Thần Tình Yêu Báo Ân

Chương 2

Mạc Nhan

21/04/2017

Cửa thang máy mở ra, Quan Xảo Xảo một bên thét chói tai, một bên nghiêng ngả lảo đảo chạy ra thang máy, bởi vì bị dọa đến nỗi hai chân như nhũn ra, cho nên cô chỉ có thể bò để chạy trốn.

Gặp quỷ ! Một con quỷ đực!

Cô một đường chật vật kinh hoàng bò lại chỗ ở của mình, lấy cái chìa khóa mở cửa vài lần, bởi vì run rẩy mà mở không ra, cái chìa khóa còn rơi trên mặt đất mấy lượt, thật vất vả mở ra cửa, đi vào nhà, đóng cửa.

Vào nhà, chuyện đầu tiên chính là đi tìm phật châu bùa bình an của cô.

Đó là mama đưa cho cô, bởi vì ngại phiền toái nên cô không mang trên người, nhưng cô hiện tại cần nó!

Phật châu đâu? Cô ném tới chỗ nào rồi?

Cô lục tung lên tìm, từ trước đến nay, cô có thói quen bảo trì trong nhà sạch sẽ cùng ngay ngắn có trật tự, đem ngăn kéo rút ra, đem toàn bộ đồ vật này nọ ném trên mặt đất, phát cuồng sợ hãi tìm phật châu bùa bình an của cô.

"Cô Quan."

"Oa oa oa ——"

Quan Xảo Xảo sợ tới mức vừa bò vừa lăn, thẳng tắp lui về phía sau, hoảng sợ trừng mắt nhìn con quỷ lềnh bềnh trước mắt.

"Cô đừng sợ hãi, hãy nghe tôi nói ——"

"Oa oa oa ——"

"Tôi sẽ không hại cô, tôi chỉ là ——"

"Oa oa oa ——"

"Tôi ——"

"Oa oa oa ——"

". . . . . ."

Anh hao tâm tổn trí gãi đầu, đối phương căn bản không nghe lời anh, như là loài vật nhỏ bị hoảng sợ tán loạn, phân không rõ phương hướng, đã gần như mắc bệnh tâm thần, còn cầm lên một cái bùa hộ mệnh che ở đằng trước, trên bùa viết không phải bình an, mà là hai chữ nhân duyên.

Ngay cả bùa cũng cầm nhầm rồi, cô nói có cười được không? Nhưng cũng khó trách, đổi lại là anh, có lẽ cũng sợ tới mức hồn phi phách tán - hồn vía lên mây.

Ôi, anh nên làm thế nào mới làm cho cô bình tĩnh? Nếu đem cô hù chết, tâm nguyện gặp mặt của anh không thể thực hiện, may mắn anh phản ứng mau, đột nhiên linh cơ vừa động, có.

"Cô Quan, tôi không phải quỷ, tôi là Thần tình yêu!"

Cô vốn đã bị kinh hách quá độ, nghe câu đó, thật đúng là hơi chút hoàn hồn, hoài nghi trừng mắt nhìn anh.

"Thần tình yêu?"

"Đúng vậy, ta là Thần tình yêu, không phải oan quỷ gì đó, đừng đem cấp số của ta hạ thấp, đối với ta chính là chuyện thật thất lễ đấy."

Quan Xảo Xảo thật sự chấn động, người nọ là Thần tình yêu? Thật hay giả đây?

Tuy cô cũng có đi bái nguyệt lão cầu nhân duyên tốt, nhưng lại không mê tín.



"Anh. . . . . . thật là Thần tình yêu?"

"Đương nhiên là thật, để ta xem thử nào."

Thấy trên đầu cô bao phủ một tầng sương mù màu lam, chỉ biết cô có vấn đề tình cảm.

"Cô gần đây gặp phải vấn đề tình cảm làm cho bối rối đúng không? Hơn nữa, đoạn tình cảm này khiến cô rất thương tâm, giãy dụa thật lâu, ước chừng có một năm rưỡi, đúng không?"

"A? Sao anh lại biết?"

"Sớm nói cho cô biết, ta là Thần tình yêu."

Thần tình yêu buông xuống trước mặt cô? Chuyện này bảo người ta tin thật sự quá khó khăn, nhưng trước mắt, sự thật lại bảo cô không thể không tín; anh chàng này không có nửa người dưới, cả người nổi tại không trung, ở trước mặt cô hiển linh, còn nói tình cảm của cô phức tạp, kêu cô không thể không tin tưởng "Anh là thần tốt nha" !

Má ơi! Thần linh bây giờ đều đùa giỡn lớn như vậy ư?

"Xin hỏi, có chuyện gì sao?"

"Ta. . . . . ."

Nhìn thấy cô vẻ mặt sợ hãi, nếu nói thật ra anh rất vất vả tìm được một người có thể thấy mình, cho nên mới muốn quấn quít lấy cô, có thể sẽ hù chết cô, nếu không thì sẽ tìm người đến bắt yêu, tâm tư vừa chuyển, quyết định nêu loạn một cái lý do.

"Ta đến báo ân."

Lời này quả nhiên thành công dời đi lực chú ý của Quan Xảo Xảo.

"Báo ân?"

"Đúng vậy, cô thật có phúc, chúng ta ở một thời điểm nào đó, cô đã từng cứu ta, cho nên vì báo đáp ân cứu mạng của cô, ta mới đến tìm cô."

Cũng may anh phản ứng rất nhanh, hướng về phía lòng kính sợ của mọi người đối với quỷ thần, bịa một cái lý do đường hoàng, quả nhiên nhìn thấy vẻ mặt đối phương vốn sợ hãi dần dần chuyển thành tò mò.

Quan Xảo Xảo trợn to mắt.

"Thật sự? Tôi ở thời điểm trước đã cứu anh, cho nên anh tìm tôi báo ân?"

"Đúng vậy, cô không phải đã ở trong lòng khẩn cầu nhân duyên sao? Ta nghe được tiếng lòng cô, cho nên mới đối với cô hiển linh, chẳng qua là gặp cô như vậy sợ ta, ta cũng chỉ có thể nói lời tạm biệt."

Nói xong còn cố ý muốn rời khỏi.

"A, từ từ ——"

Tả Thành Hạo cười trộm một chút, sau đó quay người lại, liền khôi phục nghiêm trang.

"Chuyện gì?"

"Anh không phải muốn tìm tôi báo ân sao? Sao lại đi?"

"Vẻ mặt của cô thoạt nhìn chính là muốn ta đi, ta cũng không muốn dọa cô."

Quan Xảo Xảo vội nói:

"Việc này không thể trách tôi nha, nếu ai nhìn đến một người không có chân —— lại nổi tại không trung —— đều có thể bị hù dọa mà."



Hai tay đưa ngang ngực, anh nhìn cô.

"Hiện tại thì sao?"

Cô hai tay tạo thành chữ thập, lộ ra nụ cười ngượng ngùng.

"Hiện tại sẽ không, đừng nóng giận được không? Tôi xin lỗi anh nhé."

Nhìn cô vẻ mặt tươi cười, nhìn kỹ, thật đúng là đáng yêu.

"Thật sự không sợ ta?"

"Sẽ không."

"Cũng sẽ không đuổi ta đi ?"

"Sẽ không, sẽ không, anh không phải Thần tình yêu của tôi sao?"

Con gái đúng là con gái, chỉ cần liên quan tới tình yêu, dũng khí cũng tăng lên.

"Đúng, ta là Thần tình yêu của cô."

Cô dùng sức gật đầu.

"Anh là đến giúp tôi đạt thành tâm nguyện tình yêu đúng không?"

"Đúng, cô chỉ cần tin tưởng, ta là đến giúp cô, ta bình thường sẽ không hiển linh —— a, nguy rồi, ta phải đi rồi."

Anh hạ nửa người rồi hướng lên trên biến mất, anh không thể không ly khai.

"Anh phải rời khỏi? Nhưng anh vừa mới đến mà."

Tả Thành Hạo cảm thấy buồn cười, vừa rồi bị anh làm cho sợ tới mức chết khiếp, cô gái này nóng lòng muốn anh đừng tới gần, hiện tại lại khẩn trương khi anh rời đi, một vẻ mặt lưu luyến không rời.

Có người đối với anh lưu luyến không rời, thật tốt, anh cảm thấy chính mình hóa ấm áp, trái tim cô độc đã lâu chậm rãi sống dậy.

"Tôi sẽ lại đến tìm cô, cô chỉ cần nhớ kỹ, tôi là Thần tình yêu, tôi là đến giúp cô, biết không? Tôi là Thần tình yêu của cô. . . . . ."

Người của anh ở trước mặt cô hoàn toàn biến mất.

Quan Xảo Xảo ngây ngốc ngồi dưới đất, trên tay còn nắm chặt bùa, như vừa mới làm một giấc mộng.

Thần tình yêu?

Thật không nghĩ tới, Thần tình yêu không phải đứa bé, cũng không có cánh, trên tay không cầm mũi tên, mà là một người đàn ông đẹp trai.

Cô ngồi dưới đất, nhìn lá bùa trong tay, lúc này mới phát hiện mình lấy chính là bùa đi miếu cầu nhân duyên.

Thần tình yêu tìm đến cô, còn nói phải giúp cô? Trời ạ. . . . . . Chẳng lẽ nói cầu nguyện của cô linh nghiệm ?

Lòng của cô cũng lung lay, có Thần tình yêu đến trợ giúp, tuy rằng khó tin, nhưng là thật, cô rất vui vẻ. Thần tình yêu đến đây, tình yêu của cô cũng được giúp đỡ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Tình Yêu Báo Ân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook