối của Mạc Vô Tình.
Thân là đệ tử Huyết Ảnh Ma Quân, dù chỉ là một tên đệ tử ký danh, song tuyệt đối cũng phải có được thiên phú và thực lực cường đại!
Chỉ cần bước đến Tinh Cung Cảnh, hắn rất có thể sẽ được Huyết Ảnh Ma Quân thu làm môn hạ, truyền thụ thần thông pháp môn, một bước lên trời.
Đừng nói Thất Tinh Tông, đưa mắt khắp toàn Thanh Châu, có thể được Mạc Vô Tình để vào trong mắt, sợ rằng chắc chỉ mỗi mình Lý Phù Nam mà thôi.
- Lắm lời!
Trong mắt lóe lên một tia mất kiên nhẫn, cổ tay Hà Tương Tư khẽ đảo, trong lòng bàn tay đột nhiên hiện ra một đạo hỏa lăng, nháy mắt, nhiệt độ trong trướng bồng tựa hồ theo đó tăng vọt.
Chân mày hơi nhảy, tính ra đây cũng là lần đầu tiên Bạch Nhạc thấy được Hà Tương Tư ra tay.
Hắn từng thấy qua Loạn Ly Tiên của Mạc Vân Tô, một khi thi triển ra hết thực lực, tuyệt đối là đối thủ rất khó chơi.
Hà Tương Tư có thể khiến Mạc Vân Tô bó tay hết cách, thực lực tự nhiên sẽ không kém.
Bây giờ vừa ra tay, liền đã khiến Bạch Nhạc có cảm giác kinh diễm.
Hỏa Lăng trong tay Hà Tương Tư không phải bảo vật gì cả, mà là đạo pháp do nàng dùng linh lực bản thân thi triển ra.
Từ khi bắt đầu tu hành đến nay, người tu hành đạo pháp mà Bạch Nhạc gặp qua vốn đã rất ít, Lý Phù Nam tính một người, bây giờ Hà Tương Tư tính là người thứ hai.
Trong lúc hắn đang nghĩ ngợi, Hà Tương Tư đã trước một bước công tới, dùng linh lực kéo ra một đạo Hỏa Lăng dài tới hơn hai thước, trực tiếp quất đánh về phía Mạc Vô Tình.
Coong!
Gần như đồng thời, cổ tay Mạc Vô Tình rung lên, trường kiếm treo bên hông đột nhiên vào tay, hóa thành một mạt huyết quang, chính diện chém tới Hỏa Lăng.
Gần gần chỉ là một kiếm giơ lên, liền khiến tròng mắt Bạch Nhạc bất giác co rụt lại.
Bên trong kiếm ý lộ ra tràn ngập một cỗ sát lục, phảng phất một kiếm này chém ra, liền có núi thây biển máu đập vào mặt.
Oanh!
Nháy mắt, Hỏa Lăng Hà Tương Tư hất ra bị kiếm kia chặt đứt, hỏa diễm bắn tóe, châm đốt trướng bồng.
Cũng may tại trường đều là tu hành giả, rất nhẹ nhàng liền nhảy ra trướng bồng.
Hỏa Lăng bị chém đứt, song Hà Tương Tư vẫn không chút sợ hãi, thậm chí có thể nói, điều này vốn đã nằm trong dự liệu của nàng.
Bản thân Hỏa Lăng vốn không phải vũ khí bình thường, mà là hỏa linh lực, chỉ cần linh lực nàng không dứt, nháy mắt liền có thể khôi phục, hơn nữa hỏa diễm bắn tóe đi ra, thiêu đốt trướng bồng, liệt diễm bốc cháy cũng có thể được nàng sử dụng, tăng thêm vài phần uy thế.
Thoáng chốc, toàn bộ trướng bồng bị triệt để châm đốt, hóa thành biển lửa, nhưng hai người lại không ai có ý nhảy ra, cứ thế tiếp tục giao thủ trong biển lửa.
Những hỏa diễm này, ở trong tay Hà Tương Tư liền giống như sủng vật được thuần hóa, như cánh tay được nối dài.
Dù là Bạch Nhạc, chứng kiến uy thế như vậy, trong lòng đều không khỏi tán thán.
So với thủ đoạn bình thường, đạo pháp khống chế linh lực càng thêm tinh tế, càng thêm linh hoạt, tựa hồ cũng càng khó đối phó.
Đương nhiên, tu hành đạo pháp dẫn đến thân thể bản thân tương đối giòn yếu, đây là nhược điểm trí mạng.
Nếu gặp phải đối thủ không bằng mình, tự nhiên dễ dàng tạo được hiệu quả nghiền ép, nhưng nếu thực lực tương đương, khả năng liền sẽ rất nguy hiểm.
Đạo lý vô cùng đơn giản, đối phương có thể sai lầm, chịu hai ba công kích từ ngươi, lại chẳng qua chỉ là chút tổn thương, nhưng một khi ngươi bị đối phương nắm chặt cơ hội áp sát đi qua, khả năng cao liền sẽ bị một kích chí mạng.
Lấy Hà Tương Tư làm tỷ dụ, nếu giao thủ với Bạch Nhạc, trong tình thế xuất hết toàn lực, dựa vào sự cường hãn của Thông Thiên Ma Thể, hắn có thể ngạnh kháng công kích từ đối phương, lấy bị thương làm đại giá, cường hành cận thân, tung ra một kiếm trí mạng!
Đương nhiên, trên đời này, thuật thối thể có thể ở Linh Phủ Cảnh liền làm ra được ngạnh khánh công kích sợ rằng cũng là phượng mao lân giác, chí ít trừ Thông Thiên Ma Thể ra, Bạch Nhạc căn bản không biết có bất kỳ công pháp nào có thể làm được điều tương tự.
Mạc Vô Tình tuy lợi hại, nhưng hiển nhiên chưa lợi hại tới mức đó.
Như thế, chiến cuộc liền rất dễ dàng sa vào thế trận giằng co, Hà Tương Tư không công phá được phòng ngự của đối phương, tương tự, Mạc Vô Tình cũng không cách nào cường hành đột phá Hỏa Lăng triền quấn để áp sát Hà Tương Tư.
Chỉ dựa vào trận chiến này liền có thể nhìn ra Hà Tương Tư lợi hại, thực lực hoàn toàn đủ để xếp hạng top mười trong đệ tử Thất Tinh Tông.
Chỉ là. . . e rằng thực lực Mạc Vô Tình không đơn giản chỉ có vậy.
Chí ít, lấy thực lực mà Mạc Vô Tình phát huy ra bây giờ thì thấy, sợ là còn xa mới xứng được với thân phận đệ tử Huyết Ảnh Ma Quân.
Thực lực như thế, vô luận là Lý Phù Nam hay Cổ Hiên đều tuyệt đối có thể đánh thắng.
Ngay lúc Bạch Nhạc còn đang trầm tư, trong biển lửa, giọng Mạc Vô Tình mang theo mấy phần khinh miệt lần nữa vang lên:
- Hà tiên tử, nếu ngươi chỉ có thế này, hôm nay sợ là không về được rồi! Ngoan ngoãn lưu lại đây cho ta!
Dứt lời, trong biển lửa chợt nổi lên từng hồi gió xoáy màu máu, cả người Mạc Vô Tình phảng phất như hóa thành một bộ phận của gió xoáy màu máu, hung hãn thổi tán liệt diễm, cuốn thốc về phía Hà Tương Tư.
Gió xoáy này không phải ma khí đơn thuần, mà là công kích xen lẫn giữa kiếm khí và kiếm ý khủng bố.
Trong một kích này, Hà Tương Tư thậm chí cảm nhận được một loại lực lượng giống như Tinh Cung, đó là một loại nghiền ép tuyệt đối! Vô luận là biển lửa xung quanh, hay là Hỏa Lăng trong tay nàng, đối mặt với một kiếm này đều không thể dẫn lên bất cứ tác dụng nào, có thể nói khẽ đụng liền vỡ!
Khắc này, Hà Tương Tư không khỏi thốt nhiên biến sắc.
Trước lúc tới nàng đã biết chuyến này sợ rằng sẽ không quá dễ dàng, nhưng lại nghĩ, trong Huyết Ảnh Ma Tông, đối tượng khiến nàng thực sự kiêng sợ chỉ có mỗi Cổ Hiên, nghe đồn Cổ Hiên và Phá Nam Phi đang bế quan, đã lâu không gặp, lúc này mới dám nhận nhiệm vụ tới đây.
Lại không ngờ, thực lực đối phương chẳng hề yếu thua Cổ Hiên chút nào! Đối mặt đối thủ như thế, nàng căn bản không có bất kỳ phần thắng nào cả.
Đối mặt với kiếm này, lưu lại cho nàng chỉ có tuyệt vọng!
…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.