Chương 88: Thánh Thú Đệ Nhất Cấp Văn Sĩ
Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ
26/12/2022
'Thế này thật sự không có ý nghĩa, Thánh Thú lọt vào Top 10 năm ngoái sao không lên thử xem, có lẽ mười con đấu với một con, biết đâu lại có khả năng đánh bại cự viên vô địch của ta.' Lữ Thần Tiễu đứng trên đài mỉa mai.
'Ta không nhịn được, cùng lắm thì sư tử Lôi Hỏa Thần của ta bị giết chết thôi, dù thế nào thì ta cũng muốn đánh một trận, các ngươi thì sao?' Ngô Tử Đạo tức giận đứng lên.
'Đúng là không thể để hắn lớn lối như thế, hắn cuồng vọng như thế, cũng đứng trách chúng ta lấy nhiều thắng ít rồi.' Phó Thu Diệp cũng đứng dậy.
Long Tu Văn và Dương Vũ Linh cũng đứng lên, ánh mắt của bọn họ đều nhìn về phía Bạch Thương Đông, dĩ nhiên cũng hy vọng Bạch Thương Đông có thể cùng tham dự, khả năng thắng của bọn họ cũng lớn hơn một ít.
'Ta xem thêm chút nữa đi.' Nhưng Bạch Thương Đông vẫn ngồi trên ghế, cũng không có ý muốn đứng dậy tham dự.
'Bạch Chấp Viện là người một viện đứng đầu, khác với chúng ta, hắn không muốn tham dự thì thôi, Thánh Thú của bốn người chúng ta cũng đủ để thắng con cự viên kia rồi.' Ngô Tử Đạo trầm mặt nói, hiển nhiên không vui vì Bạch Thương Đông không tham gia.
Phó Thu Diệp, Long Tu Văn cùng Dương Vũ Linh cũng đều có chút thất vọng, nhưng Bạch Thương Đông đã nói không tham gia, bọn họ cũng không thể miễn cưỡng Bạch Thương Đông, đều chỉ nghĩ là Bạch Thương Đông sợ mất mặt hoặc là sợ Thánh Thú bị giết, nên mới không chịu cùng bọn họ đi lên đấu với cự viên của Lữ Thần Tiễu.
Nhìn bốn người Phó Thu Diệp đi xuống lầu, ánh mắt của Bạch Thương Đông vẫn nhìn cự viên trên đài kia.
'Lữ Thần Tiễu, ngươi không nên phách lối, xem ta tới tiêu diệt cự viên của ngươi đây.' Ngô Tử Đạo đi đến trước Thánh Thú đài hét lớn một tiếng, trực tiếp triệu hoán sư tử Lôi Hỏa Thần ra, một con sư tử màu đỏ lớn cao hai trượng nhảy lên Thánh Thú đài, gầm lên một tiếng về phía cự viên.
'Bại tướng dưới tay mà cũng dám lên sủa loạn?' Lữ Thần Tiễu khinh thường bĩu môi, dường như có vẻ vô cùng khinh thường Ngô Tử Đạo.
'Sư tử Lôi Hỏa Thần của ta tuy không phải đối thủ của con cự viên kia, nhưng muốn trách thì trách ngươi quá ngông cuồng, hôm nay dù có thế nào ta cũng sẽ không để cho ngươi mang đi con hổ Vĩ Hỏa Tứ Dực kia.' Ngô Tử Đạo lớn tiếng nói.
Lúc này Phó Thu Diệp, Long Tu Văn cùng Dương Vũ Linh cũng triệu hoán ra Thánh Thú của chính mình, một Thánh Thú Võ Sĩ hình người mặc khôi giáp, một con chim khổng lồ màu trắng và một gốc dây leo màu tím kỳ dị và con sư tử Lôi Hỏa Thần kia cùng nhau vây quanh con cự viên.
'A! Khôi Giáp Thần Tướng, là Khôi Giáp Thần Tướng giành được danh hiệu đệ nhị trong Thánh Thú tiết năm ngoái!'
'Oa, thật sự là Khôi Giáp Thần Tướng, lần này có trò hay để nhìn.'
'Tuyết Sơn thần điểu, đây chẳng phải là Tuyết Sơn thần điểu giành được hạng ba sao?'
'Gốc dây leo màu tím kia chính là tử vong dây leo giành được hạng bảy năm ngoái đúng không?'
'Lần này thật sự là có trò hay để nhìn, Thánh Thú giành được hạng hai, hạng ba, hang bảy cùng hạng mười- sư tử Lôi Hỏa Thần cùng nhau vây công cự viên, lần này cự viên kia không thể không bại được, ai bảo Lữ Thần Tiễu kia lại dám lớn lối như vậy, lần này trêu chọc nhiều người tức giận rồi.'
'Vậy cũng chưa chắc, nếu bọn họ không dám đơn đả độc đấu cùng cự viên, nói rõ bọn họ đều tự biết không phải đối thủ của cự viên, hươu chết vào tay ai còn chưa thể biết được.'
'Chuyện này thì có gì mà chưa thể biết được đâu, bốn con đấu với một con, hơn nữa còn đều là Thánh Thú lọt vào Top 10 mười năm ngoái, cự viên kia có lợi hại hơn nữa cũng không thể thắng được.'
'Đúng vậy, vẫn chưa từng nghe nói, có Thánh Thú nào có khả năng vô địch đâu, huống chi là lấy một địch bốn.'
Lữ Thần Tiễu lại có vẻ không chút hứng thú nghe một đám đệ tử nghị luận gì đó, bĩu môi nhìn Ngô Tử Đạo nói: 'Ngươi cho rằng kéo mấy con Thánh Thú này cùng lên, là có thể thắng được cự viên vô địch của ta sao?'
'Lấy bốn địch một, ngươi cho rằng ngươi có khả năng thắng sao?' Ngô Tử Đạo hừ lạnh nói.
'Ha ha, các ngươi cũng quá coi thường cự viên vô địch của ta rồi, khi nãy ta đã nói qua, chỉ cần là Thánh Thú cấp Văn Sĩ, dù là có bao nhiêu con đi lên bao nhiêu cũng không sao, đừng nói là các ngươi có bốn con, cho dù là toàn bộ Thánh Thú cấp Văn Sĩ ở thư viện cùng lên, cự viên vô địch của ta cũng nhất định có thể thắng lợi.' Lữ Thần Tiễu khinh miệt nhìn Ngô Tử Đạo rồi nói.
'Ngươi nên chừa lại chút khí lực, chờ cự viên bị đánh ngã rồi khóc đi.' Ngô Tử Đạo vừa nói đã ra lệnh cho sư tử Lôi Hỏa Thần tấn công tới cự viên.
Ba người Phó Thu Diệp cũng phối hợp với Ngô Tử Đạo, khống chế Thánh Thú của chính mình cùng nhau tấn công tới cự viên kia.
Thánh Thú cấp Văn Sĩ còn chưa luyện khí hóa quang, nên không thể khiến lực lượng tự thân rời khỏi thân thể để đả thương địch thủ, nhưng mấy con Thánh Thú đều hết sức cao lớn, cùng nhau vây công cự viên, thanh thế vô cùng to lớn.
Cũng không biết Lữ Thần Tiễu đang suy nghĩ gì, bị bốn con Thánh Thú vây công mà con cự viên kia vẫn không hề động đậy, sư tử Lôi Hỏa Thần xông tới đầu tiên cắn một ngụm lên trên bắp đùi ở cự viên.
'Ha ha, sợ đến choáng váng rồi sao?' Ngô Tử Đạo quá vui mừng.
Nhưng Lữ Thần Tiễu chỉ hừ lạnh một tiếng, cự viên duỗi cánh tay dài ra, giống như chỉ đưa tay bắt lấy một con mèo nhỏ, bóp lấy cổ của sư tử Lôi Hỏa Thần rồi kéo một phát, vị trí mà sư tử Lôi Hỏa Thần vừa cắn kia, ngay cả da lông của cự viên đều không ảnh hưởng gì.
Ầm!
Cự viên hung hăng ném con sư tử Lôi Hỏa Thần lên trên đất, sư tử Lôi Hỏa Thần kia lập tức phun ra máu tươi, xương cốt toàn thân đều bị vỡ nát, chỉ lát nữa là mất mạng.
Mấy người Phó Thu Diệp cực kỳ sợ hãi, sư tử Lôi Hỏa Thần có lực lượng như thế, thậm chí ngay cả da lông của con cự viên kia đều không thương tổn được, lực lượng mấy con Thánh Thú của mấy người bọn họ lại không mạnh hơn sư tử Lôi Hỏa Thần, coi như cũng giống như sư tử Lôi Hỏa Thần đánh trúng cự viên, sợ rằng cũng sẽ không có một chút hiệu quả nào.
Tuyết Sơn thần điểu của Long Tu Văn có tốc độ nhanh nhất, hai móng trước như móc sắt cắp được vào cổ của cự viên, nhưng Long Tu Văn lại không vì vậy mà cao hứng: 'Sư tử Lôi Hỏa Thần đều không gây làm gì được da lông của cự viên, lực lượng của Tuyết Sơn thần điểu còn không bằng sư tử Lôi Hỏa Thần, càng không có khả năng làm gì được nó.'
Quả nhiên, móng vuốt của Tuyết Sơn thần điểu thậm chí cong không thể cào rách được da lông của cự viên, cánh tay dài của cự viên vung lên, trực tiếp đập bay Tuyết Sơn thần điểu ra ngoài, khiến nó quay cuồng kêu gào trên không trung không thôi.
Long Tu Văn sợ hãi Tuyết Sơn thần điểu bị trực tiếp chém chết, vội vàng gọi Tuyết Sơn thần điểu bị thương nặng về hư giới.
Dây leo Tử Vong của Dương Vũ Linh cũng quấn lấy cự viên, chỉ là Dương Vũ Linh cũng không hề lộ ra vẻ mừng rỡ: 'Sư tử Lôi Hỏa Thần và Tuyết Sơn thần điểu đều không thể làm nó bị thương, ngược lại bị một đòn đánh tan, dây leo Tử Vong của mình sợ rằng cũng không thể trói được hắn.'
Toàn thân cự viên bị dây leo Tử Vong cuốn lấy nên nổi giận gầm lên một tiếng, bắp thịt toàn thân cứng như sắt thép gồng lên, cánh tay dùng sức vung ra phía ngoài, dây leo tử vong nhất thời bị rứt đứt.
Cự viên thoát khốn, đúng lúc lại thấy Khôi Giáp Thần Tướng cầm cự kiếm chém tới, tay vượn vung lên, quả đấm đáng sợ đụng vào cự kiếm của Khôi Giáp Thần Tướng, vậy mà lại có thể đánh bay Khôi Giáp Thần Tướng và kiếm cuả nó ra ngoài, thoáng cái đã rời khỏi phạm vi Thánh Thú đài.
Trên quảng trường hoàn toàn tĩnh mịch, không ai ngờ được, bốn Thánh Thú từng lọt vào Top 10 mạnh nhất trong Thánh Thú năm trước cùng vây công cự viên, vậy mà trong nháy mắt đã bị đánh bại toàn bộ, nếu không phải mấy người Phó Thu Diệp nhanh tay thu về, chỉ sợ mấy Thánh Thú Thánh phẩm kia sẽ bị trực tiếp giết.
'Quá mạnh mẽ... Cự viên này thật sự quá mạnh mẽ... Tuyệt đối là Thánh Thú đệ nhất cấp Văn Sĩ!'
Nhìn cự viên bá khí không gì sánh được ngửa mặt lên trời gầm thét, trong lòng đám người đều sinh ra suy nghĩ này.
'Còn có ai muốn đánh với ta một trận?' Ánh mắt Lữ Thần Tiễu liếc mắt nhìn toàn bộ quảng trường, giống như Đế Vương đầy khinh miệt, nhưng không người đáp lại, thậm chí còn rối rít tránh khỏi ánh mắt hắn, không người nào dám đối mắt cùng hắn.
'Nếu không có người nào dám tái chiến, vậy thì mời Quang Sơn trưởng lão tuyên bố kết quả đi, chờ đợi thêm nữa cũng chỉ là lãng phí thời gian.' Lữ Thần Tiễu đắc ý vô cùng nói với mấy vị trưởng lão.
'Thời gian khiêu chiến còn chưa hết, ngươi gấp cái gì?' Đột nhiên một giọng nói vang lên phá vỡ sự yên tĩnh trên quảng trường.
'Ta không nhịn được, cùng lắm thì sư tử Lôi Hỏa Thần của ta bị giết chết thôi, dù thế nào thì ta cũng muốn đánh một trận, các ngươi thì sao?' Ngô Tử Đạo tức giận đứng lên.
'Đúng là không thể để hắn lớn lối như thế, hắn cuồng vọng như thế, cũng đứng trách chúng ta lấy nhiều thắng ít rồi.' Phó Thu Diệp cũng đứng dậy.
Long Tu Văn và Dương Vũ Linh cũng đứng lên, ánh mắt của bọn họ đều nhìn về phía Bạch Thương Đông, dĩ nhiên cũng hy vọng Bạch Thương Đông có thể cùng tham dự, khả năng thắng của bọn họ cũng lớn hơn một ít.
'Ta xem thêm chút nữa đi.' Nhưng Bạch Thương Đông vẫn ngồi trên ghế, cũng không có ý muốn đứng dậy tham dự.
'Bạch Chấp Viện là người một viện đứng đầu, khác với chúng ta, hắn không muốn tham dự thì thôi, Thánh Thú của bốn người chúng ta cũng đủ để thắng con cự viên kia rồi.' Ngô Tử Đạo trầm mặt nói, hiển nhiên không vui vì Bạch Thương Đông không tham gia.
Phó Thu Diệp, Long Tu Văn cùng Dương Vũ Linh cũng đều có chút thất vọng, nhưng Bạch Thương Đông đã nói không tham gia, bọn họ cũng không thể miễn cưỡng Bạch Thương Đông, đều chỉ nghĩ là Bạch Thương Đông sợ mất mặt hoặc là sợ Thánh Thú bị giết, nên mới không chịu cùng bọn họ đi lên đấu với cự viên của Lữ Thần Tiễu.
Nhìn bốn người Phó Thu Diệp đi xuống lầu, ánh mắt của Bạch Thương Đông vẫn nhìn cự viên trên đài kia.
'Lữ Thần Tiễu, ngươi không nên phách lối, xem ta tới tiêu diệt cự viên của ngươi đây.' Ngô Tử Đạo đi đến trước Thánh Thú đài hét lớn một tiếng, trực tiếp triệu hoán sư tử Lôi Hỏa Thần ra, một con sư tử màu đỏ lớn cao hai trượng nhảy lên Thánh Thú đài, gầm lên một tiếng về phía cự viên.
'Bại tướng dưới tay mà cũng dám lên sủa loạn?' Lữ Thần Tiễu khinh thường bĩu môi, dường như có vẻ vô cùng khinh thường Ngô Tử Đạo.
'Sư tử Lôi Hỏa Thần của ta tuy không phải đối thủ của con cự viên kia, nhưng muốn trách thì trách ngươi quá ngông cuồng, hôm nay dù có thế nào ta cũng sẽ không để cho ngươi mang đi con hổ Vĩ Hỏa Tứ Dực kia.' Ngô Tử Đạo lớn tiếng nói.
Lúc này Phó Thu Diệp, Long Tu Văn cùng Dương Vũ Linh cũng triệu hoán ra Thánh Thú của chính mình, một Thánh Thú Võ Sĩ hình người mặc khôi giáp, một con chim khổng lồ màu trắng và một gốc dây leo màu tím kỳ dị và con sư tử Lôi Hỏa Thần kia cùng nhau vây quanh con cự viên.
'A! Khôi Giáp Thần Tướng, là Khôi Giáp Thần Tướng giành được danh hiệu đệ nhị trong Thánh Thú tiết năm ngoái!'
'Oa, thật sự là Khôi Giáp Thần Tướng, lần này có trò hay để nhìn.'
'Tuyết Sơn thần điểu, đây chẳng phải là Tuyết Sơn thần điểu giành được hạng ba sao?'
'Gốc dây leo màu tím kia chính là tử vong dây leo giành được hạng bảy năm ngoái đúng không?'
'Lần này thật sự là có trò hay để nhìn, Thánh Thú giành được hạng hai, hạng ba, hang bảy cùng hạng mười- sư tử Lôi Hỏa Thần cùng nhau vây công cự viên, lần này cự viên kia không thể không bại được, ai bảo Lữ Thần Tiễu kia lại dám lớn lối như vậy, lần này trêu chọc nhiều người tức giận rồi.'
'Vậy cũng chưa chắc, nếu bọn họ không dám đơn đả độc đấu cùng cự viên, nói rõ bọn họ đều tự biết không phải đối thủ của cự viên, hươu chết vào tay ai còn chưa thể biết được.'
'Chuyện này thì có gì mà chưa thể biết được đâu, bốn con đấu với một con, hơn nữa còn đều là Thánh Thú lọt vào Top 10 mười năm ngoái, cự viên kia có lợi hại hơn nữa cũng không thể thắng được.'
'Đúng vậy, vẫn chưa từng nghe nói, có Thánh Thú nào có khả năng vô địch đâu, huống chi là lấy một địch bốn.'
Lữ Thần Tiễu lại có vẻ không chút hứng thú nghe một đám đệ tử nghị luận gì đó, bĩu môi nhìn Ngô Tử Đạo nói: 'Ngươi cho rằng kéo mấy con Thánh Thú này cùng lên, là có thể thắng được cự viên vô địch của ta sao?'
'Lấy bốn địch một, ngươi cho rằng ngươi có khả năng thắng sao?' Ngô Tử Đạo hừ lạnh nói.
'Ha ha, các ngươi cũng quá coi thường cự viên vô địch của ta rồi, khi nãy ta đã nói qua, chỉ cần là Thánh Thú cấp Văn Sĩ, dù là có bao nhiêu con đi lên bao nhiêu cũng không sao, đừng nói là các ngươi có bốn con, cho dù là toàn bộ Thánh Thú cấp Văn Sĩ ở thư viện cùng lên, cự viên vô địch của ta cũng nhất định có thể thắng lợi.' Lữ Thần Tiễu khinh miệt nhìn Ngô Tử Đạo rồi nói.
'Ngươi nên chừa lại chút khí lực, chờ cự viên bị đánh ngã rồi khóc đi.' Ngô Tử Đạo vừa nói đã ra lệnh cho sư tử Lôi Hỏa Thần tấn công tới cự viên.
Ba người Phó Thu Diệp cũng phối hợp với Ngô Tử Đạo, khống chế Thánh Thú của chính mình cùng nhau tấn công tới cự viên kia.
Thánh Thú cấp Văn Sĩ còn chưa luyện khí hóa quang, nên không thể khiến lực lượng tự thân rời khỏi thân thể để đả thương địch thủ, nhưng mấy con Thánh Thú đều hết sức cao lớn, cùng nhau vây công cự viên, thanh thế vô cùng to lớn.
Cũng không biết Lữ Thần Tiễu đang suy nghĩ gì, bị bốn con Thánh Thú vây công mà con cự viên kia vẫn không hề động đậy, sư tử Lôi Hỏa Thần xông tới đầu tiên cắn một ngụm lên trên bắp đùi ở cự viên.
'Ha ha, sợ đến choáng váng rồi sao?' Ngô Tử Đạo quá vui mừng.
Nhưng Lữ Thần Tiễu chỉ hừ lạnh một tiếng, cự viên duỗi cánh tay dài ra, giống như chỉ đưa tay bắt lấy một con mèo nhỏ, bóp lấy cổ của sư tử Lôi Hỏa Thần rồi kéo một phát, vị trí mà sư tử Lôi Hỏa Thần vừa cắn kia, ngay cả da lông của cự viên đều không ảnh hưởng gì.
Ầm!
Cự viên hung hăng ném con sư tử Lôi Hỏa Thần lên trên đất, sư tử Lôi Hỏa Thần kia lập tức phun ra máu tươi, xương cốt toàn thân đều bị vỡ nát, chỉ lát nữa là mất mạng.
Mấy người Phó Thu Diệp cực kỳ sợ hãi, sư tử Lôi Hỏa Thần có lực lượng như thế, thậm chí ngay cả da lông của con cự viên kia đều không thương tổn được, lực lượng mấy con Thánh Thú của mấy người bọn họ lại không mạnh hơn sư tử Lôi Hỏa Thần, coi như cũng giống như sư tử Lôi Hỏa Thần đánh trúng cự viên, sợ rằng cũng sẽ không có một chút hiệu quả nào.
Tuyết Sơn thần điểu của Long Tu Văn có tốc độ nhanh nhất, hai móng trước như móc sắt cắp được vào cổ của cự viên, nhưng Long Tu Văn lại không vì vậy mà cao hứng: 'Sư tử Lôi Hỏa Thần đều không gây làm gì được da lông của cự viên, lực lượng của Tuyết Sơn thần điểu còn không bằng sư tử Lôi Hỏa Thần, càng không có khả năng làm gì được nó.'
Quả nhiên, móng vuốt của Tuyết Sơn thần điểu thậm chí cong không thể cào rách được da lông của cự viên, cánh tay dài của cự viên vung lên, trực tiếp đập bay Tuyết Sơn thần điểu ra ngoài, khiến nó quay cuồng kêu gào trên không trung không thôi.
Long Tu Văn sợ hãi Tuyết Sơn thần điểu bị trực tiếp chém chết, vội vàng gọi Tuyết Sơn thần điểu bị thương nặng về hư giới.
Dây leo Tử Vong của Dương Vũ Linh cũng quấn lấy cự viên, chỉ là Dương Vũ Linh cũng không hề lộ ra vẻ mừng rỡ: 'Sư tử Lôi Hỏa Thần và Tuyết Sơn thần điểu đều không thể làm nó bị thương, ngược lại bị một đòn đánh tan, dây leo Tử Vong của mình sợ rằng cũng không thể trói được hắn.'
Toàn thân cự viên bị dây leo Tử Vong cuốn lấy nên nổi giận gầm lên một tiếng, bắp thịt toàn thân cứng như sắt thép gồng lên, cánh tay dùng sức vung ra phía ngoài, dây leo tử vong nhất thời bị rứt đứt.
Cự viên thoát khốn, đúng lúc lại thấy Khôi Giáp Thần Tướng cầm cự kiếm chém tới, tay vượn vung lên, quả đấm đáng sợ đụng vào cự kiếm của Khôi Giáp Thần Tướng, vậy mà lại có thể đánh bay Khôi Giáp Thần Tướng và kiếm cuả nó ra ngoài, thoáng cái đã rời khỏi phạm vi Thánh Thú đài.
Trên quảng trường hoàn toàn tĩnh mịch, không ai ngờ được, bốn Thánh Thú từng lọt vào Top 10 mạnh nhất trong Thánh Thú năm trước cùng vây công cự viên, vậy mà trong nháy mắt đã bị đánh bại toàn bộ, nếu không phải mấy người Phó Thu Diệp nhanh tay thu về, chỉ sợ mấy Thánh Thú Thánh phẩm kia sẽ bị trực tiếp giết.
'Quá mạnh mẽ... Cự viên này thật sự quá mạnh mẽ... Tuyệt đối là Thánh Thú đệ nhất cấp Văn Sĩ!'
Nhìn cự viên bá khí không gì sánh được ngửa mặt lên trời gầm thét, trong lòng đám người đều sinh ra suy nghĩ này.
'Còn có ai muốn đánh với ta một trận?' Ánh mắt Lữ Thần Tiễu liếc mắt nhìn toàn bộ quảng trường, giống như Đế Vương đầy khinh miệt, nhưng không người đáp lại, thậm chí còn rối rít tránh khỏi ánh mắt hắn, không người nào dám đối mắt cùng hắn.
'Nếu không có người nào dám tái chiến, vậy thì mời Quang Sơn trưởng lão tuyên bố kết quả đi, chờ đợi thêm nữa cũng chỉ là lãng phí thời gian.' Lữ Thần Tiễu đắc ý vô cùng nói với mấy vị trưởng lão.
'Thời gian khiêu chiến còn chưa hết, ngươi gấp cái gì?' Đột nhiên một giọng nói vang lên phá vỡ sự yên tĩnh trên quảng trường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.