Chương 106: Thu hoạch...
Vũ Phong
25/06/2021
Dưới vách đá dựng đứng, Tô Dật tìm được một sơn động nhỏ, thông thạo che lấp cửa vào.
Vào trong sơn động, Tô Dật mới buông lỏng một hơi, sắc mặt có chút tái nhợt, nam tử đột nhiên đuổi tới kia, thực lực chí ít là Nguyên Huyền cảnh tam trọng trở lên, dù nguyên khí trong cơ thể Tô Dật cuồn cuộn, nhưng Nguyên Huyền cảnh nhất trọng và Nguyên Huyền cảnh tam trọng chênh lệch quá nhiều.
- Trước tránh một chút.
Trong lòng Tô Dật thầm nhủ, tuy đoàn đội mạo hiểm kia không lớn, có điều nhân số cũng không ít, vạn nhất còn có cường giả, mình không thể nào là đối thủ, phải biết bất kỳ một đoàn đội mạo hiểm nào vào Man Yêu Sâm Lâm, đều sẽ có một hai người cầm đầu thực lực không yếu.
Tô Dật ngồi xếp bằng, gọi ra chùm sáng thần bí, ở trong không gian kia khôi phục sẽ nhanh hơn nhiều, huống chi ngắt lấy năm đóa Bạch Ngọc Linh Chi, trồng ở trong không gian thần bí mà nói, đến lúc đó đẳng cấp sẽ tăng lên không ít.
Trong không gian thần bí, lực lượng thiên địa tràn đầy, Tô Dật kiểm tra số dược liệu được trồng, phát hiện chỉ có một nửa còn sống, một nửa kia lại không đâm rễ phát triển được, bất quá lại không có khô héo, ở trong không gian thần bí lực lượng thiên địa tràn đầy, chỉ cảm thấy mùi thuốc càng thêm nồng đậm.
Có thể sống một nửa, Tô Dật đã rất thỏa mãn, kiểm tra những dược liệu này, từ màu sắc liền biết chúng thay đổi không ít.
Tô Dật rất hài lòng mỉm cười, sau đó cẩn thận trồng năm đóa Bạch Ngọc Linh Chi xuống.
Bạch Ngọc Linh Chi này Tô Dật hái rất cẩn thận, còn mang theo bộ rễ hoàn chỉnh, trồng sống hẳn không có vấn đề.
Làm xong hết thảy, Tô Dật mới ngồi xếp bằng, bắt đầu thổ nạp điều tức, mặc dù trên người không có thương thế gì lớn, nhưng có vài vết thương nhỏ, tiêu hao cũng rất lớn.
Vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, quanh người tràn ngập ánh sáng, trên người Tô Dật có một cỗ khí tức vô hình, giống như có thể cộng minh với không gian thần bí.
Thời gian chầm chậm trôi qua, theo thổ nạp điều tức, khí tức trên người Tô Dật đang chậm rãi khôi phục, sắc mặt tái nhợt đã hồng nhuận phơn phớt.
…
Sơn lâm, một mảnh hỗn độn, thi thể Thanh Ngọc Mãng bị chém ngang, máu chảy dạt dào.
Mấy chục bóng người đứng im, không dám thở mạnh.
Một trung niên áo xám ngồi chồm hổm ở trên mặt đất, nhìn thi thể trên ngực cắm Đại Hoàn Đao, thần sắc âm trầm đến cực hạn, song quyền nắm chặt, ánh mắt huyết hồng.
- Đội trưởng, tiểu tử kia chạy thoát, còn không có tin tức!
Một nam tử tiến lên, nói khẽ với trung niên áo xám.
- Tìm, tu vi Nguyên Hồn cảnh, có thể chạy đi đâu, giết đệ đệ của ta, dù trả giá lớn hơn nữa, cũng phải tìm ra cho ta!
Trung niên áo xám âm trầm nói, trong mắt sát ý lạnh lẽo.
- Vâng.
Mấy chục bóng người gật đầu, sau đó nhanh chóng rời đi.
…
- Hô.
Thật lâu sau, thủ ấn thu lại, khí tức quanh người lắng xuống, ánh sáng thu liễm như từng linh xà, chầm chậm tràn vào trong thân thể.
Thở ra một ngụm trọc khí, Tô Dật mở mắt.
Cảm ứng thân thể đã khôi phục không sai biệt lắm, khóe miệng Tô Dật mỉm cười, trong tay xuất hiện ba cái Túi Không Gian.
Ba cái Túi Không Gian này là Tô Dật lấy của nữ tử kia, bây giờ hắn muốn mở ra, thực lực của nữ nhân kia cường đại như vậy, trong Túi Không Gian hẳn có không ít đồ tốt.
Giờ khắc này ở trong không gian thần bí, Tô Dật không biết có thể mở ra Túi Không Gian hay không, lần trước mở là ở bên ngoài.
- Ù ù.
Cầm một cái Túi Không Gian, nguyên khí vừa mới tuôn ra, còn chưa lấy lại tinh thần, trong không gian thần bí đã có một cỗ lực lượng tuôn trào, mang theo hào quang óng ánh, bao phủ ở trên Túi Không Gian.
Nhất thời, Tô Dật cảm giác được một cỗ lực lượng thôn phệ rơi vào trên Túi Không Gian, bốn phía hào quang rực rỡ, chỉ một lát, hết thảy biến mất không thấy gì nữa.
Tô Dật đã không kỳ quái, mở Túi Không Gian ra, bên trong có không ít vật lăn xuống.
Linh dược, vũ kỹ, binh khí, còn có không ít tài nguyên tu luyện và một đống lớn bột phấn Nguyên Thạch.
- Vũ kỹ Tướng phẩm, vũ kỹ Soái phẩm, phát tài.
Tô Dật kinh hỉ, không nói một đống lớn dược tài, chỉ là vũ kỹ liền có mấy bộ, bên trong còn có vũ kỹ Soái phẩm.
Điều này khiến Tô Dật đối với cái Túi Không Gian thứ hai càng thêm mong đợi, xem mèo vẽ hổ, bắt đầu mở ra cái Túi Không Gian thứ hai.
Ào ào ào.
Mà khi mở ra cái Túi Không Gian thứ hai, một cỗ hào quang óng ánh loá mắt xuất hiện, để Tô Dật không thể không nhắm hai mắt lại.
Ầm ầm.
Đồng thời, toàn bộ không gian thần bí oanh minh, trầm đục ù ù, như trời long đất lở, làm cho sắc mặt Tô Dật đại biến.
Cũng may hết thảy bình tĩnh lại rất nhanh.
Thời điểm ánh sáng biến mất, Tô Dật mới mở hai mắt ra, sau đó ánh mắt nhất thời ngạc nhiên.
Chỉ thấy giờ phút này trong không gian thần bí, diện tích giống như lại lớn hơn chút, có điều diện tích mở rộng không nhiều.
Mà để Tô Dật chấn kinh là, giờ phút này không gian trước mắt tràn ngập vụ khí, như trôi nổi một tầng hơi nước, đó là năng lượng nồng đậm đến thực chất hóa.
Ở cách đó không xa, trong hố nhỏ, linh dịch không còn dày cỡ gang tay, mà cơ hồ là sắp tràn ra, ở rất xa cũng có thể cảm giác được có năng lượng ba động.
Tô Dật biết, linh dịch kia chính là trọng bảo, lần này lại gia tăng nhiều như vậy.
- Chẳng lẽ…
Sắc mặt Tô Dật quái lạ, nhất thời đổ Túi Không Gian ra, một đống lớn bột phấn Nguyên Thạch ào ào, kém chút bao phủ cả người hắn.
Tô Dật lui sang một bên, nhìn trước mắt có một đống lớn bột phấn Nguyên Thạch, trong lòng không khỏi giật mình, cái này còn nhiều hơn lần trước đạt được.
Tô Dật làm sao biết, Túi Không Gian này là nữ tử kia cướp của Hắc Sát môn, bây giờ lại bị không gian thần bí thôn phệ.
Tiến vào trong đống bột phấn Nguyên Thạch, Tô Dật mặt mày xám xịt tìm kiếm, sau cùng lại không có tìm được bất kỳ vật gì, Túi Không Gian này trừ Nguyên Thạch, thì không có bất kỳ vật gì.
Tô Dật cũng không thất vọng, tuy không có tìm được bất kỳ vật gì trong Túi Không Gian này, nhưng dù sao nhiều Nguyên Thạch như vậy cũng rơi vào trong không gian thần bí nha.
Lấy ra cái Túi Không Gian thứ ba, hi vọng trong Túi Không Gian thứ ba có vũ kỹ, linh dược, trước mắt mà nói, mình thiếu nhất cũng là những thứ này.
Nhưng cuối cùng Tô Dật lại thất vọng, Túi Không Gian này căn bản không có cách lấy không gian thần bí mở ra.
- Chẳng lẽ không có Nguyên Thạch?
Tô Dật kinh ngạc, chẳng lẽ trong Túi Không Gian này không có Nguyên Thạch, cho nên không gian thần bí mới không cách nào mở ra.
Vào trong sơn động, Tô Dật mới buông lỏng một hơi, sắc mặt có chút tái nhợt, nam tử đột nhiên đuổi tới kia, thực lực chí ít là Nguyên Huyền cảnh tam trọng trở lên, dù nguyên khí trong cơ thể Tô Dật cuồn cuộn, nhưng Nguyên Huyền cảnh nhất trọng và Nguyên Huyền cảnh tam trọng chênh lệch quá nhiều.
- Trước tránh một chút.
Trong lòng Tô Dật thầm nhủ, tuy đoàn đội mạo hiểm kia không lớn, có điều nhân số cũng không ít, vạn nhất còn có cường giả, mình không thể nào là đối thủ, phải biết bất kỳ một đoàn đội mạo hiểm nào vào Man Yêu Sâm Lâm, đều sẽ có một hai người cầm đầu thực lực không yếu.
Tô Dật ngồi xếp bằng, gọi ra chùm sáng thần bí, ở trong không gian kia khôi phục sẽ nhanh hơn nhiều, huống chi ngắt lấy năm đóa Bạch Ngọc Linh Chi, trồng ở trong không gian thần bí mà nói, đến lúc đó đẳng cấp sẽ tăng lên không ít.
Trong không gian thần bí, lực lượng thiên địa tràn đầy, Tô Dật kiểm tra số dược liệu được trồng, phát hiện chỉ có một nửa còn sống, một nửa kia lại không đâm rễ phát triển được, bất quá lại không có khô héo, ở trong không gian thần bí lực lượng thiên địa tràn đầy, chỉ cảm thấy mùi thuốc càng thêm nồng đậm.
Có thể sống một nửa, Tô Dật đã rất thỏa mãn, kiểm tra những dược liệu này, từ màu sắc liền biết chúng thay đổi không ít.
Tô Dật rất hài lòng mỉm cười, sau đó cẩn thận trồng năm đóa Bạch Ngọc Linh Chi xuống.
Bạch Ngọc Linh Chi này Tô Dật hái rất cẩn thận, còn mang theo bộ rễ hoàn chỉnh, trồng sống hẳn không có vấn đề.
Làm xong hết thảy, Tô Dật mới ngồi xếp bằng, bắt đầu thổ nạp điều tức, mặc dù trên người không có thương thế gì lớn, nhưng có vài vết thương nhỏ, tiêu hao cũng rất lớn.
Vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, quanh người tràn ngập ánh sáng, trên người Tô Dật có một cỗ khí tức vô hình, giống như có thể cộng minh với không gian thần bí.
Thời gian chầm chậm trôi qua, theo thổ nạp điều tức, khí tức trên người Tô Dật đang chậm rãi khôi phục, sắc mặt tái nhợt đã hồng nhuận phơn phớt.
…
Sơn lâm, một mảnh hỗn độn, thi thể Thanh Ngọc Mãng bị chém ngang, máu chảy dạt dào.
Mấy chục bóng người đứng im, không dám thở mạnh.
Một trung niên áo xám ngồi chồm hổm ở trên mặt đất, nhìn thi thể trên ngực cắm Đại Hoàn Đao, thần sắc âm trầm đến cực hạn, song quyền nắm chặt, ánh mắt huyết hồng.
- Đội trưởng, tiểu tử kia chạy thoát, còn không có tin tức!
Một nam tử tiến lên, nói khẽ với trung niên áo xám.
- Tìm, tu vi Nguyên Hồn cảnh, có thể chạy đi đâu, giết đệ đệ của ta, dù trả giá lớn hơn nữa, cũng phải tìm ra cho ta!
Trung niên áo xám âm trầm nói, trong mắt sát ý lạnh lẽo.
- Vâng.
Mấy chục bóng người gật đầu, sau đó nhanh chóng rời đi.
…
- Hô.
Thật lâu sau, thủ ấn thu lại, khí tức quanh người lắng xuống, ánh sáng thu liễm như từng linh xà, chầm chậm tràn vào trong thân thể.
Thở ra một ngụm trọc khí, Tô Dật mở mắt.
Cảm ứng thân thể đã khôi phục không sai biệt lắm, khóe miệng Tô Dật mỉm cười, trong tay xuất hiện ba cái Túi Không Gian.
Ba cái Túi Không Gian này là Tô Dật lấy của nữ tử kia, bây giờ hắn muốn mở ra, thực lực của nữ nhân kia cường đại như vậy, trong Túi Không Gian hẳn có không ít đồ tốt.
Giờ khắc này ở trong không gian thần bí, Tô Dật không biết có thể mở ra Túi Không Gian hay không, lần trước mở là ở bên ngoài.
- Ù ù.
Cầm một cái Túi Không Gian, nguyên khí vừa mới tuôn ra, còn chưa lấy lại tinh thần, trong không gian thần bí đã có một cỗ lực lượng tuôn trào, mang theo hào quang óng ánh, bao phủ ở trên Túi Không Gian.
Nhất thời, Tô Dật cảm giác được một cỗ lực lượng thôn phệ rơi vào trên Túi Không Gian, bốn phía hào quang rực rỡ, chỉ một lát, hết thảy biến mất không thấy gì nữa.
Tô Dật đã không kỳ quái, mở Túi Không Gian ra, bên trong có không ít vật lăn xuống.
Linh dược, vũ kỹ, binh khí, còn có không ít tài nguyên tu luyện và một đống lớn bột phấn Nguyên Thạch.
- Vũ kỹ Tướng phẩm, vũ kỹ Soái phẩm, phát tài.
Tô Dật kinh hỉ, không nói một đống lớn dược tài, chỉ là vũ kỹ liền có mấy bộ, bên trong còn có vũ kỹ Soái phẩm.
Điều này khiến Tô Dật đối với cái Túi Không Gian thứ hai càng thêm mong đợi, xem mèo vẽ hổ, bắt đầu mở ra cái Túi Không Gian thứ hai.
Ào ào ào.
Mà khi mở ra cái Túi Không Gian thứ hai, một cỗ hào quang óng ánh loá mắt xuất hiện, để Tô Dật không thể không nhắm hai mắt lại.
Ầm ầm.
Đồng thời, toàn bộ không gian thần bí oanh minh, trầm đục ù ù, như trời long đất lở, làm cho sắc mặt Tô Dật đại biến.
Cũng may hết thảy bình tĩnh lại rất nhanh.
Thời điểm ánh sáng biến mất, Tô Dật mới mở hai mắt ra, sau đó ánh mắt nhất thời ngạc nhiên.
Chỉ thấy giờ phút này trong không gian thần bí, diện tích giống như lại lớn hơn chút, có điều diện tích mở rộng không nhiều.
Mà để Tô Dật chấn kinh là, giờ phút này không gian trước mắt tràn ngập vụ khí, như trôi nổi một tầng hơi nước, đó là năng lượng nồng đậm đến thực chất hóa.
Ở cách đó không xa, trong hố nhỏ, linh dịch không còn dày cỡ gang tay, mà cơ hồ là sắp tràn ra, ở rất xa cũng có thể cảm giác được có năng lượng ba động.
Tô Dật biết, linh dịch kia chính là trọng bảo, lần này lại gia tăng nhiều như vậy.
- Chẳng lẽ…
Sắc mặt Tô Dật quái lạ, nhất thời đổ Túi Không Gian ra, một đống lớn bột phấn Nguyên Thạch ào ào, kém chút bao phủ cả người hắn.
Tô Dật lui sang một bên, nhìn trước mắt có một đống lớn bột phấn Nguyên Thạch, trong lòng không khỏi giật mình, cái này còn nhiều hơn lần trước đạt được.
Tô Dật làm sao biết, Túi Không Gian này là nữ tử kia cướp của Hắc Sát môn, bây giờ lại bị không gian thần bí thôn phệ.
Tiến vào trong đống bột phấn Nguyên Thạch, Tô Dật mặt mày xám xịt tìm kiếm, sau cùng lại không có tìm được bất kỳ vật gì, Túi Không Gian này trừ Nguyên Thạch, thì không có bất kỳ vật gì.
Tô Dật cũng không thất vọng, tuy không có tìm được bất kỳ vật gì trong Túi Không Gian này, nhưng dù sao nhiều Nguyên Thạch như vậy cũng rơi vào trong không gian thần bí nha.
Lấy ra cái Túi Không Gian thứ ba, hi vọng trong Túi Không Gian thứ ba có vũ kỹ, linh dược, trước mắt mà nói, mình thiếu nhất cũng là những thứ này.
Nhưng cuối cùng Tô Dật lại thất vọng, Túi Không Gian này căn bản không có cách lấy không gian thần bí mở ra.
- Chẳng lẽ không có Nguyên Thạch?
Tô Dật kinh ngạc, chẳng lẽ trong Túi Không Gian này không có Nguyên Thạch, cho nên không gian thần bí mới không cách nào mở ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.