Chương 521: Ngọc Cơ Tiên Thể. (2)
Khai Hoang
25/06/2014
Âm thanh ngưng lại nói thêm:
- Ta những năm này tuy bế quan nhưng chuyện ở Ngạn Thành Quan lại rõ như lòng bàn tay, chỉ cần khiến cho Hán vương khoanh tay đứng nhìn thì có tám phần nắm chắc, đây là tính toán bảo thủ. Nhưng mà không biết Hách Liên Thiết Sơn bên kia Tông Thủ xử trí như thế nào? Nhìn thần sắc của hắn thì ta thấy kẻ này đã tính toán thành công cả rồi, cứ xem hắn bài bố là được. Hôm nay Phương Văn chỉ có một chuyện khó hiểu, kẻ đại tài như vậy làm sao lại có tông môn bỏ hắn ở ngoài cửa được? Một cái Càn Thiên Sơn nho nhỏ nằm ở một góc Đông Lâm Vân Giới, kỳ thật không muốn cũng được. Trăm năm sau nếu kẻ này có thể chấp chưởng chưởng môn thì nhất định có thể làm cho Thương Sinh Đạo lần nữa hưng thịnh!
- Ta chẳng phải biết? Chỉ là việc này là tòa tôn quyết định, nói là Càn Thiên Sơn thành kia đối với Thương Sinh Đạo ta mà nói cũng rất quan trọng yếu. Lại nhìn thủ đoạn Tông Thủ làm việc mấy ngày qua ta cực kỳ không tình nguyện...
Hàn Phương cười khổ một tiếng, tràn ngập ý tiếc nuối.
- Chưởng giáo Thất Linh Tông cùng Khinh Âm Môn đều làm nam tử kém phụ nữ, đáng tiếc tính tình của hai người kia thật sự vô cùng cẩn thận. Chỉ sợ mấy câu của hai nữ hài khó có thể nói động. Ám sát Liêu Vương, muốn nhận không ai không gặp nguy hiểm lớn. Chuyện này cần Phương Văn ngươi ra tay trợ giúp rồi.
Sau khi nói xong đã vươn người đứng lên, tay áo hơi động và biến mất bay về phương xa.
Mà khi thân ảnh bay xa thì ánh mắt Hàn Phương lại đảo một vòng bình tĩnh nhìn qua bên dưới, dường như đang suy tư những lời của Tông Thủ.
Trong đôi mắt hiện ra vẻ tiếc hận
Kẻ này thật sự là thế hệ kinh tài tuyệt diễm nhất mà hắn gặp được trong trăm ngàn năm qua. Thiên phú võ đạo cao tuyệt, chỉ nhìn sơ qua là phát hiện liên quan của Thái Linh Tông cùng Liêu Vương, nhẹ nhõm phá rối trong đó, trí tuệ của kẻ này thừa sức làm tông môn hưng thịnh, nhưng mà tâm kẻ này không ở trong Thương Sinh Đạo.
Tụ kết pháp tướng một cửa kia khó mà hoàn thành. Nếu không nguyện đúc lại căn cơ thì trong mấy năm chỉ có thể đi lên đỉnh cao võ đạo. Nhưng hết lần này tới lần khác lại gian ngoan mất linh, thật là khiến người ta đau lòng!
Tông Thủ lúc này thật ra còn không biết trong hư không đang có hai người khẩu khí thương tiếc đang nghị luận chính mình.
Thật vất vả mới đuổi được Huyền Thuật đi, rồi sau đó Tông Thủ cũng bắt đầu minh tưởng.
Nhiệm vụ của hắn hiện giờ rất nặng, không chỉ tụ kết năm chân phù khác. Còn có hai cực Âm Dương pháp tướng cũng cần suy nghĩ cẩn thận nên làm thế nào, lại tụ tập võ học bách gia vào Nguyên Kiếm và Hám Thế Linh Quyết, cần cải tiến.
Hận không thể chém thân thể thành hai nửa, trở thành ba người mới dùng tốt được.
Sở dĩ vô cùng rêu rao đem vân xa ra như vậy, một nguyên nhân trong đó chính là tìm hoàn cảnh yên tĩnh có thể an tâm tìm hiểu tu hành.
Đêm nay vô sự, sáng sớm ngày thứ hai đã lên đường.
Nhưng mà lúc này những đệ tử tinh anh của Thương Sinh Đạo không có ngoại lệ đều tránh xa vân xa, không muốn tới gần, lộ ra vẻ ngăn cách càng sâu. Ngay cả Triệu Yên Nhiên cùng Hiên Vận Lan hai nữ cũng ẩn ẩn bị bài xích. Ban đầu còn có thể chịu nhịn, Triệu Yên Nhiên vẫn còn tức giận, dứt khoát bỏ chạy vào trong vân xa của Tông Thủ, thư thư phục phục ở lại trong đó.
Tông Thủ cũng không để ý tới, trong lòng của hắn đã có kế hoạch rồi, cũng không ôm tâm thần bất định như ngày hôm qua. Có thể triệt để an tâm tu hành.
Ngày thứ bảy là tới gần Ngạn Thành Quan, do Huyền Thuật chọn nơi ẩn nấp.
Nơi này với Ngạn Thành Quan chẳng những cách một trăm hai mươi dặm còn có một cứ điểm bí mật Thương Sinh Đạo chuẩn bị. Giấu ở một núi lớn, đào ra vô số hố, có linh trận che đậy. Thậm chí bên trong còn tụ tập vài chục đầu linh mạch có thể cung cấp cho người tu hành.
Biết được lần ám sát này muốn thành công ít nhất cũng cẩn nửa tháng. Tông Thủ đem chuyện phó thác cho Huyền Thuật thì yên tâm thoải mái đi tu luyện.
Mặc dù hắn ưa thích hưởng thụ, ưa thích bình thản một chút. Nhưng lại biết thành tựu ở kiếp trước là hư ảo, dù sao cũng là sở hữu của kiếp trước. Kiếp này nếu muốn tu hành võ đạo có thành tựu cao, muốn tồn tại trong loạn thế thì chính mình mỗi giờ mỗi khắc đều phải tăng lên mới được.
Trong đó hai cực Âm Dương pháp tướng gần đây tiến triển vẫn như cũ rải rác. Ngược lại luyện thể và phương diện chân phù rất có thành tựu.
Đột phá cảnh giới Huyền Vũ tông thì trong cơ thể đã mở ra một miệng cống. Hôm nay sử dụng quyền pháp cũng chuyển thành Thai Tức Linh Quyền cùng Đại Nhật Minh Liệt Quyền. Phối hợp với Đệ Lục Sáo Đạo Dẫn Thuật, cơ hồ mỗi phần tinh khí tính mạng, mỗi một phần Long nguyên đều vận dụng tới cực hạn.
Thời gian một tháng ngắn ngủi không chỉ dung hợp sáu đầu linh mạch và thương thể khỏi hẳn, da thịt toàn thân ẩn ẩn có màu xanh lục hiện ra.
Tông Thủ từng thử dùng linh binh cấp nắm chém vào cũng chỉ để lại một dấu bạc nhỏ. Dùng toàn lực cũng chỉ chém ra một vết máu.
Khi đó không chỉ có Triệu Yên Nhiên cùng Nhược Thủy mấy người ngơ ngẩn, ngay cả bản thânTông Thủ cũng cảm thấy ngạc nhiên không thôi.
Hắn cũng không có học công pháp khổ luyện hay ngoại công gì, nhưng mà thân thể của hắn lại ẩn ẩn có đạo gia đạo cơ tiên cốt, phật gia bất phôi kim thân.
Ngay cả tiến triển chân phù linh cấm còn nhanh hơn không ít. Trong một tháng này Tông Thủ đem chân phù chữ ‘ thổ ’ bắt đầu ngưng luyện rồi, trong một tháng ngắn ngủi hắn ngưng tụ ra trăm đầu chân lục linh cấm.
Tự khi đạt tới Hoàn Dương cảnh đỉnh phong thì hắn cũng biết có phải bởi thiên địa pháp tắc đã nắm giữ đến cảnh giới nhất định, ngưng tự chân lục linh cấm nhanh hơn vài phần.
Trong nội tâm Tông Thủ mừng thầm, tiếp tục như vậy qua một tháng sau trong nguyên thần của hắn sẽ tụ kết xuất chân phù thứ mười. Khi đó ám sát Nguyên Cửu Thần nắm chắc sẽ tăng lên mấy phần.
Nhưng mà chuyện trong thiên hạ này luôn không như nguyện của người ta. Hôm nay Tông Thủ vừa hoàn thành minh tưởng thì có tin dữ truyền tới.
- Bắt được mười bốn phản tạc đi vào trong thành, trải qua tra xét là đệ tử của Thương Sinh Đạo, ba ngày sau chém đầu thị chúng...
Sau khi đem thần thức nhin vào trong truyền tin phù, Tông Thủ vẻ mặt đầu kinh ngạc.
Lúc hắn vừa nhận được tin tức này, suy nghĩ đầu tiên trong đầu là có người đợi không kiên nhẫn. Chạy ra chỗ ẩn thân tự hành động.
Ở chỗ này buồn bực một tháng mà không có bất cứ dấu hiệu động thủ nào, cũng không có bố trí đặc thù gì. Trong bụng Tông Thủ đã biết những tinh anh trong môn kia cũng đã sớm oán than dậy trời bản thân hắn rồi. Còn kém không có chỉ vào mũi của hắn chửi mắng biếng nhác.
Trong những ngày này hắn lựa chọn bế quan cũng là vì nhắm mắt làm ngơ.
Chợt lại cảm giác không đúng, dùng bổn sự của Huyền Thuật thì không ai có thể giấu diếm được bốn trăm Thương Sinh Huyền Long Sĩ vụng trộm rời đi?
Sau khi tiếp tục xem nội dung trong đó, phát hiện quả nhiên không đúng, ở trong tông môn có một ít đệ tử nội môn không biết tại sao lại chạy tới Ngạn Thành Quan này.
- Ta những năm này tuy bế quan nhưng chuyện ở Ngạn Thành Quan lại rõ như lòng bàn tay, chỉ cần khiến cho Hán vương khoanh tay đứng nhìn thì có tám phần nắm chắc, đây là tính toán bảo thủ. Nhưng mà không biết Hách Liên Thiết Sơn bên kia Tông Thủ xử trí như thế nào? Nhìn thần sắc của hắn thì ta thấy kẻ này đã tính toán thành công cả rồi, cứ xem hắn bài bố là được. Hôm nay Phương Văn chỉ có một chuyện khó hiểu, kẻ đại tài như vậy làm sao lại có tông môn bỏ hắn ở ngoài cửa được? Một cái Càn Thiên Sơn nho nhỏ nằm ở một góc Đông Lâm Vân Giới, kỳ thật không muốn cũng được. Trăm năm sau nếu kẻ này có thể chấp chưởng chưởng môn thì nhất định có thể làm cho Thương Sinh Đạo lần nữa hưng thịnh!
- Ta chẳng phải biết? Chỉ là việc này là tòa tôn quyết định, nói là Càn Thiên Sơn thành kia đối với Thương Sinh Đạo ta mà nói cũng rất quan trọng yếu. Lại nhìn thủ đoạn Tông Thủ làm việc mấy ngày qua ta cực kỳ không tình nguyện...
Hàn Phương cười khổ một tiếng, tràn ngập ý tiếc nuối.
- Chưởng giáo Thất Linh Tông cùng Khinh Âm Môn đều làm nam tử kém phụ nữ, đáng tiếc tính tình của hai người kia thật sự vô cùng cẩn thận. Chỉ sợ mấy câu của hai nữ hài khó có thể nói động. Ám sát Liêu Vương, muốn nhận không ai không gặp nguy hiểm lớn. Chuyện này cần Phương Văn ngươi ra tay trợ giúp rồi.
Sau khi nói xong đã vươn người đứng lên, tay áo hơi động và biến mất bay về phương xa.
Mà khi thân ảnh bay xa thì ánh mắt Hàn Phương lại đảo một vòng bình tĩnh nhìn qua bên dưới, dường như đang suy tư những lời của Tông Thủ.
Trong đôi mắt hiện ra vẻ tiếc hận
Kẻ này thật sự là thế hệ kinh tài tuyệt diễm nhất mà hắn gặp được trong trăm ngàn năm qua. Thiên phú võ đạo cao tuyệt, chỉ nhìn sơ qua là phát hiện liên quan của Thái Linh Tông cùng Liêu Vương, nhẹ nhõm phá rối trong đó, trí tuệ của kẻ này thừa sức làm tông môn hưng thịnh, nhưng mà tâm kẻ này không ở trong Thương Sinh Đạo.
Tụ kết pháp tướng một cửa kia khó mà hoàn thành. Nếu không nguyện đúc lại căn cơ thì trong mấy năm chỉ có thể đi lên đỉnh cao võ đạo. Nhưng hết lần này tới lần khác lại gian ngoan mất linh, thật là khiến người ta đau lòng!
Tông Thủ lúc này thật ra còn không biết trong hư không đang có hai người khẩu khí thương tiếc đang nghị luận chính mình.
Thật vất vả mới đuổi được Huyền Thuật đi, rồi sau đó Tông Thủ cũng bắt đầu minh tưởng.
Nhiệm vụ của hắn hiện giờ rất nặng, không chỉ tụ kết năm chân phù khác. Còn có hai cực Âm Dương pháp tướng cũng cần suy nghĩ cẩn thận nên làm thế nào, lại tụ tập võ học bách gia vào Nguyên Kiếm và Hám Thế Linh Quyết, cần cải tiến.
Hận không thể chém thân thể thành hai nửa, trở thành ba người mới dùng tốt được.
Sở dĩ vô cùng rêu rao đem vân xa ra như vậy, một nguyên nhân trong đó chính là tìm hoàn cảnh yên tĩnh có thể an tâm tìm hiểu tu hành.
Đêm nay vô sự, sáng sớm ngày thứ hai đã lên đường.
Nhưng mà lúc này những đệ tử tinh anh của Thương Sinh Đạo không có ngoại lệ đều tránh xa vân xa, không muốn tới gần, lộ ra vẻ ngăn cách càng sâu. Ngay cả Triệu Yên Nhiên cùng Hiên Vận Lan hai nữ cũng ẩn ẩn bị bài xích. Ban đầu còn có thể chịu nhịn, Triệu Yên Nhiên vẫn còn tức giận, dứt khoát bỏ chạy vào trong vân xa của Tông Thủ, thư thư phục phục ở lại trong đó.
Tông Thủ cũng không để ý tới, trong lòng của hắn đã có kế hoạch rồi, cũng không ôm tâm thần bất định như ngày hôm qua. Có thể triệt để an tâm tu hành.
Ngày thứ bảy là tới gần Ngạn Thành Quan, do Huyền Thuật chọn nơi ẩn nấp.
Nơi này với Ngạn Thành Quan chẳng những cách một trăm hai mươi dặm còn có một cứ điểm bí mật Thương Sinh Đạo chuẩn bị. Giấu ở một núi lớn, đào ra vô số hố, có linh trận che đậy. Thậm chí bên trong còn tụ tập vài chục đầu linh mạch có thể cung cấp cho người tu hành.
Biết được lần ám sát này muốn thành công ít nhất cũng cẩn nửa tháng. Tông Thủ đem chuyện phó thác cho Huyền Thuật thì yên tâm thoải mái đi tu luyện.
Mặc dù hắn ưa thích hưởng thụ, ưa thích bình thản một chút. Nhưng lại biết thành tựu ở kiếp trước là hư ảo, dù sao cũng là sở hữu của kiếp trước. Kiếp này nếu muốn tu hành võ đạo có thành tựu cao, muốn tồn tại trong loạn thế thì chính mình mỗi giờ mỗi khắc đều phải tăng lên mới được.
Trong đó hai cực Âm Dương pháp tướng gần đây tiến triển vẫn như cũ rải rác. Ngược lại luyện thể và phương diện chân phù rất có thành tựu.
Đột phá cảnh giới Huyền Vũ tông thì trong cơ thể đã mở ra một miệng cống. Hôm nay sử dụng quyền pháp cũng chuyển thành Thai Tức Linh Quyền cùng Đại Nhật Minh Liệt Quyền. Phối hợp với Đệ Lục Sáo Đạo Dẫn Thuật, cơ hồ mỗi phần tinh khí tính mạng, mỗi một phần Long nguyên đều vận dụng tới cực hạn.
Thời gian một tháng ngắn ngủi không chỉ dung hợp sáu đầu linh mạch và thương thể khỏi hẳn, da thịt toàn thân ẩn ẩn có màu xanh lục hiện ra.
Tông Thủ từng thử dùng linh binh cấp nắm chém vào cũng chỉ để lại một dấu bạc nhỏ. Dùng toàn lực cũng chỉ chém ra một vết máu.
Khi đó không chỉ có Triệu Yên Nhiên cùng Nhược Thủy mấy người ngơ ngẩn, ngay cả bản thânTông Thủ cũng cảm thấy ngạc nhiên không thôi.
Hắn cũng không có học công pháp khổ luyện hay ngoại công gì, nhưng mà thân thể của hắn lại ẩn ẩn có đạo gia đạo cơ tiên cốt, phật gia bất phôi kim thân.
Ngay cả tiến triển chân phù linh cấm còn nhanh hơn không ít. Trong một tháng này Tông Thủ đem chân phù chữ ‘ thổ ’ bắt đầu ngưng luyện rồi, trong một tháng ngắn ngủi hắn ngưng tụ ra trăm đầu chân lục linh cấm.
Tự khi đạt tới Hoàn Dương cảnh đỉnh phong thì hắn cũng biết có phải bởi thiên địa pháp tắc đã nắm giữ đến cảnh giới nhất định, ngưng tự chân lục linh cấm nhanh hơn vài phần.
Trong nội tâm Tông Thủ mừng thầm, tiếp tục như vậy qua một tháng sau trong nguyên thần của hắn sẽ tụ kết xuất chân phù thứ mười. Khi đó ám sát Nguyên Cửu Thần nắm chắc sẽ tăng lên mấy phần.
Nhưng mà chuyện trong thiên hạ này luôn không như nguyện của người ta. Hôm nay Tông Thủ vừa hoàn thành minh tưởng thì có tin dữ truyền tới.
- Bắt được mười bốn phản tạc đi vào trong thành, trải qua tra xét là đệ tử của Thương Sinh Đạo, ba ngày sau chém đầu thị chúng...
Sau khi đem thần thức nhin vào trong truyền tin phù, Tông Thủ vẻ mặt đầu kinh ngạc.
Lúc hắn vừa nhận được tin tức này, suy nghĩ đầu tiên trong đầu là có người đợi không kiên nhẫn. Chạy ra chỗ ẩn thân tự hành động.
Ở chỗ này buồn bực một tháng mà không có bất cứ dấu hiệu động thủ nào, cũng không có bố trí đặc thù gì. Trong bụng Tông Thủ đã biết những tinh anh trong môn kia cũng đã sớm oán than dậy trời bản thân hắn rồi. Còn kém không có chỉ vào mũi của hắn chửi mắng biếng nhác.
Trong những ngày này hắn lựa chọn bế quan cũng là vì nhắm mắt làm ngơ.
Chợt lại cảm giác không đúng, dùng bổn sự của Huyền Thuật thì không ai có thể giấu diếm được bốn trăm Thương Sinh Huyền Long Sĩ vụng trộm rời đi?
Sau khi tiếp tục xem nội dung trong đó, phát hiện quả nhiên không đúng, ở trong tông môn có một ít đệ tử nội môn không biết tại sao lại chạy tới Ngạn Thành Quan này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.