Chương 4402: Chương 4409: Đế tử lại như thế nào?
Cô Đơn Địa Phi
14/08/2018
Chân Long, Thần Hoàng, Kỳ Lân đều là thần thú thời đại thượng cổ, có thể nói chúng là Tổ Vương đời thứ nhất, sinh ra từ khi thiên địa sơ khai, nhưng từ khi bọn chúng hóa đạo, thế gian đã không còn thần thú, tất cả đều trở thành đồ đằng.
Nhưng chỉ cần động tới thần thú một chút, đó chính là danh từ mang ý nghĩa cường đại.
Lâm Lãng đấm ra một quyền hóa thành Thanh Long, mặc dù chỉ là mô phỏng nhưng cũng nói rõ sự cường đại của nó.
Nhìn thấy uy lực của một quyền này, nam tử áo tím cùng nữ tử áo đỏ rất cao ngạo, đây chính là thiếu chủ của bọn họ, thiên kiêu Đế tộc!
Lâm Thất ộ ra vẻ ghen ghét, hắn tự nhận thiên phú không kém hơn Lâm Lãng bao nhiêu, bởi vì hắn xuất thân chi mạch cho nên không được truyền thụ Đế thuật, cũng không cách nào đạt được Đế binh trợ giúp tiến hành hợp đỉnh.
Bằng không, hắn cũng có thể cao ngạo đứng trước mặt Lăng Hàn, có thể dùng một quyền quật ngã hắn.
Oanh, Thanh Long đánh tới mang theo uy thế khó hình dung.
Lăng Hàn đánh giá chiến lực, lực lượng của Lâm Lãng, đối phương đạt đến Sinh Đan nhất trọng thiên, chưa chạm tới chiến lực nhị trọng thiên, có lẽ đối phương là Cửu Đỉnh hợp nhất, hơn nữa phẩm chất Tiên Đỉnh cũng rất cao, sẽ không thua Lưu Ly Đỉnh chín màu, nếu không cho dù hợp đỉnh, lực lượng cũng không có khả năng cường đại như thế.
Một kích diễn hóa ra Thanh Long có thể là Thánh thuật, cũng đẩy uy lực một quyền này lên tam trọng thiên.
Chiến lực như vậy là rất mạnh, đủ để áp chế Sinh Đan trung kỳ tầm thường, nhưng trước mặt Lăng Hàn, chiến lực như thế không đủ nhìn.
Lăng Hàn xuất ra một chỉ đánh vào đầu của Thanh Long, lực lượng hùng hậu bộc phát và đánh vỡ Thanh Long.
Cái gì!
Thấy cảnh này, Lâm Lãng cảm thấy khó tin, Lâm Thất cũng há to miệng, nam tử áo tím và nữ tử áo đỏ có vẻ mặt như táo bón.
Lâm Thất đã nhìn thấy Lăng Hàn đánh bại Lục Kỳ, đây chính là thiên kiêu Sinh Đan cảnh, đủ để chứng minh Lăng Hàn có thể địch nổi Sinh Đan sơ kỳ, thậm chí còn mạnh hơn.
Nhưng Lâm Lãng là ai?
Đế tử!
Cho nên, hắn tin tưởng Lâm Lãng mạnh hơn Lục Kỳ, Lăng Hàn không thể địch nổi.
Nhưng lần giao thủ này, hắn mới biết chính mình sai, thì ra Lăng Hàn cường đại không thua gì Đế tử.
Lâm Lãng nhíu mày, nói:
- Ta xem thường ngươi.
Lăng Hàn cười nói:
- Ta lại không xem thường ai cả.
Lâm Lãng cảm thấy tức giận, hắn nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, nói:
- Ngươi có thể ngăn cản một kích của ta, không có nghĩa ngươi địch lại ta!
- Một kích sao?
Lăng Hàn từ tốn nói.
Khốn kiếp!
Lâm Lãng siết chặt nắm đấm, sắc mặt của hắn rất khó coi.
Hắn thét dài một tiếng và sau đó lao lên giết Lăng Hàn, hắn dùng thủ đoạn từ xa công kích.
Hắn vốn muốn Lăng Hàn biết cái gì mới gọi là cường đại, nếu hiện tại hắn không lấy ra thực lực chân chính, hắn không thể đánh bại Lăng Hàn.
Oanh! Oanh! Oanh!
Hắn liên tục công kích, thế công lăng lệ ác liệt và mang xu thế lôi đình vạn quân trấn áp Lăng Hàn.
Lăng Hàn gặp chiêu phá chiêu, không thèm để ý tới công kích của đối phương.
Không phải hắn xem thường anh hùng thiên hạ, hắn nói trong lòng, ngươi xem, một Lâm Lãng tự nhiên xuất hiện cũng là thiên tài Cửu Đỉnh hợp nhất, như vậy có siêu cấp thiên tài Thập Đỉnh hợp nhất hay không?
Nếu như Lâm Lãng biết ý nghĩ của hắn, khẳng định sẽ phi thường buồn bực, bởi vì toàn bộ tinh không có bao nhiêu Đế tộc? Chỉ có truyền nhân trọng yếu trong Đế tộc mới có tư cách hợp đỉnh, số lượng ít đến thương cảm.
- Giết! Giết! Giết!
Lâm Lãng quát lớn.
Sợi tóc của hắn bay bay, mỗi một sợi tóc đều ẩn chứa năng lượng kinh người, nếu như một sợi tóc bay ra cũng có thể trấn áp thiên kiêu Cửu Đỉnh.
Lăng Hàn chỉ thủ không công, hắn muốn nhìn thấy Đế thuật chân chính.
Lại đánh mấy chục chiêu, gương mặt Lâm Lãng tái nhợt.
Lúc trước hắn bày ra tư thế quá cao, hắn không thèm quan tâm tới Lăng Hàn, giống như hắn chỉ tùy tiện đánh hai ba chiêu là có thể giải quyết Lăng Hàn, kết quả thì sao? Đã đánh lâu như vậy, hai người vẫn ngang tay.
Mất mặt!
- Kiếm đến!
Hắn quát một tiếng, mi tâm của hắn vỡ ra, một thanh trường kiếm màu xanh xuất hiện.
Đây là hàng nhái Đế binh Bích Thủy kiếm của Lâm gia, phàm là truyền nhân trọng yếu đều có nhưng cảnh giới khác nhau, thân phận khác nhau, nắm giữ Bích Thủy kiếm uy năng khác nhau.
- Chém!
Hắn cầm kiếm chém vào người Lăng Hàn.
Ông, kiếm khí tỏa sáng chói mắt.
Lăng Hàn siết chặt nắm đấm, màn sáng tinh thần xuất hiện ngăn cản lợi kiếm.
Mặc dù Tiên Đỉnh duy nhất có thể hấp thu lực lượng, nhưng nó không có hiệu quả bảo vệ khi bị lợi khí cắt chém, bởi vậy, muốn chọi cứng với lợi khí, màn sáng tinh thần là tốt nhất.
Bành! Bành! Bành!
Nắm đấm đánh vào mũi kiếm, từng tia sáng bộc phát.
Lâm Lãng hoảng sợ phát hiện, cho dù hắn sử dụng pháp khí cũng không thể áp chế Lăng Hàn.
Phải biết, đây chính là hàng nhái Đế binh, có một chút đế uy, có thể nói là không có gì không chém. Nhưng bây giờ lại không thể đả thương nắm đấm của Lăng Hàn, không thể làm đối phương bị thương, tại sao lại như vậy?
- Tiểu tử rất tốt!
Hắn quát một tiếng, cũng thu hồi một tia khinh thường trong lòng.
Người này có thể chống lại hắn.
- Thiên Vương Bát Pháp!
Hắn thu kiếm, sau đó hai tay hóa thành trảo và bày ra tư thế rất kỳ lạ.
Đế thuật!
Lăng Hàn cảm thấy tâm thần rung động, sau đó nội tâm sinh ra cảm giác nguy hiểm, đây là Đế thuật chân chính.
Oanh, Lâm Lãng tấn công như Thanh Long giơ vuốt, lại giống như Thần Hoàng săn Giao, khí thế vô cùng kinh khủng.
Đế thuật, Đại Đế sáng tạo, tự nhiên đại khí bàng bạc.
Rốt cuộc Lăng Hàn cũng động thủ thật sự, hắn sử dụng Đại La Thiên Bảo thuật nghênh đón.
Bành!
Hai người va chạm một chiêu, một bóng người bay ra ngoài.
Là Lâm Lãng.
Cho dù hắn vận dụng Đế thuật, chiến lực tăng lên tứ trọng thiên cũng không bằng Lăng Hàn, hắn vẫn yếu hơn một ít.
- Cái gì!
Lâm Lãng không thể tiếp nhận được, hắn đường đường là Đế tử, còn cao quý hơn Đạo Tử gấp trăm lần, hiện tại không địch lại bình dân đê tiện, hắn làm sao chịu nổi?
- A!
Hắn đỏ mặt, trên người tỏa ra khí thế đáng sợ.
Hắn đang thiêu đốt đế huyết.
Cho dù hắn là Đế tử, huyết mạch của hắn rất thuần khiết, cho dù hắn không phải đệ nhất Đế tử nhưng khi thiêu đốt huyết khí, lực lượng còn mạnh hơn Lâm Thất gấp trăm lần.
Đây là lá bài tẩy của hắn, không tới thời điểm mấu chốt, hắn tuyệt đối không sử dụng lá bài tẩy của mình, nhưng bây giờ một tên Đế tử không địch lại sâu kiến bình thường, tự tôn của hắn bị đả kích nặng nề.
Tự tôn của Đế tộc không cho phép hắn thất bại, cho nên, hắn không tiếc trả giá lớn cũng phải thắng Lăng Hàn.
Thiêu đốt Đế huyết, hiệu quả sẽ xuất hiện nhanh chóng, thân thể của hắn bành trướng và biến thành một cự nhân cao mười trượng, toàn thân tỏa ra đế uy ngập trời..
- Trước mặt Đế tộc, tất cả đều là sâu kiến!
Lâm Lãng hét lớn một tiếng, sau đó hắn xuất chưởng tấn công Lăng Hàn, lực lượng hùng hậu bộc phát và kinh khủng đến mức không cách nào hình dung.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
- Đại Đế không phải cũng là người bình thường hay sao? Ngược lại, Đế tộc xuất hiện Đại Đế thứ hai chưa?
Hắn nói xông liền nhảy lên tấn công Lâm Lãng.
Nhưng chỉ cần động tới thần thú một chút, đó chính là danh từ mang ý nghĩa cường đại.
Lâm Lãng đấm ra một quyền hóa thành Thanh Long, mặc dù chỉ là mô phỏng nhưng cũng nói rõ sự cường đại của nó.
Nhìn thấy uy lực của một quyền này, nam tử áo tím cùng nữ tử áo đỏ rất cao ngạo, đây chính là thiếu chủ của bọn họ, thiên kiêu Đế tộc!
Lâm Thất ộ ra vẻ ghen ghét, hắn tự nhận thiên phú không kém hơn Lâm Lãng bao nhiêu, bởi vì hắn xuất thân chi mạch cho nên không được truyền thụ Đế thuật, cũng không cách nào đạt được Đế binh trợ giúp tiến hành hợp đỉnh.
Bằng không, hắn cũng có thể cao ngạo đứng trước mặt Lăng Hàn, có thể dùng một quyền quật ngã hắn.
Oanh, Thanh Long đánh tới mang theo uy thế khó hình dung.
Lăng Hàn đánh giá chiến lực, lực lượng của Lâm Lãng, đối phương đạt đến Sinh Đan nhất trọng thiên, chưa chạm tới chiến lực nhị trọng thiên, có lẽ đối phương là Cửu Đỉnh hợp nhất, hơn nữa phẩm chất Tiên Đỉnh cũng rất cao, sẽ không thua Lưu Ly Đỉnh chín màu, nếu không cho dù hợp đỉnh, lực lượng cũng không có khả năng cường đại như thế.
Một kích diễn hóa ra Thanh Long có thể là Thánh thuật, cũng đẩy uy lực một quyền này lên tam trọng thiên.
Chiến lực như vậy là rất mạnh, đủ để áp chế Sinh Đan trung kỳ tầm thường, nhưng trước mặt Lăng Hàn, chiến lực như thế không đủ nhìn.
Lăng Hàn xuất ra một chỉ đánh vào đầu của Thanh Long, lực lượng hùng hậu bộc phát và đánh vỡ Thanh Long.
Cái gì!
Thấy cảnh này, Lâm Lãng cảm thấy khó tin, Lâm Thất cũng há to miệng, nam tử áo tím và nữ tử áo đỏ có vẻ mặt như táo bón.
Lâm Thất đã nhìn thấy Lăng Hàn đánh bại Lục Kỳ, đây chính là thiên kiêu Sinh Đan cảnh, đủ để chứng minh Lăng Hàn có thể địch nổi Sinh Đan sơ kỳ, thậm chí còn mạnh hơn.
Nhưng Lâm Lãng là ai?
Đế tử!
Cho nên, hắn tin tưởng Lâm Lãng mạnh hơn Lục Kỳ, Lăng Hàn không thể địch nổi.
Nhưng lần giao thủ này, hắn mới biết chính mình sai, thì ra Lăng Hàn cường đại không thua gì Đế tử.
Lâm Lãng nhíu mày, nói:
- Ta xem thường ngươi.
Lăng Hàn cười nói:
- Ta lại không xem thường ai cả.
Lâm Lãng cảm thấy tức giận, hắn nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, nói:
- Ngươi có thể ngăn cản một kích của ta, không có nghĩa ngươi địch lại ta!
- Một kích sao?
Lăng Hàn từ tốn nói.
Khốn kiếp!
Lâm Lãng siết chặt nắm đấm, sắc mặt của hắn rất khó coi.
Hắn thét dài một tiếng và sau đó lao lên giết Lăng Hàn, hắn dùng thủ đoạn từ xa công kích.
Hắn vốn muốn Lăng Hàn biết cái gì mới gọi là cường đại, nếu hiện tại hắn không lấy ra thực lực chân chính, hắn không thể đánh bại Lăng Hàn.
Oanh! Oanh! Oanh!
Hắn liên tục công kích, thế công lăng lệ ác liệt và mang xu thế lôi đình vạn quân trấn áp Lăng Hàn.
Lăng Hàn gặp chiêu phá chiêu, không thèm để ý tới công kích của đối phương.
Không phải hắn xem thường anh hùng thiên hạ, hắn nói trong lòng, ngươi xem, một Lâm Lãng tự nhiên xuất hiện cũng là thiên tài Cửu Đỉnh hợp nhất, như vậy có siêu cấp thiên tài Thập Đỉnh hợp nhất hay không?
Nếu như Lâm Lãng biết ý nghĩ của hắn, khẳng định sẽ phi thường buồn bực, bởi vì toàn bộ tinh không có bao nhiêu Đế tộc? Chỉ có truyền nhân trọng yếu trong Đế tộc mới có tư cách hợp đỉnh, số lượng ít đến thương cảm.
- Giết! Giết! Giết!
Lâm Lãng quát lớn.
Sợi tóc của hắn bay bay, mỗi một sợi tóc đều ẩn chứa năng lượng kinh người, nếu như một sợi tóc bay ra cũng có thể trấn áp thiên kiêu Cửu Đỉnh.
Lăng Hàn chỉ thủ không công, hắn muốn nhìn thấy Đế thuật chân chính.
Lại đánh mấy chục chiêu, gương mặt Lâm Lãng tái nhợt.
Lúc trước hắn bày ra tư thế quá cao, hắn không thèm quan tâm tới Lăng Hàn, giống như hắn chỉ tùy tiện đánh hai ba chiêu là có thể giải quyết Lăng Hàn, kết quả thì sao? Đã đánh lâu như vậy, hai người vẫn ngang tay.
Mất mặt!
- Kiếm đến!
Hắn quát một tiếng, mi tâm của hắn vỡ ra, một thanh trường kiếm màu xanh xuất hiện.
Đây là hàng nhái Đế binh Bích Thủy kiếm của Lâm gia, phàm là truyền nhân trọng yếu đều có nhưng cảnh giới khác nhau, thân phận khác nhau, nắm giữ Bích Thủy kiếm uy năng khác nhau.
- Chém!
Hắn cầm kiếm chém vào người Lăng Hàn.
Ông, kiếm khí tỏa sáng chói mắt.
Lăng Hàn siết chặt nắm đấm, màn sáng tinh thần xuất hiện ngăn cản lợi kiếm.
Mặc dù Tiên Đỉnh duy nhất có thể hấp thu lực lượng, nhưng nó không có hiệu quả bảo vệ khi bị lợi khí cắt chém, bởi vậy, muốn chọi cứng với lợi khí, màn sáng tinh thần là tốt nhất.
Bành! Bành! Bành!
Nắm đấm đánh vào mũi kiếm, từng tia sáng bộc phát.
Lâm Lãng hoảng sợ phát hiện, cho dù hắn sử dụng pháp khí cũng không thể áp chế Lăng Hàn.
Phải biết, đây chính là hàng nhái Đế binh, có một chút đế uy, có thể nói là không có gì không chém. Nhưng bây giờ lại không thể đả thương nắm đấm của Lăng Hàn, không thể làm đối phương bị thương, tại sao lại như vậy?
- Tiểu tử rất tốt!
Hắn quát một tiếng, cũng thu hồi một tia khinh thường trong lòng.
Người này có thể chống lại hắn.
- Thiên Vương Bát Pháp!
Hắn thu kiếm, sau đó hai tay hóa thành trảo và bày ra tư thế rất kỳ lạ.
Đế thuật!
Lăng Hàn cảm thấy tâm thần rung động, sau đó nội tâm sinh ra cảm giác nguy hiểm, đây là Đế thuật chân chính.
Oanh, Lâm Lãng tấn công như Thanh Long giơ vuốt, lại giống như Thần Hoàng săn Giao, khí thế vô cùng kinh khủng.
Đế thuật, Đại Đế sáng tạo, tự nhiên đại khí bàng bạc.
Rốt cuộc Lăng Hàn cũng động thủ thật sự, hắn sử dụng Đại La Thiên Bảo thuật nghênh đón.
Bành!
Hai người va chạm một chiêu, một bóng người bay ra ngoài.
Là Lâm Lãng.
Cho dù hắn vận dụng Đế thuật, chiến lực tăng lên tứ trọng thiên cũng không bằng Lăng Hàn, hắn vẫn yếu hơn một ít.
- Cái gì!
Lâm Lãng không thể tiếp nhận được, hắn đường đường là Đế tử, còn cao quý hơn Đạo Tử gấp trăm lần, hiện tại không địch lại bình dân đê tiện, hắn làm sao chịu nổi?
- A!
Hắn đỏ mặt, trên người tỏa ra khí thế đáng sợ.
Hắn đang thiêu đốt đế huyết.
Cho dù hắn là Đế tử, huyết mạch của hắn rất thuần khiết, cho dù hắn không phải đệ nhất Đế tử nhưng khi thiêu đốt huyết khí, lực lượng còn mạnh hơn Lâm Thất gấp trăm lần.
Đây là lá bài tẩy của hắn, không tới thời điểm mấu chốt, hắn tuyệt đối không sử dụng lá bài tẩy của mình, nhưng bây giờ một tên Đế tử không địch lại sâu kiến bình thường, tự tôn của hắn bị đả kích nặng nề.
Tự tôn của Đế tộc không cho phép hắn thất bại, cho nên, hắn không tiếc trả giá lớn cũng phải thắng Lăng Hàn.
Thiêu đốt Đế huyết, hiệu quả sẽ xuất hiện nhanh chóng, thân thể của hắn bành trướng và biến thành một cự nhân cao mười trượng, toàn thân tỏa ra đế uy ngập trời..
- Trước mặt Đế tộc, tất cả đều là sâu kiến!
Lâm Lãng hét lớn một tiếng, sau đó hắn xuất chưởng tấn công Lăng Hàn, lực lượng hùng hậu bộc phát và kinh khủng đến mức không cách nào hình dung.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
- Đại Đế không phải cũng là người bình thường hay sao? Ngược lại, Đế tộc xuất hiện Đại Đế thứ hai chưa?
Hắn nói xông liền nhảy lên tấn công Lâm Lãng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.