Chương 79: Đỉnh cấp đấu giá
Tiến Đạt
10/10/2016
Tuy ban nãy Lăng Lạc Thần sử dụng kỹ năng đã qua sự trợ giúp của Hoắc Vũ Hạo, nhưng không thể phủ nhận sự khủng bố của hồn kỹ kia. Kỹ năng khống chế trên phạm vi càng lớn lại càng khó sử dụng. Nhưng bọn họ lại thấy, rõ ràng khi băng diệu chi hoàn xuất hiện, mặc dù có chút lan tỏa ra bốn phía xung quanh nhưng khi công kích chỉ tập trung vào đối thủ, khả năng khống chế vô cùng nhuần nhuyễn. Băng guyên tố kia tựa như đã trở thành một bộ phận của nàng, cực kỳ dễ dàng điều khiển.
Lăng Lạc Thần đã quay về khu chờ chiến, Phi Linh cười cười. Sau khi thi đấu xong, Sử Lai Khắc cũng trở lại Tinh Hoàng khách sạn. Mà những cái khác học viện nhưng là phải chuẩn bị đối sách để chống đỡ, trận trước bọn hắn đầu với Phi Linh, hôm nay lại thêm Lăng Lạc Thần. Thật sự thì bọn hắn muốn rủa lắm Sử Lai Khắc lấy đâu ra nhiều thiên tài như thế.
Trận hôm nay đã là trận thứ tư của vòng đấu vòng tròn, trong tổ của học viện Sử Lai Khắc chỉ có tám đội nên mỗi đội phải đấu bảy trận mới kết thúc.
Ba trận đấu sau, học viện Sử Lai Khắc không gặp phải đội ngũ nào có thể uy hiếp bọn họ nữa nên một đường chiến thắng vô cùng dễ dàng. Ba trận sau lần lượt là một đấu một và hai đoàn chiến. Và kết thúc vòng loại. Không ngoài dự kiến, đội còn lại trong tổ bọn họ được vào vòng kế tiếp chính là học viện Chính Thiên. Xét về phần thực lực trong tổ của Sử Lai Khắc học viện thì còn lại chính là Chính Thiên học viên có khả năng cùng lọt vào trong.
Vì còn một số tổ có đến chín đội nên rốt cuộc mặt dù đã thi đấu xong nhưng bọn họ còn có thêm ba ngày để nghỉ ngơi dưỡng sức.
Mấy ngày này, liên tục nghỉ ngơi tu luyện, Tiêu Tiêu cũng đột phá đến đại hồn sư đỉnh phong nhờ dược mà Phi Linh cho nàng, giờ chỉ cần tìm kiếm hồn hoàn thích hợp tiến hành phụ gia là đã có thể trở thành hồn tôn. Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông liên tục khổ tu, Vương Đông đã đột phába mươi hai cấp, còn Hoắc Vũ Hạo thì đến hai mươi tám cấp. Từ Tam Thạch tuy bị thương nhưng những ngày này được Giang Nam Nam chăm sóc thì hắn có vẻ thích bị như thế còn hơn là bình phục.
-Vòng đấu loại đã kết thúc, danh sách thi đấu vòng kế tiếp cũng đã có.
Vương Ngôn trầm giọng nói, hắn vừa đến hoàng cung Tinh La đế quốc rút thăm nhận được kết quả xong lập tức trở về gọi mọi người đến phòng họp.
-Đối thủ của chúng ta ở vòng 16 đội này là Đấu Linh đế quốc đệ nhất học viện, Đấu Linh hoàng gia học viện.
Nghe được tới đây, Mã Tiểu Đào cùng Lăng Lạc Thần có chút trầm mặc thể hiện ra ngoài, nhưng sau đó lại bình phục trở lại.
Vương Ngôn nói:
- Đội chính thức của Đấu Linh hoàng gia học viện năm nay có năm hồn vương, hai hồn tông. Thực lực rất mạnh. Hơn nữa, học viện của bọn họ không có cứng nhắc lắm, bọn họ mặc dù vẫn để tên là học viện hồn sư nhưng đồng thời cũng là học viện dành cho hồn đạo sư tốt nhất Đấu Linh đế quốc. Theo những gì ta quan sát được, các thành viên của bọn họ ra thi đấu hầu như ai cũng có hồn đạo khí. Hơn nữa còn sử dụng vô cùng thành thạo. Trong đội chính thức của bọn họ có đến hai hồn đạo sư. Hồn vương hồn đạo sư cấp bậc, đối thủ chắc chắn đối với mọi người ngoài Phi Linh sẽ khó đối phó.
Thậm chí ngay cả Mã Tiểu Đào đặc thù hồn sư cũng có thể bị hồn đạo sư hồn vương cấp bậc làm cho dốc hết sức chiến đấu.
Đấu Linh hoàng gia học viện vốn cũng là học viện lâu đời thực lực cũng rất mạnh nhưng mà trong tổ của bọn họ xuất hiện một chiến đội khác mạnh đến ngờ khiến họ thua nhưng có khả năng họ ẩn giấu thực bởi đối với lau đời học viện mà nói hạng nhất cũng rất là cần thiết nhưng xét về cách thức thi đấu chọn lọc ở thi đấu lần này thì xếp thứ nhất và thứ hai cũng không khác bao nhiêu, miễn là có thể đấu thắng được thì có thể thông qua bán kết.
Đúng lúc này, đột nhiên cửa phòng họp vang lên tiếng gõ cửa. Vương Ngôn nhíu mày, trầm giọng quát:
- Không phải đã dặn nhân viên phục vụ không được đến làm phiền bọn ta sao?
Bên ngoài cửa phòng họp vang lên một giọng nữ rất êm tai:
- Thật xin lỗi vì đã làm phiền mọi người, tôi không phải nhân viên phục vụ, tôi đến từ Tinh Quang phòng đấu giá.
Tinh Quang phòng đấu giá? Vương Ngôn nghe thấy giọng nói có chút quen tai khẽ lặng người, Bối Bối đang ở gần cửa phòng nhất đã đứng lên đưa mắt nhìn về phía Vương Ngôn, hắn thấy Vương Ngôn cho phép rồi mới bước ra mở cửa.
Người đang đứng đợi bên ngoài là một cô gái mặc trang phục màu đen tuyền, dáng vẻ chừng hai mươi tám hai mươi chín tuổi, phụ nữ ở độ tuổi này nói già không già nói trẻ không trẻ nhưng lại mang một sự quyến rũ động lòng người.
Cả đám nhìn vào người này là đã nhớ đến lần trước tham gia đấu giá người đấu giá, Thanh Nhã.
Thanh Nhã đảo mắt khắp phòng, dừng lại ở trên người Phi Linh cùng Vương Ngôn, mỉm cười hành lễ nói:
-Xin chào Vương lão sư, Phi đại nhân. Mạo muội làm phiền các vị thật có lỗi.
-Ách, ta đã nói rồi mà. Ngươi gọi ta là Phi Linh là được rồi. Cần gì phải đại nhân gì gì cho rườm rà.
Phi Linh thấy thể không khỏi gãi đầu cười. Mã Tiểu Đào kế bên nhíu mày suy nghĩ điều gì đó.
-Thanh Nhã người đấu giá? Cô tìm chúng tôi có chuyện gì không? Làm sao cô biết chúng tôi ở đây mà tìm đến?
Vương Ngôn thấy Thanh Nhã cùng Phi Linh nói chuyện không khỏi hỏi.
-Lần trước mọi người khi thanh toán đã dùng tên của học viện Sử Lai Khắc nên dĩ nhiên chúng tôi đã biết được mọi người là ai. Chúng tôi đã hỏi thăm tình hình một chút mới biết mọi người đang ở đây, cho nên hôm nay tôi mới đến đây làm phiền mọi người. Chuyện là thế này, đêm nay, phòng đấu giá Tinh Quang chúng tôi có tổ chức một buổi đấu giá cấp bậc cao nhất. Bình thường loại đấu giá này một năm chỉ tổ chức một hoặc hai lần. Chỉ có những khách hàng tôn quý nhất mới có thể tham dự. Lần trước chúng tôi không biết mọi người là người của học viện Sử Lai Khắc nên đối xử có chút không phải. Cho nên, ông chủ của chúng tôi lệnh tôi hôm nay mang thiệp mời đến cho mọi người, hi vọng đêm nay nếu mọi người có thời gian rảnh, chúng tôi tuyệt đối hoan nghênh mọi người đến tham gia. Chúng tôi đảm bảo những vật được mang ra đấu giá hôm nay sẽ làm mọi người hài lòng.
Thanh Nhã áy náy nói.
Nàng nói xong liền lấy ra một xấp thiệp mời đặt lên bàn, sau đó xoay người hành lễ cáo từ:
- Tôi không tiếp tục làm phiền mọi người nữa, thật xin lỗi.
Sau đó cô từ từ lui về sau, sau đó đóng cửa phòng rồi ra về.
Lần trước Thanh Nhã nhưng là rất được Thanh Nhã chú ý. Giúp đỡ nàng nhiều như thế, làm sao nàng quên được đây. Nàng nhưng là có chút lay động với Phi Linh hành động. Lần này đấu giá đỉnh cấp nhưng chỉ một hai lần một năm, vật phẩm thì quí hiếm đa dạng vô cùng.
Vương Ngôn lướt mắt nhìn các đệ tử của mình, hắn rõ ràng thấy đứa nào cũng nhìn hắn bằng ánh mắ sáng rực. Bọn nhỏ đúng là những hồn sư ưu tú nhất trong đám bạn đồng lứa nhưng dù sao vẫn là những đứa nhóc. Lúc nào cũng tò mò với những thứ mới lạ, huống chi loại đấu giá cao cấp này bình thường không phải muốn đến là đến.
Sau đó thu xếp một chút mọi người cũng cùng nhau đến Tinh Quang phòng đấu giá để tham gia sự kiện đấu giá đỉnh cấp.
Lăng Lạc Thần đã quay về khu chờ chiến, Phi Linh cười cười. Sau khi thi đấu xong, Sử Lai Khắc cũng trở lại Tinh Hoàng khách sạn. Mà những cái khác học viện nhưng là phải chuẩn bị đối sách để chống đỡ, trận trước bọn hắn đầu với Phi Linh, hôm nay lại thêm Lăng Lạc Thần. Thật sự thì bọn hắn muốn rủa lắm Sử Lai Khắc lấy đâu ra nhiều thiên tài như thế.
Trận hôm nay đã là trận thứ tư của vòng đấu vòng tròn, trong tổ của học viện Sử Lai Khắc chỉ có tám đội nên mỗi đội phải đấu bảy trận mới kết thúc.
Ba trận đấu sau, học viện Sử Lai Khắc không gặp phải đội ngũ nào có thể uy hiếp bọn họ nữa nên một đường chiến thắng vô cùng dễ dàng. Ba trận sau lần lượt là một đấu một và hai đoàn chiến. Và kết thúc vòng loại. Không ngoài dự kiến, đội còn lại trong tổ bọn họ được vào vòng kế tiếp chính là học viện Chính Thiên. Xét về phần thực lực trong tổ của Sử Lai Khắc học viện thì còn lại chính là Chính Thiên học viên có khả năng cùng lọt vào trong.
Vì còn một số tổ có đến chín đội nên rốt cuộc mặt dù đã thi đấu xong nhưng bọn họ còn có thêm ba ngày để nghỉ ngơi dưỡng sức.
Mấy ngày này, liên tục nghỉ ngơi tu luyện, Tiêu Tiêu cũng đột phá đến đại hồn sư đỉnh phong nhờ dược mà Phi Linh cho nàng, giờ chỉ cần tìm kiếm hồn hoàn thích hợp tiến hành phụ gia là đã có thể trở thành hồn tôn. Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông liên tục khổ tu, Vương Đông đã đột phába mươi hai cấp, còn Hoắc Vũ Hạo thì đến hai mươi tám cấp. Từ Tam Thạch tuy bị thương nhưng những ngày này được Giang Nam Nam chăm sóc thì hắn có vẻ thích bị như thế còn hơn là bình phục.
-Vòng đấu loại đã kết thúc, danh sách thi đấu vòng kế tiếp cũng đã có.
Vương Ngôn trầm giọng nói, hắn vừa đến hoàng cung Tinh La đế quốc rút thăm nhận được kết quả xong lập tức trở về gọi mọi người đến phòng họp.
-Đối thủ của chúng ta ở vòng 16 đội này là Đấu Linh đế quốc đệ nhất học viện, Đấu Linh hoàng gia học viện.
Nghe được tới đây, Mã Tiểu Đào cùng Lăng Lạc Thần có chút trầm mặc thể hiện ra ngoài, nhưng sau đó lại bình phục trở lại.
Vương Ngôn nói:
- Đội chính thức của Đấu Linh hoàng gia học viện năm nay có năm hồn vương, hai hồn tông. Thực lực rất mạnh. Hơn nữa, học viện của bọn họ không có cứng nhắc lắm, bọn họ mặc dù vẫn để tên là học viện hồn sư nhưng đồng thời cũng là học viện dành cho hồn đạo sư tốt nhất Đấu Linh đế quốc. Theo những gì ta quan sát được, các thành viên của bọn họ ra thi đấu hầu như ai cũng có hồn đạo khí. Hơn nữa còn sử dụng vô cùng thành thạo. Trong đội chính thức của bọn họ có đến hai hồn đạo sư. Hồn vương hồn đạo sư cấp bậc, đối thủ chắc chắn đối với mọi người ngoài Phi Linh sẽ khó đối phó.
Thậm chí ngay cả Mã Tiểu Đào đặc thù hồn sư cũng có thể bị hồn đạo sư hồn vương cấp bậc làm cho dốc hết sức chiến đấu.
Đấu Linh hoàng gia học viện vốn cũng là học viện lâu đời thực lực cũng rất mạnh nhưng mà trong tổ của bọn họ xuất hiện một chiến đội khác mạnh đến ngờ khiến họ thua nhưng có khả năng họ ẩn giấu thực bởi đối với lau đời học viện mà nói hạng nhất cũng rất là cần thiết nhưng xét về cách thức thi đấu chọn lọc ở thi đấu lần này thì xếp thứ nhất và thứ hai cũng không khác bao nhiêu, miễn là có thể đấu thắng được thì có thể thông qua bán kết.
Đúng lúc này, đột nhiên cửa phòng họp vang lên tiếng gõ cửa. Vương Ngôn nhíu mày, trầm giọng quát:
- Không phải đã dặn nhân viên phục vụ không được đến làm phiền bọn ta sao?
Bên ngoài cửa phòng họp vang lên một giọng nữ rất êm tai:
- Thật xin lỗi vì đã làm phiền mọi người, tôi không phải nhân viên phục vụ, tôi đến từ Tinh Quang phòng đấu giá.
Tinh Quang phòng đấu giá? Vương Ngôn nghe thấy giọng nói có chút quen tai khẽ lặng người, Bối Bối đang ở gần cửa phòng nhất đã đứng lên đưa mắt nhìn về phía Vương Ngôn, hắn thấy Vương Ngôn cho phép rồi mới bước ra mở cửa.
Người đang đứng đợi bên ngoài là một cô gái mặc trang phục màu đen tuyền, dáng vẻ chừng hai mươi tám hai mươi chín tuổi, phụ nữ ở độ tuổi này nói già không già nói trẻ không trẻ nhưng lại mang một sự quyến rũ động lòng người.
Cả đám nhìn vào người này là đã nhớ đến lần trước tham gia đấu giá người đấu giá, Thanh Nhã.
Thanh Nhã đảo mắt khắp phòng, dừng lại ở trên người Phi Linh cùng Vương Ngôn, mỉm cười hành lễ nói:
-Xin chào Vương lão sư, Phi đại nhân. Mạo muội làm phiền các vị thật có lỗi.
-Ách, ta đã nói rồi mà. Ngươi gọi ta là Phi Linh là được rồi. Cần gì phải đại nhân gì gì cho rườm rà.
Phi Linh thấy thể không khỏi gãi đầu cười. Mã Tiểu Đào kế bên nhíu mày suy nghĩ điều gì đó.
-Thanh Nhã người đấu giá? Cô tìm chúng tôi có chuyện gì không? Làm sao cô biết chúng tôi ở đây mà tìm đến?
Vương Ngôn thấy Thanh Nhã cùng Phi Linh nói chuyện không khỏi hỏi.
-Lần trước mọi người khi thanh toán đã dùng tên của học viện Sử Lai Khắc nên dĩ nhiên chúng tôi đã biết được mọi người là ai. Chúng tôi đã hỏi thăm tình hình một chút mới biết mọi người đang ở đây, cho nên hôm nay tôi mới đến đây làm phiền mọi người. Chuyện là thế này, đêm nay, phòng đấu giá Tinh Quang chúng tôi có tổ chức một buổi đấu giá cấp bậc cao nhất. Bình thường loại đấu giá này một năm chỉ tổ chức một hoặc hai lần. Chỉ có những khách hàng tôn quý nhất mới có thể tham dự. Lần trước chúng tôi không biết mọi người là người của học viện Sử Lai Khắc nên đối xử có chút không phải. Cho nên, ông chủ của chúng tôi lệnh tôi hôm nay mang thiệp mời đến cho mọi người, hi vọng đêm nay nếu mọi người có thời gian rảnh, chúng tôi tuyệt đối hoan nghênh mọi người đến tham gia. Chúng tôi đảm bảo những vật được mang ra đấu giá hôm nay sẽ làm mọi người hài lòng.
Thanh Nhã áy náy nói.
Nàng nói xong liền lấy ra một xấp thiệp mời đặt lên bàn, sau đó xoay người hành lễ cáo từ:
- Tôi không tiếp tục làm phiền mọi người nữa, thật xin lỗi.
Sau đó cô từ từ lui về sau, sau đó đóng cửa phòng rồi ra về.
Lần trước Thanh Nhã nhưng là rất được Thanh Nhã chú ý. Giúp đỡ nàng nhiều như thế, làm sao nàng quên được đây. Nàng nhưng là có chút lay động với Phi Linh hành động. Lần này đấu giá đỉnh cấp nhưng chỉ một hai lần một năm, vật phẩm thì quí hiếm đa dạng vô cùng.
Vương Ngôn lướt mắt nhìn các đệ tử của mình, hắn rõ ràng thấy đứa nào cũng nhìn hắn bằng ánh mắ sáng rực. Bọn nhỏ đúng là những hồn sư ưu tú nhất trong đám bạn đồng lứa nhưng dù sao vẫn là những đứa nhóc. Lúc nào cũng tò mò với những thứ mới lạ, huống chi loại đấu giá cao cấp này bình thường không phải muốn đến là đến.
Sau đó thu xếp một chút mọi người cũng cùng nhau đến Tinh Quang phòng đấu giá để tham gia sự kiện đấu giá đỉnh cấp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.