Chương 1075: Muốn giết phu quân của ta có dễ dàng như vậy sao. (1)
Ngã Bản Thuần Khiết
10/11/2014
Cổ Vũ Phi hoảng sợ nói:
- Tuyệt đối là Kim Cương Ngũ Biến đại thành, cái này...Tốc độ chữa trị này còn nhanh hơn xa những gì ghi chép trong sách cổ gia tộc.
- Hẳn là... Hắn đạt được truyền thừa Đế cấp, bằng không...
Cổ Tiểu Hà suy đoán nói ra.
Cổ Vũ Phi thần sắc trở nên khó coi, hắn nói ra:
- Ta biết rồi, lần trước chúng ta xông vào sơn động chủ nhân trước kia của Kim Long Thương, mà tổ tiên của chúng ta cũng đạt được Kim Cương Ngũ Biến Quyết cùng Kim Long Thương trong đó, xem ra Lăng Tiếu thật sự có được cơ duyên lớn rồi.
Chẳng biết tại sao trong lòng Cổ Vũ Phi càng đố kỵ và hâm mộ Lăng Tiếu!
Bọn họ từ nhỏ khổ tu Kim Cương Ngũ Biến Quyết, nhưng mà sau khi đạt tới tam biến đại thành sẽ rất khó tiến lên một bước, hôm nay Lăng Tiếu đã vượt qua bọn họ, chuyện này khiến nội tâm của hắn cảm thấy không công bằng, nhất là nhìn thấy Lăng Tiêu dùng Kim Long Thương của gia tộc hắn thì hắn càng khó chịu.
- Kim Long Thương ta nhất định phải đoạt lại!
Cổ Vũ Phi híp mắt nói thầm trong lòng.
Lúc này Lăng Tiếu đã đi tới trước mặt Viên Chiến Thiên, Kim Long Thương đặt lên người Viên Chiến Thiên.
Viên Chiến Thiên trong mắt không cam lòng nồng đậm, nhưng mà hắn không thể cải biến kết quả là hắn thua.
Hắn dứt khoát nhắm mắt lại, mặc Lăng Tiếu xử trí.
Nhưng mà hắn chậm chạp không thấy Lăng Tiếu ra tay với hắn, mà lúc này bên tai hắn nghe Lăng Tiếu nói:
- Viên huynh... Ngươi thua!
Viên Chiến Thiên mở to mắt, trong mắt đầy thần sắc khó tin, hắn không tin được Lăng Tiếu không giết hắn.
Lăng Tiếu nhếch miệng cười nói:
- Cuộc đời này có đối thủ như thế, Lăng Tiếu ta sống không uổng, ha ha...
Lăng Tiếu cuồng tiếu, thân thể tiêu sái rời đi, đi qua chỗ Diệp Vân Phong cùng Cốc Kiều Kiều.
Nhưng mà đúng vào lúc này một đạo thân ảnh mau lẹ từ một góc tối lao qua, tốc độ kia nhanh như báo săn, lập tức xuất hiện trước mặt Lăng Tiếu, một đại đao chém vào đầu lâu của Lăng Tiếu.
- Tiểu tử để mạng lại đi!
Bóng đen kia cười dữ tợn hét lên.
Ánh đao màu đen lăng lệ ác liệt chém tới, đồng thời trên đó càng dính đầy màu huyết tinh, làm cho người ta cảm thấy buồn nôn.
Một màn bất ngờ này khiến cho mọi người đứng xem cảm thấy bất ngờ.
Ai cũng không nghĩ tới có người vào lúc này đánh lén Lăng Tiếu, hành vi quả nhiên vô sỉ.
Nhưng mà trong bọn họ có bao nhiêu đang suy nghĩ làm sao chặn giết Lăng Tiếu cùng Viên Chiến Thiên cướp lấy đế đan và thánh khí a?
Dù là ai gặp được đế đan và thành khí mà không phát cuồng cơ chứ.
- Lão đại!
Vài âm thanh ở các hướng khác nhau vang lên, mấy đạo nhân ảnh đồng thời bay vút qua chỗ Lăng Tiếu.
Đại đao màu đen mang theo uy thế mạnh mẹ chém thẳng vào đầu của Lăng Tiếu, mà Lăng Tiếu đưa lưng cho người ta đánh lén, trong mắt người khác Lăng Tiếu chỉ sợ là dữ nhiều lành ít, nhưng mà Lăng Tiếu sớm bị trọng thương, muốn tách rời khỏi một kích này khó càng thêm khó.
Nhưng mà trong đao thế mạnh mẽ chém thẳng vào đầu Lăng Tiếu thì một đạo năng lượng màu xanh vây quanh lưng của Lăng Tiếu và đánh tới.
Người đánh lén cũng không ngờ tới Lăng Tiếu còn có thể phản kích, nếu như hắn chỉ cân chém xuống Lăng Tiếu một đao thì hắn sẽ bị năng lượng màu xanh bắn xuyên thủng người, hắn cũng xoay chuyển thật nhanh, thân thể uốn éo, đại đao chém qua đoàn năng lượng màu xanh kia.
Đinh đương!
Tiếng kim thiết thanh thúy vang lên, một mũi tên phân thành hai nửa rơi xuống.
Mà Lăng Tiếu cũng nhân cơ hội này lướt đi mười thước, thân thể lập tức quay tới nhìn qua người đánh lén.
- Thì ra là ngươi!
Lăng Tiếu cười lạnh nói.
- Tiểu tử ngươi còn nhớ rõ bản Ma Tử, trước đây ngươi giết người của Hắc Ma Môn, hôm nay ngươi phải bỏ mạng lại đây, ta sẽ luyện hóa hồn phách của ngươi tới chết.
Người đánh lén chính là Ma Tử mới của Hắc Ma Môn.
Trước đâu Lăng Tiếu chém giết chín tên Địa Hoàng của Hắc Ma Môn, Ma Tử đã sớm bỏ trốn mất dạng, không dám giao phong với Lăng Tiếu, hôm nay Lăng Tiếu bản thân bị trọng thương, hắn làm sao bỏ qua cho Lăng Tiếu được.
Nhưng mà thần sắc Ma Tử lại lộ ra vài phần cổ quái, huyết khí toàn thân sôi trào làm cho người ta cảm giác buồn nôn.
- Muốn giết ta... Ngươi còn chưa đủ tư cách!
Lăng Tiếu khinh miệt nói một tiếng, ném mấy viên đan dược vào trong miệng, trong cơ thể huyết khí cường đại khởi động, thương thế toàn thân khôi phục thật nhanh.
Nhưng mặc kệ thương thế của hắn khôi phục nhanh như thế nào cũng khó tránh khỏi đạt tới đỉnh phong trong thời gian ngắn, bởi vì vừa rồi chiến đấu với Viên Chiến Thiên hắn tiêu hao thất thất bát bát, nếu không phải ỷ vào căn cơ vững chắc và hấp thụ nhiều huyết tinh, càng có Cổ Hoàng Thần Công năng lực phòng ngự và chữa trị mạnh mẽ, hắn quả quyết không có khí lực đứng lên.
- Nếu như ngươi ở trạng thái đỉnh phong ta còn kiêng kỵ vài phần, nhưng bây giờ ngươi chết đi.
Ma Tử âm trầm nói một tiếng, đại đao trong tay chém qua phía Lăng Tiếu.
Đại đạo màu đen chia ra làm bốn, từ bốn hướng chém thẳng vào Lăng Tiếu.
Ma Tử thân là đệ tử đứng đầu của Hắc Ma Môn, đao trong tay là bán giai thánh khí, bốn đao này đều có thể so với một kích của Thiên Tôn cấp thấp, dùng thực lực hiện tại của Lăng Tiếu không thể ngăn cản.
Tinh thần lực của Lăng Tiếu đã điên cuồng lao ra ngoài, giờ khắc này hắn cũng sẽ không như lúc đối chiến với Viên Chiến Thiên không dùng tinh thần lực công kích.
Nhưng mà tinh thần lực trăm thử trăm linh của Lăng Tiếu lúc này lại mất đi hiệu lực, giống như tinh thần lực tiến vào thức hải của Ma Tử bị cái gì đó ngăn cản, làm cho hắn không cách nào tạo thành tổn thương cho Ma Tử.
Vào lúc này Lăng Tiếu kinh ngạc, Ma Tử đã chém bốn đao xuống.
Lăng Tiếu miễn cưỡng nhắc Kim Long Thương quét ngang, đánh tan bốn đao này.
Phốc!
Nhưng mà Lăng Tiếu chỉ còn lại hai thành lực lượng so với đỉnh phong làm sao mà so được với Ma Tử, thân thể phun máu tươi, bắn bay ra mấy chục thước, thân thể bị trọng thương quả nhiên không thể khỏi nhanh được.
Ma Tử cười lạnh, muốn tiếp tục chém giết Lăng Tiếu.
Leng keng leng keng!
Bỗng nhiên một tiếng đàn thanh thúy dễ nghe vang lên, tiếng đàn ưu nhã khiến người ta mê say, chỉ thấy trong tiếng đàn này có sát cơ đậm đặc.
Một nữ tử tay ôm đàn, một tay khảy đàn, năm ngón tay trắng nhỏ không ngừng đảo qua dây đàn.
- Muốn giết phu quân của ta không dễ như vậy đâu!
Cô gái này không phải Cát Bối Hân thì còn là ai.
Trên gương mặt hoàn mỹ của nàng đầy sát khí, tiếng đàn của nàng mang theo vô số âm phong sát khí.
Cát Bối Hân tiến vào Chiến Loạn Uyên chỉ là Địa Hoàng trung cấp, bây giờ thực lực của nàng đã đạt tới Địa Hoàng cao cấp, lại phối hợp với âm phong sát khí thì công kích âm ba của nàng rất mạnh mẽ.
Ma Tử không thể không quay người lại và mũi đao đánh nát âm công, nhưng mà lực ăn mòn của tiên thiên âm phong sát khí khiến hắn chấn động.
- Không ngờ tu thành âm phong sát khí!
Ma Tử kinh hô một tiếng và thần sắc biến hóa.
Trong khoảng khắc này có một thương ảnh màu vàng đâm qua hắn.
- Tuyệt đối là Kim Cương Ngũ Biến đại thành, cái này...Tốc độ chữa trị này còn nhanh hơn xa những gì ghi chép trong sách cổ gia tộc.
- Hẳn là... Hắn đạt được truyền thừa Đế cấp, bằng không...
Cổ Tiểu Hà suy đoán nói ra.
Cổ Vũ Phi thần sắc trở nên khó coi, hắn nói ra:
- Ta biết rồi, lần trước chúng ta xông vào sơn động chủ nhân trước kia của Kim Long Thương, mà tổ tiên của chúng ta cũng đạt được Kim Cương Ngũ Biến Quyết cùng Kim Long Thương trong đó, xem ra Lăng Tiếu thật sự có được cơ duyên lớn rồi.
Chẳng biết tại sao trong lòng Cổ Vũ Phi càng đố kỵ và hâm mộ Lăng Tiếu!
Bọn họ từ nhỏ khổ tu Kim Cương Ngũ Biến Quyết, nhưng mà sau khi đạt tới tam biến đại thành sẽ rất khó tiến lên một bước, hôm nay Lăng Tiếu đã vượt qua bọn họ, chuyện này khiến nội tâm của hắn cảm thấy không công bằng, nhất là nhìn thấy Lăng Tiêu dùng Kim Long Thương của gia tộc hắn thì hắn càng khó chịu.
- Kim Long Thương ta nhất định phải đoạt lại!
Cổ Vũ Phi híp mắt nói thầm trong lòng.
Lúc này Lăng Tiếu đã đi tới trước mặt Viên Chiến Thiên, Kim Long Thương đặt lên người Viên Chiến Thiên.
Viên Chiến Thiên trong mắt không cam lòng nồng đậm, nhưng mà hắn không thể cải biến kết quả là hắn thua.
Hắn dứt khoát nhắm mắt lại, mặc Lăng Tiếu xử trí.
Nhưng mà hắn chậm chạp không thấy Lăng Tiếu ra tay với hắn, mà lúc này bên tai hắn nghe Lăng Tiếu nói:
- Viên huynh... Ngươi thua!
Viên Chiến Thiên mở to mắt, trong mắt đầy thần sắc khó tin, hắn không tin được Lăng Tiếu không giết hắn.
Lăng Tiếu nhếch miệng cười nói:
- Cuộc đời này có đối thủ như thế, Lăng Tiếu ta sống không uổng, ha ha...
Lăng Tiếu cuồng tiếu, thân thể tiêu sái rời đi, đi qua chỗ Diệp Vân Phong cùng Cốc Kiều Kiều.
Nhưng mà đúng vào lúc này một đạo thân ảnh mau lẹ từ một góc tối lao qua, tốc độ kia nhanh như báo săn, lập tức xuất hiện trước mặt Lăng Tiếu, một đại đao chém vào đầu lâu của Lăng Tiếu.
- Tiểu tử để mạng lại đi!
Bóng đen kia cười dữ tợn hét lên.
Ánh đao màu đen lăng lệ ác liệt chém tới, đồng thời trên đó càng dính đầy màu huyết tinh, làm cho người ta cảm thấy buồn nôn.
Một màn bất ngờ này khiến cho mọi người đứng xem cảm thấy bất ngờ.
Ai cũng không nghĩ tới có người vào lúc này đánh lén Lăng Tiếu, hành vi quả nhiên vô sỉ.
Nhưng mà trong bọn họ có bao nhiêu đang suy nghĩ làm sao chặn giết Lăng Tiếu cùng Viên Chiến Thiên cướp lấy đế đan và thánh khí a?
Dù là ai gặp được đế đan và thành khí mà không phát cuồng cơ chứ.
- Lão đại!
Vài âm thanh ở các hướng khác nhau vang lên, mấy đạo nhân ảnh đồng thời bay vút qua chỗ Lăng Tiếu.
Đại đao màu đen mang theo uy thế mạnh mẹ chém thẳng vào đầu của Lăng Tiếu, mà Lăng Tiếu đưa lưng cho người ta đánh lén, trong mắt người khác Lăng Tiếu chỉ sợ là dữ nhiều lành ít, nhưng mà Lăng Tiếu sớm bị trọng thương, muốn tách rời khỏi một kích này khó càng thêm khó.
Nhưng mà trong đao thế mạnh mẽ chém thẳng vào đầu Lăng Tiếu thì một đạo năng lượng màu xanh vây quanh lưng của Lăng Tiếu và đánh tới.
Người đánh lén cũng không ngờ tới Lăng Tiếu còn có thể phản kích, nếu như hắn chỉ cân chém xuống Lăng Tiếu một đao thì hắn sẽ bị năng lượng màu xanh bắn xuyên thủng người, hắn cũng xoay chuyển thật nhanh, thân thể uốn éo, đại đao chém qua đoàn năng lượng màu xanh kia.
Đinh đương!
Tiếng kim thiết thanh thúy vang lên, một mũi tên phân thành hai nửa rơi xuống.
Mà Lăng Tiếu cũng nhân cơ hội này lướt đi mười thước, thân thể lập tức quay tới nhìn qua người đánh lén.
- Thì ra là ngươi!
Lăng Tiếu cười lạnh nói.
- Tiểu tử ngươi còn nhớ rõ bản Ma Tử, trước đây ngươi giết người của Hắc Ma Môn, hôm nay ngươi phải bỏ mạng lại đây, ta sẽ luyện hóa hồn phách của ngươi tới chết.
Người đánh lén chính là Ma Tử mới của Hắc Ma Môn.
Trước đâu Lăng Tiếu chém giết chín tên Địa Hoàng của Hắc Ma Môn, Ma Tử đã sớm bỏ trốn mất dạng, không dám giao phong với Lăng Tiếu, hôm nay Lăng Tiếu bản thân bị trọng thương, hắn làm sao bỏ qua cho Lăng Tiếu được.
Nhưng mà thần sắc Ma Tử lại lộ ra vài phần cổ quái, huyết khí toàn thân sôi trào làm cho người ta cảm giác buồn nôn.
- Muốn giết ta... Ngươi còn chưa đủ tư cách!
Lăng Tiếu khinh miệt nói một tiếng, ném mấy viên đan dược vào trong miệng, trong cơ thể huyết khí cường đại khởi động, thương thế toàn thân khôi phục thật nhanh.
Nhưng mặc kệ thương thế của hắn khôi phục nhanh như thế nào cũng khó tránh khỏi đạt tới đỉnh phong trong thời gian ngắn, bởi vì vừa rồi chiến đấu với Viên Chiến Thiên hắn tiêu hao thất thất bát bát, nếu không phải ỷ vào căn cơ vững chắc và hấp thụ nhiều huyết tinh, càng có Cổ Hoàng Thần Công năng lực phòng ngự và chữa trị mạnh mẽ, hắn quả quyết không có khí lực đứng lên.
- Nếu như ngươi ở trạng thái đỉnh phong ta còn kiêng kỵ vài phần, nhưng bây giờ ngươi chết đi.
Ma Tử âm trầm nói một tiếng, đại đao trong tay chém qua phía Lăng Tiếu.
Đại đạo màu đen chia ra làm bốn, từ bốn hướng chém thẳng vào Lăng Tiếu.
Ma Tử thân là đệ tử đứng đầu của Hắc Ma Môn, đao trong tay là bán giai thánh khí, bốn đao này đều có thể so với một kích của Thiên Tôn cấp thấp, dùng thực lực hiện tại của Lăng Tiếu không thể ngăn cản.
Tinh thần lực của Lăng Tiếu đã điên cuồng lao ra ngoài, giờ khắc này hắn cũng sẽ không như lúc đối chiến với Viên Chiến Thiên không dùng tinh thần lực công kích.
Nhưng mà tinh thần lực trăm thử trăm linh của Lăng Tiếu lúc này lại mất đi hiệu lực, giống như tinh thần lực tiến vào thức hải của Ma Tử bị cái gì đó ngăn cản, làm cho hắn không cách nào tạo thành tổn thương cho Ma Tử.
Vào lúc này Lăng Tiếu kinh ngạc, Ma Tử đã chém bốn đao xuống.
Lăng Tiếu miễn cưỡng nhắc Kim Long Thương quét ngang, đánh tan bốn đao này.
Phốc!
Nhưng mà Lăng Tiếu chỉ còn lại hai thành lực lượng so với đỉnh phong làm sao mà so được với Ma Tử, thân thể phun máu tươi, bắn bay ra mấy chục thước, thân thể bị trọng thương quả nhiên không thể khỏi nhanh được.
Ma Tử cười lạnh, muốn tiếp tục chém giết Lăng Tiếu.
Leng keng leng keng!
Bỗng nhiên một tiếng đàn thanh thúy dễ nghe vang lên, tiếng đàn ưu nhã khiến người ta mê say, chỉ thấy trong tiếng đàn này có sát cơ đậm đặc.
Một nữ tử tay ôm đàn, một tay khảy đàn, năm ngón tay trắng nhỏ không ngừng đảo qua dây đàn.
- Muốn giết phu quân của ta không dễ như vậy đâu!
Cô gái này không phải Cát Bối Hân thì còn là ai.
Trên gương mặt hoàn mỹ của nàng đầy sát khí, tiếng đàn của nàng mang theo vô số âm phong sát khí.
Cát Bối Hân tiến vào Chiến Loạn Uyên chỉ là Địa Hoàng trung cấp, bây giờ thực lực của nàng đã đạt tới Địa Hoàng cao cấp, lại phối hợp với âm phong sát khí thì công kích âm ba của nàng rất mạnh mẽ.
Ma Tử không thể không quay người lại và mũi đao đánh nát âm công, nhưng mà lực ăn mòn của tiên thiên âm phong sát khí khiến hắn chấn động.
- Không ngờ tu thành âm phong sát khí!
Ma Tử kinh hô một tiếng và thần sắc biến hóa.
Trong khoảng khắc này có một thương ảnh màu vàng đâm qua hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.