Chương 1089: Nhân tung!
Tư Sản Bạo Tăng
02/02/2015
Nhìn đám tứ giai cường giả các tộc đều bị ném ra ngoài, đám ngũ giai cường giả đang công phạt nhau kia liền ngừng lại, kinh nghi không thôi nhìn chiến hạm Huy Hoàng cự đại kia.
Đại địa bắt đầu rung động, nguyên bản chiến hạm đâm sâu vào trong lòng đất, nay bắt đầu thoát ra ngoài, quang mang chớp động vô số trên chiến hạm.
Hoắc Nhĩ Phu nhìn thấy Huy Hoàng chiến hạm đang dần bay lên thì thất thanh kêu lên:
- Huy Hoàng chiến hạm bị kẻ khác đoạt rồi! Chết tiệt, kẻ đó rốt cuộc là ai?
- Huy Hoàng chiến hạm đẩy người tam tộc chúng ta ra, chứng tỏ ở nơi này có một tên tộc nhân tộc khác nữa, đồng thời hắn nắm bắt được quyền khống chế chiến hạm!
Tây Đa Bích Nhã tuyệt diễm kia nhìn chiến hạm Huy Hoàng đang bay lên không, liền cấp tốc suy đoán.
Huy Hoàng chiến hạm bắn ra một đạo bạch sắc quang mang trên hư không, một cái động trống rỗng hiện ra.
Đúng lúc này, trên bầu trời hiện ra một cái động, từ trong đó một bàn tay kim sắc to tựa trái núi từ trong đó bắn ra chộp tới phía Huy Hoàng chiến hạm.
Bàn tay đó vừa xuất hiện thì uy áp vô cùng vô tận cũng ép tới, dưới sự khủng bố của uy áp đó, thì tất cả mọi người đều bị ép tới mức thở không nổi, trực tiếp ngã quỵ trên mặt đất. Ngay cả cái tên kiệt ngạo Trung cấp Long tương cũng bị áp chế tới mức không thở nổi, ai ai cũng đầy vẻ kinh hãi trên mặt.
Bàn tay đó đặt lên bên trên Huy Hoàng chiến hạm, tựa như muốn kéo nó về phía đại động vậy.
Đúng lúc này từ bên trong Huy Hoàng chiến hạm có một đạo kim sắc quang mang đánh thẳng vào bàn tay to lớn kia, bắn xuyên qua tạo một cái huyệt động lớn trên người kẻ đó.
Trong sát na đó, từ trong huyệt động lớn đó, phóng ra một đạo kim sắc huyết dịch, hơn nữa từ trong huyệt động đó, vang lên tiếng gầm rú:
- Lưu Cẩu Đản chết tiệt, cho dù muốn chết cũng phải đâm ta một đao, được, thù này ta nhớ kỹ rồi !!!
Một đạo quang mang từ Huy Hoàng chiến hạm kia bắn tới hút lấy đoàn kim sắc huyết dịch kia, sau đó cấp tốc biến mất vào bên trong huyệt động thật lớn kia.
Huy Hoàng chiến hạm vừa biến mất, thì khu vực khô ráo kia đã bị nước biển bao trùm.
- Không có thu được Huy Hoàng chiến hạm, bắt mấy con Trung cấp Long tương đem về làm nô lệ cho hải tộc ta cũng được đó!
Tây Đa Bích Nhã nhẹ nhàng cười, ngữ quỷ dị đảo, khiến nàng bơi tới bên tên Trung cấp Long tương đang dây dưa với nàng, điểm một ngón tay lên bụng nó, cuồng bạo thủy lưu biến thành một đạo thủy nhận, lập tức đâm xuyên qua bụng của hắn.
- Triệt!
Hoắc Nhĩ Phu thấy Tây Đa Bích Nhã trong nháy mắt đã miễu sát một tên Trung cấp Long tương đồng giai với hắn, thì sắc mặt đại biến, hướng về đám Hấp Huyết quỷ kia ra lệnh.
Nếu như ở trên lục địa thì hắn còn có thể đấu với nàng ta vài trận, nhưng ở trong hải dương này, coi như là coa thủ cùng giai cũng sẽ bị Tây Đa Bích Tạp có lực chiến mạnh mẽ miễu sát.
Nàng ta dịu dàng cười, nhưng lại ra một mệnh lệnh tàn khốc vô cùng:
- Bắt hết cho ta, Hải tộc ta cần phải có một ít nô lệ dị tộc mạnh mẽ để còn nghiên cứu.
Đám cường giả hải tộc dưới trướng nàng ta cấp tốc lao tới những chiến sĩ các tộc khác, bắt lấy hai ba tên, hoặc là đánh chết.
Ở bên kia, Nhạc Trọng đang điều khiển chiến hạm bay lên không, bay vào trong huyệt động, hắn không ngừng tìm tòi mọi thứ vì hắn hiểu được năng lực của Huy Hoàng chiến hạm này tới đâu.
Chiến thuyền Hoàng kim cấp bảo vật này chủ yếu là có hai năng lực, thứ nhất là tự do vượt qua thời không, nhờ vào nó thì hán có thể không đi vào Địa Ngục môn cũng có thể tự do quay về địa cầu hoặc là thế giới thứ hai. Ở trong chiến thuyền này có tới hàng trăm vạn tọa độ các giới, chỉ cần đủ năng lượng, là có thể xuyên qua các giới này. Năng lực thứ hai là năng lực chiến đấu, ở trên chiến thuyền này có ba khẩu chủ pháo, và ba trăm khẩu phó pháo. Uy lực của ba khẩu chủ pháo có thể đơn giản miễu sát một tên Cửu giai thần chiến sĩ, mà ba trăm khẩu phó pháo cũng có thể giải quyết đám Bát giai cường giả.
Thế nhưng tuy uy lực của Huy Hoàng chiến hạm mạnh mẽ nhưng lại cũng có tiêu hao cực kỳ lớn, nếu như chiến mình muốn giết cửu giai cường giả thì phải cưng ứng đầy đủ năng lượng, mà trong tay Nhạc Trọng giờ cái đám tinh hạch đó không đủ để cho Huy Hoàng chiến hạm phóng ra một pháo kể cả là phó pháo.
Một pháo có thể làm bị thương bàn tay lớn kia là hoàn toàn nhớ vào thiêu đốt năng lượng của Thần ma hạch mà Lưu Thạch Đầu lưu lại cho hắn.
Hắn có chút tiếc hận nói:
- Đáng tiếc là uy lực của nó quá mạnh mẽ, bản thân lại quá yếu, căn bản không thể nào phát huy được uy lực của nó.
Trừ hai thứ năng lực chủ yếu đso thì ở trong này còn có đại lượng khoang thuyền chữa trị gien, chỉ cần còn một hơi thở có thể nhờ vào những thứ này để khôi phục lại thân thể.
Một tuần sau, trong một mảnh tùng lâm ở thế giới thứ ba, hư không đột nhiên hiện ra một cái huyệt động, Nhạc Trọng từ trong đó nhảy ra.
- Ở bên kia!
Nhạc Trọng vừa rơi xuống đất, cấp tốc nhìn về hai bên, sau đó nhắm mắt cảm ứng, rồi bay về một phương hướng đã cảm nhận được.
Trong một sơn động.
Tôn Lan Lan cuộn mình trong một góc nhỏ, lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của nàng đầy vẻ tiều tụy, tay phải phù lên, một con giòi đang bò trên vết thương của nàng.
Hàn Sắc ngồi chồm hỗm bên người Tôn Lan Lan, cố nén một ngụm ác tâm, cầm một thanh gỗ nhỏ nhẹ nhàng móc con giòi trong vết thương của Tôn Lan Lan.
Tôn Lan Lan đột nhiên vươn tay ra bắt lấy cánh tay Hàn Sắc, nói năng lộn xộn, kêu lớn:
- Đau quá, Sắc Sắc, có phải mình sẽ chết không? Có khi nào mình sẽ chết không?
Từ một thiếu nữ được ái một, cẩm y ngọc thực của một đoàn diễn viên có tiếng, cuối cùng lưu lạc tới thời điểm như hiện tại cái gì cũng có thể khiến cho sinh mệnh hiểm nguy, khiến cho Tôn Lan Lan sụp đổ, nàng không dám nhìn ngọc thủ của mình, vì mỗi khi nhìn thấy giòi bọ trên tay, thì muốn nôn mửa.
Hàn Sắc vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé của Tôn Lan La:
- Không đâu! Lan Lan, chúng ta sẽ không có chuyện gì đâu!
Tôn Lan Lan cầm lấy tay bạn tốt, khóc lên:
- Sắc Sắc, mình muốn về nhà, minh muốn về nhà qáu, mình sẽ không bao giờ giận mẹ nữa, nhất định sẽ học cho tốt! Sắc Sắc, mình muốn về nhà!
Hàn Sắc dâng lên một tia chua xót trong lòng, nhưng vẫn ôn nhu như cũ:
- Lan Lan, chúng ta nhất định có thể quay về, chúng ta nhất định sẽ quay về được nhà!
Tôn Lan Lan sợ hãi hỏi Hàn Sắc:
- Sắc Sắc, Nhạc Trọng thế nào còn không quay về? Hắn có khi nào bỏ rơi chúng ta hay không?
Tâm lý Tôn Lan Lan hiện tại vô cùng yếu đuối, các nàng giờ cũng chỉ có thể dựa vào Nhạc Trọng mà thôi.
Tiểu Thanh tiến hóa hoàn tất đã bay lên bầu trời.
Thế giới thứ ba này thì Tam giai thiểm điểm trong rừng này cũng coi như tồn tại trung đẳng, có thể bảo vệ được phụ cận thạch động, hơn nữa đi kiếm chút thịt tươi.
Đại địa bắt đầu rung động, nguyên bản chiến hạm đâm sâu vào trong lòng đất, nay bắt đầu thoát ra ngoài, quang mang chớp động vô số trên chiến hạm.
Hoắc Nhĩ Phu nhìn thấy Huy Hoàng chiến hạm đang dần bay lên thì thất thanh kêu lên:
- Huy Hoàng chiến hạm bị kẻ khác đoạt rồi! Chết tiệt, kẻ đó rốt cuộc là ai?
- Huy Hoàng chiến hạm đẩy người tam tộc chúng ta ra, chứng tỏ ở nơi này có một tên tộc nhân tộc khác nữa, đồng thời hắn nắm bắt được quyền khống chế chiến hạm!
Tây Đa Bích Nhã tuyệt diễm kia nhìn chiến hạm Huy Hoàng đang bay lên không, liền cấp tốc suy đoán.
Huy Hoàng chiến hạm bắn ra một đạo bạch sắc quang mang trên hư không, một cái động trống rỗng hiện ra.
Đúng lúc này, trên bầu trời hiện ra một cái động, từ trong đó một bàn tay kim sắc to tựa trái núi từ trong đó bắn ra chộp tới phía Huy Hoàng chiến hạm.
Bàn tay đó vừa xuất hiện thì uy áp vô cùng vô tận cũng ép tới, dưới sự khủng bố của uy áp đó, thì tất cả mọi người đều bị ép tới mức thở không nổi, trực tiếp ngã quỵ trên mặt đất. Ngay cả cái tên kiệt ngạo Trung cấp Long tương cũng bị áp chế tới mức không thở nổi, ai ai cũng đầy vẻ kinh hãi trên mặt.
Bàn tay đó đặt lên bên trên Huy Hoàng chiến hạm, tựa như muốn kéo nó về phía đại động vậy.
Đúng lúc này từ bên trong Huy Hoàng chiến hạm có một đạo kim sắc quang mang đánh thẳng vào bàn tay to lớn kia, bắn xuyên qua tạo một cái huyệt động lớn trên người kẻ đó.
Trong sát na đó, từ trong huyệt động lớn đó, phóng ra một đạo kim sắc huyết dịch, hơn nữa từ trong huyệt động đó, vang lên tiếng gầm rú:
- Lưu Cẩu Đản chết tiệt, cho dù muốn chết cũng phải đâm ta một đao, được, thù này ta nhớ kỹ rồi !!!
Một đạo quang mang từ Huy Hoàng chiến hạm kia bắn tới hút lấy đoàn kim sắc huyết dịch kia, sau đó cấp tốc biến mất vào bên trong huyệt động thật lớn kia.
Huy Hoàng chiến hạm vừa biến mất, thì khu vực khô ráo kia đã bị nước biển bao trùm.
- Không có thu được Huy Hoàng chiến hạm, bắt mấy con Trung cấp Long tương đem về làm nô lệ cho hải tộc ta cũng được đó!
Tây Đa Bích Nhã nhẹ nhàng cười, ngữ quỷ dị đảo, khiến nàng bơi tới bên tên Trung cấp Long tương đang dây dưa với nàng, điểm một ngón tay lên bụng nó, cuồng bạo thủy lưu biến thành một đạo thủy nhận, lập tức đâm xuyên qua bụng của hắn.
- Triệt!
Hoắc Nhĩ Phu thấy Tây Đa Bích Nhã trong nháy mắt đã miễu sát một tên Trung cấp Long tương đồng giai với hắn, thì sắc mặt đại biến, hướng về đám Hấp Huyết quỷ kia ra lệnh.
Nếu như ở trên lục địa thì hắn còn có thể đấu với nàng ta vài trận, nhưng ở trong hải dương này, coi như là coa thủ cùng giai cũng sẽ bị Tây Đa Bích Tạp có lực chiến mạnh mẽ miễu sát.
Nàng ta dịu dàng cười, nhưng lại ra một mệnh lệnh tàn khốc vô cùng:
- Bắt hết cho ta, Hải tộc ta cần phải có một ít nô lệ dị tộc mạnh mẽ để còn nghiên cứu.
Đám cường giả hải tộc dưới trướng nàng ta cấp tốc lao tới những chiến sĩ các tộc khác, bắt lấy hai ba tên, hoặc là đánh chết.
Ở bên kia, Nhạc Trọng đang điều khiển chiến hạm bay lên không, bay vào trong huyệt động, hắn không ngừng tìm tòi mọi thứ vì hắn hiểu được năng lực của Huy Hoàng chiến hạm này tới đâu.
Chiến thuyền Hoàng kim cấp bảo vật này chủ yếu là có hai năng lực, thứ nhất là tự do vượt qua thời không, nhờ vào nó thì hán có thể không đi vào Địa Ngục môn cũng có thể tự do quay về địa cầu hoặc là thế giới thứ hai. Ở trong chiến thuyền này có tới hàng trăm vạn tọa độ các giới, chỉ cần đủ năng lượng, là có thể xuyên qua các giới này. Năng lực thứ hai là năng lực chiến đấu, ở trên chiến thuyền này có ba khẩu chủ pháo, và ba trăm khẩu phó pháo. Uy lực của ba khẩu chủ pháo có thể đơn giản miễu sát một tên Cửu giai thần chiến sĩ, mà ba trăm khẩu phó pháo cũng có thể giải quyết đám Bát giai cường giả.
Thế nhưng tuy uy lực của Huy Hoàng chiến hạm mạnh mẽ nhưng lại cũng có tiêu hao cực kỳ lớn, nếu như chiến mình muốn giết cửu giai cường giả thì phải cưng ứng đầy đủ năng lượng, mà trong tay Nhạc Trọng giờ cái đám tinh hạch đó không đủ để cho Huy Hoàng chiến hạm phóng ra một pháo kể cả là phó pháo.
Một pháo có thể làm bị thương bàn tay lớn kia là hoàn toàn nhớ vào thiêu đốt năng lượng của Thần ma hạch mà Lưu Thạch Đầu lưu lại cho hắn.
Hắn có chút tiếc hận nói:
- Đáng tiếc là uy lực của nó quá mạnh mẽ, bản thân lại quá yếu, căn bản không thể nào phát huy được uy lực của nó.
Trừ hai thứ năng lực chủ yếu đso thì ở trong này còn có đại lượng khoang thuyền chữa trị gien, chỉ cần còn một hơi thở có thể nhờ vào những thứ này để khôi phục lại thân thể.
Một tuần sau, trong một mảnh tùng lâm ở thế giới thứ ba, hư không đột nhiên hiện ra một cái huyệt động, Nhạc Trọng từ trong đó nhảy ra.
- Ở bên kia!
Nhạc Trọng vừa rơi xuống đất, cấp tốc nhìn về hai bên, sau đó nhắm mắt cảm ứng, rồi bay về một phương hướng đã cảm nhận được.
Trong một sơn động.
Tôn Lan Lan cuộn mình trong một góc nhỏ, lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của nàng đầy vẻ tiều tụy, tay phải phù lên, một con giòi đang bò trên vết thương của nàng.
Hàn Sắc ngồi chồm hỗm bên người Tôn Lan Lan, cố nén một ngụm ác tâm, cầm một thanh gỗ nhỏ nhẹ nhàng móc con giòi trong vết thương của Tôn Lan Lan.
Tôn Lan Lan đột nhiên vươn tay ra bắt lấy cánh tay Hàn Sắc, nói năng lộn xộn, kêu lớn:
- Đau quá, Sắc Sắc, có phải mình sẽ chết không? Có khi nào mình sẽ chết không?
Từ một thiếu nữ được ái một, cẩm y ngọc thực của một đoàn diễn viên có tiếng, cuối cùng lưu lạc tới thời điểm như hiện tại cái gì cũng có thể khiến cho sinh mệnh hiểm nguy, khiến cho Tôn Lan Lan sụp đổ, nàng không dám nhìn ngọc thủ của mình, vì mỗi khi nhìn thấy giòi bọ trên tay, thì muốn nôn mửa.
Hàn Sắc vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé của Tôn Lan La:
- Không đâu! Lan Lan, chúng ta sẽ không có chuyện gì đâu!
Tôn Lan Lan cầm lấy tay bạn tốt, khóc lên:
- Sắc Sắc, mình muốn về nhà, minh muốn về nhà qáu, mình sẽ không bao giờ giận mẹ nữa, nhất định sẽ học cho tốt! Sắc Sắc, mình muốn về nhà!
Hàn Sắc dâng lên một tia chua xót trong lòng, nhưng vẫn ôn nhu như cũ:
- Lan Lan, chúng ta nhất định có thể quay về, chúng ta nhất định sẽ quay về được nhà!
Tôn Lan Lan sợ hãi hỏi Hàn Sắc:
- Sắc Sắc, Nhạc Trọng thế nào còn không quay về? Hắn có khi nào bỏ rơi chúng ta hay không?
Tâm lý Tôn Lan Lan hiện tại vô cùng yếu đuối, các nàng giờ cũng chỉ có thể dựa vào Nhạc Trọng mà thôi.
Tiểu Thanh tiến hóa hoàn tất đã bay lên bầu trời.
Thế giới thứ ba này thì Tam giai thiểm điểm trong rừng này cũng coi như tồn tại trung đẳng, có thể bảo vệ được phụ cận thạch động, hơn nữa đi kiếm chút thịt tươi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.