Chương 357: Bế quan!
Vũ Phong
04/05/2022
Thấy Tô Dật không nói gì thêm, Tô Thiên Tước cũng không mở miệng, trực tiếp đi vào bên trong, chân ngắn đảo quanh, khá là hiếu ký đánh giá bốn phía.
Sau đó, mọi người tùy theo tộc nhân các tộc tới trước cùng lúc đi nghỉ ngơi.
Nơi đây rất bí ẩn, được các đời tiền bối Thiên Yêu Tông chuẩn bị sẵn, dự trữ rất nhiều thực vật và tài nguyên tu luyện, phòng ốc động phủ cũng nhiều, đủ cho mấy ngàn người sinh hoạt.
Nay Thiên Yêu Tông chỉ còn lại khoảng ba trăm người, hơn phân nửa đều là thiếu niên trẻ nhỏ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ngây ngốc ở chỗ này mấy năm cũng không ngại.
Tô Dật cùng những người còn lại của Linh Cổ Thôn ở chung trong một mảnh phòng ốc.
Căn phòng tuy đơn sơ, nhưng đủ để cư trú.
Mấy người Thượng Quan Nham, Thượng Quan Ngọc, Thượng Quan Hề Vi cùng đi với các thôn dân tới trước, báo cho bọn họ biết tình hình của Linh Cổ Thôn.
Tô Dật ở lại trong phòng, ngồi xuống ngay ngắn, sắc mặt ngưng trọng.
Nơi này cách Thiên Yêu Tông không quá xa, tuy rất bí mật, nhưng tuyệt đối không phải chỗ an toàn, cần phải mau chóng rời đi.
Nhưng Tô Dật tự biết, rời khỏi đây, hơn ba trăm người này đều cần bảo hộ, lại đang ở trong Man Yêu Lâm, bọn họ có thể đi đâu?
Đột nhiên trở thành tân tông chủ Thiên Yêu Tông, Tô Dật còn có chút chưa hồi thần.
Nhưng mình đã giành được Thiên Yêu Cổ Kinh, đồng thời dự định tu luyện thủ đoạn trong Thiên Yêu Cổ Kinh, như vậy bất kể thế nào, Tô Dật đều biết, mình nhất định phải gánh vác lấy trách nhiệm này.
Với tính cách Tô Dật, dù lúc này hắn không phải tân tông chủ Thiên Yêu Tông, nhìn thấy nhiều trẻ nhỏ Linh Cổ Thôn như vậy, Tô Dật sao có thể vứt xuống mặc kệ.
Tuy tự thân cũng còn rất nhỏ bé, song lấy tính cách Tô Dật, hắn chí ít sẽ nỗ lực hết sức.
Huống hồn lúc này hắn còn là tân tông chủ Thiên Yêu Tông, vô hình chung trong lòng Tô Dật có trách nhiệm phải giúp đỡ bọn họ!
- Nơi đây tuy bí ẩn nhưng sẽ không quá an toàn, ngươi định làm thế nào?
Tô Thiên Tước nhảy đến chiếc ghế bên cạnh, dựa nghiêng vào thành ghế, ngước đầu hỏi Tô Dật.
- Trước mắt cũng không chỗ để đi.
Tô Dật cười khổ, trước không nói có thể mang theo hơn ba trăm người này đi đâu, phải biết nơi đây còn nằm trong Man Yêu Lâm, hơn ba trăm người gần như đều mù đường, thân ốc còn không mang nổi mình ốc, lại cũng không có chỗ mới để an trí bọn họ.
Đây là Man Yêu Lâm, là địa bàn Yêu tộc, những đại địch của Thiên Yêu Tông kia phần nhiều đều là nhân loại, lần trước đột nhiên đến đây đại chiến, gây nên động tĩnh to lớn, lúc này sợ là cũng đã kinh động cường giả Yêu tộc. Nơi đây dù sao cũng là địa bàn Man Yêu Lâm, những cường giả kia tưởng muốn lần nữa ra tay hẳn cũng phải cố kỵ, có lẽ chỗ này còn có thể an toàn một đoạn thời gian.
Tô Thiên Tước ngược lại nhẹ nhõm nhiều, nói với Tô Dật:
- Thật ra ta lại cảm thấy, nơi đây nằm trong Man Yêu Lâm, nhiều người như vậy đột nhiên xuất hiện ở chỗ này, e rằng sẽ bị Man Yêu Thú phát hiện. Trước mắt mối lo lớn nhất là cần phải đề phòng Man Yêu Thú.
Tô Dật cau mày, Tô Thiên Tước nói không phải không có lý.
Nhiều người như vậy đột nhiên xuất hiện ở chỗ này, nơi đây dù bí ẩn thì e cũng khó qua được mắt Man Yêu Thú. Đối với Man Yêu Thú mà nói, nhân loại chẳng qua chỉ là thức ăn mà thôi.
- Tạm thời nghỉ ngơi rồi nghĩ cách sau.
Cuối cùng Tô Dật đành chịu nói. Hắn cũng chỉ có thể từ từ nghĩ ra sách lược vẹn toàn.
Hoàng hôn, ráng hồng trời chiều chiếu rọi.
Một số thanh thiếu niên tuổi tác lớn chút của Linh Cổ Thôn và trưởng giả tu vi Nguyên Hư cảnh tuổi chừng ngũ tuần đi đến trước mặt Tô Dật.
Từ trong miệng mấy người Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Nham, bọn họ biết được chuyện Tô Dật trở thành tân tông chủ Thiên Yêu tông.
Về Thiên Yêu Tông và tân tông chủ, lúc rời đi, bọn họ đã nghe Yêu Tôn nói qua.
Nhưng bọn họ không ngờ được rằng, tân tông chủ Thiên Yêu Tông lại là Tô Dật.
- Tông chủ
Mấy thanh thiếu niên do dự không biết có nên hành lễ hay không.
Lão giả tu vi Nguyên Hư cảnh kia cũng đang do dự, lúc này Linh Cổ Thôn chỉ còn lại một nhóm nhỏ, tất cả cường giả và trưởng lão đều tử nạn, chuyện lớn như vậy, nhất thời không biết nên lựa chọn đối mặt như thế nào.
Cũng phải mãi đến lúc rời đi bọn họ mới biết, thì ra Linh Cổ Thôn, bộ lạc Liệp Hổ, bộ lạc Man Hùng đều thuộc về Thiên Yêu Tông, có chung một tổ tiên.
- Không sao, Thượng Quan trưởng lão, nơi đây có chỗ nào an tĩnh không? Ta muốn bế quan mấy ngày.
Tô Dật cười nhạt một tiếng, không cần mọi người hành lễ, mở miệng hỏi lão giả Nguyên Hư cảnh.
Lão giả này Tô Dật vốn quen biết, tên là Thượng Quan Hư, hiện tại là vị trưởng lão cuối cùng còn tồn tại của Linh Cổ Thôn.
- Có, khá là yên tĩnh, thích hợp bế quan, sẽ không có người tới quấy rầy.
Thượng Quan Hư tuy không biết nên lựa chọn đối mặt thế nào, không biết có nên thừa nhận vị tân tông chủ Thiên Yêu Tông này hay không, dù sao đây cũng là đại sự. Nhưng muốn tìm một nơi an tĩnh để bế quan thì lại dễ dàng, nơi đây được các vị tiền bối chuẩn bị rất chu đáo, hết thảy đều sớm được bố trí sẵn.
Tô Dật gật đầu. Hắn muốn bế quan mấy ngày, chỉnh lý tâm tư một chút, vừa cũng là để suy xét xem, rốt cục tiếp theo nên làm thế nào, nên dẫn mọi người đi về đâu.
- Mọi người chỉ là còn có chút khó mà tiếp nhận, qua một thời gian ngắn có lẽ sẽ đỡ, ngươi đừng trách!
Lát sau, Thượng Quan Hề Vi đơn độc tìm tới Tô Dật, mở miệng an ủi.
Nàng biết trong nhất thời mọi người không chỉ lạ lẫm đối với tân tông chủ là hắn, ngay cả là với Thiên Yêu Tông đều cũng rất lạ lẫm.
- Ta hiểu rõ, không sao.
Tô Dật cười một tiếng đành chịu, thân phận tân tông chủ Thiên Yêu Tông cũng là đột nhiên rơi trên người hắn, bản thân còn có chút chưa hồi thần lại, huống chi là người khác.
Vào đêm, Tô Dật dặn dò Tô Thiên Tước một tiếng, sau đó cùng theo Thượng Quan Hư đi đến một nơi yên tĩnh sau núi.
Nơi đó là một mảng lớn vách đá kín đáo, trên vách đá phân bố rất nhiều hang động, qua các đời tiền bối sửa sang, tất cả đều được che chắn bởi cửa đá dày nặng, thích hợp bế quan và tĩnh tu.
- Nơi đây rất yên tĩnh, có thể yên tâm bế quan, ta phân phó qua, sẽ không có người quấy rầy!
Ngoài cửa hang, Thượng Quan Hư nói với Tô Dật.
- Rất tốt, đa tạ trưởng lão.
Tô Dật ôm quyền, xem ra nơi đây có vẻ không sai, yên tĩnh, thích hợp bế quan.
Thượng Quan Hư trưởng lão không lập tức rời đi, mắt nhìn Tô Dật, bộ dạng muốn nói lại thôi, sau cùng lấy hết dũng khí mới hỏi:
- Không biết lợi ích lớn nhất trong Thiên Yêu động mà trước đây vẫn hay đồn đại, có phải đã bị các hạ đoạt được?
- Ta không biết lợi ích lớn nhất trong Thiên Yêu động mà ngươi nghe đồn rốt cục là cái gì, nhưng ta quả thực đã giành được một ít vật do tông chủ đời trước Thiên Yêu Tông lưu lại. Chờ ta làm rõ xong sẽ giao cho mọi người.
Tô Dật gật đầu, không có giấu diếm.
- Vậy… không biết thứ tông chủ đời trước lưu lại là vật gì!
Nghe thế, hai mắt Thượng Quan Hư trưởng lão sáng lên, kích động hỏi.
- Một ít công pháp.
Tô Dật nói ra, hắn không cần thiết phải tất yếu, thứ này vốn là vật của Thiên Yêu Tông.
Sau đó, mọi người tùy theo tộc nhân các tộc tới trước cùng lúc đi nghỉ ngơi.
Nơi đây rất bí ẩn, được các đời tiền bối Thiên Yêu Tông chuẩn bị sẵn, dự trữ rất nhiều thực vật và tài nguyên tu luyện, phòng ốc động phủ cũng nhiều, đủ cho mấy ngàn người sinh hoạt.
Nay Thiên Yêu Tông chỉ còn lại khoảng ba trăm người, hơn phân nửa đều là thiếu niên trẻ nhỏ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ngây ngốc ở chỗ này mấy năm cũng không ngại.
Tô Dật cùng những người còn lại của Linh Cổ Thôn ở chung trong một mảnh phòng ốc.
Căn phòng tuy đơn sơ, nhưng đủ để cư trú.
Mấy người Thượng Quan Nham, Thượng Quan Ngọc, Thượng Quan Hề Vi cùng đi với các thôn dân tới trước, báo cho bọn họ biết tình hình của Linh Cổ Thôn.
Tô Dật ở lại trong phòng, ngồi xuống ngay ngắn, sắc mặt ngưng trọng.
Nơi này cách Thiên Yêu Tông không quá xa, tuy rất bí mật, nhưng tuyệt đối không phải chỗ an toàn, cần phải mau chóng rời đi.
Nhưng Tô Dật tự biết, rời khỏi đây, hơn ba trăm người này đều cần bảo hộ, lại đang ở trong Man Yêu Lâm, bọn họ có thể đi đâu?
Đột nhiên trở thành tân tông chủ Thiên Yêu Tông, Tô Dật còn có chút chưa hồi thần.
Nhưng mình đã giành được Thiên Yêu Cổ Kinh, đồng thời dự định tu luyện thủ đoạn trong Thiên Yêu Cổ Kinh, như vậy bất kể thế nào, Tô Dật đều biết, mình nhất định phải gánh vác lấy trách nhiệm này.
Với tính cách Tô Dật, dù lúc này hắn không phải tân tông chủ Thiên Yêu Tông, nhìn thấy nhiều trẻ nhỏ Linh Cổ Thôn như vậy, Tô Dật sao có thể vứt xuống mặc kệ.
Tuy tự thân cũng còn rất nhỏ bé, song lấy tính cách Tô Dật, hắn chí ít sẽ nỗ lực hết sức.
Huống hồn lúc này hắn còn là tân tông chủ Thiên Yêu Tông, vô hình chung trong lòng Tô Dật có trách nhiệm phải giúp đỡ bọn họ!
- Nơi đây tuy bí ẩn nhưng sẽ không quá an toàn, ngươi định làm thế nào?
Tô Thiên Tước nhảy đến chiếc ghế bên cạnh, dựa nghiêng vào thành ghế, ngước đầu hỏi Tô Dật.
- Trước mắt cũng không chỗ để đi.
Tô Dật cười khổ, trước không nói có thể mang theo hơn ba trăm người này đi đâu, phải biết nơi đây còn nằm trong Man Yêu Lâm, hơn ba trăm người gần như đều mù đường, thân ốc còn không mang nổi mình ốc, lại cũng không có chỗ mới để an trí bọn họ.
Đây là Man Yêu Lâm, là địa bàn Yêu tộc, những đại địch của Thiên Yêu Tông kia phần nhiều đều là nhân loại, lần trước đột nhiên đến đây đại chiến, gây nên động tĩnh to lớn, lúc này sợ là cũng đã kinh động cường giả Yêu tộc. Nơi đây dù sao cũng là địa bàn Man Yêu Lâm, những cường giả kia tưởng muốn lần nữa ra tay hẳn cũng phải cố kỵ, có lẽ chỗ này còn có thể an toàn một đoạn thời gian.
Tô Thiên Tước ngược lại nhẹ nhõm nhiều, nói với Tô Dật:
- Thật ra ta lại cảm thấy, nơi đây nằm trong Man Yêu Lâm, nhiều người như vậy đột nhiên xuất hiện ở chỗ này, e rằng sẽ bị Man Yêu Thú phát hiện. Trước mắt mối lo lớn nhất là cần phải đề phòng Man Yêu Thú.
Tô Dật cau mày, Tô Thiên Tước nói không phải không có lý.
Nhiều người như vậy đột nhiên xuất hiện ở chỗ này, nơi đây dù bí ẩn thì e cũng khó qua được mắt Man Yêu Thú. Đối với Man Yêu Thú mà nói, nhân loại chẳng qua chỉ là thức ăn mà thôi.
- Tạm thời nghỉ ngơi rồi nghĩ cách sau.
Cuối cùng Tô Dật đành chịu nói. Hắn cũng chỉ có thể từ từ nghĩ ra sách lược vẹn toàn.
Hoàng hôn, ráng hồng trời chiều chiếu rọi.
Một số thanh thiếu niên tuổi tác lớn chút của Linh Cổ Thôn và trưởng giả tu vi Nguyên Hư cảnh tuổi chừng ngũ tuần đi đến trước mặt Tô Dật.
Từ trong miệng mấy người Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Nham, bọn họ biết được chuyện Tô Dật trở thành tân tông chủ Thiên Yêu tông.
Về Thiên Yêu Tông và tân tông chủ, lúc rời đi, bọn họ đã nghe Yêu Tôn nói qua.
Nhưng bọn họ không ngờ được rằng, tân tông chủ Thiên Yêu Tông lại là Tô Dật.
- Tông chủ
Mấy thanh thiếu niên do dự không biết có nên hành lễ hay không.
Lão giả tu vi Nguyên Hư cảnh kia cũng đang do dự, lúc này Linh Cổ Thôn chỉ còn lại một nhóm nhỏ, tất cả cường giả và trưởng lão đều tử nạn, chuyện lớn như vậy, nhất thời không biết nên lựa chọn đối mặt như thế nào.
Cũng phải mãi đến lúc rời đi bọn họ mới biết, thì ra Linh Cổ Thôn, bộ lạc Liệp Hổ, bộ lạc Man Hùng đều thuộc về Thiên Yêu Tông, có chung một tổ tiên.
- Không sao, Thượng Quan trưởng lão, nơi đây có chỗ nào an tĩnh không? Ta muốn bế quan mấy ngày.
Tô Dật cười nhạt một tiếng, không cần mọi người hành lễ, mở miệng hỏi lão giả Nguyên Hư cảnh.
Lão giả này Tô Dật vốn quen biết, tên là Thượng Quan Hư, hiện tại là vị trưởng lão cuối cùng còn tồn tại của Linh Cổ Thôn.
- Có, khá là yên tĩnh, thích hợp bế quan, sẽ không có người tới quấy rầy.
Thượng Quan Hư tuy không biết nên lựa chọn đối mặt thế nào, không biết có nên thừa nhận vị tân tông chủ Thiên Yêu Tông này hay không, dù sao đây cũng là đại sự. Nhưng muốn tìm một nơi an tĩnh để bế quan thì lại dễ dàng, nơi đây được các vị tiền bối chuẩn bị rất chu đáo, hết thảy đều sớm được bố trí sẵn.
Tô Dật gật đầu. Hắn muốn bế quan mấy ngày, chỉnh lý tâm tư một chút, vừa cũng là để suy xét xem, rốt cục tiếp theo nên làm thế nào, nên dẫn mọi người đi về đâu.
- Mọi người chỉ là còn có chút khó mà tiếp nhận, qua một thời gian ngắn có lẽ sẽ đỡ, ngươi đừng trách!
Lát sau, Thượng Quan Hề Vi đơn độc tìm tới Tô Dật, mở miệng an ủi.
Nàng biết trong nhất thời mọi người không chỉ lạ lẫm đối với tân tông chủ là hắn, ngay cả là với Thiên Yêu Tông đều cũng rất lạ lẫm.
- Ta hiểu rõ, không sao.
Tô Dật cười một tiếng đành chịu, thân phận tân tông chủ Thiên Yêu Tông cũng là đột nhiên rơi trên người hắn, bản thân còn có chút chưa hồi thần lại, huống chi là người khác.
Vào đêm, Tô Dật dặn dò Tô Thiên Tước một tiếng, sau đó cùng theo Thượng Quan Hư đi đến một nơi yên tĩnh sau núi.
Nơi đó là một mảng lớn vách đá kín đáo, trên vách đá phân bố rất nhiều hang động, qua các đời tiền bối sửa sang, tất cả đều được che chắn bởi cửa đá dày nặng, thích hợp bế quan và tĩnh tu.
- Nơi đây rất yên tĩnh, có thể yên tâm bế quan, ta phân phó qua, sẽ không có người quấy rầy!
Ngoài cửa hang, Thượng Quan Hư nói với Tô Dật.
- Rất tốt, đa tạ trưởng lão.
Tô Dật ôm quyền, xem ra nơi đây có vẻ không sai, yên tĩnh, thích hợp bế quan.
Thượng Quan Hư trưởng lão không lập tức rời đi, mắt nhìn Tô Dật, bộ dạng muốn nói lại thôi, sau cùng lấy hết dũng khí mới hỏi:
- Không biết lợi ích lớn nhất trong Thiên Yêu động mà trước đây vẫn hay đồn đại, có phải đã bị các hạ đoạt được?
- Ta không biết lợi ích lớn nhất trong Thiên Yêu động mà ngươi nghe đồn rốt cục là cái gì, nhưng ta quả thực đã giành được một ít vật do tông chủ đời trước Thiên Yêu Tông lưu lại. Chờ ta làm rõ xong sẽ giao cho mọi người.
Tô Dật gật đầu, không có giấu diếm.
- Vậy… không biết thứ tông chủ đời trước lưu lại là vật gì!
Nghe thế, hai mắt Thượng Quan Hư trưởng lão sáng lên, kích động hỏi.
- Một ít công pháp.
Tô Dật nói ra, hắn không cần thiết phải tất yếu, thứ này vốn là vật của Thiên Yêu Tông.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.