Chương 821: Mượn tiền đại quy mô (2)
Khai Hoang
14/08/2014
Thời điểm vị Hạng Sở bá vương kia xưng hùng, đã là cuối thời đại Vân Hoang, linh triều cũng bắt đầu suy giảm.
Nhưng cho dù là như thế, lúc suy bại nhất thì ở dưới trướng hắn cũng có hơn vạn lục giai thiết kỵ.
Thực lực như vậy, đủ để đem bất luận tông phái nào ở đương thời đều toàn bộ san bằng.
Mà vị Hán vương kia, chiến binh trên tứ giai cũng có hơn trăm vạn người.
Tông Thủ chính mình tính ra, sau ba năm, kiến thiết một chi khoảng mười vạn người, đều là tinh binh tứ giai, vẫn còn có chút nắm chắc.
Có Hiên Viên Y Nhân luyện chế Linh Nguyên Huyết Tinh đan, đủ khiến cho Càn Thiên Sơn sản xuất đầy đủ tứ giai cường giả.
Chỉ là loại đan dược này, vẫn là cơ mật của Càn Thiên Sơn. Cái bí mật này sẽ khó giữ nếu nhiều người biết, nhưng lại không tiện nói bằng lời.
Tiếp đó hắn lại như có điều suy nghĩ, nhing xem tay trái của mình. Chỉ thấy ở trong lòng bàn tay, một đoàn lam sắc khí tức tình thuần vô cùng đang phảng phất co lại như một cái long quyển phong, ở bên trên phiêu động.
Đây là Phong hệ linh năng, bị Tông Thủ tụ dẫn tới, cơ hồ đã có thể hóa thành thực chất.
Chẳng những là nồng đậm, hơn nữa còn tinh thuần. Nếu đổi lại ở ngày xưa, hắn muốn làm được như vậy, nhất định là phải ở trong linh phủ thánh địa.
Thế nhưng giờ phút này lại đơn giản làm được. Một mặt là bởi vì có A Tị hoàng tọa, khí mạch dưới Càn Thiên Sơn đã bắt đầu hoạt động. một phương diện khác là do tu vi Linh sư gần đây của hắn có tiến cảnh.
Về phần một phương diện khác.
Mắt Tông Thủ có chút nheo lại, tuyệt không có nửa phần mừng rỡ.
Tốc độ tăng trưởng linh năng của thiên địa này chính xa là xa xa ngoài ý liệu của hắn. Đã không sai biệt lắm trở thành gấp đôi so với Vân Giới lúc trước.
Hai năm trước Võ tu Linh sư ở Vân Giới, tư chất cực thông thường, có hoàn cảnh tốt hơn một chút thì bình thường có thể dùng hai mưới đến ba mươi năm tu hành đến cảnh giới tứ giai.
Nhưng mà vào lúc này, lại có thể rút ngắn lại ít nhất là một phần ba!
Võ sư có thể lại càng dễ dàng mượn thiên địa linh khí đến mài giũa thân thể, trùng kích khí mạch.
Mà nguyên hồn Linh sư cũng được tẩm bổ dễ dàng. Ở trong hoàn cảnh dư thừa linh năng, hồn lực đơn giản liền có thể phát triển lớn mạnh.
Những thánh địa tông phái này trong thiên hạ mặc dù có thể chống lại được lực lượng của một quốc gia, chính là bởi vì nguyên nhân này.
Bất quá đây cũng là có ý tứ, những dị tộc đã sớm rời khỏi Vân Giới ở thời đại thượng cổ Vân Hoang kia sẽ sớm trở lại đây hơn.
Rất nhiều linh cảnh rời khỏi Vân Giới, thậm chí là Tiên cảnh tu giả, đều lục tục trở về.
Điều này cùng với trí nhớ của hắn, là khác nhau một trời một vực!
Cái linh triều kéo dài đến 170 năm này chẳng lẽ muốn sớm bắt đầu? Cung không biết cái biến hóa này phải chăng là do chính mình?
Tóm lại là chuẩn bị trước, tổng cũng không có sai.
Nhớ tới biến cố ở Âm Long cốc kia, linh niệm của Tông Thủ đúng là cảm thấy có dấu hiệu nguy hiểm.
Rất nhiều chuyện, xem ra đều cần phải sớm bắt tay vào làm.
- Sự tình quân ngũ, Nhâm Bác sẽ không hỏi. Chẳng những thế mà sự tình mua sắm đan dược, thần nhất định dốc sức ứng phó!
Nhâm Bác có chút cúi người, trịnh trọng thi lễ, đây là hứa hẹn đối với quân vương. Nhưng tiếp đó ngữ khí liền lại đông lạnh xuống.
- Chỉ là cái Nguyên Diệt nỏ cùng đại tu Thiên Không hạm này, là như thế nào? Không biết bệ hạ có thể hay không vì vi thần giải thích nghi hoặc một hai?
Tông Thủ nghe được là khóe môi hơi nhếch lên, chỉ cảm thấy Nhâm Bác lúc này phảng phất như một tòa núi lửa sắp nổ tung.
Áp lực lúc này, chỉ là đang đợi hắn giải thích xong, lại hướng hắn phát tác.
Bất quá cửa ải này, cuối cùng cũng phải bước qua.
Đang muốn nói chuyện, ánh mắt của hắn chợt lướt qua, lại trông thấy Trương Hoài mới trở thành quốc sự cố vấn, đang yên lặng đứng cùng người khác.
Lại nói tiếp, vị thần tử mà hắn mới thu hạ này, cùng với Trương Lương ở trong ảo cảnh kia thật đúng là càng nhìn càng giống.
Không chỉ là dung mạo, mà khí chất cũng là không sai biệt lắm, cao nhã mà không màng danh lợi.
Lúc này tinh quang trong mắt đang lập lòe, tựa hồ đang suy nghĩ sâu xa cái gì đó.
Trong lòng hơi động, Tông Thủ cười hỏi:
- Không biết Trương tham nghị đối với cử động lần này của bổn vương có giải thích gì không?
Đây không phải là hỏi ý kiến, mà là cất nhắc. Chỉ là muốn để cho năng lực của người nọ, ở trước mắt mọi người biểu diễn ra, mới có thể phục chúng, mới có thể đề bạt.
- Quân thượng là dã tâm bừng bừng, mưu tính sâu xa, Trương Hoài kính phục. Tu sửa Thiên Không hạm, tuy là hảo tổn của cải lớn đến trăm triệu, lại không thể không làm!
Nhâm Bác nhíu mày, hắn biết rõ người này là hảo hữu của Nhậm Thiên Hành. Trước kia có nói qua vài câu, ấn tượng coi như không tệ, tài hoa học thức đều rất không tồi. Vì vậy khi Tông Thủ chỉ định người này là tham nghị, cũng để cho hắn có danh hiệu là quốc sự cố vấn, cũng là vẫn cố sức đi sắp xếp.
Nhưng mà hôm nay xem ra, mới phát giác ra nhân phẩm của Trương Hoài này lại thấp kém như thế. Một mặt nghênh đón nói hùa nịnh nọt quân thượng, cũng không phải là lương thần.
Đang muốn mở miệng, đem nước bọt phun đến trên mặt người nọ, lại nghe Trương Hoài mở miệng lần nữa:
- Quốc gia Đại Thương có thực lực cường thịnh, không thể mưu đồ với họ. Trung tâm vân lúc, lúc này càng là chạm đến thần kinh của chư tông. Trong lòng quân thượng sợ là có vạn dặm kế hoạch, mưu lược vĩ đại, nhưng quyền cước lại cứ không thể thi triển ra được. Như vậy mưu đồ ở bên ngoài, chính là kế sách chính xác. Xu thế của một quốc gia, như đi ngược dòng nước, không tiến tắc thối. Lúc này quốc thế của Càn Thiên ta cường thịnh, tướng tốt đều là duệ khí lăng nhân, chính là cần thử một lần.
Lời vừa nói ra, lập tức cả điện yên tĩnh. Nhâm Bác cũng là im lặng, ngôn ngữ của Trương Hoài này mặc dù mịt mờ, nhưng lại điểm tỉnh được hắn. Ý của Tông Thủ, đúng là muốn đánh với ngoại vực!
Trong lòng là có chút nhẹ nhàng, khẩn tưởng, cũng có chút buồn bực. Sự tình cơ mật bực này, sao có thể nói ở nơi đây?
Chợt lại là hiểu ra, sáu cái Thiên Không hạm kia, một khi được Tông Thủ cải tạo hoàn thành, khi đó có thể vượt qua không quan, cũng chính là lợi khí công thành.
Thập đại thánh địa, ngũ đại khung cảnh, thậm chí còn có Đại Thương, lại có cái nào không dè chừng và sợ hãi phòng bị.
Trương Hoài đặc ý nói ra lời này, chỉ sợ cũng đang muốn mượn miệng của những người trong miệng, khiến cho những tông phái kia an tĩnh.
Mượn lực lượng của ngoại vực để lớn mạnh quốc thế của Càn Thiên sao?
Nhâm Bác có phần là tâm động, hắn không phải là hủ nho, mới sẽ không đi quản cái gì là hiếu chiến, chỉ cần Càn Thiên Sơn có thể thu được đầy đủ chỗ tốt là được.
Chỉ là tiền tài để tu sử cái Thiên Không hạm này là đến từ đâu?
Cũng không biết quân thượng, có từng suy tính tới điều đó hay không ?
Nhưng cho dù là như thế, lúc suy bại nhất thì ở dưới trướng hắn cũng có hơn vạn lục giai thiết kỵ.
Thực lực như vậy, đủ để đem bất luận tông phái nào ở đương thời đều toàn bộ san bằng.
Mà vị Hán vương kia, chiến binh trên tứ giai cũng có hơn trăm vạn người.
Tông Thủ chính mình tính ra, sau ba năm, kiến thiết một chi khoảng mười vạn người, đều là tinh binh tứ giai, vẫn còn có chút nắm chắc.
Có Hiên Viên Y Nhân luyện chế Linh Nguyên Huyết Tinh đan, đủ khiến cho Càn Thiên Sơn sản xuất đầy đủ tứ giai cường giả.
Chỉ là loại đan dược này, vẫn là cơ mật của Càn Thiên Sơn. Cái bí mật này sẽ khó giữ nếu nhiều người biết, nhưng lại không tiện nói bằng lời.
Tiếp đó hắn lại như có điều suy nghĩ, nhing xem tay trái của mình. Chỉ thấy ở trong lòng bàn tay, một đoàn lam sắc khí tức tình thuần vô cùng đang phảng phất co lại như một cái long quyển phong, ở bên trên phiêu động.
Đây là Phong hệ linh năng, bị Tông Thủ tụ dẫn tới, cơ hồ đã có thể hóa thành thực chất.
Chẳng những là nồng đậm, hơn nữa còn tinh thuần. Nếu đổi lại ở ngày xưa, hắn muốn làm được như vậy, nhất định là phải ở trong linh phủ thánh địa.
Thế nhưng giờ phút này lại đơn giản làm được. Một mặt là bởi vì có A Tị hoàng tọa, khí mạch dưới Càn Thiên Sơn đã bắt đầu hoạt động. một phương diện khác là do tu vi Linh sư gần đây của hắn có tiến cảnh.
Về phần một phương diện khác.
Mắt Tông Thủ có chút nheo lại, tuyệt không có nửa phần mừng rỡ.
Tốc độ tăng trưởng linh năng của thiên địa này chính xa là xa xa ngoài ý liệu của hắn. Đã không sai biệt lắm trở thành gấp đôi so với Vân Giới lúc trước.
Hai năm trước Võ tu Linh sư ở Vân Giới, tư chất cực thông thường, có hoàn cảnh tốt hơn một chút thì bình thường có thể dùng hai mưới đến ba mươi năm tu hành đến cảnh giới tứ giai.
Nhưng mà vào lúc này, lại có thể rút ngắn lại ít nhất là một phần ba!
Võ sư có thể lại càng dễ dàng mượn thiên địa linh khí đến mài giũa thân thể, trùng kích khí mạch.
Mà nguyên hồn Linh sư cũng được tẩm bổ dễ dàng. Ở trong hoàn cảnh dư thừa linh năng, hồn lực đơn giản liền có thể phát triển lớn mạnh.
Những thánh địa tông phái này trong thiên hạ mặc dù có thể chống lại được lực lượng của một quốc gia, chính là bởi vì nguyên nhân này.
Bất quá đây cũng là có ý tứ, những dị tộc đã sớm rời khỏi Vân Giới ở thời đại thượng cổ Vân Hoang kia sẽ sớm trở lại đây hơn.
Rất nhiều linh cảnh rời khỏi Vân Giới, thậm chí là Tiên cảnh tu giả, đều lục tục trở về.
Điều này cùng với trí nhớ của hắn, là khác nhau một trời một vực!
Cái linh triều kéo dài đến 170 năm này chẳng lẽ muốn sớm bắt đầu? Cung không biết cái biến hóa này phải chăng là do chính mình?
Tóm lại là chuẩn bị trước, tổng cũng không có sai.
Nhớ tới biến cố ở Âm Long cốc kia, linh niệm của Tông Thủ đúng là cảm thấy có dấu hiệu nguy hiểm.
Rất nhiều chuyện, xem ra đều cần phải sớm bắt tay vào làm.
- Sự tình quân ngũ, Nhâm Bác sẽ không hỏi. Chẳng những thế mà sự tình mua sắm đan dược, thần nhất định dốc sức ứng phó!
Nhâm Bác có chút cúi người, trịnh trọng thi lễ, đây là hứa hẹn đối với quân vương. Nhưng tiếp đó ngữ khí liền lại đông lạnh xuống.
- Chỉ là cái Nguyên Diệt nỏ cùng đại tu Thiên Không hạm này, là như thế nào? Không biết bệ hạ có thể hay không vì vi thần giải thích nghi hoặc một hai?
Tông Thủ nghe được là khóe môi hơi nhếch lên, chỉ cảm thấy Nhâm Bác lúc này phảng phất như một tòa núi lửa sắp nổ tung.
Áp lực lúc này, chỉ là đang đợi hắn giải thích xong, lại hướng hắn phát tác.
Bất quá cửa ải này, cuối cùng cũng phải bước qua.
Đang muốn nói chuyện, ánh mắt của hắn chợt lướt qua, lại trông thấy Trương Hoài mới trở thành quốc sự cố vấn, đang yên lặng đứng cùng người khác.
Lại nói tiếp, vị thần tử mà hắn mới thu hạ này, cùng với Trương Lương ở trong ảo cảnh kia thật đúng là càng nhìn càng giống.
Không chỉ là dung mạo, mà khí chất cũng là không sai biệt lắm, cao nhã mà không màng danh lợi.
Lúc này tinh quang trong mắt đang lập lòe, tựa hồ đang suy nghĩ sâu xa cái gì đó.
Trong lòng hơi động, Tông Thủ cười hỏi:
- Không biết Trương tham nghị đối với cử động lần này của bổn vương có giải thích gì không?
Đây không phải là hỏi ý kiến, mà là cất nhắc. Chỉ là muốn để cho năng lực của người nọ, ở trước mắt mọi người biểu diễn ra, mới có thể phục chúng, mới có thể đề bạt.
- Quân thượng là dã tâm bừng bừng, mưu tính sâu xa, Trương Hoài kính phục. Tu sửa Thiên Không hạm, tuy là hảo tổn của cải lớn đến trăm triệu, lại không thể không làm!
Nhâm Bác nhíu mày, hắn biết rõ người này là hảo hữu của Nhậm Thiên Hành. Trước kia có nói qua vài câu, ấn tượng coi như không tệ, tài hoa học thức đều rất không tồi. Vì vậy khi Tông Thủ chỉ định người này là tham nghị, cũng để cho hắn có danh hiệu là quốc sự cố vấn, cũng là vẫn cố sức đi sắp xếp.
Nhưng mà hôm nay xem ra, mới phát giác ra nhân phẩm của Trương Hoài này lại thấp kém như thế. Một mặt nghênh đón nói hùa nịnh nọt quân thượng, cũng không phải là lương thần.
Đang muốn mở miệng, đem nước bọt phun đến trên mặt người nọ, lại nghe Trương Hoài mở miệng lần nữa:
- Quốc gia Đại Thương có thực lực cường thịnh, không thể mưu đồ với họ. Trung tâm vân lúc, lúc này càng là chạm đến thần kinh của chư tông. Trong lòng quân thượng sợ là có vạn dặm kế hoạch, mưu lược vĩ đại, nhưng quyền cước lại cứ không thể thi triển ra được. Như vậy mưu đồ ở bên ngoài, chính là kế sách chính xác. Xu thế của một quốc gia, như đi ngược dòng nước, không tiến tắc thối. Lúc này quốc thế của Càn Thiên ta cường thịnh, tướng tốt đều là duệ khí lăng nhân, chính là cần thử một lần.
Lời vừa nói ra, lập tức cả điện yên tĩnh. Nhâm Bác cũng là im lặng, ngôn ngữ của Trương Hoài này mặc dù mịt mờ, nhưng lại điểm tỉnh được hắn. Ý của Tông Thủ, đúng là muốn đánh với ngoại vực!
Trong lòng là có chút nhẹ nhàng, khẩn tưởng, cũng có chút buồn bực. Sự tình cơ mật bực này, sao có thể nói ở nơi đây?
Chợt lại là hiểu ra, sáu cái Thiên Không hạm kia, một khi được Tông Thủ cải tạo hoàn thành, khi đó có thể vượt qua không quan, cũng chính là lợi khí công thành.
Thập đại thánh địa, ngũ đại khung cảnh, thậm chí còn có Đại Thương, lại có cái nào không dè chừng và sợ hãi phòng bị.
Trương Hoài đặc ý nói ra lời này, chỉ sợ cũng đang muốn mượn miệng của những người trong miệng, khiến cho những tông phái kia an tĩnh.
Mượn lực lượng của ngoại vực để lớn mạnh quốc thế của Càn Thiên sao?
Nhâm Bác có phần là tâm động, hắn không phải là hủ nho, mới sẽ không đi quản cái gì là hiếu chiến, chỉ cần Càn Thiên Sơn có thể thu được đầy đủ chỗ tốt là được.
Chỉ là tiền tài để tu sử cái Thiên Không hạm này là đến từ đâu?
Cũng không biết quân thượng, có từng suy tính tới điều đó hay không ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.