Chương 1071: Bức rời Vân Giới (2)
Khai Hoang
20/09/2014
Cùng thời đại với Hạng vương vậy thì đã ít càng thêm ít.
Vân Hoang rất nhiều thần thú tộc loại, dùng Long tộc mạnh nhất, cũng giống như nhân loại, có được truyền thừa nguyên vẹn.
Thánh Cảnh vẫn lạc thời đó đều có ghi lại. Nhưng Tông Thủ mấy ngày nay tra hết kinh điển cũng không biết được tính danh đầu Long này.
- Cô cũng kỳ quái, không biết đầu Thánh Cảnh Chân Long này thân vẫn trong Vân Mộng Trạch. Nhớ rõ Thủy Tần thành lập, bốn phía tàn sát dị thú thiên hạ, lúc Hạng vương thân vẫn thì Long tộc cũng bắt đầu rời khỏi Vân Giới --
Bất quá đối với việc này, hắn tuy hiếu kỳ nhưng thực sự cũng không cần truy tới cùng.
Càng để ý đến chính sự hơn, vì vậy hỏi ngược lại:
- Quốc trượng tới đây, cái ấn kia đã đúc tốt rồi sao?
- Đúng vậy!
Khổng Duệ có chút gật đầu, rồi sau đó lấy ra một con dấu màu vang lớn chừng lòng bài tay nâng ở trước mặt Tông Thủ.
Tông Thủ cũng thần sắc ngưng trọng, tiếp kim ấn kia vào tay.
Thoạt nhìn rất bình thường, cầm trong tay lại nặng đến ức cân.
Tự nhiên đối với hắn thì vẫn nhẹ như lông hồng.
Mà ấn này, có cảm ứng với ‘ Thiên Tử Vương Khí ’, chỉ có nằm trong tay vua một nước thì mới không hề sức nặng.
Dưới ấn có tám chữ to --‘ Đại Càn quốc quân, ký thọ vĩnh xương ’!
- Ấn này lấy Tu Di Thạch ở tây Đông Lâm, Phong Hỏa Trọng Thổ, dung hợp chín chủng loại tinh kim địa phẩm, nhái lại ấn tỷ vương triều các đời, kết hợp tinh hoa mà đúc thành! Có thể chịu tải vận mệnh quốc gia, thâm niên lâu ngày. Ước chừng mười năm, liền có thể thành trấn quốc trọng khí! Tuy xa không bằng A Tỳ hoàng tọa kia của quân thượng, nhưng cũng đủ hơn Đại Thương --
Khổng Duệ ở bên giải thích. Mặc dù lấy tính cách của hắn thì giờ phút này cũng không khỏi hơi lộ ra vài phần tự đắc.
Khổng gia truyền thừa vạn năm, thế chưởng Trung Thổ thái thường tự và tư thiên giam.
Chư đế ấn tỉ, cơ hồ đều xuất từ thủ bút Khổng gia, cũng có được bí thuật trọn vẹn, tính cả chế khí chi trận tích lũy qua đời đời.
Mà trong hơn mười đời này, người xuất sắc nhất Khổng gia, Khổng Duệ cũng tự hỏi, là vô xuất kỳ hữu.
Ấn tỷ này kỳ thật khuyết thiếu linh tài, chín loại tinh kim địa phẩm là chắp vá lung tung mà đến. Mỗi một loại đều có chút không hợp.
Đây tích lũy của Không Khí Tông trong mấy ngàn năm qua.
Khổng Duệ lại có thể dùng linh trận bổ lấy thiếu khuyết của nó, khiến ấn này được đúc thành
Vì vậy hai câu sau tuyệt không có nửa phần khoa trương.
- Mà thần khi luyện ấn này đã lưu lại không ít chỗ trống. Ngày sau chỉ cần tìm được linh tài phù hợp liền có thể dung nhập cải luyện, lại không tổn hại đến căn bản.
Tông Thủ nghe vậy cũng từ chối cho ý kiến, phối hợp vận khởi đế phong quyết, rót một tia vương đạo chi khí vào trong đó.
Rồi sau đó trên ấn tỷ kia liền dấy lên hỏa diễm đỏ thẫm.
Hắn thân là Kim Ấn Chi Chủ, cũng không có cảm giác cụ thể .
Bất quá giờ phút này, lại có thể thông qua biến hóa mặt đất dưới chân, biết được kim ấn trong tay đang dần dần tăng nặng lên.
Chỗ hai chân đứng, trong phạm vi nửa xích đúng là đang dần dần hạ xuống.
- Càn Thiên Sơn ta chuộng Hỏa Đức, cho nên dùng hỏa trận làm chủ!
Khổng Duệ nói đến đây, lại thần sắc ngưng lại hỏi:
- Chỉ là quân thượng, thực chuẩn bị dùng Đại Càn làm tên sao?
- Đơn giản, bớt việc!
Tông Thủ cười cười. Càn Thiên Sơn mặc dù thành lập đất nước, nhưng vẫn không có một quốc hiệu.
Cho tới nay, ngoại nhân một mực đều dùng Càn Thiên Sơn để xưng hô.
Trước kia gia nhỏ nghiệp nhỏ, có thể không thèm để ý. Nhưng hôm nay vô luận là những tướng quân trong tương lai của Khổng Dao, hay đám Nhậm Bác Trương Hoài cũng đã nhắm vào khối thịt mỡ Đại Việt và Nam Phong Vân Lục.
Hai lục một đảo, mười châu chi địa. Mặc dù ở trung ương vân lục, cũngcoi như là đại quốc.
Quốc hiệu chung quy cũng nên chính quy một chút, không thể khiến người khác chê cười Càn Thiên Sơn được.
Quốc hiệu này Tông Thủ nghĩ cũng chẳng thèm nghĩ liền trực tiếp lấy chữ Càn đầu tiên trong Càn Thiên Sơn làm tên. Đám thần tử nội các Nhậm Bác, tính cả tham nghị điện, cũng đều không có ý phản đối..
- Quốc hiệu này có gì không ổn sao?
Nếu thật sự không được, cũng không phải không thể được sửa. Hắn không sợ trời, không tin số mệnh. Nhưng gần đây chuyện thần thần đạo đạo quá nhiều, Khổng Duệ bởi vì chuyện lúc trước nên hiện giờ trong chư thần Càn Thiên Sơn danh vọng đang như mặt trời ban trưa.
Nếu nói chữ này không tốt, hắn kỳ thật cũng không để ý.
- Sao thế được? Chữ này rất tốt!
Khổng Duệ g lại cười cười, có chút cúi người:
- Chữ Càn nghĩ là Thiên, là Hùng. Thần cầu chúc quân thượng, có thể nhất thống Chư Thiên thế giới!
Tông Thủ cổ quái nhìn Khổng Duệ, rồi sau đó liền khẽ lắc đầu.
Cầm trong tay kim ấn, tiện tay ném đi, ném vào trong Sùng chính Điện trong Hàm Yên Cung.
Vật này là trấn quốc trọng khí, lúc này đúng là lúc cần uẩn dưỡng, giờ phút này cũng chỉ có thể đặt cùng một chỗ với A Tỳ hoàng tọa.
Đợi đến mười năm tám năm sau dưỡng ra hồn, chỉ cần là trong cảnh nội Đại Càn, nếu có người dám mạo phạm hắn. Vô luận là tiên cảnh hay thần cảnh, dùng ấn này tùy ý vỗ liền có thể ép chết. Mặc dù ép không chết cũng có thể đốt chết, rất hợp với tâm ý hắn.
Về phần nhất thống Chư Thiên thế giới?
Nói giỡn, chuyện mà ngày sau vị Thần Hoàng kia cũng không làm được, Tông Thủ hơn nửa cũng không có hi vọng.
Có thể có cỡ trăm thế giới, có thể chống lại Lục gia đã rất thỏa mãn rồi.
Nói tiếp quản hạt nhiều địa bàn như vậy, không cảm thấy phiền sao?
Bất quá kim ấn kia vừa mới bay ra khỏi tay hắn thì trên không trung liền sinh ra một cổ hấp nhiếp chi lực, nhấc kim ấn lên không trung, rồi sau đó liền hóa thành một đạo kim quang, đầu nhập vào trong ngân kén.
Tông Thủ trợn mắt há hốc mồm, sau nửa ngày mới lấy lại tinh thần. Sắc mặt tái nhợt hỏi:
- Quốc trượng, không biết đây là chuyện tốt hay xấu?
Khổng Duệ cũng tức cười, giờ phút này hắn cũng không biết, Âm Long này muốn cái ấn tỷ kia làm gì.
Đời hắn tuy đọc nhiều kinh điển, nhưng chưa bao giờ có chuyện cùng loại phát sinh, vậy nên cũng không tìm được cái gì để tham chiếu.
Bó tay rồi một lát, Khổng Duệ mới lần nữa mở miệng, trấn an Tông Thủ:
- Quân thượng có thể an tâm, cũng không phải chuyện xấu, cứ tiếp tục xem tình hình đã rồi nói sau. Thần còn có việc, trước hết cáo từ --
Nói xong cũng rời đi, không ở lâu thêm.
Tông Thủ khóe môi một hồi co rúm, bất quá hắn lúc này lại không làm gì được đâu Âm Long này.
Cũng chỉ có thể tạm thời tùy ý để kim ấn bị Ngân Long đoạt đi.
Đưa mắt nhìn Khổng Duệ rời đi, Tông Thủ lại gắt gao nhìn chằm chằm vào ngân kén kia.
Người này, cũng thật sự quá không nể tình rồi. Sớm muộn cũng đến lúc thanh toán nợ cũ!
Hừ lạnh một tiếng, Tông Thủ lập tức liền đạp mạnh về trước, vạch phá hư không.
Hơn mười tức trước kia hắn đã phát giác bên ngoài hư không có ý niệm của Long Ảnh triệu hoán.
Tông Thủ chỉ vì muốn nói chuyện với Khổng Duệ cho nên mới một mực kéo dài.
Vân Hoang rất nhiều thần thú tộc loại, dùng Long tộc mạnh nhất, cũng giống như nhân loại, có được truyền thừa nguyên vẹn.
Thánh Cảnh vẫn lạc thời đó đều có ghi lại. Nhưng Tông Thủ mấy ngày nay tra hết kinh điển cũng không biết được tính danh đầu Long này.
- Cô cũng kỳ quái, không biết đầu Thánh Cảnh Chân Long này thân vẫn trong Vân Mộng Trạch. Nhớ rõ Thủy Tần thành lập, bốn phía tàn sát dị thú thiên hạ, lúc Hạng vương thân vẫn thì Long tộc cũng bắt đầu rời khỏi Vân Giới --
Bất quá đối với việc này, hắn tuy hiếu kỳ nhưng thực sự cũng không cần truy tới cùng.
Càng để ý đến chính sự hơn, vì vậy hỏi ngược lại:
- Quốc trượng tới đây, cái ấn kia đã đúc tốt rồi sao?
- Đúng vậy!
Khổng Duệ có chút gật đầu, rồi sau đó lấy ra một con dấu màu vang lớn chừng lòng bài tay nâng ở trước mặt Tông Thủ.
Tông Thủ cũng thần sắc ngưng trọng, tiếp kim ấn kia vào tay.
Thoạt nhìn rất bình thường, cầm trong tay lại nặng đến ức cân.
Tự nhiên đối với hắn thì vẫn nhẹ như lông hồng.
Mà ấn này, có cảm ứng với ‘ Thiên Tử Vương Khí ’, chỉ có nằm trong tay vua một nước thì mới không hề sức nặng.
Dưới ấn có tám chữ to --‘ Đại Càn quốc quân, ký thọ vĩnh xương ’!
- Ấn này lấy Tu Di Thạch ở tây Đông Lâm, Phong Hỏa Trọng Thổ, dung hợp chín chủng loại tinh kim địa phẩm, nhái lại ấn tỷ vương triều các đời, kết hợp tinh hoa mà đúc thành! Có thể chịu tải vận mệnh quốc gia, thâm niên lâu ngày. Ước chừng mười năm, liền có thể thành trấn quốc trọng khí! Tuy xa không bằng A Tỳ hoàng tọa kia của quân thượng, nhưng cũng đủ hơn Đại Thương --
Khổng Duệ ở bên giải thích. Mặc dù lấy tính cách của hắn thì giờ phút này cũng không khỏi hơi lộ ra vài phần tự đắc.
Khổng gia truyền thừa vạn năm, thế chưởng Trung Thổ thái thường tự và tư thiên giam.
Chư đế ấn tỉ, cơ hồ đều xuất từ thủ bút Khổng gia, cũng có được bí thuật trọn vẹn, tính cả chế khí chi trận tích lũy qua đời đời.
Mà trong hơn mười đời này, người xuất sắc nhất Khổng gia, Khổng Duệ cũng tự hỏi, là vô xuất kỳ hữu.
Ấn tỷ này kỳ thật khuyết thiếu linh tài, chín loại tinh kim địa phẩm là chắp vá lung tung mà đến. Mỗi một loại đều có chút không hợp.
Đây tích lũy của Không Khí Tông trong mấy ngàn năm qua.
Khổng Duệ lại có thể dùng linh trận bổ lấy thiếu khuyết của nó, khiến ấn này được đúc thành
Vì vậy hai câu sau tuyệt không có nửa phần khoa trương.
- Mà thần khi luyện ấn này đã lưu lại không ít chỗ trống. Ngày sau chỉ cần tìm được linh tài phù hợp liền có thể dung nhập cải luyện, lại không tổn hại đến căn bản.
Tông Thủ nghe vậy cũng từ chối cho ý kiến, phối hợp vận khởi đế phong quyết, rót một tia vương đạo chi khí vào trong đó.
Rồi sau đó trên ấn tỷ kia liền dấy lên hỏa diễm đỏ thẫm.
Hắn thân là Kim Ấn Chi Chủ, cũng không có cảm giác cụ thể .
Bất quá giờ phút này, lại có thể thông qua biến hóa mặt đất dưới chân, biết được kim ấn trong tay đang dần dần tăng nặng lên.
Chỗ hai chân đứng, trong phạm vi nửa xích đúng là đang dần dần hạ xuống.
- Càn Thiên Sơn ta chuộng Hỏa Đức, cho nên dùng hỏa trận làm chủ!
Khổng Duệ nói đến đây, lại thần sắc ngưng lại hỏi:
- Chỉ là quân thượng, thực chuẩn bị dùng Đại Càn làm tên sao?
- Đơn giản, bớt việc!
Tông Thủ cười cười. Càn Thiên Sơn mặc dù thành lập đất nước, nhưng vẫn không có một quốc hiệu.
Cho tới nay, ngoại nhân một mực đều dùng Càn Thiên Sơn để xưng hô.
Trước kia gia nhỏ nghiệp nhỏ, có thể không thèm để ý. Nhưng hôm nay vô luận là những tướng quân trong tương lai của Khổng Dao, hay đám Nhậm Bác Trương Hoài cũng đã nhắm vào khối thịt mỡ Đại Việt và Nam Phong Vân Lục.
Hai lục một đảo, mười châu chi địa. Mặc dù ở trung ương vân lục, cũngcoi như là đại quốc.
Quốc hiệu chung quy cũng nên chính quy một chút, không thể khiến người khác chê cười Càn Thiên Sơn được.
Quốc hiệu này Tông Thủ nghĩ cũng chẳng thèm nghĩ liền trực tiếp lấy chữ Càn đầu tiên trong Càn Thiên Sơn làm tên. Đám thần tử nội các Nhậm Bác, tính cả tham nghị điện, cũng đều không có ý phản đối..
- Quốc hiệu này có gì không ổn sao?
Nếu thật sự không được, cũng không phải không thể được sửa. Hắn không sợ trời, không tin số mệnh. Nhưng gần đây chuyện thần thần đạo đạo quá nhiều, Khổng Duệ bởi vì chuyện lúc trước nên hiện giờ trong chư thần Càn Thiên Sơn danh vọng đang như mặt trời ban trưa.
Nếu nói chữ này không tốt, hắn kỳ thật cũng không để ý.
- Sao thế được? Chữ này rất tốt!
Khổng Duệ g lại cười cười, có chút cúi người:
- Chữ Càn nghĩ là Thiên, là Hùng. Thần cầu chúc quân thượng, có thể nhất thống Chư Thiên thế giới!
Tông Thủ cổ quái nhìn Khổng Duệ, rồi sau đó liền khẽ lắc đầu.
Cầm trong tay kim ấn, tiện tay ném đi, ném vào trong Sùng chính Điện trong Hàm Yên Cung.
Vật này là trấn quốc trọng khí, lúc này đúng là lúc cần uẩn dưỡng, giờ phút này cũng chỉ có thể đặt cùng một chỗ với A Tỳ hoàng tọa.
Đợi đến mười năm tám năm sau dưỡng ra hồn, chỉ cần là trong cảnh nội Đại Càn, nếu có người dám mạo phạm hắn. Vô luận là tiên cảnh hay thần cảnh, dùng ấn này tùy ý vỗ liền có thể ép chết. Mặc dù ép không chết cũng có thể đốt chết, rất hợp với tâm ý hắn.
Về phần nhất thống Chư Thiên thế giới?
Nói giỡn, chuyện mà ngày sau vị Thần Hoàng kia cũng không làm được, Tông Thủ hơn nửa cũng không có hi vọng.
Có thể có cỡ trăm thế giới, có thể chống lại Lục gia đã rất thỏa mãn rồi.
Nói tiếp quản hạt nhiều địa bàn như vậy, không cảm thấy phiền sao?
Bất quá kim ấn kia vừa mới bay ra khỏi tay hắn thì trên không trung liền sinh ra một cổ hấp nhiếp chi lực, nhấc kim ấn lên không trung, rồi sau đó liền hóa thành một đạo kim quang, đầu nhập vào trong ngân kén.
Tông Thủ trợn mắt há hốc mồm, sau nửa ngày mới lấy lại tinh thần. Sắc mặt tái nhợt hỏi:
- Quốc trượng, không biết đây là chuyện tốt hay xấu?
Khổng Duệ cũng tức cười, giờ phút này hắn cũng không biết, Âm Long này muốn cái ấn tỷ kia làm gì.
Đời hắn tuy đọc nhiều kinh điển, nhưng chưa bao giờ có chuyện cùng loại phát sinh, vậy nên cũng không tìm được cái gì để tham chiếu.
Bó tay rồi một lát, Khổng Duệ mới lần nữa mở miệng, trấn an Tông Thủ:
- Quân thượng có thể an tâm, cũng không phải chuyện xấu, cứ tiếp tục xem tình hình đã rồi nói sau. Thần còn có việc, trước hết cáo từ --
Nói xong cũng rời đi, không ở lâu thêm.
Tông Thủ khóe môi một hồi co rúm, bất quá hắn lúc này lại không làm gì được đâu Âm Long này.
Cũng chỉ có thể tạm thời tùy ý để kim ấn bị Ngân Long đoạt đi.
Đưa mắt nhìn Khổng Duệ rời đi, Tông Thủ lại gắt gao nhìn chằm chằm vào ngân kén kia.
Người này, cũng thật sự quá không nể tình rồi. Sớm muộn cũng đến lúc thanh toán nợ cũ!
Hừ lạnh một tiếng, Tông Thủ lập tức liền đạp mạnh về trước, vạch phá hư không.
Hơn mười tức trước kia hắn đã phát giác bên ngoài hư không có ý niệm của Long Ảnh triệu hoán.
Tông Thủ chỉ vì muốn nói chuyện với Khổng Duệ cho nên mới một mực kéo dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.