Chương 2168: Vũ lộ cam trạch. (1)
Ngã Bản Thuần Khiết
24/11/2014
- Sư phụ, ngài có muốn đi Vạn Kiếm tông một chuyến hay không?
Lăng Tiếu đột nhiên hỏi Tà Đế.
Thân hình Tà Đế chợt cứng lại, hắn hung hăng trừng mắt nhìn Lăng Tiếu, nói:
- Vạn Kiếm tông cái gì, nói lung tung!
- Duẫn Tuyết muội từng trợ giúp chúng ta đâu, huynh làm đại ca không đi thăm người ta chỉ sợ làm người ta đau lòng đi, nếu như có thể cũng đem nàng đưa tới Thiên Vực vậy.
Phong Thanh Duyên đi tới bên cạnh Tà Đế, hung hăng véo hông hắn.
- Duẫn Tuyết muội? Là lão tình nhân của hắn sao?
Thư Tử Thiến như bị nghiêng bình dấm chua cũng trừng mắt nhìn Tà Đế.
- Ta không biết, nhưng người ta tự xưng là muội muội của Tà Đế ca ca đâu!
Phong Thanh Duyên cười nhẹ nói, ý tứ trêu chọc tràn đầy.
Bên hông kia của Tà Đế lại bị hung hăng véo mạnh khiến hắn đau đến nhe răng!
- Các nàng làm gì vậy, ta cùng nàng thật không có quan hệ gì, nàng chỉ là nghĩa muội của ta mà thôi!
Tà Đế nhanh chóng giải thích.
- Tử Thiến sư nương không biết thôi, sư phụ được mọi người xưng danh là Phong Lưu Tà Đế, thật sự nổi danh, Thanh Duyên sư nương là bị lừa dối tới!
Lăng Tiếu trêu chọc.
- Tiểu hỗn đản ngươi tạo phản phải không, bổn đế có danh hiệu này khi nào!
Tà Đế không thừa nhận nói.
Trong lúc nhất thời mọi người đều lớn tiếng bật cười.
Huyền Linh đại lục là một trong những cổ đại lục xa xưa.
Sở dĩ được gọi là cổ đại lục, là bởi vì nó từng tồn tại vô số vạn năm, từ thời đại hoang man tới viễn cổ, thượng cổ, cận cổ đại…chờ hết thảy triều đại đi qua, thời gian tồn tại chỉ sợ cũng không ngắn ngủi hơn Thiên Vực.
Nơi này từng một thời có đông đảo võ giả, chủng tộc tràn đầy.
Về sau nhiều cường giả xuất hiện, bọn họ hấp thu lực lượng tu luyện ngày càng nhiều, tranh đấu cũng không hề khuyết thiếu.
Lực lượng bị võ giả hấp thu tu luyện, hết thảy lực lượng của địa giới lại bị chiến tranh hủy diệt!
Quanh đi chuyển lại, lực lượng trong thiên địa ngày càng yếu kém, địa giới đại lục bị phá hủy suy giảm, cuối cùng khiến cho đại lục biến thành bần cùng, về sau võ giả đột phá ngày càng gian nan, hết thảy sinh vật trên đại lục đều khó khả năng hấp thu lực lượng, tốc độ tiến hóa giảm mạnh, không còn rầm rộ như thời viễn cổ, càng tiến triển lại càng không xong.
Chính vì thế thật nhiều cường giả cổ tộc rời khỏi Huyền Linh đại lục, tìm kiếm địa vực càng thêm thích hợp sinh tồn.
Cho nên vào thời thượng cổ, cường giả lưu lại Huyền Linh đại lục ngày càng thêm ít ỏi.
Lại trải qua vô số năm tháng, thật nhiều cuộc chiến tranh lại tiếp tục phá hư hết thảy nơi này, cuối cùng đã biến thành cục diện khó thể xuất hiện một thánh hoàng.
Nói không chừng qua thêm mấy vạn năm, ngay cả thánh giả cũng khó thể xuất hiện!
Đây là lý do vì sao thật nhiều cường giả sau khi lên tới thánh giả nhất định cần rời khỏi Huyền Linh đại lục đi tìm kiếm địa phương mới đột phá!
Trung Vực tại Huyền Linh đại lục, hiện giờ thế lực cường đại nhất ngoại trừ Linh Vũ các còn có thêm Tiếu Ngạo cung.
Tiếu Ngạo cung thành lập chưa đầy trăm năm, nhưng thanh danh không kém hơn Linh Vũ các, so với Dược môn, Đan minh đều hưng thịnh hơn rất nhiều.
Người sáng lập Tiếu Ngạo cung Tiếu Đế ở trong Trung Vực là nhân vật thái đẩu, từ lúc hắn thành danh đến lúc thoái ẩn trong Trung Vực chỉ là hai mươi năm ngắn ngủi, nhưng hắn đã trở thành nhân vật nhà nhà đều biết, là đối tượng được tôn sùng truyền kỳ, so với Đao Bá, Kiếm Si, Tà Đế, Cuồng Tăng cũng ngang ngửa, được ghi vào sử sách.
Tử Vong sơn mạch ngày xưa hiện tại đã được đặt lại tên mới là Vũ Trạch sơn mạch.
Vì sao đổi tên là “Vũ Trạch” đây? Chủ yếu do mười mấy năm trước Tiếu Đế đã có được một cặp cháu nội long phượng thai, cháu gái tên Lăng Vũ, cháu trai tên Lăng Trạch.
Cả hai là con sinh đôi của Phượng Lăng Thiên cùng Bạch Nguyệt Mai, nhưng cả hai không theo họ của cha mẹ mà khôi phục dòng họ của ông nội mình.
Bọn họ là cháu nội đầu tiên của Tiếu Đế, nếu còn theo họ của phụ thân chỉ sợ về sau sẽ xảy ra vấn đề tranh luận huyết thống.
Về phần đại tế ti đã hiểu ra, chỉ là một cái họ mà thôi, dù sao đều là con cháu đời sau của hắn, mà hiện tại cổ tộc cũng đã dần khôi phục, không sợ bị đứt đoạn truyền thừa là đã đủ.
Đợi ngày sau khi Phượng Lăng Thiên cùng Bạch Nguyệt Mai sinh thêm đứa con khác, chỉ cần nhận qua một đứa là có thể tiếp tục huyết mạch cho Phượng gia bọn họ.
Lăng Vũ cùng Lăng Trạch sinh ra, trời giáng dị tượng, ơn trạch Tiếu Ngạo cung, vì vậy Tử Vong sơn mạch được đổi thành Vũ Trạch sơn mạch, hi vọng Tiếu Ngạo cung, Lăng Vũ cùng Lăng Trạch có thể vĩnh hưởng vũ lộ cam trạch.
Tiếu Ngạo cung được xây dựng bên trong Vũ Trạch sơn mạch.
Theo thế lực Tiếu Ngạo cung ngày càng lớn, nhân số ngày càng nhiều, từ năm ngàn người mở rộng tới gần ba vạn người.
Đây chỉ là nhân số trong cung mà thôi, những trưởng lão ngoài cung cùng chấp sự đều chưa tính vào.
Hiện giờ bên trong Vũ Trạch sơn mạch đang có thật nhiều người tản ra tìm kiếm gì đó, sắc mặt thật khó xem cùng khẩn trương.
Bọn họ cưỡi trên linh thú cao giai, bay khắp núi non, miệng không ngừng hô to “Vũ tiểu thư”, “Trạch thiếu gia”.
Hai gã trung niên trên không trung cưỡi trên lôi điêu lục giai cao cấp cùng liệt viêm hổ lục giai trung cấp đang từ hai phương hướng hội tụ lại.
- Bộ Dũng, còn chưa tìm được hai vị tiểu tổ tông sao?
Trung niên cưỡi lôi điêu hỏi người còn lại.
Bộ Dũng nhìn người nọ lắc đầu đáp:
- Ta đã tìm khắp bên này vẫn chưa gặp được người.
Trung niên cưỡi lôi điêu tên Uông Hoa, là một nội môn trưởng lão Tiếu Ngạo cung, tu vi thiên tôn cao giai, Bộ Dũng cũng là trưởng lão nội môn, tu vi thiên tôn trung giai.
Người đang tìm kiếm khắp bốn phía đều có tu vi thiên tôn hoặc địa hoàng, bọn họ không ngừng khuếch tán khắp bốn phương không ngừng tìm kiếm.
- Vậy thì nguy rồi, ta cũng không tìm được người, hai tiểu tổ tông thật sự là muốn mạng người ah!
Vẻ mặt Uông Hoa lo lắng thở dài nói, tiếp theo hắn lại hỏi:
- Chúng ta vào sâu hơn tìm xem, nếu còn tìm không được người, hoặc hai vị tiểu tổ tông đã xảy ra chuyện, ta và ngươi đều phải xong đời!
Bộ Dũng tự trách:
- Đều tại ta, hai tiểu tổ tông thật biết gây sức ép người, vốn đã nói chơi đùa ở bên này mà thôi, ai biết vừa thất thần không biết chạy đi đâu, nếu không xác định ở nơi này không có linh thú cường đại ẩn hiện, ta thật sự sợ…
- Hiện tại nói gì cũng vô dụng, ta đi vào sâu hơn tìm xem, nếu cho họ gặp phải linh thú cường đại thì thảm! Ngươi nhanh chóng hồi cung xin giúp đỡ, cầu nguyện hai vị tiểu tổ tông phúc lớn mạng lớn ah!
Uông Hoa nói.
Ngay sau đó hắn cưỡi lôi điêu bay nhanh vào trong núi non.
Bộ Dũng thoáng do dự, lập tức quay đầu dùng tốc độ nhanh nhất quay về cung mời thái thượng trưởng lão đi ra, nếu hai vị tiểu tổ tông xảy ra chuyện gì chỉ sợ họ phải theo chôn cùng!
Tận sâu trong Vũ Trạch sơn mạch có hai thiếu niên nam nữ chừng mười bốn mười lăm tuổi đang khẩn trương tìm kiếm đường về nhà.
Khuôn mặt hai người có bảy tám phần tương tự, nếu không phải mặc quần áo phong cách bất đồng, chỉ sợ người ta sẽ cho rằng đây là huynh đệ sinh đôi.
Lăng Tiếu đột nhiên hỏi Tà Đế.
Thân hình Tà Đế chợt cứng lại, hắn hung hăng trừng mắt nhìn Lăng Tiếu, nói:
- Vạn Kiếm tông cái gì, nói lung tung!
- Duẫn Tuyết muội từng trợ giúp chúng ta đâu, huynh làm đại ca không đi thăm người ta chỉ sợ làm người ta đau lòng đi, nếu như có thể cũng đem nàng đưa tới Thiên Vực vậy.
Phong Thanh Duyên đi tới bên cạnh Tà Đế, hung hăng véo hông hắn.
- Duẫn Tuyết muội? Là lão tình nhân của hắn sao?
Thư Tử Thiến như bị nghiêng bình dấm chua cũng trừng mắt nhìn Tà Đế.
- Ta không biết, nhưng người ta tự xưng là muội muội của Tà Đế ca ca đâu!
Phong Thanh Duyên cười nhẹ nói, ý tứ trêu chọc tràn đầy.
Bên hông kia của Tà Đế lại bị hung hăng véo mạnh khiến hắn đau đến nhe răng!
- Các nàng làm gì vậy, ta cùng nàng thật không có quan hệ gì, nàng chỉ là nghĩa muội của ta mà thôi!
Tà Đế nhanh chóng giải thích.
- Tử Thiến sư nương không biết thôi, sư phụ được mọi người xưng danh là Phong Lưu Tà Đế, thật sự nổi danh, Thanh Duyên sư nương là bị lừa dối tới!
Lăng Tiếu trêu chọc.
- Tiểu hỗn đản ngươi tạo phản phải không, bổn đế có danh hiệu này khi nào!
Tà Đế không thừa nhận nói.
Trong lúc nhất thời mọi người đều lớn tiếng bật cười.
Huyền Linh đại lục là một trong những cổ đại lục xa xưa.
Sở dĩ được gọi là cổ đại lục, là bởi vì nó từng tồn tại vô số vạn năm, từ thời đại hoang man tới viễn cổ, thượng cổ, cận cổ đại…chờ hết thảy triều đại đi qua, thời gian tồn tại chỉ sợ cũng không ngắn ngủi hơn Thiên Vực.
Nơi này từng một thời có đông đảo võ giả, chủng tộc tràn đầy.
Về sau nhiều cường giả xuất hiện, bọn họ hấp thu lực lượng tu luyện ngày càng nhiều, tranh đấu cũng không hề khuyết thiếu.
Lực lượng bị võ giả hấp thu tu luyện, hết thảy lực lượng của địa giới lại bị chiến tranh hủy diệt!
Quanh đi chuyển lại, lực lượng trong thiên địa ngày càng yếu kém, địa giới đại lục bị phá hủy suy giảm, cuối cùng khiến cho đại lục biến thành bần cùng, về sau võ giả đột phá ngày càng gian nan, hết thảy sinh vật trên đại lục đều khó khả năng hấp thu lực lượng, tốc độ tiến hóa giảm mạnh, không còn rầm rộ như thời viễn cổ, càng tiến triển lại càng không xong.
Chính vì thế thật nhiều cường giả cổ tộc rời khỏi Huyền Linh đại lục, tìm kiếm địa vực càng thêm thích hợp sinh tồn.
Cho nên vào thời thượng cổ, cường giả lưu lại Huyền Linh đại lục ngày càng thêm ít ỏi.
Lại trải qua vô số năm tháng, thật nhiều cuộc chiến tranh lại tiếp tục phá hư hết thảy nơi này, cuối cùng đã biến thành cục diện khó thể xuất hiện một thánh hoàng.
Nói không chừng qua thêm mấy vạn năm, ngay cả thánh giả cũng khó thể xuất hiện!
Đây là lý do vì sao thật nhiều cường giả sau khi lên tới thánh giả nhất định cần rời khỏi Huyền Linh đại lục đi tìm kiếm địa phương mới đột phá!
Trung Vực tại Huyền Linh đại lục, hiện giờ thế lực cường đại nhất ngoại trừ Linh Vũ các còn có thêm Tiếu Ngạo cung.
Tiếu Ngạo cung thành lập chưa đầy trăm năm, nhưng thanh danh không kém hơn Linh Vũ các, so với Dược môn, Đan minh đều hưng thịnh hơn rất nhiều.
Người sáng lập Tiếu Ngạo cung Tiếu Đế ở trong Trung Vực là nhân vật thái đẩu, từ lúc hắn thành danh đến lúc thoái ẩn trong Trung Vực chỉ là hai mươi năm ngắn ngủi, nhưng hắn đã trở thành nhân vật nhà nhà đều biết, là đối tượng được tôn sùng truyền kỳ, so với Đao Bá, Kiếm Si, Tà Đế, Cuồng Tăng cũng ngang ngửa, được ghi vào sử sách.
Tử Vong sơn mạch ngày xưa hiện tại đã được đặt lại tên mới là Vũ Trạch sơn mạch.
Vì sao đổi tên là “Vũ Trạch” đây? Chủ yếu do mười mấy năm trước Tiếu Đế đã có được một cặp cháu nội long phượng thai, cháu gái tên Lăng Vũ, cháu trai tên Lăng Trạch.
Cả hai là con sinh đôi của Phượng Lăng Thiên cùng Bạch Nguyệt Mai, nhưng cả hai không theo họ của cha mẹ mà khôi phục dòng họ của ông nội mình.
Bọn họ là cháu nội đầu tiên của Tiếu Đế, nếu còn theo họ của phụ thân chỉ sợ về sau sẽ xảy ra vấn đề tranh luận huyết thống.
Về phần đại tế ti đã hiểu ra, chỉ là một cái họ mà thôi, dù sao đều là con cháu đời sau của hắn, mà hiện tại cổ tộc cũng đã dần khôi phục, không sợ bị đứt đoạn truyền thừa là đã đủ.
Đợi ngày sau khi Phượng Lăng Thiên cùng Bạch Nguyệt Mai sinh thêm đứa con khác, chỉ cần nhận qua một đứa là có thể tiếp tục huyết mạch cho Phượng gia bọn họ.
Lăng Vũ cùng Lăng Trạch sinh ra, trời giáng dị tượng, ơn trạch Tiếu Ngạo cung, vì vậy Tử Vong sơn mạch được đổi thành Vũ Trạch sơn mạch, hi vọng Tiếu Ngạo cung, Lăng Vũ cùng Lăng Trạch có thể vĩnh hưởng vũ lộ cam trạch.
Tiếu Ngạo cung được xây dựng bên trong Vũ Trạch sơn mạch.
Theo thế lực Tiếu Ngạo cung ngày càng lớn, nhân số ngày càng nhiều, từ năm ngàn người mở rộng tới gần ba vạn người.
Đây chỉ là nhân số trong cung mà thôi, những trưởng lão ngoài cung cùng chấp sự đều chưa tính vào.
Hiện giờ bên trong Vũ Trạch sơn mạch đang có thật nhiều người tản ra tìm kiếm gì đó, sắc mặt thật khó xem cùng khẩn trương.
Bọn họ cưỡi trên linh thú cao giai, bay khắp núi non, miệng không ngừng hô to “Vũ tiểu thư”, “Trạch thiếu gia”.
Hai gã trung niên trên không trung cưỡi trên lôi điêu lục giai cao cấp cùng liệt viêm hổ lục giai trung cấp đang từ hai phương hướng hội tụ lại.
- Bộ Dũng, còn chưa tìm được hai vị tiểu tổ tông sao?
Trung niên cưỡi lôi điêu hỏi người còn lại.
Bộ Dũng nhìn người nọ lắc đầu đáp:
- Ta đã tìm khắp bên này vẫn chưa gặp được người.
Trung niên cưỡi lôi điêu tên Uông Hoa, là một nội môn trưởng lão Tiếu Ngạo cung, tu vi thiên tôn cao giai, Bộ Dũng cũng là trưởng lão nội môn, tu vi thiên tôn trung giai.
Người đang tìm kiếm khắp bốn phía đều có tu vi thiên tôn hoặc địa hoàng, bọn họ không ngừng khuếch tán khắp bốn phương không ngừng tìm kiếm.
- Vậy thì nguy rồi, ta cũng không tìm được người, hai tiểu tổ tông thật sự là muốn mạng người ah!
Vẻ mặt Uông Hoa lo lắng thở dài nói, tiếp theo hắn lại hỏi:
- Chúng ta vào sâu hơn tìm xem, nếu còn tìm không được người, hoặc hai vị tiểu tổ tông đã xảy ra chuyện, ta và ngươi đều phải xong đời!
Bộ Dũng tự trách:
- Đều tại ta, hai tiểu tổ tông thật biết gây sức ép người, vốn đã nói chơi đùa ở bên này mà thôi, ai biết vừa thất thần không biết chạy đi đâu, nếu không xác định ở nơi này không có linh thú cường đại ẩn hiện, ta thật sự sợ…
- Hiện tại nói gì cũng vô dụng, ta đi vào sâu hơn tìm xem, nếu cho họ gặp phải linh thú cường đại thì thảm! Ngươi nhanh chóng hồi cung xin giúp đỡ, cầu nguyện hai vị tiểu tổ tông phúc lớn mạng lớn ah!
Uông Hoa nói.
Ngay sau đó hắn cưỡi lôi điêu bay nhanh vào trong núi non.
Bộ Dũng thoáng do dự, lập tức quay đầu dùng tốc độ nhanh nhất quay về cung mời thái thượng trưởng lão đi ra, nếu hai vị tiểu tổ tông xảy ra chuyện gì chỉ sợ họ phải theo chôn cùng!
Tận sâu trong Vũ Trạch sơn mạch có hai thiếu niên nam nữ chừng mười bốn mười lăm tuổi đang khẩn trương tìm kiếm đường về nhà.
Khuôn mặt hai người có bảy tám phần tương tự, nếu không phải mặc quần áo phong cách bất đồng, chỉ sợ người ta sẽ cho rằng đây là huynh đệ sinh đôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.