Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3980: Chương 3987: Hang Rắn

Cô Đơn Địa Phi

24/06/2018

Nam nhân tương đối tùy ý, bọn họ ngồi trên mặt đất, chấp nhận một đêm hai đêm đều được.

Nhưng nữ nhân không như thế, có người thận trọng, cho rằng tướng ngủ không nên bị người ngoài nhìn thấy, cho nên đều mang theo lều vải, dù sao cũng rất thuận tiện.

Lăng Hàn lặng lẽ đi qua, hắn mò tới bên cạnh lều vải của Mã Thu Linh.

Hắn phát động nhãn thuật, tuỳ tiện nhìn xuyên thấu lều trại, phát hiện vị trí đầu của nàng, sau đó lấy mảnh vỡ mộ bia đập xuống.

Phanh!

Một tiếng trầm đục vang lên, Mã Thu Linh nào nghĩ sẽ có người đánh lén mình?

Bọn họ đã đạt thành ước định tạo thành đồng minh, ai xuất thủ lúc này chính là đại địch của mọi người, sẽ bị liên thủ tiêu diệt, cho nên nàng an tâm nằm ngủ, dù sao bên ngoài có người canh gác.

Bị mảnh vỡ mộ bia đập trúng, cho dù ngươi trâu bò cũng vô dụng, ngươi sẽ lập tức ngất đi, sau đó sẽ bị vận rủi quấn thân, thời gian vận rủi bám vào người rất dài.

Nhưng âm thanh trầm đục cũng làm mọi người bừng tỉnh, dù sao đều là cấp bậc Tầm Bí cảnh, một chút gió thổi cỏ lay cũng làm bọn họ thức giấc.

- Xảy ra chuyện gì?

Bọn hắn đều kinh hô, ai cũng nhìn thấy lều vải sập xuống, gương mặt xinh xắn của Mã Thu Linh lại xuất hiện cục u lớn phá hủy mỹ quan.

Hiển nhiên, cục u này không phải Mã Thu Linh tự mình đánh mình, mà là bị người ta đánh lén.

Ai làm?

Phải biết bọn họ đã tạo thành đồng minh, hiện tại lại có người xuất thủ trong bóng tối, làm vậy không phải phá hư đồng minh hay sao? Còn ai dám tin tưởng người khác?

Kim Ngọc Lộ đi tới, nàng chính là đệ tử của Hóa Linh Chân Quân, tự nhiên có vài phần uy nghiêm, sau khi xem xét, vẻ mặt nàng đầy cổ quái:

- Dường như có người dùng bia đá gõ, mặt trên còn có chữ.

A?

Mọi người cảm thấy kỳ quái, cầm một tấm bia đá nện người, rốt cuộc người hành hung có ý gì?

Nhục nhã hay sao?

- Tất cả mọi người, chuyện này phi thường ác liệt, nhất định phải tra ra hung thủ!

Có một tên Hải tộc hung thần ác sát lên tiếng.

- Trước kiểm tra xem, có người nào biến mất hay không?

Kim Ngọc Lộ trầm ngâm nói.

- Hung thủ sẽ không ngu xuẩn như thế chứ?



Có người nói, kẻ đập người liền bỏ chạy, có người vô lại như thế sao?

Lúc tìm kiếm lại phát hiện thiếu một người.

Lăng Hàn!

- Hàn Lâm là hung thủ!

Tất cả mọi người nói chuyện rất khẳng định, ban ngày nhìn thấy Lăng Hàn phát sinh xung đột với Mã Thu Linh, hiện tại Mã Thu Linh bị đánh ngất xỉu, Lăng Hàn mất tích, đáp án hết sức rõ ràng.

- Kỳ quái, thực lực người này rất yếu, tại sao có thể đánh lén đắc thủ?

Có người đưa ra nghi vấn.

- Đương nhiên do Mã Thu Linh không phòng bị, dù sao cũng đnag ngủ, lúc này lực phòng ngự thấp nhất.

Lập tức có người trả lời.

- Không đúng!

Có người lắc đầu, nói:

- Ta nhớ Hàn Lâm nằm ở chỗ này, hắn cách Mã Thu Linh bảy trượng, mặc dù có thể lao tới rất nhanh, nhưng nếu hắn làm như thế, vì cái gì chúng ta không nghe động tĩnh?

- Nếu như Hàn Lâm lặng lẽ giấu diếm, vậy thì càng khó tin, tại sao thần giác của chúng ta không phát hiện ra?

Nghe hắn phân tích như thế, tất cả mọi người cảm giác kỳ quái, bởi vì thực lực của Lăng Hàn rất yếu, một người yếu như vậy có thể vượt qua khoảng cách bảy trượng mà không bị bọn họ phát hiện?

Có khả năng sao?

Phốc!

Đúng lúc này, Mã Thu Linh lại đánh rắm.

Mọi người đều nói rắm vang không thúi, rắm thúi không vang, nhựng rắm của nàng vừa vang vừa thối, đám người vội vàng che mũi, người nào cũng lộ ra vẻ mặt chán ghét.

Nữ nhân xinh đẹp thả rắm thúi trước mặt mọi người, việc này không chỉ mất mặt mà còn giảm giá trị của nàng.

Không thể nghi ngờ, vận rủi của Mã Thu Linh đã bắt đầu.

...

Lăng Hàn không có tâm tình quan tâm đám người kia suy nghĩ cái gì, mục tiêu của hắn là thần thạch trong động.

Người khác không xông vào được, cho dù một đống Tầm Bí cảnh liên thủ cũng không dám, Lăng Hàn không quan trọng, hắn có da Hư Không Thú, thậm chí còn bảo Lục Oa mang theo Dưỡng Nguyên Hồ Lô, hắn cũng có thể lui tới tự nhiên trong hang động.



Cho nên, hắn không chút do dự nện Mã Thu Linh một cái, sau đó nhẹ lướt đi, lưu lại một đống người suy nghĩ đã xảy ra chuyện gì.

Lăng Hàn tiến vào hẻm núi, hắn nhanh chóng tìm ra động quật.

Trên thực tế, toàn bộ hẻm núi đều có Huyết Tuyến mãng, muốn xông vào cần phải khổ chiến, nhưng cũng không phải không thể thông qua, sau khi tiến vào động quật, đoạn đường này càng chông gai, địa hình phức tạp hơn nhiều, tia sáng u ám và dễ bị đánh lén.

Lăng Hàn không do dự tiến vào trong động quật, mặc dù Huyết Tuyến mãng nơi này đạt tới Tầm Bí cảnh nhưng trí thông minh của chúng lại là vấn đề nghiêm trọng, còn lâu mới có thể xưng là Yêu tộc, chỉ có thể gọi là yêu thú, vì chúng quá nguyên thủy.

Hắn tiến vào động quật, hắn đi rất chậm, đầu tiên, hắn sợ kinh động bầy rắn, thứ hai là sợ bỏ lỡ thần thạch.

Hắn đi chừng nửa dặm đường, Lăng Hàn thật sự phát hiện một khối thần thạch.

Thứ này quá rõ ràng, nó tỏa ra hào quang nhẹ nhàng trong bóng tối, hắn cầm lên xem, đây là một tảng đá màu đỏ, sờ vào rất nóng giống như đang thiêu đốt.

Nhất định là thần thạch Hỏa hệ.

Lăng Hàn không suy nghĩ nhiều, trực tiếp thu thần thạch vào hồ lô.

Người bên ngoài nói nơi này có Vạn Tinh thạch giá trị cao nhất, giấu ở sâu trong hang động, cho nên nơi này chưa có Vạn Tinh thạch.

Lăng Hàn tiếp tục đi tới, hắn nhanh chóng tìm được khối thần thạch thứ hai, viên thần thạch đen nhánh, nó còn đen hơn cả bóng tối chung quanh, từ đó càng làm nó nổi bật hơn chung quanh, cũng bị Lăng Hàn thu vào trong hồ lô.

Hắn vừa bước đi, đột nhiên hắn dừng lại, bởi vì hắn cảm thấy có động tĩnh.

Rất nhanh, một con rắn bơi tới, nó phun đầu lưỡi phát ra âm thanh xì xì.

Lúc con rắn nơi bò tới gần liền co thân thể lại, duỗi cái đầu dài nhìn chung quanh, dường như đang nghi ngờ cái gì đó, sau khi dò xét vài lần nhưng không phát hiện cái gì, nó lại đi tiếp và biến mất trong góc.

Lăng Hàn thở ra, hắn bước ra khỏi hồ lô, mặc dù hung xà này chưa mở trí tuệ, mười phần nguyên thủy, sức cảm ứng của nó lại cực kỳ kinh người, vừa rồi nó đã phát hiện tung tích của hắn.

Cũng may, hắn kịp thời né tránh, xem ra con rắn “ngu xuẩn” không phát hiện ra Dưỡng Nguyên Hồ Lô.

Nếu là người bình thường, khi nhìn thấy trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một cái hồ lô, người đó sẽ hiếu kỳ.

Lăng Hàn tiếp tục đi tới, hắn thu hoạch càng ngày càng nhiều, lại phát hiện một viên thần thạch.

Nếu có người ngoài nhìn thấy, khẳng định sẽ hâm mộ và ghen tị với hắn.

Hắc hắc, sau khi thu sạch số thần thạch nơi đây, sau đó chờ những người bên ngoài hao tâm tổn trí giết vào nơi này, kết quả không mò được cái gì, chắc hẳn sắc mặt bọn họ vô cùng khó coi.

Ân, thật chờ mong.

Lăng Hàn cẩn thận tiến lên, nơi này có nhiều Huyết Tuyến xà tụ tập như vậy, vô cùng có khả năng sẽ có Xà Vương, Xà Vương khẳng định sẽ mạnh hơn Huyết Tuyến xà khác.

Trên đường đi, hắn phát hiện mười hai khối thần thạch nhưng không phát hiện Vạn Tinh thạch trân quý.

Hắn lại tới điểm cuối cùng trong động quật.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook