Tham Gia Gameshow Ta Bị Coi Là Tội Phạm Sss
Chương 8: Người Anh Tôn Hiểu Gọi Tới
Tiểu Hùng Miêu
20/12/2023
Hắn cúi đầu và quay người rời đi.
Tần Hạo liếc mắt nhìn bóng lưng của đối phương giống như có điều suy nghĩ.
" Tên này quả thực là một người tàn nhẫn, co được giãn được chính là một người bản lĩnh!"
Anh có linh cảm nếu không phải mình xuất hiện ngoài ý muốn. Anh chắc chắn anh chàng Diêm Tuấn sẽ nằm trong số những người giỏi nhất.
" Quả nhiên, mình không thể xem thường bất kì người nào cho dù mình có hệ thống trong tay."
Tần Hạo trong lòng nói một câu và không hề để ý tiếp nữa. Anh tiếp tục ăn thịt nướng.
" Các bạn nói xem, Diêm Tuấn có phải bị điên rồi không? Anh Hạo cướp của người ta một trăm đồng, hiện tại anh Hạo đưa lại 10 đồng, anh ấy còn cảm ơn nữa sao?"
" Điều khiến tôi thắc mắc hơn, vì sao anh ấy không nhận lời mời ăn thịt nướng của anh Hạo?
" Đó cũng là điều bình thường mà thôi. Bạn hãy nghĩ tới cuộc sống sắp tới của Diêm Tuấn, không có tiền, không có thẻ căn cước thì không thể tìm được việc làm. Nói cách khác, ở trên người anh ta không có một xu dính túi. Nếu ăn xong bữa thịt nướng này, anh ấy còn nghị lực để kiên trì tiếp tục chạy trốn nữa hay sao?"
" Về phần anh Hào cướp của anh ta 100 đồng thì sao, đó làm sao có thể gọi là cướp? Anh ta tình nguyện, anh Hào cũng chả ép buộc. Đâu ai bảo anh ta giao tiền của mình ra đâu? Nếu không, anh ta cũng có thể chờ đợi hết thời gian ở trong tù sau đó đi ra cũng được mà.
Trong lúc phát sóng trực tiếp, khán giả bàn tán càng lúc càng sôi nổi.
Đúng thế!
Ở trong lòng Diêm Tuấn hơi tức giận, nhưng anh cũng không có mất đi lý trí. Anh hoàn toàn có thể từ chối việc mở khóa của Tần Hạo, đợi hết một tiếng rồi đi ra cũng được.
Có thể nói, cả hai đều làm giao dịch với nhau. Bây giờ, Tần Hạo cho anh mười đồng, đó chính là đang trợ giúp anh ta, cho dù Tần Hạo không cho cũng chả ai nói gì.
Dù sao đều là tù nhân vượt ngục, dựa vào cái gì để người ta giúp phải giúp bạn?
.......
Ở phía bên kia, nhóm thanh tra ở trong chương trình.
" Các anh em đã chuẩn bị xong hết chưa?"
Tôn Hiểu cầm bộ đàm trong tay và chăm chú nhìn vào màn hình.
Hình ảnh đang ngồi ăn thịt nướng ở cách đó không xa. Thậm chí, Tần Hạo cho Diêm Tuấn 10 đồng, bọn họ cũng nhìn thấy rõ ràng.
Quan trọng hơn đó chính là thái độ hiện tại của Tần Hạo!
Kiêu ngạo!
Một tên tội phạm vượt ngục, không lo suy nghĩ chạy trốn như thế nào. Vậy mà, anh ta lại ngồi ăn thịt nướng một cách công khai như thế.
" Tên đó nghĩ những thanh tra ở trong chương trình không bắt được hắn sao!"
Trần Nhã Lâm cười tủm tỉm nói một câu.
Một số trưởng nhóm ở trong tổ thanh tra đều gật đầu.
Bọn họ có thể nhìn ra được, Tần Hạo tràn đầy tự tin.
" Tôi đến rồi!"
Lúc này, một giọng nói trầm và mạnh mẽ truyền ra từ bộ đàm
Giờ phút này, Tôn Hiểu mỉm cười, hai mắt lộ ra sự sắc xảo bí ẩn.
" Anh hãy hành động đi, hãy bắt hắn ngay lập tức."
" Tần Hạo, tôi muốn xem thử anh trốn như thế nào đây!"
" Đội trưởng, tôi đến rồi!"
Trên một con đường, một người đàn ông vạm vỡ, trên tay cầm theo bộ đàm và ánh mắt sắc bén nhìn xung quanh bốn phía.
" Được rồi, anh có nhìn thấy Tần Hạo chưa?"
Ở trong phòng thanh tra, Tôn Hiểu vui mừng khi nghe được tiếng nói của người đàn ông kia.
" Tôi đã nhìn thấy tên đó rồi!"
Ánh mắt người đàn ông khẽ nhìn sang Tần Hạo đang ngồi ăn tại quán thịt nướng cách đó không xa. Anh chỉ liếc mắt nhìn qua, sau đó dời ánh mắt đi chỗ khác.
" Anh trai, làm phiền anh quá rồi, bắt hắn giùm em!"
Tôn Hiểu thở phào nhẹ nhõm, tức giận nói.
" Không thành vấn đề!"
Người đàn ông tự tin mỉm cười và phòng livestream của anh ta cũng được mở ra.
Bất kể là tù nhân vượt ngục hay tổ thanh tra, chỉ cần có người được phái đi làm nhiệm vụ thì sẽ có phòng livestream cá nhân của mình.
Đặc biệt là tổ thanh tra và ê- kíp của chương trình, hai nơi này đang là tâm điểm chú ý của khán giả. Lúc này, người xem đã cán mốc 10 triệu, những con số này là thật chứ không phải ảo!
" Anh trai?"
Chu Quân khi nghe đến cách xưng hô như thế, liền quay đầu lại, theo bản năng nhìn qua Tôn Hiểu.
Ba đội trưởng còn lại cũng nhìn qua anh ta với vẻ mặt kinh ngạc.
Bọn họ biết rất rõ về lí lịch của Tôn Hiểu!
Đó chính là anh đại ở trong số những quân nhân mới nhập ngũ. Người có nền tảng thể lực hàng đầu và anh ta giành rất nhiều giải thưởng trong những cuộc thi diễn tập của quân đội.
Vậy anh trai của anh ta là ai?
" Thật không thể tin được, không thể nào tin được! Tôi có suy đoán lớn mật!"
" Các anh nói xem, người mà được Tôn Hiểu gọi là anh không phải là lính đặc công hay sao?"
" Tôi nghĩ khả năng này lớn đấy! Đậu xanh, anh ấy thật sự chơi lớn quá đi mà! Chương trình ngày càng thú vị!"
" Tiêu rồi, anh Hạo có lợi hại đến như thế nào, còn có thể đánh bại lính đặc công sao?"
Trong phòng phát sóng trực tiếp, khán giả cũng không phải kẻ ngu, có thể suy đoán ra vài thứ.
Tôn Hiểu cũng không che giấu nữa và anh khẽ mỉm cười.
" Tôi đã nói qua, lần này tên kia nhất định sẽ bị bắt, bất luận người nào cũng không thể ngăn cản!"
Tôn Hiểu tràn ngập sự tự tin khi nói ra những lời này.
Trong lòng mọi người đều nghiêm túc, xem ra người anh mà Tôn Hiểu gọi tới cũng không phải đơn giản như thế!
" Vương Duy, đội thứ hai của lực lượng đặc biệt, đội trưởng đội Phi Hổ, mỗi thành viên đều là những người đầu tiên được lựa chọn từ các đội quân chủ lực của quân đội!"
Ánh mắt Tôn Hiểu lóe ra ánh hào quang sùng bái, tiếp tục nói: " Đội trưởng Vương Duy đã từng dùng năng lực của chính mình tàn sát toàn bộ hang ổ của bọn buôn bán ma túy. Anh ta nhiều lần tự mình chỉ huy các vụ án quan trọng xuyên quốc gia. Có thể nói, chỉ cần đội điều tra tội phạm không phá được vụ án, bọn họ mới có thể ra tay!"
Tần Hạo liếc mắt nhìn bóng lưng của đối phương giống như có điều suy nghĩ.
" Tên này quả thực là một người tàn nhẫn, co được giãn được chính là một người bản lĩnh!"
Anh có linh cảm nếu không phải mình xuất hiện ngoài ý muốn. Anh chắc chắn anh chàng Diêm Tuấn sẽ nằm trong số những người giỏi nhất.
" Quả nhiên, mình không thể xem thường bất kì người nào cho dù mình có hệ thống trong tay."
Tần Hạo trong lòng nói một câu và không hề để ý tiếp nữa. Anh tiếp tục ăn thịt nướng.
" Các bạn nói xem, Diêm Tuấn có phải bị điên rồi không? Anh Hạo cướp của người ta một trăm đồng, hiện tại anh Hạo đưa lại 10 đồng, anh ấy còn cảm ơn nữa sao?"
" Điều khiến tôi thắc mắc hơn, vì sao anh ấy không nhận lời mời ăn thịt nướng của anh Hạo?
" Đó cũng là điều bình thường mà thôi. Bạn hãy nghĩ tới cuộc sống sắp tới của Diêm Tuấn, không có tiền, không có thẻ căn cước thì không thể tìm được việc làm. Nói cách khác, ở trên người anh ta không có một xu dính túi. Nếu ăn xong bữa thịt nướng này, anh ấy còn nghị lực để kiên trì tiếp tục chạy trốn nữa hay sao?"
" Về phần anh Hào cướp của anh ta 100 đồng thì sao, đó làm sao có thể gọi là cướp? Anh ta tình nguyện, anh Hào cũng chả ép buộc. Đâu ai bảo anh ta giao tiền của mình ra đâu? Nếu không, anh ta cũng có thể chờ đợi hết thời gian ở trong tù sau đó đi ra cũng được mà.
Trong lúc phát sóng trực tiếp, khán giả bàn tán càng lúc càng sôi nổi.
Đúng thế!
Ở trong lòng Diêm Tuấn hơi tức giận, nhưng anh cũng không có mất đi lý trí. Anh hoàn toàn có thể từ chối việc mở khóa của Tần Hạo, đợi hết một tiếng rồi đi ra cũng được.
Có thể nói, cả hai đều làm giao dịch với nhau. Bây giờ, Tần Hạo cho anh mười đồng, đó chính là đang trợ giúp anh ta, cho dù Tần Hạo không cho cũng chả ai nói gì.
Dù sao đều là tù nhân vượt ngục, dựa vào cái gì để người ta giúp phải giúp bạn?
.......
Ở phía bên kia, nhóm thanh tra ở trong chương trình.
" Các anh em đã chuẩn bị xong hết chưa?"
Tôn Hiểu cầm bộ đàm trong tay và chăm chú nhìn vào màn hình.
Hình ảnh đang ngồi ăn thịt nướng ở cách đó không xa. Thậm chí, Tần Hạo cho Diêm Tuấn 10 đồng, bọn họ cũng nhìn thấy rõ ràng.
Quan trọng hơn đó chính là thái độ hiện tại của Tần Hạo!
Kiêu ngạo!
Một tên tội phạm vượt ngục, không lo suy nghĩ chạy trốn như thế nào. Vậy mà, anh ta lại ngồi ăn thịt nướng một cách công khai như thế.
" Tên đó nghĩ những thanh tra ở trong chương trình không bắt được hắn sao!"
Trần Nhã Lâm cười tủm tỉm nói một câu.
Một số trưởng nhóm ở trong tổ thanh tra đều gật đầu.
Bọn họ có thể nhìn ra được, Tần Hạo tràn đầy tự tin.
" Tôi đến rồi!"
Lúc này, một giọng nói trầm và mạnh mẽ truyền ra từ bộ đàm
Giờ phút này, Tôn Hiểu mỉm cười, hai mắt lộ ra sự sắc xảo bí ẩn.
" Anh hãy hành động đi, hãy bắt hắn ngay lập tức."
" Tần Hạo, tôi muốn xem thử anh trốn như thế nào đây!"
" Đội trưởng, tôi đến rồi!"
Trên một con đường, một người đàn ông vạm vỡ, trên tay cầm theo bộ đàm và ánh mắt sắc bén nhìn xung quanh bốn phía.
" Được rồi, anh có nhìn thấy Tần Hạo chưa?"
Ở trong phòng thanh tra, Tôn Hiểu vui mừng khi nghe được tiếng nói của người đàn ông kia.
" Tôi đã nhìn thấy tên đó rồi!"
Ánh mắt người đàn ông khẽ nhìn sang Tần Hạo đang ngồi ăn tại quán thịt nướng cách đó không xa. Anh chỉ liếc mắt nhìn qua, sau đó dời ánh mắt đi chỗ khác.
" Anh trai, làm phiền anh quá rồi, bắt hắn giùm em!"
Tôn Hiểu thở phào nhẹ nhõm, tức giận nói.
" Không thành vấn đề!"
Người đàn ông tự tin mỉm cười và phòng livestream của anh ta cũng được mở ra.
Bất kể là tù nhân vượt ngục hay tổ thanh tra, chỉ cần có người được phái đi làm nhiệm vụ thì sẽ có phòng livestream cá nhân của mình.
Đặc biệt là tổ thanh tra và ê- kíp của chương trình, hai nơi này đang là tâm điểm chú ý của khán giả. Lúc này, người xem đã cán mốc 10 triệu, những con số này là thật chứ không phải ảo!
" Anh trai?"
Chu Quân khi nghe đến cách xưng hô như thế, liền quay đầu lại, theo bản năng nhìn qua Tôn Hiểu.
Ba đội trưởng còn lại cũng nhìn qua anh ta với vẻ mặt kinh ngạc.
Bọn họ biết rất rõ về lí lịch của Tôn Hiểu!
Đó chính là anh đại ở trong số những quân nhân mới nhập ngũ. Người có nền tảng thể lực hàng đầu và anh ta giành rất nhiều giải thưởng trong những cuộc thi diễn tập của quân đội.
Vậy anh trai của anh ta là ai?
" Thật không thể tin được, không thể nào tin được! Tôi có suy đoán lớn mật!"
" Các anh nói xem, người mà được Tôn Hiểu gọi là anh không phải là lính đặc công hay sao?"
" Tôi nghĩ khả năng này lớn đấy! Đậu xanh, anh ấy thật sự chơi lớn quá đi mà! Chương trình ngày càng thú vị!"
" Tiêu rồi, anh Hạo có lợi hại đến như thế nào, còn có thể đánh bại lính đặc công sao?"
Trong phòng phát sóng trực tiếp, khán giả cũng không phải kẻ ngu, có thể suy đoán ra vài thứ.
Tôn Hiểu cũng không che giấu nữa và anh khẽ mỉm cười.
" Tôi đã nói qua, lần này tên kia nhất định sẽ bị bắt, bất luận người nào cũng không thể ngăn cản!"
Tôn Hiểu tràn ngập sự tự tin khi nói ra những lời này.
Trong lòng mọi người đều nghiêm túc, xem ra người anh mà Tôn Hiểu gọi tới cũng không phải đơn giản như thế!
" Vương Duy, đội thứ hai của lực lượng đặc biệt, đội trưởng đội Phi Hổ, mỗi thành viên đều là những người đầu tiên được lựa chọn từ các đội quân chủ lực của quân đội!"
Ánh mắt Tôn Hiểu lóe ra ánh hào quang sùng bái, tiếp tục nói: " Đội trưởng Vương Duy đã từng dùng năng lực của chính mình tàn sát toàn bộ hang ổ của bọn buôn bán ma túy. Anh ta nhiều lần tự mình chỉ huy các vụ án quan trọng xuyên quốc gia. Có thể nói, chỉ cần đội điều tra tội phạm không phá được vụ án, bọn họ mới có thể ra tay!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.