Chương 78: Kiêu ngạo Sử Lai Khắc (2)
Tiến Đạt
10/10/2016
Nhưng mà không phải Phi Linh ra sân cũng khiến nhiều người thở phào nhẹ nhỏm. Toàn bộ các học viện tham gia đấu hồn đại tái, cũng có rất nhiều người mơ hồ đoán ra được Phi Linh chính là chiến lực mạnh nhất của Sử Lai Khắc. Mà Trường Ninh học viện hôm nay đấu Sử Lai Khắc nhưng là chỉ có hai người một người thì chưa lên bao giờ nhưng ắt hẳn không dễ đối phó mà Hoắc Vũ Hạo ít nhất không phải hồn đế. Hai chọi bảy. Xác xuất thắng lợi của Trường Ninh xem xét về bề ngoài có vẻ khá cao. Nhưng mà cũng không nên quá chủ quan. Đây là cách nghĩ của cả đội Trường Ninh học viện.
Sau đó song phương cũng lui về phía sau chuẩn bị tiến hành tỉ thí.
Lăng Lạc Thần đã đi đến bên rìa sàn đấu. Cô đứng đầu, Hoắc Vũ Hạo đứng sau. Bình thường Lăng Lạc Thần vốn đã khá lạnh lùng rồi nhưng hôm nay lại đặc biệt lãnh đạm hơn.
Kiêu ngạo cùng vinh quang của Sử Lai Khắc, nàng có, thậm chí rất nồng nàng, vì thế đâu thể để những người khác chỉ thông qua các học đệ học muội của mình mà phán xét Sử Lai Khắc. Đặc biệt là, nàng cũng là Sử Lai Khắc thất quái.
Trọng tài thấy hai đội đã kéo giãn khoảng cách liền đưa tay phải lên hô to:
- Hai bên chuẩn bị, trận đấu bắt đầu.
Nương theo tiếng hô kia, bảy người học viện Trường Ninh đều phóng xuất ra võ hồn của mình. Rõ ràng bọn họ kiêu ngạo cũng có vốn của mình. Trừ đội trưởng hồn vương, sáu người còn lại đều là hồn tông. Hơn nữa vị đội trưởng kia còn theo sự phối hợp hoàn mỹ nhất, hai vàng, hai tím, một đen.
Lăng Lạc Thần cũng phóng xuất ra võ hồn, trên người nàng cũng đồng dạng là hai vàng, hai tím, một vàng. Hoắc Vũ Hạo phía sau nàng nhưng là làm cho khán giả mọi người phải thất vọng. không có sự xuất hiện của hồn hoàn màu đỏ thẫm mười vạn năm, hồn hoàn cũng có nhưng lại là màu trắng, đại biểu cho hồn hoàn mười năm.
-Cái này... không thể nào?
Do từ cực mạnh chuyển sang cực yếu, nó làm cho nhiều người quan chiến vô cùng kinh ngạc. Mà Hoắc Vũ Hạo lí do làm ra điều này, là không còn lí do gì để dùng nó nữa. Có Phi Linh cùng các học tỷ ra trận, lòng hắn nhẹ nhỏm rất nhiều, nếu là hắn phải cùng Sử Lai Khắc thất quái mình cùng đi đến hết đại tái thì sẽ khó khăn ra sao.
Lăng Lạc Thần nâng tay phải lên, trầm giọng quát:
- Bắt đầu.
Nương theo đó, hồn hoàn thứ nhất trên người nàng lóe sáng, trên tay nàng xuất hiện một pháp trượng bằng băng, bầu không khí xung quanh bỗng nhiên trở nên vô cùng lạnh lẽo.
Cũng ngay sau đó, Hoắc Vũ Hạo từ từ tiến đến đặt tay lên từng Lăng Lạc Thần.
Nhất thời, ánh mắt của Lăng Lạc Thần lại càng thêm lạnh lùng, khí thế nháy mắt thay đổi, sau đó, hồn hoàn thứ năm màu đen trên người nàng nháy mắt sáng bừng lên.
Bảy thành viên học viện Trường Ninh đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, vì không khí xung quanh bọn họ đột nhiên không ngừng giảm nhiệt độ. Sau đó, trước mặt bọn họ xuất hiện một vòng ánh sáng màu trắng xanh.
- Cô ả kia bị điên rồi, hồn kỹ vạn năm không thể coi thường, mọi người cẩn thận.
Gã đội trưởng học viện Trường Ninh khẽ quát, sau đó không ngừng sử dụng hồn kỹ chuẩn bị đón đỡ tấn công. Hắn thấy kỹ năng kia có tác dụng trên phạm vi lớn nên có lẽ uy lực không mạnh hắm. Cả nhóm bọn họ hợp lực phòng thủ, lấy ít địch nhiều chắc chắn có lợi hơn hai người kia, chỉ cần có cơ hội sẽ lập tức phản kích.
Bất quá, sau đó, một màn khủng khiếp xảy ra ngay trước mặt bọn họ. Vòng ánh sáng màu xanh kia vừa phủ xuống chân vị trọng tài đã biến y thành một khối băng trong tư thế đang lùi về sau.
Chuyện gì thế này?
Kế tiếp, những học viện Trường Ninh chưa kịp phản ứng gì đã cảm thấy cả người rét lạnh, máu huyết trong người như bị đông cứng lại, mọi thứ trước mắt dần trở nên mơ hồ. Ý thức của bọn họ vẫn còn, nhưng võ hồn, hồn lực, hết thảy đều đóng băng, giữ nguyên vị trí.
Trên sàn đấu bỗng nhiên xuất hiện, tám khối băng.
Lăng Lạc Thần vung tay, Pháp Trượng biến mất, nàng xoay người nói với Hoắc Vũ Hạo:
- Đi đi, cho bọn họ xuống đài.
Cũng may là, Trường Ninh học viện này không có chọc ghẹo gì đến nàng cũng như Sử Lai Khắc. Nếu như là có thì không biết hậu quả sẽ như thế nào. Hoắc Vũ Hạo cũng nương theo lời của nàng mà làm cho những thành viên của Trường Ninh học viện phải xuống đài trong tình trạng bị hóa băng kia. Một trận còn đơn giãn, nhanh gọn hơn cả trận của Phi Linh.
Phương pháp chiến đấu Lăng Lạc Thần vừa dùng rất đơn giản, Hoắc Vũ Hạo tăng phúc cho thuộc tính Băng, biến võ hồn nguyên tố băng của nàng mang thuộc tính cực hạn chi băng, còn kỹ năng nàng vừa sử dụng là hồn kỹ thứ năm, băng diệu chi hoàn.
Bình thường võ hồn của nàng chưa được tăng phúc mang cực hạn thuộc tính đã có thể đông cứng đối thủ rồi, lúc này còn được Hoắc Vũ Hạo trợ giúp, dù đối thủ là hồn vương cũng bị đông cứng ít nhất mười giây.
Đây là điểm đáng sợ của cực hạn võ hồn, v4 hồn giống nhau, nhưng uy lực lại chênh lệch một cách khủng khiếp.
Các khán giả bên dưới khán đài, các học viện đến xem hay chuẩn bị thi đấu đều choáng váng.
Khi Hoắc Vũ Hạo bước đến giúp đỡ vị trọng tài xui xẻo kia phá vỡ khối băng thì y mới thoát ra được, nhưng vẫn liên tục rùng mình mấy cái. Hắn định lên tiếng nhưng nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng nuốt vào cái câu ẩu đả trọng tài, không nói nữa. Đây là lần thứ hai hắn bị Sử Lai Khắc làm cho ăn đòn, thứ nhất là cái hồn kỹ quỷ dị của Phi Linh ở trận trước. Không biết hắn có phải hay không có thù oán gì với Sử Lai Khắc đây.
Quá trình chiến đấu cuối cùng diễn ra rất nhẹ nhàng, Hoắc Vũ Hạo chỉ lần lượt đẩy từng thành viên của Trường Ninh học viện xuống đài. Vị lão sư dẫn đội của học viện Trường Ninh sợ đệ tử của mình có chuyện nên vội vàng chạy đến đỡ từng người, may mà tốc độ của Hoắc Vũ Hạo không nhanh quá nên hắn nhẹ nhàng đỡ được không bỏ sót ai.
Lúc này, vị trọng tài kia cũng đã bình tĩnh trở lại, hắn nhìn thoáng qua Lăng Lạc Thần với kinh hãi suy nghĩ. Ngay cả hồn vương cũng làm hắn thành ra như thế. Chả trách Phi Linh có thể cho hắn nốc ao.
- Học viện Sử Lai Khắc, thắng.
Khắp nơi vang lên đầy tiếng hoan hô. Ở trận này, toàn bộ mọi người có thể quan sát toàn bộ quá trình chứ không như trận trước của Sử Lai Khăc, tuy cũng là thực lực áp đảo nhưng là, họ hoàn toàn không thấy gì bởi lớp sương mù đỏ kia chắn đoạn bọn họ tầm mắt, không thấy gì, hồn hoàn không có, thậm chí không biết lớp sương kia có phải hay không hồn kỹ của Phi Linh.
Bên phía Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư học viện cũng choáng váng, một lúc lâu sau vẫn chưa khôi phục lại bình thường.
Ngay cả trận này cũng chỉ dùng một chiêu, trận trước cũng như thế, trọng tài cũng bị hồn kỹ mạnh mẽ mà ảnh hưởng. Sử Lai Khắc hoàn toàn xuất ra hai con quái vật. Vậy mà làm họ cứ tưởng rằng chỉ đáng ngại mỗi Phi Linh, cho dù chỉ có Phi Linh đi chăng nữa thì họ có hồn đạo khí cùng hồn đế thực lực, ít nhất cũng có bốn năm thành phần thắng. Đấy là họ đã từng nghĩ. Mà giờ vẫn còn một tên hồn vương cấp bậc nhưng thậm chí còn mạnh mẽ hồn vương nữa, họ chắc gì đã có thể lấy hồn vương bên mình đối chọi cùng Sử Lai Khắc. Phải biết Sử Lai Khắc bất kì học viên đẳng cấp ra sao, thì lúc nào cũng so với các học viên bình thường ở các học viện khác hơn hắn ba mươi phần trăm a.
Ngay cả đội trưởng Mã Như Long cũng cho rằng cuộc thi lần này, chiến thắng không còn xa tầm tay bọn họ nữa. Nhưng hôm nay, với sự xuất hiện của Lăng Lạc Thần, đã đập tan hi vọng của bọn họ. Ban nãy, nếu Lăng Lạc Thần trong nháy mắt chỉ đóng băng được bảy người của học viện Trường Ninh, có lẽ bọn họ cũng không khiếp sợ như vậy, nhưng đằng này, ngay cả trọng tài hồn thánh cấp bậc tu vi cũng không tránh được. Phải chăng hồn vương của Sử Lai Khắc ai cũng dễ dàng đánh thắng hồn thánh đây? Phi Linh là đối tượng bọn cho la nguy hiểm hàng đầu de dọa chiến thắng tỉ lệ nhưng nay lại có thêm Lăng Lạc Thần làm cho bọn hắn chiến thắng tỉ lệ có khi đã giảm xuống không tới tứ thành.
Khi Lăng Lạc Thần và Hoắc Vũ Hạo cùng bước khỏi sàn đấu thì mấy người của học viện Sử Lai Khắc vẫn còn đưa mắt nhìn nhau, đến lúc này bọn họ mới thật sự biết vị học tỷ bình thường lúc nào cũng lạnh lùng kia có thực lực mạnh đến mức nào. Có khi bọn hắn còn cho rằng Phi Linh cùng Lăng Lạc Thần và Mã Tiểu Đào, ai mới là người mạnh nhất. Nhưng là Mã Tiểu Đào đối với câu hỏi này thì chỉ có cách cười khổ, Phi Linh há có đơn giản như vậy thực lực a. Mọi đòn đánh, kỹ năng hắn thi triển ra thậm chí còn chưa tính băng một thành thực lực của hắn thì ai có thể cùng hắn so đấu khi hắn dùng hết sức đây.
Sau đó song phương cũng lui về phía sau chuẩn bị tiến hành tỉ thí.
Lăng Lạc Thần đã đi đến bên rìa sàn đấu. Cô đứng đầu, Hoắc Vũ Hạo đứng sau. Bình thường Lăng Lạc Thần vốn đã khá lạnh lùng rồi nhưng hôm nay lại đặc biệt lãnh đạm hơn.
Kiêu ngạo cùng vinh quang của Sử Lai Khắc, nàng có, thậm chí rất nồng nàng, vì thế đâu thể để những người khác chỉ thông qua các học đệ học muội của mình mà phán xét Sử Lai Khắc. Đặc biệt là, nàng cũng là Sử Lai Khắc thất quái.
Trọng tài thấy hai đội đã kéo giãn khoảng cách liền đưa tay phải lên hô to:
- Hai bên chuẩn bị, trận đấu bắt đầu.
Nương theo tiếng hô kia, bảy người học viện Trường Ninh đều phóng xuất ra võ hồn của mình. Rõ ràng bọn họ kiêu ngạo cũng có vốn của mình. Trừ đội trưởng hồn vương, sáu người còn lại đều là hồn tông. Hơn nữa vị đội trưởng kia còn theo sự phối hợp hoàn mỹ nhất, hai vàng, hai tím, một đen.
Lăng Lạc Thần cũng phóng xuất ra võ hồn, trên người nàng cũng đồng dạng là hai vàng, hai tím, một vàng. Hoắc Vũ Hạo phía sau nàng nhưng là làm cho khán giả mọi người phải thất vọng. không có sự xuất hiện của hồn hoàn màu đỏ thẫm mười vạn năm, hồn hoàn cũng có nhưng lại là màu trắng, đại biểu cho hồn hoàn mười năm.
-Cái này... không thể nào?
Do từ cực mạnh chuyển sang cực yếu, nó làm cho nhiều người quan chiến vô cùng kinh ngạc. Mà Hoắc Vũ Hạo lí do làm ra điều này, là không còn lí do gì để dùng nó nữa. Có Phi Linh cùng các học tỷ ra trận, lòng hắn nhẹ nhỏm rất nhiều, nếu là hắn phải cùng Sử Lai Khắc thất quái mình cùng đi đến hết đại tái thì sẽ khó khăn ra sao.
Lăng Lạc Thần nâng tay phải lên, trầm giọng quát:
- Bắt đầu.
Nương theo đó, hồn hoàn thứ nhất trên người nàng lóe sáng, trên tay nàng xuất hiện một pháp trượng bằng băng, bầu không khí xung quanh bỗng nhiên trở nên vô cùng lạnh lẽo.
Cũng ngay sau đó, Hoắc Vũ Hạo từ từ tiến đến đặt tay lên từng Lăng Lạc Thần.
Nhất thời, ánh mắt của Lăng Lạc Thần lại càng thêm lạnh lùng, khí thế nháy mắt thay đổi, sau đó, hồn hoàn thứ năm màu đen trên người nàng nháy mắt sáng bừng lên.
Bảy thành viên học viện Trường Ninh đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, vì không khí xung quanh bọn họ đột nhiên không ngừng giảm nhiệt độ. Sau đó, trước mặt bọn họ xuất hiện một vòng ánh sáng màu trắng xanh.
- Cô ả kia bị điên rồi, hồn kỹ vạn năm không thể coi thường, mọi người cẩn thận.
Gã đội trưởng học viện Trường Ninh khẽ quát, sau đó không ngừng sử dụng hồn kỹ chuẩn bị đón đỡ tấn công. Hắn thấy kỹ năng kia có tác dụng trên phạm vi lớn nên có lẽ uy lực không mạnh hắm. Cả nhóm bọn họ hợp lực phòng thủ, lấy ít địch nhiều chắc chắn có lợi hơn hai người kia, chỉ cần có cơ hội sẽ lập tức phản kích.
Bất quá, sau đó, một màn khủng khiếp xảy ra ngay trước mặt bọn họ. Vòng ánh sáng màu xanh kia vừa phủ xuống chân vị trọng tài đã biến y thành một khối băng trong tư thế đang lùi về sau.
Chuyện gì thế này?
Kế tiếp, những học viện Trường Ninh chưa kịp phản ứng gì đã cảm thấy cả người rét lạnh, máu huyết trong người như bị đông cứng lại, mọi thứ trước mắt dần trở nên mơ hồ. Ý thức của bọn họ vẫn còn, nhưng võ hồn, hồn lực, hết thảy đều đóng băng, giữ nguyên vị trí.
Trên sàn đấu bỗng nhiên xuất hiện, tám khối băng.
Lăng Lạc Thần vung tay, Pháp Trượng biến mất, nàng xoay người nói với Hoắc Vũ Hạo:
- Đi đi, cho bọn họ xuống đài.
Cũng may là, Trường Ninh học viện này không có chọc ghẹo gì đến nàng cũng như Sử Lai Khắc. Nếu như là có thì không biết hậu quả sẽ như thế nào. Hoắc Vũ Hạo cũng nương theo lời của nàng mà làm cho những thành viên của Trường Ninh học viện phải xuống đài trong tình trạng bị hóa băng kia. Một trận còn đơn giãn, nhanh gọn hơn cả trận của Phi Linh.
Phương pháp chiến đấu Lăng Lạc Thần vừa dùng rất đơn giản, Hoắc Vũ Hạo tăng phúc cho thuộc tính Băng, biến võ hồn nguyên tố băng của nàng mang thuộc tính cực hạn chi băng, còn kỹ năng nàng vừa sử dụng là hồn kỹ thứ năm, băng diệu chi hoàn.
Bình thường võ hồn của nàng chưa được tăng phúc mang cực hạn thuộc tính đã có thể đông cứng đối thủ rồi, lúc này còn được Hoắc Vũ Hạo trợ giúp, dù đối thủ là hồn vương cũng bị đông cứng ít nhất mười giây.
Đây là điểm đáng sợ của cực hạn võ hồn, v4 hồn giống nhau, nhưng uy lực lại chênh lệch một cách khủng khiếp.
Các khán giả bên dưới khán đài, các học viện đến xem hay chuẩn bị thi đấu đều choáng váng.
Khi Hoắc Vũ Hạo bước đến giúp đỡ vị trọng tài xui xẻo kia phá vỡ khối băng thì y mới thoát ra được, nhưng vẫn liên tục rùng mình mấy cái. Hắn định lên tiếng nhưng nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng nuốt vào cái câu ẩu đả trọng tài, không nói nữa. Đây là lần thứ hai hắn bị Sử Lai Khắc làm cho ăn đòn, thứ nhất là cái hồn kỹ quỷ dị của Phi Linh ở trận trước. Không biết hắn có phải hay không có thù oán gì với Sử Lai Khắc đây.
Quá trình chiến đấu cuối cùng diễn ra rất nhẹ nhàng, Hoắc Vũ Hạo chỉ lần lượt đẩy từng thành viên của Trường Ninh học viện xuống đài. Vị lão sư dẫn đội của học viện Trường Ninh sợ đệ tử của mình có chuyện nên vội vàng chạy đến đỡ từng người, may mà tốc độ của Hoắc Vũ Hạo không nhanh quá nên hắn nhẹ nhàng đỡ được không bỏ sót ai.
Lúc này, vị trọng tài kia cũng đã bình tĩnh trở lại, hắn nhìn thoáng qua Lăng Lạc Thần với kinh hãi suy nghĩ. Ngay cả hồn vương cũng làm hắn thành ra như thế. Chả trách Phi Linh có thể cho hắn nốc ao.
- Học viện Sử Lai Khắc, thắng.
Khắp nơi vang lên đầy tiếng hoan hô. Ở trận này, toàn bộ mọi người có thể quan sát toàn bộ quá trình chứ không như trận trước của Sử Lai Khăc, tuy cũng là thực lực áp đảo nhưng là, họ hoàn toàn không thấy gì bởi lớp sương mù đỏ kia chắn đoạn bọn họ tầm mắt, không thấy gì, hồn hoàn không có, thậm chí không biết lớp sương kia có phải hay không hồn kỹ của Phi Linh.
Bên phía Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư học viện cũng choáng váng, một lúc lâu sau vẫn chưa khôi phục lại bình thường.
Ngay cả trận này cũng chỉ dùng một chiêu, trận trước cũng như thế, trọng tài cũng bị hồn kỹ mạnh mẽ mà ảnh hưởng. Sử Lai Khắc hoàn toàn xuất ra hai con quái vật. Vậy mà làm họ cứ tưởng rằng chỉ đáng ngại mỗi Phi Linh, cho dù chỉ có Phi Linh đi chăng nữa thì họ có hồn đạo khí cùng hồn đế thực lực, ít nhất cũng có bốn năm thành phần thắng. Đấy là họ đã từng nghĩ. Mà giờ vẫn còn một tên hồn vương cấp bậc nhưng thậm chí còn mạnh mẽ hồn vương nữa, họ chắc gì đã có thể lấy hồn vương bên mình đối chọi cùng Sử Lai Khắc. Phải biết Sử Lai Khắc bất kì học viên đẳng cấp ra sao, thì lúc nào cũng so với các học viên bình thường ở các học viện khác hơn hắn ba mươi phần trăm a.
Ngay cả đội trưởng Mã Như Long cũng cho rằng cuộc thi lần này, chiến thắng không còn xa tầm tay bọn họ nữa. Nhưng hôm nay, với sự xuất hiện của Lăng Lạc Thần, đã đập tan hi vọng của bọn họ. Ban nãy, nếu Lăng Lạc Thần trong nháy mắt chỉ đóng băng được bảy người của học viện Trường Ninh, có lẽ bọn họ cũng không khiếp sợ như vậy, nhưng đằng này, ngay cả trọng tài hồn thánh cấp bậc tu vi cũng không tránh được. Phải chăng hồn vương của Sử Lai Khắc ai cũng dễ dàng đánh thắng hồn thánh đây? Phi Linh là đối tượng bọn cho la nguy hiểm hàng đầu de dọa chiến thắng tỉ lệ nhưng nay lại có thêm Lăng Lạc Thần làm cho bọn hắn chiến thắng tỉ lệ có khi đã giảm xuống không tới tứ thành.
Khi Lăng Lạc Thần và Hoắc Vũ Hạo cùng bước khỏi sàn đấu thì mấy người của học viện Sử Lai Khắc vẫn còn đưa mắt nhìn nhau, đến lúc này bọn họ mới thật sự biết vị học tỷ bình thường lúc nào cũng lạnh lùng kia có thực lực mạnh đến mức nào. Có khi bọn hắn còn cho rằng Phi Linh cùng Lăng Lạc Thần và Mã Tiểu Đào, ai mới là người mạnh nhất. Nhưng là Mã Tiểu Đào đối với câu hỏi này thì chỉ có cách cười khổ, Phi Linh há có đơn giản như vậy thực lực a. Mọi đòn đánh, kỹ năng hắn thi triển ra thậm chí còn chưa tính băng một thành thực lực của hắn thì ai có thể cùng hắn so đấu khi hắn dùng hết sức đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.