Chương 946: Đột nhiên gây rối loạn (2)
Khai Hoang
29/08/2014
Vẫn như cũ là
ngày mười bốn tháng mười, Đào Vân Thành có kiếm khí đánh tới, tường
thành nghiền nát, dân cư trong vòng nghìn trượng đều bị bình định. Tử
thương hai mươi vạn người.
Từ ngày ngày mười bốn tháng mười bắt đầu, phía Nam Huyền Nhai Thành có thú triều tập kích tới. Trong đó Cửu giai tinh thú cao tới mấy trăm. Tới chính ngọ, trong vòng phương viên trăm dặm Huyền Nhai Thành, toàn bộ thành trì, thôn trấn tất cả đều đình trệ. Tử thương không rõ...
Đào Vân Thành là chỗ ở của Việt gia năm xưa, sau trận chiến tại Thượng Tiêu Sơn bị Kiền Thiên Sơn đánh hạ, trở thành một trong Chư Thành trực thuộc Kiền Thiên.
Về phần Huyền Nhai Thành kia lại là một tòa thành nhỏ ở Đông Lâm Nam Bộ. Chỗ biên hoang. Ở cách mặt Nam của nó không xa, chính là một mảnh sơn lâm khổng lồ.
Chỉ là tinh thú bên trong, vẫn luôn xem như ôn hòa. Vạn năm qua tới nay, chưa từng nghe nói qua có thú triều phát sinh.
Mà nơi Đông Lâm chịu tập kích cũng không chỉ có mỗi ba chỗ này. Cực kỳ nhiều, đạt đến hơn trăm chỗ, hoặc là kiếm khí, hoặc là linh pháp, hay là thú triều, vỡ đê, cướp đường, không từ thủ đoạn nào.
Bất quá nếu luận tổn thất thảm trọng, lại lấy ba tòa thành này dẫn đầu.
Kiền Thiên Sơn đã thống kê ra tử thương ở các nơi, cộng lại đã đạt hơn ba mươi vạn.
Ở đoạn cuối của tín phù là đối phó của Kiền Thiên Sơn lúc này.
Khâu Vi đã sai phái Khổng Dao Tông Nguyên, cùng với ba nghìn Huyết Vân Kỵ trở về Kiền Thiên tọa trấn.
Lại sai Nhâm Thiên Hành trở lại Huy Châu chủ trì đại cục.
Tấm phù này, đã ở trong Ác Uyên Độc Vụ chậm trễ tròn một ngày.
Cũng ngay trong đêm ngày hôm trước, Khổng Dao đã ở ngoài vạn dặm bố cục. Bên ngoài Huyền Sơn Thành, đem hai vị Linh Cảnh tu sĩ của đạo môn phục sát!
Chỉ là trận chiến này, lại cũng khiến một vị Linh Cảnh của Phù Linh Tông bị thương nặng, chỉ có thể trở lại bên trong linh phù tu dưỡng.
Có biến cố như vậy, việc tru sát Minh Giới thiên nữ, tự nhiên phải để sau.
Dù cho lúc này chính là lúc Củng Hân Nhiên suy yếu nhất.
Hay cho một Đạo Linh Khung Cảnh!
Tông Thủ híp mắt, thu hồi đường nhìn, tiếp đó lại không giận mà cười.
Trong lòng cực lạnh lẽo, bình tĩnh thần kỳ.Vô nộ vô bi, chỉ là Kiếm Ý quanh thân càng sắc bén hung ác tuyệt đỉnh. Phảng phất như nhận phong kia vừa mới được ma luyện qua, lại giống như mới từ trong vỏ phá ra.
Từ lâu đã ngờ tới, từ khi cố ý cùng đạo môn thế bất lưỡng lập, liền đã đoán ra đối thủ, nhất định sẽ không từ thủ đoạn.
Ngàn phòng vạn bị, nhưng Đạo Linh Khung Cảnh kia lại là không động thì thôi, hễ động liền tựa lôi đình hồng đào, thế như vạn quân, không hề có nửa phần cố kỵ...
Tông Thủ nhìn về nơi xa kia, chỉ thấy ở đó có hai luồng độn quang hạ xuống. Thân ảnh yểu điệu phía trước đó chính là Triệu Yên Nhiên.
Hắn là không chút nào ngoài ý muốn, bên trong Vân Giới này có thể chuẩn xác tìm ra được tung tích của hắn, cũng chỉ có nữ nhân điên cùng với hắn tâm huyết tương liên, hơn nữa từng ở trên người nàng gieo xuống linh thai này.
- Cuối cùng cũng tìm được ngươi!
Trông thấy Tông Thủ, Triệu Yên Nhiên rõ ràng vui vẻ, cấp bách bay qua, sau đó đã nhìn thấy tấm phù trong tay Tông Thủ.
- Chuyện Đông Lâm Vân Lục, Quân Thượng đã biết rồi?
Tông Thủ hơi gật đầu, sau đó lại hỏi:
- Mới biết hôm qua, tình hình Đông Lâm thế nào rồi?
Tấm tín phù kia, chính là Thiên Khí phát ra vào giờ Tý ngày hôm trước, chỉ có chuyện từ trước ngày mười sáu.
- Còn tốt!
Nói như vậy, Triệu Yên Nhiên lại thần tình khó nhìn nói:
- Không Khí Tông và Đan Tuyền Tông đều có một Linh Cảnh ngã xuống. Bất quá Đạo Linh Khung Cảnh lại tổn thất càng nhiều hơn, ngay tại hai canh giờ trước. Tông Nguyên suất lĩnh năm nghìn Huyết Kỵ, liên tục chém giết năm tên Linh Cảnh, mười hai vị Cửu giai của đạo môn. Ngay cả bất quá hai trăm kỵ, rung động Vân Giới. Chính là Nhâm Thiên Hành bên kia đã ở phía Nam Huy Châu, vây giết hai Linh Cảnh. Dao phi kia của ngươi thật là suất tài đương đại hiếm thấy, dự đoán trước địch cơ, bố cục thong dong, khiến Đạo Linh Khung Cảnh hai ngày này đã chịu thiệt không nhỏ. Chỉ là...
- Chỉ là Đạo Linh Khung Cảnh cường giả có ngàn vạn, Linh Cảnh tu sĩ càng nhiều vô kể. Khổng Dao tuy mạnh, hôm nay cũng chỉ có thể nỗ lực chống đỡ, ta xung hữu đột đối phó không xuể có đúng hay không?
Tông Thủ thần tình đạm mạc, song quyền lại nắm chặt, móng tay bấu thật sâu vào trong thịt.
- Còn có cái gì?
- Vị Thừa Tướng Nhâm Bác kia của ngươi, hôm qua đã gặp phải mấy vị Linh Cảnh tu sĩ ám sát trên đường.
Thấy ánh mắt Tông Thủ trở nên lăng lệ, Triệu Yên Nhiên vội đẩy nhanh lời nói:
- Khổng Dao đã sớm có dự liệu, đã thay đổi một thế thân. Bất quá đạo môn từ hai nơi bắt tay vào làm, Nhâm Bác tuy là tránh khỏi tai họa thân chết, nhưng bản thân cũng đã trọng thương...
Trong lòng Tông Thủ co rúm, như muốn nhỏ máu. Khóe môi khẽ nhếch, nhìn lên bầu trời trời hôn ám phía trên.
Hắn cùng với đạo môn, chính là cừu địch không chết không ngớt. Đạo Linh Khung Cảnh hạ thủ đối với con dân của hắn, tuy là có chút quá mức, lại tựa như là theo lý phải làm.
Nhâm Bác một năm trước cũng đã đem chiếu thư diệt tuyệt đạo môn của hắn, cưỡng ép niêm phong lại.
Chỉ một lời, đã cứu tính mệnh của trăm vạn đệ tử đạo môn.
Lúc này đây, lại cũng không thể may mắn tránh khỏi tai nạn...
Bình thường tuy là hơi có chút oán hận, lão đầu này làm mất thể diện của hắn, đến tiền trong nội khố của hắn, cũng là càng ngày càng ít.
Nhưng thời gian này nghe được tin tức, lại vẫn là chỉ cảm thấy đau lòng. Một cổ lệ ý nộ hận mọc lên trong ngực.
Tạm thời phát tiết không được, chỉ có thể cưỡng ép xuống chỗ sâu trong đáy lòng.
- Ti Thiên Kiểm Chính kia của ngươi, nói Nhâm tướng nguyên khí đại thương. Mặc dù đã tốt hơn, chỉ còn năm mươi năm tuổi thọ. Hành động này của đạo môn, là vì phá quốc vận của ngươi! Ngoại trừ Nhâm tướng ra, gặp phải ám sát còn có Hổ Thiên Thu Sài Nguyên, bọn họ vận khí tốt. Bản thân vũ lực cao cường, lại tụ vạn quân chi thế, đã tránh thoát được. Bất quá Kiền Thiên chư tướng, từ Đô Thống đã có mười hai người chết trận.
Triệu Yên Nhiên nói, lại liếc mắt nhìn Tĩnh Âm bên cạnh người, có chút cố kỵ.
Giữa nàng và Tông Thủ có chút lời nói, không thể nói cho ngoại nhân biết được. Bất quá mấy ngày trước, khi thỉnh Phật môn xuất thủ, nhưng cũng chính miệng đáp ứng qua. Muốn cho Tĩnh Âm đi theo bên cạnh, không rời một bước.
Thoáng suy nghĩ một chút, Triệu Yên Nhiên mới tiếp tục nói:
- Thương Sinh Đạo của ta đã tận hết toàn lực, hai ngày này cũng tổn thất hai vị Linh Cảnh. Trừ phi là cùng đạo gia triệt để quyết liệt, bằng không cũng chỉ có thể như vậy...
Tông Thủ nhíu mày lại, biết được ẩn ý trong lời nói của Triệu Yên Nhiên.
Dựa theo tin tức trong đạo phù kia, Thương Sinh tam tông lục môn, xác thực đều đã xuất hết tinh anh, thậm chí điều đến ba nghìn Thương Sinh Huyền Long sĩ.
Hai ngày này chính là vì có Thương Sinh Đạo bảo vệ, Đông Lâm Vân Lục bình dân tử thương mới không vượt lên trước con số trăm vạn.
Hắn thân là thân phận đệ tử đích truyền của Thương Sinh Đạo, cũng không thể nào giấu diếm.
Từ ngày ngày mười bốn tháng mười bắt đầu, phía Nam Huyền Nhai Thành có thú triều tập kích tới. Trong đó Cửu giai tinh thú cao tới mấy trăm. Tới chính ngọ, trong vòng phương viên trăm dặm Huyền Nhai Thành, toàn bộ thành trì, thôn trấn tất cả đều đình trệ. Tử thương không rõ...
Đào Vân Thành là chỗ ở của Việt gia năm xưa, sau trận chiến tại Thượng Tiêu Sơn bị Kiền Thiên Sơn đánh hạ, trở thành một trong Chư Thành trực thuộc Kiền Thiên.
Về phần Huyền Nhai Thành kia lại là một tòa thành nhỏ ở Đông Lâm Nam Bộ. Chỗ biên hoang. Ở cách mặt Nam của nó không xa, chính là một mảnh sơn lâm khổng lồ.
Chỉ là tinh thú bên trong, vẫn luôn xem như ôn hòa. Vạn năm qua tới nay, chưa từng nghe nói qua có thú triều phát sinh.
Mà nơi Đông Lâm chịu tập kích cũng không chỉ có mỗi ba chỗ này. Cực kỳ nhiều, đạt đến hơn trăm chỗ, hoặc là kiếm khí, hoặc là linh pháp, hay là thú triều, vỡ đê, cướp đường, không từ thủ đoạn nào.
Bất quá nếu luận tổn thất thảm trọng, lại lấy ba tòa thành này dẫn đầu.
Kiền Thiên Sơn đã thống kê ra tử thương ở các nơi, cộng lại đã đạt hơn ba mươi vạn.
Ở đoạn cuối của tín phù là đối phó của Kiền Thiên Sơn lúc này.
Khâu Vi đã sai phái Khổng Dao Tông Nguyên, cùng với ba nghìn Huyết Vân Kỵ trở về Kiền Thiên tọa trấn.
Lại sai Nhâm Thiên Hành trở lại Huy Châu chủ trì đại cục.
Tấm phù này, đã ở trong Ác Uyên Độc Vụ chậm trễ tròn một ngày.
Cũng ngay trong đêm ngày hôm trước, Khổng Dao đã ở ngoài vạn dặm bố cục. Bên ngoài Huyền Sơn Thành, đem hai vị Linh Cảnh tu sĩ của đạo môn phục sát!
Chỉ là trận chiến này, lại cũng khiến một vị Linh Cảnh của Phù Linh Tông bị thương nặng, chỉ có thể trở lại bên trong linh phù tu dưỡng.
Có biến cố như vậy, việc tru sát Minh Giới thiên nữ, tự nhiên phải để sau.
Dù cho lúc này chính là lúc Củng Hân Nhiên suy yếu nhất.
Hay cho một Đạo Linh Khung Cảnh!
Tông Thủ híp mắt, thu hồi đường nhìn, tiếp đó lại không giận mà cười.
Trong lòng cực lạnh lẽo, bình tĩnh thần kỳ.Vô nộ vô bi, chỉ là Kiếm Ý quanh thân càng sắc bén hung ác tuyệt đỉnh. Phảng phất như nhận phong kia vừa mới được ma luyện qua, lại giống như mới từ trong vỏ phá ra.
Từ lâu đã ngờ tới, từ khi cố ý cùng đạo môn thế bất lưỡng lập, liền đã đoán ra đối thủ, nhất định sẽ không từ thủ đoạn.
Ngàn phòng vạn bị, nhưng Đạo Linh Khung Cảnh kia lại là không động thì thôi, hễ động liền tựa lôi đình hồng đào, thế như vạn quân, không hề có nửa phần cố kỵ...
Tông Thủ nhìn về nơi xa kia, chỉ thấy ở đó có hai luồng độn quang hạ xuống. Thân ảnh yểu điệu phía trước đó chính là Triệu Yên Nhiên.
Hắn là không chút nào ngoài ý muốn, bên trong Vân Giới này có thể chuẩn xác tìm ra được tung tích của hắn, cũng chỉ có nữ nhân điên cùng với hắn tâm huyết tương liên, hơn nữa từng ở trên người nàng gieo xuống linh thai này.
- Cuối cùng cũng tìm được ngươi!
Trông thấy Tông Thủ, Triệu Yên Nhiên rõ ràng vui vẻ, cấp bách bay qua, sau đó đã nhìn thấy tấm phù trong tay Tông Thủ.
- Chuyện Đông Lâm Vân Lục, Quân Thượng đã biết rồi?
Tông Thủ hơi gật đầu, sau đó lại hỏi:
- Mới biết hôm qua, tình hình Đông Lâm thế nào rồi?
Tấm tín phù kia, chính là Thiên Khí phát ra vào giờ Tý ngày hôm trước, chỉ có chuyện từ trước ngày mười sáu.
- Còn tốt!
Nói như vậy, Triệu Yên Nhiên lại thần tình khó nhìn nói:
- Không Khí Tông và Đan Tuyền Tông đều có một Linh Cảnh ngã xuống. Bất quá Đạo Linh Khung Cảnh lại tổn thất càng nhiều hơn, ngay tại hai canh giờ trước. Tông Nguyên suất lĩnh năm nghìn Huyết Kỵ, liên tục chém giết năm tên Linh Cảnh, mười hai vị Cửu giai của đạo môn. Ngay cả bất quá hai trăm kỵ, rung động Vân Giới. Chính là Nhâm Thiên Hành bên kia đã ở phía Nam Huy Châu, vây giết hai Linh Cảnh. Dao phi kia của ngươi thật là suất tài đương đại hiếm thấy, dự đoán trước địch cơ, bố cục thong dong, khiến Đạo Linh Khung Cảnh hai ngày này đã chịu thiệt không nhỏ. Chỉ là...
- Chỉ là Đạo Linh Khung Cảnh cường giả có ngàn vạn, Linh Cảnh tu sĩ càng nhiều vô kể. Khổng Dao tuy mạnh, hôm nay cũng chỉ có thể nỗ lực chống đỡ, ta xung hữu đột đối phó không xuể có đúng hay không?
Tông Thủ thần tình đạm mạc, song quyền lại nắm chặt, móng tay bấu thật sâu vào trong thịt.
- Còn có cái gì?
- Vị Thừa Tướng Nhâm Bác kia của ngươi, hôm qua đã gặp phải mấy vị Linh Cảnh tu sĩ ám sát trên đường.
Thấy ánh mắt Tông Thủ trở nên lăng lệ, Triệu Yên Nhiên vội đẩy nhanh lời nói:
- Khổng Dao đã sớm có dự liệu, đã thay đổi một thế thân. Bất quá đạo môn từ hai nơi bắt tay vào làm, Nhâm Bác tuy là tránh khỏi tai họa thân chết, nhưng bản thân cũng đã trọng thương...
Trong lòng Tông Thủ co rúm, như muốn nhỏ máu. Khóe môi khẽ nhếch, nhìn lên bầu trời trời hôn ám phía trên.
Hắn cùng với đạo môn, chính là cừu địch không chết không ngớt. Đạo Linh Khung Cảnh hạ thủ đối với con dân của hắn, tuy là có chút quá mức, lại tựa như là theo lý phải làm.
Nhâm Bác một năm trước cũng đã đem chiếu thư diệt tuyệt đạo môn của hắn, cưỡng ép niêm phong lại.
Chỉ một lời, đã cứu tính mệnh của trăm vạn đệ tử đạo môn.
Lúc này đây, lại cũng không thể may mắn tránh khỏi tai nạn...
Bình thường tuy là hơi có chút oán hận, lão đầu này làm mất thể diện của hắn, đến tiền trong nội khố của hắn, cũng là càng ngày càng ít.
Nhưng thời gian này nghe được tin tức, lại vẫn là chỉ cảm thấy đau lòng. Một cổ lệ ý nộ hận mọc lên trong ngực.
Tạm thời phát tiết không được, chỉ có thể cưỡng ép xuống chỗ sâu trong đáy lòng.
- Ti Thiên Kiểm Chính kia của ngươi, nói Nhâm tướng nguyên khí đại thương. Mặc dù đã tốt hơn, chỉ còn năm mươi năm tuổi thọ. Hành động này của đạo môn, là vì phá quốc vận của ngươi! Ngoại trừ Nhâm tướng ra, gặp phải ám sát còn có Hổ Thiên Thu Sài Nguyên, bọn họ vận khí tốt. Bản thân vũ lực cao cường, lại tụ vạn quân chi thế, đã tránh thoát được. Bất quá Kiền Thiên chư tướng, từ Đô Thống đã có mười hai người chết trận.
Triệu Yên Nhiên nói, lại liếc mắt nhìn Tĩnh Âm bên cạnh người, có chút cố kỵ.
Giữa nàng và Tông Thủ có chút lời nói, không thể nói cho ngoại nhân biết được. Bất quá mấy ngày trước, khi thỉnh Phật môn xuất thủ, nhưng cũng chính miệng đáp ứng qua. Muốn cho Tĩnh Âm đi theo bên cạnh, không rời một bước.
Thoáng suy nghĩ một chút, Triệu Yên Nhiên mới tiếp tục nói:
- Thương Sinh Đạo của ta đã tận hết toàn lực, hai ngày này cũng tổn thất hai vị Linh Cảnh. Trừ phi là cùng đạo gia triệt để quyết liệt, bằng không cũng chỉ có thể như vậy...
Tông Thủ nhíu mày lại, biết được ẩn ý trong lời nói của Triệu Yên Nhiên.
Dựa theo tin tức trong đạo phù kia, Thương Sinh tam tông lục môn, xác thực đều đã xuất hết tinh anh, thậm chí điều đến ba nghìn Thương Sinh Huyền Long sĩ.
Hai ngày này chính là vì có Thương Sinh Đạo bảo vệ, Đông Lâm Vân Lục bình dân tử thương mới không vượt lên trước con số trăm vạn.
Hắn thân là thân phận đệ tử đích truyền của Thương Sinh Đạo, cũng không thể nào giấu diếm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.