Chương 1438: Khải Linh Thuật
Cô Đơn Địa Phi
05/04/2018
- Chết!
Hắn giết tới trước người Lăng Hàn ba trượng, khoảng cách này hắn có thể công kích tốt nhất.
Hắn vung ra một chưởng, thần văn tỏa ra, kết ra một quang phù chu vi có tới ba trượng, đánh về phía Lăng Hàn. Phía sau hắn lại có ba viên Tinh Thần hiện lên, cho thấy tu vi của hắn là đại cực vị.
Oanh, ba viên Tinh Thần gia trì lực lượng cho quang phù, hình thành xung kích tính chất hủy diệt.
Oành oành oành oành, quang phù lay động qua, đại địa chịu khổ chà đạp, hiện ra từng vết nứt, sâu không thể nhìn thấy đáy.
Chỉ lóe lên như vậy, quang phù đã đánh tới trước người Lăng Hàn.
Lăng Hàn đưa tay ra, nhấn về phía trước.
Chi
Thanh âm chói tai vang lên, Lăng Hàn bị quang phù thúc đẩy không ngừng lui về phía sau, một đường ép qua, mặt đất hiện ra một rãnh sâu, lui ra trăm dặm mới ngừng lại, mà quang phù thì chớp lên một cái, cuối cùng biến mất.
Tư Đồ Kiến Viễn không khỏi hé miệng, lộ ra vẻ khiếp sợ.
Hắn con mẹ nó, đây là lực lượng nào, cái thể phách gì a!
Đối phương chỉ là Tinh Thần Cảnh tiểu cực vị, mà hắn là đại cực vị trung kỳ, hai người chênh lệch chín tiểu cảnh giới nhỏ, đây là nghiền ép tuyệt đối! Nhưng đối phương lại không có bị lực lượng của hắn ép bằng, mà lấy phương thức bị oanh lùi chậm rãi hóa giải lực lượng của hắn.
Cái thể phách này cũng quá mạnh mẽ đi?
Bằng không đâu thể nào chịu đựng được trùng kích như thế, đã sớm hóa thành tro bụi.
Biến thái a!
Lăng Hàn thu tay về, không khỏi cau mày nói:
- Tu vị chênh lệch hơi lớn, quả nhiên quá miễn cưỡng.
Tu vi của hai người chênh lệch chín tinh, cho dù Tư Đồ Kiến Viễn chỉ là thiên tài Nhất Tinh, bọn họ vẫn chênh lệch bốn tinh lực lượng.
Đây chính là chênh lệch vạn lần a!
Cũng còn tốt, lực lượng chỉ là một bộ phận của sức chiến đấu.
- Miễn cưỡng? Đi chết đi!
Nếu Tư Đồ Kiến Viễn ra tay, tự nhiên không có ý định thả Lăng Hàn sống sót rời đi, hắn hét dài một tiếng, ba viên Tinh Thần vòng quanh thân thể xoay tròn, hóa thành từng viên đại tinh, sau đó bị hắn thúc đẩy ngay trấn áp tới Lăng Hàn.
Ầm!
Đại tinh đập xuống, dường như Diệt Thế.
Lăng Hàn không hề bị lay động, vung tay lên đưa Thiên Phượng Thần Nữ ra xa, sau đó chỉ tay về phía Tư Đồ Kiến Viễn, cười nói:
- Lão gia hỏa, không nên quá ngông cuồng!
Hắn thả ra Thiên uy, oanh, khí tức bức cuốn, quanh người mười dặm đều bị bao phủ.
- Cái gì!
Tư Đồ Kiến Viễn không khỏi kinh hãi đến biến sắc, hắn đột nhiên phát hiện lực lượng của mình lại sụt giảm hai tinh!
Hai tinh lực lượng a, tương đương với tước đi hai tiểu cảnh giới nhỏ của hắn.
Lập tức, chênh lệch lực lượng giữa hắn và Lăng Hàn liền thu nhỏ lại đến hai tinh, tuy vẫn nghiền ép, nhưng tính cả thể phách khủng bố của Lăng Hàn, thì đã ở trong phạm vi Lăng Hàn có thể chịu đựng.
- Tuy không thể xem như đánh nhau cùng cấp, nhưng ta cùng cấp vô địch, cũng không có gì hay!
Lăng Hàn hét dài một tiếng, thân hình bắn ra, phát động phản kích về phía Tư Đồ Kiến Viễn.
Hắn lấy chỉ làm kiếm, triển khai Lôi Đình Kiếm pháp, nhanh như chớp giật.
Sức mạnh của hai người quả thật có chênh lệch, nhưng Lôi Đình Kiếm pháp là lấy từ uy lực của thiên kiếp, lại dung hợp lực lượng quy tắc mà Lăng Hàn nắm giữ, uy lực vô cùng lớn, chí ít có thể bổ túc một tinh sức chiến đấu.
Nguyên bản hai người chênh lệch hai cảnh giới nhỏ, nhưng sau khi Lăng Hàn sử dụng thủ đoạn, liền thu nhỏ lại chỉ còn một tinh.
Vậy thì có thể đánh nhau.
Tư Đồ Kiến Viễn giật mình, vốn tưởng rằng lần này xuất kích là sự tình nắm chắc, cho dù Lăng Hàn có thể đào mạng, vậy ít nhất cũng phải thiêu đốt sinh mệnh bản nguyên, ảnh hưởng tu vi tiến bộ ngày sau, không còn uy hiếp nữa.
Nhưng mà, Lăng Hàn lại dám cùng hắn đối kháng chính diện, hơn nữa chỉ yếu một chút xíu, điều này làm cho hắn không thể nào tiếp thu được.
- Khải Linh Thuật!
Tư Đồ Kiến Viễn cuối cùng không dám xem thường Lăng Hàn, lấy ra bí pháp chân chính của Tư Đồ gia, hắn vung chỉ mà động, vẽ ra từng phù hiệu kỳ quái, mà quỷ dị chính là, những ký hiệu này ở trong không khí sáng lên lấp loá, như viết chữ ở trên giấy.
- Đại Thiên Sắc Phong, Linh Hồn Thương Thiên, Linh Hồn Đại Địa, còn không hiện thân!
Ầm!
Theo hắn quát to một tiếng, linh khí trong không khí ngưng tụ, hóa thành một tồn tại hình người to lớn, trên người che kín thần văn, đại địa nứt ra, tương tự bò ra một quái vật khổng lồ do Thổ linh khí tạo thành.
Rất mạnh!
Lăng Hàn thầm nói, hai tồn tại này do linh khí ngưng tụ thành... tạm nói là Linh thể đi, rất mạnh, hơn nữa, đây cũng không phải cơ thể sống chân chính, tự nhiên không sợ thương tổn, tử vong.
- Chết!
Tư Đồ Kiến Viễn chỉ tay một cái, hai vị Linh thể lập tức vung ra nắm đấm về phía Lăng Hàn, nắm đấm to lớn giống như núi cao, từ trên trời giáng xuống.
Lăng Hàn phất tay, cuối cùng dùng tới Tuế Nguyệt Thiên Thu.
Đây là... Tiên thuật!
Lúc trước thức bí pháp này của Đinh Diệu Long vừa ra, ngay cả cao hơn hắn hai cảnh giới nhỏ cũng không địch lại, hiện tại ở trong tay Lăng Hàn phát huy ra, cũng đạt đến hiệu quả đồng dạng.
Công kích, lão hóa!
Lăng Hàn nhân cơ hội phản kích, oành oành oành, chỉ mấy quyền mà thôi, liền đánh hai vị Linh thể thành cặn bã.
Miệng của Tư Đồ Kiến Viễn há thành hình tròn, căn bản không thể tin tưởng bí thuật này của gia tộc ở trước mặt Lăng Hàn lại không đỡ nổi một đòn.
Xèo xèo xèo, giữa bầu trời có từng bóng người hạ xuống, đều là cường giả Tinh Thần Cảnh trong Tụ Phong Thành, tuy bọn họ xuất hiện chậm một chút, nhưng hiển nhiên không có bỏ qua trò hay. Bọn họ vừa vặn nhìn thấy Lăng Hàn đại phát thần uy, oanh diệt hai con Linh thể họa thân, điều này làm cho bọn họ tê cả da đầu.
Người trẻ tuổi này... quá mạnh đi!
Có rất nhiều người không nói hai lời trực tiếp xoay người rời đi, chỉ cần Lăng Hàn không chết, tiền đồ tương lai không thể đo lường, vẫn là không nên cùng người như vậy kết thù cho thỏa đáng. Nhưng cũng có chút người không bỏ xuống được tham niệm, vẫn vay ở bốn phía Lăng Hàn, ánh mắt uy nghiêm đáng sợ.
- Giao ra Thái Nhất Ngọc Tủy Tâm cùng hết thảy Chân Nguyên Thạch, có thể tha cho ngươi khỏi chết!
Có người quát lên.
Ánh mắt của Lăng Hàn đảo qua, không khỏi cười nói:
- Các ngươi tổng cộng có tám người, ta nên giao đồ vật cho ai đây?
- Ngươi không cần quản, giao đồ vật ra là được!
Lại có một người nói, hiển nhiên những người này cũng cáo già, làm sao có khả năng trúng kế ly gián của Lăng Hàn.
Tay phải của Lăng Hàn rung lên, cuối cùng lấy ra Tiên Ma Kiếm:
- Nếu như ta nói không thì sao?
- Vậy thì... chết!
Hắn giết tới trước người Lăng Hàn ba trượng, khoảng cách này hắn có thể công kích tốt nhất.
Hắn vung ra một chưởng, thần văn tỏa ra, kết ra một quang phù chu vi có tới ba trượng, đánh về phía Lăng Hàn. Phía sau hắn lại có ba viên Tinh Thần hiện lên, cho thấy tu vi của hắn là đại cực vị.
Oanh, ba viên Tinh Thần gia trì lực lượng cho quang phù, hình thành xung kích tính chất hủy diệt.
Oành oành oành oành, quang phù lay động qua, đại địa chịu khổ chà đạp, hiện ra từng vết nứt, sâu không thể nhìn thấy đáy.
Chỉ lóe lên như vậy, quang phù đã đánh tới trước người Lăng Hàn.
Lăng Hàn đưa tay ra, nhấn về phía trước.
Chi
Thanh âm chói tai vang lên, Lăng Hàn bị quang phù thúc đẩy không ngừng lui về phía sau, một đường ép qua, mặt đất hiện ra một rãnh sâu, lui ra trăm dặm mới ngừng lại, mà quang phù thì chớp lên một cái, cuối cùng biến mất.
Tư Đồ Kiến Viễn không khỏi hé miệng, lộ ra vẻ khiếp sợ.
Hắn con mẹ nó, đây là lực lượng nào, cái thể phách gì a!
Đối phương chỉ là Tinh Thần Cảnh tiểu cực vị, mà hắn là đại cực vị trung kỳ, hai người chênh lệch chín tiểu cảnh giới nhỏ, đây là nghiền ép tuyệt đối! Nhưng đối phương lại không có bị lực lượng của hắn ép bằng, mà lấy phương thức bị oanh lùi chậm rãi hóa giải lực lượng của hắn.
Cái thể phách này cũng quá mạnh mẽ đi?
Bằng không đâu thể nào chịu đựng được trùng kích như thế, đã sớm hóa thành tro bụi.
Biến thái a!
Lăng Hàn thu tay về, không khỏi cau mày nói:
- Tu vị chênh lệch hơi lớn, quả nhiên quá miễn cưỡng.
Tu vi của hai người chênh lệch chín tinh, cho dù Tư Đồ Kiến Viễn chỉ là thiên tài Nhất Tinh, bọn họ vẫn chênh lệch bốn tinh lực lượng.
Đây chính là chênh lệch vạn lần a!
Cũng còn tốt, lực lượng chỉ là một bộ phận của sức chiến đấu.
- Miễn cưỡng? Đi chết đi!
Nếu Tư Đồ Kiến Viễn ra tay, tự nhiên không có ý định thả Lăng Hàn sống sót rời đi, hắn hét dài một tiếng, ba viên Tinh Thần vòng quanh thân thể xoay tròn, hóa thành từng viên đại tinh, sau đó bị hắn thúc đẩy ngay trấn áp tới Lăng Hàn.
Ầm!
Đại tinh đập xuống, dường như Diệt Thế.
Lăng Hàn không hề bị lay động, vung tay lên đưa Thiên Phượng Thần Nữ ra xa, sau đó chỉ tay về phía Tư Đồ Kiến Viễn, cười nói:
- Lão gia hỏa, không nên quá ngông cuồng!
Hắn thả ra Thiên uy, oanh, khí tức bức cuốn, quanh người mười dặm đều bị bao phủ.
- Cái gì!
Tư Đồ Kiến Viễn không khỏi kinh hãi đến biến sắc, hắn đột nhiên phát hiện lực lượng của mình lại sụt giảm hai tinh!
Hai tinh lực lượng a, tương đương với tước đi hai tiểu cảnh giới nhỏ của hắn.
Lập tức, chênh lệch lực lượng giữa hắn và Lăng Hàn liền thu nhỏ lại đến hai tinh, tuy vẫn nghiền ép, nhưng tính cả thể phách khủng bố của Lăng Hàn, thì đã ở trong phạm vi Lăng Hàn có thể chịu đựng.
- Tuy không thể xem như đánh nhau cùng cấp, nhưng ta cùng cấp vô địch, cũng không có gì hay!
Lăng Hàn hét dài một tiếng, thân hình bắn ra, phát động phản kích về phía Tư Đồ Kiến Viễn.
Hắn lấy chỉ làm kiếm, triển khai Lôi Đình Kiếm pháp, nhanh như chớp giật.
Sức mạnh của hai người quả thật có chênh lệch, nhưng Lôi Đình Kiếm pháp là lấy từ uy lực của thiên kiếp, lại dung hợp lực lượng quy tắc mà Lăng Hàn nắm giữ, uy lực vô cùng lớn, chí ít có thể bổ túc một tinh sức chiến đấu.
Nguyên bản hai người chênh lệch hai cảnh giới nhỏ, nhưng sau khi Lăng Hàn sử dụng thủ đoạn, liền thu nhỏ lại chỉ còn một tinh.
Vậy thì có thể đánh nhau.
Tư Đồ Kiến Viễn giật mình, vốn tưởng rằng lần này xuất kích là sự tình nắm chắc, cho dù Lăng Hàn có thể đào mạng, vậy ít nhất cũng phải thiêu đốt sinh mệnh bản nguyên, ảnh hưởng tu vi tiến bộ ngày sau, không còn uy hiếp nữa.
Nhưng mà, Lăng Hàn lại dám cùng hắn đối kháng chính diện, hơn nữa chỉ yếu một chút xíu, điều này làm cho hắn không thể nào tiếp thu được.
- Khải Linh Thuật!
Tư Đồ Kiến Viễn cuối cùng không dám xem thường Lăng Hàn, lấy ra bí pháp chân chính của Tư Đồ gia, hắn vung chỉ mà động, vẽ ra từng phù hiệu kỳ quái, mà quỷ dị chính là, những ký hiệu này ở trong không khí sáng lên lấp loá, như viết chữ ở trên giấy.
- Đại Thiên Sắc Phong, Linh Hồn Thương Thiên, Linh Hồn Đại Địa, còn không hiện thân!
Ầm!
Theo hắn quát to một tiếng, linh khí trong không khí ngưng tụ, hóa thành một tồn tại hình người to lớn, trên người che kín thần văn, đại địa nứt ra, tương tự bò ra một quái vật khổng lồ do Thổ linh khí tạo thành.
Rất mạnh!
Lăng Hàn thầm nói, hai tồn tại này do linh khí ngưng tụ thành... tạm nói là Linh thể đi, rất mạnh, hơn nữa, đây cũng không phải cơ thể sống chân chính, tự nhiên không sợ thương tổn, tử vong.
- Chết!
Tư Đồ Kiến Viễn chỉ tay một cái, hai vị Linh thể lập tức vung ra nắm đấm về phía Lăng Hàn, nắm đấm to lớn giống như núi cao, từ trên trời giáng xuống.
Lăng Hàn phất tay, cuối cùng dùng tới Tuế Nguyệt Thiên Thu.
Đây là... Tiên thuật!
Lúc trước thức bí pháp này của Đinh Diệu Long vừa ra, ngay cả cao hơn hắn hai cảnh giới nhỏ cũng không địch lại, hiện tại ở trong tay Lăng Hàn phát huy ra, cũng đạt đến hiệu quả đồng dạng.
Công kích, lão hóa!
Lăng Hàn nhân cơ hội phản kích, oành oành oành, chỉ mấy quyền mà thôi, liền đánh hai vị Linh thể thành cặn bã.
Miệng của Tư Đồ Kiến Viễn há thành hình tròn, căn bản không thể tin tưởng bí thuật này của gia tộc ở trước mặt Lăng Hàn lại không đỡ nổi một đòn.
Xèo xèo xèo, giữa bầu trời có từng bóng người hạ xuống, đều là cường giả Tinh Thần Cảnh trong Tụ Phong Thành, tuy bọn họ xuất hiện chậm một chút, nhưng hiển nhiên không có bỏ qua trò hay. Bọn họ vừa vặn nhìn thấy Lăng Hàn đại phát thần uy, oanh diệt hai con Linh thể họa thân, điều này làm cho bọn họ tê cả da đầu.
Người trẻ tuổi này... quá mạnh đi!
Có rất nhiều người không nói hai lời trực tiếp xoay người rời đi, chỉ cần Lăng Hàn không chết, tiền đồ tương lai không thể đo lường, vẫn là không nên cùng người như vậy kết thù cho thỏa đáng. Nhưng cũng có chút người không bỏ xuống được tham niệm, vẫn vay ở bốn phía Lăng Hàn, ánh mắt uy nghiêm đáng sợ.
- Giao ra Thái Nhất Ngọc Tủy Tâm cùng hết thảy Chân Nguyên Thạch, có thể tha cho ngươi khỏi chết!
Có người quát lên.
Ánh mắt của Lăng Hàn đảo qua, không khỏi cười nói:
- Các ngươi tổng cộng có tám người, ta nên giao đồ vật cho ai đây?
- Ngươi không cần quản, giao đồ vật ra là được!
Lại có một người nói, hiển nhiên những người này cũng cáo già, làm sao có khả năng trúng kế ly gián của Lăng Hàn.
Tay phải của Lăng Hàn rung lên, cuối cùng lấy ra Tiên Ma Kiếm:
- Nếu như ta nói không thì sao?
- Vậy thì... chết!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.