Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3979: Chương 3986: Trưng Dụng

Cô Đơn Địa Phi

24/06/2018

Ầm! Ầm! Ầm!

Phía sau Lăng Hàn dâng lên sóng nước cao trăm trượng, mặt hồ lắc lư rất mạnh, bạch tuộc muốn tăng thêm phiền toái cho Lăng Hàn, độ khó khi khống chế thuyền nhỏ cũng cao hơn.

Cũng may, niệm lực của hắn vô cùng cường đại, nếu như có sai lầm, niệm lực cũng có thể kịp thời điều chỉnh đầu thuyền, tiếp tục tiến lên theo phương hướng chính xác.

Đây là đại đào vong, đại bạch tuộc giống như vô địch, chỉ có thể tránh né nó truy sát.

Qua một lúc, cuối cùng bờ hồ cũng xuất hiện.

Lăng Hàn vui mừng, hắn lại khua mái chèo một cái, thân thể hắn nhảy lên bờ bên kia.

Xoát xoát xoát, con bạch tuộc tiến hành chặn đánh, tám chân cùng hành động.

Ầm, Lăng Hàn rơi xuống đất, hắn nhìn về phía sau, xúc tu của bạch tuộc vẫn công kích, kình phong đáng sợ, tóc của hắn bay bay, tất cả cũng chỉ có vậy.

Bạch tuộc không tiếp tục công kích, nó chỉ nhìn chằm chằm vào hắn.

Lăng Hàn làm mặt quỷ, cười nói:

- Quái tám chân, có bản lĩnh lại đuổi theo đi, có tin ta biến ngươi thành mực nướng hay không?

Đương nhiên con bạch tuộc không trả lời hắn, thân thể dần dần tiến vào trong nước, nó biến mất không thấy tung tích.

- Nếu ta bước vào Khai Khiếu cảnh, cho dù không đánh chết đồ quỷ dị như nó nhưng cũng không đến mức chật vật như hiện tại.

Lăng Hàn thở dài, hắn cảm thấy phiền muộn.

Hắn lại không nghĩ tới, Phiêu Miểu phong trước kia cũng chỉ có Tầm Bí cảnh mới có thể tới, Khai Khiếu cảnh không có tư cách tiến vào, nhưng ai bảo võ đạo đứt gãy, hiện tại Phiêu Miểu phong xuất hiện, chỉ cần là người dưới Tiên đồ đều chạy tới, có chín thành tỉ lệ đào thải, bọn họ còn không có tư cách lên đảo.

Hắn có thể dùng thực lực bản thân xông tới nơi này, thật sự không dễ dàng.

Lăng Hàn tiếp tục tiến lên phía trước, phía trước là đường núi thật dài, con đường uốn lượn quanh co, hắn cẩn thận quan sát chung quanh, cũng sợ trên đường tảng đá phục kích.

Lần này hắn lo lắng thừa, trên đường vô cùng thái bình.

Đi tới đi tới, Lăng Hàn cảm thấy thế núi dễ đi hơn nhiều, lúc này, đường núi cũng đến điểm cuối cùng phía trước xuất hiện một cái hạp cốc, nó là một cái hẻm núi, nơi đây có một đám người hoặc đứng hoặc ngồi.

Lăng Hàn nói thầm, hắn đeo mặt nạ lên, hắn hiện tại là phủ chủ Ngoại Vụ phủ, chắc chắn có rất nhiều có ý kiến với hắn, hắn nên che giấu thân phận mới tốt.

Có thể đi đến nơi đây, những người này cũng không đơn giản, sau khi hắn đeo mặt nạ lên, sau đó lại che giấu tu vi, nói là Tầm Bí cảnh cũng không có người hoài nghi, bằng không cảnh giới hắn quá thấp có khi sẽ dẫn tới phiền toái.

Cho nên, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, dù sao hắn tới nơi này vì tìm thần thạch, đánh nhau chỉ là thứ yếu.



Hắn sải bước tiến lên, lập tức hấp dẫn lực chú ý của mọi người.

- Rốt cục lại tới một người.

Có người cười nói, hắn là Hải tộc, bởi vì trên má có râu cá, rốt cuộc là chủng tộc gì lại không rõ ràng.

- Dường như thực lực không ra gì.

Lại có một người lên tiếng, hắn là Yêu tộc, hắn có đầu chuột lớn nhưng lông tóc vàng óng, tỏa ra uy thế của hùng sư.

- Đúng vậy, thực lực hơi yếu.

Người thứ ba nói, hắn là người, nhìn từ bề ngoài không có dị dạng gì.

Rất tự nhiên, Lăng Hàn cực kỳ yêu nghiệt nhưng cuối cùng cũng chỉ là tam văn, trong mắt của Tầm Bí cảnh, hắn tự nhiên không đủ cường đại.

- Tại hạ Hàn Lâm.

Lăng Hàn ôm quyền.

- Khanh khách, vì cái gì lại che mặt, dung mạo rất xấu sao?

Một nữ tử che miệng cười nói, nàng có vài phần tư sắc, dáng người cũng ưa nhìn, khi nàng nói chuyện lại làm người ta khó chịu.

Lăng Hàn biết là do thực lực của mình quá yếu, từ đó đám người có lòng khinh thường mình.

Dựa vào, chọc giận ta, ta bố trí trận pháp công bằng tuyệt đối ở chung quanh, ta xem có mấy người có thể địch lại ta!

Lăng Hàn không có phát tác, nhóm người này tập hợp cùng một chỗ không tiếp tục đi tới, hoặc là phía trước có hiểm quan khó đi, hoặc là có cơ duyên nào đó làm bọn họ không muốn rời đi.

Quả nhiên, có người nói rõ với hắn, nơi này có một cái động, theo tư liệu lịch sử ghi chép, bên trong sẽ có thần thạch, thậm chí có Vạn Tinh thạch đỉnh cấp, dùng thứ này tu thành tiên cơ, có thể có được một bộ phận năng lực.của Vạn Tinh Tiên Thể

Phải biết, Vạn Tinh Tiên Thể chính là Tiên Thiên thần thể đỉnh cấp, chỉ cần người nắm giữ loại thể chất này không chết, ngày sau chí ít có thể trở thành đại năng cấp giáo chủ!

Cho nên, những người này cũng nhìn chằm chằm vào Vạn Tinh thạch.

Nhưng vấn đề là, trong động lại có rất nhiều Huyết Tuyến mãng.

Huyết Tuyến mãng thành niên có thể đạt tới Tầm Bí cảnh, hơn nữa Huyết Tuyến mãng không giống đại bộ phận mãng xà khác, chúng chẳng những có lực lớn vô cùng, hơn nữa còn có kịch độc, bởi vậy, bọn chúng làm người ta đau đầu.

Trong động cũng không phải chỉ có một hai con Huyết Tuyến mãng, mà là có cả trăm con, số lượng rất dọa người, cho dù đám người tự xưng là thiên kiêu cũng không dám xông vào, nhất định phải tìm đủ thành viên mới tiến hành càn quét.

Lăng Hàn bị bọn họ trưng dụng, ai bảo thực lực hắn yếu chứ?



Người ta nói rất rõ ràng, hoặc là theo bọn họ, hoặc là chết, không có lựa chọn thứ ba.

Nếu như Lăng Hàn thật sự là Tầm Bí cảnh, thậm chí chỉ cần hắn bước vào Khai Khiếu, những người này tuyệt đối không dám uy hiếp hắn như thế, mà là mời hắn nhập bọn, phân cho hắn chỗ tốt.

Hiện tại nha, thực lực không đủ còn muốn chỗ tốt gì chứ.

- Uy, rốt cuộc ngươi xấu xí thế nào, tại sao không dám lộ mặt ra ngoài?

Nữ tử lúc trước vẫn không bỏ qua, nàng nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, nhất định phải nhìn thấy dung mạo của hắn.

Lăng Hàn không để ý đến, đương nhiên hắn sẽ không lộ gương mặt thật ra ngoài, nơi này có mấy người quen, ví dụ như Kim Ngọc Lộ, nếu như phát hiện là hắn, người ta có thể thừa cơ xử lý hắn hay không?

- Tiểu tử, lá gan của ngươi rất lớn, dám không đặt ta vào mắt?

Nữ tử này bộc lộ hung tướng.

- Được rồi, quên đi.

Bên cạnh có người khuyên nói.

Nữ tử này vẫn không chịu bỏ qua, miệng nàng vẫn ồn ào, Mã Thu Linh nàng chưa gặp qua kẻ nào phách lối như thế, miệng nàng không khép lại được.

- Không cần chấp nhặt với hắn, chờ thời điểm tấn công hang rắn, cho hắn tiên phong, tìm cơ hội giết hắn là được.

Có người lên tiếng khuyến cáo.

Lúc này, Mã Thu Linh mới chịu bỏ qua, nhưng nàng vẫn dùng ánh mắt không hảo ý nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn.

Lăng Hàn hừ một tiếng, từ sắc mặt của hai người kia, hắn biết hai người này khẳng định không có hảo tâm gì.

Không đánh chết các ngươi?

Chờ tới khi đêm tối, nơi này có thêm mấy người tới, đều là cao thủ Tầm Bí cảnh, không phải Hải tộc thì cũng là người bước ra từ lồng giam, hiện tại hai nơi này có nhiều cao thủ trẻ tuổi nhất.

Bởi vì những người này thực lực mạnh mẽ nên được mời chào khách khí, cùng tiến đánh hang rắn, so sánh với nhau, đãi ngộ của Lăng Hàn thấp kém tới cực điểm.

Trời vào khuya, phần lớn người đều nhắm mắt nghỉ ngơi, bọn họ cũng không phải làm từ sắt, nghỉ ngơi lúc thích hợp là việc cần thiết.

Không kém bao nhiêu.

Lăng Hàn lặng lẽ lấy da Hư Không Thú ra, hắn khoác lên người và ẩn thân vào bóng tối.

Hắn nhìn lều vải của Mã Thu Linh, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook