Thần Thám: Mở Mắt Ra Lại Bị Còng Ở Phòng Thẩm Vấn

Chương 20: Ngày Nhận Chức, Phát Sinh Án Mạng

Cần Phấn Quan Quan

03/04/2024

Thời gian đi vào một tuần sau.

Ở trong bảy ngày này, nhân viên thẩm tra thị cục đúng hẹn đến.

Trầm Anh cùng Trần Chí Diệu gạt đi toàn bộ công tác, sớm chờ như kiến bò trên chảo nóng.

Tuy bọn họ đã xác định Trần Ích chính là người có tổng điểm xếp thứ nhất lần dự thi này, nhưng loại cảm giác không quá đúng này, làm cho họ mấy ngày nay vẫn lo lo lắng lắng.

Thẳng đến nhân viên thẩm tra thật sự đến, bọn họ mới hoàn toàn yên lòng.

Thật ra tư liệu Trần gia thị cục đã thông qua hệ thống nội bộ điều tra rồi, không có vấn đề, đến nhà chỉ là thủ tục, thuận tiện thông báo một chút mà thôi.

Điểm cao như thế, nhân viên thẩm tra cũng chưa thấy qua, cho nên tránh không được khen ngợi một phen, còn có cảm tạ.

Khen Trần Ích ưu tú, cảm tạ Trần Chí Diệu bồi dưỡng ra một nhân tài ưu tú cho cảnh đội.

Cái này làm cho Trần Chí Diệu sắc mặt hồng nhuận, cười đến toe toét.

Ở mặt ngoài khiêm tốn, nhưng miệng nhếch lên đã muốn đến lỗ tai.

Nhân viên xét duyệt tự nhiên rõ ràng đối phương vui mừng, không có cha mẹ nào không hy vọng con của mình thành công.

Thi vào thị cục, còn là Đội điều tra hình sự, đã tính là vượt qua đại đa số rồi.

Phải biết rằng phía dưới còn có phân cục cùng đồn cảnh sát, khởi điểm đã cao hơn không ít.

Bên kia, Khương Phàm Lỗi cũng biết tin tức Trần Ích thật thi đậu vào thị cục.

Hắn đang uống trà, trực tiếp phun ra.

Làm cho hắn đoán già đoán non đủ kiểu, cũng phải đến cuối mới có thể biết được Trần Ích thế mà lại biến thành một hình cảnh.

"Cái quái gì vậy, lưu manh phố phường biến thành hình cảnh à, cái đệch!"

"Thế giới này quá điên cuồng mà!"

Sau khi được tin tức, hắn lập tức buông công việc lái xe thẳng đến chỗ Trần Ích.

Giờ phút này Trần Ích đang ở bờ sông câu cá, hưởng thụ thời gian nhàn nhã cuối cùng trước khi nhận chức.

Khương Phàm Lỗi dừng xe bước đến, mang một túi xách ném vào bên cạnh Trần Ích.

Trần Ích quay đầu nhìn thoáng qua: "Cái gì vậy?"

Khương Phàm Lỗi nghiến răng nói: "300.000, tiền mua xe!"

Nghe vậy, Trần Ích ngạc nhiên: "Mày có bệnh à! Giờ sao còn dùng tiền mặt nữa? ?"

Khương Phàm Lỗi: "Không phải mày nói muốn tiền mặt sao?"

Trần Ích mắng: "Cút đi! Chuyển khoản chẳng phải cũng là tiền mặt sao? Mày cố ý phải không!"

Khương Phàm Lỗi yên lặng ngồi xổm xuống rút ra một điếu thuốc, miệng nói: "Tôi sai lầm rồi Trần cảnh quan, chút chuyện nhỏ ấy không đến mức tra khảo tôi chứ?"

Trần Ích nở nụ cười: "Tao thích hài hước của mày."

"300.000, tao từ chối là bất kính, ài, tâm tình thật tốt mà."

Lúc này, phao câu đột nhiên chìm xuống, Trần Ích quyết đoán nhấc cần.

Một con cá trích xinh đẹp, ở dưới ánh mặt trời chiếu rọi, lóe ra hào quang sáng chói.

Đó là vẩy cá phản quang, thuyết minh da cá thực không tệ.



"Song hỷ lâm môn mà."

"Không, tam hỉ lâm môn."

Trần Ích vui vẻ bỏ cả vào thùng, lập tức móc mồi tiếp tục quẳng phao vào nước.

"Trần ca, về sau dựa vào mày che chở tao." Khương Phàm Lỗi ngồi ở đó, nhìn mặt sông sóng nước lăn tăn.

Trần Ích thoải mái tựa vào ghế câu, nhàn nhạt mở miệng: "Về sau cũng đừng có mà động tâm tư, đả kích tội phạm trái pháp luật, là chức trách của tao."

"Tao cũng không muốn nhìn thấy kịch tình huynh đệ tương tàn."

Khương Phàm Lỗi đứng bật lên: "To mồm mà, vào hình cảnh cái chính là không giống, nói chuyện hương vị cũng thay đổi."

"Tao cũng không bắt nạt người khác, nhưng về sau người khác cũng không thể tùy tiện bắt nạt tao."

"Anh em của tao, là hình cảnh thị cục."

Trần Ích cười ha ha nói: "Dễ nói, dễ nói."

Đêm đó, hai người ra nhà hàng thoải mái uống một trận.

Chấm dứt rất sớm, bởi vì Trần Ích còn phải đi mua quần áo nhận chức.

Hình cảnh hầu hết là mặc thường phục, cảnh phục chỉ có trường hợp riêng mới lấy ra.

Ví dụ như hội nghị lớn, nghi thức thăng chức trao quân hàm gì đó.

Hôm sau, Trần Ích rời giường sớm, ở trước gương ăn bận chỉnh tề, lúc này mới ra bàn ăn.

Nhìn con mình tinh thần toả sáng, Trầm Anh vẻ mặt vui mừng, trong lòng cảm tạ ông trời đã để cho con ngộ đạo.

"Tiểu Ích, ngày đầu tiên nhận chức chú ý chút, học nhiều, nhìn nhiều, nghe nhiều."

Trần Chí Diệu mở máy hát, mở ra phụ thân dạy bảo.

Trần Ích đáp có lệ, cơm nước xong liền đi.

Hắn lái là xe trong nước đã có biển số, dùng thời gian 20 phút đi tới thị cục Dương Thành.

Xuống xe, Trần Ích hít sâu một hơi, bước vào cửa chính.

Hôm nay là ngày hắn nhận chức, Đội điều tra hình sự có phải sắp xếp một nghi thức hoan nghênh hay không đây?

Nếu không, vỗ tay cũng có thể mà?

Không cầu xếp hàng hoan nghênh, cho hắn một chút cảm giác tồn tại là được mà.

Nhưng người trong cục hôm nay, có vẻ hơi ít.

Cảm thấy nghi hoặc, Trần Ích đi vào đại sảnh Đội điều tra hình sự, phát hiện người bên trong càng ít nữa.

Trừ nhân viên điều hành cùng hậu cần sửa sang tư liệu, thì một mảng trống rỗng.

Thấy tình huống như vậy, Trần Ích nhíu mày, thần sắc cũng chăm chú hẳn lên.

Phản ứng đầu tiên của hắn không phải nghi hoặc.

Đội điều tra hình sự không có ai, khả năng rất lớn là đã ra ngoài.

Án có thể để cho toàn thể Đội điều tra hình sự đi ra ngoài, không nhỏ được.



"Xin hỏi tìm ai?"

Nghe tiếng bước chân, một nữ cảnh quay đầu hỏi.

Trần Ích khách khí nói: "Cô khỏe, tôi là Trần Ích."

"Trần Ích?" Nữ cảnh kinh ngạc, đứng dậy nói: "Anh chính là Trần Ích à, hoan nghênh hoan nghênh, nghe nói thành tích thi cử của anh cực kỳ tốt, có thể sẽ là kỷ lục khó lòng phá vỡ."

Một nhân viên điều hành khác cũng nhìn lại, tỏ vẻ hoan nghênh.

"Chu đội ra ngoài rồi à?" Trần Ích chần chờ.

Nữ cảnh đang muốn trả lời, thì di động của Trần Ích vang lên.

Hắn lấy ra điện thoại nhìn thoáng qua, ánh mắt hơi ngưng lại, lập tức bắt máy.

"Alo? Chu đội."

Chu Nghiệp Bân: "Cậu đến thị cục chưa?"

Trần Ích: "Vừa tới."

Chu Nghiệp Bân tốc độ nói rất nhanh: "Thủy Ngạn Nam Thành phát sinh án đột nhập vào nhà cướp của giết người, chúng tôi đến đã hai giờ, đang khám tra hiện trường, lập tức đến đây."

"Không cần ở bên ngoài, trực tiếp đi vào, cậu tạm thời chưa có giấy chứng nhận nên cứ báo danh trước."

"Nghi thức hoan nghênh nhận chức, quay đầu bổ sung cho cậu."

"Địa chỉ lầu 13 Thủy Ngạn Nam Thành, căn 301 đơn nguyên 2."

Trần Ích nghiêm túc nói: "Rõ, tôi lập tức đến!"

Cúp điện thoại, hắn gật gật đầu với hai nữ cảnh trong đại sảnh, lập tức bước nhanh rời đi.

Hai người liếc nhìn lẫn nhau.

Ngày đầu tiên nhận chức ra án mạng hiện trường, thật đúng là mới làm đã gặp chuyện mà.

Hình cảnh nhận chức, là cần trải qua huấn luyện nhận chức, giấy chứng nhận cũng là sau khi huấn luyện kết thúc mới phát.

Chu đội bảo Trần Ích lập tức đi tới hiện trường, thuyết minh đã nhìn nhận năng lực của đối phương.

Cũng đúng, hai tháng trước án Lưu Cách bị giết, Trần Ích trợ giúp Chu đội nhanh chóng tập trung người bị hiềm nghi, đủ thấy trình độ quá cứng rắn.

Nghe nói, giống như ngay cả Trương cục cũng cực kỳ coi trọng đối với người này.

Xem ra Đội điều tra hình sự tương lai, sẽ xuất hiện một người rất giỏi.

Trần Ích rời khỏi thị lái xe rất nhanh, dùng thời gian ngắn nhất chạy tới Thủy Ngạn Nam Thành.

Căn nhà đã bị kéo dây cảnh giới, mấy cảnh viên đang đứng ở nơi đó khống chế hiện trường, bốn phía đều là người vây xem, khe khẽ nói nhỏ.

Trần Ích bước nhanh xuyên qua đám người, sau khi báo tên mình, xốc lên dây cảnh giới đi lên lầu.

Chu Nghiệp Bân đang chờ đợi ở cửa.

"Chu đội." Đi tới cửa nơi phát hiện án, Trần Ích mở miệng.

Chu Nghiệp Bân vẻ mặt nghiêm túc, gật đầu nói: "Đến đây."

"Án mạng là trên hết, tôi chỉ nói một câu nói, hoan nghênh gia nhập đội điều tra hình sự."

"Mang theo bọc chân, theo tôi vào."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Thám: Mở Mắt Ra Lại Bị Còng Ở Phòng Thẩm Vấn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook