Chương 1591: Long Mã. (2)
Ngã Bản Thuần Khiết
21/11/2014
Thiếu phụ xinh đẹp tiếp đồ trong tay, thần sắc vẫn đang đờ đẫn, cho đến khi thân ảnh của Lăng Tiếu biến mất trong sa mạc mới khôi phục lại.
Nàng cúi đầu nhìn đồ vật trong tay, rõ ràng là một khỏa Kim Sa Quả.
Trong đôi mắt của nàng hiện ra thần sắc không thể tưởng tượng.
Kim Sa Quả chính là vạn kim khó cầu, người ta còn tặng cho nàng, làm cho nàng tràn ngập kính sợ và hảo cảm với thiếu niên này.
Những người khác nhìn qua Kim Sa Quả trong tay thiếu phụ và hâm mộ.
- Xem ra mạng của chúng ta là nhờ tam muội, bằng không... Thật đã chết toàn bộ rồi, không nghĩ tới người đó là Huyền Đế, khó trách người ta dám đi một mình trong sa mạc Tháp Mạc Lý!
Tên Thiên Tôn cao giai phục hồi tinh thần và nói ra.
- Ân, bình thường chúng ta đều cảm thấy lão Lục quá mức tàn nhẫn, Tam muội quá mức lòng dạ đàn bà, xem ra tàn nhẫn quá độ lại dễ chết, lòng dạ đàn bà chưa hẳn không có lợi!
Một tên Thiên Tôn trung giai khẽ thở dài.
Hai người khác gật đầu chấp nhận.
Bọn họ nhìn qua đồng bạn đã chết đi cũng chỉ có thể thở dài.
Bọn họ cùng lưu lạc bên ngoài đã sớm nhìn qua tràng cảnh sống chết, bọn họ lại không có năng lực báo thù, cũng chỉ có thể quên đi mà thôi.
...
Lăng Tiếu đi trong sa mạc này nửa năm, trừ ngẫu nhiên gặp gỡlinh thú công kích ra cũng không tìm được linh thảo gì khác, nhưng cũng không tìm được manh mối nơi của Thánh Dương Giáo.
Sa mạc Tháp Mạc Lý quá mức bao la, lại không có chỗ định vị, tấm bản đồ chỉ có lộ tuyến đi tới Thánh Dương Giáo, cũng không phải tọa độ chỉ thị, làm cho hắn chỉ có thể đi tìm và không có thu hoạch, cuối cùng hắn có chút mất phương hướng.
Lăng Tiếu lại đi không biết bao nhiêu ngày, lại nhìn thấy võ giả ăn mặc kỳ dị giết linh thú.
Lăng Tiếu cảm giác được bên kia có nhan khí.
- Hẳn là có nhân loại cư trú rồi.
Lăng Tiếu nghi hoặc nghĩ thầm.
Lăng Tiếu sững sờ thì hơn mười võ giả ăn mặc kỳ dị xông tới, bọn họ cầm binh khí nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu.
Một tên thực lực đạt tới Thiên Tôn chỉ vào Lăng Tiếu hét lớn nói lời cổ quái, Lăng Tiếu nghe được hiểu thấu.
- Các ngươi đang muốn làm gì? Ăn cướp sao?
Lăng Tiếu nhìn đám người này và cười lạnh.
Trên sa mạc có không ít cường đạo, thường xuyên ăn cướp một ít võ giả lạc đàn, mà đám người trước mặt không thể nghi ngờ bị Lăng Tiêu xem là cường đạo.
Người nọ lại la thét vài câu, đối lại ra thủ thế cho đám người chung quanh công kích Lăng Tiếu.
Thời điểm binh khí của đám người này chém vào đầu Lăng Tiếu thì hắn đã động.
Phong Thần Thối lưu lại mấy cước trên người đám người này, trực tiếp đá bạo bọn họ.
Tên dẫn đầu kinh hãi, hú lên quái dị, hắn muốn mang người rời đi.
Lăng Tiếu tự nhiên sẽ không có nhân từ như thế, thân ảnh chớp động và diệt sát đám này.
Nhưng mà Lăng Tiếu diệt sát đám người này như chọc vào tổ ong vò vẽ, ở gần có tiếng ngựa vang lên.
Mấy trăm con Sa Uyển Mã vây quanh Lăng Tiếu, đám người này ăn mặc giống như đúc đám người bị giết.
Người cầm đầu cưỡi một con Long Mã thần tuấn, người này là một tên võ giả Huyền Đế thấp giai, rất hiển nhiên là tên cầm đầu.
Tên Huyền Đế thấp giai này cầm loan đao nhìn qua Lăng Tiếu gầm lên lời lẽ mà hắn không hiểu.
Lăng Tiếu nhíu mày nói:
- Ta không quản các ngươi là người nào, tốt nhất đừng đánh chủ ý lên ta, bằng không ta không ngại tiễn các ngươi đi gặp diêm vương!
Dứt lời Lăng Tiếu tỏa ra khí thế Huyền Đế cao giai.
Cảm giác áp bách và long uy đáng sợ làm cho đám Sa Uyển Mã không ngừng phủ phục xuống đất.
Ngay cả Long Mã thần tuấn thất giai cũng hí lên, tên Huyền Đế thấp giai ngồi lên nó bị hất xuống, nó chạy tới gần Lăng Tiếu.
Long Mã này toàn thân có long lân bao phủ, nó khác với đám ngựa kia, tới trước mặt Lăng Tiếu chừng một mét và quỳ một chân.
- Bái kiến điện hạ!
Những tên mã tặc kia hoảng sợ, bọn họ không có ngờ tới khí tức của Lăng Tiếu khủng bố như vậy, chấn nhiếp toàn bộ ngựa của bọn họ, ngay cả Long Mã thất giai thần tuấn cũng quỳ, chuyện này khiến bọn họ hoảng sợ.
Phải biết rằng Long Mã này chính là đương gia của bọn họ hao hết tâm trí mới có thể tiếp cận được, thế nhưng mà còn chưa có cưỡi vài ngày, bây giờ bị khí thế của người kia chấn nhiếp thuần phục, điều này đúng là dọa người.
Long Mã chính là linh thú cao cấp có chút huyết thống long tộc, tốc độ của nó nhanh nhất trong cùng giai, có thể ngày đi trăm vạn dặm, là tọa kỵ của hoàng giả, một đoàn người này căn bản không hàng phục được.
Mà con Long Mã sở dĩ nguyện ý trở thành tọa kỵ của Huyền Đế thấp giai này là có ẩn tình khác.
Lúc trước tên Huyền Đế phát hiện con Long Mã này và định dùng thực lực thu phục.
Nhưng mà cấp bậc của con Long Mã này không yếu hơn hắn, hơn nữa tốc độ nhanh như tia chớp, hắn căn bản không phải đối thủ của Long Mã, còn ăn không ít móng ngựa của Long Mã.
Sau khi đại bại hắn không cam lòng, cuối cùng hắn nghĩ ra biện pháp thu phục Long Mã.
Hắn cho Long Mã ăn thuốt xổ, chỉ cần Long Mã mất đi sức chiến đấu còn không phải mặc hắn xâm lược sao?
Trải qua một thời gian ngắn truy tung cùng quan sát, Huyền Đế biết rõ Long Mã thường xuyên qua lại một nơi, vì vậy liền thả nhiều thuốc xổ vào nguồn nước mà Long Mã thường uống.
Trải qua cả ngày chờ đợi, tên Huyền Đế này quả thật có thu hoạch.
Long Mã sau khi uống nước xong thì không ngừng "Tiêu chảy ", trạng thái không xong, chiến lực mất hết.
Tên Huyền Đế đại hỉ, lại xuất hiện trước mặt Long Mã và uy hiếp nó, bảo nó thuần phục.
Long Mã cũng không nhận chủ với tên Huyền Đế, cho dù chết cũng không thần phục.
Tên Huyền Đế không có nản, liền đưa ra một yêu cầu khác, chỉ cần Long Mã đi theo hắn một năm, liền do nó rời đi.
Long Mã không có lựa chọn khác chọn, đành phải đáp ứng yêu cầu này của Huyền Đế.
Long Mã có thể cảm ứng được trên người Lăng Tiếu có huyết mạch long tộc nồng đậm, nó vô ý thức cho rằng Lăng Tiếu là chân long hóa thân, cho nên mới cung kình quỳ với Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu cũng cảm nhận được con Long Mã này có khí tức bổn nguyên thân thiết, hắn tiến lên khẽ vuốt đầu của Long Mã và nói:
- Đứng lên đi, nói cho ta biết đám người này là kẻ nào..
Nhưng mà Long Mã còn chưa nói thì tên Huyền Đế đã tức giận rồi.
Tên Huyền Đế này lời lẽ không có sợ hãi, xem biểu lộ tức giận của hắn thì chắc chắn là đinh đối phó Lăng Tiếu rồi.
Đám người bốn phía nghe đương gia nói chuyện, không nói hai lời, lập tức chuẩn bị ra tay chém giết Lăng Tiếu.
Nhưng mà bọn họ còn chưa ra chiêu thì Long Mã đã lao tới, thân ảnh của nó cực nhanh, từng móng ngựa nện lên người đám người này.
Trong nháy mắt không ít người bị đá nổ tan xác.
Những người ở xa bị dọa phá gan chạy đi, bọn họ biết rõ Long Mã này ngay cả đương gia của bọn họ còn sợ hãi!
Tên Huyền Đế bị tức không nhẹ, chính mình còn không có hưởng thụ ngồi lên Long Mã bao nhiêu ngày, con Long Mã này đã trở giáo công kích hắn.
Hắn quát to và ra tay với Long Mã.
Nàng cúi đầu nhìn đồ vật trong tay, rõ ràng là một khỏa Kim Sa Quả.
Trong đôi mắt của nàng hiện ra thần sắc không thể tưởng tượng.
Kim Sa Quả chính là vạn kim khó cầu, người ta còn tặng cho nàng, làm cho nàng tràn ngập kính sợ và hảo cảm với thiếu niên này.
Những người khác nhìn qua Kim Sa Quả trong tay thiếu phụ và hâm mộ.
- Xem ra mạng của chúng ta là nhờ tam muội, bằng không... Thật đã chết toàn bộ rồi, không nghĩ tới người đó là Huyền Đế, khó trách người ta dám đi một mình trong sa mạc Tháp Mạc Lý!
Tên Thiên Tôn cao giai phục hồi tinh thần và nói ra.
- Ân, bình thường chúng ta đều cảm thấy lão Lục quá mức tàn nhẫn, Tam muội quá mức lòng dạ đàn bà, xem ra tàn nhẫn quá độ lại dễ chết, lòng dạ đàn bà chưa hẳn không có lợi!
Một tên Thiên Tôn trung giai khẽ thở dài.
Hai người khác gật đầu chấp nhận.
Bọn họ nhìn qua đồng bạn đã chết đi cũng chỉ có thể thở dài.
Bọn họ cùng lưu lạc bên ngoài đã sớm nhìn qua tràng cảnh sống chết, bọn họ lại không có năng lực báo thù, cũng chỉ có thể quên đi mà thôi.
...
Lăng Tiếu đi trong sa mạc này nửa năm, trừ ngẫu nhiên gặp gỡlinh thú công kích ra cũng không tìm được linh thảo gì khác, nhưng cũng không tìm được manh mối nơi của Thánh Dương Giáo.
Sa mạc Tháp Mạc Lý quá mức bao la, lại không có chỗ định vị, tấm bản đồ chỉ có lộ tuyến đi tới Thánh Dương Giáo, cũng không phải tọa độ chỉ thị, làm cho hắn chỉ có thể đi tìm và không có thu hoạch, cuối cùng hắn có chút mất phương hướng.
Lăng Tiếu lại đi không biết bao nhiêu ngày, lại nhìn thấy võ giả ăn mặc kỳ dị giết linh thú.
Lăng Tiếu cảm giác được bên kia có nhan khí.
- Hẳn là có nhân loại cư trú rồi.
Lăng Tiếu nghi hoặc nghĩ thầm.
Lăng Tiếu sững sờ thì hơn mười võ giả ăn mặc kỳ dị xông tới, bọn họ cầm binh khí nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu.
Một tên thực lực đạt tới Thiên Tôn chỉ vào Lăng Tiếu hét lớn nói lời cổ quái, Lăng Tiếu nghe được hiểu thấu.
- Các ngươi đang muốn làm gì? Ăn cướp sao?
Lăng Tiếu nhìn đám người này và cười lạnh.
Trên sa mạc có không ít cường đạo, thường xuyên ăn cướp một ít võ giả lạc đàn, mà đám người trước mặt không thể nghi ngờ bị Lăng Tiêu xem là cường đạo.
Người nọ lại la thét vài câu, đối lại ra thủ thế cho đám người chung quanh công kích Lăng Tiếu.
Thời điểm binh khí của đám người này chém vào đầu Lăng Tiếu thì hắn đã động.
Phong Thần Thối lưu lại mấy cước trên người đám người này, trực tiếp đá bạo bọn họ.
Tên dẫn đầu kinh hãi, hú lên quái dị, hắn muốn mang người rời đi.
Lăng Tiếu tự nhiên sẽ không có nhân từ như thế, thân ảnh chớp động và diệt sát đám này.
Nhưng mà Lăng Tiếu diệt sát đám người này như chọc vào tổ ong vò vẽ, ở gần có tiếng ngựa vang lên.
Mấy trăm con Sa Uyển Mã vây quanh Lăng Tiếu, đám người này ăn mặc giống như đúc đám người bị giết.
Người cầm đầu cưỡi một con Long Mã thần tuấn, người này là một tên võ giả Huyền Đế thấp giai, rất hiển nhiên là tên cầm đầu.
Tên Huyền Đế thấp giai này cầm loan đao nhìn qua Lăng Tiếu gầm lên lời lẽ mà hắn không hiểu.
Lăng Tiếu nhíu mày nói:
- Ta không quản các ngươi là người nào, tốt nhất đừng đánh chủ ý lên ta, bằng không ta không ngại tiễn các ngươi đi gặp diêm vương!
Dứt lời Lăng Tiếu tỏa ra khí thế Huyền Đế cao giai.
Cảm giác áp bách và long uy đáng sợ làm cho đám Sa Uyển Mã không ngừng phủ phục xuống đất.
Ngay cả Long Mã thần tuấn thất giai cũng hí lên, tên Huyền Đế thấp giai ngồi lên nó bị hất xuống, nó chạy tới gần Lăng Tiếu.
Long Mã này toàn thân có long lân bao phủ, nó khác với đám ngựa kia, tới trước mặt Lăng Tiếu chừng một mét và quỳ một chân.
- Bái kiến điện hạ!
Những tên mã tặc kia hoảng sợ, bọn họ không có ngờ tới khí tức của Lăng Tiếu khủng bố như vậy, chấn nhiếp toàn bộ ngựa của bọn họ, ngay cả Long Mã thất giai thần tuấn cũng quỳ, chuyện này khiến bọn họ hoảng sợ.
Phải biết rằng Long Mã này chính là đương gia của bọn họ hao hết tâm trí mới có thể tiếp cận được, thế nhưng mà còn chưa có cưỡi vài ngày, bây giờ bị khí thế của người kia chấn nhiếp thuần phục, điều này đúng là dọa người.
Long Mã chính là linh thú cao cấp có chút huyết thống long tộc, tốc độ của nó nhanh nhất trong cùng giai, có thể ngày đi trăm vạn dặm, là tọa kỵ của hoàng giả, một đoàn người này căn bản không hàng phục được.
Mà con Long Mã sở dĩ nguyện ý trở thành tọa kỵ của Huyền Đế thấp giai này là có ẩn tình khác.
Lúc trước tên Huyền Đế phát hiện con Long Mã này và định dùng thực lực thu phục.
Nhưng mà cấp bậc của con Long Mã này không yếu hơn hắn, hơn nữa tốc độ nhanh như tia chớp, hắn căn bản không phải đối thủ của Long Mã, còn ăn không ít móng ngựa của Long Mã.
Sau khi đại bại hắn không cam lòng, cuối cùng hắn nghĩ ra biện pháp thu phục Long Mã.
Hắn cho Long Mã ăn thuốt xổ, chỉ cần Long Mã mất đi sức chiến đấu còn không phải mặc hắn xâm lược sao?
Trải qua một thời gian ngắn truy tung cùng quan sát, Huyền Đế biết rõ Long Mã thường xuyên qua lại một nơi, vì vậy liền thả nhiều thuốc xổ vào nguồn nước mà Long Mã thường uống.
Trải qua cả ngày chờ đợi, tên Huyền Đế này quả thật có thu hoạch.
Long Mã sau khi uống nước xong thì không ngừng "Tiêu chảy ", trạng thái không xong, chiến lực mất hết.
Tên Huyền Đế đại hỉ, lại xuất hiện trước mặt Long Mã và uy hiếp nó, bảo nó thuần phục.
Long Mã cũng không nhận chủ với tên Huyền Đế, cho dù chết cũng không thần phục.
Tên Huyền Đế không có nản, liền đưa ra một yêu cầu khác, chỉ cần Long Mã đi theo hắn một năm, liền do nó rời đi.
Long Mã không có lựa chọn khác chọn, đành phải đáp ứng yêu cầu này của Huyền Đế.
Long Mã có thể cảm ứng được trên người Lăng Tiếu có huyết mạch long tộc nồng đậm, nó vô ý thức cho rằng Lăng Tiếu là chân long hóa thân, cho nên mới cung kình quỳ với Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu cũng cảm nhận được con Long Mã này có khí tức bổn nguyên thân thiết, hắn tiến lên khẽ vuốt đầu của Long Mã và nói:
- Đứng lên đi, nói cho ta biết đám người này là kẻ nào..
Nhưng mà Long Mã còn chưa nói thì tên Huyền Đế đã tức giận rồi.
Tên Huyền Đế này lời lẽ không có sợ hãi, xem biểu lộ tức giận của hắn thì chắc chắn là đinh đối phó Lăng Tiếu rồi.
Đám người bốn phía nghe đương gia nói chuyện, không nói hai lời, lập tức chuẩn bị ra tay chém giết Lăng Tiếu.
Nhưng mà bọn họ còn chưa ra chiêu thì Long Mã đã lao tới, thân ảnh của nó cực nhanh, từng móng ngựa nện lên người đám người này.
Trong nháy mắt không ít người bị đá nổ tan xác.
Những người ở xa bị dọa phá gan chạy đi, bọn họ biết rõ Long Mã này ngay cả đương gia của bọn họ còn sợ hãi!
Tên Huyền Đế bị tức không nhẹ, chính mình còn không có hưởng thụ ngồi lên Long Mã bao nhiêu ngày, con Long Mã này đã trở giáo công kích hắn.
Hắn quát to và ra tay với Long Mã.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.