Chương 1088: Huy Hoàng chiến hạm tới tay! (2)
Tư Sản Bạo Tăng
02/02/2015
Một tên tứ giai đỉnh phong cường giả nếu như liều mạng thì cũng là một loại chuyện tình vô cùng đáng sợ, với thực lực của Nhạc Trọng, chỉ cần hơi vô ý thì là cục diện lưỡng bại câu thương rồi.
- Hay cho một tên nhân loại thực giảo hoạt!
Tây Bích Tạp cắn chặt hàm răng nhìn Nhạc Trọng, thân hình lóe lên lại lần nữa bỏ chạy ra ngoài. Nàng ta cũng là một kẻ thông minh quyết đoán, tiếp tục ở lại nơi này thì chỉ có chết, chi bằng ngay lập tức đào thoát, có khi còn thu lại được cho bản thân một con đường sống sót.
Nhạc Trọng liếc mắt về phía Tây Bích Tạp đang bỏ chạy, quay đầu nhìn về phía Thần Ma chi hạch đang huyền phù bên trên quang cầu kia mà đi tới.
Đi tới phía trước quang cầu kia, Nhạc Trọng hơi do dự một chút, rút thủ sáo ra, đưa ấn ký của Thần ma hệ thống về phía Thần Ma hạch kia, một đạo kim sắc quang mang từ trong tay hắn chiếu ra, hướng về phía Thần ma hạch kia phóng tới.
- Ngươi thực là thông minh
Đột nhiên vang lên một âm thanh thưởng thức bên tai hắn, trong lòng hơi rung mình, vô cùng nhạy cảm nhảy về bên trái, nhìn về âm thanh từ phương hướng phía xa kia truyền lại.
Chỉ thấy một kẻ mặt lớn tai to, tuổi còn trẻ, mặc một thân hắc sắc giáp, tướng mạo bình thường, thậm chí có thể nói là xấu xí, đang đứng đó mỉm cười nhìn Nhạc Trọng.
- Hình chiếu ư ? Ngươi là ai ?
Nhạc Trọng hơi ngưng trọng nhìn lại, liếc mắt một cái liền nhận ra được tên mặc hắc sắc giáp này chỉ là sự hội tụ do các tia ánh sáng tạo thành chứ không phải là bản nhân chân chính.
Tên nam tử trẻ tuổi đó nhìn Nhạc Trọng cuwoif, không hề để ý tới hình tượng mà ngồi chồm hỗm xuống đất:
- Ta ư? Ta là Lưu Thạch Đầu, nhũ danh Cẩu Đản, là một tên thất bại, kẻ trong một vạn năm qua tiếp cận thần gần nhất.
Nhạc Trọng nghe tới cái tên mà không khỏi có chút cổ quái:
- Cẩu Đản hả?
Lưu Thạch Đầu tựa như hiểu ý Nhạc Trọng cho nên chỉ cười nhẹ:
- Rất dị phải không? Trước khi mạt thế xảy ra, ta kỳ thực là một tên nông dân ở một lãnh địa nọ. Khi xảy ra biến dị, dưới sự trợ giúp của Thần Ma hệ thống cho nên ta dàn bước tiến, biến thành một tên cửu giai Thần chiến sĩ đỉnh phong, chỉ kém một chút liền có thể đặt chân vào trong Thần ma lĩnh vực chân chính. Chẳng qua ta vẫn thất bại, vì ta quá tự tin khiêu chiến thần chân chính, thế nhưng một ngón tay đã đủ ấn chết ta rồi, cuối cùng ta bị trấn áp ở chỗ này.
- Cửu giai Thần chiến sĩ!
Nhạc Trọng nhìn hình chiếu của Lưu Thạch Đầu trước mắt mà chấn động trong lòng.
Con thất giai Hải Xà Vương kia bằng lực lượng khủng bố khuấy động thiên địa, nó chỉ khẽ động thôi cũng đủ có thể tạo nên một đợt sóng thần rồi. Cửu giai thần chiến sĩ thực đã siêu việt phạm trù nhân loại từ lâu rồi.
Lưu Thạch Đầu nói:
- Ngươi gọi là Nhạc Trọng hay sao? Coi như vì ngươi là nhân loại, cho nên quyền khống chế chiến hạm này ta giao cho ngươi, nhưng ngươi cũng đừng có mà mừng sớm, bảo vật như Huy Hoàng chiến hạm này thì trong tay thần cũng có hơn trăm kiện. Đây là một dạng hoàng kim cấp bảo vật, còn một số thứ khác thì đang nằm trong tay dị tộc, trong tay nhân tộc chúng ta chỉ có ba kiện mà thôi, Huy Hoàng chiến hạm chỉ là một trong ba số đó.
Nhạc Trọng nhìn Lưu Thạch Đầu cung kính hỏi:
- Xin hỏi Lưu tiền bối, cái gì là hoàng kim cấp bảo vật đây?
Đối với tên cường giả cửu giai nhân loại này, Nhạc Trọng vẫn luôn giữ trong mình sự tôn kính. Vì con đường tiến hóa khó khăn không ngừng, Nhạc Trọng liều mạng trong từng cơ hôi, cuối cùng mới miễn cưỡng đạt tới tứ giai, thế mà Lưu Thạch Đầu có thể từ một tên nhân loại bình thường đi tới Cửu giai thần chiến sĩ, thì không biết hắn đã kinh qua bao nhiêu gian nan hiểm trở.
Lưu Thạch Đầu chậm rãi nói:
- Hoàng kim cấp bảo vật là thứ có thể kháng lại được thực lực của thần.Ở dưới nó còn có Bạch ngân, Thanh đồng cấp. Giờ ngươi có hi vọng chi bảo, nó là Ngân cấp bảo vật, tuy rằng cũng cường đại nhưng không đủ năng lực để thắng được uy lực của thần, chỉ có Hoàng kim cấp bảo vật mới có thể giúp ngươi đột phát cực hạn đó, trở thành chân thần được!
Lưu Thạch Đầu nhìn vào hư không, không biết đang nghĩ gì rồi chậm rãi thở dài:
- Không thành chân thần, thì cho dù bản thân hủy diệt được hẳn một tinh cầu cũng chir là một con kiến hôi mà thôi.
- Hủy diệt tinh cầu, khẩu khí thật lớn!
Nghe Lưu Thạch Đầu nói vậy hắn không khỏi hít một ngụm lãnh khí.
- Thời gian cũng không còn nhiều lắm, hy vọng ngươi có thể thoát khỏi sự truy bắt của kẻ nọ, coi như là ta cũng hoàn thành tâm nguyện rồi.
Lời của hắn vừa nói xong, thì quang cầu chứa Thần Ma hạch bắt đầu hóa giả, biến thành vô số kim quang hóa vào bên trong Huy Hoàng chiến hạm, khiến cho đạo quang mang đó dọc theo những đường ống kim chúc kéo dài tới tứ phương tám hướng.
Một đạo tin tức ẩn chứa vô cùng nhiều thông tin từ trong quang cầu bắn ra, không bay vào trong thức hải của hắn mà hội tụ cùng với Thần Ma hạch kia.
Trong một sát na đó, hắn tựa như cảm thấy bản thân với cự đại chiến thuyền Huy Hoàng kia như hợp nhất thành một thể.
- Hiện tại lực lượng của ngươi vẫn quá yếu, để ta trước khi biến mất giúp ngươi tiến hóa một bước !!!
Lưu Thạch Đàu chỉ một ngón tay vè phía hắn, một đạo kim sắc quang mang, rơi vào trên người Nhạc Trọng, dưới sự tẩm bổ của quang mang, trong thức hải của hắn Thần Ma hạch lại lần nữa được mở rộng.
- Chúc mừng ngươi, kỹ năng phân thân thăng cấp đến nhị giai.
- ....
Vô số thông báo vang lên, tất cả những kỹ năng dưới nhị giai của hắn đều được cường hóa lên nhị giai, còn những kỹ năng đang ở nhị giai thì đều đề thăng hết lên nhị giai đỉnh phong, chỉ cần thêm một lần cường hóa với tam giai kỹ năng thư là có thể tiến lên tam giai rồi.
Cánh tay phải bị đoạn đi của hắn dưới kim sắc quang mang thì nhanh chóng sinh trưởng trở lại.
Lưu Thạch Đầu nhìn hắn tiếc hận, thở dài, sau đó hóa thành từng quang điểm nhàn nhạt biến mất khỏi thế giới này:
- Đáng tiếc, lực lượng của ta chỉ còn lại một phần vạn, không đủ để cho ngươi tiến hóa thành ngũ giai thần chiến sĩ.
Trong quang cầu kia, viên Thần Ma hạch kia cũng phân giải thành vô số quang điểm, cũng biến mất khỏi thế giới.
Nhạc Trọng mở hai mắt ra, cảm thụ được sự dâng trào mãnh liệt của lực lượng, ánh mắt phức tạp nhìn về phía mà Lưu Thạch Đầu vừa đứng, khom người nói:
- Đa tạ tiền bối.
Lưu Thạch Đầu tuy không có khiến cho Nhạc Trọng một bước thăng thiên biến hóa thành ngũ giai thần chiến sĩ, nhưng cũng đã cường hóa cho thân thể và Thần ma hạch của hắn, khiến cho thực lực của hắn đạt tới tứ giai Thần chiến sĩ đỉnh phong rồi.
- Đuổi hết đám dị tộc trên thuyền ra ngoài!
Nhạc Trọng sau khi nắm giữ Huy Hoàng chiến hạm liền ra mệnh lệnh đầu tiên.
Huy Hoàng chiến hạm lóe lên quang mang, khiến cho tất cả cường giả tứ giai bên trong đều bị truyền tống ra ngoài hết.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
- Hay cho một tên nhân loại thực giảo hoạt!
Tây Bích Tạp cắn chặt hàm răng nhìn Nhạc Trọng, thân hình lóe lên lại lần nữa bỏ chạy ra ngoài. Nàng ta cũng là một kẻ thông minh quyết đoán, tiếp tục ở lại nơi này thì chỉ có chết, chi bằng ngay lập tức đào thoát, có khi còn thu lại được cho bản thân một con đường sống sót.
Nhạc Trọng liếc mắt về phía Tây Bích Tạp đang bỏ chạy, quay đầu nhìn về phía Thần Ma chi hạch đang huyền phù bên trên quang cầu kia mà đi tới.
Đi tới phía trước quang cầu kia, Nhạc Trọng hơi do dự một chút, rút thủ sáo ra, đưa ấn ký của Thần ma hệ thống về phía Thần Ma hạch kia, một đạo kim sắc quang mang từ trong tay hắn chiếu ra, hướng về phía Thần ma hạch kia phóng tới.
- Ngươi thực là thông minh
Đột nhiên vang lên một âm thanh thưởng thức bên tai hắn, trong lòng hơi rung mình, vô cùng nhạy cảm nhảy về bên trái, nhìn về âm thanh từ phương hướng phía xa kia truyền lại.
Chỉ thấy một kẻ mặt lớn tai to, tuổi còn trẻ, mặc một thân hắc sắc giáp, tướng mạo bình thường, thậm chí có thể nói là xấu xí, đang đứng đó mỉm cười nhìn Nhạc Trọng.
- Hình chiếu ư ? Ngươi là ai ?
Nhạc Trọng hơi ngưng trọng nhìn lại, liếc mắt một cái liền nhận ra được tên mặc hắc sắc giáp này chỉ là sự hội tụ do các tia ánh sáng tạo thành chứ không phải là bản nhân chân chính.
Tên nam tử trẻ tuổi đó nhìn Nhạc Trọng cuwoif, không hề để ý tới hình tượng mà ngồi chồm hỗm xuống đất:
- Ta ư? Ta là Lưu Thạch Đầu, nhũ danh Cẩu Đản, là một tên thất bại, kẻ trong một vạn năm qua tiếp cận thần gần nhất.
Nhạc Trọng nghe tới cái tên mà không khỏi có chút cổ quái:
- Cẩu Đản hả?
Lưu Thạch Đầu tựa như hiểu ý Nhạc Trọng cho nên chỉ cười nhẹ:
- Rất dị phải không? Trước khi mạt thế xảy ra, ta kỳ thực là một tên nông dân ở một lãnh địa nọ. Khi xảy ra biến dị, dưới sự trợ giúp của Thần Ma hệ thống cho nên ta dàn bước tiến, biến thành một tên cửu giai Thần chiến sĩ đỉnh phong, chỉ kém một chút liền có thể đặt chân vào trong Thần ma lĩnh vực chân chính. Chẳng qua ta vẫn thất bại, vì ta quá tự tin khiêu chiến thần chân chính, thế nhưng một ngón tay đã đủ ấn chết ta rồi, cuối cùng ta bị trấn áp ở chỗ này.
- Cửu giai Thần chiến sĩ!
Nhạc Trọng nhìn hình chiếu của Lưu Thạch Đầu trước mắt mà chấn động trong lòng.
Con thất giai Hải Xà Vương kia bằng lực lượng khủng bố khuấy động thiên địa, nó chỉ khẽ động thôi cũng đủ có thể tạo nên một đợt sóng thần rồi. Cửu giai thần chiến sĩ thực đã siêu việt phạm trù nhân loại từ lâu rồi.
Lưu Thạch Đầu nói:
- Ngươi gọi là Nhạc Trọng hay sao? Coi như vì ngươi là nhân loại, cho nên quyền khống chế chiến hạm này ta giao cho ngươi, nhưng ngươi cũng đừng có mà mừng sớm, bảo vật như Huy Hoàng chiến hạm này thì trong tay thần cũng có hơn trăm kiện. Đây là một dạng hoàng kim cấp bảo vật, còn một số thứ khác thì đang nằm trong tay dị tộc, trong tay nhân tộc chúng ta chỉ có ba kiện mà thôi, Huy Hoàng chiến hạm chỉ là một trong ba số đó.
Nhạc Trọng nhìn Lưu Thạch Đầu cung kính hỏi:
- Xin hỏi Lưu tiền bối, cái gì là hoàng kim cấp bảo vật đây?
Đối với tên cường giả cửu giai nhân loại này, Nhạc Trọng vẫn luôn giữ trong mình sự tôn kính. Vì con đường tiến hóa khó khăn không ngừng, Nhạc Trọng liều mạng trong từng cơ hôi, cuối cùng mới miễn cưỡng đạt tới tứ giai, thế mà Lưu Thạch Đầu có thể từ một tên nhân loại bình thường đi tới Cửu giai thần chiến sĩ, thì không biết hắn đã kinh qua bao nhiêu gian nan hiểm trở.
Lưu Thạch Đầu chậm rãi nói:
- Hoàng kim cấp bảo vật là thứ có thể kháng lại được thực lực của thần.Ở dưới nó còn có Bạch ngân, Thanh đồng cấp. Giờ ngươi có hi vọng chi bảo, nó là Ngân cấp bảo vật, tuy rằng cũng cường đại nhưng không đủ năng lực để thắng được uy lực của thần, chỉ có Hoàng kim cấp bảo vật mới có thể giúp ngươi đột phát cực hạn đó, trở thành chân thần được!
Lưu Thạch Đầu nhìn vào hư không, không biết đang nghĩ gì rồi chậm rãi thở dài:
- Không thành chân thần, thì cho dù bản thân hủy diệt được hẳn một tinh cầu cũng chir là một con kiến hôi mà thôi.
- Hủy diệt tinh cầu, khẩu khí thật lớn!
Nghe Lưu Thạch Đầu nói vậy hắn không khỏi hít một ngụm lãnh khí.
- Thời gian cũng không còn nhiều lắm, hy vọng ngươi có thể thoát khỏi sự truy bắt của kẻ nọ, coi như là ta cũng hoàn thành tâm nguyện rồi.
Lời của hắn vừa nói xong, thì quang cầu chứa Thần Ma hạch bắt đầu hóa giả, biến thành vô số kim quang hóa vào bên trong Huy Hoàng chiến hạm, khiến cho đạo quang mang đó dọc theo những đường ống kim chúc kéo dài tới tứ phương tám hướng.
Một đạo tin tức ẩn chứa vô cùng nhiều thông tin từ trong quang cầu bắn ra, không bay vào trong thức hải của hắn mà hội tụ cùng với Thần Ma hạch kia.
Trong một sát na đó, hắn tựa như cảm thấy bản thân với cự đại chiến thuyền Huy Hoàng kia như hợp nhất thành một thể.
- Hiện tại lực lượng của ngươi vẫn quá yếu, để ta trước khi biến mất giúp ngươi tiến hóa một bước !!!
Lưu Thạch Đàu chỉ một ngón tay vè phía hắn, một đạo kim sắc quang mang, rơi vào trên người Nhạc Trọng, dưới sự tẩm bổ của quang mang, trong thức hải của hắn Thần Ma hạch lại lần nữa được mở rộng.
- Chúc mừng ngươi, kỹ năng phân thân thăng cấp đến nhị giai.
- ....
Vô số thông báo vang lên, tất cả những kỹ năng dưới nhị giai của hắn đều được cường hóa lên nhị giai, còn những kỹ năng đang ở nhị giai thì đều đề thăng hết lên nhị giai đỉnh phong, chỉ cần thêm một lần cường hóa với tam giai kỹ năng thư là có thể tiến lên tam giai rồi.
Cánh tay phải bị đoạn đi của hắn dưới kim sắc quang mang thì nhanh chóng sinh trưởng trở lại.
Lưu Thạch Đầu nhìn hắn tiếc hận, thở dài, sau đó hóa thành từng quang điểm nhàn nhạt biến mất khỏi thế giới này:
- Đáng tiếc, lực lượng của ta chỉ còn lại một phần vạn, không đủ để cho ngươi tiến hóa thành ngũ giai thần chiến sĩ.
Trong quang cầu kia, viên Thần Ma hạch kia cũng phân giải thành vô số quang điểm, cũng biến mất khỏi thế giới.
Nhạc Trọng mở hai mắt ra, cảm thụ được sự dâng trào mãnh liệt của lực lượng, ánh mắt phức tạp nhìn về phía mà Lưu Thạch Đầu vừa đứng, khom người nói:
- Đa tạ tiền bối.
Lưu Thạch Đầu tuy không có khiến cho Nhạc Trọng một bước thăng thiên biến hóa thành ngũ giai thần chiến sĩ, nhưng cũng đã cường hóa cho thân thể và Thần ma hạch của hắn, khiến cho thực lực của hắn đạt tới tứ giai Thần chiến sĩ đỉnh phong rồi.
- Đuổi hết đám dị tộc trên thuyền ra ngoài!
Nhạc Trọng sau khi nắm giữ Huy Hoàng chiến hạm liền ra mệnh lệnh đầu tiên.
Huy Hoàng chiến hạm lóe lên quang mang, khiến cho tất cả cường giả tứ giai bên trong đều bị truyền tống ra ngoài hết.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.