Chương 561: Nghị điện thuế quan. (2)
Khai Hoang
02/07/2014
Còn Thiên Tuyết Phương Hồi
hai thành cũng làm cho người kỳ quái. Những thành chủ này làm thổ bá
vương không làm, đi trực thuộc hắn làm gì.
Đã hơn một năm nay, thành trì trực thuộc Càn Thiên gia tăng đến bốn mươi, không cần hắn động binh, thật sự là cổ quái.
- Sản nghiệp huyền tinh trúc chế mũi tên hôm nay có một phần tư đều là Phong Hùng nhất tộc chấp chưởng. Mà Bá Quốc Công Hổ Thiên Thu nghe nói gần đây thông qua mậu dịch, mua không ít Huyền Tinh Mộc Linh Tiễn kiếm lớn một số. Quân thượng đã minh bạch chưa?
Thấy vẻ mặt Tông Thủ chợt hiểu, Nhâm Bác cũng cười ha hả nói:
- Vì vậy hai người đánh nhau túi bụi, trước đó vài ngày, Sài Nguyên đưa ra chương trình nghị sự, nói muốn tăng thuế quan Huyền Tinh Trúc Tiễn. Mua sắm bên ngoài không có bao nhiêu lợi nhuận, sản nghiệp đám người Phong Hùng tự nhiên cũng có thể bảo trụ. Vốn Hạo Quốc Công Sài Nguyên không phải đối thủ Bá Quốc Công nhưng việc này liên quan đến Đan Hạc nhất tộc, vì vậy Hách gia cũng có tham dự. Hai phe liên thủ lại lôi kéo không ít tham nghị, thanh thế hơn Sài Nguyên. Về phần Thiên Tuyết Phương Hồi hai thành vì quân thượng chế định những phúc lợi cho thần dân. Chỉ có con dân thành trực thuộc mới có tư cách hưởng thụ. Hơn nữa Thương gia thu thuế một lần, hôm nay ở trong Thập Tam tỉnh đã có non nửa muốn trực thuộc Càn Thiên ta chút ít tiện nghi. Thật sự phiền toái không ít!
Tông Thủ Ah một tiếng biểu thị minh bạch. Nghĩ nghĩ nửa năm trước tao ngộ trong điện nghị sự vẫn quyết định làm chút ít chuẩn bị rồi đi, sau đó quay đầu thấy Sơ Tuyết:
- Tuyết Nhi, đi mua gì về ăn đi!
Sơ Tuyết nghe vậy thì cười hì hì, nàng vỗ vỗ túi càn khôn của mình nói:
- Sớm chuẩn bị xong rồi, đều là thứ Thiếu chủ thích nhất.
Tông Thủ không khỏi vẻ tán thưởng, vẫn là Sơ Tuyết biết tâm ý của hắn.
Giục ngựa tăng tốc, toàn lực chạy trên đường. Khó khăn lắm vào tiếng chuông thứ ba vang lên, Tông Thủ chạy về Trấn Càn Phong.
Quy mô nghị sự điện đã mở rộng gấp ba, dùng thiết cương nham chế tạo.
Cương khí cũng càng phát ra nồng hậu, áp chế chân khí hồn lực càng lợi hại.
Vốn sự tình tham nghị hội nghị bình thường đều là do Hổ Thiên Thu cùng Sài Nguyên mấy người thay phiên chủ trì.
Bất quá lúc này Tông Thủ đã trở lại, tự nhiên hắn dẫn đầu thần sắc trang nghiêm ngồi ở trên cao. Phía dưới là 500 vị tham nghị.
Trước khi bắt đầu, Tông Thủ lại quét mắt quan sát, nhân số nhiều chút ít, chừng hơn một ngàn.
Trong mắt Tông Thủ toát ra nụ cười, cái ghế bọn họ ngồi đều là thú tinh linh thạch.
Nhưng sau đó thì lại khẽ giật mình. Chẳng những thiếu niên công tử kia có ở đó mà thiếu nữ mặc ngân giáp cũng có mặt.
Thiếu nữ mặc ngân giáp thì không phải nói, hắn sớm biết lai lịch còn thiếu niên công tử kia thì có vẻ bất phàm.
Nghĩ cũng không sao, Tông Thủ cầm một cái búa gõ một cái ra hiệu, tham nghị hôm nay chính thức bắt đầu. Không cần hắn nói chuyện một vị quan viên sẽ cầm chương trình nghị sự bắt đầu tuyên đọc.
Quả nhiên là chuyện thuế quan nhập khẩu Huyền Tinh Trúc Tiễn thoáng cái muốn thu thuế Huyền Tinh Trúc Tiễn tăng lên ba thành.
Khi tuyên đọc xong, sắc mặt Hổ Thiên Thu âm trầm xuống:
- Sài quốc công, không biết ngươi có ý gì? Chỉ biết mình ăn cơm không cho người ta ăn canh sao?
Sài Nguyên ở bên kia, con mắt cũng không chớp một cái:
- Vấn đề là Phong Hùng nhất tộc ta hôm nay ngay cả súp còn không có mà húp.
- Hôm nay thực muốn phân thắng bại với hổ gia chúng ta?
- Không thể không phân!
Hổ Thiên Thu nghe vậy hừ lạnh một tiếng, trong mắt lóe lên vẻ tàn khốc không mở miệng.
Sài Nguyên đi tới trước khán đài, sau đó dùng thần sắc bi thương, hai tay lau mắt, than thở khóc lóc.
- Hôm nay Sài Nguyên ta nửa thuật khổ với chư vị tham nghị! Một phần tài liệu Huyền Tinh Trúc Tiễn giá trị ba miếng tam giai thú tinh. Chế thành một cái cần nửa ngày, tài liệu thường mười cái thì hư ba, sau khi bán ra giá trị mười miếng tam giai thú tinh. Lợi nhuận đã thấp, nhưng ta bộc thuộc Phong Hùng nhất tộc ta đã có mười hai vạn người dựa vào sinh ý như vậy kiếm miếng cơm ăn. Nhưng hôm nay một chút lợi nhuận ấy cũng khó mà sống được.
Tông Thủ bên kia dùng tay che lại miệng, cố nén xúc động muốn cười to:
- Thừa tướng, vừa rồi Hạo Quốc Công dùng tỏi phải không? ikienthuc.org
Vừa rồi hắn tận mắt nhìn thấy Sài Nguyên vụng trộm dùng tỏi lau mắt. Sơ Tuyết cạnh hắn đã che miệng cười ra tiếng.
Nhâm Bác thì ho nhẹ một tiếng tựa hồ quá quen thuộc, thần sắc nhàn nhạt:
- Hành động Hạo Quốc Công gần đây đều rất là không tệ. Bên trong Càn Thiên Sơn thành được người người ca ngợi.
Tiếp theo Sài Nguyên càng nói càng bi thương:
- Có khả năng chư vị cảm thấy Mục Lang nhất tộc ta chế tạo Huyền Tinh Trúc Tiễn phần lớn là mướn người, là thuê người hút máu. Nhưng Sài gia ta gần đây thích làm việc thiện, mỗi khi chế tạo một cái Huyền Tinh Trúc Tiễn, chỉ rút ra ba miếng tam giai thú tinh, hơn phân nửa đều cho người làm thuê. Nếu không có sinh kế sống tạm như vậy, hơn mười vạn người phải sống ở đâu? Kỳ thật lấy năng lực của Sài gia ta, muốn làm sinh ý kiếm tiền gì mà không được? Chỉ là không đành lòng bỏ qua mà thôi. Đây cũng là ta suy nghĩ cho Càn Thiên Sơn, nếu không tự mình tạo linh đoán sư, luyện khí sư, ngày sau bị Thiên Thành Minh phong tỏa, Huyền Tinh Trúc Tiễn không bán cho chúng ta, vậy nên làm thế nào?
Lời còn chưa dứt, những người 'Tham nghị' bắt đầu ồn ào, không ít người đều gật nhẹ đầu, tựa hồ rất đồng ý với điều này.
Ngay cả những người ngồi ngoài quan sát cũng trầm trồ khen ngợi.
Tông Thủ cũng không ngừng gật đầu, lời ấy có đạo lý, đám người Càn Thiên Sơn không thể bị cắt cổ.
Sài Nguyên lại nói hồi lâu, nước mắt rơi như mưa trên mặt lộ vẻ vô cùng đau đớn. Nửa khắc sau mới từ trên đàn đi xuống.
Đến phiên Hổ Thiên Thu là một loại phong cách khác, khí thế bưu hãn, hổ hổ sanh uy.
So với Sài Nguyên thấp hơn cả một cái đầu, Hổ Thiên Thu thân hình cao xích đứng lên trên tạo mộ cỗ áp bách trầm trọng làm cả nghị sự điện trở nên yên lặng.
Hổ Thiên Thu híp mắt liếc Sài Nguyên một cái rồi cười lạnh.
- Mười miếng tam giai thú tinh chỉ là giá bán của hôm nay, hai tháng trước Huyền Tinh Trúc Tiễn bị Phong Hùng Đan Hạc hai tộc các ngươi lũng đoạn là 50 miếng tam giai thú tinh. Chất lượng càng càng ngày càng sa sút! Mười mũi tên thì có hai cái không bắn được, Sài lão thất phu, ngươi có biết Huyền Tinh Trúc Tiễn các ngươi đã hại chết bao nhiêu con dân Càn Thiên ta không?
Da mặt Sài Nguyên khẽ nhúc nhích rồi tiếp theo giống như là lão tăng nhập định không nhúc nhích.
Tông Thủ lại thấy kinh ngạc vô cùng:
- Hai vị quốc công trước kia không phải hảo hữu chí giao sao? Như thế nào hiện tại coi như tử địch vậy?
- Đã sớm trở mặt rồi!
Nhâm Bác nói xong, vẻ mặt tràn đầy bội phục:
- Dĩ vãng hai tộc Thiết Hổ Phong Hùng quan hệ tốt, thân như huynh đệ, cố nhiên là bởi vì tiên quân mị lực bất phàm. Cũng có nguyên nhân là liên thủ chống nội ưu ngoại hoạn, bất quá từ khi điện hạ thành lập nghị sự điện đem rất nhiều chính sách quan trọng quyết đoán chuyển xuống. Yêu tộc chư bộ tính cả Nhân tộc tranh giánh túi bụi, vương thất tông gia hôm nay địa vị cao cả. Bất quá hai người này, có đôi khi lợi ích tương hợp cũng sẽ thân như huynh đệ, thật sự rất khó lường.
Đã hơn một năm nay, thành trì trực thuộc Càn Thiên gia tăng đến bốn mươi, không cần hắn động binh, thật sự là cổ quái.
- Sản nghiệp huyền tinh trúc chế mũi tên hôm nay có một phần tư đều là Phong Hùng nhất tộc chấp chưởng. Mà Bá Quốc Công Hổ Thiên Thu nghe nói gần đây thông qua mậu dịch, mua không ít Huyền Tinh Mộc Linh Tiễn kiếm lớn một số. Quân thượng đã minh bạch chưa?
Thấy vẻ mặt Tông Thủ chợt hiểu, Nhâm Bác cũng cười ha hả nói:
- Vì vậy hai người đánh nhau túi bụi, trước đó vài ngày, Sài Nguyên đưa ra chương trình nghị sự, nói muốn tăng thuế quan Huyền Tinh Trúc Tiễn. Mua sắm bên ngoài không có bao nhiêu lợi nhuận, sản nghiệp đám người Phong Hùng tự nhiên cũng có thể bảo trụ. Vốn Hạo Quốc Công Sài Nguyên không phải đối thủ Bá Quốc Công nhưng việc này liên quan đến Đan Hạc nhất tộc, vì vậy Hách gia cũng có tham dự. Hai phe liên thủ lại lôi kéo không ít tham nghị, thanh thế hơn Sài Nguyên. Về phần Thiên Tuyết Phương Hồi hai thành vì quân thượng chế định những phúc lợi cho thần dân. Chỉ có con dân thành trực thuộc mới có tư cách hưởng thụ. Hơn nữa Thương gia thu thuế một lần, hôm nay ở trong Thập Tam tỉnh đã có non nửa muốn trực thuộc Càn Thiên ta chút ít tiện nghi. Thật sự phiền toái không ít!
Tông Thủ Ah một tiếng biểu thị minh bạch. Nghĩ nghĩ nửa năm trước tao ngộ trong điện nghị sự vẫn quyết định làm chút ít chuẩn bị rồi đi, sau đó quay đầu thấy Sơ Tuyết:
- Tuyết Nhi, đi mua gì về ăn đi!
Sơ Tuyết nghe vậy thì cười hì hì, nàng vỗ vỗ túi càn khôn của mình nói:
- Sớm chuẩn bị xong rồi, đều là thứ Thiếu chủ thích nhất.
Tông Thủ không khỏi vẻ tán thưởng, vẫn là Sơ Tuyết biết tâm ý của hắn.
Giục ngựa tăng tốc, toàn lực chạy trên đường. Khó khăn lắm vào tiếng chuông thứ ba vang lên, Tông Thủ chạy về Trấn Càn Phong.
Quy mô nghị sự điện đã mở rộng gấp ba, dùng thiết cương nham chế tạo.
Cương khí cũng càng phát ra nồng hậu, áp chế chân khí hồn lực càng lợi hại.
Vốn sự tình tham nghị hội nghị bình thường đều là do Hổ Thiên Thu cùng Sài Nguyên mấy người thay phiên chủ trì.
Bất quá lúc này Tông Thủ đã trở lại, tự nhiên hắn dẫn đầu thần sắc trang nghiêm ngồi ở trên cao. Phía dưới là 500 vị tham nghị.
Trước khi bắt đầu, Tông Thủ lại quét mắt quan sát, nhân số nhiều chút ít, chừng hơn một ngàn.
Trong mắt Tông Thủ toát ra nụ cười, cái ghế bọn họ ngồi đều là thú tinh linh thạch.
Nhưng sau đó thì lại khẽ giật mình. Chẳng những thiếu niên công tử kia có ở đó mà thiếu nữ mặc ngân giáp cũng có mặt.
Thiếu nữ mặc ngân giáp thì không phải nói, hắn sớm biết lai lịch còn thiếu niên công tử kia thì có vẻ bất phàm.
Nghĩ cũng không sao, Tông Thủ cầm một cái búa gõ một cái ra hiệu, tham nghị hôm nay chính thức bắt đầu. Không cần hắn nói chuyện một vị quan viên sẽ cầm chương trình nghị sự bắt đầu tuyên đọc.
Quả nhiên là chuyện thuế quan nhập khẩu Huyền Tinh Trúc Tiễn thoáng cái muốn thu thuế Huyền Tinh Trúc Tiễn tăng lên ba thành.
Khi tuyên đọc xong, sắc mặt Hổ Thiên Thu âm trầm xuống:
- Sài quốc công, không biết ngươi có ý gì? Chỉ biết mình ăn cơm không cho người ta ăn canh sao?
Sài Nguyên ở bên kia, con mắt cũng không chớp một cái:
- Vấn đề là Phong Hùng nhất tộc ta hôm nay ngay cả súp còn không có mà húp.
- Hôm nay thực muốn phân thắng bại với hổ gia chúng ta?
- Không thể không phân!
Hổ Thiên Thu nghe vậy hừ lạnh một tiếng, trong mắt lóe lên vẻ tàn khốc không mở miệng.
Sài Nguyên đi tới trước khán đài, sau đó dùng thần sắc bi thương, hai tay lau mắt, than thở khóc lóc.
- Hôm nay Sài Nguyên ta nửa thuật khổ với chư vị tham nghị! Một phần tài liệu Huyền Tinh Trúc Tiễn giá trị ba miếng tam giai thú tinh. Chế thành một cái cần nửa ngày, tài liệu thường mười cái thì hư ba, sau khi bán ra giá trị mười miếng tam giai thú tinh. Lợi nhuận đã thấp, nhưng ta bộc thuộc Phong Hùng nhất tộc ta đã có mười hai vạn người dựa vào sinh ý như vậy kiếm miếng cơm ăn. Nhưng hôm nay một chút lợi nhuận ấy cũng khó mà sống được.
Tông Thủ bên kia dùng tay che lại miệng, cố nén xúc động muốn cười to:
- Thừa tướng, vừa rồi Hạo Quốc Công dùng tỏi phải không? ikienthuc.org
Vừa rồi hắn tận mắt nhìn thấy Sài Nguyên vụng trộm dùng tỏi lau mắt. Sơ Tuyết cạnh hắn đã che miệng cười ra tiếng.
Nhâm Bác thì ho nhẹ một tiếng tựa hồ quá quen thuộc, thần sắc nhàn nhạt:
- Hành động Hạo Quốc Công gần đây đều rất là không tệ. Bên trong Càn Thiên Sơn thành được người người ca ngợi.
Tiếp theo Sài Nguyên càng nói càng bi thương:
- Có khả năng chư vị cảm thấy Mục Lang nhất tộc ta chế tạo Huyền Tinh Trúc Tiễn phần lớn là mướn người, là thuê người hút máu. Nhưng Sài gia ta gần đây thích làm việc thiện, mỗi khi chế tạo một cái Huyền Tinh Trúc Tiễn, chỉ rút ra ba miếng tam giai thú tinh, hơn phân nửa đều cho người làm thuê. Nếu không có sinh kế sống tạm như vậy, hơn mười vạn người phải sống ở đâu? Kỳ thật lấy năng lực của Sài gia ta, muốn làm sinh ý kiếm tiền gì mà không được? Chỉ là không đành lòng bỏ qua mà thôi. Đây cũng là ta suy nghĩ cho Càn Thiên Sơn, nếu không tự mình tạo linh đoán sư, luyện khí sư, ngày sau bị Thiên Thành Minh phong tỏa, Huyền Tinh Trúc Tiễn không bán cho chúng ta, vậy nên làm thế nào?
Lời còn chưa dứt, những người 'Tham nghị' bắt đầu ồn ào, không ít người đều gật nhẹ đầu, tựa hồ rất đồng ý với điều này.
Ngay cả những người ngồi ngoài quan sát cũng trầm trồ khen ngợi.
Tông Thủ cũng không ngừng gật đầu, lời ấy có đạo lý, đám người Càn Thiên Sơn không thể bị cắt cổ.
Sài Nguyên lại nói hồi lâu, nước mắt rơi như mưa trên mặt lộ vẻ vô cùng đau đớn. Nửa khắc sau mới từ trên đàn đi xuống.
Đến phiên Hổ Thiên Thu là một loại phong cách khác, khí thế bưu hãn, hổ hổ sanh uy.
So với Sài Nguyên thấp hơn cả một cái đầu, Hổ Thiên Thu thân hình cao xích đứng lên trên tạo mộ cỗ áp bách trầm trọng làm cả nghị sự điện trở nên yên lặng.
Hổ Thiên Thu híp mắt liếc Sài Nguyên một cái rồi cười lạnh.
- Mười miếng tam giai thú tinh chỉ là giá bán của hôm nay, hai tháng trước Huyền Tinh Trúc Tiễn bị Phong Hùng Đan Hạc hai tộc các ngươi lũng đoạn là 50 miếng tam giai thú tinh. Chất lượng càng càng ngày càng sa sút! Mười mũi tên thì có hai cái không bắn được, Sài lão thất phu, ngươi có biết Huyền Tinh Trúc Tiễn các ngươi đã hại chết bao nhiêu con dân Càn Thiên ta không?
Da mặt Sài Nguyên khẽ nhúc nhích rồi tiếp theo giống như là lão tăng nhập định không nhúc nhích.
Tông Thủ lại thấy kinh ngạc vô cùng:
- Hai vị quốc công trước kia không phải hảo hữu chí giao sao? Như thế nào hiện tại coi như tử địch vậy?
- Đã sớm trở mặt rồi!
Nhâm Bác nói xong, vẻ mặt tràn đầy bội phục:
- Dĩ vãng hai tộc Thiết Hổ Phong Hùng quan hệ tốt, thân như huynh đệ, cố nhiên là bởi vì tiên quân mị lực bất phàm. Cũng có nguyên nhân là liên thủ chống nội ưu ngoại hoạn, bất quá từ khi điện hạ thành lập nghị sự điện đem rất nhiều chính sách quan trọng quyết đoán chuyển xuống. Yêu tộc chư bộ tính cả Nhân tộc tranh giánh túi bụi, vương thất tông gia hôm nay địa vị cao cả. Bất quá hai người này, có đôi khi lợi ích tương hợp cũng sẽ thân như huynh đệ, thật sự rất khó lường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.